Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 196: Hợp đồng được thành lập (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tựa đề trò chơi ở trên cùng.

<Hãy nuôi dưỡng nên vị Thần Tuyệt Đối quý giá của riêng bạn!>

Bên dưới đó là một danh sách xếp hạng.
Có tổng cộng 5 người ở trong đó.
Cale nhìn vào danh sách xếp hạng kia.

Vị trí số 1: Kẻ Chiếm Đoạt Taerang
Vị trí số 4: Parangie
Dù có nhìn thế nào đi nữa, thì vị trí số 1 chính là Anroman của địa cầu thứ 3.
Vị trí thứ 4 chính là Huyết Quỷ, chủ nhân của chiếc máy tính bảng này.

"Con người, cái này là gì vậy?"

Raon khá thích thú khi nhìn thấy màn hình trên máy tính bảng được bọc trong chiếc ốp dễ thương.

Cale đồng cảm với nhóc.

'Chất lượng có vẻ tốt.'

Trên màn hình nơi tiêu đề xuất hiện, hiện lên tấm lưng của một đứa trẻ, không rõ là trai hay gái.
Một đồng cỏ rộng lớn trải rộng trước mắt đứa trẻ ấy, có thể nhìn thấy vài hành tinh trên bầu trời ở phía cuối đồng cỏ.
Những hành tinh đó dường như là con đường mà đứa trẻ phải hướng đến, chúng tỏa ra những màu sắc khác nhau và kích thích sự hứng thú.

'...Có năm cái.'

Và có tổng cộng 5 hành tinh.
Nó làm anh nhớ đến năm gia tộc Thợ Săn đang tồn tại.

'Mình đoán là nên chơi thử trò chơi này trước.'

Vì Cale thích tiểu thuyết và truyện tranh hơn là game cho nên anh thực sự không biết gì về game. Thế nhưng ít nhất anh vẫn biết các thao tác cơ bản.
Một dòng chữ xuất hiện trên màn hình.

<Bạn có muốn tiếp tục không?>

Vì không nhìn thấy nút bắt đầu trò chơi mới nên Cale bấm vào dòng 'Bạn có muốn tiếp tục không?', thế rồi lựa chọn 'có' trong số các tùy chọn 'có/không' được liệt kê bên dưới.

Bíp-

Lúc đó, trên màn hình xuất hiện những dòng chữ kèm theo tiếng bíp chói tai.

<Bạn không phải là người dùng hiện tại.>

Lông mày Cale khẽ nheo lại.

"Đây là nhận dạng dấu vân tay."

Khác với vẻ bề ngoài, chiếc máy tính bảng này có tính năng vượt trội hơn anh nghĩ.

"Con người à, sao thế?"
"Cái này chỉ có thể sử dụng khi nhận dạng vân tay của chủ máy tính bảng."
"Vậy thì phải làm sao đây?"

Raon ngạc nhiên và nói.

"Huyết Quỷ không phải đã chết rồi sao! Tên đó đã bị vỡ thành từng mảnh và bay lên trời!"

Cale trả lời một cách thờ ơ.

"Vẫn còn cánh tay."
"A, đúng rồi!"

Raon cười 'Hehe' như thể đang xấu hổ.

Huyết Quỷ biến mất chỉ để lại hai cánh tay.
Và phần thi thể còn lại đã được xử lý tốt.

"Ron."
"Vâng, thưa cậu chủ."

Ron đáp lại lời gọi của Cale.

"Cánh tay của Huyết Quỷ, cho ta mượn một lát."
"Vâng, hãy để tôi xử lý."

Ron nở một nụ cười hiền dịu. Trong giây lát, Cale dừng lại.

Đột nhiên, Cale tự hỏi liệu có ổn khi cho Ron thấy hình ảnh mình sử dụng máy tính bảng một cách rất tự nhiên như vậy hay không, Cale nở một nụ cười gượng gạo sau khi suy nghĩ bây giờ đã quá muộn mất rồi.

Cười nhạt.

Ron mỉm cười, không phải nụ cười mỉm mà là nụ cười thành hẳn tiếng.
Cale dừng lại.

'...Bây giờ ông ta đang nhìn mình như thể thấy mình rất nực cười sao?'

Cale ngơ ngác nhìn nụ cười của Ron. Nhưng trong chốc lát, trên mặt Ron lại hiện lên một nụ cười ôn hòa.

