Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 135: Làng Kanan Bốc Cháy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đầu tiên nhận thấy sự bất thường là Sa-san.

"Takatsuki-kun, mùi này có lạ không? Giống như có thứ gì đó đang cháy vậy..." (Aya)

"Không, không hẳn vậy..." (Makoto)

Khi chúng tôi ra khỏi Rừng Quỷ Quyệt và đến Rừng Đại Ngàn thì trời vừa mới rạng sáng.

Đã nhiều giờ trôi qua kể từ khi chúng tôi khởi hành.

Thành thật mà nói, sự căng thẳng mà tôi có đã tan biến vào thời điểm đó.

Đó là lý do tại sao tôi phát hiện ra sự bất thường muộn.

"Này, nhìn kìa. Khói đó..." (Aya)

"Đó là hướng về ngôi làng của Lucy!" (Makoto)

Càng đến gần làng, cảm giác bất an đó càng mạnh mẽ hơn.

Không khí khô và mùi khói nồng nặc kích thích lỗ mũi tôi.

"Chúng ta hãy nhanh lên!" (Makoto)

Tôi chạy.

"Takatsuki-kun, bám chặt em!" (Aya)

Tôi được Sa-san kéo đi và vội vã đến Làng Kanan.

Càng đến gần ngôi làng, chúng tôi càng nhìn thấy rõ hơn đám cháy đang bùng lên.

(Chết tiệt! Đây không phải là lúc để thong thả khám phá!) (Makoto)

Rừng Đại Ngàn đang cháy.

Những cây ma thuật khó bị đốt cháy đang được bao phủ trong ngọn lửa sống động.

Cả hai tránh đám cháy khi tiến về Làng Kanan.

Chúng tôi tìm thấy một xác chết cháy đen.

Nhịp tim của tôi đập nhanh hơn.

Tôi có thể nghe thấy tiếng mình nuốt nước bọt.

Tôi ngần ngại tiến lại gần xác chết và...kiểm tra nó.

(Một trong những Elf trong bữa tiệc chào mừng ngày hôm qua... đã... hửm?) (Makoto)

Đúng lúc đó, tôi nhận ra.

"Takatsuki-kun! Xác chết này là thây ma!" (Aya)

"...Có vẻ như vậy." (Makoto)

Không phải là Elf.

Nó bị cháy xém nên khó có thể nhận ra ngay khi nhìn thoáng qua, nhưng khi nhìn gần, tôi có thể nhận ra ngay.

Một trong số nhiều Undead chúng tôi gặp ở Rừng Quỷ Quyệt.

Điều này có nghĩa là gì?

Undead đã tấn công Làng Kanan?

"Sa-san, đi thôi!" (Makoto)

"Okay!" (Aya)

Chúng tôi đi sâu hơn vào làng.

"Uwaaa..." "Thật không thể tin được..."

Cảnh tượng giống như địa ngục vậy.

Có những xác chết cháy đen ở khắp nơi.

Chúng đều là những Undead trước đây.

(Hoả Ma Pháp thông thường không có tác dụng với Undead mà?) (Makoto)

Tôi nghĩ mình đã học được điều đó ở Thuỷ Thần Điện.

Thứ hiệu quả nhất chống lại Undead là Thái Dương Ma Pháp.

Ma~a, tôi không thể sử dụng Hoả Ma Pháp hay Thái Dương Ma Pháp, nên tôi không lắng nghe một cách nghiêm túc...

Trong lúc tôi đang suy nghĩ như vậy, chúng tôi đã đến nhà Lucy ở sâu trong làng.

"Makoto! Aya!"

Elf với mái tóc đỏ tươi chạy về phía chúng tôi.

Lucy!

"Lu-chan!" "Lucy!"

Sa-san và Lucy ôm chặt lấy nhau.

Tôi mừng là cô vẫn ổn.

Tôi có thể nhìn thấy Furiae-san, Hoàng tử Leonard và Janet-san cùng với các hiệp sĩ khác.

Và có vẻ như gia đình Lucy cũng như các Elf trong làng đều ổn.

"Lucy, chuyện gì đã xảy ra vậy?" (Makoto)

"Thượng Ác Ma Shuri và cũng là thân quyến của Bất Tử Vương, đã mang theo rất nhiều thuộc hạ Undead của mình và tấn công ngôi làng." (Lucy)

"Thân quyến của Bất Tử Vương, Shuri..." (Makoto)

Một trong những Ma tướng khác của Bifrons mà Setekh đang nhắc đến.

