Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 75: Takatsuki Makoto Đưa Ra Chọn Lựa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong thế giới này, có hai loại Anh Hùng.

Đầu tiên là những Dũng Giả được các Nữ Thần lựa chọn.

Sakurai-kun có Kỹ năng: Quang Dũng Giả.

Hoàng tử Leonard sở hữu Kỹ năng: Băng Tuyết Dũng Giả.

Đây là những người được các Nữ Thần trao Kỹ năng Dũng Giả.

Thứ hai là những Anh Hùng được đất nước lựa chọn.

Trong trường hợp này, những mạo hiểm giả và hiệp sĩ phục vụ đất nước dường như là những người được chọn nhiều nhất.

Ở Hỏa Quốc, Great Keith, người chiến thắng trong giải đấu võ thuật được tổ chức hàng năm, trở thành Anh Hùng Hỏa Quốc.

Mục tiêu là giữ những người mạnh mẽ ở lại đất nước họ.

Hiện tại, Thuỷ Quốc không có Anh Hùng Chỉ Định Quốc Gia nào.

Ờ thì, chuyện đó chẳng liên quan gì đến tôi nên tôi cũng chẳng để ý, nhưng...

"Takatsuki Makoto?"

Tôi đã lấy lại được bình tĩnh.

Tâm trí tôi đã bay đi nơi khác một lúc.

"T-Tôi, là Anh Hùng ư? Nhưng mà..." (Makoto)

Nghĩ đến việc tôi sẽ được nghe điều này.

Tôi nghĩ rằng nhiều nhất tôi sẽ nhận được tiền hoặc tước vị.

Anh Hùng là biểu tượng của hòa bình cho đất nước.

Vì thế, họ không được phép thua.

Trách nhiệm này quá lớn...

"Đây không phải là ép buộc." (Sofia)

Ồ, là như vậy sao?

Tôi nghĩ chắc chắn cô sẽ ra lệnh cho tôi.

Vậy thì, tôi có thể từ chối—.

"Nếu anh trở thành Anh Hùng, chi phí nơi ở, chi phí thức ăn, chi phí trang thiết bị, tất cả sẽ do Thuỷ Quốc Rozes chi trả." (Sofia)

Thật luôn á?!

Wow! Giống như một chính trị gia Nhật Bản vậy!

"Ngoài ra, anh sẽ nhận được 10.000.000G mỗi năm như một khoản thanh toán đã thỏa thuận trước." (Sofia)

Thậm chí là cả tiền lương.

Bây giờ tôi hơi sợ rồi.

Họ sẽ bắt tôi làm gì với tư cách là Anh Hùng của đất nước đây?

"Về nguyên tắc, Anh Hùng sẽ phải tham gia vào chiến dịch thảo phạt Đại Ma Vương. Hiện tại, đó sẽ là Kế Hoạch Bắc Chinh. Kế hoạch sẽ diễn ra từ năm sau, vì vậy năm nay chỉ là sự chuẩn bị. Không có kế hoạch nào khác cho bất kỳ công việc lớn nào." (Sofia)

Hở? Thật sao?

Có phải là hơi quá dễ dãi không?

Tuy nhiên, tôi rất muốn biết Kế Hoạch Bắc Chinh này là gì.

"Ngoài ra, về nơi ở của anh, tôi muốn anh sống ở Vương Đô Horun, nhưng có vẻ như anh thích Makkaren, nên anh có thể tiếp tục ở lại Makkaren. Chúng tôi có chỗ ở cho Anh Hùng ở Vương Đô nếu anh muốn." (Sofia)

Thật sự được tất cả lợi ích luôn.

Nghĩ đến việc họ có thể đi xa đến thế.

Chỉ là...Tôi là Tông Đồ của Nữ Thần Noah.

Điều đó có nghĩa là tôi sẽ phải cải đạo sang tôn giáo của Thuỷ Nữ Thần để trở thành Anh Hùng Thuỷ Quốc, đúng không?

...Tôi không thể làm thế được. Chúng ta hãy từ chối.

(Makoto, cậu có thể chấp nhận nếu muốn. Tôi sẽ nói chuyện với Thuỷ Nữ Thần về chuyện này.) (Noah)

Hở? Có thể làm thế sao?

Các Thánh Thần không phải là kẻ thù sao?

