Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 202: Hợp đồng được thành lập (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

***

"Quả nhiên nó ngon hơn bánh kẹo!"

Nhóp nhép nhóp nhép. Đôi cánh của Raon rung lên khi nhóc vui vẻ nói trong khi ăn bánh quy. Mặc dù trông khá hào hứng nhưng biểu cảm của Cale lại không được tốt.
Ngay khi nghe về Anroman từ Hoàng Thế Tử, Cale ngay lập tức dịch chuyển tức thời cùng Raon.
Vì vậy mà nơi anh ấy đang ở bây giờ là phòng làm việc của Hoàng Thế Tử.

"Nhưng con người à, Hoàng Thế Tử trông có vẻ bận rộn quá! Khi nào thì Hoàng Thế Tử mới đến?"

Tất nhiên, chỉ có hai người là Cale và Raon ở đây mà không có Alberu.

Cạch.

Đúng lúc đó cánh cửa mở ra.

"Huh!"

Có người hít một hơi thật sâu.
Cale ngẩng đầu lên và có thể nhìn thấy người đó đang lùi lại về sau với vẻ mặt đóng băng.

"...Khiên......!"

Ngay khi ánh mắt họ chạm nhau, người kia mím môi ngạc nhiên trước những lời mình vừa vô thức thốt ra.

"Haa."

Và Cale cũng thấy Alberu thở dài.

"Hãy sắp xếp lại, xem xét rồi đăng lên."
"Vâng, vâng! Thưa Điện hạ!"

Alberu đóng cửa lại và bước vào phòng làm việc một mình.

"Anh ta là trợ lý mới ạ?"
"Ờ. Lần này chúng ta đã thuê rất nhiều người."

Alberu, người đang ngồi trên ghế sofa đối diện Cale, chăm chú nhìn anh. Trước ánh mắt đó, Cale mở miệng.

"Tôi đã nói rõ ràng là tôi sẽ đến thăm phòng làm việc của ngài, không phải sao?"
"Đúng."

Cale đã nói với Alberu, người đang nói về Anroman, rằng anh ấy sẽ đi và giải thích ngay lập tức.
Alberu nói mình đang có việc nên sẽ vắng mặt một chút, bảo Cale hãy tự đến.
Vì vậy, Cale tự hỏi tại sao Alberu lại nhìn anh với ánh mắt khó chịu như vậy.
Miệng Alberu mở ra như muốn trả lời câu hỏi đó.

"Tin tức về sự tái xuất hiện của cậu đang lan truyền trong dân chúng phải không?"
"Tôi đoán vậy? Tôi không thực sự giấu nó."

Alberu mỉm cười với Cale, người trả lời như thể hỏi vấn đề là gì.

"Khiên Thiếu gia à, sẽ có náo động vì người anh hùng đã quay trở lại hoàng cung đấy."

Khuôn mặt của Cale nhăn nhó. Mặc kệ, Alberu vẫn tiếp tục nói.

"Mọi người sẽ tìm kiếm cậu rất nhiều."
"?"
"Vì mỏ."
"!"

Cale cảm thấy chóng mặt trong giây lát.
Cảm giác như anh đang đứng trên rìa của một vách đá vậy.

Mỏ.
Những mỏ chất lượng rất cao mà anh nhận được như một phần thưởng sau khi đối phó với gia tộc Hắc Huyết trên hành tinh Xiaolen.
Có nhiều loại khác nhau, bao gồm cả đá ma thuật và đá quý.
Sau khi thảo luận điều này với Cale, Alberu đã bí mật phân phối nó theo cách có lợi cho cả Cale và Roan.
Tất nhiên, Alberu thực hiện quá trình này một cách lặng lẽ nhất có thể, nhưng thông tin chắc chắn sẽ bị rò rỉ ra ngoài.

"Ta nghĩ mình đã quá bận rộn."

Khi Alberu lẩm bẩm nhẹ nhàng, Cale tránh ánh mắt của anh.

"Em trai của chúng ta, thân hình trông sáng sủa hơn rồi."

Cale, người đã rời khỏi Trung Nguyên và quay trở lại Roan, đã trở lại hình dạng ban đầu.
Trên thực tế, ngoại trừ khi Cale sử dụng sức mạnh nước ở Trung Nguyên thì cơ thể không có gì khó khăn mấy. Ngược lại, anh đã uống rất nhiều thuốc tiên tốt cho sức khỏe.
Nhờ vậy mà ngoại hình của anh trở nên đẹp hơn trước.
Anh cũng tăng cân một chút.

