Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 214: Ngọn lửa duy nhất trong băng giá (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi lần đầu tiên gặp Thần Hy Vọng, ngài ấy đã nói với Cale.

'Hãy tìm con sói xanh.'
'Trước thời cổ đại. Vô số sinh vật đã tồn tại trước khi con người làm nên lịch sử. Trong số đó, có một loài vừa hung dữ nhưng cũng vừa nhân từ.'

'Kẻ thống trị dã thú, vua của những dã thú. Hãy tìm kiếm con sói xanh đã mất đi địa vị và bị lãng quên.'

Con sói xanh đó là sinh vật có thể chịu được vô số biến động và xu hướng thay đổi nhanh chóng sẽ xảy ra ở thế giới Apitoyu trong tương lai.
Nếu là sự tồn tại ấy, sẽ có thể xử lý được sức nặng của biến số mà Cale và đồng đội của anh sẽ nhận phải.
Về nhân vật này, vị Thần còn nói thêm.

'Hãy đưa con sói xanh và rồng đen của con đi. Một khi hai đứa trẻ này quyết định được con đường riêng của mình, dòng chảy sẽ thay đổi.'

Tức là, trước tiên cần phải tìm hiểu 'con sói xanh' ở Apitoyu này là gì đã.
Sau đó, thời điểm Lock và Raon quyết định đi theo con đường riêng của mình, một biến số thay đổi thế giới này sẽ xuất hiện và khi đó dòng chảy cũng sẽ thay đổi.

'Và mình không có ý định để Lock và Raon bị cuốn vào trong dòng chảy đó đâu.'

Thay vì để hai đứa trẻ phải gánh vác gánh nặng thì anh dự định sẽ tự mình làm điều đó.

Là người lớn, anh đâu thể để hai đứa trẻ nhà mình phải gánh vác gánh nặng được đúng chứ?

"Ha."

Cale bật ra một tiếng cười giống như tiếng thở dài.
Anh nhìn ông lão trước mặt rồi mở miệng.

"Vậy là gia tộc Đại công tước Snow đã đồng hành cùng với thú nhân sói qua nhiều thế hệ ạ."
"Đúng thế ạ."

"Vậy tại sao thú nhân lại là dòng máu bẩn thỉu vậy ạ?"

Đại công tước của Đế Quốc to lớn ở cùng với các chiến binh người sói.

'Điều đó có nghĩa là cho đến thời điểm ấy, thú nhân không phải là dòng máu bẩn thỉu.'

Lý do khiến cho thú nhân trở thành những kẻ dòng máu bẩn thỉu-

'Đã 200 năm kể từ khi gia tộc Đại Công tước sụp đổ.'

Cale dường như đã biết được đại khái những chuyện đã xảy ra, nhưng anh vẫn nhìn chằm chằm vào ông lão để có được câu trả lời chi tiết.
Trước ánh mắt đó, ông lão làm vẻ mặt kỳ lạ và mở miệng.

"...Khoảng 200 năm trước, thế giới phải đối mặt với một thời kỳ biến động."

Ông nhìn Cale như muốn hỏi làm sao mà anh lại có thể không biết được điều này, thế nhưng Cale hoàn toàn phớt lờ ánh mắt của ông ta.

"Nói ngắn gọn, trong hơn một thập kỷ qua, nhiều điều căn bản của thế giới đã bắt đầu thay đổi."

Đôi mắt ông lão hướng về phía cửa sổ phòng khách.
Thời tiết đã dịu đi đôi chút thế nhưng vẫn còn có bão tuyết.

"Đầu tiên, thời tiết trở nên hỗn loạn."

Các hiện tượng thời tiết bất thường bắt đầu xuất hiện trên khắp lục địa, bao gồm cả Đế Quốc, và đến một lúc nào đó, thời tiết khu vực đã thay đổi.

"Ở nơi này, bão tuyết dày đặc chưa bao giờ khốc liệt đến thế. Tuy nhiên, bây giờ nó đã trở thành vùng đất trải qua mùa đông dài nhất kể từ thời kỳ biến động ấy."

Vốn dĩ nơi đây nằm ở trước dãy núi nên rất cằn cỗi, nhưng vẫn được cho là nơi có môi trường và thời tiết đáng sống.
Thế nhưng bây giờ nó đã trở thành một trong những khu vực khó sinh sống nhất.

"Thứ hai, mana và aura không thể sử dụng được nữa."

Ánh mắt của Cale trở nên mơ hồ.
Những tình huống xấu xuất hiện trong tâm trí anh.

'Vốn dĩ không phải như vậy, mà là đột nhiên mọi chuyện thành ra như vậy sao?'

Ra là vậy.

