Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 83: Takatsuki Makoto Hội Ngộ Đại Hiền Giả-sama

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh Hùng Makoto, anh ổn chứ?"

Tôi ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Geralt-san rời đi, và Công chúa Sofia nói chuyện với tôi.

Phải rồi, tôi phải cảm ơn cô nàng.

"Công chúa Sofia, cảm ơn rất nhiều vì đã chữa lành cho tôi bằng ma thuật." (Makoto)

Thuỷ Ma Pháp: Thuỷ Hồi Phục.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì đó là Thuỷ Trung Cấp Ma Pháp. Nên tôi không thể sử dụng nó.

"A-Anh biết à? ...Không cần phải cảm ơn tôi đâu." (Sofia)

Công chúa-sama quay mặt sang hướng khác.

Hừm, cô chắc hẳn tức giận vì tôi lại phải chiến đấu với Dũng Giả của một quốc gia khác.

Tôi đã làm hỏng chuyện rồi, phải không?

"Tôi xin lỗi vì sự thô lỗ của Dũng Giả đất nước chúng tôi, thưa Anh Hùng Thuỷ Quốc, Makoto-sama."

Người đến tiếp theo là Thái Dương Vu Nữ, Công chúa Noel.

Cô cũng đã cứu tôi.

"Cảm ơn rất nhiều vì đã hồi sinh cơ thể của Geralt-dono lúc nãy. Tôi đã gây rắc rối cho cô vì ma thuật của tôi mất kiểm soát." (Makoto)

Công chúa Noel tỏ vẻ ngạc nhiên.

"Anh có nhìn không? Trông anh như thể đang bất tỉnh vậy." (Noel)

À đúng rồi, Công chúa Noel đã dùng ma thuật để hồi sinh Geralt-san, và Noah-sama đã cho tôi xem. Lúc đó tôi vẫn còn bất tỉnh.

Hãy giả đò không biết nào.

"Ờm, tôi cảm thấy vậy... À mà, tại sao tôi lại mất ý thức vậy?" (Makoto)

Có phải tôi bị cuốn vào ma thuật của chính mình không?

Nếu đúng như vậy thì tôi thực sự là người bất cẩn.

"Takatsuki-kun, đó là lỗi của tôi." (Sakurai)

Sakurai-kun ngồi bên cạnh tôi nói thế với vẻ xin lỗi.

"Tôi cảm thấy Geralt-kun sẽ gặp nguy hiểm ở mức độ đó. Tôi có thể đã dùng lực hơi mạnh, nhưng tôi phải ngăn cản cậu bằng vũ lực." (Sakurai)

Ồ, thì ra là vậy.

"Phải phải! Sakurai-kun đã đến nơi cậu đang ở với tốc độ đáng kinh ngạc và đấm vào bụng cậu thật nhanh!" (Aya)

Sa-san giải thích cho tôi.

Đợi đã, hở? Tôi bị chặn lại bằng một cú đấm vào bụng sao?

"A-Aya, cô có thể thấy điều đó sao?" (Lucy)

"Wow, tôi không thể nhìn thấy nó..." (Leonard)

Lucy, người được cho là có đôi mắt tốt, và ngay cả Hoàng Tử Dũng Giả Leonard cũng không thể theo kịp tốc độ đó bằng mắt của họ.

Sakurai-kun thật tuyệt vời.

Và Sa-san có thể nhìn thấy điều đó cũng thật đáng kinh ngạc.

"Cậu đã giúp tớ rồi, Sakurai-kun." (Makoto)

Hay đúng hơn là, khi Tinh Linh Ma Pháp của tôi mất kiểm soát, Sakurai-kun là người duy nhất có thể ngăn chặn nó...

Điều đó thật nguy hiểm.

Tôi chắc chắn không nên để Tinh Linh Ma Pháp của mình vượt khỏi tầm kiểm soát.

Phải, còn có những điều khác làm tôi bận tâm.

"Tia Chớp Dũng Giả là một người trong Ngũ Thánh Quý Tộc, Valentine, đúng không? Đánh bại hắn có ổn không?" (Makoto)

Tôi đã được khuyên là không nên chống lại họ và tôi đã vi phạm điều đó.

