Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 245: Điên cuồng, Tôn thờ. Và chân lý (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió đang tập trung lại.
Cư dân của ngôi làng bên dưới dãy núi Erge đang trốn trong nhà và theo dõi tình hình bên ngoài vì lo sợ đội quân chinh phạt thứ hai.
Trong số đó, có người mở cửa sổ nhìn ra ngoài và mở miệng.

"Thưa trưởng làng, gió lạ quá ạ."

Gió đang thổi xuống từ dãy núi Erge.
Cơn gió đi xuống từ dãy núi cao hiểm trở đã vượt qua ngôi làng và hướng về cánh đồng duy nhất ở đây.
Không chỉ có một hai luồng gió.

"...Cảm giác như thể gió đang sống vậy ạ."

Nghe được lời của dân làng, trưởng làng đưa tay ra ngoài cửa sổ.

Xào xạccc—-

Ông cảm nhận làn gió lướt qua tay mình và mở miệng.

"Có lẽ không phải là tình huống xấu đâu."

Ông nhìn xuống đôi bàn tay trống rỗng của mình.

"Gió không buốt."

Không khí tuy lạnh, nhưng cơn gió không hề buốt như lưỡi dao. Vị trưởng làng sống lâu năm biết rõ điều này nghĩa là gì. Ông đã từng nghe về nó khi còn nhỏ.

"Đó là tinh linh."
"Dạ?"
"Các tinh linh gió đang di chuyển."

Đôi mắt của dân làng mở to trước những lời đó.

"...Từ sau thời kỳ biến động, không phải tinh linh là một sự tồn tại hiếm thấy sao ạ?"

Ở Apitoyu, trước khi thời kỳ biến động xảy ra, Elf và tinh linh không xa cách với con người đến vậy. Tất nhiên, họ có rất ít tương tác với con người, nhưng đôi khi họ có thể được bắt gặp ở gần những khu rừng hay ngọn núi với phong cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp.
Ngoài ra thường có thể dễ dàng tìm được những thương nhân giao dịch với làng Elf.
Tuy nhiên từ sau thời kỳ biến động, khó có thể nhìn thấy Elf và các tinh linh thì lại càng hiếm gặp hơn.

Tinh linh đã biến mất.
Thậm chí còn có những tin đồn như vậy lan truyền khắp nơi.

Trưởng làng cười khổ lắc đầu.

"Vốn dĩ đã rất khó để nhìn thấy tinh linh rồi. Nhưng ta vẫn luôn cho rằng họ tồn tại ở khắp mọi nơi."

Vì vậy, tinh linh gió hiển nhiên cũng có mặt ở khắp mọi nơi.
Trưởng làng không hoàn toàn tin vào những 'kiến thức thông thường', thứ đã bị thay đổi kể từ sau thời kỳ biến động.

"Có vẻ như các Elf phe chúng ta đã di chuyển. Và Dark Elf nữa."

Vô số cơn gió lớn nhỏ đều đang di chuyển về một hướng.
Tuy vậy, điều ngạc nhiên chính là những cơn gió này nhẹ nhàng đến nỗi ngay cả tuyết tích tụ trên mái nhà cũng không rơi xuống.
Trong lòng trưởng làng run rẩy lạ thường.

Những cơn gió từ Dãy núi Erge thường buốt lạnh như lưỡi dao, chúng luôn thổi đi một cách dữ dội và tự do.
Hình ảnh cơn gió đó lại di chuyển theo cách vừa lặng lẽ vừa nhẹ nhàng như bây giờ trái lại đem đến khá nhiều nỗi sợ hãi.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy......."

Ánh mắt ông nhìn ra phía xa, hướng về bức tường băng mờ ảo.

"Thưa trưởng làng, thời điểm bức tường băng đó đổ xuống cũng đồng nghĩa với việc mọi chuyện đã kết thúc phải không ạ?"
"...Có lẽ vậy."

Những cơn gió di chuyển về phía bức tường băng vững chãi.
Trưởng làng nhìn điều này và cầu nguyện trong im lặng.