"Vậy thì có thương vong nào không?" (Makoto)

Có bao nhiêu người đã...

"Hở? Thực ra không có ai bị thương cả." (Lucy)

""Hả?""

Câu trả lời thẳng thừng của Lucy khiến Sa-san và tôi đều há hốc mồm.

Đợi một chút.

Không có ai bị thương á?

Với đám cháy lớn thế này sao?

"Ngôi làng đang cháy kìa! Ngoài ra, Shuri có đến với số lượng ít không?" (Makoto)

"Aaa...ngôi làng đang cháy vì..." (Lucy)

Lucy có vẻ như đang gặp khó khăn khi cố gắng nói điều đó, và khi tôi nhìn vào hướng mắt cô đang hướng tới...

"Mọi người, dập lửa sao cho ngọn lửa không lan tới thần thụ!" (Wolt)

"Vâng, Ojii-chan!"

"Sẽ thật khủng khiếp nếu kết giới của ngôi làng bị phá hủy!"

"Nhưng Hoả Ma Pháp của Mama vẫn chưa hề mất đi đâu!"

"Chúng ta phải làm gì với những ngôi nhà đang cháy?!"

"Từ bỏ những ngôi nhà đi! Chúng ta có thể nhanh chóng xây dựng lại chúng bằng Mộc Ma Pháp!"

"Quan trọng hơn, ông có thể bảo Rosalie-san kiềm chế ma thuật của mình lại một chút không...?"

"...Nếu ta có thể làm được điều đó, chúng ta đã không phải chịu đựng điều này..." (Wolt)

Tôi có thể nghe thấy những cuộc trò chuyện đó.

Ồ?

"Lucy, có thể nào chuyện này là..." (Makoto)

"...V-Vâng, Mama đang chiến đấu với thân quyến của Bất Tử Vương và đội quân của ả một mình. Đây là...đạn lạc á?" (Lucy)

Việc đốt làng là do người thân gây ra sao?!

"Tôi nghe đồn về điều đó, nhưng ma thuật của Hồng Liên Phù Thuỷ thực sự ở một cấp độ khác. Đối mặt với một đội quân 5.000 Undead một mình..." (Leo)

"5.000?!" "Một mình?!"

Sa-san và tôi đều sốc trước những gì Hoàng tử Leonard nói.

"Tôi cũng định giúp cô ấy, nhưng tôi bị ngăn lại và bảo rằng tôi sẽ bị cuốn vào đó và chết mất..." (Janet)

Janet-san có vẻ buồn chán.

"Aaa! Nhìn kìa!" (Aya)

Tại nơi Sa-san chỉ.

*Pang!*

Thây Ma Long bị một người đang bốc cháy màu đỏ đấm trúng và bị hất bay đi.

Khi tôi nhìn vào người màu đỏ bằng [Viễn Thị], tôi có thể nói rằng đó chính là Elf trông giống Lucy mà tôi đã gặp hôm nọ.

Cô ấy thực sự là Rosalie-san.

Nhưng cơ thể cô ấy đang bừng đỏ.

Hay là cô ấy thực sự đang bốc cháy?

"Lucy, đó có phải là mẹ của em không? Cô ấy không phải đang cháy sao?" (Makoto)

"Đó là...kỹ thuật Tinh Linh Vũ Trang của Mama." (Lucy)

"Đó là gì vậy?" (Makoto)

Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói đến kỹ thuật đó.

Đây có phải là một kỹ năng đặc biệt không?

"Triệu hồi Hoả và Phong Tinh Linh!" (Rosalie)

Sử dụng [Nghe Lén], tôi nghe thấy giọng nói của mẹ Lucy.

Vào lúc đó, tôi thấy như thể mana trong không khí đang sôi lên.

(Wow. Triệu hồi Tinh Linh ư? Có thể làm được điều đó sao...?) (Makoto)

Tôi không thể nhìn thấy họ, nhưng tôi có thể nghe thấy tiếng các Tinh Linh đang ồn ào.

Có lẽ họ đang ở bên cạnh Mẹ của Lucy—Hoả Tinh Linh và Phong Tinh Linh.

Và rồi, mẹ của Lucy bắt đầu tỏa sáng một màu đỏ thậm chí còn rực rỡ hơn.

Một cột lửa khổng lồ đột nhiên xuất hiện.

