Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 258: Hỗn loạn chồng chất hỗn loạn (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"......"

Người giám hộ Elf nhìn lòng bàn tay Cale với vẻ mặt ngơ ngác. Thế rồi cô nhìn khuôn mặt của anh.
Nhìn xuống lòng bàn tay, rồi lại nhìn lên khuôn mặt anh.
Sau khi lặp đi lặp lại điều đó vài lần, cô mở miệng.

"Tôi có một tấm bản đồ sơ bộ bên trong lâu đài. Tại sao ngài lại cần nó-?"
"Cướp lâu đài ạ."

Tuy đã nói những gì cần nói, nhưng Cale vẫn nhắc lại lần nữa một cách thân thiện.

"...Ngài định cướp lâu đài của Ryan sao ạ?"
"Vâng."

Ngay cả khi bị hỏi lại, anh vẫn tử tế gật đầu.
Và mỉm cười.

"Tôi nghe rằng ở đó có 'Tiếng khóc của Hoàng Hôn' ạ."
"!"

Vai của Bạch Xà Wisha run lên. Không chỉ có cô ấy.
Tộc Trưởng Tộc Sói Nia và thợ săn Koukan. Hai thú nhân đang đứng ở một góc vô cùng kinh ngạc mà tiến lên một bước.

"Tiếng khóc của Hoàng Hôn! Không phải thần vật đó đã tan vỡ rồi sao?"

Koukan mở miệng với giọng run rẩy.

"Nếu, nếu có thứ đó thì không biết chừng sẽ có thể cuồng nộ hóa đúng cách! Đúng không ạ, thưa Tộc Trưởng?"
"Vâng, vâng!"

Nia gật đầu một cách mạnh mẽ như thể linh hồn đã rời khỏi cơ thể cô từ lúc nào.

"Xin, xin ngài hãy nói chi tiết hơn ạ!"

Và khi Bạch Xà nói bằng giọng lắp bắp hiếm hoi, Cale thản nhiên nhún vai.

"Tất nhiên rồi ạ. Ta cũng phải bàn về những việc cần làm nữa, nên hãy ngồi xuống và nói chuyện một chút nào."

***

Lê lết, lê lết.

- Con người, con người! Phải cúi thấp hơn nữa! Phía trước sẽ càng hẹp hơn đấy!

Rồi rồi.
Cale cúi xuống hơn nữa.

- Cúi giống rùa ý! Thấp nữa! Thấp nữa!

Thế rồi nhóc ta bò về phía trước.

"Em không mệt chút nào hết!"
Nyaaoong.

Ngay trước mặt họ, On và Hong bước đi thong thả trong hình dạng mèo. Những bước đi của On thậm chí còn rất duyên dáng. Có vẻ như nhóc ta đã học được cách đi thanh lịch từ Ron.

"Cale-nim, ngài ổn chứ ạ?"

Giọng của Choi Han vang lên từ phía sau.

"Để tôi cõng ngài nhé? A."

Anh ngừng lại khi đang nói.

"Ở đây không cõng được đâu!"

Như Hong đã nói, đường hầm này quá hẹp để có thể cõng.

"...Ta sẽ tự đi."

Cale thở dài và nói.
Một giọng nói phát ra từ phía trước.

"Đi thêm một chút nữa, là sẽ đến lối vào ạ."

Đó là Bạch Xà. Cô ấy cũng đang bò từng bước một.

"Đây là con đường duy nhất để bí mật đi vào trong lâu đài-, tôi xin lỗi vì sự bất tiện này ạ."

Nhóm Cale hiện đang sử dụng lối đi bí mật để tiến vào lâu đài của Rồng Ryan.

'Sẽ rất nguy hiểm nếu ta sử dụng phép thuật ạ.'
'Tất cả các tuyến đường trên mặt đất chắc chắn sẽ bị phát hiện.'
'An ninh dạo gần đây rất nghiêm ngặt, cho nên dù ta có lẻn được vào lâu đài bằng đường bộ thì chắc chắn cũng sẽ nhanh chóng bị phát hiện thôi.'

