Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 98: Takatsuki Makoto Tiến Đến Nghĩa Trang Vương Đô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Đô Symphonia, nghĩa trang công cộng.

Chúng được chia thành hai loại chính.

Đầu tiên là nơi an nghỉ của giới quý tộc, Thánh Chức Giả và Hoàng Gia; Nghĩa Trang Thánh.

Bia mộ xa hoa và đồ tùy táng xa xỉ.

Và để tránh nạn đào trộm mộ, có những Thánh Kỵ Sĩ tuần tra 24/7.

"Đó là lý do tại sao, nếu Nguyệt Vu Nữ đang ẩn náu, tôi nghĩ nó sẽ ở đây." (Sakurai)

Nơi Sakurai-kun đưa Hoàng tử Leonard và tôi đến là nghĩa trang công cộng của Quận 4-9.

Nơi này có mộ của con người, Thú Nhân và Ma Nhân.

Bây giờ đã là đêm muộn.

Chúng tôi đợi đến lúc không còn thu hút được sự chú ý của mọi người nữa.

Nhân tiện, Sakurai-kun và Hoàng tử Leonard đã thay sang bộ áo giáp đơn giản.

Tôi ư? Quần áo thường ngày của tôi thì đơn giản, nên tôi không cần bất kỳ đồ ngụy trang nào. Yay...

"Nhưng nghĩa trang này cũng nên có các Thánh Kỵ Sĩ và linh mục tuần tra. Đối với những trường hợp tử thi biến thành Undead." (Leonard)

Hoàng tử Leonard cho biết.

Đúng vậy, một vấn đề ở dị giới. Undead xuất hiện trong nghĩa trang.

Để chuẩn bị cho việc đó, cũng có đội tuần tra tại nghĩa trang này.

Nhưng...

"Tôi không thấy ai cả." (Makoto)

"Đúng vậy, thay vào đó, có Undead đang di chuyển xung quanh." (Sakurai)

Sakurai-kun trả lời tôi.

Có zombie và hài cốt xung quanh nghĩa trang.

Tình hình cũng tương tự như ở các kênh đào ngầm.

Chúng tôi sử dụng [Ẩn Mật] để đi lại xung quanh.

Tôi ngạc nhiên khi Sakurai-kun có thể sử dụng [Ẩn Mật].

Mặc dù cậu ấy mạnh đến mức không cần phải trốn tránh bất kỳ con quái vật nào.

Có rất nhiều cây mọc trong nghĩa trang, và nó đã biến thành một khu rừng giả. Trên đó, có một lớp sương mù dày làm giảm tầm nhìn.

Sẽ không còn lo lắng về việc lũ zombie tìm thấy chúng tôi nữa.

Mặc dù vậy, có vẻ như bọn Undead đang đóng vai trò canh gác, đứng ở những địa điểm cụ thể.

Đây không phải là hiện tượng tự nhiên.

"Đây...là ma thuật sao?" (Makoto)

"Nguyệt Vu Nữ có thể sử dụng Chiêu Hồn Thuật. Có khả năng cao là cô ấy ở đây." (Sakurai)

"Nếu chúng ta xem xét rằng các Thánh Kỵ Sĩ và linh mục không ở đây vì Nguyệt Ma Pháp [Khiển Rối], để điều khiển họ, điều này sẽ có lý." (Leonard)

Sakurai-kun và Hoàng tử Leonard xác nhận giả định của tôi.

...Chúng tôi đã tìm thấy người bị truy nã đang bị khám xét khắp Vương Đô chỉ trong một lần.

Quả là Noah-sama.

Tôi phải cảm ơn cô ấy sau.

(Fufu, phải chớ ~ ?) (Noah)

Aaa, cô đang xem luôn à.

Cảm ơn nhé, Noah-sama.

(Hãy cẩn thận. Nguyệt Vu Nữ rất nguy hiểm.) (Noah)

Vậy à?

Noah-sama có phần hay lo lắng, nhưng nếu Nữ Thần nói rằng cô ấy nguy hiểm thì hẳn là vậy.

