Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 242: Điên cuồng, Tôn thờ. Và chân lý (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kẻ thù đã đến rồi ạ."

Pháp sư Rosalyn nhìn về phía trước theo lời của một pháp sư khác.
Ở phía xa, có khoảng 5 người xuất hiện.
Cô mở miệng.

"Tôi nghe nói có 3 Điều Tra Viên, và những kẻ còn lại là thành viên của Đoàn hiệp sĩ số 1."

Số lượng Hiệp sĩ thuộc Đoàn Hiệp sĩ số 1 tham gia vào đội quân chinh phạt đầu tiên chiếm khoảng một nửa Đoàn, bao gồm các Rồng Hỗn Huyết thế hệ thứ 1 và thứ 3.
Và hiện tại, nhân sự của đội quân chinh phạt tiếp theo bao gồm 3 Điều Tra Viên và 2 thành viên của Đoàn hiệp sĩ số 1.

"Họ nói rằng có khoảng một trăm người đã vượt qua biên giới."

Pháp sư tiếp lời Rosalyn.

"Dường như chúng chỉ dịch chuyển tức thời những thành viên chủ lực đến đây trước thôi, do phép thuật có hạn."
"Đúng vậy. Và tôi nghe nói vì đến gấp cho nên không phải ai trong Đoàn Hiệp sĩ số 1 cũng đến được."

Con rồng Kendal đã di chuyển quá nhanh, vậy nên để theo chân, bọn chúng đã gấp rút phái người đến.

Chỉ có 5 kẻ thù.

Mặc dù họ có thể giải tỏa căng thẳng do ít kẻ địch hơn dự kiến, thế nhưng biểu cảm của Rosalyn vẫn rất nghiêm túc.
Cô mở miệng.

"Cùng cấp độ với rồng sao?"

Người trả lời câu hỏi ấy là người đã đứng sau lưng Rosalyn từ một lúc trước đó.

"Ừ."

Đó là Choi Han.

"Cùng cấp độ với rồng trước thời kỳ biến động. Điều Tra Viên được cho là có sức mạnh lớn đến như vậy."

Anh đã đến để truyền đạt thông tin cho Rosalyn theo chỉ thị của Cale.
Rosalyn bật cười.

"Nếu vậy, có lẽ chúng ta phải nói là có ba con rồng mới đúng nhỉ?"

Đôi mắt của Rosalyn hướng về năm kẻ đang đứng ở đằng xa.

Tuy không thể nhìn rõ bọn chúng, nhưng cô có thể thấy đối phương đang không hề tỏ ra thiếu kiên nhẫn hay bối rối. Ngược lại, cô cảm nhận được bọn họ đang rất thong thả nhìn quanh nơi này.
Giọng nói bình tĩnh của Choi Han vang lên từ phía sau cô.

"Ổn chứ?"

Nghe những lời đó, một nụ cười sâu hiện lên trên môi Rosalyn.

"Cậu, đang hỏi tớ câu đó đấy à?"

Cô quay người lại và nhìn Choi Han.
Choi Han nhận được ánh mắt của Rosalyn và đọc cảm xúc trong đôi mắt ấy.
Khát khao đương đầu và chiến thắng.
Choi Han nhìn vào đôi mắt đỏ rực lấp lánh vô cùng kia, thế rồi mỉm cười và gật đầu.

"Tớ đã nói điều vô ích rồi."
"Tớ là chỉ huy của chiến dịch này đó."

Trong nhóm của Cale, có tổng cộng ba người từng kinh nghiệm làm chỉ huy.

Cale.
Rosalyn.
Và Clopeh.

Một người là Vương quốc Roan, một người khác là Vương quốc Breck, và người cuối cùng là Liên minh Phương Bắc.
Cale đã phải làm rất nhiều việc, và hai người còn lại cũng không kém là bao.
Vì phải mang theo những gánh nặng như vậy, cho nên họ biết cách đối mặt với nỗi sợ hãi đi kèm với chúng.

"Đây là một cơ hội tốt."

Choi Han vốn đang im lặng đã chuyển sự chú ý sang giọng nói mà anh nghe thấy.
Rosalyn nhìn thẳng về phía trước và lẩm bẩm.

"Lần này nhất định phải thử mới được."

Đôi mắt cô lại hướng về phía Choi Han. Một nụ cười thách thức hiện lên trên môi cô.

"Lúc cậu đi du hành cứu thế giới, tớ cũng không chỉ ngồi không đâu."