Sau khi trao đổi một lúc, họ đã đi đến kết luận.

'Trên hết, chúng ta không biết chuyện gì đang xảy ra bên trong lâu đài của Ryan.'

Đây là vấn đề lớn nhất mà người giám hộ Elf đã nêu ra.

'Chúng tôi đã không thể đến gần nơi đó kể từ khoảng 2 tuần trước.'

2 tuần vắng bóng thông tin.
Để bù đắp cho điều này,

'Trước tiên hãy lẻn vào bằng lối đi bí mật, rồi thăm dò tình hình đã.'

Họ sẽ phải bắt đầu bằng việc do thám.
Mọi người đều đồng ý với lời nói của Cale.

"Tôi thật sự xin lỗi."

Bạch Xà xin lỗi một lần nữa và Cale đáp lại một cách thờ ơ.

"Không sao đâu ạ."

Như thể thấy đau lòng với câu trả lời đó, Wisha rên rỉ một tiếng. Khác với trước đây, thái độ của cô ấy đối với Cale đã trở nên nghiêm túc hơn. Đây cũng là chuyện đương nhiên thôi.

'Không thể ngờ đây thực sự chính là vị cứu tinh.'

Cale đã truyền đạt một cách thản nhiên cuộc trò chuyện giữa anh với cội nguồn thế giới.
Sau khi nghe hết, Wisha đã phải rùng mình.

'Mọi chuyện đều có thể bị lật ngược!'

Cale Henituse. Người này có thể làm được tất cả.

'Tái thiết lại thế giới ư?'

Trong khi sử dụng cội nguồn?

'Đây có đúng là con người không vậy?'

Dù Cale tự gọi mình là con người nhưng thành thật mà nói, Wisha chỉ có một nửa niềm tin vào lời nói đó mà thôi.

Một nửa cô tin rằng anh có thể không phải con người, mà là một sinh vật giống như Thần.
Nửa còn lại, cô tin anh là con người và rùng mình trước sức mạnh đáng kinh ngạc của anh.

'Thực ra điều đó không quan trọng.'

Trên hết, điều quan trọng nhất chính là vị này đứng về phía chúng ta.

'Vậy là được rồi.'

Cô hy vọng anh ấy có thể ngăn chặn những gì mà Chúa Tể Rồng cùng Thợ Săn của gia tộc Tử Huyết đang làm.
Hy vọng rằng chúng ta sẽ có thể ngăn chặn sự diệt vong của thế giới này.

'Đúng vậy, vị này thực sự chính là hy vọng.'

Vì vậy, cô phải làm việc chăm chỉ để hỗ trợ tất cả những gì mà vị này sẽ làm.
Wisha đã vô cùng quyết tâm.
Tốc độ bò của cô trở nên nhanh hơn một chút như thể đáp lại suy nghĩ của cô ấy.

'Ha.'

Cale nén một tiếng thở dài khi thấy tốc độ của người dẫn đầu đang tăng lên và tiếp tục bò theo. Tuy vậy anh vẫn mở miệng.

"Lock."
"...Vâng, vâng!"

Giọng nói của Lock vang lên từ phía sau.
Hiện tại ở đây đang có bọn trẻ trung bình 10 tuổi, Wisha, Choi Han, và Lock. Đương nhiên là cả Cale nữa.
Vì không thể mang theo nhiều người nên về cơ bản, anh chỉ mang theo những người giỏi ẩn nấp hoặc rất mạnh mà thôi.

"Không sao chứ?"
"...Vâng! Không sao ạ!"

Cale gật đầu trước giọng nói trẻ con và hiền lành của cậu và tiến về phía trước.
Đường hầm hẹp này hẳn là một nơi khó khăn đối với Lock, người có thân hình dù mảnh khảnh nhưng lại to lớn.

'Cậu ta nói ổn là được rồi.'