"Nhân tiện, có thể hơi kỳ lạ sau khi mời, nhưng liệu có ổn không khi để Hoàng tử Leonard đi cùng chúng ta?" (Makoto)

Hoàng tử Leonard không thể sử dụng [Ẩn Mật] nên cậu ấy đang túm lấy tay áo tôi.

Cậu ấy dễ thương quá. Cậu ấy có phải là một sinh vật nhỏ bé không?

"Không sao đâu. Sofia-neesama bảo tôi hợp tác với anh, Makoto-san." (Leonard)

Giọng điệu của cậu ấy rất đáng tin cậy, nhưng nghĩa trang vào ban đêm đối với một đứa trẻ 9 tuổi hẳn là rất đáng sợ.

Mỗi lần nhìn thấy zombie, cậu ấy lại kêu "hiih!" và vai rung lên.

Tôi đã làm điều có lỗi với cậu ấy.

Tôi cảm thấy có lỗi khi để cậu ấy phải trải qua trải nghiệm đáng sợ như thế này.

Công chúa Sofia sẽ nổi giận với tôi vì chuyện này...

"Trước khi gặp Nguyệt Vu Nữ, tôi muốn hai người cẩn thận một điều." (Sakurai)

Sakurai-kun nói với chúng tôi bằng giọng nghiêm túc.

"Nguyệt Vu Nữ có Vận Mệnh Ma Pháp và có thể nhìn thấy tương lai. Nó không phải là toàn năng, nhưng có khả năng là cô ấy đã biết rằng chúng ta đang tìm kiếm cô ấy. Ngoài ra, [Khiển Rối] và [Quyến Rũ] của cô ấy thuộc bậc Vương Cấp Ma Pháp. Khi tôi bị cô ấy chạm vào, ngay cả tôi cũng không thể chống lại và bị điều khiển." (Sakurai)

"K-Kể cả Quang Dũng Giả ư?!" (Leonard)

Hoàng tử Leonard lên tiếng ngạc nhiên.

"Ừm. May mắn thay, tôi được đồng đội cứu. Những người không có khả năng kháng ma thuật để nhận ra những hiệu ứng Trạng Thái Bất Thường thì rõ ràng là không được nghe giọng nói của cô ấy hoặc nhìn vào mắt cô ấy." (Sakurai)

"Vậy thì cậu không thể làm gì cô ấy được nữa." (Makoto)

Tôi rất ngạc nhiên trước lời giải thích của Sakurai-kun.

Tôi ngạc nhiên khi họ có thể bắt được một người như thế.

"Tôi có [Minh Mẫn] nên có lẽ sẽ ổn thôi. Hoàng tử Leonard đã học [Bình Tĩnh] chưa?" (Makoto)

"V-Vâng. Tôi đã học [Bình Tĩnh] như anh bảo. Tôi sẽ ổn thôi." (Leonard)

Vậy thì chúng tôi không nên dễ bị quyến rũ.

"Tôi sẽ thuyết phục Nguyệt Vu Nữ. Có lẽ cô ấy đã sử dụng Chiêu Hồn Thuật để tạo ra những vệ sĩ Undead mạnh mẽ, nên tôi muốn cả hai giữ chúng lại." (Sakurai)

Sakurai-kun phân chia vai trò.

"Hiểu rồi." (Makoto)

"Đ-Đã hiểu." (Leonard)

Mặc dù Hoàng tử Leonard có thể rất sợ hãi, nhưng cậu ấy vẫn đáp lại.

"...Còn điều quan trọng nhất nữa." (Sakurai)

Giọng nói của Sakurai-kun vang lên đầy nghiêm túc.

Vẫn còn nữa sao?

"Không được tấn công Nguyệt Vu Nữ." (Sakurai)

"Lời nguyền của Nguyệt Vu Nữ, đúng không?" (Leonard)

Hoàng tử Leonard tiếp tục những gì Sakurai-kun đang nói.