Một ma thuật mạnh hơn gấp nhiều lần so với Thượng Cấp Ma Pháp, Bão Lửa.

Một số lượng lớn quái vật bị mắc kẹt trong đó và đang bị thiêu cháy.

Những ngôi nhà ở Làng Kanan cũng đang bốc cháy.

"Aaa! Nhà tôiii!!"

Một trong những Elf hét lên.

Có phải một trong những ngôi nhà đó là của anh ấy...?

Xin chia buồn...

Thậm chí còn có nhiều quái vật hơn tụ tập quanh mẹ của Lucy.

Tất cả chúng dường như đều là Undead, nhưng cũng có những thây ma trông giống Wyvern, Griffon, và Harpy.

Nó dễ dàng vượt qua con số 1.000...

Tôi có thể thấy miệng mẹ Lucy cong lên thành một nụ cười.

Cô ấy là người thích chiến đấu.

"[Hoả Vương Cấp Ma Pháp: Đàn Phượng Hoàng]!" (Rosalie)

Một số Hoả Phượng Hoàng xuất hiện.

"Ahahahahaha! Thiêu cháy đi!" (Rosalie)

Tôi có thể nghe thấy tiếng cười lớn của Hồng Liên Phù Thuỷ-san.

Uwaaa, cô ấy vừa bắn rất nhiều Vương Cấp Ma Pháp vừa cười.

Đáng sợ quá!

"Cô ấy có vẻ giống cậu đấy, Lu-chan." (Aya)

"Aaa, đúng rồi. Phần về 'cháy thành tro đi'." (Makoto)

"Makoto! Aya?! Có thật là như vậy không?!" (Lucy)

Lucy nhìn chúng tôi như thể nói rằng điều đó thật thô lỗ.

Nhưng cô có vẻ hơi giống cô ấy đấy?

Nhưng không đến nỗi điên như vậy đâu.

Một lúc sau, tiếng nổ của ma thuật lắng xuống và mọi thứ trở nên im lặng.

"Kết thúc rồi sao?"

"Cô ấy cũng đánh bại được thân quyến của Ma Vương sao?"

"Đầu tiên, tại sao Thượng Ác Ma Shuri lại tới đây?"

Có hàng trăm ngôi làng ở Mộc Quốc.

Tại sao ngôi làng tôi đang ở lại khác với tất cả những ngôi làng khác?

"...Có lẽ là lỗi của tôi."

Người đến xin lỗi chính là Mộc Vu Nữ, Flona-san.

"Flona-oneechan?", Lucy hỏi.

"Shuri đến đây để giết Dũng Giả và Vu Nữ." (Flona)

"Ra là vậy." (Makoto)

Ma tướng của Thú Vương, Jinbara cũng cho biết chúng sẽ đụng độ với Dũng Giả.

Vì vậy, chúng thực sự nhắm đến những nhân vật chủ chốt như Dũng Giả và Vu Nữ.

"Tôi xin lỗi...Thưa trưởng làng. Vì tôi mà tình hình này..." (Flona)

Flona-san cúi đầu.

"Nghe đây! Lửa vẫn chưa tắt! Cẩn thận khi xử lý lửa nhé! ...Flona, đừng lo lắng về điều đó. Bị Ma Vương Quân nhắm tới cũng giống như số phận của Vu Nữ vậy. Chúng ta là gia đình. Mà gia đình thì phải giúp đỡ lẫn nhau." (Wolt)

"...Vâng, cảm ơn ông rất nhiều." (Flona)

Trưởng làng vui vẻ an ủi Flona-san khi ông ra lệnh.

Thật là một người bận rộn.

"Hay đúng hơn là, mẹ của Lucy không đến đây sao?" (Makoto)

Tôi muốn gặp cô ấy một lần nữa.

Và để cô ấy dạy tôi Tinh Linh Ma Pháp!

"Ừm, hoàn toàn đúng! Con bé phải giải quyết hậu quả của vụ cháy của chính mình! Nhỏ đấy cứ thích đốt cháy mọi thứ theo ý thích không hà!" (Wolt)

"Nào nào, Ojii-chan. Nhờ có Mama Rosalie, chúng ta đã đánh bại được ác quỷ..."

Chị gái của Lucy đã xoa dịu trưởng làng đang tức giận.

Một luồng không khí nhẹ nhàng lan tỏa.

Vào khoảnh khắc căng thẳng giảm bớt...