"...Điện hạ của chúng ta thực sự, thực sự-"

Cale mở miệng nhưng không thể nói thêm gì.
Raon vừa nói vừa ăn bánh quy.

"Hoàng Thế Tử! Trông ngươi mệt mỏi quá! Tại sao ngươi ngày càng trở nên giống con người của chúng ta vậy?"

Cale phớt lờ ánh nhìn chằm chằm của Hoàng Thế Tử.

"Haa."

Alberu thở dài và tựa lưng vào ghế sofa.

"Chà, cậu còn vất vả hơn cả ta."

Điều này là thật lòng.
Bản thân anh, người làm việc cho Vương quốc Roan, và Cale, người du hành giữa các thế giới để cứu hành tinh.
Chỉ nhìn vào sức nặng công việc, cũng thấy được Cale là người gặp khó khăn hơn.
Cale nói khẽ.

"Nhưng lần này chúng ta đã chọn được rất nhiều người nên không sao đâu, đúng không?"
"Không có nhân tài nào mà ta thích cả. Có quá nhiều thứ phải dạy để áp dụng vào thực tế ngay lập tức."

Alberu lắc đầu như thể thấy thất vọng, và cất tiếng.

"Cậu có nhìn thấy mặt Basen Henituse đâu không?"
"Vâng?"

Vào lúc đó, Cale cảm nhận được một cơn khủng hoảng không rõ nguyên nhân.

'Không đời nào?'

Đôi mắt của Cale trở nên sắc bén. Khi anh vô thức nhìn Alberu bằng đôi mắt đó, lần này Alberu lảng tránh ánh mắt của anh.

"Ta nghe nói rằng em trai cậu đã tích lũy được kinh nghiệm quản lý đáng kể từ khi còn nhỏ. Khi Bá tước Henituse thăng lên thành Công tước, có rất nhiều việc phải làm, nhưng cậu ấy lại là người lãnh đạo công việc và khả năng của cậu ấy vượt trội đến mức các chuyên gia đều phải công nhận, đúng không?"
"Tại sao ngài lại tò mò về điều đó?"

Giọng điệu bất kính của Cale vô thức phát ra mà anh không hề hay biết.
Alberu mỉm cười rạng rỡ.

"Đâu chỉ Basen là em trai của cậu, chẳng phải cậu ấy cũng là em trai của ta sao? Đó là lý do tại sao ít nhất ta cũng muốn có một cuộc trò chuyện."
"......."
"Theo những gì ta nghe được, em út của cậu khá thành thạo kiếm thuật dù còn trẻ, phải không? Ta nghe nói cô bé không dừng lại ở đó mà còn đang nỗ lực học quân sự và binh pháp nữa."

Cale càng ngày càng cảm thấy khó chịu.

Basen và Lily.
Hai người đó là gia đình của Cale và họ là pháo đài cuối cùng cho ước mơ thất nghiệp của anh.
Chẳng phải họ là những đứa trẻ tuyệt vời đã nói rằng ước mơ của mình là phát triển và bảo vệ lãnh thổ Henituse sao!

"Hoàng Thế Tử, đồng tử của con người đang run rẩy! Tại sao lại như vậy?"
"Vậy ạ."

(Alberu dùng kính ngữ với Raon nhé)

Alberu mỉm cười rạng rỡ.

"Hoàng Thế Tử, sắc mặt của ngươi đột nhiên tốt hơn hẳn! Có phải vì ngươi vui mừng khi gặp chúng ta không?"

"Hahaha! Tôi nghĩ vậy ạ."

Hoàng Thế Tử thật đáng ghét.
Sao anh dám, lôi em tôi vào cung?
Cale nghiêm túc suy nghĩ.

"Tôi không thể mất cảnh giác."
"Hahaha!"

Hoàng Thế Tử chỉ cười tươi.
Cale quyết tâm sẽ sớm gặp Lily và Basen.
Giấc mơ của hai người này vẫn như trước đúng chứ.
Tất nhiên, nếu tương lai mà cả hai mơ ước vượt ra ngoài lãnh thổ Henituse và tiến tới toàn bộ Roan, Cale sẵn sàng ủng hộ.

'...Mặc dù mình không có ý định trở thành lãnh chúa.'

