Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 261: Là Hoàng Đế thì làm sao? (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hang ổ của Đệ Nhất Tinh Tú Rồng Ryan.
Con đường tiến vào lâu đài và đi lại trong đó vốn dĩ rất bí mật và không hề dễ dàng.

"Làm sao bây giờ nhỉ?"

Cale nhìn chằm chằm vào người đang nói thì thầm.

"Sao?"

Phó linh mục Cotton hoài nghi hỏi. Cale mở miệng nói với bà ta.

"Bà cũng giỏi phết nhỉ?"

Cười. Khóe miệng Cotton nhếch lên.

"Chỉ là xâm nhập vào hang ổ của rồng mà thôi, có gì khó đâu chứ? Tôi còn từng lục lọi đến tận phòng tắm của Ma Vương hiện tại rồi kìa."

Cotton đã dẫn họ đi trên một con đường vắng vẻ đến kinh ngạc, và cũng là con đường ngắn nhất.
Tất nhiên tốc độ không được nhanh cho lắm, nhưng độ thành thạo khi dẫn đường của bà ta thật đáng kinh ngạc.
Âm thanh của năng lực cổ đại Gió vang lên trong tâm trí Cale.

- Có tố chất đạo tặc đấy.

Cale nhẹ nhàng phớt lờ điều này và gật đầu.

"Chà, đúng là mức độ này thì vẫn dễ hơn phòng tắm của Ma Vương."
"Ờ. Ước mơ của tôi là một ngày nào đó có thể lục lọi trong hầm kho báu của Thần Chiến Tranh. Tôi nhất định sẽ đi tới Thần Giới."
"....."

Trong giây lát Cale cảm thấy mình dường như vừa phải nghe những lời nhảm nhí, thế nhưng anh đã phớt lờ nó một cách gọn ghẽ. Thay vào đó, anh đi thẳng vào vấn đề chính ngay lập tức.

"Họ có tinh linh đúng không?"

Hiện tại, Cale đang trốn trên cầu thang dẫn từ tầng 2 xuống tầng 1 và nhìn vào cánh cửa dẫn xuống tầng hầm.

"Ờ. Đặc biệt, tinh linh của tên Elf đó rất xuất sắc."

Bức tường khổng lồ nằm ở phía Bắc tầng 1 của lâu đài. Trên bức tường đó có một cánh cửa dẫn xuống tầng hầm.
Ở trước cánh cửa có tổng cộng 10 hiệp sĩ, một người là Elf, còn lại đều là thú nhân.
Cotton tiếp tục trầm giọng giải thích.

"Nếu ta muốn đến gần, vấn đề nằm ở tinh linh của tên hiệp sĩ Elf đó. Mặc dù chúng ta không thể nhìn thấy, nhưng bên cạnh tên Elf đó có một tinh linh gió giám sát xung quanh đấy."

Bà ta lắc đầu.

"Bất kể là tàng hình, hay ẩn giấu bản thân bằng phương pháp nào đi nữa. Một khi đến gần khu vực đó, không khí và gió sẽ được tạo ra bởi chuyển động của ta. Không đánh lừa đôi mắt của tinh linh được đâu."

Cale lấy ra tập tài liệu mà Cotton đã đưa và mở miệng.

"Và ngay cả khi đi qua cánh cửa kia, dự tính sẽ có rất nhiều hiệp sĩ, pháp sư và rồng ở bên trong đúng chứ?"

<Sau khi quan sát khoảng một tháng, phát hiện một số lượng nhất định các hiệp sĩ và pháp sư liên tục tiến xuống tầng hầm.>

Thông tin về con rồng lọt vào mắt Cale.

<Ngoài ra ngoại trừ Ryan, dường như còn có một con rồng khác đang trú ngụ dưới lòng đất. Có lẽ kẻ đó là cấp dưới của Ryan.>

Câu trả lời của Cotton vang lên.

"Ờ. Từ sau khi nhìn thấy con rồng ấy ghé thăm lâu đài này vào tuần trước và tiến về phía cánh cửa đó, tôi đã không còn nhìn thấy hắn ở đâu nữa."

Vậy nên bà cho rằng kẻ ấy vẫn đang ở dưới lòng đất.

<Kẻ này không thuộc 10 Thần Rồng. Danh tính vẫn chưa được xác định, chúng tôi hiện đang điều tra.>

Cale xem lại tài liệu một lần nữa và cất nó đi.

"Trước tiên cứ đi vào trong đã."

Theo chỉ dẫn của Cotton, Cale lên tầng 2 và bước vào một căn phòng. Chính xác mà nói, nó không phải căn phòng mà là một không gian dành riêng cho người hầu, là một góc hẻo lánh chất đống những đồ đạc như dụng cụ dọn dẹp.
Sau khi nhóm của Cale đi vào thì rất khó để di chuyển vì không gian chật kín người, thế nhưng họ vẫn có thể trò chuyện.