"Vu Nữ của Mộc Nữ Thần!"

Một con quỷ cái từ trên trời rơi xuống?!

Tóc đen và làn da trắng tinh; một người phụ nữ xinh đẹp với đôi mắt đỏ.

"Ác quỷ?!"

"Đó là Shuri!"

"Bảo vệ Flona!"

Chúng tôi và các Elf trong làng chạy đến để bảo vệ Flona-san, nhưng...

"Quá chậm!"

Shuri vung thanh kiếm lưỡi đỏ của mình xuống!

Ả nhanh hơn!

"Flona-neechan!" (Lucy)

Giọng nói tuyệt vọng của Lucy vang vọng.

Chúng tôi chỉ có thể đứng nhìn Flona-san sắp bị giết...

"Thật đáng tiếc, ngươi mới là kẻ chậm chạp."

"Guagh!"

Elf đỏ rực đột nhiên xuất hiện và túm lấy cổ Shuri bằng một tay.

Đến lúc tôi nhận ra thì thanh kiếm trên tay ả đã bị tát văng đi.

"Ngươi là thuộc hạ của Ma Vương huyền thoại, Shuri sao? Ta nghe nói ngươi là thân quyến của Ma Vương Bifrons cai trị một nửa Tây Lục Địa... Ta đã mong đợi ngươi mạnh hơn thế này nhiều, nhưng điều này khá là thất vọng." (Rosalie)

Mẹ của Lucy siết chặt cổ Shuri với nụ cười tàn bạo.

Để tôi sửa lại nhé.

Lucy chưa bao giờ làm vẻ mặt như thế.

Cô  không giống cô ấy chút nào.

"Ám Ma Pháp: [Áo Choàng Bóng Tối]!" (Shuri)

Cơ thể của Shuri được bao phủ bởi một luồng hào quang màu đen.

"Woa." (Rosalie)

Mẹ của Lucy buông cổ ả ra.

"Đồ khốn nạn..." (Shuri)

Shuri làm khuôn mặt xinh đẹp của mình trở nên giận dữ và trừng mắt nhìn mẹ Lucy.

Ả đang tỏa ra luồng Ám mana vào môi trường xung quanh.

Một bầu không khí bất ổn lan tỏa khắp khu vực.

"...Wuuu." (Lucy)

Lucy nắm lấy tay áo tôi.

Chướng khí do ác quỷ mạnh mẽ giải phóng dường như có tác dụng làm suy yếu sức mạnh tinh thần của những người yếu hơn.

"Lucy, sử dụng Kỹ năng [Bình Tĩnh] đi." (Makoto)

"V-Vâng, em có dùng, nhưng..." (Lucy)

"Sa-san ổn chứ?" (Makoto)

"Em... ổn, chắc vậy. Nhưng ác quỷ đó rất mạnh." (Aya)

Sa-san khẳng định.

Nguy Hiểm Cảm Tri của tôi cũng đang reo chuông báo động và khiến tôi đau đầu.

Đó là Chỉ Định Tai Ương.

Nhưng người hiện đang đối mặt với thân quyến của Ma Vương này lại là Hồng Liên Phù Thuỷ, Rosalie J Walker.

"Ngươi là một cô gái năng động. Ta sẽ là đối thủ của ngươi." (Rosalie)

Hồng Liên Phù Thuỷ ra hiệu cho ả bằng sự bình tĩnh.

Shuri trừng mắt nhìn cử chỉ đó của cô với sát ý.

Luồng Ám mana mà Shuri giải phóng có áp lực khiến người ta khó thở.

Khi tôi nhìn xung quanh, tôi có thể thấy các Elf trong làng và các hiệp sĩ của Janet-san đều tái mặt và lùi lại.

Những người có thể chống lại nó là Sa-san, Furiae-san, trưởng làng và Flona-san.

"Lucy, Hoàng tử Leonard, hãy ở phía sau Sa-san và tôi." (Makoto)

Tôi đứng trước mặt hai người họ.

Tôi có thể không đáng tin cậy, nhưng vẫn tốt hơn là không có gì cả.

"Cảm ơn Makoto." (Lucy)

"Em xin lỗi, Makoto-niisan." (Leo)

Đối đầu với Thượng Ác Ma, [Bình Tĩnh] là không đủ để duy trì sự bình tĩnh nhỉ...

Đây có thể là một chủ đề cần giải quyết.