"Vậy thì tôi sẽ đi đến chỗ Ngụy Thượng Tôn."
(Wi Sang-seon, một ông quan cấp cao trong triều đình, hình như là cận thần của Thái Hậu hay Hoàng Đế ý t không nhớ rõ, biết team Cale đến từ thế giới khác)
"...Ừ, được rồi."

Ron rút lui không một tiếng động.
Hiện tại, mọi vấn đề liên quan đến Huyết Quỷ hay Huyết Giáo đều được sắp xếp dưới sự lãnh đạo của Ngụy Thượng Tôn.
Việc tất cả các thông tin ở đây đều được tập hợp lại trong tay Ngụy Thượng Tôn, người đại diện cho Hoàng Cung là việc đương nhiên.
Ron sẽ đi đến chỗ Ngụy Thượng Tôn và hỏi mượn xác của Huyết Quỷ một lúc.

'Chắc sẽ mang đến ngay thôi.'

Vì anh không hề đòi lấy xác của Huyết Quỷ mà chỉ hỏi mượn một lúc, nên Ngụy Thượng Tôn sẽ nhanh chóng đưa cho anh.

Sau khi giải quyết xong các vấn đề của Huyết Giáo, Ngụy Thượng Tôn dường như sẵn sàng lắng nghe bất cứ điều gì mà Cale nói.

"Ư-ừm."

Cale đột nhiên cảm thấy bất an kỳ lạ.

'Điện hạ, khi nào ngài sẽ trở về ạ?'
'Không biết là ngài có suy nghĩ sẽ ở lại đây thêm không?'
'Điện hạ, mong muốn lớn nhất của ngài là gì? Ước mơ, hay mong muốn của Điện hạ đó ạ. Chuyện này tuyệt đối không phải do Hoàng Đế yêu cầu nên thần mới hỏi đâu. Đó chỉ là sự tò mò nho nhỏ của một con người nhỏ bé đến tận bây giờ thôi ạ.'
'Ngài không thấy mệt mỏi với tất cả công việc mà ngài đã làm trong thời gian qua ở Trung Nguyên sao? Ngài thấy việc ở lại đây thêm một thời gian nữa và tận hưởng khoảng thời gian nhàn nhã trong khi thưởng thức khung cảnh tuyệt đẹp của Trung Nguyên và tất cả những món ngon từ núi rừng và biển cả thì thế nào ạ?'

...Anh thấy tạm thời không nên gặp Ngụy Thượng Tôn.

"A, đúng rồi! Con người, Ngụy Thượng Tôn đã nói với ta rằng ông ấy sẽ làm ra những món bánh kẹo rất ngon đó!"
"...Vậy sao?"
"Đúng vậy! Nhưng người ta nói rằng trái cây trong món đó phải qua nửa năm mới có trái chín! Tiếc thật! Ta muốn ăn thử quá!"
"......."

Có vẻ như Ngụy Thượng Tôn cũng đang cố gắng cám dỗ Raon bên cạnh Cale.

'Ông ta có vẻ là một lão già đáng sợ.'

Cale lắc đầu.

'Phải nhanh chuồn đi thôi.'

Anh nghĩ mình cần phải nhanh chóng rời khỏi Trung Nguyên.
Hiện tại, nhóm người Tư Mã Bình vẫn đang để mắt tới Cale. Nhưng dù sao thì họ cũng không đến gần anh để nói này nọ.
Tất nhiên là ngoại trừ Thiên Ma.
Cái tên đó hiện đang theo dõi Choi Han chứ không phải Cale.

'Ư-ừm.'

Nhưng thời gian trôi qua, không biết tại sao mà những võ giả dường như càng lúc càng bám rất chặt vào anh hơn.
Anh có cảm giác như vậy.

'Được rồi, hãy quay lại nhanh thôi.'

Trước khi người võ lâm dính chặt hoàn toàn.
Và trước khi dính líu sâu hơn đến Hoàng Đế.
Hai ngày sau, khi anh nhận được thứ gì đó từ Jungwon.
Anh sẽ biến mất một cách lặng lẽ.
Chỉ cần để lại một bức thư cho Ngụy Thượng Tôn là được.

'Thật tuyệt vời.'

Hài lòng với kế hoạch của mình, Cale lại nhìn vào màn hình máy tính bảng.

'Hm.'

Biểu tượng cài đặt được hiển thị trên màn hình chính.

'Chắc là sẽ có chỗ thay đổi thông tin người dùng.'