"Không được tấn công? Lời nguyền?" (Makoto)

Tuy nhiên, tôi không có ý định tấn công cô ấy.

Rốt cuộc thì cô ấy có vẻ như là vật tế thần của Thái Dương Quốc.

Nhưng lời nguyền này có nghĩa là gì?

"Những người làm tổn thương Nguyệt Vu Nữ sẽ bị Lời Nguyền Nghiệp Báo. Trong trường hợp Nguyệt Vu Nữ bị giết, người giết cô ấy sẽ bị dính Lời Nguyền Tử Vong, không có ngoại lệ." (Sakurai)

"Lời Nguyền Tử Vong không chỉ ảnh hưởng đến người đã giết cô ấy mà còn ảnh hưởng đến những người xung quanh. Một giả thuyết cho rằng đó là lời nguyền thậm chí có thể khiến cả một quốc gia sụp đổ." (Leonard)

"...Đáng sợ quá!" (Makoto)

Nguyệt nguyên tố cai trị cái chết và bóng tối, và nằm dưới quyền quản lý của Nữ Thần Naia.

Nguyệt Vu Nữ đã nhận được mọi phước lành của mặt trăng.

...Nghe có vẻ nguy hiểm thật, Noah-sama.

Tôi nên đặt [Minh Mẫn] ở mức cao.

Tuy nhiên, nó sẽ làm giảm khả năng sử dụng Tinh Linh Ma Pháp của tôi.

Nhưng điều đó thật đáng sợ đấy.

Phải rồi, tôi cũng có điều muốn nói.

"Sakurai-kun, tôi cũng có một yêu cầu." (Makoto)

"Có chuyện gì thế?" (Sakurai)

Tôi liếc nhìn Hoàng tử Leonard đang nắm lấy tay áo tôi.

"Hoàng tử Leonard và tôi tình cờ tìm thấy Undead trong nghĩa trang công cộng và cùng Sakurai-kun đi thảo phạt chúng. Chúng ta hoàn toàn không liên quan đến việc giúp Nguyệt Vu Nữ trốn thoát. Được chứ?" (Makoto)

"...Tôi hiểu rồi. Đúng vậy. Giờ nghĩ lại thì, tôi đang để hai Anh Hùng Thuỷ Quốc băng qua một cây cầu nguy hiểm như thế này à." (Sakurai)

Sakurai-kun tỏ vẻ đau khổ.

Đây là điều mà bình thường cậu sẽ nhận thấy nếu cậu ấy bình tĩnh và điềm tĩnh.

Như tôi nghĩ, gánh nặng khi là sự tái sinh của Đấng Cứu Tinh và địa vị là Đoàn trưởng Hiệp Sĩ đang giáng một đòn mạnh vào cậu ấy.

"Không sao đâu. Đừng bận tâm." (Makoto)

"Cảm ơn nhé." (Sakurai)

"Nhân tiện, cậu có thể thuyết phục được Nguyệt Vu Nữ không? Tôi không biết cô ấy là người như thế nào." (Makoto)

"Ừm... Tôi đã đến thăm cô ấy mỗi ngày khi cô ấy bị giam cầm, nên cô ấy không nên có ấn tượng xấu về tôi... nhưng tôi là người đã bắt cô ấy, nên cô ấy có thể có ác cảm với tôi..." (Sakurai)

"Oi oi." (Makoto)

Liệu điều này có ổn không?

Nhưng việc gặp Công chúa bị bắt của một đất nước sụp đổ mỗi ngày thực sự giống như cậu ấy đang đóng vai nhân vật chính của một câu chuyện vậy.

Nhưng cậu ấy có tới 20 cô vợ cơ mà. Như thế chẳng phải là gian lận sao?

"Tôi thật ngốc khi hỏi cậu cách ứng xử với phụ nữ, Sakurai-kun. Tôi để cậu quyết định." (Makoto)

"Không, tôi cũng không giỏi đối phó với phụ nữ..." (Sakurai)

"Hả? Nếu anh chàng hẹn hò với một nữ giáo viên của trường đại học khi đang học sơ trung không quen với phụ nữ, vậy thì ai quen?" (Makoto)

Đừng lừa tôi!