Nhưng tôi không có ý định trở thành lãnh chúa.
Nhưng điều gì cũng có thể được thực hiện nếu bạn tìm ra cách.
Điều Cale lo lắng là cả Lily và Basen đều không có ý định làm việc tại cung điện, nhưng họ sẽ bị thu hút bởi cái bẫy hào nhoáng của Hoàng Thế Tử, người chính là 'tấm gương' mẫu của miệng lưỡi giảo hoạt, và được đưa vào cung sống một cuộc sống làm việc ngoài giờ không kịp ăn cả bữa tối.

'Phải ngăn lại chứ!'

Với tư cách là một người hyung, với tư cách là một người oppa! Không phải vậy sao?
Nhưng tại sao trong lòng lại bất an như vậy.

(Hyung: từ con trai dùng để gọi nam giới nhiều tuổi hơn,
Oppa: từ con gái dùng để gọi nam giới nhiều tuổi hơn)

"Nghe nói em út của cậu đã gia nhập Học viện Vương quốc và sẽ tham gia lễ khai giảng lần này phải không?"

Quả nhiên. Có một lý do để lo lắng.

"Ta nghĩ lần này ta sẽ đi phát biểu đó. Hahaha!"

Cale đã quyết định.
Điều gì sẽ xảy ra nếu người đó đến dự lễ khai giảng trường của Lily và cố gắng dụ dỗ cô bé chứ?

'Tôi sẽ ngăn cản anh.'

Tất nhiên, trước đó hãy nói chuyện với Lily và nếu cô bé mơ về một thế giới rộng lớn hơn-

'Quả nhiên phải nói chuyện này.'

Nếu cô bé muốn làm việc ở Vương quốc Roan, anh sẽ ủng hộ điều đó, nhưng nếu cô bé chỉ đơn giản muốn nhìn thấy một thế giới rộng lớn hơn, thì thế giới này thực sự rất rộng lớn và có rất nhiều điều ta có thể làm, vì vậy hãy suy nghĩ về nó một cách chậm rãi.

"Hoàng Thế Tử, vẻ mặt con người của chúng ta buồn quá! Tại sao lại như vậy?"
"Hahahaha!"

Cale đã hạ quyết tâm sâu sắc trong lòng, hoàn toàn phớt lờ cuộc trò chuyện giữa con rồng và tên một phần tư Dark Elf.
Đúng lúc đó, câu hỏi của Alberu đột nhiên vang lên.

"Hyeonpi là gì?"

(현피: tạm dịch là gạ kèo gặp nhau solo 1-1 á)

A, đúng rồi, còn cái này nữa.
Khuôn mặt của Cale trở nên giống như bắp cải héo úa.
Alberu có vẻ mặt nghiêm túc.

"Anroman mà ta đã tiếp xúc dường như là một nhân vật khá uyên bác. Cậu nói Parangie là Huyết Quỷ đúng không? Huyết Quỷ đã khiến Anroman phải trải qua cuộc khủng hoảng nào đó phải không?"

Cale nhớ lại những gì Alberu đã nói.

'Anroman đã nói thế này. Parangie tên khốn đó, hắn gạ kèo gặp nhau solo 1-1 nhưng sau đó lại không xuất hiện. Vì tên nhóc đó mà suýt nữa ta đã bị phát hiện đống web đen rồi. Anh ta nói hắn là người đã gây ra nguy cơ tương đối lớn cho mình. Ừm. Gạ kèo gặp nhau solo 1-1 là gì, web đen là gì?'

Cale từ từ mở miệng.

"Dù sao thì để tôi giải thích. Hyeonpi là từ viết tắt của PK đời thực-"

(PK là một thuật ngữ trong cộng đồng game thủ. Trong game, PK là một từ viết tắt của "Player Kill"  thường xuất hiện trong các trò chơi trực tuyến. PK dùng để chỉ việc hạ gục một nhân vật do người chơi khác điều khiển chứ không phải BOT (Robot Player).)

Anh tiếp tục giải thích với giọng khô khốc. Alberu và Raon, những người lắng nghe từ đầu đến cuối, dường như gặp khó khăn trong việc hiểu những từ xa lạ, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
Alberu nói với vẻ mặt nghiêm túc.

"Hmm. Đó hẳn là một tình huống khá phức tạp. Anroman thật gan dạ."
"...Dạ?"
"Ta không biết liệu Anroman có phải là tổng thống vào thời điểm xảy ra vụ việc đó hay không, nhưng theo ý hiểu của ta thì tổng thống là một vị trí tương đối lớn. Để một người như vậy thực sự nhập tâm vào thế giới tồn tại bên trong trò chơi rồi cố gắng kết nối nó với đời thực, điều đó không phải có nghĩa là anh ta đã đưa ra một quyết định to lớn đến mức tạo nên quá khứ đen tối sao?"