"Theo như tôi thấy thì việc tìm kiếm là không thể đâu."

Đôi mắt của Cale hướng về phía Cotton.
Bạch Xà mở miệng.

"Chúng ta có nên đột nhập ngay lập tức và quét sạch tất cả bọn chúng cùng một lúc không?"
"Hm."

Cotton đang lắng nghe qua loa ngay lập tức lắc đầu.

"Ý tôi không phải như vậy. Các người đã đọc hết chỗ thông tin mà tôi đưa cho chưa?"

Bà ta gãi đầu và mở miệng.

"Cái thằng đó chỉ ở trên tầng cao nhất thôi."

Cái thằng đó.
Đó là từ ám chỉ Ryan.

<Khoảnh khắc đề cập đến cái tên Ryan ở trong hang ổ, các cuộc trò chuyện sau đó chắc chắn sẽ được truyền đến chỗ hắn ta.>
<Vòng tròn ma thuật đang bao quanh toàn bộ khu vực hang ổ này.>

Không được đề cập đến tên của Ryan bên trong lâu đài.
Đây chính là 'quy tắc an toàn tiên quyết' mà Cotton đưa ra.

'Tôi đã giải quyết được phần nào giới hạn về sử dụng ma thuật trong phạm vi lâu đài, tức hang ổ rồi. Nếu không tạo ra dòng chảy Mana quá mức nhất định, hang ổ này sẽ không thể cảm nhận được phép thuật của ta đâu.'
'Điều này có lẽ là do có rất nhiều pháp sư trong khắp hang ổ, và ở đây phép thuật được sử dụng cho nhiều mục đích khác nhau, nên có lẽ bọn chúng thấy nếu phải dò từng phép thuật một thì sẽ rất phiền phức.'

Cotton nói tiếp.

"Đã xác nhận cái thằng đó vẫn đang ở trên tầng cao nhất được hai tuần rồi."

2 tuần.
Đó là sau khi âm thanh kỳ lạ bao trùm toàn bộ khu vực này.

"Nhưng không được mất cảnh giác đâu đấy. Khoảnh khắc bị phát hiện, cái thằng đó sẽ ngay lập tức đi đến vị trí của chúng ta. Hiện tại hắn đang rất nhạy cảm với sự xâm nhập từ bên ngoài."
"Hm."

Bạch Xà trầm ngâm và tiếp lời Cotton.

"Cô có nghĩ chúng ta chắc chắn sẽ bị phát hiện không?"
"Để xem. Thật ra ở đây cũng có rồng mà?"

Chiếc giỏ giặt trong tay của Choi Han rung lên và Raon thò đầu ra từ bên trong.

"Đúng thế, có nè!"

Cotton tiếp tục nói và lặng lẽ tránh ánh mắt của con rồng.

"Việc sử dụng phép tàng hình để tránh ánh mắt của các pháp sư hay hiệp sĩ là không khó. Nếu như không gặp phải những con rồng khác."

Trên thực tế, không phải tất cả pháp sư ở đây đều là những pháp sư thực sự.

<Ước tính ở đây chỉ có 2 pháp sư biết cách sử dụng Mana, những người còn lại được cho chỉ là chuyên gia về lý thuyết.>

Bởi vì có rất ít người biết cách điều khiển Mana ở đây.

<Có vẻ bọn họ được đào tạo trở thành pháp sư để nghiên cứu.>

Nghiên cứu cái gì?
Tùy thuộc vào câu trả lời cho câu hỏi này, mà phương án giải quyết mới có thể được đưa ra.
Cale đang im lặng lắng nghe đã mở miệng.

"Vậy vấn đề nằm ở tinh linh phải không?"
"Đúng thế! Không dễ để tránh được tinh linh gió và tiến vào tầng hầm đâu."
"Thế nếu tránh được tinh linh gió thì sao?"

Trước câu hỏi của Cale, Cotton cau mày như thể tự hỏi có nhất thiết phải hỏi câu này không, nhưng vẫn đưa ra câu trả lời.

"Một chút nữa tiếng bíp sẽ vang lên. Khi ấy, một nhóm pháp sư sẽ từ dưới tầng hầm đi ra. Chỉ cần nhắm thời điểm đó và sử dụng phép tàng hình lẻn vào là được."

Bà ta lắc đầu.

"Tuy nhiên, vì có tinh linh gió nên chắc chắn bọn họ sẽ nhận ra sự hiện diện của chúng ta, cả sự thay đổi nồng độ Mana trong không khí nữa. Bởi vì tôi nghe nói tinh linh đó khá mạnh đấy."
"Hơn cả Vua Tinh Linh à?"

Ửm?
Cotton nghiêng đầu.

"Tôi vừa mới nghe thấy gì vậy?"

