Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phàm Nhân Tu Tiên 1703-1705

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1703: Dược viên

Bất quá, ảo trận tại quảng trường kia cũng không phải là loại bình thường. Hai người này nếu không có thủ đoạn đặc thù thì tuyệt không trong khoảng thời gian ngắn mà thông qua được. Nhưng cho dù là như thế thì thời gian dành cho bọn họ cũng không nhiều lắm, tối đa chỉ điều tra được một vài chỗ mà thôi.

Hàn Lập sau khi cân nhắc như thế thì ánh mắt nhìn sang hai nơi thiên điện khác quét qua vài lần, bộ dáng hơi có vẻ lưỡng lự không quyết. Bỗng nhiên, trong mắt hắn tinh quang chợt loé rồi nhìn về phiến lầu các đỉnh thai phía sau chủ điện kia. Nơi đó có cây xanh biếc, khắp nơi được một cỗ mộc linh khí nồng đậm bao phủ, hơn nữa trong mỗi cơn gió nhẹ thổi tới đều ẩn hiện có chút dược hương lẫn ở trong đó.

Hàn Lập thở dài một hơi, trong lòng không khỏi thầm mắng chính mình là một tiếng "ngu ngốc". Đối với tu luyện giả mà nói, dược viên là cái mà khẳng định là mỗi một động phủ phải có. Nơi đây chính là tiên nhân di lưu chi địa, nghĩ đến dược viên khẳng định là phải có tồn tại. Mà các bảo vật khác dù có thì sao có thể so sánh với linh dược của Tiên giới chứ.

Chỉ cần có thể tìm được linh dược thích hợp mà hắn lại có cái bình nhỏ thần bí nọ thì có thể đem linh dược đó mà nhân ra số lượng lớn, cái này so với bảo vật gì đó thì đều mạnh hơn gấp trăm lần. Chỉ cần lấy linh khí từ xa xa lan đến đây thì xem ra dược viên này rõ ràng là nằm ở giữa phiến lầu các đỉnh thai kia.

Sau khi trong lòng nghĩ thông suốt, Hàn Lập không hề chần chờ nữa, lúc này mang theo cự viên khôi lỗi hoá thành một làn khó nhẹ nhàng bay thẳng đến mặt sau chủ điện. Lấy tốc độ đáng sợ của Hàn Lập chỉ trong một chén trà nhỏ công phu sau hắn đã đến nơi. Tuy rằng không biết vị trí chuẩn xác của dược viên nhưng căn cứ theo mức độ đậm nhạt của mộc linh khí thì có thể phân biệt được dễ dàng.

Hắn cũng không quản trên đường đi có những toà kiến trúc gì, chỉ sau mấy cái chớp động thì đã đến một chỗ bằng phẳng phía trước một gian lầu các ba tầng. Ở chỗ này rõ ràng là có một mảnh vườn rộng một mẫu, dược hương đúng là từ bên trong này phát tán ra. Bất quá cả toà dược viên này đều bị một cái ngũ sắc tử kim quang trụ bao quanh, từ đó toả ra một mảnh ngũ sắc quang tráo bao phủ lấy nó. Hàn Lập thấy cảnh này thì không khỏi nhíu mày.

Pháp trậ này là đại hình pháp trận, thoạt nhìn so với cấm chế ở trên cửa mật thất lúc trước thì đã thấy có chút khó giải quyết nhưng đối với loại phòng hộ cấm chế này thì hắn tự hỏi lại lại có vài phần tự tin. Sau khi hơi trầm ngâm, hắn liền một tay bấm quyết há miệng phun ra một đoàn ngân sắc hoả cầu. Trong ngân sắc hoả cầu có một tiếng thanh minh truyền ra.

Hoả cầu ngân quang chợt loé lên rồi biến ảo thành một con ngân sắc hoả điểu bay ra. Đúng là Phệ Linh Thiên Hoả hoả điểu. Hoả điều này tối am hiểu thôn phệ các loại linh diễm linh lực, đối với việc bài trừ cấm chế này mà nói tự nhiên là có diệu dụng không thể tưởng được.

"Đi!"

Hàn Lập không chút khách khí chỉ vào ngũ sắc quang tráo trước mặt, trong miệng khẽ quát một tiếng. Nhất thời ngân sắc hoả điều hai cánh mở ra trực tiếp hoá thành một đoàn ngân quang kích bắn ra.

"Oanh" một tiếng!

Ngũ sắc quang tráo hơi nhoáng lên một cái. Tiếp theo ngân diễm quang hà đan vào nhau mà phát ra tiếng nổ liên miên không dứt. Bên ngoài thân ngân sắc hoả điểu hoả diễm xoay quanh bay múa, thi thoảng trực tiếp bắn ra bốn phía, tất cả hoả diễm này khi tiếp xúc với ngũ sắc quang tráo thì đều loé lên biến mất, bị cắn nuốt vô ảnh vô tung. Một lát công phu sau quầng sáng liền trở lên loãng hơn. Hàn Lập thấy cảnh này thì trong lòng nhất thời lộ ra vẻ vui mừng.

Cấm chế do tiên nhân lưu lại này tựa hồ cũng không được tốt lắm, so với dự đoán thì dễ dàng phá giải hơn nhiều. Hắn đang muốn tái thi pháp thúc dục uy năng của hoả điểu thì từ trên tử kim quang trụ bốn phía kia lại bỗng nhiên phát ra thanh âm vù vù, tiếp theo ngũ sắc linh quang đại phóng, từng đạo quang trụ dày đặc từ phía trên phun ra, chỉ chợt loé lên rồi đều rót vào phía trên quầng sáng.

