Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 215: Ngọn lửa duy nhất trong băng giá (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở phần 2 chương 213 mình có viết:

(Vua của Đế Quốc là hoàng đế, vua của Vương Quốc là... vua thui :))), ní Dragon Slayer kia sau khi đánh chiếm Đế Quốc Har thì Đế Quốc đã giáng xuống thành Vương Quốc, nên gọi ní ý là 'vị vua đầu tiên của Đế Quốc cuối cùng' là vì vậy ó)

Thông tin này bị nhầm một chút nha. Ní Dragon Slayer kia KHÔNG PHẢI ĐÁNH CHIẾM ĐẾ QUỐC HAR, mà ní ý VỐN LÀ HOÀNG ĐẾ CỦA ĐẾ QUỐC HAR. Ở chương này có đề cập kĩ hơn nên mình mới nhận ra là đã hiểu sai chi tiết này. Cụ thể như sau:

1. Ban đầu Har là Đế Quốc, Hoàng Đế cuối cùng của Har chính là ní Dragon Slayer (tạm gọi là A) kia.
2. A không phải là đánh chiếm Har (A vốn chính là Hoàng Đế của Har rồi)
3. A đã làm cho Đế Quốc bị giáng xuống thành Vương Quốc (lí do vì sao thì mn đọc tiếp trong chương này sẽ biết nha)

=> A là Hoàng Đế cuối cùng của Đế Quốc Har, cũng chính là vị vua đầu tiên của Vương Quốc, vì ông đã khiến Đế Quốc rơi xuống thành Vương Quốc. A từng là Hoàng Đế (vua Đế Quốc) nay rớt xuống chỉ còn là vua (vua Vương Quốc)

P/s: mình dịch bằng các công cụ dịch kết hợp với vốn tiếng Hàn ítttt ỏi của mình nên nhiều đoạn phải tự đoán nghĩa, khó tránh khỏi sai sót. Mọi người thông cảm giúp mình nhé, nếu mình dịch sai và phát hiện ra thì mình sẽ đính chính lại thông tin ngay ạ 🙇‍🙇‍♀️)

***

Mặc dù Cale đã đặt câu hỏi thế nhưng trưởng làng lại không có tinh thần để trả lời.
Ông lần lượt nhìn về phía Witira và Gashan với khuôn mặt mất hồn.
Nhưng có một người còn ngạc nhiên hơn cả ông.
Đó là một người đàn ông trung niên ăn mặc giống như thợ săn.

"Làm, làm sao-"

Ông ta trông có vẻ vô cùng ngạc nhiên và sửng sốt.

"...Giống chúng ta?"

Ông nhớ lại những gì pháp sư tộc Hổ Gashan đã nói lúc nãy.

'Hoho. Đúng vậy. Tôi nghĩ những thú nhân ở đây hơi khác chúng ta một chút, có lẽ họ đã trải qua điều gì đó trong thời kỳ biến động.'

Ý nghĩa của lời nói này chỉ có một.

"...Các vị cũng là thú nhân sao ạ......?"

Câu trả lời được phát ra bằng một giọng khô khốc.
Cale mở miệng với vẻ mặt thờ ơ.

"À, đây là cá voi lưng gù Witira-ssi, còn đây là Gashan, người đứng đầu tộc Hổ và cũng là một pháp sư ạ. A!"

Vào lúc ấy, Cale nhận ra điều gì đó.

"Gashan, ông có thể sử dụng pháp thuật không?"
"!"

Đôi mắt của Gashan mở to. Ông ta nhanh chóng niệm phép. Và biểu cảm của ông trở nên u ám.

"Không được ạ."

Ông ấy lắc đầu.

"Dường như năng lượng của tự nhiên đã bị chặn lại."

Cổ Long Eruhaben tham gia vào cuộc trò chuyện.

"Không chỉ aura và mana, mà toàn bộ năng lượng tự nhiên cũng đang bị kiểm soát. Có vẻ bọn rồng ở đây đã làm nên chuyện này."

Bốn dân làng, bao gồm cả trưởng làng, kinh ngạc nhìn Eruhaben.
Ông lão khẽ do dự rồi mở miệng.

"Có phải vị này cũng là thú nhân không ạ......?"