Xin lỗi vì sự thiếu kinh nghiệm của mình nhé!

"A-Ai nói với cậu thế?! Cô giáo đến gần tôi và tôi không còn lựa chọn nào khác... khoan đã, làm sao cậu biết thế, Takatsuki-kun?!" (Sakurai)

"Sa-san đã nói với tôi. Mạng lưới các cô gái thật đáng kinh ngạc." (Makoto)

"Kuh! Có thể là tất cả các cô gái đều biết...?" (Sakurai)

"Ơ-Ờm..." (Leonard)

Trong khi Sakurai-kun và tôi đang nói về mục tiêu của mình, Hoàng tử Leonard đã xen vào một cách lo lắng.

Xin lỗi, phần sau hoàn toàn không liên quan.

"À, xin lỗi. Nhân tiện, Hoàng tử Leonard có đồng ý đi cùng không? Sakurai-kun và tôi có thể tự làm nếu cậu không muốn." (Makoto)

"Không, tôi cũng đi! Nhưng hai người có vẻ rất thân nhau." (Leonard)

Không hiểu sao cậu ấy nhìn chúng tôi như thể đang ghen tị.

Thân nhau à? Thật sao?

Tôi cảm thấy như chúng tôi chỉ đang nói chuyện ngớ ngẩn thôi.

"Vậy thì, chúng ta hãy đi sâu hơn nhé." (Sakurai)

Hoàng tử Leonard và tôi gật đầu với Sakura-kun.


◇◇


Một vẻ đẹp trong suốt được ánh trăng chiếu sáng như thể cô là một hồn ma xinh đẹp.

Đó là những từ ngữ hiện lên khi tôi nhìn thấy cô từ xa.

Mái tóc đen bóng.

Một chiếc váy trắng không phù hợp với nghĩa trang.

Góc nhìn vô hồn của cô sạch sẽ và cân xứng như một con búp bê.

Thiếu nữ đang ngồi trên tảng đá gần một cái ao nhỏ, và có những hiệp sĩ mặc áo giáp và mũ sắt đứng xung quanh cô, sẵn sàng chiến đấu.

Có khoảng 20 hiệp sĩ.

Chúng tôi sử dụng [Ẩn Mật] và ẩn núp dưới bóng cây, chờ thời cơ.

(Đó có phải là Nguyệt Vu Nữ không, Sakurai-kun?) (Makoto)

(Ừm, không còn nghi ngờ gì nữa. Vậy là cô ấy đã ở đây.) (Sakurai)

Giọng nói của Sakurai-kun có sự nhẹ nhõm và lòng tốt pha lẫn.

Cậu ấy lo lắng cho cô ấy đến vậy sao.

(Nguyệt Vu Nữ có thể quyến rũ vạn vật trên thế giới này...) (Leonard)

Lời lẩm bẩm của Hoàng tử Leonard làm tôi khó chịu.

(Cái gì thế?) (Makoto)

(Makoto-san, người ta nói rằng Nguyệt Vu Nữ là thực thể đẹp thứ nhất sau các Nữ Thần.) (Leonard)

(Tôi hiểu rồi...) (Makoto)

Đẹp nhất sau các Nữ Thần nhỉ.

Đúng là nơi này có cảm giác huyền ảo chủ yếu là vì vẻ đẹp của Nguyệt Vu Nữ.

Chúng tôi ẩn mình dưới bóng cây một lúc, nhưng...

"Sao không ra đây đi, Quang Dũng Giả, Ryousuke."

(((?!)))

Cô đã biết rồi.

Sakurai-kun liếc qua chúng tôi...rồi nhìn tôi.

Chúng tôi nhìn nhau và gật đầu nhẹ.

(Hiểu rồi.) (Makoto)

Lúc đầu tôi sẽ ẩn núp và hỗ trợ cậu ấy khi thời điểm thích hợp đến.