Anh ấn nó liên tục.

<Không phải là người dùng hiện tại.>

Quả nhiên.
Trước hết, có vẻ như việc xác thực người dùng sẽ phải được thực hiện thông qua dấu vân tay của Huyết Quỷ đã.

"....Chắc là được thôi nhỉ?"

Cale đột nhiên nhớ đến cánh tay Huyết Quỷ đã rơi vào tình trạng kinh khủng.

'Dấu vân tay sẽ vẫn còn, phải không?'

Điều gì sẽ xảy ra nếu dấu vân tay bị hỏng và không thể nhận dạng chính xác được?
Tâm trí Cale trở nên phức tạp.
Thế nhưng cơ thể anh lại chuyển động một cách đều đặn. Cale lấy chiếc gương ra từ trong túi.
Và kết nối liên lạc video.

- Làm sao vậy, em trai?

Alberu rất sảng khoái và nhận liên lạc với vẻ mặt rạng rỡ.

"Ưm."

Vì lý do nào đó, Cale không nói nên lời.

"...Ngài đã làm gì vậy?"
- A, không có gì đặc biệt cả. Ta chỉ vừa trò chuyện một chút với một số vương quốc về những viên đá quý và đá ma thuật từ mỏ của em trai chúng ta thôi. Hahaha!

Cũng đáng để vui nhỉ.
Cale phớt lờ sự nham hiểm trong nụ cười của Alberu, nụ cười thậm chí còn tỏa ra nét tươi sáng hơn cả những bông hoa nở vào ngày xuân.

"Anroman, ngài còn nhớ chứ?"

Anh đi thẳng vào vấn đề.

- Tất nhiên rồi. Sao đột nhiên cậu lại như vậy?

Cale giơ chiếc máy tính bảng lên và truyền đạt thông tin anh tìm được cho Alberu.

- Vậy là, có vẻ như gia tộc Thợ Săn đã tạo ra một trò chơi mà Huyết Quỷ được cho là đã chơi từ khi còn nhỏ. Anroman dường như đã chiếm vị trí đầu tiên ở đó sao?

"Vâng."

Alberu hỏi một cách nhẹ nhàng.

- Khả năng Anroman là Thợ Săn là bao nhiêu?
"Hầu như không có."
- Ta đoán vậy.

Alberu gật đầu.

- Thế giới của Kim Rok-soo, và thế giới của chúng ta nơi cậu và ta đang sống. Và cả thế giới của Anroman nữa.

Có một điểm chung ở đây.

- Mọi người đều gặp khó khăn vì quái vật.

Tại thế giới nơi Vương Quốc Roan tồn tại, Vô Danh 1 (tức thế giới không tên 1).
'Quái vật ngoại hạng' (chưa được xếp hạng) đã xuất hiện trong thế giới này.

Bọn chúng có mối liên hệ với ma quỷ và vị Thần bị Phong ấn (Sealed God).

Và những 'quái vật ngoại hạng' đó cũng xuất hiện trên Trái đất nơi Kim Rok-soo sống, và cả thế giới của Anroman cũng vậy.

Ngoài ra White Star, kẻ từng dày vò vương quốc của Cale và Alberu, đã giải phóng vị Thần bị Phong ấn và cố gắng tự mình trở thành một vị Thần.

Thế nhưng cả vị Thần bị Phong ấn, và White Star.
Đằng sau hai sự tồn tại đó là 'gia tộc Thợ Săn'.
Đến cuối cùng, hai kẻ đó đã bị chơi đùa trong tay của những Thợ Săn.

Nói cách khác, những con quái vật xuất hiện trong thế giới của Kim Rok-soo và cả những con quái vật xuất hiện trong thế giới của Anroman ở địa cầu thứ 3 đều có Thợ Săn đứng đằng sau chúng.

- Vật phẩm được tạo ra để tiêu diệt 'quái vật ngoại hạng' là 'Taerang', và chủ nhân của vũ khí đó là Anroman. Thật khó để cho rằng Anroman là Thợ Săn hay một đồng minh của bọn chúng.
"Đúng là như vậy."
- Ừm, về 'Vô Sắc Huyết', ta có thể lấy được một số thông tin từ Anroman.

Alberu thoáng đặt cây bút trong tay xuống.

- Và tên của trò chơi đó là 'Hãy nuôi dưỡng nên vị Thần Tuyệt Đối quý giá của riêng bạn!' phải không? Nếu làm tốt, chúng ta sẽ có thể thu được thông tin về vị Thần Tuyệt Đối này.

