Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 203: Hợp đồng được thành lập (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"..Thực tế ảo?"

Người thắc mắc là Alberu Crossman.

Cale, người đang gật đầu ngơ ngác trước những lời của vị Tổng thống nhiệm kỳ thứ 3 Anroman, quay sang nhìn Alberu.

Nhưng Alberu lại nhìn Anroman và dùng ánh mắt yêu cầu một lời giải thích.

- Nói một cách đơn giản, đó là một thực tế khác, nhưng nó không có thật.

"Không có thật ư?"

- Phải. Nếu bước vào thế giới đó thông qua một thiết bị kết nối, ta sẽ có thể cảm nhận được cả năm giác quan, bao gồm cả nỗi đau, và có thể tạo ra nhiều thứ khác nhau trong thế giới tồn tại bên trong nó. Nhưng ngay khi cậu bước ra khỏi thiết bị kết nối-

Anroman giơ bàn tay trống rỗng lên.

- Thế giới đó sẽ không thể chạm tới được. Tuy nhiên, mana và các thiết bị máy móc tạo ra thế giới đó vẫn tồn tại.

Huh.

Cale khoanh tay và dựa lưng vào ghế sofa.

'Mana à-'

Địa cầu thứ 3 nơi Anroman sinh sống.

Nó giống như một thế giới tổng hợp, nơi Trái đất mà Kim Rok-soo sống và thế giới Vô danh 1 mà Cale sống được kết hợp lại.

Giống y chang luôn.

'Có cả phép thuật và thần khí. Đồng thời, cũng tồn tại nhiều loại vũ khí lạnh.'

Nó giống như một thế giới có nhiều thứ trộn lẫn vào nhau.

Cale nhìn Alberu và Anroman hỏi đáp qua lại, sau đó tập trung vào những lời phát ra từ miệng Anroman.

- Mana có khả năng biến đổi cao nhất trong số các năng lượng tồn tại trong thế giới tự nhiên. Cha mẹ tôi cho rằng khả năng biến đổi của nó sẽ không chỉ cho phép tạo ra một thế giới ảo mà còn cho phép người dùng trò chơi thiết lập thế giới đó theo nhiều hướng khác nhau.

Chúng ta có nên xem đó là một loại công nghệ không?

- Tất nhiên đã có nhiều nơi tiến hành nghiên cứu như vậy. Nhưng bọn họ không thể đánh bại thuật toán mà cha mẹ tôi đã tạo ra.

"Và cha mẹ anh đã tạo ra trò chơi ấy à?"

- Đúng vậy. Cuối cùng cũng thực hiện được.

Cale đang nghe đã xen vào cuộc trò chuyện.

"Tôi nghĩ rằng một dự án tầm cỡ như vậy sẽ được thực hiện một cách rất bí mật nhỉ."

- Đúng vậy. Nó đã được giữ bí mật. Nhưng tất nhiên là cha mẹ tôi phải thông báo cho ban lãnh đạo công ty.

"Kể cả với chú anh, phó giám đốc ư?"

- Đúng. Và khi chú tôi biết được sự thật, ông nhất quyết yêu cầu công ty phải đi nhận đầu tư.

"Tôi đoán cha mẹ anh sẽ từ chối."

Anroman gật đầu.

- Đúng vậy. Vào thời điểm đó, công ty chúng tôi khá vững chắc nhưng không lớn lắm. Không có nhiều nhân viên. Vì vậy, họ cho rằng nếu nhận đầu tư thì khả năng cao sẽ bị mất công ty.

"Thật ngạc nhiên khi một trò chơi thực tế ảo lại có thể được tạo ra chỉ với một số lượng ít nhân viên như vậy."

- .......

Anroman im lặng một lúc, rồi lên tiếng.

- Cha tôi là nhà phát triển giỏi nhất, còn mẹ tôi là kỹ sư giỏi nhất. Hai người họ chính là thiên tài.

Thế rồi anh nhún vai.