Quầng sáng nguyên bản vừa mới bắt đầu yếu bớt đi lập tức hào quang chợt loé rồi lại dày đặc như lúc ban đầu. Hàn Lập thấy vậy thì sắc mặt không khỏi trầm xuống nhưng hắn không lưỡng lự, mười đầu ngón tay mơ hồ khu động pháp quyết, trong miệng đồng thời lầm bầm rồi bỗng nhiên một từ "trướng" từ trong miệng hắn hung hăng phun ra.

Kích thước của Phệ Linh hoả điểu nguyên bản chỉ có một thước nhưng lúc này hai mắt hung quang chợt loé, hai cánh mở rộng ra rồi hướng lên trời cao bắn lên, tiếp theo nó xoay quanh một cái và hình thể nhanh chóng phình lớn lên. Chỉ một lát công phu sau, một con ngân sắc hoả điểu hình thể một trượng hiện lên phía trên ngũ sắc quang tráo.

Hoả điểu ngẩng đầu kêu lên một tiếng thanh minh rồi hai cánh thật lớn hướng xuống phía dưới hung hăng quạt một nhát. "Phốc xuy" một tiếng xé gió đại tác, vô số ngân vũ biến thàn hoả cầu như mưa điên cuồng kích xuống.

Cả không gian bỗng chốc tràn đầy tiếng nổ vang động, hoả diễm rào rạt đem cả quầng sáng bao phủ trong đó. Ngay cả có ngũ sắc quang trụ không ngừng rót linh lực vào nhưng quầng sáng này bắt đầu kịch liệt chớp động. Thấy vậy, ngân sắc hoả điểu thật lớn thu hai cánh lại, thân hình quay tròn vừa chuyền rồi ngân quang sau lưng đại phóng mà hoá thành một viên hoả cầu lớn giống như lưu tinh từ trên cao lao thẳng xuống.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Ngũ sắc quang tráo kia rốt cục vô pháp chống đỡ, mặt ngoài bắt đầu tấc tấc vỡ vụn ra. Hàn Lập thấy vậy trong lòng vui vẻ hẳn, ánh mắt chớp động liền chuẩn bị sau khi quầng sáng kia hoàn toàn hư hại thì lập tức vọt vào trong dược viên nhưng hắn suy nghĩ hiển nhiên quá đơn giản.

Mấy cái Tử kim quang trụ kia đột nhiên ngừng phun ra linh lực nhưng ngay sau đó liền phát ra tiếng sấm thanh lớn, điện quang chớp động rồi từng đạo tử sắc hồ quang nhất thời hiện lên.

Vừa thấy hồ quang này, sắc mặt Hàn Lập chợt khó coi dị thường, ánh mắt đảo qua ngũ sắc quang tráo mắt thấy sẽ hư hại hoàn toàn kia lúc này cắn răng một cái, không những không lùi lại tránh né mà ngược lại trên người hắc khí quay cuồng một trận rồi Thiên Ngoại ma giáp lại hiện lên, hơn nửa linh lực trong cơ thể như nước lũ cuốn về ma giáp kéo đến.

Mặt ngoài ma giáp vô số hắc sắc phù văn bắn ra vây quanh Hàn Lập mà chuyển động không ngừng đem hắn bao vào trong đó. Tiếng sấm vang lên rồi vô số đạo tinh tế kim hồ nhảy vọt ra mà hoá thành một tầng kim sắc điện võng đem hắn bao vào bên trong.

Lúc này một tay hắn hư không đánh ra một trảo, nhất thời một tấm phù lục xuất hiện rồi hướng lên trên người áp vào. Hào quang chợt loé rồi vô số hào quang các màu sắc khác nhau hiện lên ngoài thân. Sau đó tay áo bào Hàn Lập run lên, Nguyên từ cực sơn từ trong tay áo bay ra. Tiểu sơn này bị pháp quyết thúc giục lập tức biến thành hơn mười trượng giống như một cái cự thuẫn che trước người.

Ngay cả tử sắc hồ quang này có lợi hại thì hắn cũng không tin là lôi điện chi lực của nó có thể đem ngọn núi này hoà tan. Cơ hồ ngay lúc Hàn Lập vừa hoàn thành việc này thì mấy quang trụ tử kim kia đồng thời phát ra một tiếng nổ thật lớn như sét đánh.

Năm đạo tử sắc hồ quang thô to từ phía trên bắn ra, trên đường đi hội tụ lại thành một đoàn rồi dung hợp thành một viên lôi cầu đường kính hơn nửa trượng mà hùng hổ xông thẳng đến Hàn Lập.

Hàn Lập vừa thấy được kích thước kinh người của tử sắc lôi cầu thì sắc mặt có chút tái xanh nhưng vẫn không có hành động gì, chỉ thấy trong miệng quát khẽ một tiếng rồi bàn tay bỗng nhiên vỗ vào hắc sắc tiểu sơn trước người. Nhất thời mặt ngoài tiểu sơn ngân sắc phù văn chợt loé lên rồi một quầng sắc màu xám từ trên núi cuộn ra mà trực tiếp nghênh đón về phía tử sắc lôi cầu đối diện. Ngay sau đó, hai cái liền va chạm với nhau.

Một tiếng nổ kinh thiên như sét đánh vang lên, quầng sáng màu xám bị lôi cầu làm cho rung động mà vỡ tan, cơ bản là không thể ngăn cản được bao lâu. Điều này cũng khó trách!

Nguyên từ thần quang này ngay cả huyền diệu nhưng chỉ có tác dụng đối với ngũ hành chi lực mà thôi, còn đối phó với lôi cầu này là do tiên giới bí truyền lưu lại thì tự nhiên là không có tác dụng.

Lúc này tử sắc lôi cầu vừa động, bộ dáng sẽ chuẩn bị vao vào hắc sắc tiểu sơn. Hàn Lập thấy vậy thì khoé miệng hơi nhếch lên. Hiện tại thần thông của Nguyên từ cực sơn cũng không phải chỉ là có một loại Nguyên từ thần quang này. Bàn tay hứn đặt lên ngọn núi bỗng nhiên thanh quang chợt loé rồi một đạo pháp quyết bay ra nhập vào trong đó.