Làm ơn, tôi hy vọng mọi thứ diễn ra tốt đẹp.
Và cầu mong sẽ có làn gió mới thổi vào thế giới này.

Ông gửi đi mong ước của mình vào trong cơn gió.
Chính lúc đó.
Một dân làng chỉ ra ngoài cửa sổ và vô thức hét lên.

"Thưa trưởng làng, đằng kia- đằng kia-"

Họ nhìn thấy có thứ gì đó đang bay lên trời.

"Rắn-"

Đó là từ duy nhất hiện lên trong đầu họ.

Trưởng làng mở to mắt.

"Cơn gió-"

Đôi mắt ông bắt gặp gió đang thổi bay lên bầu trời.

Xào xạcccc–

Những cơn gió thổi dừng lại ở một nơi.

Xào xạcccc—

Những cơn gió khổng lồ tập trung quanh Tasha trở thành một cột lốc xoáy, kéo dài từ mặt đất lên tận bầu trời mà không nhìn thấy điểm kết thúc.
Những cơn gió tụ lại đan xen và va chạm với nhau rồi trở thành một.
Cảnh tượng trông như thể một con rắn đang bay lên trời vậy.
Tuy nhiên, Cale lại đang nghĩ đến điều khác ngoài rắn.

"Giống Imoogi."

Như trong một câu chuyện xưa mà anh từng được nghe, cảnh tượng này giống như thể một Imoogi trường thọ đang bay lên trời vậy.

"Con người, ta không thể nhìn thấy Tasha!"

Như Raon đã nói, không thể nhìn thấy thân ảnh của Tasha.
Thế nhưng Cale không hề tỏ ra lo lắng chút nào về điều đó.

'...Gió.'

Tại trung tâm của Imoogi dường như sắp bay lên trời, Tasha hẳn đang ở tâm điểm của cơn gió ấy.

"Ha."

Anh bất giác mỉm cười.
Thật tuyệt vời.

"Từ khi nào mà cô ấy trở nên mạnh như vậy?"

Dark Elf Tasha.
Cô ấy mạnh như vậy sao?

"Không."

Cale thay đổi suy nghĩ.
Một mình Tasha không mạnh.
Anh đã biết được con đường mà cô ấy lựa chọn.

'Cô ấy đã bắt đầu tận dụng môi trường xung quanh mình.'

Cale ngậm miệng lại và lặng lẽ nhìn cơn lốc gió khổng lồ.
Thế rồi nó đã dừng lại.

Ss—

Một cơn gió khác thổi tới.
Không, nên nói là bay lên cao mới đúng.

ẦMMMM---

Tuyết trên cánh đồng bay lên trời.

Một cơn gió lớn thổi ra từ cơ thể của Điều Tra Viên Peterson, kẻ đang đối đầu với Tasha.

"Con người, con người! Gió chắn chắn đã thổi ra từ cơ thể của tên Elf đó!"

Giống như lời Raon đang kinh ngạc thốt ra, gió chắc chắn đang được thổi ra từ cơ thể của Peterson.

Xào xạccc---

Những cơn gió màu xanh lá cây bắt đầu cuộn xoáy và bay lên trời giống như những cơn gió tập trung quanh Tasha.

"Raon."

Cale mở miệng.

"Bảo mọi người cẩn thận, đừng để bị gió cuốn đi."
"Hiểu rồi, con người! Ta sẽ đi nói với Choi Han và quay lại!"

Gió và gió.

Cuộc đối đầu giữa hai cây cột khổng lồ này thật bất thường.
Cale nghĩ khi nhìn vào điều đó.

'Nếu mọi việc không suôn sẻ thì mình sẽ can thiệp.'

Cale tin tưởng đồng đội, nhưng anh cũng ghét nhìn thấy đồng đội của mình bị tổn thương.
Ánh mắt của Cale tạm thời rời khỏi cơn gió và chuyển sang hướng khác.

Soạt.

Cảnh tượng ở nơi đó chính là, Mana màu đỏ đang bị cắt đứt một cách dễ dàng.

"Ugh."

Rosalyn bật ra những lời gay gắt cùng với tiếng rên rỉ.