Trong lúc chúng tôi đang làm điều đó, Shuri đang giải phóng Ám mana của mình và đối mặt với Rosalie-san, người có luồng hào quang đỏ tươi bao quanh, và sự căng thẳng đó đủ mạnh để khiến tôi cảm thấy như họ có thể bắt đầu chiến đấu bất cứ lúc nào.

"Chết đi!" (Shuri)

Shuri nhanh chóng thu hẹp khoảng cách với Rosalie-san.

Một nhát chém như móng vuốt khổng lồ bay ra từ tay phải của Shuri.

Rosalie-san trực tiếp nhận đòn tấn công sao?!

"Mama?!" (Lucy)

Lucy hét lên.

Nhưng mẹ của Lucy chỉ hơi vui một chút thôi.

"Hể... hơi đau một chút. Vậy thì, đến lượt ta rồi." (Rosalie)

"Cái gì?" (Shuri)

Trước khi Shuri kịp nói điều gì đó với vẻ mặt nghi ngờ...

*Bang!*

Với âm thanh như tiếng tai nạn giao thông, nắm đấm đỏ rực của Rosalie-san đâm xuyên qua Shuri.

Ngay khi nắm đấm của cô chạm vào, một luồng gió mạnh như thể có một vụ nổ xảy ra lan ra và ác quỷ đáng thương bị thổi bay.

"""""..."""""

Những người đang theo dõi trận chiến đều vô cùng sửng sốt.

Chỉ bằng một đòn?

Shuri đã bị hất bay vào ngọn lửa đang cháy.

"Okay ~ , chúng ta xong việc ở đây ròy ~ ." (Rosalie)

"Như thường lệ, con sử dụng ma thuật mạnh như quái vật." (Wolt)

"Thật kinh khủng, Cha ơi! Sao lại gọi con gái mình là quái vật chứ." (Rosalie)

"Mama! Mẹ đã đốt cháy ngôi làng quá nhiều!" (Lucy)

"Aaa, xin lỗi xin lỗi. Nhưng Flona-chan vẫn an toàn, vậy thì ổn mà?" (Rosalie)

"Đã lâu rồi, mẹ chồng Rosalie-sama. Con sẽ giúp khôi phục lại Làng Kanan." (Flona)

"Đồ ngốc! Con là Vu Nữ của Mộc Nữ Thần đấy?! Không đời nào chúng ta để con làm những công việc chân tay như vậy!" (Wolt)

Có vẻ như họ đã chuyển sang nói chuyện gia đình.

Tuy nhiên, ngôi làng vẫn đang cháy.

Với sự giúp đỡ của tất cả Elf, ngọn lửa đã dần được dập tắt.

Khoảnh khắc mọi người thở phào nhẹ nhõm...

"Đồ ngu!"

Một cục đen nhảy lên!

Cái bóng đen đó đâm sầm vào Rosalie-san.

"Mama!" "Rosalie!"

Lucy và Trưởng làng cùng những Elf khác hét lên.

Trong tay Shuri có một thanh kiếm lưỡi đỏ, và nó đâm vào ngực Rosalie-san.

Rosalie-san từ từ ngã xuống với vẻ mặt hơi ngạc nhiên.

"Hừ, thứ ma thuật mạnh mẽ đến ngu ngốc này mạnh thật... Nhưng ngươi quên rằng ta là Undead sao?" (Shuri)

Rosalie-san vẫn đang nằm gục.

Làn da trắng muốt, đôi mắt đỏ, mái tóc đen của Shuri... không có vết thương nào đáng chú ý. Chỉ có quần áo là rách nát, nhưng cơ thể ả vẫn ổn.

Ả đã tái sinh hoàn toàn?

"Giờ thì, trở ngại đã qua rồi. Đến lúc giết Mộc Vu Nữ." (Shuri)

Shuri trừng mắt nhìn Flona-san.

"Ta sẽ không để ngươi làm vậy!" "Mọi người, hãy bảo vệ Flona-san!"

Các chiến binh của làng Elf, Janet-san và Hoàng tử Leonard đang run rẩy chuẩn bị vũ khí.

"...Chỉ đau một chút thôi. Đến lượt ta rồi nhỉ?"

Chậm rãi...

Mẹ của Lucy đứng dậy trong khi toàn thân phủ đầy lửa.

Lưỡi kiếm đâm vào ngực cô trượt ra và rơi xuống đất.

"""..."""

Sa-san, các Elf trong làng và tôi đều bất ngờ.