"Không sao đâu, Makoto-sama. Tôi sẽ nói chuyện với Gia tộc Valentine." (Noel)

Công chúa Noel trả lời tôi bằng một nụ cười.

Nếu cô nói vậy thì ổn phải không?

"Cảm ơn nhé, Noel-sama." (Makoto)

"Fufu, Anh Hùng Thuỷ Quốc-sama và những người khác là bạn của Ryosuke-sama, và là những vị khách quan trọng. Bất kể ai nói gì, cứ để tôi lo. Tôi có thể trông như thế này, nhưng tôi khá quan trọng đấy?" (Noel)

Đệ Nhất Kế Vương Vị, Công chúa Noel, giơ ngón tay cái lên và nháy mắt với tôi.

Thật là một thiếu nữ quyến rũ.

"Oi, tên Tinh Linh Sứ kia, cậu đã tỉnh rồi sao? Đến chỗ tôi mau lên."

"""?!"""

Woa!

Đại Hiền Giả-sama đột nhiên xuất hiện bằng ma pháp dịch chuyển!

Và rồi, sau khi nói xong điều muốn nói, cô ấy lại biến mất.

T-Thật là một người tự do.

Aaa, nụ cười của Công chúa Noel cứng đờ lại.

"X-Xin lỗi, Makoto-sama. Đại Hiền Giả-sama là giáo viên dạy ma thuật của tôi nên..." (Noel)

Có vẻ như Công chúa Noel cũng không thể chống lại được Đại Hiền Giả-sama.

"Dù sao thì tôi cũng định đến cảm ơn cô ấy." (Makoto)

Nhưng tôi cảm thấy cô ấy sắp mắng tôi dữ lắm.

"Vậy thì, tôi nghĩ mình nên đi ngay bây giờ." (Makoto)

"Hở? Sao anh không nghỉ ngơi một chút đi?" (Lucy)

"Ừm, cậu vừa nhận được một cú đấm vào bụng tốc độ cao từ Sakurai-kun đấy, biết không?" (Aya)

Nhỏ Sa-san kia chỉ muốn nói cú đấm vào bụng tốc độ cao thôi phải không?

Khuôn mặt của Sakurai-kun có phần nhăn nhó.

"Sasaki-san nè...lúc nảy, tôi không có lựa chọn nào khác. Takatsuki-kun, nếu cậu định đến nơi của Đại Hiền Giả-sama, tôi sẽ dẫn đường cho cậu." (Sakurai)

"Cảm ơn nhé." (Makoto)

Nó làm tôi nhớ đến thời gian ở Laberintos.

"Lucy, đi thôi." (Makoto)

"Hở? Tôi cũng đi á?" (Lucy)

"Cô phải cảm ơn cô ấy vì chiếc vòng tay, đúng không?" (Makoto)

"Ư-Ừm, anh nói đúng... Nhưng mà cũng hơi đáng sợ một chút." (Lucy)

Tôi cảm thấy như vậy.

"Còn cậu thì sao, Sa-san?" (Makoto)

"Hừmm, tớ nghĩ mình sẽ kiểm tra sân tập thêm một chút. Họ có vẻ có thiết bị tập luyện thú vị." (Aya)

Đúng vậy. Chúng tôi đã gặp Tia Chớp Dũng Giả ngay sau khi đến đây nên không thể kiểm tra bất kỳ tiện nghi nào.

Là nơi huấn luyện của đội quân mạnh nhất lục địa, cơ sở vật chất ở đây khá hoàn thiện.

Những môn võ thuật mà Nina-san dạy cho Sa-san dạo gần đây thực sự rất thú vị đối với cô nàng.

Với sức mạnh thể chất cao đấy, điều đó thực sự đáng để thử.

Hoàng tử Leonard và Sa-san sẽ ở lại bãi tập luyện.

Công chúa Sofia và Công chúa Noel dường như có điều gì đó muốn nói với nhau trong hoàng gia nên họ đã đi đến một nơi khác.

Và thế là Lucy, Sakurai-kun và tôi đã đến nơi ở của Đại Hiền Giả-sama.


◇◇


"Nó ở đây." (Sakurai)

Nơi Sakurai-kun đưa tôi đến là một góc của lãnh thổ Lâu đài Highland, tại một không gian chỉ rộng bằng một sân tập thể dục nhỏ.

