Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ hôm nay là lễ tốt nghiệp của hyomin,bố mẹ và bạn bè đều có mặt để chụp ảnh kỉ niệm với cô,jiyeon cũng đặc biệt mua một bó hoa,ăn diện,chải chuốt rất kĩ càng,chạy chiếc xe quen thuộc đến trường của hyomin.để xe bên ngoài,jiyeon cởi nón ra,trên tay là bó hoa tươi rói rất đẹp,nhưng vẫn thua người cầm,hôm nay jiyeon mặc quần Jean đen không quá bó nhưng vẫn ôm nhẹ lấy cặp chân thon dài ấy,chiếc áo thun trắng mỏng cổ tròn và khoác vest,mái tóc ngắn rũ xuống trán rất tự nhiên không một chút sáp vuốt tóc nào được sử dụng,đeo chiếc kính mát vào và thong thả bước vào trường,đưa mắt nhìn khắp nơi để tìm kiếm bóng hình quen thuộc nhưng mọi người lại bu vào nó như kiến bu mật làm nó khó khăn lắm mới giữ cho hoa không bị dập

- yeonie,em đây này

_ nhìn thấy đám đông,hyomin chỉ đưa mắt vu vơ nhìn thử thì lại bắt gặp cái tên đại thần làm náo loạn triều đình nên lên tiếng gọi,jiyeon nghe tiếng cũng đưa mắt tìm,nhìn thấy cô nó cũng vất vả thoát khỏi đám người cứ bu quanh để xin chụp hình chung,xin chữ kí lẫn số điện thoại

- hihi xin lỗi,yeonie đến trễ.....dạ....cháu chào hai bác ạ

_ jiyeon quay qua thì thấy bố mẹ hyomin đứng thì lập tức tháo kính ra cúi đầu 90 độ chào bố mẹ vợ

- hoa này cho em

- cám ơn yeonie.....ba,mẹ đây là jiyeon là người con nói với ba mẹ

_ hyomin quay qua khoác tay jiyeon giới thiệu với ba mẹ

- ba mẹ em,chắc là yeonie vẫn còn nhớ

- ừm

_ không nhớ sao được,hyomin thừa hưởng những đường nét của họ mà,và cũng đã nhiều lần nó được cô cho xem hình ba mẹ vợ trong điện thoại

- chào hai bác,cháu là park jiyeon,là người yêu của minnie ạ

- ừk,chào cháu

_ ông bà park không tỏ thái độ gì cả nhưng vẫn âm thầm đánh giá nó,cũng phải thôi con gái cưng của họ đột nhiên lại bị cướp mất,họ cũng phải xem thử cái người mà làm con gái họ mê mẩn có thể tin tưởng để họ giao con gái của họ cho người đó không

- sẵn tiện hôm nay nên con dẫn yeonie ra mắt bố mẹ luôn

- đợi lát nữa chụp chung một tấm đi rồi chúng ta đi ăn gì đó,minnie đã vất vả từ sáng rồi

- dae

_ ông park nhìn jiyeon với gương mặt phúc hậu nói,nhìn thấy con gái quan tâm,chăm sóc mà lau mồ hôi cho jiyeon và cả ánh mắt nó nhìn cô ông cũng hiểu được phần nào tình cảm sâu đậm trong hai đứa,jiyeon nghe ông nói cũng lễ phép trả lời.thợ chụp hình tới,cả nhà cùng súm lại chụp một tấm,rồi đến lượt ông bà park và hyomin,rồi đến bạn bè,đến lượt cả hai cùng chụp chung với nhau,cô và nó đi lại một góc cây trong trường,hyomin cởi chiếc mũ đội lên cho jiyeon rồi ôm lấy tay nó,cả hai nở nụ cười rất tươi,khoảnh khắc đó đã được người thợ chộp được và lưu trữ trong bộ nhớ chiếc máy ảnh,nhưng nó cũng sẽ được lưu trữ trong tim của jiyeon và hyomin.

_ chụp hình xong,cả nhà hyomin và jiyeon đi đến một nhà hàng,jiyeon rất lịch sự kéo ghế cho hyomin rồi ngồi xuống cạnh cô khi ông bà park đã yên vị,gọi món xong,trong thời gian đợi phục vụ đem món ăn lên ông park hỏi chuyện jiyeon

- jiyeon à,cháu năm nay bao nhiêu tuổi?

- dạ năm nay cháu 20t rồi ạ

- nhỏ hơn minnie nhà ta 2t

- dae!

- ba,mẹ cháu làm nghề gì?

- dạ.....cháu là trẻ mồ côi ạ

_ jiyeon có hơi chột dạ khi ông park hỏi đến bố,mẹ vì nó sợ ông sẽ vì nó là trẻ mồ côi mà ngăn cấm nó và hyomin.ông bà park nhìn nhau im lặng,hyomin thấy nó lo lắng thì nhẹ nắm lấy tay nó rồi lên tiếng

- appa,umma tuy là trẻ mồ côi nhưng jiyeon là làm việc chân chính,chăm chỉ mà nuôi sống bản thân,như vậy còn tốt hơn mấy tên công tử,tiểu thư ăn bám gia đình,chỉ biết phá của

- appa đâu có nói gì,sao trông hai đứa căng thẳng quá vậy?

