Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 233: Biểu tượng của chiến thắng (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* * *

Sau khi kết nối liên lạc video trực tiếp với Lâu Đài Đen, người mà Cale gặp chính là rồng Mila đang cười một cách ngượng nghịu.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Đáp lại câu hỏi của Eruhaben, Mila nhẹ nhàng nói.

- Ừm. Xin lỗi mọi người.

Nó giống như hình ảnh của một người chị trước một tình huống bất đắc dĩ vậy.

(Chị ở đây là Noona, tác giả muốn nói Mila giờ như thể chị gái của Rasheel á. Noona là từ mà con trai dùng để gọi con gái lớn tuổi hơn nha.)

- Hiện tại không có gì đặc biệt để sai đứa trẻ Rasheel đó làm, cho nên tôi đã bảo nó đứng trên nóc lâu đài và quan sát xung quanh ạ.

Cale im lặng.

'Trong thời tiết lạnh thế này, lại đi bảo người ta đứng yên trên mái nhà dưới tuyết rơi ư?'

Rasheel. Anh chàng đó cũng là một con rồng mà, đối xử với anh ta như thế có ổn không vậy?

- Chắc vì thế nên nó mới thấy chán và quyết định chơi trò nâng cao giác quan lên để cảm nhận từng thứ xung quanh. Sau đó nó phát hiện ra một con rồng và đã đưa một đứa trẻ loài người ở gần đó theo cùng, hình như là vậy ạ?

Mila lắc đầu.

- Ôi, thật là một đứa trẻ bốc đồng mà.
"Phải mắng nó một chút mới được."

Eruhaben thở dài nói, và Cale, người đang im lặng lắng nghe, mở miệng với một cảm giác e ngại khó hiểu.

"Đứa trẻ loài người đi cùng ngài ấy là ai vậy ạ?"

Rosalyn? Choi Han?

- Clopeh Sekka. Nó đã đưa đứa trẻ đó đi theo.

Khoảnh khắc Cale nghe thấy điều đó, anh bất giác mở miệng.

"Ngài ấy đã chọn một người giống mình đi theo cùng."

Vào lúc đó, Raon chen vào với giọng nói trong trẻo.

"Con người à, sai rồi! Rasheel không thể bằng Clopeh Sekka được đâu!"

Cale không phải là người chấp nhặt.

"Đúng vậy. Nhóc nói đúng."

Nếu con rồng 7 tuổi đã nói vậy thì anh cũng ngay lập tức chấp nhận.

- Khúc khích. Xin đừng lo lắng quá. Vì thấy chán nên cô Witira đã đi theo sau họ rồi ạ.

À ha.
Cale cảm thấy nhẹ nhõm.
Có vẻ như không cần thiết phải quay lại Lâu Đài Đen ngay lập tức.

- Cho nên mọi chuyện sẽ ổn thôi ạ?

Đúng lúc Rồng Mila vừa nhẹ nhàng nói.

- ẦMMMMMMM—--!

Một tiếng động lớn vang lên bên ngoài màn hình liên lạc video.

- ÀOOOO—

Sau đó, một cảnh tượng lọt vào tầm mắt Cale thông qua cửa sổ phía sau vai của Mila trên màn hình.
Cale vô thức mở miệng.

"Cái, cái đó, Mila-nim-"

Anh chỉ ngón tay qua vai Mila.

"Tôi hình như cảm thấy ngọn núi đó đang sụp đổ thì phải?"

Trên ngọn núi tuyết trắng xóa ở đằng xa. Một trận tuyết lở lớn đang xảy ra và đỉnh núi tuyết đã sụp đổ.

- Trời đất ơi.

Biểu cảm của Cale có chút cứng đờ.

- Đó là hướng Lock đã đi mà.

Quả nhiên.
Cale đã đoán chính xác.
Lock đang đi gặp bầy sói sống ẩn náu trong dãy núi Erge cùng với một số đồng đội khác, trong đó có pháp sư Hổ Tộc Gashan.

Chính xác hơn, họ đang định đi gặp tộc trưởng của Tộc Sói và nói chuyện, sau đó sẽ đưa người này đến Lâu Đài Đen.

"Tôi sẽ di chuyển nhanh nhất có thể ạ."