"...Uwaaa..." (Makoto)

"...Đây là nơi nào vậy?" (Lucy)

Nơi này giống như một không gian biệt lập, một thế giới bạc.

Một ngôi nhà băng không phù hợp với địa điểm tạo nên cảm giác như đang ở thế giới khác.

Lucy và tôi vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Bức tường cao bao quanh dinh thự băng giá này rất có thể được làm bằng pha lê chứa mana. Nó lấp lánh.

Có những ngọn lửa ma thuật nhấp nháy xung quanh thắp sáng lâu đài băng đó.

Và mặc dù tuyết phủ dày trên mặt đất, hoa vẫn nở rộ khắp nơi.

Cảm giác về mùa thật là hỗn loạn.

Không, tất cả đều lộn xộn.

...Đây có phải được làm từ ma thuật của Đại Hiền Giả-sama không?

Cảm giác giống như đang ở một đất nước bí ẩn, với một khu vườn bí ẩn và một nơi cư trú bí ẩn.

"Được rồi, cả hai người hãy cẩn thận nhé." (Sakurai)

""Hở?""

Sakurai-kun sắp sửa bỏ đi một cách vô tâm.

"Cậu không đến à?" (Makoto)

"Khi một người chưa được gọi đến chỗ ngài ấy, Đại Hiền Giả-sama sẽ nổi giận." (Sakurai)

Sakurai-kun nói xin lỗi.

Cô đang sống trong một nơi tự khẳng định mình như thế này, vậy hãy gọi thêm người nữa đến đi, Đại Hiền Giả-sama!

Nhưng rốt cuộc thì cô có vẻ là một người lập dị.

"Vậy thì, chúng ta đi thôi, Lucy." (Makoto)

"O-Okay." (Lucy)

Chúng tôi bước vào vùng tuyết trái mùa và mở cánh cửa ngôi nhà băng.


◇◇


Bên trong ngôi nhà băng tối đen như mực.

Mặc dù bên ngoài rất lộng lẫy á?!

Tôi gần như không thể nhìn thấy mặt đất vì những ngọn nến còn sót lại trên mặt đất.

Đây có phải là hầm ngục không?!

Bầu không khí này có gì đó bất ổn thế...?

"Thứ lỗi vì đã xâm nhập. Takatsuki Makoto đã đến." (Makoto)

"Wuuu... tối quá, đáng sợ quá..." (Lucy)

Lucy đang nắm lấy tay áo tôi.

Tôi ngập ngừng tiến tới.

"Vậy là cậu đã tới rồi."

"Hih!" "Kya!"

Lucy và tôi giật mình quay lại, và thấy một con búp bê trong trang phục hầu gái đang đứng ở đó.

Đáng sợ vãi!

"Cái gì...đây?" (Lucy)

"Không biết nữa..." (Makoto)

"Ở đây. Đi theo tôi."

Giọng nói của Đại Hiền Giả-sama có thể được nghe thấy từ con búp bê.

Lời nói của tôi bị bỏ qua và chúng tôi được dẫn vào sâu hơn bên trong.

Mặc dù cô được cho là một người rất quan trọng...nhưng ở đây lại không có người hầu sao?

Sâu bên trong căn phòng tối tăm, có Đại Hiền Giả-sama trong chiếc áo choàng trắng.

Cô đang nằm trên một chiếc ghế sofa khổng lồ.

Căn phòng trông giống như bên trong lều ở Thành phố Laberintos.

Xung quanh chúng tôi là đồ nội thất cổ trông có vẻ đắt tiền.

Cô có thích không gian tối tăm và lộn xộn không?

"Đã lâu không gặp, Đại Hiền Giả-sama. Cảm ơn rất nhiều vì đã xử lý lượng nước mà tôi đã tạo ra quá mức bằng Tinh Linh Ma Pháp." (Makoto)

"Cảm ơn ngài rất nhiều vì chiếc vòng tay lúc đó." (Lucy)

Lucy và tôi cảm ơn cô trước.

Nhưng Đại Hiền Giả-sama vẫn giữ vẻ mặt buồn chán đó.

"...Tinh Linh Sứ-kun, có vẻ như cậu vẫn chưa ngừng làm Tông Đồ Ác Thần."