Không cần phải quá lo lắng.
Choi Han sẽ chăm sóc cho Lock trước khi có vấn đề gì xảy ra thôi.
Cale bò đi mà không quay đầu lại.

- Cale, mệt lắm đúng không?

Anh cố gắng phớt lờ lời nói của Super Rock.

Từ phía sau, Lock nhìn thoáng qua Cale.

'...Không được trở thành gánh nặng.'

Cậu đang bò trong đường hầm trong khi thu mình lại hết mức có thể.
Vì lưng và đầu đang chạm vào trần nên không thể tránh khỏi việc dần dần bị dính đầy bụi đất, thế nhưng Lock không quan tâm.

'Nếu chúng tôi đi theo thì sẽ chỉ gây phiền toái thôi phải không ạ?'

Khi Tộc Trưởng Tộc Sói Nia thận trọng hỏi, Lock đã không thể tự mình nói với cô ấy rằng dù cô có đi theo cũng không sao.

'Mình không có năng lực để bảo vệ cho Tộc Trưởng, Tộc Trưởng hiện cũng không thể tự bảo vệ bản thân mình.'

Mình không thể làm phiền Thiếu Gia Cale thêm nữa.
Vì vậy Lock đã nói với Nia và Koukan.

'Tôi, tôi sẽ đi thăm dò tình hình thật tốt rồi quay lại ạ!'

Hai thú nhân nói lời cảm ơn trước lời nói đó của cậu. Và Lock-

'Thật lấp lánh.'

Họ đã nhìn cậu với đôi mắt rất lấp lánh.
Lock biết ánh nhìn đó.
Nó giống với ánh mắt của mọi người đang nhìn Cale.
Vậy nên Lock biết, ánh mắt lấp lánh đó mang theo 'kỳ vọng' và 'niềm tin'.

"Phùu."

Lock vô thức hít một hơi thật sâu.

"Không sao chứ?"
"Eung."

Dù bình thản đáp lại lời nói của Choi Han, nhưng không hiểu sao trái tim Lock lại trở nên nặng trĩu.
Thế nhưng cậu không khó chịu với điều đó.
Soạt.
Bàn tay chống xuống sàn được dồn thêm sức.

'Nhất định......!'

Dù không có mục đích rõ ràng về việc phải làm gì. Chỉ là, trong tâm trí Lock chứa đầy suy nghĩ rằng cậu nhất định phải làm được điều gì đó. Lock cảm thấy hơi lo lắng, không biết liệu suy nghĩ này có đúng hay là không.

"Dừng lại."

Lúc này, Bạch Xà lên tiếng.

"Ta đến rồi ạ."

Sột soạt.
Tiểu Bạch Xà thoát khỏi vòng tay của Bạch Xà và leo lên đầu cô ấy rồi dán mặt sát vào trần của đường hầm.

"Mẹ ơi, ở trên yên lặng ạ."

Soạt.
Con rắn con quay trở lại vòng tay của Bạch Xà, và Wisha vươn tay về phía trần của đường hầm.
Vỗ nhẹ.
Ngay lập tức, một lối vào ở trên trần đã được mở ra.

"Xin đợi một lát."

Wisha đi ra ngoài trước.
Một lát sau, cô ấy thò mặt vào trong đường hầm và nói.

"Mọi người có thể đi ra ạ."
- Con người, ta sẽ đi trước!

Bắt đầu với lời nói của Raon, từng người một bước ra ngoài.

"Ưm."

Tất nhiên, Cale bước ra khỏi đường hầm cùng với tiếng rên rỉ.

"!"

Và trong khi cố gắng đứng dậy, anh hơi lảo đảo.

- Con người, không sao chứ?

Đó là bởi vì anh đã bò trong khi quỳ gối suốt một lúc khá lâu.

"Ờ. Không sao."

Cale trả lời cộc lốc và đứng thẳng người lên.
Soạt.

"Đây ạ."