Rosalyn ra hiệu.
Các pháp sư vốn đang theo dõi cô nhận được hiệu lệnh và bắt đầu hành động nhanh chóng. Tất cả di chuyển đến vị trí tương ứng của mình.

Hiện tại, những pháp sư đi theo Rosalyn đều là những pháp sư xuất sắc của Vương Quốc Roan và Vương Quốc Breck, cùng với cả những pháp sư đã biến mất sau sự sụp đổ của Tháp Ma Thuật ở Vương Quốc Whipper, những người này sau đó đã tập trung lại dưới trướng Rosalyn.
Trong số đó, có 10 pháp sư thân cận của cô đã đi cùng đến Apitoyu lần này.

Xào xạccc--

Gió thổi đến.
Cơn gió ập đến chỉ bằng một cử chỉ tay của kẻ thù từ đằng xa.
Cơn gió thổi nhẹ nhàng. Thế nhưng lại vô cùng ớn lạnh, như thể đang đưa ra lời cảnh báo vậy.
Rosalyn hất qua loa mái tóc đang tung bay ra phía sau và mở miệng.

"Khi đã có chống lưng (hậu thuẫn) vững chắc như hiện tại, tớ cần phải thử thách giới hạn của mình."

Và.

"Cậu không thấy khó chịu sao?"

Cô thổ lộ cảm xúc thật của bản thân.

"Không có ai trong số những kẻ mạnh mà ta đã gặp ở đây là con người cả."

Tất nhiên, cô vẫn cho rằng thú nhân và Rồng Hỗn Huyết cũng là con người.
Nhưng khi quan sát cách con người nhìn nhận con người ở Apitoyu và tình hình hiện tại ở đây, cô có thể thấy rằng con người trong thế giới này bị cho là những sự tồn tại không có gì đặc biệt cả.
Rồng và Elf đang trở nên mạnh mẽ hơn trước thời kỳ biến động.
Xuất hiện cả những Rồng Hỗn Huyết giống như Golem.
Thậm chí còn có những con người tôn thờ bọn họ.

"Đây là lần đầu tiên tớ cảm thấy như thế này đó?"

Rosalyn càng ngày càng thấy kỳ lạ khi xem xét tình hình ở đây.
Và rồi cô đã nhận ra điểm kỳ lạ là gì.

"Tớ đã gặp những người của Vương Quốc Har và những người trong làng để nói chuyện."

Mọi người ở đây đều cố gắng để đối xử tốt nhất có thể với nhóm của cô.
Tuy nhiên-

"Không có ai đặt kỳ vọng vào tớ cả."

Bởi vì bọn cô là con người.
Cô cũng không phải là một sinh vật đặc biệt bị nghi ngờ về danh tính như Cale.
Trải nghiệm này thực sự mang lại nhiều ý nghĩa cho cô.
Vương quốc Roan hay Vương quốc Breck, không, trong cả thế giới nơi cô ấy sống, mọi người đều kỳ vọng vào cô từ khi sinh ra và có người thậm chí còn ngưỡng mộ cô ấy.
Và Rosalyn đã sống và đáp ứng được phần nào kỳ vọng đó.
Bởi vì cô có rất nhiều tài năng, năng lực và hậu thuẫn.
Dù biết ơn sự thật đó nhưng Rosalyn vẫn không ngừng tham vọng. Vì cô ấy có rất nhiều mong muốn.

"...Bởi vì tớ là con người nên không ai ở đây kì vọng vào tớ, không có ai mong đợi tớ sẽ làm được điều gì đặc biệt cả."

Những suy nghĩ ẩn sâu đó không ngừng thấm vào Rosalyn như nước.

'Không.'

Đối với những người ở đây, kiểu suy nghĩ đó chỉ là lẽ thường tình mà thôi.
Đây chính là sự thật hiển nhiên ở Apitoyu, rằng con người sẽ chẳng làm được gì hết.
Rosalyn cảm thấy khó chịu một cách khó hiểu, nhưng lại không thể nói gì.

"Và trong cuộc chiến này, Thiếu gia Cale phải tạo ra một Linh Vực thì tớ mới có thể chiến đấu với toàn bộ sức mạnh của mình được."

Bởi vì đây là tình huống mà cô không thể tự tin nói rằng 'tôi có thể làm mọi thứ một mình' được.

Và vì các pháp sư cấp dưới đã rời đi để làm việc của mình nên hiện chỉ có Choi Han ở bên cạnh cô.
Vì là Choi Han nên Rosalyn cảm thấy thoải mái khi chia sẻ cảm xúc của mình.