"...Gừ, chuyện đó..." (Makoto)

Cô ngay lập tức chọc vào điểm yếu tôi.

"Mà ổn thôi, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy liền có thể trở thành Anh Hùng Rozes. Như vậy, cậu liền càng không thể tuyên bố mình là Tông Đồ Ác Thần. Như vậy sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến tinh thần của mọi người quá nhiều."

Đại Hiền Giả-sama nói với vẻ không hài lòng.

Ooh! Có vẻ như cô sẽ tiếp tục bỏ qua chuyện này. Thật nhẹ nhõm.

"Hơn nữa, nghĩ đến cậu có thể đánh bại thằng nhóc Tia Chớp Dũng Giả. Nhưng Geralt như vậy thật đáng thương. Mặc dù cậu ta có Kỹ năng Tia Chớp Dũng Giả giống Abel..."

"Makoto là người tuyệt vời nhất!" (Lucy)

Lucy che chở cho tôi rất nhiều.

Nhưng tôi không nhớ gì cả. Mọi chuyện đều mất kiểm soát.

"Cái gì tuyệt vời thế? Ma thuật mất kiểm soát đó không thể sử dụng được."

"Vâng...đúng vậy. Tôi sẽ cẩn thận." (Makoto)

Noah-sama cũng đã chỉ ra điều đó, nên đây là điểm tôi sẽ phải lưu ý vào lần tới.

"Tôi còn tưởng rằng người mất kiểm soát sẽ là pháp sư tóc đỏ kia. À mà, cô là người thuộc Gia tộc Walker đúng không?"

"À, v-vâng. Lucy J Walker." (Lucy)

Chủ đề chuyển sang Lucy.

"Hậu duệ của Johnny à... Đây, ta tặng cô cái này."

Cô ném một cây trượng vào cô ấy.

Lucy cố gắng lắm mới bắt được nó.

"Đ-Đây là?" (Lucy)

"Đó là quyền trường mà Johny đã dùng."

"?! Ông cố của tôi đã dùng sao?!" (Lucy)

Hửm?

"Ông cố của cô có biết Đại Hiền Giả-sama không, Lucy?" (Makoto)

Tôi đã hỏi Lucy, nhưng Đại Hiền Giả-sama là người trả lời.

"Cậu... không biết Anh Hùng Spring Log, Johnny Walker sao? Cậu ấy là một trong những đồng đội của Abel đấy."

"Aaa." (Makoto)

Bây giờ tôi nhớ ra rồi.

Đấng Cứu Tinh Abel, Thánh Nữ Anna, Bạch Đại Hiền Giả và Ma Cung Thủ huyền thoại Johnny.

Các thành viên của tổ đội huyền thoại đã giải cứu thế giới.

Tôi nhớ mình đã nghĩ rằng tổ đội khá nhỏ.

Nhưng nghĩ đến việc một trong những thành viên đó lại là ông cố của Lucy!

Và đúng như mong đợi của những Elf sống lâu.

Thậm chí 1.000 năm trước cũng chỉ có 4 thế hệ trước thôi, phải không?

"Thật không thể tin được, Lucy! Cô có thể nói cho tôi biết mà." (Makoto)

Dù sao đi nữa, đó chính là Đại Hiền Giả-sama, vẫn hào phóng như mọi khi.

Cô đã tặng chúng tôi những thiết bị hiếm có.

Có vẻ như cô cũng không tức giận vì ma thuật của tôi mất kiểm soát.

May ghê.

"Ờ thì, ta hiểu tại sao cô không muốn nói điều đó."

Đại Hiền Giả-sama nói với giọng trêu chọc và nụ cười toe toét.

"Ông cố của tôi, Anh Hùng Spring Log, Johnny Walker...là một tay sát gái trong giới Elf, điều này rất hiếm..." (Lucy)

"Cậu ấy có 50 người vợ và đã khiến số người mang thai gấp đôi con số đó... Số lượng phụ nữ mà cậu ấy tác động vào... là không thể đếm xuể."

"...Nà ní?" (Makoto)

Một thành viên của tổ đội Anh Hùng Huyền Thoại? Ông ấy đã làm gì?

Ờ thì, nhưng có lẽ mọi việc chỉ diễn ra như vậy thôi?