Cale ngắt kết nối liên lạc video.
Thành thật mà nói, anh không lo lắng về Rasheel và Clopeh Sekka.

'Rasheel là một con rồng còn Clopeh Sekka là một người sẽ sống sót cho dù có chuyện gì xảy ra.'

Tuy nhiên, nếu như nhóm Lock khi trở về cùng với người sói lại bị cuốn vào cuộc chiến đó hoặc bị mắc kẹt bởi trận tuyết lở thì sẽ rất không hay.

'Tsk.'

May mắn thay, nhờ có rồng Mila, người đã quay trở lại sau khi đưa Lock và nhóm của cậu đến chỗ bầy sói, họ đã biết được vị trí của bầy sói và có thể dịch chuyển tức thời ngay lập tức.
Anh dời ánh mắt sang phía những người của Vương Quốc Har đang yên lặng.
Vua Danis giật mình khi chạm mắt anh. Ngài né tránh ánh mắt của Cale và nhìn Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Bailey.

"...Đó cũng là một con rồng ạ."

Danis hít một hơi thật sâu trước lời nói của Bailey.
Cale không chú ý đến nhà vua và nói những gì anh cần nói.

"Trước tiên vì chúng ta đã thảo luận xong những chi tiết quan trọng, tôi sẽ quay về Lâu Đài Đen một lát ạ."

Cale nhìn Eruhaben, ngài khẽ gật đầu.

"Eruhaben-nim sẽ ở lại đây để có thể kết nối liên lạc video với tôi."

Khi biết rằng Cổ Long sẽ vẫn ở lại, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Bailey cảm thấy an tâm. Bà vô thức thở phào nhẹ nhõm và chạm mắt với Cale.

"Tại sao Thánh Quốc lại hành động khác với dự kiến, tôi hy vọng Vương Quốc Har có thể tìm ra lý do của việc đó ạ."

Anh nói thẳng những gì mình muốn nói mà không hề do dự.

"Chúng tôi sẽ đảm nhận việc chiến đấu, thế nhưng vẫn còn có những việc khác cần phải được thực hiện, các vị hiểu đúng không ạ?"
"Ta sẽ cố gắng hết sức."

Câu trả lời ngắn gọn của vua Danis hàm chứa nhiều ý nghĩa.

"Bên chúng ta cũng đã chuẩn bị vài phương án rồi. Ta sẽ sắp xếp để tất cả nguồn lực của phía ta đều đạt được trạng thái tốt nhất và sau đó liên hệ với ngài thông qua ngài rồng đây."

Swii, swii-

"Vẫn còn điều ta chưa nói với ngài, đó là bên ta đã chuẩn bị sẵn phương án riêng để đối phó với rồng rồi. Vậy nên-"

Swii swii, swii-

Danis không nói được hết câu và quay đầu về hướng mà ngài nghe thấy những âm thanh khó chịu từ nãy đến giờ.
Đó là một tiếng thở rất nhỏ.
Danis quay đầu khi nghe thấy âm thanh bất thường và dừng lại.
Cale, người nhìn theo ngài, cũng bị giật mình.

"...Nhóc đang làm gì thế?"

Đôi mắt của Cale bắt gặp cảnh tượng Raon đang nằm úp mặt xuống sàn, thò bàn chân trước đầy đặn và mũm mĩm của mình vào dưới ngăn kéo.

Lộc cộc. Lộc cộc.
Ngăn kéo bắt đầu rung chuyển, ngay sau đó Raon rút chân trước ra và giơ nó lên không trung như thể muốn khoe.

"Con người, ta bắt được một con rắn nè!"

Swii, swii swii-
Bên trong bàn tay mũm mĩm của Raon, một con rắn con màu trắng xinh đẹp đang phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Vua Danis hét lên.

"Trưởng, trưởng lão-!"

Trưởng lão?
Khi Cale bối rối, Tể Tướng nhanh chóng lên tiếng.

"Hộ vệ của Vương Quốc Har là một thú nhân trưởng lão. Đây là con của ngài ấy. Tôi nghĩ vị này đến đây với tư cách sứ giả ạ."

Nghe những lời đó, Cale nhìn Raon và Raon vui vẻ hỏi.

"Ta thả ra nhé?"