"Đó thực sự là một thời đại khủng khiếp. Aura thì không biết nhưng trong trường hợp của ma thuật, mana được sử dụng khá nhiều trong cuộc sống thực tế, vì vậy mà sự hỗn loạn từng xảy ra là rất lớn."

Nghe thấy giọng điệu tinh tế của ông già, Cale lập tức mở miệng.

"Ý ngài là bây giờ thì không còn như vậy nữa sao ạ?"
"Vâng."

Ông lão trả lời một cách nhẹ nhàng, nhưng giọng nói lại càng trở nên tinh tế hơn.

"Mana và aura đang bắt đầu quay trở lại ạ. Đó là một điều tốt."
"...Quay trở lại sao ạ?"

Tuy nói là chuyện tốt nhưng vẻ mặt ông lão lại không tốt chút nào. Ông trông không có vẻ coi đây là điều tốt gì.

"Vâng. Chúng đã quay trở lại. Sau khi thời kỳ biến động kết thúc, những người có thể sử dụng mana và aura bắt đầu lần lượt xuất hiện, vậy nên đó là điều tốt."
"Nhưng biểu cảm trên khuôn mặt lão khi nói điều đó trông không vui chút nào nhỉ."

Ông già khựng lại.

"Phùu."

Ông thở dài rồi nói thêm.

"Nếu như trước đây có một ngàn pháp sư thì bây giờ con số đó đã giảm mạnh xuống còn có một. Đối với aura cũng thế. Vì vậy, có thể nói rằng ma thuật và kiếm thuật hiện nay đã bị suy thoái hơn nhiều so với 200 năm trước."

Ông già còn nhiều điều muốn nói nhưng dường như đã kìm lại.
Cale muốn biết thêm về những thay đổi trong xã hội khi số người có thể sử dụng mana và aura giảm mạnh, thế nhưng anh dừng lại.
Bởi vì ông già vẫn chưa trả lời.
Dòng máu bẩn thỉu. Anh cần phải nghe về chuyện thú nhân.

"Và cuối cùng, điều thứ ba, thú nhân trở nên hung bạo."

Câu trả lời cho câu hỏi cuối cùng đến.

"Những thú nhân vượt qua thành công lần cuồng nộ hóa đầu tiên đã phát điên và đột nhiên bắt đầu gây ra thiệt hại cho khu vực xung quanh. Người ta nói rằng vẻ ngoài của bọn họ trông giống như một con quái vật nằm ở đâu đó giữa con người và động vật vậy."

Đột nhiên, Cale nhớ đến Lock trong lần cuồng nộ hóa đầu tiên của cậu ta.
Trạng thái bị thao túng bởi bản năng hơn là lý trí.

"Mọi người nhìn thấy thú nhân và bất an trước nỗi sợ hãi vì đó là lúc mà cả mana lẫn aura đều không thể sử dụng được. Vào thời điểm đó, một nơi gọi là Thành phố Thần thánh đã xuất hiện."

Không phải Thánh Quốc, mà là Thành phố Thần thánh.
Cale hỏi với vẻ mặt thờ ơ.

"Những người ở Thành phố Thần thánh đã đối phó với các thú nhân sao ạ?"

Đó là điều hiển nhiên.
Thế nhưng khi điều này trở thành hiện thực chứ không chỉ còn là một câu chuyện thì đây đã trở thành một vấn đề nghiêm trọng, mà không thể nói là hiển nhiên được.

"Vâng. Với sự giúp đỡ của rồng, họ đã có thể đánh đuổi thú nhân khỏi Thành phố Thần thánh. Người ta nói rằng rất nhiều thú nhân đã chết vào thời điểm đó và rất khó để đếm số lượng người chết. Tuy nhiên, có khá nhiều thú nhân vẫn còn sống sót và sống rải rác khắp lục địa. Họ sống ẩn náu, ngay cả ở đây, trên dãy núi Erge."

Lúc này, Cale nghĩ đến một chủng tộc sinh sống trong thế giới mà anh đang sống, Vô Danh 1.
Dark Elf.
Và Necromancer.
Cuối cùng, anh nghĩ đến Giáo hội Thần Mặt Trời đã cố gắng khuất phục và xóa sổ họ khỏi thế giới.

Điều tương tự cũng xảy ra ở Apitoyu.
Tất nhiên, điều đó đã là quá khứ ở thế giới của Cale, thế nhưng ở đây nó vẫn đang diễn ra.
Cale mở miệng.