Nhất thời phía trên hắc sắc tiểu sơn ngân sắc phù văn từ trên núi bay ra, hơn nữa sau khi quay tròn vừa chuyền thì cũng hoá thành một cái lưới màu đen che chắn trước ngọn núi. Tử sắc lôi cầu chợt loé lên rồi liền đụng vào lưới đem này rồi lại cũng chợt loé lên mà qua, bộ dáng giống như một chút ảnh hưởng cũng không có.

Hàn Lập ánh mắt ngưng trọng lại nhìn rành mạch, lôi cầu nguyên bản đường kính nửa trượng nhưng sau khi bay xuyên qua hắc sắc quang võng thì trong nháy mắt hình thể bị thu nhỏ lại ước chừng chỉ còn một phần ba nhưng không chờ hắn kịp nghĩ gì nhiều.

Lôi cầu vừa kích lên bản thể của hắc sắc tiểu sơn thì nhất thời một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Tử sắc lôi quang đại thịnh rồi đột nhiên "thử lạp" một tiếng, lưỡng đạo tử sắc điện xa một chút t heo hai bên sườn cự sơn vọt qua rồi như thông linh nhằm thẳng Hàn Lập mà đến.

"Phốc phốc" vài tiếng, vô số màn hào quang bên ngoài vừa cùng lưỡng đạo từ xa tiếp xúc thì đều chợt loé lên mà toán loạn phá diệt, bộ dáng không thể ngăn cản mảy may. Khoé mắt Hàn Lập chợt kinh hoảng, một tay bỗng nhiên vung lên. Trên người kim sắc điện võng nhất thời có tiếng sấm truyền ra rồi nhằm thẳng đến lưỡng đạo tử điện cuốn đến nhưng ngay tại lúc đó chợt có một tiếng vỡ thanh thuý truyền đến.

Hàn Lập vừa nghe được thanh âm này thì cơ hồ không cần suy nghĩ thân hình nhoáng lên một cái rồi liên tiếp mang theo tàn ảnh hướng một bên dạt ra. Đúng là ngũ sắc quang tráo đã bị ngân sắc hoả điểu phá hỏng hoàn toàn.

Nhưng tử, kim lưỡng sắc hồ quang vừa đan vào nhau thì lưỡng đạo điện quang lại đột nhiên bạo liệt mà nổ tung. Tử mang trong nháy mắt công phu đã đem kim quang hoàn toàn bao phủ vào trong đó. Tác động của vụ nổ này thật lớn, lốc khí một chút đã cuồn cuộn nổi lên, cơn lốc này mang theo vô số tia điện màu tím lăn xuống đem thân hình Hàn Lập vừa động bao vây vào trong đó.

Sắc mặt Hàn Lập tái xanh, thân hình không dám dừng lại. Tiếng gầm rú vang lên rồi hắc sắc phù văn trong nháy mắt vỡ vụn ra mà hoá thành một cỗ hắc khí cùng tử sắc điện hồ đan vào nhau rồi lại cùng bạo liệt mà song song tán loạn tiêu thất.

Ngay sau đó, một cái hư ảnh ba đầu sáu tay màu vàng từ trong hắc khí hiện ra, song chưởng của nó vung lên rồi vô số kim quang từ sáu bàn tay phun ra đem cơn lốc kích đến lung lay sắp đổ, thanh thế cực kỳ kinh người.

Mấy cái gai sắc nhọn của ma giáp trên người Hàn Lập đột nhiên hắc mang chợt loé rồi một đạo hắc sắc quang trụ phun ra. Cơn lốc này dưới sự tấn công của lưỡng chủng công kích rốt cục gào thét lên một tiếng mà tan thành mây khói.

Thân hình Hàn Lập vừa động lại hướng tới dược viên lao tới nhưng vào lúc này, tử sắc quang trụ đột nhiên phát ra một tiếng vù vù rồi vô số quang hà chợt hiện, quầng sáng vừa mới vỡ tan chợt loé lên rồi khôi phục như lúc ban đầu ở phía trên dược viên.

Hàn Lập muốn dừng lại nhưng căn bản là không kịp rồi, một đầu hắn đã chui vào trong ngũ sắc quang mà. Bốn phía tiếng sấm lại vang lên, mặt ngoài quầng sáng lôi quang chợt loé rồi từng đạo tử sắc hồ quang lại vọt ra, tiếp theo mấy tiếng sét đánh liền hoá thành tử sắc điện xà bắn ra. Sắc mặt Hàn Lập có chút tái nhợt đi.

**********

Chương 1704: Trịch sơn

Bất quá ngay khi thân thể hắn bị ngũ sắc quang hà vây lấy thì không gian bốn phía lập tức trở nên cứng rắn như tinh cương, đồng thời một cỗ cự lực chợt ép lên thân hình khiến hắn không thể nhúc nhích mảy may. Năm đạo tử sắc điện xà chợt loé lên rồi mang theo tiếng sấm kinh người bắn ra. Tính mạng Hàn Lập một chút đã lâm nguy.

Bất quá dù sao hắn cũng không phải là tồn tại bình thường, mặc dù trên mặt tái nhợt nhưng ngay sau đó liền biến mất, ngược lại trong mắt hiện lên một tia hàn ý, trong mũi phát ra một tiếng hừ lạnh. Trên người kim quang chợt loé rồi hư ảnh pháp tướng ba đầu sáu tay từ trên người bay vọt ra nhưng lúc này pháp tướng xuất hiện lại rất khác so với lúc trước.

