Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vụ án pudding dâu bọc vàng(16)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này dài lắm nha 🥲 à quên nó xàm với nhạt lắm cân nhắc trc khi đọc :((
_________________________________

Vẫn là 1 buổi sáng chủ nhật đầy nắng ấm, nói sáng là thế chứ thật ra bây giờ vừa tròn trĩnh 11 giờ trưa. Một âm thanh nhẹ nhàng triều mến gây thủng màn nhỉ người  nghe.

"BÀ CỐ NỘI NÓ CÁI PUDDING VỊ DÂU BỌC VÀNG PHIÊN BẢN GIỚI HẠN CỦA ÔNG ĐÂU !!!"- Rindou hét giọng cực kỳ cay cú.

"Ai đon nâu"- Mikey lấy 2 tay đang bịt tai ra nói tiếng anh cực chuẩn.

"Đừng nhìn anh, anh mày vô tội khuôn mặt này không biết nói dối"- Ran ánh mắt tỏ ngàn sao nhìn Rindou nói.

"Tao giàu"- Koko chỉ đáp đúng 2 chữ 'tao giàu' thể hiện nhiều ý nghĩa kiểu như tao giàu thì mắc gì phải ăn pudding dâu bọc vàng của mày.

"Hảo hán đừng nhìn tao với ánh mắt bắn ra lửa của mày như thế tao là Siêu Nhân nên không cần những thứ vô vị như thế"- Sanzu sau 7749 ngày bị nhỏ lôi kéo làm siêu nhân nên bây giờ mới nói thế.

Rindou liếc xéo từng người rồi xách mông lên phòng nhỏ đạp cửa mà xông vào to giọng nói.

"Con kia dậy ngay cho anh, cái pudding dâu bọc vàng phiên bản giới hạn được làm từ nguyên liệu cao cấp của anh đâu ?"- Rindou rất hùng hồ tỏ ra chút sát khí.

Vừa dứt câu cái đồng hồ báo thức của nhỏ bay thẳng về phía Rindou, Rindou nhanh chóng né sang 1 bên trong điêu luyện sắc mặt toát mồ hôi nhưng vẫn giữ dáng vẻ ban đầu.

"Xém xíu nữa khuôn mặt đẹp trai của anh mày toang rồi khai nhanh không quan chém"- Rindou vơ lấy thứ gì trên bàn nhỏ chỉ vào phía nhỏ nói.

"Trẫm đang dưỡng long thể cảm phiền quan ra ngoài và bỏ ngay thanh đao đồ chơi của trẫm xuống"- nhỏ vẫn nằm trên giường ngáy ngủ đáp Rindou.

"Hình như anh chiều mày quá rồi mày hư đúng không, anh nói nghiêm túc méo đùa đâu"- Rindou vẫn kiên quyết.

"Em không biết, cho em mượn thẻ của anh thì sẽ điều tra cho ra lẽ"- Nhỏ mở mắt ra dụi dụi vài cái nói.

"Chốt kèo"- Rindou nhanh chóng lấy trong túi quần ra blackcard sáng bóng ném về phía nhỏ.

....

"Tôi là thám tử Chibi hôm nay sẽ điều tra vụ án kinh hoàng Pudding dâu bọc vàng phiên bản giới hạn gì gì đó. Đầu tiên tôi sẽ phỏng vấn nạn nhân là anh Rindou 1 chút."- Nhỏ thay đồ y chan Conan nói

"Cho hỏi hôm qua anh đã mua từ lúc nào để ở đâu ? Và mất như nào"- Nhỏ ngồi trên sofa giọng tra hỏi.

"Hic... Hôm qua lúc 8h sáng tôi đã mua em nó về rồi nhanh chóng về nhà cất vào ngăn mát thoáng sạch đẹp nhất ở bếp sau khi làm chút việc bên ngoài về định ăn thì đã biến không dấu vết"- Rindou giả giọng khóc thảm thương như những nạn nhân trong những vụ án giết người.