"Thật là, bực mình quá đi mất."

Choi Han tiếp lời cô bằng giọng điệu thờ ơ.

"Cậu sẽ vượt qua được sự bực mình đó thôi."
"Ừ. Đúng rồi."

Và Rosalyn cũng thản nhiên bày tỏ sự đồng tình trước những lời đó.

"Tớ là ai cơ chứ."

Rosalyn lại cảm nhận được cơn gió thổi đến một lần nữa.
Cơn gió này di chuyển theo cử chỉ tay của kẻ thù.
Nó rõ ràng ẩn chứa sức mạnh của kẻ đó.

'Chắc chắn đó là tinh linh.'

Vì có Elf, cho nên cơn gió này chắc hẳn là do các tinh linh gây ra.
Dường như cô đã biết đại khái phương pháp mà kẻ thù đang sử dụng rồi.

Cô mở miệng.

"Tớ phải đẩy bản thân đến giới hạn của mình. Nếu làm được điều đó, tớ sẽ vượt qua được bức tường (bứt phá)."

Lúc đó, Choi Han nhẹ giọng nói.

"Đừng làm quá sức. Không nhất thiết phải vượt qua bức tường đâu."

Cô lắc đầu.

"Cậu thì có thể như vậy. Nhưng tớ thì không. Hoặc vượt qua hoặc phá vỡ bức tường ấy. Tớ là kiểu người phải làm như vậy thì mới giải tỏa được tâm tình."
"Thật là. Đó là lý do cậu mạnh mẽ theo cách khác với tớ."

Choi Han và Rosalyn.
Kiếm sĩ và Pháp sư.
Hai người có tính cách và con đường đi rất khác biệt.
Tuy nhiên, họ lại là những người đồng đội có thể tin tưởng kề vai sát cánh với nhau, bởi vì họ đã công nhận và coi đối phương là bạn.

"Cảm ơn cậu vì đã hỗ trợ?"

Rosalyn mỉm cười và bày tỏ lòng biết ơn với Choi Han, sau đó nói.

"Về bọn Rồng Hỗn Huyết, Choi Han. Cậu, ngài Clopeh, và Hanah-ssi sẽ đảm nhiệm chúng nhé. Ba người làm được đúng không?"
"Ừ. Tất nhiên rồi."

Ngay khi cô ấy đề cập đến 2 tên hiệp sĩ Rồng Hỗn Huyết, Choi Han liền trả lời mà không do dự.

"Vậy tớ đi đây."

Rosalyn rời đi, để Choi Han ở lại.
Dù vậy cô vẫn suy nghĩ.

'Sẽ có những kẻ thù mạnh hơn trong tương lai.'

Nếu không muốn tụt lại phía sau, cô cần phải tiến lên ngay từ bây giờ.
Áp lực chính là món ăn ưa thích của Rosalyn.
Dark Elf Tasha đi đến bên cạnh cô.

"Dường như bọn chúng đã thăm dò phe chúng ta bằng tinh linh gió."

Và phán đoán đó đã chính xác.

"Số lượng là rất lớn."

Gió thổi xung quanh nam nhân Elf theo từng cử chỉ của hắn.
Nam nhân Elf với mái tóc xanh lá cây nhìn nữ nhân Elf tóc vàng.

"Điều Tra Viên số 9, cô định làm gì đây?"

Có 24 Điều Tra Viên.
Elf Yani, người đứng vị trí thứ chín trong số đó, im lặng nhìn về phía trước.
Đáp lại hành động đó, nam nhân Elf Peterson mở miệng.

"Tuy không thể nhìn được vào bên trong lều, nhưng trước mắt ta không cảm nhận thấy dấu vết của Kendal-nim ở đằng đó. Ta nghĩ Kendal-nim đang ở nơi sâu hơn."

"Vậy sao chúng ta không quét sạch chúng luôn đi nhỉ?"

Một giọng nói hoạt bát vang lên.
Elf Ringring (or Lingling, tui không biết là tên nào) với mái tóc ngắn màu đỏ nở nụ cười tinh nghịch.

"Nghe nói tất cả bọn chúng đều là những kẻ lần đầu tiên xuất hiện đúng chứ?"

Peterson nhận được ánh mắt của Ringring liền nói.

"Đúng. Chúng không phải những kẻ mạnh trên lục địa được ghi danh ở Giáo Hội. Tất cả đều là lần đầu tiên xuất hiện. Vậy nên mới có vấn đề."

Vẻ mặt của Peterson hơi cứng lại.