Bà ta chớp mắt và nhìn Cale.
Cale mở miệng đáp lại.

"Vua Tinh Linh đứng về phía chúng ta."

Nói chính xác, vị đó đã giao dịch với Dark Elf Tasha.
Dù sao thì cũng gọi là đứng về phía chúng ta được đúng không?

"......"

Cotton không nói gì.
Và Cale tiếp tục.

"Tôi sẽ nói chuyện với tinh linh gió."
"Con người, có nên đe dọa không nhỉ?"

Anh nhẹ nhàng phớt lờ lời nói của Raon.

"...Đe dọa?"

Anh cũng phớt lờ phản ứng của Cotton.

"Điều đó khả thi sao?"

Đôi mắt Cotton lấp lánh.
Wisha nhìn Cale với đôi mắt run rẩy.
Cale phớt lờ tất cả mọi người.

"Hãy quay lại cầu thang thôi."

Anh nháy mắt với các đồng đội của mình.

"Đi theo tôi."

Bóng lưng ấy trông không vững chắc cho lắm.

"Con người, giảm cân rồi."

Cale lại lờ đi lời nói của Raon và quay lại cầu thang.

'Ngài ấy định làm gì vậy?'

Bạch Xà Wisha không thể rời mắt khỏi Cale.
Ngài ấy ở cùng phe với Vua Tinh Linh Gió, và có thể đe dọa các tinh linh ư?

'Thật kinh ngạc.'

Không, thật tuyệt vời.
Cô cảm thấy căng thẳng và quyết tâm không bỏ lỡ bất cứ điều gì mà Cale sẽ làm. Toàn thân Wisha cứng đờ.
Chính lúc đó.

'Huh?'

Cale lấy ra một con quay vàng.
Trong khi nắm lấy nó, vị cứu tinh mở miệng.

"Ừ, đúng rồi. Hãy đưa tinh linh gió đã lập khế ước với Elf đó đến đây. Nói chuyện chút thôi."

Ngài ấy đang nói chuyện một mình.

"Này, các cậu chưa nghe tin gì à? Bọn tôi đã giao dịch với Vua Tinh Linh Gió rồi. Nghe nói dạo này các cậu sống vất vả lắm đúng không? Thế nên để bọn tôi giúp đi mà, nhé?"
"Phải, phải. Cuối cùng ta cũng hiểu được nhau rồi. Nhưng mà chỉ một người nói thôi. Ồn quá đi mất."

Có gì ồn ào vậy?
Ngoại trừ giọng nói của vị cứu tinh ra thì ở đây đang rất yên lặng mà?
Đồng tử của Wisha lại rung chuyển.
Dù sao đi nữa, Cale vẫn tiếp tục cuộc trò chuyện.
Tất nhiên, những tinh linh gió xung quanh chính là đối tượng trò chuyện của anh ấy.

'Không ngờ lại có một con người nghe được lời tụi mình nói!'
'Giải phóng...Tự do...Hòa bình.......'
'Này, này. Yên lặng coi!'
'Dù sao bây giờ mình chỉ cần dẫn người bạn bên cạnh Elf đó đến là được đúng không?'
'Nhưng liệu người bạn đó có giúp chúng ta không?'
'Giúp chứ sao? Lần trước tôi nghe nói, cái người bên cạnh người bạn đó ý, Elf ấy không làm việc này vì muốn như vậy đâu! Nghe nói là vì muốn bảo vệ quê hương nên mới không còn cách nào khác ngoài làm theo lời đe dọa đó?'
'Ồ. Thế thì sẽ nói chuyện được thôi!'
'...Tự do...Giải phóng...Đe dọa...Hỗn loạn.......'

Cale cảm thấy rất ồn, nhưng anh vẫn chịu đựng và nói thêm một lần nữa.

"Trước hết, hãy im lặng và đưa tinh linh đó đến đây."
'Được!'
'Eung!'
'Rõ!'

Shwaa.
Một cơn gió thổi qua Cale.
Có một âm thanh vang lên bên tai anh.

'...Giải phóng......!'

Đột nhiên, Cale bỗng cảm thấy bất an.
Lẽ nào, trong số khá nhiều các tinh linh gió đang có mặt ở đây, tinh linh vừa di chuyển lúc nãy là-?

'Nhỏ điên đi mất rồi!'

Quả nhiên.
Cái đứa kỳ lạ đó di chuyển rồi.
Thế nhưng Cale vẫn bình tĩnh.

'Vốn dĩ mấy đứa kì lạ thường làm việc tốt mà.'

Điều này là đặc biệt đúng với các tinh linh.
Mấy đứa hay hét lên về sự hỗn loạn, hủy diệt hay tự do đều làm rất tốt công việc của mình.
Cale tin tưởng vào sự bình tĩnh tích lũy từ nhiều kinh nghiệm và đứng yên.