- Tất nhiên, thực tế ảo do hai người họ phát triển chưa được hoàn thiện như trò chơi do Vô Sắc Huyết phát hành. Nó gần giống như một nguyên mẫu, một bản demo vậy.

Alberu mở miệng.

"Người chú cuối cùng đã lôi kéo Vô Sắc Huyết từ bên ngoài vào."

- Đúng vậy.

Cale và Alberu. Hai người không hỏi làm thế nào cha mẹ của Anroman lại bị cướp đi trò chơi ấy và sau đó mọi chuyện ra sao.

Anroman đã nói.

'Đó là thế giới được tạo ra bằng máu và mồ hôi của cha mẹ tôi.'

Khi hai người im lặng, Anroman nhún vai. Hoàng Thế Tử Alberu, người đang theo dõi cuộc nói chuyện, lên tiếng một cách nhẹ nhàng.

"Anh đã vươn lên được vị trí Tổng thống, nếu tôi là người nhà Vô Sắc, tôi sẽ không để anh yên đâu."

- Haha-!

Anroman bật cười.

- Ừ, nếu bọn họ biết được là tôi đã có 'tất cả sự thật' thì họ đã làm như vậy rồi.

"Bọn họ không biết à?"

- Tất nhiên rồi.

Câu chuyện của Anroman tiếp tục.

- Do một tai nạn bất ngờ, cha mẹ tôi đột ngột qua đời và dự án phải tạm dừng. Ngoài ra, công ty đã bị lung lay bởi cuộc tấn công của những người được cho là đối thủ cạnh tranh. Trong hoàn cảnh đó, chú tôi đã đề nghị chúng tôi nên đến Vô Sắc và tiếp tục sự nghiệp của công ty vì lợi ích của mọi người và bảo vệ tâm nguyện cuối cùng của cha mẹ tôi.

Lúc đó, Anroman mới 10 tuổi.

- Lúc đó tôi đã chấp nhận đây là sự thật. Tôi lớn lên dưới sự chăm sóc của người chú và người cô thân thiện của mình, đồng thời được hưởng một số lợi ích khi là thành viên của một gia tộc lớn, Vô Sắc.

"Và sau đó anh phát hiện ra sự thật?"

- Ừ. Tôi phát hiện ra điều này sau khi xem một trò chơi được phát hành bởi công ty Vô Sắc.

"Như thế nào vậy?"

Một nụ cười hiện lên trên môi Anroman.

- Cha mẹ tôi đã giấu sự thật trong trò chơi.

Một ánh nhìn kỳ lạ xuất hiện trong mắt Cale.

Anh không còn dựa lưng vào ghế sofa. Cơ thể nghiêng về phía trước.

Giọng của Anroman tiếp tục.

- Cho dù lũ khốn của gia tộc Vô Sắc có sửa đổi trò chơi đến mức nào đi chăng nữa thì những quy luật cơ bản vẫn nằm trong hệ thống mà cha mẹ tôi đã tạo ra.

Bọn chúng đã không thể xóa đi bức thư được để lại một cách bí mật, nhưng anh đã tìm thấy nó.

- Từ hồi nhỏ gia đình tôi đã hay làm như vậy để chơi với nhau rồi. Ba mẹ tôi hay thích đùa lắm đó? Và tôi cũng không phải dạng vừa đâu. Đó là trò chơi của riêng chúng tôi.

Ánh mắt của Cale và Anroman chạm nhau.

- Và có một người đã cùng tham gia vào những trò chơi của gia đình tôi.

Cale mở miệng.

"...Hệ thống."

- Phải. Nó là AI mà. Một hệ thống trí tuệ nhân tạo tối thiểu để duy trì thế giới thực tế ảo.

Cale tò mò.

Anroman đã trở thành số 1 trong bảng xếp hạng trò chơi như thế nào?

- AI đó vừa là bạn vừa là anh em của tôi. Vì anh ấy sinh ra trước tôi một năm nên tôi có nên gọi anh ấy là anh trai không?