Thân mình pháp tướng sáng ngời chói mắt giống như là được sơn một lớp sơn màu vàng, giống như một thần tượng được làm bằng vàng ròng. Đúng là pháp tướng kim thân Hàn Lập vừa mới tu luyện thành. Lúc này, Hàn Lập cũng vừa hé miệng phun ra một đoàn hắc quang, hắc quang chợt loé lên liền biến hoá thành một đạo hắc khí chui vào trong kim thân.

Ba cái đầu của pháp tướng nguyên bản trông có chút mờ mịt hai mắt lúc này đột nhiên trở nên linh động dị thường, trên mặt ẩn hiện có một tầng hắc khí trồi lên. Nó vừa động thì thân hình cao mấy trượng ánh vàng rực rỡ lập tức chắn trước người Hàn Lập. Mấy đạo tử sắc hồ quang chợt loé lên đánh tới nhưng kim thân không chút khách khí vung năm cánh tay đồng thời chặn lại.

"Ầm" mấy tiếng trầm đục vang lên, năm đạo cột sáng màu vàng từ trong lòng bàn tay vọt ra trực tiếp đón đầu. Kim quang cùng tử sắc hồ quang lập tức va chạm với nhau cách đó không xa. Tử điện ngay cả có lợi hại thì vẫn bị cột sát đánh tan gần một nửa nhưng thân mình cột sáng cũng theo đó mà biến mất.

Chiếu theo tình hình này mà nói thì Hàn Lập chỉ cần thao túng kim thân luân phiên công kích một hồi là có thể thoát ly hiểm cảnh. Vấn đề là số hồ quang còn sót lại kia căn bản không để cho kim thân có cơ hội ra tay lần nữa.

"Thử lạp" một tiếng, tử sắc điện xà liền quỷ dị tới gần trong gang tấc và lại hung hăng kích xuống nhưng tại thời điểm như chỉ mành treo chuông, tất cả các cánh tay trên kim thân của Hàn Lập lại đột nhiên trở nên mơ hồ rồi biến mất không thấy bóng dáng rồi ngay sau đó, năm đạo tử sắc hồ quang run lên, nhìn lại thì đã bị năm cánh tay từ trong hư không hiện lên mà ôm chặt lấy.

Chúng nó giống như trực tiếp từ trong hư không thoát ra, không chút dấu hiệu. Năm ngón tay của hắn khẽ dùng một chút lực, hồ quang chỉ kịp phát ra vài tiếng sét đánh thì bị một trảo mà tán. Tuy nhiên trong vô số tia điện hồ bắn ra thì cũng có một tiểu bộ phận trực tiếp đánh lên kim thân của pháp tướng nhưng chỉ thấy tia điện này chỉ chợt loé lên rồi tán loạn, căn bản là không thể tạo thành thương tổn gì đối với kim thân.

Bất quá từ năm cây cột phía xa xa lại có tiếng sấm không ngừng vang lên rồi lập tức lại có năm đạo hò quang hiện lên, bộ dáng chuẩn bị bắn đến nhưng chỉ cần điểm trì hoãn ấy thì việc phá ngũ sắc quang tráo nhất thời đang vây khốn Hàn Lập mà nói là đủ rồi.

Lấy sự mạnh mẽ của thân thể hắn cùng một thân đạo pháp thần thông thì làm sao có thể thực sự bị nhốt ở bên trong cấm chế. Lúc này chỉ thấy trong miệng hắn lẩm bẩm, ma giáp trên người hắc quang lưu động một trận rồi thân hình đột nhiên cuồng trướng thật lớn, cả người đột nhiên sinh ra một tầng lông mao thô ngạnh màu vàng óng ánh. Hai mắt lam quang chợt loé rồi hai cái răng nanh từ hai bên miệng nhô ra hơn non nửa.

Lúc này Hàn Lập đã biến thân thành một cự viên cao hơn mười trượng. Cự viên này lam nhãn kim mao, miệng đầy răng nanh, tướng mạo dữ tợn dị thường. Bất quá trong đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng kia vẫn có thể nhận ra được bóng dáng của Hàn Lập, bên cạnh đó biểu tình của cự viên vẫn không khác gì so với trước khi biến thân.

Thiên ngoại ma giáp vẫn ở trên người cự viên mà theo biến hoá của thân hình mà phình lớn lên, hơn nữa gai sắc mặt ngoài cũng trở nên dài hơn một thước, bên ngoài hàn quang kinh người chớp động làm cho người ta vừa nhìn liền không rét mà run.

Đây đúng là Sơn Nhạc cự viên biến thân trong Kinh Trập Thập Nhị biến mà Hàn Lập mới luyện thành, sau khi biến thân thì thành bộ dáng của cự viên. Hàn Lập chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt lực từ đan điền tuôn ra rồi hướng vào kinh mạch các nơi chảy nhanh tới. Trình độ mạnh mẽ của thân thể dường như một chút gia tăng thêm bốn năm thành.

Phải biết rằng thân thể Hàn Lập nguyên bản đã thập phần cường đại, hiện giờ lại một chút cuồng trướng gần nửa thì trình độ đáng sợ đến mức nào cũng có thể nghĩ. Ngay sau đó, cự viên do hắn biến tahnhf lập tức lộ ra uy năng kinh thiên.

Chỉ nghe thấy một tiếng gầm nhẹ từ trong miệng cự viên phát ra, hai cánh tay đầy lông xù đột nhiên hướng lên không trung vung lên. Ngũ sắc quang tráo đang giam cầm hắn nhất thời kịch liệt chớp động rồi vỡ tan ra. Hàn Lập lập tức khôi phục tự don.

Nhưng ở phía xa, ngũ sắc ngoài quang tráo lại chợt loé lên rồi lập tức quay cuồng cuồn cuộn đè xuống, không để cho Hàn Lập có thời gian thở dốc. Cự viên thấy vậy thì không chút do dự hướng về ngân sắc hoả điểu đang bay ở trên cao chỉ một cái, tay kia thì hướng về hắc sắc tiểu sơn một bên hư không đánh ra một trảo.