"...Ừ. Thả ra đi."

Raon buông con rắn trên tay ra, con rắn ngay lập tức rời xa Raon.
Danis bước về phía trước.

"Ngài đến để chuyển lời nhắn của trưởng lão phải không ạ? Ngài đến thật đúng lúc ạ."

Thái độ của Danis đối với con rắn con rất lịch sự.
Rắn con thở hổn hển, thế rồi vẫn di chuyển nhanh như trước.
Danis lại gần con rắn.

"Chúng tôi cũng có chuyện muốn nói ạ. Người đưa tin của chúng tôi có lẽ vẫn chưa đến nơi-"

Danis dừng lại.

"Huh?"

Một âm thanh mơ hồ phát ra từ miệng chàng trai Quốc Vương.
Và-

"Huh?"

Cale cũng bối rối.

'Gì vậy?'

Con rắn con có vẻ sợ hãi đang lao đi một cách rất dữ dội và nhanh chóng.
Hướng về phía Cale.

Swii swii!

Thế rồi nó nhanh chóng bò lên chân Cale và cố gắng chui vào vòng tay của anh bằng mọi cách. Con rắn con dài khoảng một bàn tay rưỡi đang di chuyển gấp gáp đến mức làm Cale chỉ biết ngây người nhìn chằm chằm mà không hề nghĩ đến việc dừng nó lại. Con rắn con từ lúc nào đã nhanh chóng trèo lên vai Cale, thế rồi áp mặt mình vào má anh.

Swii swii-

Với một tiếng kêu nhỏ như thể nó đang cố gắng lấy lại hơi thở, một cảm giác mát lạnh chạm vào má Cale.

"Này, này-"

Raon bàng hoàng nhìn con rắn con.
Cale khẽ di chuyển ánh mắt và nhìn nó.

"Gì, gì vậy?"

Vì quá bất ngờ nên anh không biết nên phản ứng thế nào.
Con rắn con nhìn thẳng vào Cale.

Đôi mắt xanh lục của con rắn trắng khiến cho Cale nhớ đến một người nào đó, một người làm cho anh thấy tụt hứng mỗi khi nghĩ đến.
Khoảnh khắc đó. Miệng con rắn nhỏ mở ra.

"Cha ơi."

Huh?
Cale dừng lại.

'Mình vừa nghe thấy gì vậy?'

Với vẻ mặt ngơ ngác, anh rời mắt khỏi con rắn con và nhìn xung quanh.
Người dân Vương Quốc Har đang rất bàng hoàng trong khi Eruhaben thì đang đau đầu vì phải lấy hết sức bình sinh mà nhịn cười-

"Không phải!"

Cả người Raon run rẩy với đôi má phúng phính. Nhóc gắt gao hét lên không phải.

"Con người của chúng ta không phải là cha ngươi! Đồ rắn ngốc nghếch!"

Trước tiếng hét của Raon, con rắn con giật mình, run rẩy như thể sợ hãi và càng bám chặt vào Cale hơn. Nó không ngừng áp mặt mình vào má của Cale.

"Đừng áp mặt nữa! Con người của chúng ta, da rất yếu đuối! Đừng làm thế nữa! Tránh xa ra mau!"

Raon không biết phải làm gì và liên tục nói hết lời này đến lời khác, sau đó nhóc ta bay lên và đến gần mặt Cale.
Càng như vậy, con rắn con càng run rẩy như thể bị kinh hãi.

"Khoan đã."

Vì vậy, Cale tạm dừng Raon đang đến gần lại.

"!"

Raon nhìn Cale với vẻ mặt rất sốc và lắp bắp.

"Con người, ngươi là cha của con rắn này sao?"

Haa.
Cale thở dài.

"Sao có thể có chuyện đấy chứ."

Phải đến lúc đó biểu cảm của Raon mới sáng lên trong khi quay quay người.

"Đúng thế! Sao có thể có chuyện đấy được chứ! Con người của chúng ta không phải là cha của con rắn này! Con người của chúng ta-!"

Sau khi nói đến đó, Raon lặng lẽ ngậm miệng lại.
Thay vì chú ý đến hình ảnh đó, Cale hướng ánh mắt về phía con rắn nhỏ.

"Nhóc sợ rồng sao?"