"...Có cả Dark Elf và Elf. Những kẻ này cũng là lần đầu xuất hiện."

Thông qua tinh linh gió, bọn họ đã quan sát được những người được cho là kẻ thù phía sau bức tường băng.
Họ đã phát hiện ra Elf và Dark Elf đang ở đó. Những kẻ này không hề che giấu sự tồn tại của mình.
Tất nhiên, vì đang quan sát từ đằng xa cho nên Peterson không thể nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ, thế nhưng hắn có thể thấy họ đang công khai nhìn thẳng vào tinh linh của Peterson.

"Lần đầu xuất hiện thì sao?"

Ringring nói như thể không hiểu.

"Dù là lần đầu xuất hiện, nhưng chúng cũng đâu phải phe ta đâu?"

Cô ta mỉm cười rạng rỡ.

"Vậy nên giết là được mà?"
"Haa. không dễ thế đâu. Đây là lần đầu tiên một thế lực vô danh xuất hiện sau hơn 200 năm đấy! Hơn nữa, đội quân chinh phạt đầu tiên đã mất tích rồi."

Khi nhắc đến đội quân chinh phạt đầu tiên, ánh mắt của Peterson hướng về phía hai Rồng Hỗn Huyết đang đứng sau lưng mình.

'!'

Tên nhận được ánh nhìn của hắn thì giật mình, còn tên kia thì đứng yên với vẻ mặt vô cảm.

'Chậc.'

Một kẻ thì quá hèn nhát, còn kẻ kia thì cứ như khúc gỗ.
Peterson có vẻ bất mãn trong khi suy nghĩ rằng không biết liệu có phải tất cả Rồng Hỗn Huyết của Giáo Hội đều như thế này hay không, thế nhưng hắn đã kìm lại.
Bây giờ việc nắm được tình hình hiện tại là ưu tiên hàng đầu.

"Và quan trọng nhất, Kendal-nim đang im lặng."

Ringring lần đầu tiên giật mình trước lời nói của hắn ta.

"Suy nghĩ đi. Với kỹ năng của mình, lẽ ra ngài ấy phải lật đổ dãy núi Erge và quét sạch cả bức tường băng đó rồi mới đúng. Thế nhưng hiện tại không phải là quá yên tĩnh sao?"
"Ừ-ừm."

Ringring nói với giọng lo lắng.

"Nếu vậy, có vấn đề thật rồi?"
"Đúng thế. Điều đó có nghĩa là ta phải cẩn thận."

Điều Tra Viên số 17 Peterson nhìn Điều Tra Viên số 9 Yani.
Tuy cô ta không phải một Điều Tra Viên cấp cao, thế nhưng bộ óc thông minh của Yani là rất đáng tin cậy.

"......."
"Yani. Nói gì đó đi."
"Đúng thế, đúng thế! Không lẽ chúng ta cứ đứng đây mãi thế này à? Ta chán quá đi mất!"

Peterson và Ringring lần lượt nài nỉ Yani.
Tất nhiên, họ không hề có cảm giác căng thẳng trước kẻ thù.
Yani nhìn chằm chằm vào hai người, thế rồi mở miệng.

"Giáo Hoàng thật kỳ lạ."
"...Huh?"

Khi một chủ đề hoàn toàn ngoài dự đoán xuất hiện, Peterson ngạc nhiên và nhìn Yani.

Còn Ringring thì lặng lẽ khoanh tay nhìn cô ta.

"Có gì lạ thế?"

Đáp lại câu hỏi của Peterson, Yani im lặng một lúc rồi cuối cùng cũng lên tiếng.

"Chúa Tể Rồng phái Kendal-nim đến phương Bắc ư? Cùng lắm, cũng chỉ là đội quân chinh phạt biến mất thôi mà?"

Giọng nói của Yani vang lên một cách thờ ơ, không khác gì khuôn mặt lạnh lùng của cô.

"Chết thì tạo cái mới là được. Ta có thể tái tạo lại Rồng Hỗn Huyết mà. Không phải số lượng của lũ con người yếu đuối là rất lớn sao."

Yani không hề quan tâm đến việc liệu 2 hiệp sĩ Rồng Hỗn Huyết ở phía sau có đang nghe hay không. Ngược lại, Peterson lại để ý đến chuyện khác.

"Dù cho ở phía Bắc thật sự có sự chuyển dịch năng lượng đến mức làm xáo trộn các quy tắc của thế giới đi chăng nữa. Hành vi của Giáo Hoàng vẫn rất bất thường."
"Thế nên?"