Một nụ cười cay đắng hiện lên trên môi Anroman.

- AI đó đã trốn kĩ trong trò chơi. Tất nhiên, 'anh ấy' đã đưa hầu hết chức năng của mình cho công ty Vô Sắc. Công ty Vô Sắc có lẽ thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của AI đâu. 'Anh ấy' đã trốn kĩ và chờ đợi.

Alberu mở miệng.

"Chờ đợi anh?"

- Phải.

Người ta nói rằng cha mẹ của Anroman ở một mức độ nào đó đã biết được tham vọng của người chú. Vì vậy, họ đã chuẩn bị một số sắp xếp tối thiểu và một trong số đó chính là AI trong trò chơi.

Tinh hoa của nghiên cứu được tạo ra bởi hai thiên tài hàng đầu.

AI đó đã bí mật tồn tại trong trò chơi được tạo ra bởi công ty Vô Sắc, chờ đợi bên trong.

- Anh ấy đã giúp tôi đứng đầu bảng xếp hạng.

Alberu, người đang im lặng lắng nghe, nhìn Cale.

"Có giống với Jungwon không?"

"Có. Nhưng sẽ không mạnh bằng Jungwon."

Cale hỏi Anroman.

"AI đó không có khả năng điều khiển trò chơi phải không?"

- Đúng. Hầu hết quyền lực trong trò chơi đều được kiểm soát bởi công ty Vô Sắc.

Sau khi tập trung suy nghĩ một lúc, Cale lại mở miệng.

"Có phải công ty Vô Sắc đã trở thành một công ty siêu việt nhờ trò chơi đó không?"

- Tại sao cậu lại nghĩ như vậy?

"Vừa mới nãy, anh đã nói rằng mình lớn lên hưởng một số lợi ích khi là thành viên của một gia tộc lớn, Vô Sắc. Lúc đầu, anh miêu tả đó là một công ty siêu việt."

- ...Đúng vậy. Cậu là người luôn lắng nghe từng lời nói nhỉ.

Anroman nhìn Cale như thể anh ta khá thích thú.

Cale nhìn chằm chằm vào ánh mắt đó với đôi mắt thờ ơ.

"Anh có vẻ như là một người luôn gắn rất nhiều ý nghĩa vào từng lời nói của mình nhỉ."

- Haha-

Anroman mỉm cười thay vì lên tiếng đồng ý. Thay vào đó anh ta hỏi.

- Bên đó hình như cũng là người gắn ý nghĩa vào từng lời nói mà. Thợ săn là gì vậy?

Cale và Alberu nhìn nhau và gật đầu.

Giải thích là phần của Cale.

Nhưng trước đó, có một điều anh cần phải hỏi.

"Anh có 'thân' với Vô Sắc không?"

Anroman. Tôi vẫn chưa thể hoàn toàn tin tưởng anh ta.

Nhìn lướt qua bên cạnh, có thể thấy Alberu cũng không hoàn toàn tin tưởng Anroman.

Lý do đã rõ ràng.

'Anroman là Tổng thống 3 nhiệm kỳ.'

3 nhiệm kỳ. Điều này có nghĩa là anh ta đã được tái bổ nhiệm ba lần liên tiếp.

Doanh nghiệp siêu việt Vô Sắc. Nếu ta chống lại chúng, nếu ta thù địch với chúng, ta sẽ khó mà ngồi vào vị trí Tổng thống được.

Cale có thể nhìn thấy nụ cười rạng rỡ hiện lên trên khuôn mặt của Anroman, người đang trông rất bình tĩnh.

Khoảnh khắc anh nghĩ anh ta trông giống hệt Alberu.

- Rất thân. Chúng tôi là những người bạn rất thân thiết cả về mặt chính trị lẫn cá nhân.

A.

Vào lúc đó, khóe miệng của Cale nhếch lên.