"Chết tiệt."

ẦMMM!
Với một tiếng động lớn, Rosalyn bị đẩy mạnh về phía sau và lăn trên mặt đất. Cô lập tức đứng dậy sau khi lăn lộn trên tuyết. Toàn thân cô bị bao phủ bởi tuyết trắng và bùn.

"......."

Cale rời mắt khỏi nơi đó.

Xào xạcccc—

Bởi vì âm thanh của gió đã thay đổi.

Cơn gió xanh bắt đầu di chuyển trước tiên.

"Ngươi nghĩ tại sao rồng lại mạnh?"

Peterson nói những lời này với một nụ cười dịu dàng.
Thế nhưng đôi mắt ấy lại trũng sâu xuống.
Hắn bước một bước.

Xào xạcccc—

Một cơn gió xanh di chuyển cùng với hắn ta. Hắn có thể nhìn thấy rõ Tasha trong cơn lốc khổng lồ. Cùng với cả những chiêu trò mà cô ta đang thực hiện.

"Rồng bẩm sinh đã rất tài năng. Đó là lý do tại sao họ mạnh mẽ."

Xào xạccccc—
Dù hai cơn gió đang xoáy vào nhau thế nhưng, Peterson chắc chắn lời nói của mình sẽ chạm được đến Tasha.

"Không cần phải có lý do đặc biệt cho việc mạnh mẽ. Nếu bản thân vốn đã mạnh thì ắt sẽ mạnh. Vậy thôi. Giống như Thuộc Tính của họ vậy."

Peterson ngưỡng mộ những con rồng.

"Thật vậy, đó là lý do rồng là sự tồn tại đẹp đẽ."

Đó là lý do Peterson cũng muốn trở thành như vậy.

"Ta không thể trở thành rồng. Nhưng ta có thể trở nên mạnh mẽ giống như vậy. Chỉ cần ta nắm được bản chất của họ."

Lúc đó, Peterson nghe thấy một giọng nói vang lên.

Xào xạccc—

Đó là một giọng nói nghe rất rõ ràng dù đáng lý ra họ không thể nghe thấy bất kì âm thanh nào do các cơn gió đang thổi mạnh vào nhau mới đúng.

"Vì vậy mà ngươi có gió trong người à?"
"Đúng thế."

Cội nguồn của thế giới.
Điều Tra Viên Yani đã đưa một phần thứ đó cho tinh linh của mình và chọn cách tăng cường sức mạnh của cả bản thân lẫn tinh linh để trở nên mạnh mẽ hơn.
Ngược lại Peterson đã đưa ra lựa chọn khác.

"Tinh linh mạnh hơn thì sao chứ. Nó cũng có phải là ta đâu."

Bản thân ta mới là điều cần phải mạnh lên.
Giống như dáng vẻ cao ngạo của rồng trong thế giới này.
Từ đầu đến cuối ta phải tự mình vươn lên vị trí cao quý, việc trở nên mạnh mẽ hơn bằng cách mượn sức mạnh của người khác thật là vô nghĩa.

"Ta đã đổi cội nguồn thành gió."

Peterson mỉm cười u ám.

"Ta đã tạo ra Thuộc Tính của riêng mình."

Giống như một con rồng vậy. Không giống như những Elf khác, hắn đã đưa gió vào trong cơ thể mình.
Cội nguồn của thế giới.
Cội nguồn chứa đựng vô số năng lượng tự nhiên, và cũng là khởi nguồn của tất cả mọi thứ.

Vì vậy, Peterson đã lựa chọn thay đổi khởi nguồn của mình.

"Này Dark Elf."

Hắn ta hướng về phía kẻ thù vô hình và nói.

"Thật vô nghĩa khi trở nên mạnh hơn bằng cách mượn sức mạnh của người khác."

Đối với Peterson, cơn lốc do kẻ thù tạo ra giống như một loại rào cản.
Nó là một bức tường thành rất dày và chắc chắn.

Hầu hết mọi người sẽ không thể vượt qua bức tường đó.
Thế nhưng không nhất thiết phải vượt tường.

