Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 228: Không. Tôi không biết gì hết ạ. (11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mối liên hệ giữa nam nhân trước mặt bà và Đại công tước Snow.
Vì điều này mà tâm trí Bailey trở nên phức tạp.
Mặt khác, Cale nhấp một ngụm trà chanh.

'Thoải mái hơn rồi.'

Ngay khi nghe tin một trong những thành viên của đội quân chinh phạt chính là Bộ trưởng Bộ Ngoại giao của Vương Quốc Har, Cale cảm thấy tốt hơn nhiều khi nghĩ rằng mình sẽ không cần phải trải qua quá trình rắc rối.

'Việc gặp nhà vua sẽ dễ dàng hơn.'

Đối với Cale, người đã suy nghĩ rất lâu về việc nên lẻn vào hay là đến thăm cung điện hoàng gia, thực sự thích tình huống hiện tại.

"Thưa Bộ trưởng."

Vì vậy, một giọng nói ôn hòa tự động cất lên từ anh.

"Liệu hành động của chúng tôi có gây phiền toái cho Vương Quốc Har không ạ?"

Đội quân chinh phạt của Thánh Quốc đã bị bắt cóc. Trong quá trình đó thậm chí còn có một số đổ máu. Vì vậy Cale đã hỏi một cách lịch sự vì muốn nghĩ đến lập trường của Vương Quốc Har, nơi anh sẽ phải thiết lập mối quan hệ hữu nghị trong tương lai.

'!'

Vẻ mặt của Bailey đanh lại trong tích tắc nhưng nhanh chóng trở lại bình thường. Mọi chuyện xảy ra nhanh đến mức Cale thậm chí còn không nhận ra, thế nhưng trái tim của Bailey đã bắt đầu đập dữ dội.

'Một bài kiểm tra sao?'

Không một hiệp sĩ hay quân đội nào ở Vương Quốc Har có thể ngăn chặn được Đoàn Hiệp sĩ số 1 của Thánh Quốc.

Những người đã dễ dàng áp chế những kẻ đó đang thể hiện sự lo lắng cho Vương Quốc Har.
Ngược lại, chẳng phải Har mới là bên nên ở trong hoàn cảnh phải lo lắng về tâm trạng của những người đó hay sao.

'Có hai ý nghĩa bên trong câu hỏi đó.'

Ngay lúc này. Kinh nghiệm và linh cảm của Bailey, người đã làm việc cho Bộ Ngoại giao trong nhiều thập kỷ, đang lên tiếng.
Cale Henituse.
Lãnh đạo của những nhân vật mạnh mẽ không biết thân thế kia.

Câu hỏi mà người đó đưa ra.

Liệu hành động của chúng tôi có gây phiền toái cho Vương quốc Har không ạ?

Có hai điều chứa đựng trong câu hỏi đó. Bằng trực giác, Bailey đã nhận ra.

'Đầu tiên, nó có nghĩa là họ để tâm đến Vương Quốc Har.'

Bà vẫn chưa nhìn thấy toàn bộ lực lượng của Cale Henituse đang trú ngụ trong Lâu Đài Đen này.

Tuy nhiên, bà đã nghe được từ một người có vẻ là quản gia rằng có khoảng 100 người đang ở đây.

'Những người mà mình chưa nhìn thấy hẳn cũng rất mạnh.'

Bởi vì cả Cale Henituse, hay thậm chí là quản gia của Lâu Đài đều không sợ Thánh Quốc.

'Đó là lý do tại sao họ muốn biết.'

Về việc Vương Quốc Har có đứng về phía Thánh Quốc hay không.
Và thái độ của Vương Quốc Har sẽ quyết định phương hướng hành động trong tương lai của họ.

'Tất nhiên, cho đến giờ họ vẫn thân thiện với Vương Quốc Har.'

Vậy nên họ đã cứu ngôi làng và hiệp sĩ Sam.
Nghĩ đến đây, Bailey tự nhiên nhớ lại suy đoán thứ hai của mình.

'...Chắc chắn có liên quan đến gia tộc Đại công tước Snow!'