- tụi con~

_ ông park mỉm cười nhìn jiyeon cắn môi,cúi gằm mặt mà không dám trả lời.ông bà cũng chỉ là công dân bình thường,gia sản ông bà của hyomin để lại cũng kha khá,đủ để hai người sống một cuộc sống an nhàn của tuổi già

- hiện tại cháu đang làm việc ở đâu?

- hiện tại cháu đang làm việc ở quán rượu misuk ạ

- quán rượu??

- dạ,nhưng đó chỉ là chi nhánh thôi ạ,công ty mẹ nằm ở trung tâm busan,cháu chỉ lo việc vận chuyển thôi ạ

- ừm,sẵn đây ta cũng nói với cháu luôn

_ đúng lúc này phục vụ đem thức ăn lên,ông park ngưng lại đến khi thức ăn đã được dọn hết lên bàn mới tiếp

- nếu cháu yêu hyomin thật lòng thì ta sẽ giao nó lại cho con,phải chăm sóc,bảo vệ con bé thật tốt còn nếu không ta sẽ dắt nó qua nhật định cư đấy

- sao ạ?

- ta và bà nhà sẽ qua nhật định cư,cũng sẽ dẫn theo cả hyomin nhưng nó lại một mực đòi ở lại nên con phải bảo vệ nó khi nó ở lại đây

- dae,cháu biết rồi ạ,cháu sẽ bảo vệ,chăm sóc minnie thật tốt

_ hai bàn tay khẽ siết lấy nhau,ông bà park cũng nhìn nhau vui sướng

- ngày mai chúng ta sẽ xuất phát cho nên con phải trông chừng hyomin thật tốt. Đấy

- thôi mọi người ăn đi,kẻo nguội mất ngon_ bà park lên tiếng cắt ngang cuộc nói chuyện giữa ông park và jiyeon,cả nhà chỉ gọi cơm trắng cùng canh kim chi và những món được làm từ kim chi(au ko rành) còn jiyeon lại gọi món canh đuôi bò,nó ngồi ăn mà cứ gắp thức ăn cho hyomin mãi.

_ dùng bữa xong,ông bà park phải về trước vì còn phải làm một số thủ tục để qua nhật định cư,hyomin cũng về theo vì từ ngày mai cô sẽ không còn được gặp họ thường xuyên nữa.jiyeon đón taxi cho ông bà park và hyomin rồi lấy xe ra về.cuộc gặp mặt hôm nay có vẻ rất thuận buồm xuôi gió.hyomin về đến nhà thì phải sửa soạn những thứ cần thiết cho apma,đến chiều hyomin đi siêu thị để mua thực phẩm,cô sẽ nấu một bữa thật hoành tráng cho apma,sau khi mua đủ nguyên liệu cô đón taxi ra về,chiếc taxi chạy ngang qua một quán nhậu ven đường thì cô đột ngột bảo bác tài dừng xe gấp,trước mắt cô là cảnh tượng cô không muốn tin,jiyeon cùng một vài người khác đang đập phá quán rượu đó,cô còn nhìn thấy jiyeon bước lên,tay cầm khúc gỗ mà nhịp nhịp trên vai người đàn ông hình như là chủ quán đó

- tôi nói cho ông biết,nếu không sử dụng rượu của chúng tôi,thì ông đừng hòng bán được ở đây,rõ chưa hả?

_ jiyeon ra hiệu cho cả đám ra về thì hyomin bước xuống xe đứng đó nhìn nó,không biết vô tình hay cố ý mà jiyeon lại lướt mắt ra đường rồi chợt khựng lại khi thấy cô,ra lệnh cho tụi đàn em về trước jiyeon chạy lại phía cô

- minnie à,sao em lại ở đây?

_ gương mặt nó lo lắng,không phải là cô thấy hết rồi chứ

- tại sao yeonie lại như vậy?

_ *đoàng* nỗi sợ hãi trong lòng nó vỡ tung,lan truyền đến từng tế bào,cô đã thấy hết rồi

- minnie à,nghe yeonie giải thích đi,không phải như em nghĩ đâu

- bây giờ em bận,em sẽ gặp yeonie sau

_ hyomin hít sâu một hơi rồi leo lên xe bỏ đi,để jiyeon cứ chạy theo đập cửa,thấy cô kiên quyết nó cũng đành thôi,đợi cô nguôi giận nó sẽ giải thích sau vậy.cô giận vì nó giấu cô làm những việc như vậy,nhìn nó đứng trơ trọi giữa đường cô cũng muốn dừng lại nghe nó giải thích lắm nhưng hiện giờ cô phải về nhà,không thể làm bố mẹ lo lắng được,sẵn tiện để cho nó hối cải

+ vẫn chưa vô đề nữa,cứ vòng vòng chưa biết đường vô :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top