Ngân sắc hoả điểu sau khi thanh minh một tiếng thì xoay quanh một cái rồi hoá thành một viên hoả cầu thật lớn từ trên cao rơi thẳng xuống, xem nơi hạ xuống thì đúng là chỗ kim sắc cự viên. Mà hắc sắ tiểu sơn nhoáng lên một cái thì "sưu" một tiếng rồi biến mất ở trên không trung không thấy bóng dáng.

Sau một tiếng nổ, ngân sắc hoả điểu đến bên cạnh cự viên thì nổ tung ra, chỉ thấy từng đợt ngân sắc hoả lãng tràn ra bốn phía. Ngũ sắc quang hà vừa định tới gần thì trong nháy mắt đã bị hoả diễm mạnh mẽ đẩy ra, nhất thời căn bản không thể tiến vào sát cự viên được.

Thân ở biển lửa, kim sắc cự viên một tay vừa lật, không gian phía trên chợt dao động rồi hắc sắc tiểu sơn cao hơn mười trượng lại từ trong hư không thoáng cái hiện ra và bị một bàn tay đầy lông xù dễ dàng cầm lấy nâng lên. Cảm giác giống như ngọn núi này nhẹ bẫng như bông.

Ngay sau đó Hàn Lập lại làm ra một chuyện nếu có ngoại nhân ở đây nhìn được thì phải giật mình đánh thót. Chỉ thấy cự viên do hắn biến thân thành trong nháy mắt hung quang chợt loé rồi cánh tay đang nâng ngọn núi đột nhiên gấp khúc, thân hình dùng một chút lực đem Nguyên từ cực sơn giống như hòn đá ném mạnh ra ngoài.

Cái này cũng không phải là dùng phép thuật gì thúc dục pháp bảo mà là chỉ bằng vào sức lực của thân thể Hàn Lập mà ném mạnh ra mà thôi. Tuy Nguyên từ cực sơn vẫn chưa phóng đại đến cực hạn, sức nặng cũng chưa phóng xuất ra toàn bộ nhưng cũng nặng chừng hơn mười ngàn cân gì đó. Thế mà cứ như vậy bị Hàn Lập cậy mạnh ném đi, trên không trung chợt vang lên một tiếng xé gió cực kỳ sắc nhọn.

Hắc sắc tiểu sơn trong nháy mắt hoá thành một cái bóng đen bắn đi, nơi nào nó đi qua đều để lại một cơn lốc sương mù, đồng thời một đạo bạch ngân thô to phát ra từ đuôi bóng đen do ngọn núi hoá thành, ở trên hư không quỷ dị hiện lên.

Từ xa nhìn lại, bạch ngân không ngừng vặn vẹo chớp lên, từng trận không gian ba động mãnh liệt từ trong không ngừng tán ra, giống như một cái khe không gian đang dần dần hình thành.

Có thể thấy được Hàn Lập sau khi biến thân thành cự viên, một cái vung tay ném núi này sử dụng khí lực lớn đến thế nào. Nhưng mục tiêu của hắn không ngờ lại là một trong năm tử kim quang trụ kia.

Ngay cả bên ngoài cây cột này trong phút chốc hồ quang tăng vọt, mấy đạo tử hồ tự hành công kích phóng tới đại vụ nhưng lại bị hắc sắc tiểu sơn căn bản không nhìn thấy, tốc độ chút không có chậm lại nửa phần. Ngay sau đó, hắc sắc tiểu sơn liền một chút đánh bại tử sắc điện quang mà đập lên mặt trên của cây cột.

Tử quang hắc mang chợt loé, nhất thời một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra. Một quang đoàn ba màu đen, xanh, tím chói mắt từ trên cây cột bạo phát ra, giống như một vòng kiêu dương hiện lên làm cho người ta căn bản không dám nhìn thẳng vào.

Nhưng cự viên do Hàn Lập biến thành lại hai mắt lam mang thiểm động, đem tình hình trong quang đoàn nhất thanh nhị sở, không nói gì cánh tay vừa động rồi một bàn tay đầy lông xù hướng về phía quang đoàn hư không đánh ra một trảo, đồng thời bàn tay vừa lật.

"Phốc xuy" một tiếng. Không gian phía trên bàn tay dao động rồi một cự vật chợt loé lên hiện ra rồi trầm xuống rơi vào tay cự viên. Rõ ràng là hắc sắc tiểu sơn lúc trước mới bị tử sắc lôi điện đánh trúng. Ngọn núi này mặt ngoài vẫn đen tuyền, một chút vết thương cũng không thấy. Qua điều này liền có thể thấy được Nguyên từ cực sơn này thực sự cứng cỏi phi thường.

Mà động tác của cự viên cơ hồ một chút cũng không dừng lại, sau khi rống to một tiếng hai cánh tay lại ra sức run lên đem ngọn núi ném ra. Lúc này mục tiêu đúng là một quang trụ khác. Âm thanh bạo liệt tái khởi, ngọn núi hung hăng đập tới cây cột này.

Đồng dạng một đoàn chói mắt quang bạo liệt nổ tung. Lúc này, lúc trước cây cột này quang mang đã muốn tẫn tán đi lúc này đã để hiện ra tình hình bên trong rõ ràng.

Chỉ thấy bên trong quang trụ là một cây cột màu tử kim cao hơn mười trượng giờ phút này đã bị tiêu hao đi hơn phân nửa, trên mặt đất phụ cận cũng thấy nhiều mảnh vụn giống như là phi thạch lại giống như kim loại mà không phải là kim loại màu tím.

Cây cột này ngay cả không biết là do dùng thủ đoạn thần diệu nào luyện chế mà thành nhưng luận về trình độ cứng cỏi thì quyết không thể so sánh được với Nguyên từ cực sơn.