- Con người! Nụ cười đó giống Hoàng Thế Tử vậy! Nụ cười mà Hoàng Thế Tử có khi đi lừa đảo!

Cale, người vẫn đang lắng nghe giọng nói của Raon, nhìn Alberu.

Alberu đang có vẻ mặt bối rối.

Đó là phản ứng khi gặp phải 'đồng loại'.

Lúc đó, giọng nói của Anroman tiếp tục.

- Và tôi dự định sẽ tiếp tục gần gũi với công ty siêu việt Vô Sắc nhất có thể trong tương lai. Bằng cách tương trợ lẫn nhau.

A.

Cale thốt lên một tiếng cảm thán nhỏ. Tựa hồ như chợt nhớ ra điều gì đó mà mình đã quên.

- Nói thêm, công ty Vô Sắc không biết rằng tôi được xếp hạng số 1. Đó là bởi tên gọi công khai của Taerang là 'Thanh giáo bất diệt'.

Xếp hạng 1 lại là 'Kẻ chiếm đoạt Taerang'.

- À mà nhân tiện, đó là nickname thôi, ban đầu không phải là 'Kẻ chiếm đoạt Taerang' đâu mà là 'Đứa con bất hiếu' cơ. Hahaha.

...Đúng như dự đoán, người này thật đáng gờm.

Khoảnh khắc Cale nghĩ như vậy.

- Vậy bây giờ tôi có thể nghe chút chuyện từ bên đó được không?

"......"

Cale im lặng một lúc, thế rồi mở miệng.

"Chà, thế giới đằng đó có thể sẽ bị hủy diệt, nên tôi phải nói cho anh biết thôi."

- ...Vâng?

Khi sự bối rối lần đầu tiên xuất hiện trên khuôn mặt của Anroman. Alberu cười toe toét. Và rồi anh lẩm bẩm.

"Bây giờ anh chàng đó cũng sẽ được trải nghiệm cách nói chuyện của Cale Henituse."

Tất nhiên, Cale đã phớt lờ những lời lẩm bẩm đó một cách bất kính. Và bắt đầu câu chuyện.

"Công ty cổ phần Vô Sắc vốn thuộc Vô Sắc Huyết. Có thể coi thân thế của bọn họ là tập hợp những thợ săn".

Tất nhiên, anh chỉ giải thích ngắn gọn những gì đã xảy ra cho đến nay, chỉ ở mức độ mà Anroman cần biết.

Anh không thể giải thích mọi thứ được.

'Vì tôi vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng anh.'

Bản thân Cale, và Alberu nữa.

Sau khi giải thích xong, Cale nhìn chằm chằm vào Anroman, người đang im lặng khi nghe giải thích.

Anroman, người đang sắp xếp lại suy nghĩ, đã hoàn thành việc này ngay lập tức và mở miệng.

- Chắc hẳn các cậu muốn tiếp cận Nasojeol của tôi. Vì điều đó mà các cậu liên lạc với tôi nhỉ.

"Nasojeol?"

Anh ta trả lời Alberu đang thắc mắc.

- Đó là cách rút gọn tên trò chơi. 'Hãy nuôi dưỡng nên vị thần quý giá tuyệt đối của riêng bạn'. Rút gọn nó lại. Chúng tôi thường gọi nó là 'Nasojeol'.

Vẻ mặt anh ta trở nên chua xót.

- ...Tôi không thể tin được Parangie đã chết trước khi tôi nhìn thấy mặt cậu ấy.

Parangie chết tiệt đó.

Khoảnh khắc biểu cảm của Cale sa sút.

- Với Taerang, các cậu sẽ có thể chuyển tài khoản người dùng mới sang máy tính bảng.

Đây là thông tin Cale muốn.

Taerang.

AI tồn tại trong Thanh giáo bất diệt của Alberu.

"Còn việc truy cập vào tài khoản người dùng hiện tại thì sao?"