Vì vậy mà ngay cả khi nhìn Bailey, ngài ấy cũng không thể giấu được sự lo lắng của mình dành cho Vương Quốc Har.
Bailey trả lời.
Bà ấy biết mình cần phải nói gì.

"Thưa ngài Cale."

Cale Henituse.
Một người không dùng họ Snow.
Một người đủ để bà gọi là 'Ngài'.

Điều mà người ấy muốn nghe với câu hỏi liệu mình có hay không đang gây phiền toái cho Vương Quốc Har không phải câu trả lời 'có, không' đơn giản.

"Ngài có muốn đến thăm cung điện không ạ?"

Vào lúc đó, Bailey có thể nhìn thấy nụ cười nở trên môi Cale.
Anh nhẹ nhàng cười hỏi.

"Nếu đến thăm, ngài nghĩ tôi nên đến như thế nào vậy ạ?"

Trước câu hỏi này, Bailey đưa ra câu trả lời.

"Tôi sẽ đưa ngài đến đó ạ."

Xong.
Cale nở một nụ cười đậm hơn trong tâm trạng hài lòng.

'Hiểu nhau quá đi.'

Thế nhưng vẻ mặt của Bailey lại không hề mỉm cười.

"Nhưng có lẽ ngài sẽ phải di chuyển một cách bí mật ạ."

Vẻ mặt của Cale trở nên kỳ lạ trước lời nói của bà. Anh hỏi ngay.

"Trong hoàng cung có người không chào đón chúng tôi sao ạ?"

Bailey trả lời, cảm thán trước sự thông minh của Cale khi ngay lập tức hiểu được ý của bà.

"Vâng. Có rất nhiều người. Thế nhưng Điện hạ có lẽ sẽ chào đón ngài ạ."
"Điện hạ có thái độ thù địch với Thánh Quốc, và trong số các thuộc hạ dưới trướng ngài lại có khá nhiều người đã gia nhập phe của Thánh Quốc."
"Đúng là như vậy ạ."

Cale hỏi tiếp mà không đi sâu thêm.

"Thưa Bộ trưởng. Nhà vua có phải là người đại diện cho ý chí của Vương Quốc Har không ạ?"

Ai là người đang nắm quyền lãnh đạo vương quốc vậy nhỉ.

"Chừng nào Tể Tướng và tôi còn sống, bằng cách nào đó Điện hạ vẫn sẽ có thể nói ra và đạt được mong muốn của mình thôi ạ. Tuy nhiên, cả Tể Tướng và tôi đều đã già rồi."

Bailey và Tể Tướng đang lần lượt phụ trách các vấn đề đối ngoại và nội vụ. Hai người chắc chắn ở cùng phe với nhà vua. Tuy nhiên, vì họ đã già nên cũng đồng nghĩa với việc chiều hướng của quyền lực có thể thay đổi bất cứ lúc nào.
Cale ngay lập tức mở miệng.

"Tôi không thích những thứ rườm rà và tốn thời gian ạ."
"Tôi cũng vậy. Hãy đến gặp Điện hạ trước khi Đế Quốc phát hiện ra ạ."

Việc vua của một quốc gia gặp gỡ ai đó phải được tuân theo quyết định của chính nhà vua.
Bailey đã đưa ra nhận định của mình trong tình huống hiện tại.
Cale Henituse và các đồng đội của ngài rõ ràng là những người mà nhà vua đang chờ đợi.
Bà tiếp tục.

"Vốn dĩ, sẽ mất nhiều thời gian để đi từ đây đến thủ đô. Ngài định sử dụng phép dịch chuyển tức thời đúng không ạ?"
"Vâng."

Bailey, người đã nhìn thấy con rồng Rasheel, hỏi như thể đó là điều hiển nhiên, và Cale gật đầu.

'Hiện tại rồng có thể sử dụng phép thuật.'

Nếu có thể kiểm soát một khu vực bằng Dragon Fear, tức là cũng có thể sử dụng dịch chuyển tức thời.
Bailey nhìn vào vẻ ngoài bình thản của Cale và hỏi trong khi giả vờ bình tĩnh nhất có thể.