"Rốt cuộc, thứ không hoàn hảo nhất định sẽ tồn tại lỗ hổng mà thôi."

Bức tường thành được tạo ra từ nhiều viên đá và gạch chắc chắn sẽ có kẽ hở. Nếu bức tường không được làm bằng những viên gạch có cùng kích thước, mà được làm bằng những viên đá tập hợp lại với nhau một cách bừa bãi. Chắc chắn nó sẽ có điểm yếu.

Nói cách khác, cơn gió khổng lồ đó không phải là một thể thực sự.
Bởi vì nó được tạo thành bởi vô số tinh linh tụ lại.
Những viên gạch mà tinh linh yếu đuối tạo ra sẽ dễ dàng bị vỡ vụn mà thôi.

"Lỗ hổng ấy một lúc nào đó sẽ sụp đổ trước một bức tường hoàn hảo."

Nói cách khác.

"Ngươi sẽ sụp đổ."

Peterson bước một bước.
Cơn gió xanh di chuyển theo hắn ta.

Xào xạcccccc—---!

Gió và gió bắt đầu va chạm nhau.
Một cơn lốc màu xanh lá cây va chạm với một cơn lốc trong suốt.
Nói một cách chính xác, cơn gió xanh đang đẩy cơn gió kia xuống.

"Kkkkk. Quả nhiên!"

Peterson mỉm cười.
Không giống như khuôn mặt tươi cười, đôi mắt hắn hiện rõ sự lạnh lùng.

"Lỗ hổng yếu nhất đây rồi!"

Cơn lốc xoáy do làn gió xanh tạo ra đang tập trung vào phần yếu nhất của cơn gió của Tasha.

Xào xạcccc—

Cơn gió của Tasha đang lung lay.

Hình ảnh đó đã được Peterson nhìn thấy một cách chính xác.

Hắn ta hét lên với một nụ cười.

"Ta nghe thấy tiếng hét của tinh linh gió rồi!"

Một trong các tinh linh gió cựa mình như thể đau đớn, đồng thời gió đã giảm đi.

"Gió của ta không chỉ là gió thôi đâu!"

Đó là cơn gió được sinh ra từ cội nguồn của thế giới đấy.

"Chất lượng của nó khác xa so với mấy tên tinh linh gió lang thang vô vọng kia!"

Chúng đã khác nhau ngay từ lúc bắt đầu rồi!
Giống như những con rồng cao quý đó, bản thân hắn về cơ bản đã trở thành một sự tồn tại khác.
Vậy nên, dù cho những cơn gió đó có tụ lại bao nhiêu đi chăng nữa, hắn cũng chỉ cần nhắm vào điểm yếu từ những lỗ hổng và lấy đi hơi thở của kẻ thù là được.
Có thể sẽ có người thấy việc hắn nhắm vào những kẻ yếu đuối là hèn nhát.

'Đó là quy luật của tự nhiên mà?'

Peterson tuân theo các quy tắc của riêng mình.
Kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu.
Hắn tin vào quy luật tự nhiên đó.

Xào xạcccc—

Một tinh linh gió yếu ớt không thể chống cự được nữa và bị đẩy ra xa.
Một khoảng trống xuất hiện trong cơn lốc lớn.
Nụ cười của Peterson càng sâu hơn trước cảnh tượng đó.

Xào xạccc–

Cơn gió xanh của hắn di chuyển.
Hắn sẽ nhắm vào khoảng trống đó và tiến vào cơn lốc để tiêu diệt tên Dark Elf đang ẩn náu bên trong.
Và hắn sẽ trừng phạt những tên tinh linh gió và Dark Elf đã dám tấn công cơn gió chứa cội nguồn này.

Hwiii-

Theo cử chỉ của Peterson, những chiếc gai nhọn nhô ra từ cơn lốc xoáy màu xanh. Chúng dự định lao về phía khoảng trống kia.

Xào xạccc–

Chính lúc đó.
Giữa những kẽ hở.

"!"

Peterson nhìn thấy ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
Đôi đồng tử đen tựa màn đêm đang lấp lánh như ánh sao một cách kỳ lạ.