Tôi giơ một tay lên và ra hiệu "đã hiểu".

"Heya, Nguyệt Vu Nữ, Furiae." (Sakurai)

Sakurai-kun xuất hiện từ bóng cây và nói chuyện với cô một cách vô tư như thể đang nói chuyện với một bạn nữ cùng lớp.

Giọng nói của cậu ấy tràn đầy sự nhẹ nhàng và tử tế.

"Anh đến đây làm gì?" (Furiae)

Ngược lại, giọng nói của Nguyệt Vu Nữ lại lạnh lùng.

"Để cứu cô." (Sakurai)

"Anh có thể để tôi yên được không? Tôi thích ở một mình hơn." (Furiae)

Hừmm, tôi không thể hiểu được cảm xúc thật sự của cô qua giọng nói.

"Nhưng cánh cổng của Symphonia luôn có những Thánh Kỵ Sĩ với [Nguy Hiểm Cảm Tri] canh gác. Chỉ mình cô thì không thể trốn thoát được, đúng không?" (Sakurai)

"Không sao đâu. Sẽ sớm có một cuộc náo loạn ở Vương Đô thôi. Tôi sẽ lợi dụng chuyện đó để trốn thoát." (Furiae)

"...Cô đang nói về cuộc nổi loạn của Thú Nhân sao? Chúng tôi đã bắt được thủ lĩnh rồi. Cuộc nổi loạn sẽ không xảy ra đâu." (Sakurai)

"He~e...vậy à." (Furiae)

Giọng nói của Nguyệt Vu Nữ hoàn toàn bình tĩnh.

Như thể cô chắc chắn rằng cuộc nổi loạn chắc chắn sẽ xảy ra.

"Có quái vật tụ tập quanh Vương Đô. Có lẽ là do Xà Giáo Đoàn gây ra." (Furiae)

"Chúng tôi cũng đã chuẩn bị cho việc đó rồi. Thái Dương Hiệp Sĩ và Tứ Thiên Hiệp Sĩ Đoàn đang tăng cường an ninh cho các cánh cổng. Lũ quái vật sẽ không thể vào được Vương Đô." (Sakurai)

"...Fufu, thật sao?" (Furiae)

Giọng điệu của Nguyệt Vu Nữ nghe như thể cô đang chế giễu cậu ấy.

Tôi cảm thấy việc thuyết phục không diễn ra tốt đẹp.

Hay đúng hơn là cô cảm thấy không cần được cứu giúp sao?

"Có phải cô có liên quan đến xà Giáo Đoàn không?" (Sakurai)

"...Đừng nói những lời ngu ngốc như vậy. Tôi đang bị những kẻ đó xa lánh." (Furiae)

Theo Nguyệt Vu Nữ, cô không phải là đồng minh của Xà Giáo Đoàn.

Ờ thì, chúng tôn thờ Thần Linh khác, nên tôi đoán điều đó cũng hợp lý.

"Nếu đã hiểu rồi thì có thể đi nơi khác được không? Tôi không cần anh giúp." (Furiae)

Nói xong, các hiệp sĩ đang đứng sẵn sàng chĩa kiếm về phía Sakurai-kun.

Sakurai-kun không rút kiếm ra.

Liệu cậu ấy có ổn không?

"Cô không cần tôi giúp sao?" (Sakurai)

Sakurai-kun nói với giọng đau khổ.

"Anh đã làm phiền tôi một thời gian rồi. Mặc dù tôi không muốn nhìn thấy mặt anh." (Furiae)

Giọng nói của Nguyệt Vu Nữ pha lẫn sự bực tức.

Khi cô giơ tay lên mặt trăng, 20 hiệp sĩ đồng loạt tấn công Sakurai-kun.

Otto, cô đột nhiên tấn công sao?!

"Sakurai-kun!" "Sakurai-san!"

Hoàng tử Leonard và tôi nhảy ra ngoài.