(Để đó cho tôi. Thuỷ Nữ Thần Eir là một cô gái có thể lý luận được. Không sao nếu không cải đạo.) (Noah)

Các Thần Linh có mối liên hệ với nhau không? Tôi không hiểu rõ lắm.

Tôi đã nhận được sự đồng ý của Nữ Thần.

Ờm...

Tôi nhìn lại lưng mình.

Tôi nhìn Lucy và Sa-san.

Lucy có vẻ xúc động, mắt cô ướt đẫm.

Sa-san đang làm vẻ mặt 'tuyệt quá nhỉ'.

Nina-san và Chris-san tỏ vẻ ngạc nhiên và mỉm cười tích cực.

Nhưng việc Fuji-yan là người duy nhất há hốc miệng vì sốc khiến tôi hơi khó chịu...

"Takatsuki Makoto... Tôi sẽ không bảo anh trả lời ngay đâu. Anh có thể từ từ suy nghĩ." (Sofia)

Công chúa Sofia thật là tốt bụng!

Có chuyện gì thế này?

Chỉ là...

"Tôi sẽ cân nhắc." (Makoto)

~ Vài Ngày Sau ~

"Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, nhưng tôi nghĩ mình sẽ từ chối." (Makoto)

Ừm, điều đó là không thể.

Như thế thì quá thô lỗ...

Nếu tôi muốn từ chối thì tôi phải làm ngay bây giờ.

Nói cách khác, nếu tôi muốn trả lời thì đây chính là lúc.

Kỹ năng của Người Chơi RPG được kích hoạt.


[Bạn sẽ trở thành Anh Hùng Thuỷ Quốc chứ?]

KHÔNG


Khi nhìn vào sự lựa chọn đó, một cảm giác mơ hồ và ký ức ùa về trong tôi.

Game tôi thích hồi còn nhỏ.

Phiên bản làm lại của một game nhập vai nổi tiếng.

Nhân vật chính là một Anh Hùng.

Anh chỉ nhận được một ít vàng và một ngọn đuốc từ nhà vua.

Anh không có đồng đội.

Anh đã một mình đánh bại quái vật, nâng cao cấp độ của mình, đối mặt với rồng, giải cứu Công chúa, đánh bại Ma Vương và cứu thế giới.

Nó thật tuyệt vời.

Tôi lúc đó muốn trở thành Anh Hùng.

Tất nhiên, vì tôi hiện là học sinh cao trung nên tôi không nghĩ đến việc trở thành Anh Hùng.

...Không, đấy không phải nó.

Vào thời điểm tôi đến dị giới này, tôi đã ghen tị với các bạn cùng lớp và Sakurai-kun.

Tôi vô cùng ghen tị với Trạng Thái và Kỹ Năng mạnh mẽ của họ.

Được những người quan trọng của các nước để mắt tới, tôi dõi theo họ lần lượt ra đi và không thể ngủ được vào ban đêm vì ghen tị.

Thậm chí có lúc tôi phải thức trắng đêm để luyện tập khả năng ma thuật của mình.

(Mặc dù không quá lâu nhưng vẫn mang lại cảm giác hoài niệm.) (Makoto)

Trước mặt tôi là nàng Công chúa xinh đẹp.

Người đã không ban cho tôi sự Thần Hộ vào thời điểm đó.

Công chúa đó đang bảo tôi trở thành Anh Hùng.

Sự hỗ trợ được cung cấp rất toàn diện.

Vàng, thiết bị, mọi thứ đều được đất nước trao tặng.

Tôi cũng có những người đồng đội đáng tin cậy.

Ngay cả một Nữ Thần cũng sẽ cho tôi lời khuyên khi gặp rắc rối.

Tôi may mắn hơn nhiều so với Anh Hùng của game đó.

...Điều này thật kỳ lạ.

Dị Giới không phải là một game rác rưỡi sao?

Không, chờ một chút.

Nhưng bản thân tôi thì không mạnh mẽ mà nhỉ?

Đừng hiểu lầm.

Tôi là Pháp Sư Tập Sự.

Nhân vật chính của game đó đã thừa hưởng dòng máu của Anh Hùng.

Đó là lý do tại sao anh đủ mạnh để tự mình đánh bại Ma Vương.

Tôi thì khác biệt.

Và thế thì sao?