"Tôi đoán Thành phố Thần thánh đã phát triển vượt qua thời kỳ biến động đó và vươn lên vị trí Đế Quốc ạ?"
"Đúng vậ-"
"Và có lẽ Thánh Quốc đã nói với mọi người rằng thú nhân có dòng máu bẩn thỉu vậy nên phải giết bọn họ thì mọi người mới được an toàn nhỉ."
"Vâng, đúng vậ-"
"Và cả thời tiết lẫn hệ thống năng lượng đã xuất hiện biến đổi vào thời điểm đó. Những người cảm thấy bất an cần có ai đó để đổ lỗi nữa."
"........"
"Và mục tiêu đã trở thành các thú nhân."

Nói xong, Cale nhìn ông già.
Trưởng làng bật ra những lời nghe như tiếng thở dài.

"...Đúng vậy ạ."

Lý do Cale có thể nói những lời này với ông lão là bởi vì những người dân ở đây, bao gồm cả ông lão này, đều có thiện cảm dành cho Đại công tước.
Bầu không khí kì lạ đó không hề bị che giấu, và không đời nào những người có thiện cảm với Đại công tước lại có thái độ thù địch với thú nhân, những người gắn liền với Đại công tước được.
Ngược lại, không phải là họ đã âm thầm thể hiện sự thù địch đối với Thánh Quốc đang đến để bắt giữ thú nhân hay sao.
Sự tĩnh lặng bao trùm trong khoảnh khắc.

'Sắp xếp lại nào.'

Cale hệ thống lại từng thông tin đã nghe.

1. Bắt đầu từ thời kỳ biến động, thời tiết khắp lục địa đã thay đổi.
2. Mana và aura đã trở nên không thể sử dụng được và hiện tại chỉ có rất ít người có thể dùng chúng.
3. Thú nhân trở nên hung bạo, bị gọi là dòng máu bẩn thỉu và phải sống ẩn dật.

- Cale.

Một người ngồi ở góc phòng khách lên tiếng với Cale.

Tất nhiên, người đó là Eruhaben.

"Ngươi cảm nhận được chứ?"

Cale gật đầu.

'Thời kỳ biến động. Vào thời điểm ấy, bọn Thợ Săn Tử Huyết chắc chắn đã làm gì đó.'

Cây Thế Giới và linh hồn thế giới này hiện đang nằm dưới sự kiểm soát của loài rồng.
Đó có lẽ là khởi điểm của một thời kỳ đầy biến động.

'Khi những con rồng Tử Huyết thống trị thế giới, chúng hẳn đã đặt năng lượng của thế giới này vào vòng kiểm soát của mình.'

Thời tiết có thể đã thay đổi do hậu quả của việc đó.
Hoặc có thể là do chuyện Cây Thế Giới cũng như các vấn đề khác.

'Và cuối cùng, thú nhân-'

Khóe miệng Cale hơi nhếch lên.

'Một thế giới không có mana hay aura. Bọn rồng thống trị Cây Thế Giới và các Elf dưới trướng chúng chỉ có duy nhất một sự tồn tại đáng quan ngại nhất.'

Một sinh vật bẩm sinh đã mạnh mẽ.

'Thú nhân.'

Tộc thú nhân. Bọn họ mạnh mẽ ngay cả khi không có mana và aura.
Đặc biệt là trong thế giới của Cale, tộc Cá Voi có thể không mạnh bằng loài Rồng, nhưng chẳng phải họ mạnh mẽ đến mức có thể lấy ra so sánh với loài Rồng đó sao.
Và số lượng thú nhân cũng dễ dàng vượt qua số lượng của rồng.

'Họ nói rằng Thánh Quốc tôn thờ rồng như những vị Thần, vậy nên theo quan điểm của bọn họ, bọn họ phải loại bỏ những thú nhân đe dọa đến các vị Thần.'

Cale tập trung suy nghĩ và hỏi trưởng làng.

"Ngài đã bao giờ nhìn thấy một thú nhân trở nên hung bạo chưa ạ?"
"Có khá nhiều nhân chứng nhìn thấy ạ."
"Họ có trở nên bạo lực đến mức mất lý trí không ạ?"
"Vâng. Người ta nói rằng bọn họ bị cơn điên loạn điều khiển và cố gắng phá hủy mọi thứ theo bản năng ạ."

Cale nhìn về phía cửa sổ phòng khách.
Nếu một bên có tầm nhìn ra ngôi làng thì cửa sổ bên kia lại nhìn ra một nơi khác.
Dãy núi Erge hiểm trở phủ đầy tuyết.

Nếu như thú nhân đang sống ẩn náu ở nơi đó-

"Tôi không nghĩ mình có thể tin được tất cả những lời kể của các nhân chứng đó đâu ạ."

Cười nhạt. Cale đã nở nụ cười.
Trưởng làng cùng các dân làng dừng lại.