(mình kbiet tác giả muốn nói về 'web đen' hay 'quá khứ đen tối' nữa, nói chung mn hiểu đây là 'một điều đáng xấu hổ xảy ra trong quá khứ' nhé)

"....Ờ-"
"Theo như cậu nói, thì quá khứ đen tối sẽ theo mỗi người đi suốt cuộc đời, chiếm giữ một góc trong đầu, rồi thi thoảng xuất hiện, nhắc nhở ta về những khuyết điểm hay sự non nớt của bản thân, khiến ta cảm thấy xấu hổ phải không?"
"Ờ...ừm...Chắc vậy?"
"Hmm. Có vẻ như Anroman là người thật lòng với thế giới trong trò chơi đó."
"...Tôi đoán vậy?"
"Mà gia tộc Vô Sắc Huyết, người đã tạo ra một thế giới gọi là trò chơi, nơi vị tổng thống ba nhiệm kỳ trút bầu tâm sự, chắc chắn thực sự rất nguy hiểm."
"...Chắc là thế?"

Cale gật đầu vì tất cả đều nghe có vẻ đúng. Thấy vậy, Alberu tiếp tục nói.

"Hiện tại, cậu có một thiết bị mà Huyết Quỷ sử dụng khi còn nhỏ, cho phép cậu bước vào thế giới của trò chơi. Cậu đang cố gắng truy cập nhưng nó không hoạt động, phải không?"
"Vâng."

Ban đầu, Cale cố gắng kết nối bằng cánh tay còn lại của Huyết Quỷ.
<Hãy nuôi dưỡng nên vị thần quý giá tuyệt đối của riêng bạn!> Trò chơi này dường như được truy cập thông qua dấu vân tay.

"Tổng cộng có hai bước. Đầu tiên là dấu vân tay, thứ hai là mắt."

Anh đã không ngờ rằng xác thực mắt lại xuất hiện như vậy.
Cale không thể truy cập thêm được nữa do bị chặn xác thực ở đó.

"Ừm. Ta nghĩ sẽ tốt hơn nếu nói chuyện trực tiếp với Anroman trước."
"Điều đó có thể không?"
"Có."

Thanh giáo bất diệt của Alberu.
Một AI tên là Taerang tồn tại trong món quà mà Thần Mặt Trời ban tặng cho anh ấy, nói rằng đó là lẽ tự nhiên.

"Ta đã lệnh cho Taerang tạo ra một hệ thống cho phép giao tiếp bằng hình ảnh cũng như giọng nói."

Anh nhìn Cale và nói thêm.

"Tất nhiên, cách để làm điều đó là phải truy cập vào hệ thống và nhập mật mã, chỉ có Anroman nói với ta về điều đó thôi. Anh ta dường như có rất nhiều kiến ​​thức về hệ thống và các loại máy móc này."
"Vậy ạ."

Alberu mang Taerang đến. Cale nhìn thấy thanh giáo trắng không tì vết lần đầu tiên sau một thời gian dài.
Anh chợt nhớ đến khoảnh khắc Hoàng Thế Tử dùng thanh giáo trắng này chống lại con quái vật khổng lồ Sư Tử Bách Diệp. Alberu lúc đó cũng sử dụng loại vũ khí này, dù đã được đổi thành súng.

"Đợi một lát."

Alberu đã tự mình điều khiển Taerang vài lần. Ngay khi anh ra lệnh cho Taerang, hình dáng thanh giáo của anh đã thay đổi.

Lạch cạch. Lạch cạch.

Ở giữa thanh giáo xuất hiện một lỗ hổng. Vết nứt ngày càng lớn, tạo thành một khoảng trống hình chữ nhật.
Alberu dựng thanh giáo lên.
Sau đó, ánh sáng lọt ra từ lỗ hổng lấp đầy một bên bức tường của phòng làm việc.
Cale nhìn nó rồi liên tưởng đến một cái máy chiếu.

"Ồ."

Trong khi Cale đang chiêm ngưỡng, một màn hình xuất hiện.

Tít tít tít- Tít tít tít–

Chất lượng hình ảnh kém, giống như một chiếc tivi bị hỏng vậy.
Nhưng chẳng bao lâu sau, màn hình dần dần hiện rõ.

"Đây có phải là lần đầu tiên ngài nhìn thấy khuôn mặt của Anroman không ạ?"
"Đúng rồi."