Ta có thể trở thành Anh Hùng đấy nhé?

Ta có hối hận không nếu từ chối nó không?

Không tốt.

Tôi không tập hợp được suy nghĩ của mình.

...Vào lúc đó, tôi...

"Công chúa Sofia..." (Makoto)

"V-Vâng? Có chuyện gì vậy?" (Sofia)

Công chúa Sofia đang tỏ vẻ lo lắng.

Lần đầu tiên tôi gặp cô, tôi đã không giỏi đối phó với cô ấy.

Nhưng ấn tượng của tôi về cô đã thay đổi rất nhiều.


[Bạn sẽ trở thành Anh Hùng Thuỷ Quốc chứ?]

KHÔNG


"Tôi sẽ vui vẻ chấp nhận danh hiệu Anh Hùng." (Makoto)

"...! Vậy sao. Vậy thì, từ hôm nay trở đi, anh chính là Anh Hùng Rozes." (Sofia)

—Khi mình không biết nên đưa ra lựa chọn nào, hãy chọn lựa chọn thú vị nhất.

Tôi luôn tuân theo quy tắc chơi đó khi đưa ra quyết định.


◇◇


"Anh Hùng Makoto."

Sau lễ bổ nhiệm Anh Hùng.

Công chúa Sofia đã gọi cho tôi.

...Anh Hùng Makoto khiến tôi nổi hết cả da gà khi nghe đến điều đó.

Gọi tôi như thế có vẻ hơi ngượng ngùng.

"Vâng, Công chúa Sofia?" (Makoto)

"Tôi có chuyện muốn nói với anh. Anh có thể đến phòng tôi một lát không?" (Sofia)

"Hiểu rồi." (Makoto)

Nó là gì?

Cô sắp thuyết giảng cho tôi về cách hành động như Anh Hùng à?

Nghe có vẻ hợp lý...


◇◇


"Makoto, là Anh Hùng! Thật tuyệt vời!" (Lucy)

"Ừm, nhưng nó giống như Anh Hùng được thuê hơn đấy?" (Makoto)

"Thật tuyệt vời! Đây là ngày tuyệt vời nhất!" (Chris)

Lucy và Chris-san đang ca ngợi tôi.

Nó khiến tôi cảm nhận được tầm quan trọng của Anh Hùng trong thế giới này.

"Takatsuki-kun nè, cậu làm được rồi!" (Aya)

Bạn cùng lớp của tôi, Sa-san, thì...giống như thế đấy.

Có vẻ như cô đang ăn mừng vì tôi đã trở thành Anh Hùng giống như những anh hùng trong game tôi thích.

Tôi thích mức độ ăn mừng này.

"Takki-dono...có chuyện gì xảy ra giữa cậu và Công chúa Sofia vậy?" (Fujiwara)

"Hở?" (Makoto)

Fuji-yan nói điều gì đó kỳ lạ.

"Cậu hỏi gì cơ?" (Makoto)

"Không, chỉ là sự thay đổi đột ngột ở Công chúa Sofia..." (Fujiwara)

Có chuyện gì thế?

"Takatsuki-sama, Takatsuki-sama, anh đã được Công chúa Sofia gọi đến, đúng không? Lần này, hãy đảm bảo rằng anh không được thô lỗ..." (Nina)

Nina-san với đôi tai cực kỳ thính đã khuyên tôi một cách phấn khích.

"Lần này ư? Ý cô là sao, Nina?" (Chris)

"Takatsuki-sama đã cãi nhau với Công chúa Sofia khi ở Thành phố Laberintos." (Nina)

"Hở?!" (Chris)

Nè nè, Nina-san.

Tôi sẽ không làm điều đó nữa đâu nhá?

Bây giờ tôi đã trưởng thành rồi.

"Anh Hùng-dono! Chúc mừng anh đã được thăng chức!"

Một giọng nói lớn đột nhiên vang lên sau lưng chúng tôi.

Cựu Hiệp Sĩ Hộ Mệnh.

"Lão già, trông ông khỏe lắm ha. Thật nhẹ nhõm." (Makoto)

"Vâng! Lời nói của anh thật vinh dự với tôi."

"...Ông có thể ngừng nói như thế được không?" (Makoto)

Tôi thích giọng điệu kiêu ngạo của ông ấy trước đây hơn.