Dù sao tiểu sơn này chính là kỳ vật do thiên địa sinh ra, thân đã cứng cỏi phi thường cộng thêm việc được Hàn Lập gia nhập thêm vào thạch đôn vô danh kia rồi lại được hắn dùng bí thuật của Chân tiên giới luyện chế lần thứ hai một phen. Chính là bản thân Hàn Lập muốn tự mình phá hư chỉ sợ cũng phải hết đường xoay sở, chỉ có thể dùng linh hoả chậm rãi một chút luyện hoá thành mới có thể.

Huống chi một kích vừa rồi của tiểu sơn này còn bí mật mang theo thần lực lớn lao mà Hàn Lập sau khi biến thân thành cự viên có được. Nếu cột sáng lúc này mà vẫn không bị huỷ thì chỉ sợ Hàn Lập lập tức quay đầu mà chạy, căn bản không muốn tái lãng phí thời gian.

Liền như vậy! Hàn Lập biến thành kim mao cự viên rồi dùng Nguyên từ cực sơn kia làm vũ khí một hơi đánh ra năm quyền, đem cột sáng phá đi hơn phân nửa. Ngũ sắc quang tráo bao phủ phía trên dược viên lúc này mất đi sự trợ giúp nên sau khi bị ngân sắc hoả điểu qua lại một phen cắn nuốt thì liền hoàn toàn biến mất. Cấm chế này hoàn toàn bị Hàn Lập cậy mạnh phá vỡ.

Kim mao cự viên thấy tình cảnh này thì bàn tay to lập tức bấm quyết, kim quang ngoài thân chợt loé rồi thân hình nhanh chóng thu nhỏ lại, bộ lông dần dần biến mất đi. Trong nháy mắt, Hàn Lập trong linh quang khôi phục lại tướng mạo sẵn có, giải trừ huyền công biến hoá Kinh Trập quyết. Hắn nhìn qua tàn dư của cột sáng nhưng trong ánh mắt lại lộ ra một tia hoảng sợ.

Hắn mới dung hợp chân huyết của Sơn Nhạc cự viên này không có bao lâu nhưng sau khi biến thân thành cự viên thì đã có thần thông to lớn như vậy, thật sự là có chút ngoài dự đoán. Xem ra biến thành này so với vài loại Chân linh biến hoá khác thì càng thêm thích hợp.

Dù sao các loại chân linh hoá thân khác bất quá chỉ làm cho hắn thêm có vài loại thần thông huyền diệu khác hoặc là có thể cảm ứng và điều động được thiên địa nguyên khí thêm một ít mà thôi, đều không có hiện tượng trình độ mạnh mẽ của thân thể tăng vọt như sau khi biến thân thành Sơn Nhạc cự viên.

Nếu không ngay từ đầu biết loại biến thân này hữu dụng như vậy thì hắn căn bản là không cần lãng phí thời gian mà trực tiếp dùng thủ đoạn này để bài trừ cấm chế và lúc trước cũng không gặp phải đại nguy hiểm như thế.

**************

Chương 1705: Hồng La tiên tửu, Thực Độc Thảo

Bất quá chỉ là một cái dược viên mà thiết trí cấm chế khó chơi như thế, thật không hổ là thủ đoạn của Chân tiên giới. Hơn nữa so với cấm chế trên quảng trường chủ điện thì cấm chế chi lực nơi đây tuy mạnh nhưng tựa đã giảm đi không ít. Nếu không cho dù vừa rồi có biến thân thành Cự viên thì Nguyên từ cực sơn chỉ sợ vẫn không thể ném ra quá xa.

Hàn Lập trong lòng cân nhắc như thế nhưng không hề chần chờ nữa đi thẳng đến đại môn dược viên. Ngũ sắc quang tráo sau khi tan đi thì mọi thứ trong dược viên đều hiển lộ rõ ràng. Dược viên này cũng không lớn nhưng bên trong tản mát ra mộc linh khí cùng linh dược hương thơm ngát.

Xung quanh dược viên là một hàng rào thấp bé xanh biếc còn cửa dược viên chỉ là hai khối gỗ đơn giản dị thường làm thành nhưng cao hơn ba trượng. Hàn Lập nhìn thấy qua khe hở của hàng rào, từ xa xa cũng nhìn được tình hình đại khái bên trong dược viên. Đối diện với hắn là một mảnh đất bằng phẳng, bên trong gieo trồng một loại linh dược thấp bé cao chừng nửa thước. Ánh mắt ngưng lại một chút, Hàn Lập đã đem toàn bộ mảnh dược viên trước mắt xem rành mạch.

Linh dược trong dược điềnn ày có phiến lá màu vàng nhạt nhưng ở chỗ trung tâm đều có một quả to chừng ngón tay cái, hình dáng nhọn ở đuôi, thoạt nhìn giống như quả ớt đỏ ở Nhân giới. Tuy nhiên từ trên quả này tản ra hồng quang khác thường, từ xa nhìn lại liền giống như một cái đèn lồng nhỏ làm cho người ta yêu thích dị thường.

Bởi vì cả mảnh dược điền này đều gieo trồng có một loại linh dược này nên xem ra chủ nhân dược viên đối với nó có chút coi trọng. Hàn Lập sau khi thấy rõ ràng được bộ dáng của linh thảo và quả của nó thì tâm niệm chuyển động, ẩn ước cảm thấy chính mình tựa hồ đã nghe nói qua về loại linh thảo này nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận thì nhất thời cũng không thể nhớ rõ ràng được.

Vì thế hắn mang theo suy tư mà thong thả bước đi bên trong dược viên nhưng ngay tại lúc thân hình hắn vừa đi qua cửa gỗ thì trong đầu Hàn Lập linh quang vừa loé, rốt cục hắn đã nhớ ra lai lịch loại linh thảo này. Cái này là khi hắn còn ở Nhân giới xem được một loại điển tịch phi thường xa xưa tại Loạn Tinh Hải, trong đó có đề cập tới loại linh dược và quả của nó.