"Thưa ngài Cale."

Đây là một câu hỏi rất quan trọng.
Bà cần phải nghe một câu trả lời rõ ràng cho điều này.

"Sau này, sẽ có nhiều việc gây tổn hại đến Thánh Quốc sao ạ?"

Cale biết Bailey đang lo lắng điều gì nên trả lời không chút do dự.

"Từ đầu đến cuối. Thánh Quốc sẽ bị tổn hại ạ."

Vẻ mặt của Bailey sáng lên.

"Trong trường hợp đó, ngài Cale sẽ không làm tổn hại đến Vương Quốc Har, và Điện hạ chắc chắn sẽ đáp lại một cách tương ứng ạ."
"Như vậy thật thỏa đáng. Vậy thưa ngài Bộ trưởng, tôi có thể hỏi thêm hai câu nữa được không ạ?"
"Bao nhiêu cũng được ạ."

Bailey đã sẵn sàng để trả lời bất cứ điều gì.

"Khụ!"

Thế nhưng bà chợt ho khan.

"Cậu chủ."

Quản gia của Lâu Đài Đen đến gần và đưa cho bà một chiếc khăn tay đồng thời nhẹ nhàng gọi Cale.

"Có lẽ chúng ta nên tạm dừng cuộc trò chuyện này thôi ạ."

Bailey vẫy tay trước những lời của Cale.
Khụ, khụ. Thế nhưng bà không thể ngừng ho.
Do tuổi cao cộng thêm vừa đi qua cánh đồng tuyết hiểm trở, đồng thời phải chịu đựng Pose của Rồng Hỗn Huyết cho nên cơ thể của một người bình thường như bà đang phải chịu rất nhiều gánh nặng.
Mặc dù không bị thương nghiêm trọng, thế nhưng bà ấy đang trong tình trạng cần được nghỉ ngơi.

"Không, không sao đâu ạ."

Bailey tỏ ra sẵn sàng để nói chuyện nhiều hơn.

"Vậy tôi sẽ hỏi ngắn gọn thôi ạ."

Cale chỉ hỏi những câu hỏi cần được giải đáp ngay.
Vì là Bộ trưởng phụ trách đối ngoại, đây hẳn là lĩnh vực mà bà ấy sẽ hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác.

"Ngài nghĩ tiếp theo Thánh Quốc sẽ có hành động như thế nào ạ?"

Khóe miệng Bailey nhếch lên.
Đây là câu hỏi mà bà đã chờ đợi.

"Tối nay, à không, bọn họ sẽ đợi đến ngày mai. Nếu như Chỉ huy Jenyu không báo cáo lại bất cứ điều gì vào ngày mai. Đồng thời, nếu như không có Rồng Hỗn Huyết nào chết."

Bà xòe ba ngón tay ra.

"Sẽ có ba điều được thực hiện cùng một lúc."
"Tôi đang lắng nghe ạ."

Ngay khi Cale chuẩn bị để lắng nghe một cách yên lặng, Bailey đã mở miệng.

"Đầu tiên, bọn họ sẽ gửi đến một đội quân chinh phạt khác."

Đây là điều mà Cale cũng đã đoán trước.

"Tuy nhiên, ngoài hiệp sĩ Rồng Hỗn Huyết, lần này sẽ có thêm cả Điều Tra Viên nữa."

Cale nhanh chóng giơ tay lên ngắt lời bà.

"Điều Tra Viên là ai vậy ạ?"

Bailey không nói nên lời trong giây lát.
Cale vừa cười vừa nói thêm.

"Tôi thực sự không biết gì hết ạ."

Bailey không tin điều đó.

'Ngài ấy đang tự hạ thấp mình để tìm ra sự khác biệt giữa thông tin mà ngài biết với thông tin của Vương Quốc Har.'

Nếu là vậy thì bà không thể trả lời đơn giản được.
Không phải những điều mà công chúng đều biết, mà bà phải nói ra những câu chuyện đang được ẩn giấu.