Điều này thật đáng lo ngại.

"Nhưng sự chênh lệch về thứ hạng phải được thể hiện rõ ràng..."

Lão già này rất nghiêm khắc trong các tiêu chuẩn phân cấp xã hội của mình, phải không. Và ông ấy rất nghiêm khắc.

Có rất nhiều người nhiệt thành ở Rozes.

Tôi cảm thấy hơi tệ khi đã loại ông ấy khỏi vị trí Hiệp Sĩ Hộ Mệnh.

Tôi nên thử yêu cầu Công chúa Sofia đưa ông ấy trở lại vị trí ban đầu.

"Có vẻ như Makoto-san không giỏi với những người hạ mình trước mặt anh ấy. Chúng ta hãy cùng nhau cố gắng hết sức với tư cách là Anh Hùng Thuỷ Quốc nhé." (Leonard)

"Hoàng tử Leonard." (Makoto)

Tôi hiểu rồi. Bây giờ cả hai chúng tôi đều là những Anh Hùng bảo vệ đất nước này.

Tôi phải cố gắng hết sức.

"Tôi sẽ dẫn anh đến phòng của Nee-sama nhé?" (Leonard)

"Hoàng tử ư?! Tôi có thể dẫn đường cho anh ấy."

Rất nhiều người bắt đầu tụ tập xung quanh chúng tôi.

Cuối cùng, một trong những hiệp sĩ đã hướng dẫn tôi.


◇◇


"Xin lỗi vì đã xâm phạm..." (Makoto)

Tôi được phép vào phòng của Công chúa Sofia.

Một mình tôi.

Khi tôi bước vào, Công chúa Sofia đang đợi một mình ở đó.

"Mời vào, ngồi đi." (Sofia)

Trên chiếc bàn kính đắt tiền, có những chiếc bánh ngọt trông giống như bánh quy.

Bên cạnh đó có một ấm trà và hai tách trà.

Công chúa rót trà theo cách như thể nàng không quen làm như vậy.

...Đây có phải là việc mà Công chúa tự làm không?

Đây không phải là công việc của hầu gái hay người nào đó tương tự sao?

Tôi ngồi vào chiếc ghế mềm mại.

Khác với chiếc ghế dài cũ kỹ của quầy xiên nướng, nơi này khiến tôi khó có thể bình tĩnh lại.

Thậm chí không thể so sánh được.

Một mùi hương ngọt ngào như mùi nho xạ hương thoang thoảng xung quanh.

"Cứ tự nhiên nhé." (Sofia)

"Cảm ơn rất nhiều." (Makoto)

Tôi nhấp một ngụm trà vừa rót.

...Nó có hương vị tinh tế.

Phải có chất lượng cao.

Món này rất ngon, nhưng tôi vẫn không thể phân biệt được sự khác biệt về hương vị.

"Anh Hùng Makoto." (Sofia)

Công chúa Sofia nhìn tôi bằng ánh mắt như muốn xuyên thủng tôi.

"V-Vâng?" (Makoto)

Tôi thẳng lưng lên.

"Cảm ơn rất nhiều vì mọi chuyện. Ngoài ra, hãy tha thứ cho tôi vì những lời phát biểu của tôi tại Thuỷ Thần Điện." (Sofia)

Cô cúi đầu thật sâu.

Hở?

"Ờm...Công chúa Sofia, những gì cô làm không phải là vấn đề to tát gì cả, và tôi cũng không bận tâm đến chuyện đó nữa, nên không sao cả." (Makoto)

Khi thấy Công chúa cúi đầu thật sâu theo cách như vậy, tôi cảm thấy như mình đang làm điều gì đó thực sự tồi tệ ở đây.

"Anh có một trái tim rộng lượng." (Sofia)

Công chúa Sofia ngẩng đầu lên và mỉm cười nhẹ.

Cô trông đẹp hơn khi như thế này.

"Cô trông đẹp hơn khi cười đấy." (Makoto)

"Hở?" (Sofia)

Ôi, lỡ lời.

Tôi đã nói to điều đó.

"À, không. Xin lỗi về chuyện đó..." (Makoto)

"..."

Aaaaa, tôi cảm thấy như mình đã xong ở đây rồi.

Cô lại trừng mắt nhìn tôi.