"Anh nén đau thương tôi sẽ cố tìm ra chân tướng. Tiếp theo tôi sẽ phỏng vấn anh trai tôi Mai kỳ"- Nhỏ vẫn nhập tâm làm thám tử an ủi Rindou.

"Ừm thì sáng anh có thấy cái pudding ở nhà bếp do ăn no nên buồn ngủ nên chỉ liếc qua rồi lên phòng đi ngủ thôi"- Mikey đang ngồi kế bên nhỏ chăm chú chơi game nói.

"Cảm ơn lời khai của anh, tiếp theo là anh trai nạn nhân,chú Ran,chú lại đây 1 chút"- Nhỏ phỏng vấn xong Mikey liền chuyển sang mục tiêu khác nói.

"Hả ? Chú đã nói là khuôn mặt này vô tội và không biết gì hết mà"- Ran đang phơi đồ đi vào nói.

"Thế còn chú Koko nớt"- Nhỏ ghi nhận lời khai vô cùng tự luyến của Ran xong vào bếp tìm Koko nói.

"Chú cho nhóc ăn cơm với muối bây giờ, đi ra chỗ khác chơi"- Koko đang thái hành chả thèm để ý đến nhỏ nói.

Nhỏ nghe xong có phần không can tâm nên chỉ nhỏ tiếng nói 1 câu chỉ đủ mình nhỏ nghe.

"Cứ chờ đấy luật hoa quả sẽ nhanh đến với chú thôi"- Nhỏ nói xong nhanh chóng chạy ra khỏi bếp chạy khắp nhà tìm Sanzu.

"Chú SẠNZÚ ớiii!!!"- Nhỏ la hét khắp nhà tìm Sanzu.

"Nó xuống nhà Takeomi chơi lô tô rồi"- Mikey thấy nhỏ la hét khắp nhà nhìn cũng tội nên nói với nhỏ.

"Thế anh đi với em xuống dưới đi"- Nhỏ thấy Mikey sáng giờ rảnh rỗi mà trầm lặng chơi game không làm trò khùng cùng nhỏ như mọi ngày nên rủ theo xem có khá hơn không.

"Ừm"- Mikey vứt máy chơi game sang 1 bên nói.

....

*Ding dong*- Tiếng chuông cửa nhà Takeomi

"Vụ gì ?Vào chơi lô tô à ?"- Mochi ra mở cửa hỏi.

"Đâu có, cháu tìm con lươn đầu hường về phỏng vấn"- Nhỏ đáp Mochi rồi vào nhà.

"Con số gì ra là ra con mấy con mấy gì ra con 23!"- ở giữa nhà cảnh Takeomi đang gọi số chơi lô tô.

"Kinh!!"- Kaku đang ngồi cắn hạt hướng dương bỗng nhiên bật dậy nói.

Vừa nghe xong câu đó Sanzu đứng dậy đập đầu vào gối rồi làm đủ thứ trò để xả tức vì từ sáng đến giờ không kinh được trận nào.

"Chú Sạnzú, chú có thấy cái pudding của anh Rin đâu hong ?"- Nhỏ vừa gặp được mục tiêu liền hỏi thẳng vấn đề.

"Hả ? Cái pudding của thằng Rin thì làm sao chú mày biết được"- Sanzu quay mặt về phía nhỏ nói.

"Hừm..............."- Nhỏ nghe xong liền trầm ngâm suy nghĩ rồi dựa vào các câu trả lời của những người có thể ăn pudding của Rindou để xem ai là hung thủ.