Dark Elf.
Ngay khi hắn sắp nhận ra đó là đôi mắt của cô, Peterson đã dừng lại.

"Gì-"

Tại sao ngươi lại cười?

Dark Elf đang mỉm cười.
Và cô ta đã nhanh hơn hắn.
Lỗ hổng được tạo ra trong cơn lốc xoáy.
Có thứ gì đó bắn ra từ nó.

Đó chính là ngọn trường giáo của Tasha.

ẦMMMM!

Một tiếng động lớn vang lên.
Thanh giáo dài va chạm với cơn gió xanh. Không, đâm vào mới đúng.
Dù vậy, nó cũng không thể gây ra bất kỳ tổn thất nào cho cơn gió xanh.
Peterson đang định cười nhạo trước sự thật đó, thế nhưng giọng của Tasha đã vang lên trước khi hắn kịp làm như vậy.

"Ta yếu hơn ngươi."

Tasha đang đứng ở trung tâm của cơn lốc xoáy khổng lồ bao quanh mình.
Xung quanh cô ấy rất yên tĩnh.
Đó là bởi các tinh linh gió không đến gần cô.
Đúng hơn, không có một chút gió nào ở sát gần xung quanh cô hết.

- Tasha, tôi sẽ chặn lỗ hổng lại!

Giọng nói của người bạn thân tinh linh chạm đến tai cô.
Khoảng trống bị tạo ra trong chốc lát đã biến mất ngay lập tức.

Xào xạccc---

Cô có thể nghe thấy vì đang đứng ở nơi không có gió.
Giọng nói của rất nhiều tinh linh gió.
Họ đều đồng lòng với cô ấy.

'Cho dù tôi yếu hơn hắn.'

Có một điều cô đã học được từ Cale.
Cậu ấy thực sự rất mạnh mẽ.
Hình ảnh cậu ấy sử dụng nhiều sức mạnh tự nhiên khác nhau thật tuyệt vời đến nỗi khiến cô có cảm giác cậu thậm chí không phải là con người vậy.
Tuy nhiên-

'Phải chuẩn bị.'

Cậu luôn chuẩn bị tốt nhất có thể cho cuộc chiến.
Trong quá trình chuẩn bị, cậu đã sử dụng tốt năng lực của đồng đội mình.
Cale luôn nói như vậy.
'Tôi thích những trận chiến áp đảo.'
Tasha đã tận dụng mọi thứ xung quanh và cuối cùng sử dụng sức mạnh của bản thân đến mức giới hạn để có thể chiến đấu áp đảo như Cale Henituse-

"Ta có thể tạo ra một cuộc chiến áp đảo."

Cô muốn giống như cậu ấy.

'Dù sao thì, có vẻ tên Điều Tra Viên đang coi chúng ta như một bức tường thành.'

Cười.
Tasha khẽ phát ra một tiếng cười.

"Gió là bức tường ư."

Điều đó là không thể.
Gió là sự tồn tại của tự do.

"Ngươi không thể trói buộc nó lại đâu."

Tasha không ngần ngại nói ra lời thật lòng.

"Ngươi, thậm chí còn không biết những điều cơ bản về gió phải không?"

Cô giơ tay lên.
Cây giáo hướng lên bầu trời.

Cô ngẩng đầu lên.
Ở đó có một cơn lốc khổng lồ kéo dài đến tận trời.
Tại nơi trung tâm yên tĩnh của nó, vô số cơn gió đang nhìn xuống một cô gái, Tasha có thể cảm nhận được những người bạn thân của mình.
Cô nói với những người bạn sẵn sàng giúp đỡ và chiến đấu bên cạnh cô.

"Không ai có thể đi ngược chiều gió."

Tinh linh gió của Tasha gọi cô.

- Tasha.

Cô đáp lại điều đó.

"Bắt đầu thôi."

Kẻ thù đã thể hiện toàn bộ sức mạnh của mình.

Xào xạccccc-

Để phù hợp với điều đó.

"Tổng tấn công nào."