Nhưng tôi thấy mặt cô hơi đỏ...cô tức giận đến vậy sao?

"Nhân tiện, một người như tôi có thể trở thành Anh Hùng được không?" (Makoto)

Đổi chủ đề nào.

"Anh đã đánh bại Kỵ Thú và giải cứu Vương Đô. Một con quái vật mà ngay cả Leo cũng không thể đánh bại. Tất nhiên anh sẽ là Anh Hùng rồi." (Sofia)

"Nhưng đó là thứ mà tôi và cô đã cùng nhau đánh bại mà?" (Makoto)

"Cùng nhau... Phải. Có phải là trách nhiệm quá nặng nề không?" (Sofia)

"Không không. Tôi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn để không thua cuộc với tư cách là Anh Hùng." (Makoto)

Dù sao thì tôi cũng đã được Noah-sama dạy cách sử dụng Tinh Linh Ma Pháp.

Về cơ bản, điều đó có nghĩa là mọi chuyện sẽ ổn nếu tôi có đủ sức mạnh để tự mình đánh bại Cự Nhân đó.

"Được rồi, tôi sẽ trông cậy vào anh." (Sofia)

"Vâng, tin tưởng tôi nhé." (Makoto)

Công chúa Sofia mỉm cười nhẹ.

Ừm, cô trông dễ thương hơn khi cười.

"Nhân tiện, Anh Hùng Makoto, về Hiệp Sĩ Hộ Mệnh của tôi... nếu anh đồng ý... anh có thể..." (Sofia)

À, phải rồi.

Tôi phải nói với cô điều này.

"Công chúa Sofia, cô có thể đưa Hiệp Sĩ Hộ Mệnh cũ trở về vị trí cũ của ông ấy được không? Có vẻ như ông ấy phải bỏ vị trí vì tôi." (Makoto)

"......Đã hiểu." (Sofia)

Hửm? Cô có vẻ hơi không hài lòng.

Có phải tôi đã nói điều gì xấu chăng?

Tôi không làm thế, đúng không?

(Haaa ~ .) (Noah)

Noah-sama?

"Leo muốn nói chuyện với anh đấy. Có vẻ như anh đã được gọi đến Thái Dương Quốc, Highland, nhưng anh vẫn còn thời gian cho đến ngày đã định, đúng không? Xin hãy ở lại đây một lúc." (Sofia)

"O-Okay." (Makoto)

Hừm, có vẻ như cuộc trò chuyện của chúng tôi đã kết thúc.

Nhưng nó dễ hơn tôi nghĩ.

Tôi có nên làm theo lời Noah-sama và thu hẹp khoảng cách thêm một chút không?

Dù sao thì từ giờ trở đi chúng tôi vẫn sẽ làm việc cùng nhau.

Tôi đưa tay phải ra.

"...Ờm, anh đang làm gì thế?" (Sofia)

"Tôi mong muốn được hợp tác với cô từ bây giờ." (Makoto)

Có phải là khiếm nhã khi yêu cầu bắt tay Vương Tộc không?

"Tôi cũng vậy." (Sofia)

Sau một hồi do dự, Công chúa Sofia đã trả lời.

Công chúa Sofia nắm chặt tay tôi.

Vì một lý do nào đó...cô không chịu buông tay.

Chúng tôi nắm tay nhau một lúc và nhìn nhau.

"Vậy thì, cảm ơn cô rất nhiều vì tách trà." (Makoto)

"...Vâng." (Sofia)

Tôi buông tay Công chúa và rời khỏi phòng.

Hừmm, chuyện này phức tạp thật.

Tôi nên thử tham khảo ý kiến của Fuji-yan sau về cách giao tiếp với con gái.


◇◇


Sau khi rời khỏi phòng của Công chúa Sofia, người lính trước cửa đã đóng cửa lại.

*Bụp!*

Tiếng ai đó nhảy xuống giường vang lên từ bên trong phòng.

""......""

Người lính và tôi theo phản xạ nhìn nhau.

"Có chuyện gì xảy ra vậy, Sofia-sama?"

Người lính gọi, và...

"Không có gì đâu." (Sofia)

Giọng nói lạnh lùng của Công chúa Sofia đáp lại.

Chúng tôi đã nghe thấy điều gì đó, phải không?

Tôi chào người lính-san và quay lại chỗ bạn bè tôi.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top