Hắn dừng lại một chút ở bên cạnh dược điền mà nhìn chừng hơn trăm gốc linh thảo này, trên mặt lộ ra biểu tình quỷ dị, ẩn hiện có chút cười khổ.

"Hồng La Quả, đúng là loại linh quả này. Nếu một số ít tửu quỷ mà có được chúng, nhất là loại nhiều năm như thế thì cho dù là ít tiên nhân cũng sẽ coi là chí bảo a."

Hàn Lập tự thì thào nói một câu.

Thì ra loại linh quả này chính là chủ tài liệu để ủ chế ra một loại tuyệt thế linh tửu nào đó. Tuy nhiên nếu có đề cập tới "Hồng La tiên tửu" thì chỉ sợ tại Loạn Tinh Hải hơn phân nửa tu luyện giả để sẽ biết một phần. Bởi vì trong truyền thuyết, loại rượu này ngay cả Tiên giới tiên nhân chỉ có ai có duyên thì mới được uống một lần. Giống như rượu này ở Tiên giới cũng có đại danh đỉnh đỉnh nên cũng không phải tiên nhân bình thường cũng có thể tuỳ ý dùng để uống.

Không chỉ ở Loạn Tinh Hải mà thậm chí Linh giới nhân tộc đều có truyền thuyết bất khả tư nghị về loại rượu này nhưng vô luận thế nào thì cũng chưa có ai được uống "Hồng La tiên tửu" này. Vì vậy thậm chí trong miệng một ít phàm nhân ngu phu thì chỉ cần được uống một ngụm linh tửu này là liền có khả năng có được mạc đại thần thông, có khả năng phi thăng phi thăng len Tiên giới.

Hàn Lập xem qua các điển tịch liên quan tự nhiên là biết tuyệt đối không thể có loại sự tình nghịch thiên này. Sỡ dĩ loại rượu này có đại danh khí như vậy chủ yếu là do nó tinh khiết và thơm ngon vô cùng, hơn nữa tam giới khó tìm. Chỉ cần uống qua một ngụm thì liền trong miệng sinh tân dịch, hương thơm còn tồn tại mãi trong mồm hơn mười ngày không tiêu tan.

Nếu uống hơn một hồ thì ngay cả tiên nhân cũng sẽ đại tuý ba ngày ba đêm mà bất tỉnh, từ đó về sau đối với rượu này lưu luyến không thôi. Đương nhiên nếu uống rượu này một cái điều độ thì còn có thể chậm rãi cải thiện thể chất, có tác dụng kéo dài tuổi thọ. Chỉ là tác dụng rốt cục của nó đến bao nhiêu thì chỉ có trời mới biết. Hơn nữa người nhằm vào chỉ là tu luyện giả đê giai hoặc là phàm nhân mà thôi. Nhưng cứ như vậy, những người yêu thích rượu này tự nhiên coi nó chí bảo, nghe đến nó nước miếng đã ròng ròng chảy vòng.

Cho nên, cũng không thể nói "Hồng La tiên tửu" là vật vô dụng nhưng đối với người luôn uống rượu rất ít như Hàn Lập thì nói là quả thực có chút không cần thiết. Cũng may trong điển tịch còn nhắc tới một chút, đó là mức độ tinh khiết và thơm ngon của Hồng La tiên tửu rất có liên quan tới tuổi của chủ tài liệu là Hồng La quả.

Trong khi đó Hồng La quả ngàn năm mới nở hoa, vạn năm mới kết quả. Ở trong quá trình nuôi dưỡng phi thường dễ nửa đường chết héo nên người cần có chuyên môn ngày đêm chăm sóc tỉ mỉ cho đến lúc kết quả thì mới không cần trông giữ nữa. Cho nên đối với người không thích uống rượu mà nói thì tuyệt không hao phí tâm lực gieo trồng loại linh quả này.

Chỉ có đối với tiên nhân chân chính coi rượu như mạng thì mới tiêu phí nhiều tâm lực cùng thời gian như vậy. Dược viên này hắn là đã tồn tại từ thời thượng cổ, Hồng La quả này thoạt nhìn từ sau khi kết quả thì vẫn không có ai hái qua. Như thế là biết tuổi thọ của chúng đã nhiêu ít vạn năm rồi.

Nếu dùng nó mà ủ ra Hồng La tiên tửu thì nói không chừng còn có kỳ hiệu không tưởng tượng nổi gì đó. Mà cho dù đối với hắn là vô ích nhưng nếu đem loại quả này hoặc là ủ ra linh tửu bán cho kẻ thích rượu thì tuyệt đối là thu được một con số thiên văn. Hàn Lập sau khi nhớ lại những gì ghi trong điển tịch thì thần sắc cuối cùng cũng tốt hơn một ít.

Nhưng hắn cũng không có vội đi thu thập đám linh quả đó mà đứng lên sau đó lại hướng về mấy mảnh dược điền phụ cận đi tới. Mấy cái dược điền kia cũng có hai loại linh dược khác số lượng không ít. Một loại giống như là cỏ dại, lá màu xanh biếc mang theo tơ vàng tản ra mùi thơm ngát nồng đậm, lấy tay sờ vào thì cảm thấy phiến lá ôn nhuận như ngọc.

Một loại khác thì hoàn toàn tương phản. Loại này chỉ cao có nửa thước, phảng phất như cành lá giao nhau hỗn độn, bên ngoài thân ngũ sắc sặc sỡ, trên mỗi lá đều có một quả mọng màu tím đen nhưng mặt ngoài gồ ghề và điểm xuyết có nốt màu đen, nhìn chung là xấu xí dị thường. Tuy nhiên vì nó gieo trồng số lượng lớn nên tự nhiên trước hết khiến cho Hàn Lập chú ý đánh giá. Đáng tiếc trong hai loại linh dược này thì Hàn Lập cũng chỉ nhận ra có một loại sau còn đối với loại trước thì không nhận ra.