Trước câu hỏi của Ringring, Yani đưa mắt nhìn cô ta.

"Trước tiên sau khi khống chế được kẻ thù, tôi nghĩ Điều Tra Viên số 2-nim nên quay về và truyền đạt tình hình này cho Điều Tra Viên số 1-nim."

Yani liên tục nói không ngừng nghỉ.

"Điều Tra Viên số 2-nim cũng nghĩ như vậy đúng chứ?"

Cười.
Một nụ cười hiện lên trên môi Ringring.

Đó là một nụ cười khá hung ác.
Một nụ cười hoang dại, hoàn toàn không phù hợp với Elf vốn nổi tiếng yêu thiên nhiên và ưa chuộng hòa bình.

"Đúng rồi."

Ringring thản nhiên chỉ thẳng về phía trước.

"Vậy nên, hãy nhanh chóng quét sạch cả bức tường băng đó lẫn bọn nhãi ranh lạ hoắc kia đi. Trước khi về phải có tí thành quả chứ nhỉ?"

Đúng là một con rắn độc ranh mãnh.

Peterson tặc lưỡi trước hình ảnh đó của Ringring.
Cô ta giống như một Elf giả vờ ngây thơ, tinh nghịch nhưng lại làm đủ thứ chuyện ở sau lưng người khác vậy.
Sau đó hắn chạm mắt với Ringring.
Chớp.
Cô ta vừa nháy mắt vừa nói.

"Peterson của chúng ta thật là thuần khiết!"
"Gì cơ?"

Ả này điên rồi à?
Peterson rời mắt khỏi Ringring với khuôn mặt chán chường.
Một trong hai tên Rồng Hỗn Huyết đang theo dõi các Elf trò chuyện đã thầm nghĩ.

'Bọn điên.'

Thuần khiết ư? Bớt xàm đi má.

Thế nhưng ở bên ngoài, người này vẫn giữ vẻ mặt thờ ơ như băng.

(Chắc Ringring khen Peterson 'thuần khiết' vì thấy Peterson không ngần ngại tặc lưỡi dè bỉu mình á)

Vào lúc đó, Peterson phẩy tay.

Xào xạccc—

Gió nổi lên.

"Hình như ngôi làng phía bên kia bức tường băng có gì đó, ta sẽ thăm dò về phía đó và cả những ngọn núi. Để đề phòng thôi."

Yani gật đầu, và Peterson ngay lập tức vẫy tay lên không trung.

Xào xạccc-----

Một cơn gió có phần lớn hơn trước đó bay lên không trung và di chuyển ra xa.

"Chờ chút."

Lúc này, Ringring bước lên.

"!"

Và Peterson dừng lại.
Ánh mắt của Yani hướng về phía cánh đồng nằm giữa các bức tường băng được dựng lên ở hai bên cánh đồng đó.
Ringring mở miệng.

"...Pose......? Không, Fear sao?"

Đó là một giọng nói tràn đầy nghi ngờ.
Mặc dù rất mờ nhạt, nhưng một năng lượng mát lạnh đang tiến dần đến chỗ bọn họ.
Nó khác với gió.
Giống như con sóng nhỏ trong mặt hồ tĩnh lặng lan tỏa đến tận cùng của hồ vậy.
Khoảnh khắc Ringring đứng đầu đối diện nguồn năng lượng lan tỏa kia.

"Ư!"

Một tiếng rên khẽ phát ra từ miệng Peterson.

Ầm!

Cơn gió như thể bị xé toạc giữa không trung tạo ra âm thanh to lớn.
Lông mày Peterson nhíu lại.
Có ai đó đã chặn cơn gió của hắn ta.
Đôi mắt hắn nhìn thẳng về phía trước.

Hwiiing-
Hắn nhìn thấy một sinh vật đang đến gần cùng với cơn gió.

"Ha?"

Khóe miệng Peterson nhếch lên.

"Dark Elf?"

Một Dark Elf đang tiến lại gần phía này cùng với cơn gió.
Đó chính là Tasha.
Loạt soạt loạt soạt.
Witira đang đi bên cạnh cô với vẻ mặt điềm tĩnh.
Và ở giữa Tasha và Witira.

Uuu-uu–

Một người phụ nữ có mái tóc và đôi mắt đỏ, với toàn bộ cơ thể được bao phủ bởi Mana màu đỏ.
Rosalyn khẽ tiến lên phía trước.
Cô nhẹ nhàng nói với Dark Elf Tasha và thú nhân tộc Cá Voi Witira.

"Mỗi người phụ trách một tên nhé ạ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top