- Nếu thông tin vật lý của người dùng không được xác nhận chính xác, sẽ không thể thực hiện được việc truy cập vào trò chơi. Sẽ an toàn hơn khi đi đường vòng bằng cách tạo một tài khoản mới.

Anroman nói thêm.

- Tất nhiên, chúng ta cũng sẽ tìm hiểu cách đăng nhập bằng ID của Parangie.

Một nụ cười hình thành trên môi anh.

- Nếu đây là ID trò chơi mà người đứng đầu gia tộc Lam Huyết đã sử dụng, thì chắc chắn những dấu vết hay thông tin khá thú vị vẫn còn sót lại trong tài khoản của Parangie.

Raon hét lên trong đầu Cale.

- Con người! Anroman nhìn như ác nhân vậy!

Thì tôi đã bảo rồi mà.

- Con người, ngươi cũng có biểu cảm tương tự!

Hình như là vậy.

- Con người, biểu cảm Hoàng Thế Tử của chúng ta thật kỳ lạ.

Cale quay lại nhìn.

Anh chạm mắt với Alberu, người đang nhìn anh và Anroman rồi lắc đầu. Alberu mỉm cười một cách thân thiện.

Cale cảm thấy tồi tệ vì lý do nào đó.

Dù sao đi nữa, anh lại tập trung vào những lời tiếp theo của Anroman.

- Tuy nhiên, cả hai việc này sẽ mất khá nhiều thời gian. Phải cần ít nhất một tháng.

Cale cau mày.

"Vậy sao?"

1 tháng. Quá lâu.

Trước đó, Cale phải đến thế giới của gia tộc Apitoyu Tử Huyết.

Choi Jeong Gun. Anh phải tìm người đang mất tích này.

- Phải. Ban đầu, chỉ có thể sử dụng một tài khoản cho mỗi thiết bị thôi. Công ty Vô Sắc khá kỹ lưỡng về mặt đó.

"Huh."

- Có một cách nhanh hơn.

Hô.

Cale nhanh chóng hỏi.

"Đó là gì vậy?"

Đột nhiên, Anroman im lặng.

Và rồi anh ta nhìn Alberu.

"Huh?"

Alberu dừng lại và chỉ vào mình.

"Ta ư?"

- Phải. Chính xác hơn, là Thanh Giáo Bất Diệt mà cậu đang sở hữu. Đó là một cỗ máy tuyệt vời có thể trang bị Al cấp cao như Taerang. Sẽ rất dễ để cài đặt trò chơi tôi gửi qua Taerang trên thiết bị đó.

"......"

- Không giống như máy tính bảng của Huyết Quỷ, Thanh Giáo Bất Diệt là một thiết bị mới, và cũng không có vấn đề gì về tài khoản nên nó rất dễ so với các phương pháp kể trước. Tất nhiên, việc gửi gói trò chơi đến Taerang từ đây có hơi khó khăn, nhưng tôi sẽ có thể làm điều đó dễ thôi. Khoảng một tuần nhỉ?

"......."

Alberu nhìn Cale đang nhìn mình mà không nói một lời. Và nhìn khuôn mặt tươi cười của Anroman, anh nhất thời không nói nên lời.

"Cale."

"Vâng, hyung-nim."

Tự nhiên thành hyung-nim rồi.

"Hay là ta để cậu mượn Taerang một thời gian nhé?"

"Tôi phải đến Apitoyu và làm việc chăm chỉ ạ, hyung-nim."

- Nếu để Cale Henituse  đăng ký tài khoản người dùng, Alberu cậu sẽ khó mà sử dụng Taerang trong quá trình Cale chơi game được. Cale Henituse phải luôn mang Taerang bên mình thì mới có thể truy cập vào game. Vậy nên nếu muốn Cale chơi game thì phải để cho cậu ta mượn Taerang rất lâu, chứ không phải chỉ cho mượn một thời gian ngắn thôi đâu.

Cale và Anroman lần lượt lên tiếng.