Anh nói rõ ràng.

- Nếu kết nối với Taerang AS (tui kbiet AS là gì) ta sẽ có thể nói chuyện với Anroman. Ta sẽ liên lạc trước với cậu trước khi cậu đến và sắp xếp thời gian trò chuyện.

Alberu đang tiếp tục nói thì dừng lại.

- ...Biểu cảm của cậu sao vậy?

Cale nói một cách nhẹ nhàng mà không dấu đi nụ cười mãn nguyện.

"Hoàng Thế Tử của chúng ta quả nhiên rất thông minh."

Anh ta thậm chí còn không biết máy tính bảng là gì.
Anh ấy còn chưa hiểu game là gì nữa kìa.
Thế nhưng lại nắm được tổng quát câu chuyện rất tốt, lập kế hoạch nhất quán theo hướng mà Cale muốn và tự biết tiến hành công việc.

'Quả nhiên người như thế này phải trở thành vua, thì mình mới có thể thất nghiệp được.'

Cale vẫn chưa từ bỏ giấc mơ thất nghiệp của mình đâu.
Ngược lại, khuôn mặt của Alberu nhăn nhó.

- ...Lời khen của cậu thực sự, khiến ta cảm thấy khó chịu.

Cale nhẹ nhàng phớt lờ và mỉm cười.

- Chậc. Còn việc gì nữa không?
"Sẽ thật tuyệt nếu chúng ta có thể có một cuộc trò chuyện thân mật riêng sau một thời gian dài-"

Bụp.

Liên lạc video bị tắt.
Cale nhún vai.

"Con người! Lúc này trông ngươi thật hạnh phúc!"

Lâu lắm rồi mới được cư xử bất kính, tâm trạng anh trở nên nhẹ nhàng hơn hẳn.
Đồng thời, Cale cảm thấy hối hận.

'Giá như mình có thể đưa Hoàng Thế Tử Điện hạ đi cùng nhỉ.'

Sẽ thoải mái lắm đây.
Cale đang định nói ra điều đó thì dừng lại.

'Cái này có vẻ bất kính quá nhỉ?'

Cale nhận xét chính mình.
Vì đó là một ý tưởng gần như không có cơ hội trở thành hiện thực nên anh quyết định từ bỏ nó.

'Nếu Hoàng Thế Tử Điện hạ rời đi, thì Roan biết làm sao đây?'

Còn việc hợp tác với các nước khác thì sao?
Hậu quả của White Star vẫn chưa được giải quyết hoàn toàn nữa.
Để giải quyết những vấn đề này, Alberu cần phải có mặt ở Vương Quốc Roan, nơi mà ngay cả Nhà Vua cũng đã biến mất.

'Điều đó không có ý nghĩa gì cả.'

Việc cùng Hoàng Thế Tử Alberu đi bắt bọn Thợ Săn là việc không thể nghĩ đến.
Có lẽ Hoàng Thế Tử sẽ giao nhiệm vụ tìm kiếm Nhà Vua mất tích của Roan cho Cale chăng?

'Không, ngài ấy sẽ tự làm việc đó.'

Cale cho rằng trừ khi liên quan đến nhà vua mất tích, Hoàng Thế Tử sẽ không ra mặt.
Tuy nhiên, nếu như xảy ra chuyện gì đó cần Hoàng Thế Tử phải đích thân thực hiện dù không liên quan đến Nhà Vua, thì đó-

'Đến mức phải mượn bàn tay của Hoàng Thế Tử-'

Tình hình đó có vẻ ảm đạm.
Cale hy vọng rằng tình huống như vậy sẽ không xảy ra.

Ddi-ring.

Lúc đó, anh lại nghe thấy tin nhắn từ chiếc gương đã tắt màn hình.

Ddi-ring, ddi-ring.

Cale đọc tin nhắn mà mình đã bỏ qua trước đó.

<Cale, Thần Cân Bằng muốn gặp cậu một lần. Cậu có muốn gặp không?>
<Chúng ta gặp nhau thế nào đây nhỉ?>
<Họ muốn gặp cậu một lần, cậu không thích sao?>
<Chỉ cần nhìn thấy mặt, một chút thôi cũng được->

Cale trả lời chắc chắn.

"Không."

Có gì tốt khi gặp Thần Cân Bằng chứ?

