Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 240: Điên cuồng, Tôn thờ. Và chân lý (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

***

Cổ Long Eruhaben khẽ bật ra một tiếng cười đầy cảm thán như thể kinh ngạc.

"Ha. Thật không ngờ bên dưới thủ đô lại có một hang động lớn như vậy."

Tại phía Bắc của thủ đô Vương Quốc Har.
Eruhaben rời khỏi cung điện hoàng gia cùng Ngoại Trưởng Bailey và tìm thấy một lối vào nhỏ được giấu kín dưới bức tường phía Bắc thủ đô.
Thông qua đó, một hang động khổng lồ có kích thước gấp vài lần cung điện hoàng gia xuất hiện trước mắt khi ngài đi xuống lòng đất.
Và tại nơi tối tăm nhất trong hang động.

"Ai vậy ạ?"

Một ánh sáng màu xanh sống động xuất hiện trong bóng tối.
Và Eruhaben lại một lần nữa bị ấn tượng.

"Lớn thật."

Khi biến thành dạng rồng, Eruhaben cũng có kích thước đáng kể với cơ thể khổng lồ dài khoảng 30m.
Tuy nhiên, hiện tại ngài không thể không cảm thán.

"Không nhìn thấy điểm kết thúc luôn nhỉ."

Trong bóng tối, ngài nhìn thấy một con rắn khổng lồ dài hàng chục mét đang cuộn tròn, lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Eruhaben.

"Ha."

Cổ Long thực sự kinh ngạc.
Suốt cuộc đời mình, ngài chưa bao giờ nhìn thấy một thú nhân rắn, không, thậm chí là một con rồng lớn như vậy.
Tuy nhiên, giờ không phải là lúc để cứ mãi kinh ngạc như thế này.

"Tên ta là Eruhaben."

Ngài tự giới thiệu mình với Bạch Xà trước mặt.

"Và-"

Eruhaben dừng lại một lúc rồi nói.

"Ta đến thế giới này để tiêu diệt gia tộc Tử Huyết."

Ss-
Trong khoảnh khắc, không khí dưới lòng đất bỗng thay đổi.
Bầu không khí vốn ngột ngạt và ẩm ướt bỗng trở nên sắc bén. Ngoại trưởng Bailey bất giác co rúm người lại.
Bạch Xà và Eruhaben.
Giữa hai sự tồn tại này, Bailey nhận ra điều mình cần làm bây giờ là im lặng chứ không phải là bước lên.
Sau đó, một giọng nói vang lên từ trong bóng tối, nghe vẫn bình thản như trước.

"Ngài không phải là sự tồn tại của thế giới này sao ạ?"
"Đúng vậy."

Eruhaben trả lời câu hỏi của Bạch Xà, Bạch Xà lại hỏi.

"Ngài đến đây để bắt các Thợ Săn sao ạ?"
"Đúng vậy. Nói chung-"

Eruhaben vừa cười vừa nói thêm.

"Ta đến đây để tẩn một vài tên rồng khốn nạn phiền phức."

Cười.
Trong bóng tối, tiếng cười khẽ của Bạch Xà vang lên. Thế nhưng giọng nói điềm tĩnh đó lại nhanh chóng hỏi một câu.

"Hỡi ngài rồng đến từ thế giới khác. Ngài có biết Maxilion không ạ?"

Và Eruhaben trả lời.

"Nhẫn, vương miện, kiếm. Tất cả đều được mang đến đây."

Maxilion.
Dấu vết của con rồng ấy đã được phát hiện trong không gian bí mật của thư phòng tỉnh Tứ Xuyên khi họ đến Trung Nguyên.
Con rồng Maxilion đó, và những đồ vật mà ngài ta để lại: nhẫn, vương miện, kiếm.

Sss-
Âm thanh Bạch Xà di chuyển vang lên.

"Ai đã mang nó đến vậy ạ?"

Bạch Xà lại hỏi một câu nữa, Eruhaben trả lời.

"Những người xứng đáng đã nhận được nó."

Đôi mắt của Eruhaben hiện lên hình ảnh Bạch Xà thò đầu ra từ bóng tối.
Đầu của con rắn ấy còn lớn hơn cả Eruhaben.
Con rắn có kích thước như vậy tiến về phía Eruhaben và cúi đầu xuống.