(Trong đầu nhỏ kiểu):"Cá mập con, đú đu đu đu đu, sờ top!.Theo như lời khai của anh Mikey thì suy ra ảnh đã thấy cái pudding của anh Rin rồi lén ăn nhưng ảnh đã ăn no nên cũng có thể loại trừ khả năng này nhưng nếu tính theo biểu cảm trạng thái hôm nay thì có hơi khác lạ có thể giấu 1 điều gì đó. Còn chú Ran thì nói rằng khuôn mặt của chú vô tội nhưng có chó nó tin đã vậy chú Ran còn hay ăn pudding của anh Rin nên suy ra có phần vô tội mặc dù nó chẳng liên quan.Còn chú Koko lại dọa ăn cơm với muối,thám tử nghe bực nên xem như Koko là nghi phạm số 1. Chú Sanzu thì lại bỏ đi chơi lô tô với mấy chú khác nhưng lời khai của chú là không biết, chú nghĩ cháu ngu đến nổi tin chú à ? Còn lâu nhá cháu xém tin thôi tại bây giờ cháu thông minh rồi nên cháu không tin đâu nên là chú không liên quan vì chú không biết. Vậy hung thủ chính là......."

Nhỏ vẫn đứng đó tầm 15 phút rồi to giọng nói "Hung thủ chỉ có 1 đó chính là..."

Mọi người xung quanh nghe nhỏ nói vậy có phần thắc mắc cũng lắng tay hóng hớt xem hung thủ là ai.

"Cháu không biết nữa để cháu suy nghĩ và tìm thêm manh mối"- Nhỏ mặc dù méo biết gì nhưng vẫn cố gắng điều tra.

Mọi người xung quanh nghe thế được 1 phen ngã ngửa vì thấy nhỏ là cho hùng hậu mà chả được cái nịt gì.
......

Theo như những manh mối còn sót lại mà hung thủ cố tình để lại, nhỏ chỉ phát hiện 1 cái nịt trong tủ lạnh. Nhỏ liền nhanh chóng lấy đũa gắp cái nịt ra rồi để vào túi để bảo quản, rồi ra ngoài nắm đầu Rindou dậy kéo đi xét nghiệm DNA xem hung thủ là ai.

"Kêu anh là anh nghe rồi, em cần gì phải nắm tóc anh rồi nắm kéo như dây cưỡi ngựa vậy, lỡ hói thì sao >:(("- Rindou đang chở nhỏ đến nơi để xét nghiệm vừa trách móc nhỏ.

"Em gọi anh nghe chắc !?,từ sáng đến giờ anh nằm trong phòng ôm cái gối hình Pudding vừa tra gg 'cách bẻ cổ đứa ăn trộm pudding để xào xả ớt' rồi nằm hú hí cười không ra cười khóc không ra khóc, anh quan tâm tới lời em chắc"- Nhỏ bất mãn với lời trách của Rindou vừa nắm tóc nhéo tai vừa phản bác.

"Đau!, tới rồi kìa xuống đi anh ở đây chờ"- Rindou nhịn cái tức xuống nói với nhỏ.

Nhỏ nghe thế bước xuống xe không quên giả ngầu quý's tộc các thứ rồi tiến vào đến chỗ lễ tân vẫn giữ dáng vẻ quý's tộc đó rồi.

"Chị ơi, em muốn xét nghiệm 1 cái á"- nhỏ đứng trước lễ tân lễ phép nói.

"Ở đây là chỗ không dành cho học sinh tiểu học đâu... Mà em xét nghiệm cái gì, tại sao lại xét nghiệm ?"- Chị lễ tân thấy nhỏ lùn lùn còn trẻ lại lễ phép có chút hảo,cảm đáp lại nhỏ.

"Dạ,hôm nay bố em đưa em đi công viên rồi đột nhiên bảo muốn đi vệ sinh, rồi đứa em ít tiền kèm theo 1 cái nịt rồi chạy đi đâu mất, em đợi mãi không thấy bố nên lấy chút tiền thuê Taxi muốn đi tìm bố vì em ngồi đợi lâu quá nên quên mất mặt,mất tên, mất sđt, mất địa chỉ nhà của bố, mà tiền taxi không đủ em khóc lóc van xin dữ lắm chú taxi mới chở em đến đây trên đường còn mắng em không dứt, có chút tiền lấy đi taxi hết rồi, sợ không có tiền xét nghiệm chị cho em xét nghiệm cái nịt này để tìm đi"- Nhỏ truyền Haki vào não vận công lực bựa đại ra 1 câu chuyện cảm động để xét nghiệm không tốn tiền.