Người ta vẫn nói rằng Anh Hùng là những kẻ lập dị.

"Nhờ đó, có rất nhiều người trên toàn lục địa tự nhận mình là hậu duệ của Johnny Walker... Một số thì thực sự là như vậy, còn một số thì không." (Lucy)

"Rõ ràng có những người lừa đảo bằng cách nói rằng họ là con cháu của Johnny."

"Tôi ngưỡng mộ ông cố của mình, nhưng tôi thực sự ghét thói quen xấu của ông với phụ nữ." (Lucy)

...Tất nhiên rồi.

Bây giờ tôi đã hiểu một phần lý do tại sao Lucy lại nghiêm khắc với chuyện tình cảm đến vậy.

"Nhưng tên ngốc đó không hề cố gắng động đến Anna hay tôi. Có lẽ là vì Abel đã ở đó."

Đại Hiền Giả-sama nói như thể đang hoài niệm.

Ồ? Đó là một cách diễn đạt thú vị.

"Cô nói như thể chuyện đó là về mình vậy." (Makoto)

Đại Hiền Giả-sama có Kỹ năng Kế Thừa, được cho là cho phép cô thừa hưởng ký ức của họ.

"Hửm? Giờ cậu nhắc đến thì tôi vẫn chưa nói với cậu nhỉ."

Đôi mắt màu ruby của cô nhìn thẳng vào chúng tôi.

"Cậu đã nghe những gì về tôi?", Đại Hiền Giả-sama hỏi.

"Một hậu duệ của Đại Hiền Giả-sama, người từng là đồng đội của Đấng Cứu Tinh Abel 1.000 năm trước, đúng không? Với Kỹ năng Kế Thừa, cô đã thừa hưởng sức mạnh của Đại Hiền Giả-sama thế hệ đầu tiên..." (Makoto)

Đó là điều tôi đã nghe trước đây.

"Toàn là tin tức pha ke đấy."

Đại Hiền Giả-sama nói một cách dễ dàng.

""Hở?""

Lucy và tôi cùng thốt lên kinh ngạc.

"Pha...ke?" (Makoto)

"Ừm, không có Kỹ năng Kế Thừa nào cả. Có thể thực sự có một kỹ năng tựa vậy ở ngoài kia, nhưng tôi không biết có Kỹ năng nào tiện lợi như vậy."

"V-Vậy thì, điều đó có nghĩa là ngài không có sức mạnh của Đại Hiền Giả-sama đầu tiên?! Vậy thì, điều đó có nghĩa là ngài đang lừa dối mọi người!" (Lucy)

Lucy lớn tiếng giận dữ.

Lucy trước đây đã từng nói rằng Đại Hiền Giả-sama là một người vĩ đại, người đứng trên đỉnh cao của tất cả các pháp sư.

Có thể cô đang cảm thấy bị phản bội.

"Nhưng cô vẫn là một pháp sư tuyệt vời, vậy thì không sao cả sao?" (Makoto)

Với một người như tôi đến từ thế giới khác, tôi muốn cô tiếp tục là nhân vật phụ.

"Không phải vậy! Điều quan trọng là phải có cùng sức mạnh với Đại Hiền Giả-sama đã chiến đấu cùng với Đấng Cứu Tinh Abel! Đó là lý do tại sao Kỹ năng Quang Dũng Giả lại tuyệt vời đến vậy, và Công chúa Noel, người có Kỹ năng Thái Dương Vu Nữ, đã thu hút được sự tôn trọng của mọi người. Kỹ năng Tia Chớp Dũng Giả... nói một cách khái quát, là một trong số đó." (Lucy)

Geralt-san, họ đang nói 'đại khái' với ngươi đấy. Thật đáng thương...

Nhưng, tôi hiểu rồi...

Câu chuyện về Đấng Cứu Tinh Abel và những người đồng đội của anh ấy cách đây 1.000 năm là một câu chuyện anh hùng mà mọi người trên thế giới này đều biết đến.

Mọi người trên thế giới này đều tôn vinh những Kỹ năng mà họ có.

"Xin lỗi vì đã làm phiền mọi người trong lúc mọi người đang bực bội, nhưng tôi thực sự có sức mạnh của Đại Hiền Giả-sama mà cả hai nói đến."