Sau đó, một chiếc ghế xuất hiện trước mặt anh.
Wisha mỉm cười đẩy một chiếc ghế nhỏ đến trước mặt Cale.

"Xin hãy ngồi xuống đi ạ."
"Vậy tôi cũng không khách sáo."

Cale không buồn từ chối và nhanh chóng ngồi xuống ghế rồi nhìn xung quanh.

"Đây chính là tầng hầm ạ."

Sau khi Lock leo lên, Choi Han đóng lối vào đường hầm lại. Và ngay lập tức đứng đằng sau Cale.
Loạt soạt.
Cale mở tấm bản đồ ra.

"Là ngôi nhà này sao ạ?"
"Vâng. Đây chính là tầng hầm của ngôi nhà này ạ."

Lâu đài của Ryan.
Vì được gọi là lâu đài cho nên Cale đã tưởng tượng đây sẽ là một lâu đài khổng lồ.
Nhưng trên thực tế, nơi này lại giống như một ngôi làng lớn vậy.

'Có một bức tường bên ngoài.'

Bên trong bức tướng đó tồn tại nhiều ngôi nhà, với số lượng nhiều hơn hầu hết các ngôi làng bình thường.

'Và có một bức tường bên trong.'

Và trong bức tường đó, tồn tại hang ổ của Ryan.

"Vì có một thiết bị ma thuật được lắp đặt ở trên bức tường bên trong, cho nên những người không có giấy thông hành hoàn toàn không thể tiếp cận được bên trong ạ."

Cần phải có giấy phép để vào được hang ổ của Ryan.

"Các đặc vụ của chúng tôi đã có được giấy thông hành và làm việc trong lâu đài để cung cấp thông tin."

Nhờ vào đó, bản đồ bên trong lâu đài đã được vẽ khá chi tiết.

"Tất nhiên, không có ai trong số họ kéo dài được quá 3 tháng."

Dù có giỏi đến đâu, các đặc vụ sau khi tiến vào hang ổ của Ryan đều không thể trụ được quá 3 tháng và bị phát hiện danh tính. Nếu may mắn thì có thể bỏ trốn, nhưng phần lớn đều đã bị bắt và có kết cục không mấy khả quan.

"Vì vậy mà gần đây chúng tôi không thường xuyên cử đặc vụ vào trong lâu đài nữa."

Không thể để cho mạng sống của quân ta, với số lượng vốn đã rất ít ỏi, giảm thêm được.

"Chúng tôi đã chuyển sang thu thập tin tức từ thế giới của bức tường bên ngoài, tức là trong làng ạ."

Ngay cả điều đó cũng không thể thực hiện được trong 2 tuần gần đây.

"Chúng tôi được báo rằng trong làng cũng đã bắt đầu bị tuần tra."

Việc kiểm tra giấy thông hành giờ đã được tiến hành cả ở trong làng, và vì không thể chịu được gánh nặng rủi ro, phía người giám hộ đã quyết định sẽ không tiếp cận gần lâu đài nữa.
Họ cũng dặn các đặc vụ đừng làm những hành động quá sức.
Đây là một quyết định bất đắc dĩ.

"...Đó là thời điểm chúng tôi vừa mới tiếp cận cội nguồn thế giới chưa được bao lâu."

Do chuyện bất thường ở lâu đài này đã xảy ra sau khi người giám hộ Elf và Wisha tiếp cận được cội nguồn thế giới, nên điều quan trọng hơn cả là họ không được để bí mật này bị phát hiện.

"Trước tiên, đây là ngôi nhà mà đặc vụ của chúng tôi đang ở ạ."

Ở trên bản đồ, toàn bộ ngôi làng được vẽ giống như một vòng tròn bao quanh hang ổ của Ryan.
Ngôi nhà của đặc vụ nằm ở phía Bắc.

"Có một vài thú nhân sống ở khu vực phía Tây, và cả ở phía Nam. Họ đang lao động khổ sai tại đó. Tất nhiên, hầu hết thú nhân đều đang ở bên trong hang ổ."