Cho đến giờ, họ chỉ liên lạc bằng giọng nói thông qua Taerang.
Cale và Alberu ngồi cạnh nhau trên ghế sofa và đợi Anroman kết nối.

"A, nhân tiện, Cale."
"Vâng."
"Điều Anroman nói ngày hôm trước là như thế này."

Alberu nhớ rất nhiều điều anh ta đã nói.
Một trong số đó.

'Thú vị thật. Chủ nhân hiện tại là Alberu Crossman. Cậu là hoàng tử và phải cứu thế giới khỏi con sư tử à?'

'Nếu giải quyết được tất cả những việc này, cậu sẽ trở thành người có quyền lực không chỉ ở Vương quốc Roan mà còn trên khắp thế giới. Tốt rồi. Hãy nghe kỹ thông tin tôi cung cấp. Cậu sẽ không hối hận đâu.'
'...Nhưng thực sự rất thú vị. Có vẻ như tôi và cậu có nhiều điểm chung. Cậu cũng là huyết mạch không thuần khiết phải không?'

"Anh ta nói mình là huyết mạch không thuần khiết."

Huyết mạch không thuần khiết?

Vẻ mặt của Cale có vẻ kỳ lạ. Anh mở miệng khi thấy Alberu cũng có biểu hiện tương tự.

"Sao thấy bức bối quá vậy?"
"Ta cũng vậy. Ta sẽ ghi nhớ điều đó."

Chính lúc đó.

- Tọa độ đã được xác nhận.
- Chúng tôi đang trong quá trình kết nối với Anroman tại địa cầu thứ 3.

Cùng với giọng nói của Taerang, màn hình ngay lập tức chuyển sang màu đen.

<Kết nối hoàn tất.>

Ngay khi cụm từ đó xuất hiện, màn hình đã sáng lên trong giây lát.
Và rồi khuôn mặt của một người xuất hiện.
Trước mắt Cale là một nơi giống như văn phòng của chủ tịch, và mặc dù có vẻ ngoài cổ điển nhưng nó lại khá hiện đại, thế nhưng đây hoàn toàn không phải điều lọt vào mắt anh.

"Ô?"

Raon, người đang tàng hình, vô thức lên tiếng.

"...Ô?"

Và Cale rời mắt khỏi màn hình và nhìn sang bên cạnh.
Một lần nhìn người ở phía trước, một lần nhìn người ở bên cạnh.
Cale, người lặp lại điều này hai hay ba lần, nhìn Anroman và Alberu Crossman đang yên lặng, thế rồi vô thức mở miệng.

"Nếu có ai thấy chắc sẽ nghĩ họ là anh em mất."

Hai người trông khá giống nhau.
Anroman làm anh nhớ đến Alberu Crossman khi ở trạng thái một phần tư Dark Elf.

Da màu đồng và tóc nâu.
Mắt nâu.

Tất nhiên, tóc của anh ta có màu nâu sáng và nhạt hơn của Alberu đôi chút, nhưng vẫn khá giống nhau.
Ngoài ra, Anroman còn đeo kính và trông nhiều tuổi hơn một chút.
Vì vậy, trông anh ta như đang ở độ tuổi 30.

'Bầu không khí thật khác biệt.'

Trong khi Alberu Crossman hòa đồng hơn một chút và có vẻ thích tham gia nhiều hoạt động ngoài trời thì Anroman lại là một người lạnh lùng, thích kinh doanh và có tính cách điềm tĩnh.

- Con người! Ngạc nhiên quá!

Cale, người liên tục nhìn qua lại trong khi nghe giọng nói của Raon, đột nhiên nhận ra điều gì đó.

'...Vậy là người đó đứng đầu bảng xếp hạng game à?'

Ý bạn là cái người trông giống như phiên bản học giỏi của Alberu này á?
Người đó cũng là tổng thống 3 nhiệm kỳ suýt nữa thì gạ kèo Huyết Quỷ phải không?
Sự ngạc nhiên biến mất khỏi khuôn mặt của Cale.

"Nhìn thế này thật mới mẻ."
- Đúng rồi. Cậu có phải là Alberu Crossman không?
"Đúng vậy. Bên đó đang ở một mình à?"
- Phải.

Cale, người đang thờ ơ nhìn hai người nói chuyện với khuôn mặt xa cách, nhìn Anroman.
Anroman cũng nhìn Cale.

- Đó có phải là Cale Henituse mà Alberu Crossman từng nói đến không?

Anh lên tiếng với Cale.