Với danh nghĩa giữ sự cân bằng, tên đó đã cản trở công việc của Cale trong thời gian qua đến mức nào kia hả?

Ddi-ring.
<Chuyện đó, đằng kia->

Tuy nhiên, phản ứng của Thần Chết thật kỳ lạ.

Ddiiriiing.
<Ưm, họ đã đến gặp cậu rồi.>

Gì?

<Cô ấy là một vị Thần rất nóng nảy.>

Chính lúc đó.

Cộp cộp.

Cale nghe thấy tiếng gót giày.

Anh đã nghe thấy âm thanh này nhiều lần trong quá khứ.
Lần đầu tiên anh gặp Thần Chết.
Và khi anh nói chuyện với Ngọn lửa Thanh tẩy.
Lúc đó, tiếng gót giày này cũng đã vang lên.

Cộp cộp.

Rõ ràng đó là một âm thanh đến từ rất xa.

Cộp cộp.

Nhưng lại được nghe thấy rất gần chỉ trong một giây.

Cộp cộp.

Đúng vậy, ngay bên cạnh anh.
Cale ngẩng đầu lên.
Và rồi anh nhận ra.

'Đây là đâu vậy?'

Rõ ràng đây là phòng ngủ hồi nhỏ của Huyết Quỷ.
Thế nhưng cả Raon lẫn Choi Han đều không có ở đây.
Con người duy nhất tồn tại ở không gian này chỉ có bản thân anh ấy.
Tất nhiên, còn có một người khác nữa.
Ngay bên cạnh anh.
Cale quay đầu.

Cộp cộp.

Lúc này, tiếng gót giày dừng lại.

"Đừng ngẩng đầu lên."

Cale ngừng di chuyển.
Không, phải là dừng lại mới đúng.
Anh cứng đờ như một pho tượng đá.

'Gì vậy?'

Giọng nói gợi liên tưởng đến một phu nhân thanh lịch vang lên.

"Ngươi biết ta là ai, phải không?"

Giọng nói điềm tĩnh ấy có vẻ kỳ lạ.
Nó chứa đựng một bầu không khí ngột ngạt, như thể người nói đang nhìn từ trên cao xuống.

"Cale Henituse. Ngươi đã vi phạm luật cân bằng hiện hành."

Cale thực sự không thể di chuyển dù chỉ một chút.
Anh rơi vào trạng thái không thể vùng vẫy, giống như một con bọ bị mắc vào mạng nhện vậy.

"Ngươi đang làm những điều mà không con người nào có thể làm được. Các đồng đội của ngươi cũng vậy. Mọi hành động ngươi thực hiện đều không quan tâm đến hậu quả và đang gây ảnh hưởng đến vận mệnh của thế giới. Cuối cùng, các vị Thần hoặc thế giới khác lại phải mang trong mình sự cân bằng bị phá vỡ đó. Ngươi luôn phá vỡ nhiều quy tắc hơn dự đoán và làm sụp đổ sự cân bằng."

Cale cảm thấy có ai đó lớn hơn đang nhìn xuống mình.
Giọng nói ấy ôn hòa cố chấp nhưng đồng thời cũng chứa đựng sự mềm mại.

"Tất nhiên là phải cảnh giác với Thợ Săn, vì vậy ta thừa nhận đây là việc không thể tránh khỏi. Đó là lý do cũng có những lúc ta cảm thấy biết ơn."

Khi Cale vẫn không thể làm bất cứ điều gì theo ý mình ngoại trừ việc thở, Thần Cân Bằng đã tiếp tục nói một cách bình tĩnh.

"Thế nhưng 'sức nặng của biến số' mà nhiều thế giới và một số vị Thần hiện đang gánh vác cuối cùng cũng sẽ vượt quá giới hạn của họ nếu như ngươi càng làm lớn chuyện hơn."

"Do nhiều thế giới hiện đang bị quy tắc vô hình dẫn dắt, nên thậm chí cả ta cũng không thể chịu đựng được. Cuối cùng dù là ngươi có ý tốt, ý xấu, hay chẳng có ý gì đi chăng nữa, tất cả 'sức nặng của biến số' đã được tạo ra sẽ quay trở lại với ngươi, ít nhất một phần nào đó."

Vào lúc đó, đôi mắt của Cale mở to.

"Và nghiệp chướng đó sẽ phải gánh chịu không chỉ bởi ngươi mà còn bởi các đồng đội của ngươi, những người đã giúp phá hủy sự cân bằng."