Cơn lốc xoáy đã bị vỡ.
Nói một cách chính xác, những cơn gió vốn đang tụ lại thành một thể đã bắt đầu lan ra mọi hướng.
Như thể một quả bom, bọn họ di chuyển trong tích tắc và tất cả đều hướng về một nơi.

Cơn gió xanh của Peterson.

Hàng chục, không, hàng trăm tinh linh gió lao về phía đó.
Đi đầu chính là Tasha đang bay vút lên theo gió.

Hwiiii–

Cây giáo dài quấn đầy gió của cô đâm vào cơn gió xanh.

ẦMMMMM-!
ẦMM! ẦMMM! ẦMMM!

Những âm thanh lớn nhỏ vang lên. Chúng không quá lớn. Tuy nhiên, số lượng âm thanh đã vượt quá hàng trăm. Những tiếng ầm ầm liên tục kéo dài không ngừng nghỉ, lấn át bất kỳ âm thanh lớn nào khác.

"Mấy tên này-!"

Peterson kinh hãi.
Tất cả đều hiện rõ trong mắt hắn.
Những lưỡi dao gió nhỏ - những tinh linh gió bé xíu đang vung vẩy ngọn gió sắc bén của mình trong làn gió xanh của hắn ta.
Mỗi khi cố gắng bật lại bọn chúng, hắn lại bị bọn xấc láo ấy đẩy lùi và sau đó lần lượt bị tấn công bởi các tinh linh gió khá lớn khác.
Bên cạnh đó, thanh trường giáo của Tasha đang liên tục đâm vào cơn gió xanh.

"Chết tiệt!"

ẦMMM, ẦM! ẦMMMM!
Các cuộc tấn công liên tiếp đã không cho Peterson cơ hội để di chuyển.
Tasha có thể cảm nhận rằng Peterson đang bối rối.
Dù có muốn thì hắn ta cũng không thể di chuyển được. Do gió thổi quá mạnh cho nên hắn không có thời gian để làm điều đó.

Hwiiii–

Cơn gió xanh quay cuồng dữ dội hơn. Như thể nó đang cố rũ bỏ cơn gió xung quanh mình vậy.
Thế nhưng gió không phải là thứ có thể bị lay chuyển.
Khi bị rung chuyển, gió cũng lắc lư theo sự rung lắc ấy chứ không hề tan biến.
Khi cơn gió xanh rút lui, nó cũng rút lui theo.

ẦMMM, ẦM!

Và thậm chí thi thoảng còn có một vài cơn gió nhỏ thổi tới để công kích.
Không có quy tắc nào cho tất cả những chuyển động đó cả.
Gió thật tự do.
Vì vậy, không dễ để đưa ra bất kỳ phán đoán nào cho chuyển động của nó.
Tuy nhiên, chỉ mình Tasha là có thể di chuyển thoải mái trong sự tự do ấy.

- Tasha! Tất cả mọi người đều nói là cậu có thể leo lên lưng của chúng mình!

Tasha đặt chân lên.
Cô giẫm lên hàng trăm cơn gió như thể đang đi trên mặt đất.

Có cơn gió bay lên không trung, có cơn gió rơi xuống dưới.
Tasha bước đi theo ý mình và vung ngọn giáo.

ẦM!
ẦMM!

Cô đâm ngọn giáo của mình vào tất cả những nơi có thể của cơn gió xanh.

ẦMMM! ẦM!

Cô và các tinh linh gió đều biết.
Đáp án đúng chính là tấn công Peterson không ngừng để cho hắn ta không thể di chuyển.
Và-

"Gió không bao giờ ngừng nghỉ."

Không có gì dễ dàng hơn việc nói với một sự tồn tại luôn chuyển động là 'đừng dừng lại' cả.

"Heu-"

Tasha không biết tại sao lại nở nụ cười.

'Mình hiểu rồi.'

Sau khi có kinh nghiệm chiến đấu cùng với hàng trăm tinh linh gió, cô nghĩ cuối cùng mình cũng đã hiểu được.
Bản thân phải chiến đấu như thế nào.

'Mình cần phải hòa nhập.'