Nhưng cũng đủ làm cho hắn cảm thấy mừng rỡ vì loại linh dược này từ trăm vạn năm trước đã tuyệt diệt ở Linh giới. Theo sách cổ thì loại Thực Tâm thảo này bên trong có ẩn chứa kịch độc, nghe nói cả tồn tại Hợp Thể kỳ mà ăn nhầm thì cũng sẽ bị mất mạng.

Cái đáng nói nữa là chất kỳ độc chứa trong rễ cây và quả đều là tài liệu luyện chế hơn mười loại đỉnh giai đan dược, trong đó có những loại có tác dụng trực tiếp thúc giục tiến giai lên Hợp Thể kỳ. Đây chính là nguyên nhân khiến cho Thực Tâm thảo này cuối cùng bị tuyệt diệt ở Linh giới.

Bởi vì loại linh thảo này đối với người Linh giới mà nói thì khó có thể nhổ mà trồng được. Vô luận là dùng loại thủ đoạn này thì một khi thay đổi hoàn cảnh sinh trưởng thì mấy năm sau nó liền hoá thành một vũng hắc thuỷ không dùng được gì nữa. Về phần dùng mầm mà trồng loại linh thảo này thì ở Linh giới cũng chưa có ai thành công qua, đều bị thất bại mà chấm dứt.

Lúc này mới phát hiện ra loại linh dược này sau gần mấy vạn năm sử dụng thì đã bị tuyệt diệt không còn, không ai phát hiện ra được nữa.

Trước mắt mảnh dược điền này có chừng bảy tám mươi gốc, tuổi thì dài không cần phải nói. Dùng số linh thảo này mà luyện chế ra đan dược thì tuyệt đối là dược tính được tăng ba phần. Theo đó, việc có được chúng tự nhiên là một chuyện làm cho Hàn Lập vui vẻ ra mặt. Hắn không hề chần chờ nữa, lúc này một tay hướng lên không trung vung lên.

Một tiếng vù vù vang lên! Một cái hắc sắc viên hoàn từ trên cổ tay bay ra, cũng ở trên không trung hơi quay một vòng thì đột nhiên mảng lớn thanh hà bay cuộn ra, sua mấy cái chớp động thì bỗng nhiên hiện ra trước người Hàn Lập. Hàn Lập một tay bấm quyết hướng lên không trung điểm ra.

Nhất thời sau một tiếng vù vù thì một mảnh thanh hà từ trong viên hoàn phun ra rồi đậu trên mặt đất. Thanh quang sau khi hiện ra thì lộ ra một cái hộp ngọc dài ba bốn mươi thước phía trên có chớp động các màu linh quang.

Tay áo hắn lại nhẹ nhàng run lên, đồng thời trong miệng thản nhiên nói nhỏ một tiếng:

"Xuất hiện đi, ta có việc phân phó cho ngươi đi làm."

"Dạ, công tử."

Một thanh âm thanh thuý non nớt từ trong tay áo bỗng nhiên truyền ra, tiếp theo một đoàn bạch quang từ bên trong bay ra, sau khi quay tròn vừa chuyển lên trên không trung thì hoá thành một nữ đồng tầm năm sáu tuổi. Nữ đồng này mặc quần áo trắng như tuyết, trông có vẻ cực kỳ đáng yêu. Đúng là Khúc nhi do nguyên thần của Cửu Khúc Linh Sâm biến thành.

Tiểu nha đầu này sau khi bị gọi ra thì cung kính nhìn Hàn Lập thi lễ, tiếp theo mở to đôi mắt hắc bạch phân minh đợi vị chủ nhân này phân phó.

"Ta xem ra ngươi mấy lần ở trong dược viên thu lượm linh dược gieo trồng chỉ trong nháy mắt liền hoàn thành. Ba phiến linh dược này, ngươi hảo hảo giúp ta thu thập toàn bộ rồi bỏ vào trong tráp này."

Hàn Lập cũng không có khách khí nhìn ba phiến dược điền một chút rồi không lưỡng lự phân phó.

"Việc này đơn giản, chủ nhân chờ một lát là xong ngay."

Khúc nhi nghe vậy, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mấp máy nói. Tuỳ theo thân hình tiểu nha đầu này vừa động mà bay lên trời, sau một cái chớp động thì liền quỷ dị hiện ra trên không trung phía trên một phiến dược điền, song chưởng vừa nhấc, mười ngón tay nhẹ nhàng chụp xuống.

"Phốc phốc" mấy tiếng, hơn mười đạo bích ti từ đầu ngón tay bắn ra rồi trực tiếp lao xuống hơn mười gốc linh dược ở phía dưới bắn đi. Sau một cái chớp động thì số bích ti này đều bám vào một gốc linh dược. Mười ngón tay Khúc nhi hơi động, nhất thời mười đạo bích ti bò lên mười gốc linh dược rồi lập tức không một tiếng động lôi nó ra từ trong lòng đất.

Linh dược bị rút ra chẳng những không một cái lá hay rễ nào bị tổn thương mà mặt trên một điểm bùn đất cũng không có, giống như đã sớm được người ta rửa sạch qua một lần. Bích ti vừa động linh dược lập tức được dẫn thẳng đến ngọc hạp một bên mà chuẩn xác rơi xuống trong đó.

Ngón tay Khúc nhi liên tiếp bắn ra bích ti không ngừng, trong dược điền, cứ mỗi mười gốc linh dược đều không ngừng bị rút ra từ trong đất mà nhanh chóng thu vào trong ngọc hạp. Chỉ trong thời gian mấy cái hô hấp, hơn trăm gốc linh dược khắp dược điền đã bị thu thập không còn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top