Alberu nhìn chằm chằm vào Cale.

"...Ta cũng bận mà?"

"Nhờ có ngài mà tôi mới có thể ra ngoài cứu thế giới mà không cần lo lắng về Roan! Hyung-nim, tôi kính trọng ngài lắm!"

"......"

Alberu dùng cả hai tay vuốt mặt xuống.

Chỉ có Anroman bình tĩnh an ủi anh.

- Đừng lo. Tôi và anh tôi, tôi đang nói về AI hồi nãy ấy. Dù sao thì hai chúng tôi cũng sẽ chở cậu đi xe buýt.

"...Xe buýt?"

- Nghĩa là sẽ giúp cậu trở nên mạnh mẽ hơn một cách dễ dàng đó.

"......"

(Chắc đây là thành ngữ hay gì đấy idk)

Alberu thở dài.

"...Chắc điên mất thôi."

Cale mỉm cười hạnh phúc.

"Hyung-nim, tôi tin các anh."

Thực sự, thật lòng đó.

Nếu anh đến Apitoyu thì mọi chuyện sẽ rất điên rồ.

Về phần Alberu, với sự giúp đỡ của Taerang và Anroman, anh ấy sẽ thích nghi tốt với trò chơi thực tế ảo 'Nasojeol' và chuẩn bị một số bước đệm hữu ích khi đối phó với gia tộc Vô Sắc Huyết trong tương lai.

"Ha. Trước tiên cứ thử đi đã."

Alberu bày tỏ sự đồng tình với vẻ mặt đau đầu.

Cuối cùng, Alberu Crossman quyết định trở thành người chơi game đầu tiên của Vương quốc Roan.

ID.

Hoàng đế bất kính.

Cale vẫn chưa biết rằng người dùng này sẽ tạo ra sự hỗn loạn như thế nào.

Không, anh thậm chí còn không thể tưởng tượng ra điều đó.

***

Thay vào đó, Cale phải đối mặt với một thử thách.

"...Đây là cái gì?"

Từ đầu đến cuối, Ron nhẹ nhàng giải thích bằng giọng nói ân cần.

"Biết rằng cậu chủ sẽ tham gia lễ khai giảng cùng với tiểu thư Lily, người sắp chuyển đến trường, Hiệu trưởng Học viện mong muốn ngài sẽ phát biểu."

Raon và Hong xen vào.

"U-wa, con người, ngươi có bài phát biểu nào chưa?"

"Nghe có vẻ vui đấy! Em muốn nhanh đi xem học viện quá!"

"Ta cũng vậy! Con người, ta cũng sẽ đi ngắm cảnh!"

Và On đang ở bên cạnh xem sách hướng dẫn quá trình đào tạo của học viện.

Cale muốn lặng lẽ đến thăm Học viện để bảo vệ em út của mình, Lily, khỏi 'bùa ngải' của Hoàng Thế Tử, và để bọn trẻ trung bình 10 tuổi có một chuyến tham quan.

Tất nhiên, Cale đã không thông báo cho Hiệu trưởng về chuyến thăm của anh ấy.

"...Ron."

"Vâng."

"...Hoàng Thế Tử Điện hạ đã nói với Hiệu trưởng phải không?"

Ron nở một nụ cười nhân từ mà không nói lời nào.

Cale dùng hai tay vuốt mặt.

Nasojeol. Đó hẳn là một sự trả thù nho nhỏ của Hoàng Thế Tử khi phải tham gia vào trò chơi ấy.

Ddi-ring!

Lúc đó, gương thần đã liên lạc đến.

Đó là liên lạc từ Thần Chết.

<Việc dịch chuyển Lâu Đài Đen, đã được chấp thuận.>

Một thế giới được cai trị bởi loài rồng.

Bây giờ đã có thể mang Lâu Đài Đen trong Dạ Lâm đến Apitoyu, nơi gia tộc Tử Huyết tọa lạc.

Crepic: bìa novel

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top