"Ngài có phải là chủ nhân của chiếc nhẫn không ạ?"
"Hiện tại thì ta đang cầm nó."

Tất nhiên nó không phải của Eruhaben.
Ngài chỉ đang bảo quản nó trước khi đưa cho Raon mà thôi.

"Vậy ngài chính là Hy Vọng sao ạ?"

Bạch Xà lúc này đang nói.
Chủ nhân của chiếc nhẫn chính là Hy Vọng.
Vây sự tồn tại đó có phải là Eruhaben không.
Eruhaben trả lời không do dự.

"Đừng nói nhảm nữa."

Đôi mắt Bailey mở to trong khi theo dõi tình hình.
Mặc kệ điều đó, Eruhaben nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh lục của Bạch Xà và mở miệng.

"Ngươi cũng có Dragon Fear."
"!"

Bailey rất ngạc nhiên trước lời nói đó và vô thức há miệng kinh ngạc mà không phát ra tiếng động.

Eruhaben lắc đầu.

"À không. Ngươi là một thú nhân rắn, nên không gọi là Dragon Fear."

Soạt.
Eruhaben vẫy tay hướng về không trung.

"Dừng đọ Fear thôi."

Mãi đến lúc đó Bailey mới cảm nhận được bầu không khí sắc bén tràn ngập khắp hang động đã biến mất. Thêm vào đó, bà nhận ra đây chính là Fear của Bạch Xà.

(Fear dịch như nào nghe cho sang nhỉ? Raw cũng để là Fear (피어) nên tui không biết dịch sang tiếng Việt như nào 🥲)

Và Bạch Xà từ từ mở miệng.

"...Không phải nói nhảm đâu ạ."
"Có đấy. Thật là nhảm nhí."

Khóe miệng Eruhaben nhếch lên.

"Tại sao bọn ta lại là 'Hy Vọng của thế giới này' chứ? Bọn ta không có trách nhiệm chiến đấu vì 'Hy Vọng' đó."

Đặc biệt, sự bực bội càng dâng lên khi ngài nghe tin cái con rồng chết tiệt kia đã gọi Raon là Hy Vọng hay gì đó và chỉ định nhóc là người sẽ cứu Apitoyu.

'Lớn ngần này tuổi rồi!'

Làm sao cái tên đó có thể giao phó nhiệm vụ nặng nề như vậy cho một chú rồng con 6 tuổi, à không, năm nay mới 7 tuổi chứ!
Nếu kẻ đó có Thuộc Tính nhìn thấy 'Tương Lai', và nếu hắn biết về sự tồn tại của Cale, hắn ta sẽ biết rằng Raon còn nhỏ mà!

'Tên khốn nạn này,'

Ngươi không thấy xấu hổ về tuổi của mình sao?

Không, đó là một tình huống hoàn toàn không thể chấp nhận được đối với Cổ Long Eruhaben 1009 tuổi. À không, hiện đã 1010 tuổi.

Vì không có mặt Cale, thái độ của Eruhaben dần dần thay đổi. Tính cách vốn dĩ của ngài đang lộ ra từng chút một.

'Hay do ta đã hồi xuân nên mới vậy nhỉ?'

Eruhaben ngày càng thành thật hơn với cảm xúc của bản thân và cảm thấy mình càng ngày càng trở nên thiếu điềm đạm.

Giống như những tháng ngày tuổi trẻ của ngài vậy.
Cổ Long cố tình không ngăn cản bản thân trở nên như thế. Vì ngài nghĩ điều này cũng là lẽ tự nhiên.
Những cảm xúc mãnh liệt rồi cũng sẽ nhanh chóng lắng xuống nhờ vào thời gian mà ngài đã sống, bao nhiêu năm kinh nghiệm đã mang lại sự minh mẫn cho ngài.

'Tất nhiên, ta hiểu đó có thể là cách duy nhất.'

Ngài hiểu nỗi tuyệt vọng của những người phải dựa vào một chú rồng con để tìm kiếm hy vọng.