"Hở?"

Người này đang nói gì vậy?

Cô không thừa hưởng nó, đúng không?

"Cô có ý gì vậy?" (Makoto)

"Tôi chính là Đại Hiền Giả của 1000 năm trước."

Đại Hiền Giả-sama đã ném quả bom này như thể nó chẳng là gì cả.

"Ơ-Ờm...không đời nào có chuyện đó được. Ngay cả tuổi thọ của Elf cũng không thể kéo dài tới 1.000 năm." (Lucy)

Lucy hẳn nghĩ đó là một trò đùa nên cô phủ nhận.

Đầu tiên, Đại Hiền Giả-sama trông còn trẻ hơn cả tôi.

Nhưng cách nói chuyện của cô thì...trưởng thành.

"Tôi là Undead."

Không khí đóng băng.

""Hở?""

Có phải chúng ta đang được nghe điều gì đó khó tin ở đây không?

"Những người duy nhất biết chuyện này chỉ có một số ít hoàng gia và quý tộc. Hai người...là thành viên của Anh Hùng, nên sẽ không có vấn đề gì đâu."

"Hử...thật vậy sao." (Makoto)

Tôi hiểu rồi, vậy thì những người như Công chúa Noel có lẽ đã biết rồi.

Sakurai-kun, hãy kể cho tôi nghe về chuyện này đi...

Aaa, nhưng có lẽ đó là điều không nên nói ra.

"Tôi được Abel cứu cách đây 1000 năm. Từ đó, tôi trở thành đồng minh của loài người."

"..."

Lucy.exe đã ngừng phản hồi.

Cú sốc này chắc hẳn rất lớn đối với cư dân của thế giới này.

Lucy bị đóng băng là do một Anh Hùng Huyền Thoại là ác quỷ, hay là do bản thân Anh Hùng Huyền Thoại đó vẫn còn sống?

"Đó là lý do tại sao cô lại quá khoan dung với Lucy là Bán Quỷ và Sa-san là quái vật?" (Makoto)

Tôi thấy lạ khi cô dễ dàng tha cho chúng tôi như vậy.

"Là như vậy đó. Nhân tiện, chủng tộc của tôi là Ma Cà Rồng. Mặc dù ban đầu tôi là Con Người."

Đại Hiền Giả-sama mỉm cười và tôi có thể nhìn thấy những chiếc răng nanh sắc nhọn.

Lần đầu tiên gặp cô, tôi nghĩ cô là một cô bé xinh đẹp trông giống như búp bê, nhưng bây giờ... cô hơi đáng sợ.

Đại Hiền Giả-sama từ từ bước đến chỗ chúng tôi.

"Ma Cà Rồng ư? Trước đây cô ổn khi tiếp xúc với ánh sáng mặt trời mà?" (Makoto)

Mặc dù lúc đó là ban ngày khi cô đang phải giải quyết hậu quả từ Tinh Linh Ma Pháp của tôi.

Ánh sáng mặt trời là điểm yếu của Ma Cà Rồng.

"Ừm... rất chi là khó chịu. Mặc dù tôi phải ngủ vào buổi sáng."

Đại Hiền Giả-sama tiến lại gần hơn.

Gì đây?

"Tôi có thể chịu đựng được việc ở dưới ánh sáng mặt trời nếu chỉ một chút. Nhưng cảm giác đó thực sự khó chịu."

"V-Vậy à. Tôi đã gây rắc rối cho cô..." (Makoto)

Đại Hiền Giả-sama giờ đã ở trong tầm tay.

Hiện tại tôi đang nhìn xuống Đại Hiền Giả-sama thấp bé, nhưng có lẽ nên hạ mình xuống thì hơn?

"Nhờ vậy mà tôi thấy hơi thiếu máu."

Bàn tay của Đại Hiền Giả-sama chạm vào má tôi.

Bàn tay cô lạnh vãi.

Trước đây, khi cô kiểm tra tôi bằng Kỹ năng của mình, tôi nhớ mình đã nghĩ rằng nó cũng khá lạnh.

"Đây là sự đền bù cho những rắc rối, Tinh Linh Sứ-kun. Hãy cho tôi máu của cậu nào."


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top