"Không thể nào... Ngươi bất tử sao?" (Shuri)

Thân quyến của Ma Vương lẩm bẩm một cách ngớ ngẩn.

"Thật thô lỗ. Đó là Hoả Thánh Cấp Ma Pháp, Hoả Viêm Tái Sinh. Ngươi không biết về nó sao?" (Rosalie)

Cô nhẹ nhàng vuốt chỗ bị đâm ở ngực khi hỏi điều này.

Vết thương đã lành rồi.

"N-Nhưng ngươi không thể giết ta bằng Hoả Ma Pháp được!" (Shuri)

Như thể muốn nói rằng trận chiến chưa kết thúc, Shuri giơ kiếm lên.

Nhưng nụ cười của Rosalie-san vẫn luôn hiện hữu.

"Thật sao? Vậy thì thứ này thì sao?" (Rosalie)

Rosalie-san giơ tay lên trời.

Cô thầm niệm chú.

Có lẽ đây là lần đầu tiên cô niệm chú một ma thuật gì đó.

Một lượng lớn mana bắt đầu tụ lại ở tay phải của Rosalie-san.

"Không ổn! Rosalie, thứ đó...!" (Wolt)

Trưởng làng hét lên trong hoảng loạn.

Những Elf trong làng đang lùi lại.

(Chúng ta cũng nên tìm chỗ ẩn nấp chứ?) (Makoto)

Trong khi tôi đang nghĩ như vậy...

"Hoả Thánh Cấp Ma Pháp: [Quyền Uy Thiên Sứ, Principality]." (Rosalie)

Ma thuật đó dần dần thành hình.

Thứ đang lơ lửng trên không trung là một Hoả Thiên Thần với đôi cánh lớn và hình dạng giống người.

Khi so sánh với Vươn Cấp Ma Pháp [Phượng Hoàng], ma thuật này nhỏ hơn.

Tuy nhiên, áp lực mà nó tạo ra thậm chí không thể so sánh được.

(Thất Toạ Thiên Thần của Thánh Cấp Ma Pháp...) (Makoto)

Những gì tôi được dạy trong lớp học ma thuật ở Thuỷ Thần Điện, Thánh Cấp Ma Pháp là phép màu cho phép chúng ta mượn sức mạnh của Thánh Thần.

Bởi vì thế, ma thuật mang hình dạng của những thuộc hạ của họ, Thiên Thần.

Thánh Cấp Ma Pháp có thể thiêu đốt bất kỳ kẻ thù nào bất kể chúng có phải là Undead hay không.

"Kuh!" (Shuri)

Shuri hẳn đã hiểu rằng mình không phải là đối thủ. Ả bắt đầu bỏ chạy.

Ả biến mất ngay lập tức.

"Aaa! Ả chạy rồi!" (Aya)

Tôi có thể nghe thấy tiếng lầm bầm của Sa-san.

Ả ta bỏ trốn rồi nhỉ...

Nhưng Rosalie-san vẫn mỉm cười tươi tắn.

"Hãy tiêu diệt ác quỷ đó, Quyền Uy Thiên Sứ, Principality." (Rosalie)

"...Đã hiểu."

(M-Ma thuật nói chuyện?!) (Makoto)

Hoả Thiên Thần biến mất ngay lập tức.

Nó đuổi theo Shuri à?

Sau vài giây...

*BÙM!!*

Một cột lửa đáng sợ hình chữ thập xuất hiện ở đằng xa.

"AAAAAAAAAAAAAAAAHHHHHHHH!!"

Một tiếng hét vang vọng.

(Phát nổ thành hình chữ thập giống hệt Quang Kiếm của Sakurai-kun.) (Makoto)

Tôi nhớ lại điều đó.

"Mama... đã xong chưa?" (Lucy)

Như để trả lời Lucy, bá khí đỏ rực của Rosalie-san từ từ lắng xuống.

Mái tóc đỏ của cô dần trở lại màu vàng óng ả.

Đôi mắt đỏ của cô trở lại thành đôi mắt xanh trong vắt.

Cô không có một vết thương nào cả.

Gương mặt xinh đẹp của cô hướng về phía chúng tôi.

"Dễ lắm phải không?" (Rosalie)

Nụ cười của cô với khuôn mặt giống hệt Lucy, nụ cười quá đỗi trong sáng đối với một người được gọi là Hồng Liên Phù Thuỷ.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top