Chị lễ tân nghe thế thấy câu chuyện thật cảm động liền dẫn nhỏ vào nơi xét nghiệm.
....

Xét nghiệm xong xuôi nhỏ nhận được 1 tờ giấy liền nhận lấy rồi liếc sơ vài vòng rồi cảm ơn liền chạy ra ngoài xe để đi về.

"Rồi biết ai là hung thủ chưa ?"- Rindou thấy nhỏ mang vẻ mặt thần thần bí bí liền hỏi.

"Bí mật không tiện bật mí về nhà em nói cho"- Nhỏ vẫn mang vẻ mặt thần bí mà trầm ngâm nói.

Rindou nghe thế cũng chẳng biết nói gì nên cũng đành chở nhỏ về nhà nghe xem hung thủ ăn trộm bảo bối vị dâu bọc vàng phiên bản giới hạn của mình là ai.

.....

"Rốt cuộc hung thủ là ai từ sáng đến giờ đã 6h tối rồi có khai ra không thì bảo"- Rindou vừa chở nhỏ về nhà không nhịn được mà gấp rút hỏi.

"Chờ xíu từ từ em ăn nốt cái đùi gà này nữa thôi rồi em nói cho"- nhỏ tay cầm đùi gà nhai nhóp nhép nói.

"Anh Mikey hung thủ là ai anh cũng biết phải không ?"- Nhỏ ăn xong liền quay sang Mikey nói.

"À hung thủ là người đó phải không"- Mikey thấy nhỏ hỏi mình cũng giả danh tri thức nói mặc dù không biết cái quần gì.

"Đúng rồi, Chú Ran cũng biết luôn á người đó đó"- Nhỏ thấy Mikey đáp mình tưởng Mikey hiểu ý liền quay sang nói với Ran.

"Chời người đó chứ gì thằng Koko cũng biết"- Ran nghe nhỏ nói vậy cũng méo biết gì mà đáp bừa.

"Thằng Sanzu cũng biết đó"- Koko hùa theo trò giả danh tri thức rồi kéo luôn Sanzu vào.

"Hả !? Ủa gì người đó là thằng nào ? Ủaaa??? bây nói vụ gì vui vậy ??? Ủaaaa??"- Sanzu ngàn dấu chấm hỏi trên đầu không giấu được vẻ hoang mang tột độ

"Rốt cuộc người đó là người nào ?"- Rindou đang rất hồi hộp hóng xem là ai mà mọi người trong nhà ai cũng biết trừ mình.

"Chời dễ ợt người đó đó, anh Mikey cũng biết hỏi ảnh kìa"- nhỏ thấy Mikey biết liền đẩy trách nhiệm qua cho Mikey nói.

"Anh biết rồi mà nay anh đau họng quá thôi Ran mày nói đi"- Mikey đang phân vân không biết nói gì nên cứ đẩy qua Ran cho tay qua nạn khỏi.

"Ui da, ăn trúng gì mà cái bụng đau quá không biết Koko mày biết ai mà nói đi tao đi gấp cái"-Ran thấy Mikey nói thế liền viện cớ đi vệ sinh bỏ Koko ngồi đó.

Koko nghe thế như bị hất 1 gáo nước lạnh vào mặt, mặt biến sắc, đang định đổi qua cho Sanzu gánh thì chợt thấy Sanzu móc trong túi ra mấy viên Vitamin C mà bỏ vào miệng rồi nằm bất tỉnh nhận sự tại chỗ. Koko sa mạc lời,bây giờ lại không biết nói gì khóe miệng giựt giựt. Sau tầm 1 phút đơ như tượng đá Koko đứng dậy xong úm ba la ra 1 cọc tiền dày còn hơn quyển bách khoa toàn thư rồi tát thẳng vào mặt mình xong cũng bất tỉnh tại chỗ. Tất cả mọi người hóa đá, nhỏ và Rindou nhìn nhau, không ai nói nên lời,ánh nhìn cả 2 dành cho nhau lại có phần triu mến thân thương đến lạ thường.