Cale nói với họ một cách nhẹ nhàng.

"Ở vùng núi khắc nghiệt đó, nếu sống ẩn náu trong mùa đông như vậy thì việc kiếm sống hẳn là rất khó khăn. Vậy mà những sinh vật chỉ còn lại bản năng bị chi phối bởi sự điên loạn muốn phá hủy mọi thứ ấy đã không tìm xuống làng mà lại lẩn trốn sao?"

Tin được không chứ?
Nếu bọn họ là thứ gì đó giống như một con quái vật, chẳng phải những lúc như thế này họ nên xuống chân núi và làm đảo lộn ngôi làng mới đúng sao?
Tuy nhiên, trong mắt Cale, dân làng lại không hề có chút sợ hãi nào đối với thú nhân.

"Có thể có một số thú nhân đã trở nên bạo lực, nhưng cũng có nhiều người không như vậy."

Cale nói một cách dứt khoát.

"Giống như người này vậy."

Người đàn ông trung niên trông có vẻ là người lớn tuổi thứ hai trong số bốn dân làng sau trưởng làng.
Cale đã chỉ vào ông ta.
Danh tính của người đàn ông trung niên đã bị phát hiện ngay khi bước vào lâu đài rồi.

Rầmm!

Chiếc ghế bị đẩy ra sau và ông ta bật dậy.
Khoảnh khắc người đàn ông mặc trang phục thợ săn làng bình thường nhìn chằm chằm vào Cale.

"!"

Ông đã dừng lại.

Kíit.

Với âm thanh chiếc ghế tựa bị đẩy ra sau, một người khoác áo choàng cởi mũ trùm đầu và đứng dậy.

"Thật là một con sói vụng về."
"!"

Đồng tử của người đàn ông trung niên run rẩy.
Và Cale mỉm cười.

99 người.

Để hình thành được lực lượng mạnh nhất, không thể bỏ qua những người này được.
Vị vua tiếp theo của tộc Cá Voi.
Witira mỉm cười nhìn người đàn ông trung niên.

"Làm thế nào mà ông ta dù đang ở dạng người nhưng lại vẫn có mùi của sói vậy nhỉ?"

Người bên cạnh cô nở một nụ cười sảng khoái.

"Hoho. Đúng vậy. Tôi nghĩ những thú nhân ở đây hơi khác chúng ta một chút, có lẽ họ đã trải qua điều gì đó trong thời kỳ biến động."

Một người khác cởi mũ trùm đầu ra.
Người đứng đầu tộc Hổ.
Pháp sư Gashan đang cười, nhưng bên trong đó chứa đựng rất nhiều sự khó chịu.

"Dòng máu bẩn thỉu gì chứ. Haha-"

Đối với Witira và Gashan, những người sống với niềm tự hào là thú nhân, đây là câu chuyện không chỉ xúc phạm mà còn gây phẫn nộ đối với họ.

Trưởng làng và người đàn ông trung niên đều không thể nói được gì.
Hai người còn lại cũng tương tự.

"Nào, nào."

Cale ra hiệu cho người đàn ông trung niên.

"Hãy ngồi xuống đi ạ. Gì mà căng thẳng thế."

Một nụ cười nhẹ nhàng hình thành trên môi anh.

"Thưa trưởng làng."

Vẫn còn nhiều điều cần phải hỏi trưởng làng.
Trong số đó có 3 điều quan trọng ngay bây giờ.
Đầu tiên.

"Tại sao rồng lại trở thành Thần vậy ạ?"

Rồng không thể trở thành Thần.
Và bọn họ còn là một đám Thợ Săn với kế hoạch tạo ra một vị Thần tuyệt đối nữa kia mà.

Làm cho rồng trở thành Thần ư?
Điều này là vô cùng mâu thuẫn.
Gia tộc Tử Huyết. Cale tò mò không biết những kẻ này đang nghĩ gì.

"Và khi nào thì đội quân chinh phạt sẽ đến ạ?"

Thứ hai, cần phải tìm hiểu về lực lượng chinh phạt được Thánh Quốc cử đến đây.
Có lẽ đó chính là kẻ thù đầu tiên mà anh sẽ phải đối mặt.
Điều cuối cùng.

"Ngài có biết người nào đó tên Choi Jung-geon không ạ?"

Người Lang Thang đã biến mất.
Đây là nơi cuối cùng mà Choi Jung-geon phát đi liên lạc sau khi tin tức bị cắt đứt.
Anh cũng cần phải tìm ra tung tích của ông ấy.
Sau khi có được câu trả lời ngắn gọn cho ba câu hỏi này, Cale sẽ bắt đầu hành động.

Crepic: bìa novel

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top