"Vâng."

Thừa nhận một cách ngắn gọn, Cale đã định mở miệng nói tiếp ngay lập tức.

Nhưng nhanh hơn một chút, Anroman điềm tĩnh nói như thể tiếc nuối.

- Không phải Parangie.
"Vâng?"
- Parangie nói rằng tóc của hắn màu xanh. Lúc đó tôi 15 tuổi, đã mười năm trôi qua nhưng tôi vẫn nhớ rõ thông tin về Parangie. Tiếc quá.

15 tuổi.
Năm 2 trung học.
Vẻ mặt của Cale trở nên rất bình tĩnh.

Anh đột nhiên cảm thấy trong lòng rất thoải mái.
Đó là lý do tại sao anh hỏi.

"Anroman-ssi, anh có biết về một công ty tên là Công ty cổ phần Vô Sắc không?"

Tôi đi thẳng vào vấn đề.
Có lẽ vì anh ta trông giống Alberu chăng.
Dường như đối phương sẽ thích điều này hơn.
Và Anroman thản nhiên trả lời, như thể anh đã quen với những cuộc trò chuyện như vậy.

- Đó là một công ty siêu việt.
"Công ty siêu việt sao?"
- Thế giới chúng tôi đang sống. Các cậu nói đó là địa cầu thứ 3 phải không? Tập đoàn Vô Sắc là một doanh nghiệp có khối tài sản và quyền lực khổng lồ trên hành tinh này, vượt xa các quốc gia khác. Và vì tôi xuất thân từ gia đình chủ doanh nghiệp này-

Huh?
Cale dừng lại.
Tôi vừa nghe thấy gì vậy?
Anh quay đầu lại và nhìn Alberu.
Alberu cũng nhìn Cale.

Hai người nhìn nhau rồi quay lại nhìn phía trước.
Cale mở miệng.

"Thưa, anh là thợ săn à?"

Và câu trả lời đến thẳng thừng như một con dao.

- Đó là gì?

Anroman bộc lộ sự nghi vấn của mình với vẻ mặt rất ngây thơ.

"...Không, tôi nghe nói anh xuất thân từ gia đình đó-"
- À, cha tôi vốn là chủ tịch một công ty game nhỏ. Và phó chủ tịch là chú tôi, còn người chú tôi cưới là con gái của chủ Công ty cổ phần Vô Sắc.

Anroman nói một cách thản nhiên.

- Chú tôi đâm chết cha tôi, tiếp quản công ty game rồi đi cùng vợ đến Công ty cổ phần Vô Sắc.

Sau đó anh mỉm cười tươi.

- Sở dĩ tôi giải thích điều này là bởi tôi nghe nói lý do hôm nay các cậu liên lạc với tôi là vì trò chơi. Cuối cùng đằng nào cũng sẽ nói đến điều này khi giải thích về trò chơi nên tôi nói trước cho các cậu biết đấy.

Cale từ từ mở miệng.

"...Trò chơi là do cha anh phát triển sao......?"
- Hãy nuôi dưỡng nên vị thần quý giá tuyệt đối của riêng bạn. Thế giới nguyên mẫu và cốt lõi của trò chơi đó được tạo ra bởi cha mẹ tôi với tư cách là những nhà phát triển và lập kế hoạch chính.

Một nụ cười khẽ hiện lên trên khuôn mặt lạnh lùng của Anroman.
Nhưng trong đó chứa đựng sự phẫn nộ lạnh lùng.

- Trò chơi thực tế ảo đầu tiên trên thế giới. Người đã tạo ra thế giới không thể phân biệt được là thật hay ảo đó chính là cha tôi, và trò chơi ấy đến với thế giới thực này thông qua việc thao túng và vặn vẹo thế giới đó theo ý muốn bằng cái gọi là Thần Tuyệt Đối hay gì đó, đây là một trò chơi về việc nuôi dạy một nhân vật mạnh mẽ.

Trò chơi thực tế ảo.

Khi từ đó hiện lên trong đầu Cale, Anroman nói như thể đó không phải là vấn đề gì to tát.

- Và vị trí số một trong thế giới ấy là tôi. Đó không phải là thế giới mà cha mẹ tôi mơ ước, nhưng đó vẫn là thế giới mà họ đã tạo ra bằng máu và mồ hôi của mình, vì thế ít nhất tôi cũng nên giành lấy vị trí đầu tiên ở đó chứ nhỉ?

Cale ngây người gật đầu.

Crepic: bìa novel

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top