Đó là một giọng điệu vô cùng thận trọng.
Eruhaben trả lời rất tự tin và kiêu ngạo.

"Không. Là rồng."

Bịch.
Người thợ săn đột ngột đứng dậy, thế nhưng chân ông như không còn sức lực và lại ngồi phịch xuống ghế.
Nhưng Cổ Long không quan tâm. Ngược lại, ngài còn như không có vấn đề gì mà hỏi trưởng làng.

"Trưởng làng. Tại sao rồng lại là Thần ở đây?"

Câu hỏi đầu tiên của Cale.

'Tại sao rồng lại trở thành Thần vậy ạ?'

Eruhaben cũng có những nghi ngờ tương tự về điều này.
Ngài đã nghe nó từ Cale.

'Rồng không thể trở thành Thần.'

"Việc, việc đó-"

Trưởng làng không thể nói chuyện đàng hoàng.
Ông không thể tỉnh táo nổi sau khi biết được thân thế của những thú nhân kia và đặc biệt sau khi biết Eruhaben là một con rồng.

"Thưa trưởng làng."

Có người đưa cho ông một tách trà ấm.

"Trước tiên hãy uống một ngụm đi ạ, bình tĩnh nào."

Đó là Cale với một nụ cười ôn hoà trên môi.

Trưởng làng vươn một tay ra và nhận thấy tay mình đang run rẩy nên liền vươn hai tay nắm chặt lấy tách trà.
Ông dường như đã bình tĩnh hơn chút sau khi uống ngụm trà ấm, thế rồi thở ra và mở miệng.

"Trong thời kỳ biến động, ma thuật đã bị chặn lại và thế giới trở nên hỗn loạn. Vào thời điểm đó, Thành phố Tự do Gonia, Thánh Quốc hiện tại, đã xuất hiện."

Thành phố Tự do Gonia.
Đây được cho là tên ban đầu của Thánh Quốc.

"Thành phố Tự do Gonia là một thành phố tự do được xây dựng bởi con người, những người được cho là có dòng máu rồng ạ."

Thành phố được xây dựng bởi dòng máu lai rồng (Rồng Hỗn Huyết) à?
Một ánh nhìn kỳ lạ xuất hiện trong mắt Cale.
Rồng Hỗn Huyết không thể sống lâu. Bởi vì con người không thể gánh vác được máu rồng. Vậy mà lại có một thành phố được xây dựng bởi những người thuộc dòng máu lai rồng đó ư?
Cale đột nhiên nhớ đến tên Rồng Hỗn Huyết giờ đã trở thành con rồng xương.

Trong khi đó, trưởng làng tiếp tục nói.

"Tất nhiên, kể từ vị thị trưởng đầu tiên, chỉ có hôn nhân giữa con người với người thuộc dòng máu lai rồng xảy ra, vậy nên dòng máu rồng đã phai nhạt đi, thế nhưng người ta biết rằng nơi ấy vẫn nằm dưới sự bảo vệ của rồng."

Và đó chính là lúc thời kỳ biến động xảy ra.

"Thị trưởng xuất hiện và thông báo khắp lục địa, rằng ông ta sẽ nhờ rồng ngăn chặn sự hỗn loạn này."

Trưởng làng cau mày.

"Người ta nói rằng xã hội lúc đó đầy rẫy sự hỗn loạn không tài nào diễn tả được."

Tất nhiên rồi.
Ngay cả khi chỉ có dịch chuyển tức thời và liên lạc bằng video bị chặn lại, thì thế giới vẫn sẽ trở nên hỗn loạn. Nếu mọi phép thuật đều biến mất thì thế giới này sẽ giống như Trái Đất mà không có điện vậy.

"Lúc đó, một vài con rồng đã xuất hiện và giúp đỡ những nơi mà ma thuật bị đột ngột dừng lại gây ra hỗn loạn, và khi có vấn đề nảy sinh do hành vi bạo lực của thú nhân, bọn họ liền dẫn đầu để hành quyết các thú nhân. Và sức mạnh ma thuật cũng như Thuộc Tính của bọn họ đã cứu được một vài khu vực đang gặp khó khăn do biến đổi khí hậu ạ."

Cale im lặng lắng nghe.