Ngoài ra, ngài cũng cho rằng mình cần phải cứu Apitoyu, nơi có liên hệ với nhiều mối quan tâm khác nhau của họ như Choi Jung-geon và Thợ Săn.

Tuy nhiên, Eruhaben không hài lòng với thái độ của Bạch Xà khi cô vừa nhìn thấy ngài đã đề cập ngay đến 'Hy Vọng'. Ngài càng lúc càng nhíu mày sâu hơn.

"Khoảnh khắc ngươi đề cập đến Maxilion, có vẻ như suy đoán của ta đã đúng rồi."

Ngài lập tức nói với Bạch Xà.

"Nhích cái đầu ngươi ra xem nào. À không, nhích cả cái cơ thể to lớn đó đi."

Ngài nhìn chằm chằm vào nơi bóng tối sâu thẳm phía sau Bạch Xà.

"Này."

Eruhaben lên tiếng.

"Ngươi. Đúng, ngươi đấy."

Ngài đã nghe từ Cale.
Có một con rồng mà họ cần phải tìm khi đến Apitoyu, người được dự đoán sẽ là một đồng minh.
Thuộc Tính của con rồng đó khả năng cao sẽ giúp ích cho phe ta.
Eruhaben đã nhận ra ngay khi Bạch Xà đề cập đến Maxilion rồi.
Ngoài ra, lý do mà Bạch Xà đột nhiên lan tỏa một sức mạnh tương tự như Dragon Fear ra xung quanh như vậy.

"Ngươi có phải là con rồng nhìn thấy 'Quá Khứ' không?"

Sự tồn tại mà Bạch Xà đang cố gắng che giấu.
Trong bóng tối. Một người đàn ông trung niên với mái tóc không biết là màu đen hay xanh đậm đang đứng đó.
Sột soạt sột soạt.
Người đó tiến về phía trước.

'Ôi trời ơi.'

Bailey thực sự ngạc nhiên vì có người đang ở đó. Bởi vì bà hoàn toàn không hề nhận ra điều này.

"!"

Và một lần nữa bà lại ngạc nhiên.
Người đàn ông trung niên ăn mặc rách rưới có bộ râu và mái tóc khá rậm rạp kia.

'Mắt-'

Một bên mắt của người ấy đang nhắm lại.
Đồng thời, không thể nhìn thấy bên mắt còn lại vì nó đang được che bằng miếng che mắt.

"......"
"......"

Eruhaben và người đàn ông. Họ nhìn nhau không nói một lời.
Người đầu tiên phá vỡ sự im lặng là người đàn ông trung niên.

"Ta đã nhìn thấy quá khứ."

Lông mày của Eruhaben hơi nhướng lên.

"Chờ chút."

Ngài giơ tay chặn lời người đàn ông lại.

Mọi người đều hướng mắt về Eruhaben. Bởi vì phản ứng của ngài khá kì lạ.
Chỉ có người đàn ông trung niên là im lặng.
Và cuối cùng Eruhaben mở miệng.

"Ngươi bao nhiêu tuổi?"

Đồng tử của Bailey rung lên.

Vào lúc đó, Eruhaben nói thêm.

"Nói cho ngươi biết, ta đã hơn một ngàn tuổi rồi."
"......"

Người đàn ông trung niên đang im lặng chậm rãi mở miệng.

"...Tôi đã nhìn thấy quá khứ ạ."
"Ừ, ừ."

Eruhaben gật đầu liên tục như thể hài lòng, và bảo người kia nói tiếp.
Bailey há miệng ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, thế nhưng Bạch Xà, Cổ Long, và người đàn ông trung niên đều không quan tâm.
Người đàn ông tiếp tục nói một cách điềm tĩnh.

"Khoảng 250 năm trước."

Khoảng 200 năm trước, một sự kiện thảm khốc đã xảy ra ở Apitoyu.
Nhưng câu chuyện mà người đàn ông muốn kể lại xảy ra vào tận 250 năm trước.
Khoảnh khắc ánh mắt của Eruhaben trở nên kì lạ.

"Tôi đã nhìn thấy một khoảnh khắc của thời điểm đó ạ."

Trong không gian hang động yên tĩnh, giọng nói của người đàn ông trung niên nối tiếp nhau vang lên.