"Bề ngoài, các Điều Tra Viên là những người tìm đến những tổ chức hoặc cá nhân bị nghi ngờ là dị giáo hoặc kẻ giả mạo trong Thánh Quốc để phán xét họ. Thế nhưng những gì mà bọn họ thực sự làm là 'Thanh Lọc' ạ."
"Thanh Lọc sao ạ?"
"Vâng. Bọn họ thanh lọc bằng cách tiêu diệt tất cả những sinh vật gây trở ngại cho Giáo Hội và Đế Quốc để giành quyền kiểm soát lục địa ạ."

Điều Tra Viên sẽ thực hiện công việc dọn dẹp trong khi ẩn náu trong bóng tối của Đế Quốc và Giáo Hội.

"Sức mạnh của họ được cho là thấp hơn một chút so với các hiệp sĩ Rồng Hỗn Huyết. Tuy nhiên, bọn họ cũng là một trong những lực lượng mạnh mẽ nhất thuộc phe Đế Quốc."
"Và sao nữa ạ?"

Cale biết lời giải thích của Bailey vẫn chưa kết thúc và hỏi thêm một câu.
Bailey nhận ra rằng câu trả lời mà anh muốn không phải là những điều được tiết lộ công khai với công chúng.

Dù cơ thể mệt mỏi, thế nhưng đôi mắt bà ấy vẫn sáng ngời.

"Theo những gì mà Vương Quốc Har chúng tôi đã tìm thấy, tôi cho rằng những kẻ này chính là lực lượng mạnh nhất của Thánh Quốc ạ."

Phùu.
Bà dừng lại một lát để làm dịu đi cơn ho của mình, thế rồi nhấp một ngụm trà do người quản gia tóc bạc đưa cho.
Lạch cạch.

Bailey tiếp tục nói khi đặt tách trà xuống.
Lý do tại sao bà cho rằng Điều Tra Viên chính là lực lượng mạnh nhất-

"Tuy bọn họ được biết đến là con người, thế nhưng dựa trên thông tin chúng tôi thu thập được, kết luận của chúng tôi chính là, họ không phải là con người."
"Vậy thì bọn họ là ai?"

Không ai có thể biết Bailey đã ngạc nhiên đến mức nào khi phát hiện ra sự thật dựa trên thông tin mà họ có được đâu.

"Điều Tra Viên chính là-"

Bọn họ là.

"Elf ạ."

Những kẻ ở gần với rồng nhất và hầu hạ chúng.

'Ồ.'

Trong lòng Cale cảm thán.

Elf.

Anh chưa bao giờ nghĩ đến điều này.

'Chà, Cây Thế Giới đã bị rồng chiếm giữ, đương nhiên Elf cũng sẽ trở thành cấp dưới của chúng thôi.'

Cale gật đầu và mở miệng.

"Vậy thì điều đầu tiên sẽ là gửi đội quân chinh phạt thêm lần nữa. Điều thứ hai là gì ạ?"

Bailey mở miệng, nhớ lại trong đầu hình ảnh Cale không hề do dự ngay cả khi nghe thấy từ Elf.

"Thứ hai, họ sẽ liên lạc với Điện hạ."
"Để có thể tìm hiểu xem Vương Quốc Har đã làm gì."
"Đúng vậy ạ."

Đây cũng là hành động hiển nhiên thôi.

"Vậy còn điều thứ ba thì sao ạ?"
"Đó là-"

Lần đầu tiên Bailey do dự.
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt bà chuyển sang Rasheel với mái tóc cạo nửa đầu đang ngủ gật ở một góc phòng.
Theo ánh mắt đó, Cale cũng nhìn Rasheel.

"Tôi hiểu rồi ạ."

Anh đã biết điều thứ ba.

"Ý ngài là Điện Thờ sẽ mang rồng vào phải không ạ?"
"Vâng. Tôi chắc chắn họ sẽ làm vậy ạ."

Kể từ khi Thành phố Thần thánh trở thành Thánh Quốc, chưa từng có tiền lệ một nửa số hiệp sĩ Rồng Hỗn Huyết đột nhiên bị cắt đứt liên lạc như vậy.
Vì thế từ Đại Điện, Giáo Hoàng chắc chắn sẽ liên lạc với rồng.