"Sau đó, từng người một bắt đầu tôn thờ và ca ngợi loài rồng. Có lẽ đó là một bước đi tự nhiên thôi. Cho dù con người có cầu nguyện với vị Thần mà mình tin tưởng ban đầu đến mức nào đi chăng nữa, không có một câu trả lời nào ngoài rồng. Thần hoàn toàn không phản hồi gì cả."

Vào thời kỳ biến động, rồng trong mắt mọi người trông như thế nào?

"Ừm. Vào thời điểm đó, các điện thờ Thần xuất hiện những chuyện rất đáng buồn. Ngay cả việc đến điện thờ cầu nguyện cũng phải trả tiền."

Rồng đã giải quyết những việc mà ngay cả Thần Linh cũng quay lưng lại.

"Dù sao thì lúc đó, thị trưởng của Thành phố Tự do Gonia đã đổi tên nơi ấy thành Thành phố Thần thánh và bắt đầu mở rộng phạm vi của nó. Và cuối cùng. Ông ta tuyên bố rằng mình sẽ tôn thờ rồng như những vị Thần."

Đây là thời điểm mà Thành phố Tự do Gonia trở thành Thành phố Thần thánh.

"Vào lúc đó."

Trưởng làng dừng lại một lát.
Cale dường như biết tại sao ông lại làm vậy.

'Chắc hẳn đây chính là khoảng thời gian mà Đế Quốc Har trở thành Vương Quốc Har.'

Nó cũng sẽ là phần tiếp theo của câu chuyện về thị trưởng Yuga, người đã đưa Thành phố Thần thánh trở thành Thánh Quốc.

"Vào thời điểm đó, vị Hoàng Đế cuối cùng của Đế Quốc Har nói rằng việc tôn thờ rồng làm Thần là điều không thể chấp nhận được."
"Và điều đó đã dẫn đến chiến tranh."

Trưởng làng gật đầu trước lời nói của Cale.

"Không biết ngài có biết không nhưng, Hoàng Đế cuối cùng của Đế Quốc Har là-"

"Dragon Slayer phải không ạ?"

Trưởng làng dừng lại.
Ông nhìn chằm chằm vào Cale như thể đang tự hỏi làm sao anh biết điều đó, thế rồi thở dài trước sự im lặng của Cale và tiếp tục nói.

"Vâng. Ngài ấy chính là Dragon Slayer đầu tiên ạ. Thế giới cho rằng đó là một động thái vô lý vì Hoàng Đế sợ rằng Đế Quốc Har sẽ mất đi vị thế của một cường quốc và quyền lực của Hoàng Đế sẽ suy giảm. Bởi vì ngài đã thách thức quyền lực của rồng mà không dùng phép thuật."

Trưởng làng dừng lại một lát rồi nói tiếp.

"Kết quả mọi chuyện đã kết thúc với cái chết của vị Hoàng Đế cuối cùng của Đế Quốc Har. Thực ra, không thể gọi đó là một cuộc chiến được."

Cười nhạt. Một tiếng cười thoáng phát ra từ miệng ông.

"Những con rồng đã không can thiệp vào cuộc chiến đó, chúng nói rằng đó là chuyện của con người, thế nhưng một vài người thuộc dòng máu lai rồng đã đứng ra và mọi chuyện đã được giải quyết nhanh chóng."
"...Ý ngài là Rồng Hỗn Huyết sao ạ?"
"Vâng. Đúng vậy ạ."

Thấy trưởng làng trả lời như không có vấn đề gì, Cale liếc nhìn Eruhaben. Cổ Long chạm mắt với anh rồi lắc đầu.

"Rồng Hỗn Huyết rất mạnh. Thế nhưng-"

Cale biết những lời mà ngài ấy không thể nói hết.

'Thế nhưng mạng sống của bọn họ ngắn hơn so với rồng và sau đó chết đi dù cũng rất mạnh.'

Cổ Long chắc hẳn muốn nói như vậy.
Cale nghĩ rằng mình nên tìm hiểu về nhóm người rồng lai này nên khẽ gật đầu và nhìn trưởng làng trước khi mở miệng.