"Có hai sự tồn tại đã tìm đến Chúa Tể Rồng đương nhiệm."

Ngoại trưởng Bailey lắng nghe, nhận ra đây chính là thời điểm để biết được nội tình của toàn bộ sự kiện.

"Họ đã đưa ra lời khuyên về cách để rồng có thể kiểm soát và thống trị thế giới ạ."

Khi người đàn ông trung niên dừng lại một lúc sau khi nói đến đó, Eruhaben hỏi.

"Hai sự tồn tại đó là ai?"
"Một người là Người Lang Thang ạ."

Người Lang Thang.
Khi những Đơn Sinh Nhân như Choi Han chết đi và không trở thành Thần hay ứng cử viên kế thừa các vị Thần, họ sẽ trở thành Người Lang Thang.
Và lần này, Cale và nhóm của anh đã nhận ra rằng có một vài Người Lang Thang là Thợ Săn.

"Có lẽ Người Lang Thang đó thuộc gia tộc Ngũ Sắc Huyết nhỉ."

Nghe những lời điềm tĩnh của Eruhaben, người đàn ông lần đầu tiên nở một nụ cười nhẹ trên môi.

"Ngài biết nhiều hơn tôi nghĩ."
"Bình thường thôi."

Eruhaben trả lời nhẹ nhàng như thể không có chuyện gì to tát đồng thời như muốn bảo người đàn ông trung niên hãy nhanh nói tiếp.

"Người còn lại là ai?"
"......."

Chính lúc đó.

'!'

Đôi mắt của Eruhaben mở to.

"Ngươi-"

Tách.
Một dòng máu chảy ra từ miệng người đàn ông trung niên.
Sự im lặng bao trùm nơi đây.
Người đàn ông trung niên thản nhiên lau miệng bằng chiếc khăn lấy từ trong túi ra. Thế rồi mỉm cười yếu ớt.

"Tôi đã bị mù từ khi mới được sinh ra. Dù con mắt này không thể nhìn thấy hiện tại, nhưng nó lại cho tôi thấy những điều xảy ra trong quá khứ. Vì vậy, tôi đã luôn suy nghĩ mỗi khi sử dụng Thuộc Tính. Liệu có phải tôi đã bị lấy đi đôi mắt vì có thể nhìn thấy những thứ không nên nhìn thấy hay không."

Khi Eruhaben cau mày như thể điều này thật vô nghĩa, người đàn ông trung niên tiếp tục.

"Và việc chảy máu này thi thoảng lại xảy ra mỗi khi tôi cố nói điều gì đó mà mình không nên nói, đặc biệt là khi sự thật mà tôi định nói là rất nặng nề."
"......"

Eruhaben ngậm miệng lại.
Sự thật mà con rồng này nhìn thấy trong quá khứ nặng nề đến mức khiến hắn nôn ra máu ư.

'Hmm.'

Vì lý do nào đó, Eruhaben cảm thấy không ổn.
Một sự thật mà đến cả rồng cũng không thể xử lý được.
Chuyện đó-
Cuối cùng, Eruhaben không nhịn được mở miệng.

"Là Thần sao?"

Một nụ cười hiện rõ trên môi người đàn ông trung niên.

"Tôi không thể nhìn thấy toàn bộ quá khứ. Tôi chỉ có thể nhìn những đoạn được cho phép nhìn mà thôi. Vì vậy, tôi đã không thể nhìn hay nghe về cách thức để Chúa Tể Rồng có thể thống trị thế giới này."

Tuy nhiên.

"Tôi có thể nhận ra danh tính của hai sự tồn tại đã đưa cách thức đó cho loài rồng."

Nó đã khắc sâu trong tâm trí người đàn ông như một bản năng.
Như thể đó là thông tin mà ngài nhất định phải biết, chân lý.

"Hỡi Cổ Long."

Người đàn ông trung niên nói trong khi chảy máu. Thế rồi từ từ mở mắt ra.
Bailey rùng mình.

Ở nơi lẽ ra phải có mắt, lại không có gì hết.
Nơi đó chỉ có bóng tối sâu thẳm.
Eruhaben nhìn thẳng vào bóng tối đó.
Con rồng mang theo bóng tối ấy lên tiếng.