Cưỡi trên ngọn gió tự do này.
Và trở thành một phần của thiên nhiên.
Cho dù không nói ra thế nhưng nếu cô hướng tới cùng một mục tiêu với những người bạn này-
Hàng trăm mảnh ghép cuối cùng đã được tập hợp lại.

"Nó sẽ trở thành một dòng chảy lớn."

Giống như những giọt nước tập trung lại để tạo thành một dòng sông và chảy ra đại dương mênh mông.
Gió cũng có thể làm điều tương tự.
Là vậy đó, họ cũng chỉ cần làm giống như vậy là được.

Chỉ cần được tự do.
Và làm theo ý mình.

Gió chưa bao giờ ép buộc Tasha cả.
Nó chỉ hỗ trợ cho cô ở bất cứ nơi nào cô ấy đến.

"Ha, haha-"

Tiếng cười bật ra khỏi miệng cô.
Cô cũng không biết lý do. Chỉ là cô muốn cười thôi.

Dù cho chưa chiến thắng.
Cô thấy rất phấn khích một cách kỳ lạ khi thả mình trong gió và chiến đấu cùng với vô số tinh linh gió.

Cô bước một bước.
Gió xuất hiện dưới chân cô.
Vốn dĩ gió vẫn luôn tồn tại ở đó.
Ngọn giáo của cô di chuyển.
Gió lại mở đường cho nó.
Vốn dĩ gió vẫn luôn làm như vậy.

'Đúng thế.'

Gió vốn dĩ luôn tồn tại và vốn dĩ luôn như vậy.
Trong cơn gió này, Tasha cuối cùng cũng biết cảm giác hòa mình vào trong gió là như thế nào.
Và cô thực sự đã nhận ra.

'Tôi là một sinh vật của tự nhiên.'

Tôi vốn dĩ luôn tồn tại và hành động như thế này.
Tất nhiên là vậy rồi.

Cười.

Tasha tự hỏi đây là loại nhận thức gì khi cô nhận ra nó bằng việc chiến đấu với tên Điều Tra Viên, nhưng nhờ hắn mà cô đã có được sự tự tin.

"Dòng chảy đã đến bên ta."

Một dòng chảy khổng lồ đang theo sau cô ấy.
Chỉ điều đó đã là đủ để giúp cô chiến thắng.
Cô không cho rằng đây là niềm tin hão huyền gì mà chính là chân lý.
Chính lúc đó.

Sss-

Một cơn gió đến gần cô.

"!"

Tasha bị sốc.

- Tasha, Tasha!

Lúc đó, tinh linh gió khẩn trương gọi cô.
Và Raon đang nằm trên đùi Cale sau khi đến chỗ Choi Han đột nhiên bật dậy.

"Con người, con người!"
"Huh?"

Khoảnh khắc Cale đang tập trung quan sát chiến trường và trả lời đại khái nhóc ta.

"Ta cảm nhận được một cơn gió cực lớn!"
"...Gì cơ?"
"Ta cảm nhận được một tinh linh gió mạnh mẽ! Đây là lần đầu tiên ta cảm nhận được một tinh linh mạnh như vậy!"

Một tinh linh gió siêu mạnh ư?
Khi Cale đang ngây người cố gắng tìm ra ý nghĩa của điều này.

- Dark Elf à.

Tasha nghe thấy giọng nói của ai đó.

- Ta cảm nhận được gió từ con. Thì ra con chính là đứa trẻ tạo nên dòng chảy.

Cô cảm nhận được một cơn gió nhỏ thổi đến làm ngứa má mình.
Cô quay đầu lại.
Ở đó, một con bướm làm bằng gió đang đứng đó mà không hề bị lung lay trước vô số cơn gió.
Con bướm hỏi cô.

- Đứa trẻ, con có thể cứu gió của thế giới này không?

Vào lúc đó, Tasha nghe thấy giọng nói của tinh linh gió của mình.

- Hỡi Vương, Vương-

Sự tồn tại duy nhất mà tinh linh gió gọi là Vương chỉ có Vua Tinh Linh Gió mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top