"Trong cuộc chiến đó, Đại công tước Snow cũng tham gia, và hẳn đã bỏ mạng."
"Đúng vậy ạ. Và Đế Quốc Har đã trở thành Vương Quốc và phải rút lui về phía bắc, trong khi Thành phố Thần Thánh đã chiếm lấy vùng đất trung tâm nơi có Đế Quốc Har, rồi phát triển thành một Thánh Quốc."

Hm.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Cale hỏi.

"Trong quá trình đó có sự phản đối của các nước khác không ạ?"
"Lúc đầu thì không có ạ. Họ hẳn đã cảm thấy sợ hãi khi thấy Đế Quốc đang bị đẩy lùi-"

Trưởng làng mỉm cười yếu ớt.

"Sau khi Thánh Quốc chiếm lấy vùng đất trung tâm, không có xung đột xảy ra nên các quốc gia khác cũng yên tâm."

Vẻ mặt ông trở nên u ám.

"Thánh Quốc nói rằng miễn là chúng ta thừa nhận mình tôn thờ rồng như những vị Thần thì không có lý do gì để xảy ra chiến tranh cả, ngược lại nếu ta cần giúp đỡ thì hãy nói với bọn họ. Họ sẽ giúp đỡ tất cả. Và đó là sự thật, họ thực sự đã làm như vậy."

Trưởng làng dùng hai tay vuốt mặt.

"Bọn họ đã giúp đỡ những người gặp khó khăn với khí hậu bất thường, liên tục khuất phục những thú nhân hung bạo và bất cứ khi nào con người có vấn đề khó xử lý nào đó nảy sinh, họ luôn cầu xin Thần của mình, rồng, để ổn định lục địa."

Và kết quả là.

"Số người tôn thờ rồng như Thần ngày càng tăng lên và rồng đã trở thành Thần ạ."

Đó là đáp án cho câu hỏi tại sao rồng lại trở thành Thần.

'Hmm.'

Cale khoanh tay và dựa vào ghế sofa.

'Kết quả là mọi người tôn thờ rồng như Thần, có khi còn hơn thế nữa.'

Thợ Săn từ gia tộc Tử Huyết. Bọn chúng biết rằng rồng không thể trở thành Thần nhưng lại khiến cho thế giới phải tôn thờ rồng.

Thông qua Huyết Giáo mà anh đã chiến đấu ở Trung Nguyên, Cale biết được rằng việc tôn thờ là điều kiện tiên quyết cần phải có để trở thành một vị Thần.

'...Bọn Tử Huyết quan tâm đến việc trở thành Thần hơn cả Thần Tuyệt Đối chăng?'

Có thể là như vậy.

'Dù sao cũng đừng phán xét vội.'

Chỉ khi chạm trán trực tiếp, ta mới có thể nhìn ra được ý định của kẻ thù, vậy nên hiện giờ tốt hơn hết là nên để ngỏ nhiều khả năng khác nhau.

"Cuối cùng-"

Trưởng làng cay đắng lẩm bẩm, không thể giữ được vẻ mặt nghiêm túc.

"Cuối cùng, nó chỉ mang lại kết quả tồi tệ cho Vương Quốc Har."
"Nhưng, thưa trưởng làng. Tôi vẫn có một thắc mắc ạ."

Cale khẽ mỉm cười và đối mặt với ánh mắt của ông lão.

"Lý do gì khiến cho vị Hoàng Đế cuối cùng của Đế Quốc Har lại không thể cho phép rồng trở thành Thần vậy ạ?"

Vừa mới nãy, trưởng làng đã nói.

'Thế giới cho rằng đó là một động thái vô lý vì Hoàng Đế sợ rằng Đế Quốc Har sẽ mất đi vị thế của một cường quốc và quyền lực của Hoàng Đế sẽ suy giảm.'

Giọng điệu này thật kỳ lạ.
Chẳng phải là muốn nói, thế giới thì cho là như vậy, thế nhưng sự thật thì lại khác, không phải sao?

"......"

Trưởng làng không thể trả lời.
Nhưng câu trả lời đã đến từ một người khác.

"Vị Hoàng Đế cuối cùng tin rằng bọn rồng đứng đằng sau tất cả những thảm họa này. Rồng chắc chắn đã mang tai họa đến với vùng đất này vì bọn chúng muốn trở thành Thần."