"Rồng sẽ không đến Dãy núi Erge ngay lập tức. Tuy nhiên, vẫn tồn tại khả năng sẽ có một con rồng đến đây ạ."

Bailey tiếp tục nói một cách thận trọng.

"Có lẽ sẽ có một con rồng tới đó ạ."
"Là vậy ạ."

Cale nghĩ.

'Nếu chỉ là một con rồng, chúng ta có nên bắt và thẩm vấn kẻ đó không nhỉ?'

Nếu bị Eruhaben-nim đánh thành cát bụi thì chẳng phải hắn ta sẽ phải phun ra hết sao?
Sáu con rồng có vẻ sẽ dễ dàng đánh một con rồng thôi.

"......."

Bailey nuốt khan.
Khi nhìn thấy ánh mắt bình thản của Cale và đôi mắt của con rồng có vẻ đã ngủ gật, sự kỳ vọng dâng trào trong đôi mắt lấp lánh của bà.

"Khụ!"

Tuy nhiên, cơ thể già nua của bà khó mà chịu được những kỳ vọng như vậy.

"Ôi trời."

Cale đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

"Xin hãy nhanh đi nghỉ đi ạ. Trong khi ngài nghỉ ngơi, tôi sẽ quay lại gặp các ngài ngay khi việc chuẩn bị cho dịch chuyển tức thời được hoàn tất."
"...Vẫn còn một điều ạ."

Bailey nhớ rằng Cale có hai câu hỏi.

"Câu hỏi còn lại là gì vậy ạ?"

"Ừm."

Sau khi do dự một lúc, Cale nói.

"Có phải Rồng Hỗn Huyết là sinh vật được tạo ra không ạ?"
"Ha."

Bailey nhìn lên trần nhà và bật ra một tiếng cười như thở dài.

"Giáo Hội nói rằng Rồng Hỗn Huyết đã được sinh ra theo cách bình thường như những sinh vật khác."

Đôi mắt bà nhìn Cale.

"Dựa trên thông tin đã thu thập được trong nhiều thập kỷ, chúng tôi đang có vài phỏng đoán."

Tuy mới chỉ là phỏng đoán chứ chưa thể khẳng định.

"Rồng Hỗn Huyết chắc chắn là đã được tạo ra ạ."

Lúc đó, khóe miệng của Cale nhếch lên.
Giọng nói của con rồng vốn đang im lặng đã chạm đến tai Bailey.

"Vậy nếu tra khảo mấy tên Rồng Hỗn Huyết kia, ta sẽ biết được chuyện gì đã xảy ra thôi."

Thế rồi người quản gia đang lặng lẽ phục vụ Bailey đã mở miệng.
Ron nhẹ nhàng cất tiếng.

"Tôi sẽ đảm nhận việc tra khảo ạ."
"!"

Đôi mắt của Bailey mở to.
Ông ta không phải chỉ là một quản gia thôi ư?

"Được. Nhờ ông nhé."

Bà thậm chí còn ngạc nhiên hơn trước lời đáp ngắn gọn của Cale.

'Không thể xem nhẹ bất cứ một người nào ở đây hết.'

Toàn thân bà toát ra mồ hôi lạnh.
Cale nhận thấy tình trạng của Bailey khá tệ và nói với Ron.

"Hãy đưa ngài Bộ trưởng đi nghỉ ngơi đi."
"Vâng, thưa cậu chủ."

Bailey dừng lại khi bước ra khỏi căn phòng nơi Cale đang ở.

Đó là bởi có một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu bà.

"Cái đó, thưa ngài Cale-"

Giọng của bà có hơi run rẩy.

"Không biết, có bao nhiêu con rồng đang ở đây vậy ạ?"

Vào lúc đó, bà có thể nhìn thấy nụ cười trên môi của Cale.

"Để xem nào. Tôi nghĩ chúng ta đang có đủ số lượng ạ."