Mắt Cale chuyển sang khu vực bên trong hang ổ của tấm bản đồ.

"Tất cả tầng hầm đều không được vẽ gì nhỉ."

Hang ổ khổng lồ này có kích thước bằng cả một hoàng cung.

"Vâng. Ước tính có ít nhất 3 tầng hầm dưới lòng đất ở đó. Thế nhưng chưa một đặc vụ nào có thể đến được những nơi này. Dĩ nhiên là có những người đã tiếp cận được, nhưng sau đó chúng tôi đều bị mất liên lạc với họ."
"Có vẻ như an ninh đang được thắt chặt nhất có thể."
"Vâng. Nếu phải chọn ra một địa điểm có thần vật, tôi đoán đó sẽ là phòng ngủ của Ryan và tầng hầm này. Và-"

Cô không thể nói tiếp trong một lúc, nhưng nhanh chóng tiếp tục.

"...Có thông tin cho rằng, nhiều người trong số các thú nhân không chịu khuất phục trước Ryan đã biến mất dưới tầng hầm đó khoảng một tháng trước ạ."

Đây là thông tin mà Bạch Xà không hề biết, và cô chỉ mới nghe được nó từ người giám hộ Elf không lâu trước đó mà thôi.
Lông mày Cale hơi nhướng lên.

"Và 2 tuần sau thời điểm đó, một âm thanh như tiếng chuông cảnh báo không rõ ý nghĩa bắt đầu vang lên, và sau đấy ta không thể tiếp cận được bên trong nữa đúng không ạ?"
"Vâng."

Trước lời khẳng định của Bạch Xà, Cale tạm thời chìm đắm trong suy nghĩ.

Tiếng khóc khiến cho Choi Han nhớ đến Tuyệt vọng Đen tối từng nghe thấy trong quá khứ.
Tiếng khóc của Hoàng Hôn, được phát hiện bởi cội nguồn thế giới.
Ngoài ra, Thuộc Tính của Rồng Ryan là Thống Trị.
Và những kẻ Thợ Săn luôn gây rắc rối bằng cách sử dụng rất thành thạo Mana chết và nỗi tuyệt vọng.

'Đáng lo ngại phết nhỉ.'

Cale không biết sao lại nghĩ đến điều tồi tệ của Tháp Chuông Giả Kim mà trước đây anh phải đối mặt ở thủ đô của Đế Quốc Mogoru trong quá khứ.
Những ngọn núi làm bằng xương ở tầng hầm của Tháp Chuông. Bên cạnh là một ống trụ chứa đầy Mana chết đứng sừng sững.
Tuyệt vọng Đen tối đã được tạo ra bằng cách tích lũy tất cả những điều này.

'Đôi khi câu trả lời nằm trong kinh nghiệm của quá khứ.'

Giọng nói của Bạch Xà tiếp tục lọt vào tai Cale khi anh đang tiếp tục suy nghĩ.

"Và các đặc vụ ở đây cũng là con người ạ."
"Vậy sao ạ?"
"Vâng. Một số ít đặc vụ là con người. Ngoài ra, có rất nhiều con người đang sống trong lâu đài của Ryan. Hầu hết các công việc đều do con người thực hiện ạ."

Cười.
Cô ấy bật cười.

"Nếu đi đến trung tâm của ngôi làng, ta sẽ nhìn thấy một ngôi đền dành riêng cho Ryan."

Đó là một nụ cười nhạo báng.

"Dù sao đi nữa, đây là một đặc vụ con người đã khá lớn tuổi, cho nên cô ấy không hề gặp phải bất kỳ nghi ngờ nào và đã làm đặc vụ ở đây được 3 tháng. Ngài có thể tin tưởng vào kỹ năng của cô ấy. Tôi nghĩ cô ấy có thể sẽ lập kỷ lục đặc vụ lâu nhất đấy ạ."