Anh hỏi như vậy vì thấy nhóc ta có vẻ sợ Raon quá mức.
Con rắn này thậm chí còn không thể nhìn về phía Eruhaben.
Con rắn gật đầu và mở miệng.

"Mẹ nói nếu nhìn thấy rồng thì bằng mọi giá phải tránh đi."

Swii swii.
Thế rồi nhóc ta lại dụi mặt vào má Cale.

"Tại sao ta lại là cha của nhóc?"

Đáp lại câu hỏi của Cale, con rắn nghiêng đầu, mỉm cười và mở miệng.

"Vì mẹ......?"

"Huh?"

Lại gì nữa vậy?
Khi Cale đang bối rối thì con rắn con đã mở miệng.

"Có mùi giống mẹ."

À.
Thì ra là do mùi hương, Cale đã hiểu, thế nhưng đột nhiên lại cảm thấy kỳ lạ.

'Để nghĩ xem nào, mẹ nhóc này hẳn cũng là rắn. Mình có mùi giống mẹ nhóc ấy ư?'

Rắn có mùi hả?
Không, mình có mùi giống rắn á?
Ủa gì vậy trời?
Cale cảm thấy bối rối, thế rồi từ từ hướng ánh mắt về phía bầu không khí đang yên tĩnh đến kì lạ xung quanh.
Những người bên phía Vương Quốc Har. Tể Tướng, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao, Quốc Vương.
Mặc dù cố gắng không để lộ ra ngoài hết mức có thể, thế nhưng Cale vẫn giả vờ như không nhận thấy sự kinh ngạc toàn tập của họ.
Anh không muốn phải giải thích mọi thứ, và cũng không có thời gian.

"Thưa ngài Cale."

Chính lúc đó.
Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Bailey trao đổi ánh mắt với Danis rồi nhìn Cale.
Ánh mắt đó có gì đó hơi lạ.

'Gì thế?'

Đột nhiên, anh cảm thấy phía sau đầu lạnh lạnh.
Dù sao đi nữa, Bailey mở miệng với vẻ mặt nghiêm nghị.

"...Tuy biết ngài không phải rồng. Nhưng tôi tưởng ngài là con người ạ."

Đúng mà.
Tôi là con người mà?
A, bà ấy nghĩ anh là một thú nhân rắn sao?
Cale nhanh chóng mở miệng để làm sáng tỏ sự hiểu lầm, thế nhưng Bailey đã nhanh hơn một chút.

"...Con rắn không thể trở thành rồng. Ngài có phải là Imoogi không ạ?"

Cale bị sốc và trả lời ngay lập tức.

"Đâu có ạ?"

Bây giờ, những người này lại đang hỏi anh có phải là Imoogi không đấy ư.

'Ưm.'

Thế nhưng anh lại cảm thấy bức bối một cách lạ lùng.
Bởi vì ở túi không gian trong tay anh có một chiếc vương miện màu đỏ.
Chiếc vương miện đó đã được tạo ra bằng cách kết hợp hai vương miện khác cùng với viên ngọc 'phản rồng' của Imoogi.

'Mùi hương đó đến từ đây chăng?'

Cale nghĩ đến viên ngọc màu đỏ được gắn ở giữa chiếc vương miện đỏ. Anh mở miệng trong khi tự hỏi liệu đó có phải là nguồn gốc của 'mùi hương đó' không.

"Ý ngài, là muốn nói tôi là Imoogi sao ạ."
"...Đúng vậy ạ."

Bailey trả lời thẳng thắn như thể không có gì phải giấu diếm.

Swii swii.

Và con rắn tiếp tục dụi mặt vào má Cale.
Ngoài ra, cuối cùng nhóc cũng nói ra những gì mẹ nhóc đã dặn phải chuyển lời.

"Mẹ bị ốm rồi!"

Phịch.
Thế rồi nhóc yếu ớt cúi đầu xuống như thể buồn bã.

"...Trưởng lão không khỏe sao ạ?"

Nghe những lời đó, sắc mặt của vua Danis trở nên trắng bệch.
Lá bài cuối cùng bảo vệ Vương Quốc Har. Tin tức Bạch Xà trưởng lão đổ bệnh chính là một vấn đề lớn đối với họ.
Cale và Eruhaben chạm mắt. Dù không lên tiếng, thế nhưng chỉ bằng ánh mắt hai người đã hiểu ý của nhau.