"Ara, những khuôn mặt mới. Đó không phải là cô gái Thánh Hiệp Sĩ luôn bên cạnh anh." (Furiae)

Cô đang nói đến Yokoyama-san phải không?

Tôi không có thời gian để nghĩ về điều đó nữa, Sakurai-kun đã bị các hiệp sĩ bao vây.

Có thể chống lại những con số đó bằng tay không thì cũng giống như cậu ấy thôi, nhưng...

(...Những chuyển động của Sakurai-kun thật chậm chạp...?) (Makoto)

"Makoto-san! Quang Dũng Giả không thể thể hiện sức mạnh thực sự của mình trừ khi ở dưới ánh mặt trời!" (Leonard)

À, phải rồi! Đó chính là trường hợp đó!

Những hiệp sĩ tuân theo Nguyệt Vu Nữ -giờ tôi đã nhìn rõ chúng- đều có khuôn mặt như bộ xương vô hồn.

Hiệp Sĩ Bất Tử.

Zombie và hài cốt không thể đếm xuể được.

Những kẻ này chính là lực lượng chiến đấu thực sự của Nguyệt Vu Nữ.

"Hoàng tử Leonard, xin thất lễ." (Makoto)

"Makoto-san?" (Leonard)

Tôi nắm tay Hoàng tử Leonard.

—Đồng Bộ Hoá.

"Haa!" (Leonard)

Hoàng tử Leonard giật mình, nhưng tôi sẽ xin lỗi sau.

"Thuỷ Siêu Cấp Ma Pháp: [Thuỷ Long]!" (Makoto)

Tôi bắn Siêu Cấp Ma Pháp và trúng vào bọn Hiệp Sĩ Bất Tử.

Tôi đã đánh bay một số tên.

"Hừmm, pháp sư à?" (Furiae)

Nguyệt Vu Nữ không hề bối rối trước điều này và đi về phía chúng tôi như thể đang buồn chán.

Sakurai-kun đang chiến đấu với những Hiệp Sĩ Bất Tử khác.

Cậu chắc chắn không phải là Dũng Giả Cheat như cậu ấy thường thể hiện vào thời điểm đó ở Laberintos.

Cậu ấy có vẻ giống như một chiến binh mạnh mẽ bình thường.

Nhưng có vẻ như cậu ấy sẽ không thua.

Dù sao thì cậu ấy cũng chỉ chiến đấu bằng tay không.

Quan trọng hơn, Nguyệt Vu Nữ Furiae vẫn không mất bình tĩnh.

Cô mỉm cười và từ từ tiến lại gần chúng tôi.

"M-Makoto-san..." (Leonard)

"Hoàng tử Leonard, đừng quên [Bình Tĩnh]." (Makoto)

Hoàng tử Leonard nắm chặt tay tôi.

Tôi giơ dao găm lên để bảo vệ Hoàng tử Leonard.

Nhưng tôi không thể tấn công được Nguyệt Vu Nữ.

Tôi nên làm gì?

"Tôi mừng vì hôm nay là ngày trăng tròn." (Furiae)

Nguyệt Vu Nữ mỉm cười hiền hậu khi nói điều này.

"Anh có thể lắng nghe yêu cầu của tôi không?" (Furiae)

Đôi mắt của Nguyệt Vu Nữ tỏa sáng màu vàng kim.

Có phải giống với Thuỷ Nữ Thần Eir-sama không...?

Lại là Quyến Rũ nữa sao?

Nó không có tác dụng với tôi nhờ [Minh Mẫn].

Hoàng tử Leonard đã học được [Bình Tĩnh].

Thật đáng tiếc, Nguyệt Vu Nữ-san.

Đó là điều khiến tôi nhẹ nhõm khi...

"Cẩn thận!" (Sakurai)

Tôi bị Sakurai-kun đẩy ra.

Oi! Cậu đang làm gì thế...

"Hở?" (Makoto)

Người tôi nhìn thấy là... Hoàng tử Leonard đã đâm Sakurai-kun bằng thanh kiếm của mình.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top