Người thợ săn được cho là người sói đã đưa ra câu trả lời.

"Koukan!"

Trưởng làng gọi tên ông như thể đang mắng mỏ, nhưng người thợ săn lại lắc đầu với trưởng làng.

"Dù sao tôi cũng không nghĩ họ là kẻ thù của chúng ta. Vậy nên chẳng phải chúng ta nên nói cho họ biết sao ạ?"

"Vậy."

Cale hỏi ông.

"Làm sao ông lại biết được điều đó?"
"......"

Người thợ săn tên Koukan nhìn Gashan và Witira qua vai Cale thế rồi mở miệng.

"Đó chính là điều cuối cùng mà Đại công tước để lại cho các chiến binh của mình trước khi chết. Ngài ấy nói rằng những con rồng đang giở trò trên vùng đất này vậy nên chúng tôi nhất định phải ngăn chúng lại ạ."

Ồ.
Cale thở dài trong lòng.

'Vị Đại công tước đã chết và vị Hoàng Đế cuối cùng biết được sự thật sao?'

Vương Quốc Har.
Và Thánh Quốc.
Nếu đào sâu vào hai nơi đó, có thể sẽ biết được mục đích của Thợ Săn Tử Huyết.

'Có cách khác để chiến đấu với lũ rồng.'

Trước tiên không phải nên biết về kẻ thù ở một mức độ nào đó sao?
Nếu không biết gì cả mà đánh nhau bằng sức mạnh, chúng ta có thể sẽ gặp bất lợi cho dù bên Cale có mạnh đến đâu chăng nữa.
Cale, người thích những trận chiến áp đảo, không có ý định mạo hiểm như vậy.
Anh nói trong khi nhìn Koukan.

"Vậy ông là hậu duệ của chiến binh đó sao ạ?"

"......"

Ông thể hiện sự đồng ý bằng cách im lặng.
Lần này Cale nhìn ông lão.
Ông ta dường như biết điều gì đó và có lối suy nghĩ khác so với một trưởng làng của ngôi làng cổ bình thường.

"Vậy còn trưởng làng thì sao ạ?"
"Phùu."

Ông thở dài và mở miệng.

"...Tôi là hậu duệ của gia đình quản gia phục vụ cho Đại công tước Snow. Gia đình tôi là những người duy nhất sống sót và đã duy trì vị trí trưởng làng Wince."

Khóe miệng Cale hơi nhếch lên.

'Nhìn thấy bức tranh toàn cảnh rồi.'

Anh hỏi.

"Trưởng làng đã chăm lo cho ngôi làng trong khi che giấu thân phận của gia đình mình. Chắc hẳn ngài cũng đã chung sống với bầy sói ở dãy núi Erge và bảo vệ nơi này phải không ạ."

Trưởng làng im lặng gật đầu.
Phải khi đó Cale mới hiểu được thái độ của trưởng làng, người dùng những danh hiệu kính trọng dành cho Đế Quốc và Hoàng Đế nhưng lại gọi rồng bằng thái độ bất kính.
Trưởng làng im lặng một lúc như thể đang tập trung suy nghĩ, thế rồi lại mở miệng.

"Và tôi không biết người nào tên Choi Jung-geon mà ngài đã đề cập trước đó ạ."
"...Ngài không biết sao ạ?"
"Vâng."

Câu trả lời khá dứt khoát.
Tuy nhiên, đây lại là nơi liên lạc cuối cùng của Choi Jung-geon.
Vì vậy, Cale nhận ra rằng mình đã đặt sai câu hỏi.

"Không biết từng có người lạ nào tìm đến nơi này chưa ạ?"

Bởi vì khả năng cao là Choi Jung-geon đã không tiết lộ tên thật của mình.

"...Hm."

Trưởng làng suy nghĩ một lúc.

"Ở đây vốn dĩ rất hiểm trở. Tuy vậy vẫn có nhiều người lạ ra vào."

Để che giấu thú nhân, trưởng làng đã quản lý chặt chẽ những người lạ tiếp cận làng.

"Tôi nghĩ mình cần phải biết vẻ ngoài của người này để biết ngài đang nói đến ai ạ."

Ừm.
Cale nuốt nước bọt.