'Phải đi gặp Bạch Xà chứ?'
'Tất nhiên rồi ạ.'

Lâu Đài Đen.
Sau khi giải quyết xong chuyện ở đó, có vẻ như anh sẽ phải đi gặp Bạch Xà.

'Trước tiên phải dọn dẹp mớ hỗn độn mà Rasheel gây ra đã.'

Và anh cũng cần phải có một cuộc trò chuyện 'nhẹ nhàng' với con rồng địch đã đến đây.
Cale không nghĩ rằng họ sẽ thua.
Dù rồng ở đây có mạnh đến đâu, cũng chỉ có một con rồng đang đến và phía Cale cũng có rất nhiều kẻ mạnh.

"Trước tiên, tôi đi đây ạ."

***

ẦMMMMMM–

Với một tiếng động lớn, Rasheel bị ném xuống núi.

"Ugh."

Một dòng máu chảy ra từ miệng ngài.

"Hộc. Hộc."

Rasheel thở hổn hển với đôi mắt đỏ ngầu. Ngài nhìn xuống tay mình. Mu bàn tay của ngài đã bị cắt đứt và máu đang không ngừng chảy ra.

"Thằng khốn rồng ngu ngục này-"

Mắt Rasheel tràn đầy tức giận.
Máu của ngài nhuộm đỏ nền tuyết trắng.

"Khúc khích."

Một người đàn ông tóc bạc bước xuống trước mặt ngài. Đôi chân hắn từ trên không đáp xuống, tạo ra âm thanh nhẹ nhàng và để lại dấu chân trên tuyết.

"Thật kỳ lạ."

Thần Chiến Thắng đứng vị trí cuối cùng trong 10 vị Thần rồng. Kendal.

Hắn ta mở miệng, dùng ngón tay xoắn mái tóc bạc của mình.

"Con rồng nhà ngươi đến từ đâu vậy?"

Hắn nhìn xuống Rasheel, người đang đứng dậy và mở miệng.

"Thằng điên."

Khúc khích.
Kendal vẫn mỉm cười và nói.

"Thật kỳ lạ. Ta nghe nói ngoại trừ kẻ phản bội thì tất cả rồng đều đã uống nước thánh. Tại sao ngươi không uống nước thánh vậy?"

Hộc hộc.
Rasheel cắn môi.
Kendal nghiêng đầu như thể thấy thú vị.
Hắn nhìn Rasheel, người đang không trả lời và tiếp tục nói.

"Yếu quá, không vui chút nào. Đáng lẽ phải mang nước thánh đến chứ nhỉ?"

Nắm tay siết chặt của Rasheel đang run rẩy.
Tuy nhiên, ngài vẫn liếc nhìn xung quanh.

'Bỏ chạy rồi.'

Clopeh Sekka. Gã đó đã may mắn bỏ chạy được rồi.

'Tên đó phải nhanh chóng trở về và báo cho mọi người biết.'

Rasheel nghĩ.

'Phải có hai người cỡ ta ở đây mới được.'

Con rồng tóc bạc trước mắt.

Để đối phó với tên điên này, cần phải có hai con rồng cùng cấp độ với Rasheel.

"Khúc khích."

Con rồng tóc bạc cười trong khi xoắn tóc. Rasheel lại lao vào Kendal. Tất nhiên, ngài còn nói thêm một câu.

"Đừng có cười mỉa nữa! Xoắn tóc cái đầu mày! Ngứa cả mắt!"

Ngài nói ra suy nghĩ thật lòng của mình.
Đúng lúc đó, Rasheel dừng lại.
Ngài cảm nhận được một sinh vật khác.

"Phư phư. Hình như là thú nhân thì phải?"

Tên khốn tóc bạc trước mắt ngài cười mỉa mai như thể đang rất vui vẻ.

************************************************

Không sao! Thua keo này mình bày keo khác! Choi Han lúc đầu cũng chật vật với Huyết Quỷ mãi mới thắng được mà.
Với cả, tự-tự dưng thấy rắn cũng đáng yêu 😳

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top