"Chiến tranh. Chiến tranh đã đến."

Thế rồi người đàn ông lảo đảo.

Bạch Xà di chuyển đuôi và tóm lấy cơ thể người đàn ông để ngài ta không bị ngã.
Eruhaben nhìn điều đó với vẻ mặt nghiêm nghị.

Chiến tranh.

Rõ ràng, đây chính là muốn nói tới vị Thần Chiến Tranh.

'Thần Chiến Tranh đã đến gặp Chúa Tể Rồng cùng với Người Lang Thang, một Thợ Săn thuộc Ngũ Sắc Huyết, và nói cho kẻ đó biết cách để thống trị thế giới này sao?'

Thần Chiến Tranh đứng về phía Thợ Săn ư?
Khoảnh khắc tâm trí Eruhaben bắt đầu trở nên phức tạp.

'Thần Chiến tranh-'

Rõ ràng có liên quan đến chúng ta.
Trước hết, chính Thần Chiến Tranh đã phán xét sự tồn tại của năng lực cổ đại của Cale, 'Sky-eating Water'.
Vẻ mặt của Eruhaben trở nên vô cùng lạnh lùng.

Thần Chiến Tranh.
Eruhaben nhớ lại lần gần nhất mà ngài gặp người phục vụ vị Thần đó.

'Endable!'

'Arm' và White Star. Khi đối phó với chúng, ngài đã gặp được một người phục vụ cho Thần Chiến Tranh ở Endable, nơi White Star làm vua.

"...Phó linh mục Cotton."

Eruhaben nhớ ra tên của bà ấy, và cũng lần lượt nhớ ra những thông tin khác.

'Tại Cung điện của White Star. Ta đã phát hiện ra một địa điểm kỳ lạ ở sâu dưới lòng đất. Nó dường như có dấu vết kết nối với chiều không gian khác ngoài thế giới này. Nếu không có kinh nghiệm du hành các chiều không gian thông qua Điện Thờ Thần Chết, ta sẽ không thể nhận ra chuyện này.'
'Và ở đó cũng có dấu vết năng lượng của Thần.'

Đó là những gì mà ngài đã nói với Cale.

(Throwback: ở phần tóm tắt chương 117-188 mình đã đề cập đến chi tiết này rùi, nhưng chỉ là một đoạn ngắn thôi vì hồi ý ta chưa biết về ý nghĩa của chi tiết này:

'- Alberu gọi điện, báo Cale là tìm thấy một hang động nằm ở dưới vương quốc Endable, dù vất nhưng rất phấn khởi (nghe mùi tiền đến).'

Bổ sung: Lúc Alberu gọi điện cho Cale cũng có mặt của Eruhaben nha, ngài đã tóm tắt ý chính về cái hang động này cho Cale biết, lời ngài nói lúc đó chính là hai đoạn 'Tại Cung điện của White Star...năng lượng của Thần' ở trên á.)

Khi ở lại Roan thay vì đến Trung Nguyên, Eruhaben đã tìm thấy dấu vết của việc du hành không gian cùng năng lượng của Thần còn sót lại trong Endable.
Ngài lúc đó đã không nghĩ đây là chuyện gì dị thường-

'Nếu như Phó linh mục Cotton không phải đồng minh, mà là một trong những kẻ đứng sau mọi chuyện thì sao?'

Vậy, điều gì sẽ xảy ra nếu như bà ta đã ở bên White Star với tư cách là Phó linh mục trong khi che giấu thân phận tín đồ Thần Chiến Tranh của mình?
Cũng như những kẻ Thợ Săn coi White Star như vật hiến tế hay một phương tiện.
Nếu như sự thật là người phụ nữ đó đã hành động theo ý muốn của Thần Chiến Tranh và bí mật theo dõi toàn bộ quá trình để nắm được tình hình thì sao?

"Ha!"

Eruhaben bất giác thở dài.

"Thật kinh ngạc."

Dường như ngài đang có thể nhìn thấy từng chút một chân tướng sự việc.

"Này."

Ngài đến gần người đàn ông trung niên và hỏi.

"Còn ai biết về chuyện này nữa không?"