"Không phải tại anh..."-Rindou bắt đầu hát câu hát với giọng hơi buồn rầu.

"Cũng không phải tại em..."-Nhỏ cũng đáp lại câu hát thân thương đó của Rindou.

"Tất cả là tại hung thủ đen !! Chú Sanzu, chú Koko cháu sẽ giải oan cho 2 người!"-Nhỏ đột nhiên to giọng nói với lòng kiên quyết.

"Đúng thế, nhưng hung thủ cái bánh anh mày là ai ?"-Rindou hùa theo không quên tra hỏi xem ai đã trộm bánh.

"Đơn giản thế cũng không biết, chính anh là kẻ chủ mưu nhưng hung thủ là Kiến-sama !!"- Nhỏ đang háo hức tìm hung thủ của vụ thảm sát Sanzu và Koko nghe Rindou hỏi cũng đáp rất thẳng thắng.

"À thì ra là nó...... Hả!? ủa em !? Tại sao anh lại là người chủ mưu trong khi anh là người bị mất ?. Kiến-Sama ???"- Rindou hoang mang không nói nên lời.

"Anh để cái pudding ngọt như thế thì khác nào dân đồ ăn lên lên trước mặt kiến"- Nhỏ giải thích

Rindou hiểu ra tất cả khụy xuống nhìn như tan nát cõi lòng, nhỏ thấy thiếu thiếu gì đó chạy lại lấy ly nước mà vẫy vẫy nước lên tạo mưa nhìn cho giống thất tình.

Sau ngày hôm đó Rindou từ 1 con người mặc kệ những con kiến trở thành cỗ máy hủy diệt kiến chạy bằng cơm, còn nhỏ vẫn tha thiết tìm manh mối về vụ thảm sát Sanzu và Koko nhưng vẫn chưa tìm ra được hung thủ thì 2 nạn nhận đã tỉnh dậy và cắt tiền tiêu vặt + cho ăn cơm với nước mắm 1 tuần.
_________________________________
Chú Thích
Đùi gà mà nhỏ ăn từ đâu ra ? Trên đường về voi tình thấy cửa hàng KFC miệng nhanh hơn não không ngần ngại lấy thẻ Rindou mà thanh toán.

Cắt tiền tiêu vặt thì nhỏ lấy gì dùng ? Lấy blackcard của Rindou mà quẹt :))) làm thám tử giá rẻ.

Sanzu và Koko ổn chứ ? Đương nhiên 2 ảnh rất ổn chỉ là nằm dưới đát bất tỉnh nữa tiếng đồng hồ thoy.

Sau hôm đấy thám tử chibi phải giải nghệ vì bị phụ huynh gank :))
_________________________________

Sau bao ngày mất tích vì lý do học hành để trở thành cháu ngoan bác Hồ thì toy đã quay trở lại với 1 chap dài ơi là dai,viết mà mỏi cả tay 🥲 🥲

Vì chuyện học hành nên toy ra chap rất là chậm nên mn thông cảm và đừng drop bộ truyện này của toy nha,toy sồu lắm :((.

Cảm ơn những ai đã chờ chap mới bộ truyện này của toy và kêu toy ra chap nếu không toy còn quên mất là mình đag viết truyện :))).

Chap này cũng có thể xem như là quà sinh toy tặng cho 1 cô đọc giả của toy vì ngày 18/10 là sinh nhật cô ấy, tuy hơi trễ nhưng mong là vẫn ổn :((

Cảm ơn mọi người đã nghe toy nói nhảm nãy giờ hẹn gặp mn ở chap sau,ngày đăng thì không biết nhưng toy mong mn vẫn đợi toy. Cảm ơn lần nữa toy iu mn nhiều lắm <3 bái bai ✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top