Bailey cắn môi trước câu trả lời đơn giản của anh. Tim bà đập mạnh, cuối cùng bà vừa nói vừa bật ra một tiếng cười khẽ.

"Có lẽ trái tim của kẻ già này không còn được như trước nữa rồi. Thực sự tôi phải nghỉ ngơi một chút thôi ạ."

"Vâng. Chúng ta sẽ sớm phải đến thủ đô vương quốc, vì vậy dù không có nhiều thời gian nhưng xin hãy nghỉ ngơi thật tốt ạ."

Lạch cạch.
Bailey rời khỏi phòng Cale và tiến đến phòng của khách. Có trợ lý và các hiệp sĩ đang đợi bà ở đó.
Khi Ron đã rời đi, Bộ trưởng nằm trên giường nhìn thấy sự lo lắng và mong đợi trên khuôn mặt của trợ lý.

"Thưa Bộ trưởng."
"Sao thế?"

Người trợ lý do dự, trao đổi ánh mắt với các hiệp sĩ và quan chức xung quanh, thế rồi mở miệng.
Đây chính là điều mà mọi người đều tò mò.

"Thưa, Cale Henituse này có liên quan đến Đại công tước Snow không ạ?"

Bailey nhắm mắt lại.
Một màu đỏ nổi bật trong thế giới màu trắng hiện lên trong tâm trí bà.

"Ngài ấy nói là không có liên quan gì cả."

A.
Ngay khi nghe thấy tiếng thở dài của ai đó, Bailey tiếp tục.

"Cho dù, ngài ấy có liên quan đến Đại công tước thì chúng ta có thể nói gì đây?"

Đại công tước Snow.
Khi họ bị tấn công, Vương quốc Har đã sụp đổ dưới áp lực của Đế Quốc và phe đối lập đang cố gắng bám lấy Đế Quốc nên đã không thể gửi đến bất kì sự trợ giúp nào cho họ.

"Thế nhưng bây giờ sẽ khác."

Nhà vua trẻ tuổi Danis.
Nếu là ngài ấy.
Dành cho ngài Cale, người không biết mang họ Henituse hay Snow.

"Chúng ta sẽ cung cấp cho họ tất cả những gì mình có."

Ngay cả khi chúng ta không có nhiều.

"Trợ lý."
"Vâng."

Bailey quyết định sử dụng sức mạnh lớn nhất mà vua Danis đã ban cho mình.

"Ta phải gửi một bức thư cho trưởng lão."

Đôi mắt của người trợ lý mở to.

"...Ngài đang nói về người ấy sao ạ?"

"Đúng vậy. Khi đến thủ đô, cậu hãy đi liên lạc với người đó."

Bailey nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tuyết trắng đang rơi.
Một sự tồn tại trắng như tuyết.
Người bảo vệ bí mật của Vương Quốc Har.
Lá bài cuối cùng sẽ không xuất hiện trừ khi Vương Quốc đứng trước nguy cơ bị hủy diệt.

"Đã đến lúc con rắn trắng hành động."

Một nhân thú già đã sống sót trước thảm họa của thời kì biến động.
Chúng ta cần liên lạc với người ấy.

"Tất nhiên, việc trưởng lão có di chuyển hay không là tùy thuộc vào bản thân ngài, thế nhưng ta vẫn phải liên lạc với ngài ấy trước."
"Liệu ngài ấy có muốn di chuyển không ạ?"
"...Ta cho rằng ngài sẽ di chuyển."

Kinh nghiệm có được trong nhiều năm đang nói với Bailey.

"...Trong tương lai, sẽ có một trận chiến giữa Thánh Quốc và Vương Quốc Har, một trong hai sẽ phải diệt vong."

Trái ngược với việc đề cập đến nguy cơ diệt vong của đất nước mình, đôi mắt của Bailey vẫn sáng ngời dù cho cơ thể đã già nua.
Đó là ánh mắt của người đã tìm thấy cơ hội.

***

"Ta sẽ đi."

Cổ Long Eruhaben tiến lại gần Cale, người đang chuẩn bị đi gặp vua Danis.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top