Phù-ù.
Người đàn ông trung niên thở ra để làm dịu cơn đau và trả lời không chút do dự.

"Tôi chỉ mới nhìn thấy quá khứ này chưa đầy nửa năm trước thôi ạ. Ngoài 3 người đang ở đây, còn có một người khác cũng biết."
"Người đó là ai?"

Eruhaben hỏi, và người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm vào ngài.

"Ngài có biết Choi Jung-geon không ạ?"

Eruhaben lập tức nghĩ.

'Phải đến chỗ Cale nhanh nhất có thể.'

Vậy nên ngài hành động ngay lập tức.

"Bạch Xà. Và ngươi."

Eruhaben vươn tay ra và nói với cả hai người.
Uuung-
Cùng với Dragon Fear, bụi vàng bắt đầu bay xung quanh ngài.

"Hãy đến một nơi với ta."

Thân hình khổng lồ của Bạch Xà xuất hiện trong tầm mắt ngài, thế nhưng điều đó không thành vấn đề.
Uu--
Một vòng tròn ma thuật dịch chuyển khổng lồ đến mức lấp đầy hang động dưới lòng đất này được mở ra.

"Chúng ta hãy đến đó và nói về phần còn lại sau."

Dịch chuyển tức thời tới Lâu Đài Đen đã được hoàn thành.

***

Cale đốt lò sưởi và cảm nhận không khí ấm áp trong lều trong khi dựa người vào ghế sofa.
Soạt.
Lúc đó, tấm vải ở lối vào lều được mở ra và có một người tiến vào bên trong.
Đó là Choi Han.

"Vẫn chưa có kẻ thù nào trong tầm mắt ạ."
"Có báo cáo là chúng đã vượt qua biên giới rồi, nên hẳn chúng sẽ đến bằng dịch chuyển tức thời ngay thôi."

Cale bình tĩnh nói và nhìn tấm vải ở lối vào lều đang được vén lên khiến cho gió lạnh thổi vào.
Cánh đồng hoang vu phủ đầy tuyết xuất hiện trước mắt anh.

Đây là một nơi tương đối bằng phẳng được bao phủ bởi địa hình đồi núi hiểm trở, và chính tại đây, thủ lĩnh của các hiệp sĩ Rồng Hỗn Huyết Jenyu đã quỳ xuống.

Thế nhưng cánh đồng đó bây giờ lại 'có chút' khác biệt.

"Quả nhiên Rosalyn-ssi thật tuyệt vời."

Ở hai bên cánh đồng.
Các bức tường băng khổng lồ đã được dựng lên ở mỗi bên.

"Witira-ssi cũng đã giúp đỡ ạ."
"Dù vậy, chẳng phải vòng tròn ma thuật được khắc trên bức tường băng đó là do Rosalyn-ssi và các pháp sư thực hiện sao?"
"Đúng vậy ạ."

Cale bình tĩnh nói.

"Không chỉ là tường thành, đó cũng là vũ khí. Chúng chính là vũ khí sẽ vây hãm quân địch."

Cale không kìm được mà lắc đầu trong khi nói với Choi Han về lều trại.

"Lạnh quá. Đóng lều lại đi."

Thế rồi anh nhìn sang chỗ khác.

"Này."

Có một người đang nằm trên sàn nhà trong tình trạng toàn thân bị trói.
Rồng Kendal, người không thể nhìn thẳng vào Cale.

"Nước thánh là gì vậy?"

Hắn im lặng trước lời nói của Cale.
Cale lại hỏi hắn ta một lần nữa.

"Nó là cội nguồn thế giới à?"

Kendal giật bắn mình.
Cười. Cale mở miệng với một nụ cười sâu.

"Chuyện này ai mà chẳng biết, cứ nói ra đi."

Anh nhẹ nhàng nói thêm.

"Nếu như ngươi muốn sống."
"!"

Tất nhiên, Cale không có ý định giết Kendal. Bởi vì hắn ta có rất nhiều thứ để lợi dụng.
Đôi mắt của Kendal đang run rẩy không ngừng.

Cứ như vậy, bên trong căn lều ấm cúng, Cale chờ đợi đội quân chinh phạt sắp ghé thăm họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top