Heh.

Một tiếng cười khẽ vang lên.
Đồng tử của Cale rung chuyển.

"Vì vậy, ta đã nghĩ ra cách riêng của mình để đạt được sự cân bằng."

Thần Cân Bằng thì thầm vào tai anh.
Phương pháp do vị Thần đề xuất đã chạm đến tai Cale.

"Hãy cởi bỏ mặt nạ con người của ngươi ngay lập tức. Và trở thành một vị thần."

Hãy trở thành một vị thần.

"Cách dễ nhất để đạt được sự cân bằng chính là, những gì ngươi làm được cuối cùng phải trở thành 'thần thoại'."

Thần thoại.
Một câu chuyện về Thần.

"Nếu tất cả những điều này là câu chuyện do một con người tạo ra, sẽ không ai có thể tin được. Nhưng nếu như đó là câu chuyện của một con người sẽ trở thành Thần, thì các dạng sống tồn tại ở nhiều dòng thế giới sẽ phải thừa nhận thôi."

Cale nuốt nước bọt.
Giọng nói mềm mại pha trộn với áp lực mạnh mẽ có sức quyến rũ lạ thường thu hút mọi sự chú ý.

"Nếu những điều đó được nhìn nhận như vậy thì cuối cùng nó sẽ trở thành lẽ tự nhiên. Quy luật tự nhiên đó sẽ tạo ra sự cân bằng mới."

Cuối cùng, vị Thần thì thầm với Cale.

"Giống như việc tất cả lịch sử đều được ghi chép lại theo quá khứ của người chiến thắng và sự thật biến mất vậy. Thế nào? Ngươi sẽ trở thành Thần chứ?"

Mồ hôi lạnh hình thành trên trán Cale.
Vào lúc đó, Thần Cân Bằng lặng lẽ nói với giọng mềm mại.

"Từ chối là một ý tưởng tồi đó."

Cale nghĩ.

'Chết tiệt! Im lặng chút đi!'

Anh cảm thấy mình như đang phát điên lên vậy. Lúc này anh đang phải dùng tối đa sự tập trung của mình.

- Cale, đừng cản ta!

Thực ra từ nãy đến giờ, anh ấy chỉ nghe lướt qua những gì Thần Cân Bằng nói mà thôi.
Không còn cách nào khác.

- Ta muốn đọ sức!

Hào quang thống trị (Dominating Aura). Anh chàng kiêu căng với giọng nói trầm ấm này đột nhiên nổi cơn thịnh nộ.
Đây là lần đầu tiên điều này xảy ra.

- Ta, muốn khiến ngay cả thần cũng phải quỳ xuống bằng hào quang của mình! Thành thật mà nói, có lẽ hơi khó để khiến bọn họ quỳ xuống, nhưng ta nghĩ ta có thể thử!

Chết tiệt!
Làm sao mà mấy năng lực cổ đại này lại có thể điên cuồng như vậy chứ!

Cale đang tập trung tất cả sự tập trung của mình để trấn tĩnh Hào Quang Thống Trị. Bởi có vẻ như Hào Quang Thống Trị đã thoát khỏi ý chí kiểm soát của anh sẽ có thể nhảy ra bất cứ lúc nào.

"Cale. Tại sao ngươi lại không trả lời? Bây giờ ngươi có thể nói chuyện rồi mà nhỉ?"

Tôi không biết!
Bây giờ không phải là lúc để tôi trả lời!
Ánh mắt của Cale trở nên méo mó.
Chính lúc đó.

Nhấp nháy.

Trong phòng ngủ bỗng tối sầm lại rồi đột nhiên sáng lên.

Nhấp nháy nhấp nháy.

Như thể một ngọn đèn được bật và sáng dần lên.
Ánh sáng trong phòng liên tục nhấp nháy.

'Hm?'

Khi Cale tự hỏi chuyện gì đang xảy ra.

Cộp cộp.

Thần Cân Bằng đã di chuyển.

"...Thần Hy Vọng. Ngươi có chuyện gì vậy?"

Thần Hy Vọng?
Cale nghĩ.

'Chuyện gì lại xảy ra nữa vậy?'

Và Hào Quang Thống Trị vội vã thì thầm.

- Ồ, hai thần lận thì có hơi quá nhỉ. Vậy ta đi đây. Haha!

Tên điên đó.
Cale không thể không chửi rủa Hào Quang Thống Trị.

Crepic: Bìa novel

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top