'Liệu Choi Jung-geon có đi đến đây với ngoại hình thật của bản thân không?'

Nếu đã giấu tên, chẳng phải ông ấy cũng sẽ giấu đi vẻ ngoài của mình hay sao?
Choi Jung-geon cũng chính là Dragon Slayer đầu tiên.
Một người như vậy hẳn sẽ phải rất cẩn thận trong một thế giới do loài rồng thống trị.

"Tôi có hồ sơ về những người lạ đã đến và đi khỏi đây, ngài có muốn tôi cho ngài xem không ạ? Tôi đã ghi chép lại ngoại hình và hồ sơ nhận dạng đơn giản bao gồm cả tên ạ."

Cale gật đầu trước lời nói của trưởng làng.
Rõ ràng là cách làm việc của ông ấy khác với một trưởng làng thông thường.

"Vâng, nhờ ngài ạ."

Nếu kiểm tra hồ sơ đến và đi khỏi làng, chúng ta có khi sẽ nhận được một vài manh mối về Choi Jung-geon.

"Và khi nào thì đội quân chinh phạt sẽ đến ạ?"

Khi Cale hỏi câu hỏi thứ hai một lần nữa, trưởng làng và người thợ săn nhìn nhau.
Cale cảm nhận được một cảm giác đáng ngại khó hiểu từ ánh mắt của họ.

'Không đời nào?'

Khoảnh khắc anh nghĩ đến điều tồi tệ nhất mà mình có thể nghĩ đến, trưởng làng mở miệng với một nụ cười ngượng nghịu.

"Có lẽ, ngày mai hoặc ngày kia sẽ đến nơi ạ."

Chậm nhất là 3 ngày.
Trong khoảng thời gian đó, đội quân chinh phạt của Thánh Quốc sẽ đến đây.

"Cale, không phải quá gấp sao? Nếu đội quân chinh phạt phát hiện ra chúng ta, thông tin của ta có thể sẽ trở nên vô ích ở Thánh Quốc."

Giọng nói lo lắng của Cổ Long vang lên. Những người khác cũng nhìn Cale với vẻ lo lắng.
Và Cale mỉm cười.

"Thật là tốt quá. Tôi đang có rất nhiều điều muốn hỏi về Thánh Quốc đây."

Anh tóm tắt lại tình hình một cách gọn gàng.

"Chúng ta có thể bắt chúng lại và hỏi bọn chúng."

Dù đội quân chinh phạt đến đây với số lượng bao nhiêu đi nữa, chẳng lẽ lại không bắt được bọn chúng sao?
Lời của những kẻ bị bắt sẽ không bao giờ đến được chỗ bọn Tử Huyết.

"Ồ, ta hiểu rồi."

Cổ Long đã bị thuyết phục.

"Có cách dễ dàng như vậy, thế mà ta lại quên mất."

Cổ Long, Cale, Witira và Gashan đều mỉm cười với vẻ mặt rất nhẹ nhàng.
Trưởng làng cùng dân làng ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.
Dù sao đi nữa, Cale nhìn thợ săn Koukan và hỏi.

"Nơi ở của thú nhân cụ thể là ở đâu ạ?

Và,

"Gashan. Những thú nhân ở đây khác với ông như thế nào?"

Cale, người đã đặt câu hỏi cho pháp sư tộc Hổ, đã nói với Ron ở trước cửa.

"Hãy gọi Lock đến."

Người sói sẽ là người giỏi nhất để đối mặt với người sói.
Cale nhìn ra cửa sổ.
Anh có thể nhìn thấy tuyết rơi tứ phương bên ngoài đó.
Và anh cũng nhìn thấy mái tóc đỏ của bản thân phản chiếu mờ nhạt trên kính cửa sổ.
Anh nhớ lại một trong những món đồ mình sở hữu.
Mặc dù nó đã mất đi hình dáng ban đầu và trở thành một chiếc vương miện màu đỏ.

'...Món đồ của vị Hoàng Đế cuối cùng đang nằm trong tay mình.'

Một khi đội quân chinh phạt được giải quyết.
Anh sẽ phải tấn công cung điện của Har trước mới được.
À không, phải ghé thăm mới được.

Crepic: bìa novel

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top