Và nói thêm.

"Tôi đã nghe người giám hộ nói rằng, đặc vụ này có giấy thông hành để tiến vào hang ổ nên thông tin từ cô ấy sẽ có chất lượng rất tốt ạ."
"Thật là tuyệt vời."

Cale gật đầu và nghĩ mọi chuyện có vẻ sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Apitoyu.
Đây là một thế giới được cai trị bởi những con rồng và gia tộc Tử Huyết, thế nhưng những người tại đây cũng đã âm thầm làm được khá nhiều việc ở vị trí của họ.
Nhờ điều này mà Cale có thể hành động một cách thoải mái hơn.
Chính lúc đó.

Kétt.

Anh nghe thấy tiếng cửa mở.
Vẻ mặt của Bạch Xà sáng lên.

"A, hình như là đặc vụ đấy!"

Trên mặt cô hiện lên vẻ vui mừng, dường như cô ấy khá thân thiết với người đặc vụ này.
Ánh mắt Cale tự nhiên hướng về phía lối vào của tầng hầm này.

Kéttt-

Cánh cửa từ từ mở ra và khuôn mặt của một người xuất hiện.
Bạch Xà mở lời nói với người đó.

"Đã lâu không gặp ạ. Tôi đến cùng với các đồng minh đây. Bây giờ tôi sẽ giải thích tình hình nhé."

Vì trong thời gian qua, họ đã không thể truyền tin với nhau cho nên Wisha cố gắng nói từ phần trọng tâm trước.

Két.

Thế nhưng cánh cửa đang mở được một nửa thì dừng lại.

"!"

Và người đó,

ẦM!

Đóng cửa lại ngay lập tức.

"Bắt lấy!"

Khi Cale đứng dậy và hét lên.

ẦM!

Choi Han di chuyển đầu tiên, phá vỡ cánh cửa của tầng hầm.
À không, xuyên thẳng qua nó mới đúng.

"!"

Hình ảnh liều lĩnh đó làm cho Cale ngạc nhiên, thế nhưng ngay sau đó, phía bên kia cánh cửa đang mở, anh nhìn thấy Choi Han túm cổ tên đặc vụ đang bỏ chạy lại, đập hắn xuống sàn nhà và lập tức dùng tay bịt miệng hắn.
Khống chế một cách hoàn hảo.

"Chuyện, chuyện này-"

Bạch Xà Wisha sốc đến mức không thể nói năng rõ ràng, thế nhưng Cale không có thời gian để chú ý đến cô ấy và đi thẳng ra khỏi tầng hầm.
Anh nhìn thấy một ngôi nhà bình thường với bầu không khí ấm áp, dù hơi cũ một chút.
Đó là một không gian tràn ngập sự ấm áp với lối trang trí dễ thương khiến tâm hồn ta trở nên thoải mái.

"......"

Cale nhìn quanh ngôi nhà, thế rồi ngồi xổm xuống, chạm mắt với tên đặc vụ bị Choi Han khống chế đang nằm sấp và bị bịt miệng lại.

"Lâu rồi không gặp?"

Đây là một người quen. Từng xuất hiện trong ký ức của anh.

"Thần Chiến Tranh đang làm gì ở đây vậy?"

Phó linh mục Cotton.

Khi Cale đến Endable để chạm trán với White Star, anh đã gặp tên tín đồ của Thần Chiến Tranh đang ẩn náu với tư cách phó linh mục này.
Bà ta đã cung cấp một nơi an toàn để Cale và nhóm của anh trú ẩn khi chiến đấu với White Star.
Và khi mọi việc kết thúc, không biết từ lúc nào mà bà ta đã biến mất không dấu vết.
Bây giờ thì họ đã biết rằng, giữa gia tộc Tử Huyết và Thần Chiến Tranh có gì đó. Cale nở nụ cười tươi và hỏi bà ta.

"Thần Chiến Tranh cử đến à?"

Đồng tử của Cotton rung chuyển.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top