'Ugh, gì vậy! Sao đột nhiên lại kéo tôi tới đây? Bỏ ra nhanh, eup, eup eup!'
'...Giải phóng!'

Quả nhiên tinh linh điên đã làm việc rất tốt.

Shwaa.
Shwa—

Cale mở miệng khi cảm nhận được một cơn gió nhỏ lượn lờ gần má phải của mình.

"Này."
'Eup, eup.'
"Giải Phóng à. Đừng bịt miệng người ta nữa."
'...Tự do!'
"Ừ, ừ. Được rồi, Tự Do à."

Cơn gió dừng lại và trở nên yên tĩnh. Thế nhưng bên tai Cale lại đang ồn ào.

'Gì vậy? Con người đang nói chuyện với chúng ta đó hả? Chuyện quái gì đây?'

Ss-
Không khí xung quanh bị rung chuyển cùng với cái lạnh bí ẩn.
Cale cảm nhận được rằng quả thật tinh linh gió này rất mạnh, vì vậy anh nhanh chóng nói.

"Tôi đến để truyền đạt mệnh lệnh của Vua Tinh Linh Gió."

Tất nhiên là xạo rồi.
Không có mệnh lệnh nào như vậy hết.
Thế nhưng sống trên đời, không phải chúng ta nên linh hoạt hay sao.

'Thật vớ vẩn-'

Đúng rồi, vớ vẩn thật. Thế nhưng câu tiếp theo là thật này.

"Tôi sẽ tái thiết lại thế giới."
'......!'

Không khí xung quanh rung chuyển. Tất cả các tinh linh gió đều đang phản ứng lại trước lời nói đó. Tuy nhiên họ đều không thể dễ dàng mở miệng.

'...Giải phóng......!'

À không, trừ một nhỏ ra.

"Vì mục đích đó, chúng tôi muốn cậu hỗ trợ cho công việc của chúng tôi. Cậu cũng biết đúng chứ? Nếu thế giới này cứ tiếp tục như vậy thì sẽ chỉ có sự diệt vong mà thôi."
'.......'
"Và nếu cậu không làm, liệu nhỏ kia có đi nói với Vua Tinh Linh Gió rằng cậu không chịu giúp đỡ không nhỉ?"
'Làm đi! Làm đi! Giúp đỡ!'

Quả nhiên.
Cale gật đầu và thưởng thức hương vị dựa dẫm vào quyền lực.
Trên thực tế anh có thể lựa chọn việc thuyết phục thông qua trò chuyện.

'Mình không có thời gian cho việc đó.'

Không biết chừng thế giới này sẽ đột nhiên biến mất.
Mọi chuyện nhất định phải được giải quyết trong vòng một tháng.
Cale nhìn xung quanh với ánh mắt bí ẩn.

"Sao vậy?"

Các đồng đội của anh vẫn đang im lặng.
Vì vậy, Cale không để ý và nhẹ nhàng nói với tinh linh gió.

"Cậu lo lắng rằng nếu giúp chúng tôi sẽ đồng nghĩa với việc phản bội Elf, tức người bạn của cậu, đúng chứ. Tuy nhiên, nghe nói người bạn của cậu cũng là bị đe dọa nên mới buộc phải làm người gác cổng phải không? Bạn của cậu cũng sẽ sớm được tự do thôi."

Một giọng nói thận trọng và nghiêm túc vang lên.

'...Thật không?'

Nó còn chân thành hơn cả giọng nói gấp gáp hét lên 'Làm đi' trước đó.

"Vậy thì."

Cale mỉm cười dịu dàng và giơ tay lên. Ngón tay anh chỉ lên trần nhà.

"Chúng ta hãy nhanh chóng loại bỏ cái thằng đó thôi nào."

Anh sẽ sớm loại bỏ Ryan.

"Vậy nên xin hãy giúp tôi một lần này thôi."
'Được.'

***

Keeng-keng-keeng-
Tiếng chuông vang lên từ tháp đồng hồ trung tâm ở tầng 1.
Tiếng chuông thậm chí còn không reo vào giờ đúng, mà lại reo vào một thời điểm kỳ lạ.

Lộp cộp. Lộp cộp.

Vào lúc đó, 10 hiệp sĩ canh giữ cánh cổng khổng lồ ở bức tường phía Bắc của lâu đài di chuyển một cách nhanh chóng.

"......"

Elf duy nhất trong số các hiệp sĩ nhìn quanh.
Anh ta ra hiệu.

Shwaaaa----

Một cơn gió lướt qua nơi đây.
Cơn gió đến gần chàng Elf, lướt qua má và đậu trên bả vai anh ta.

Hwiiing-

Cơn lốc xoáy nhỏ nhảy múa bên cạnh tai của Elf như thể đang nói chuyện với anh vậy.

"......"

Elf nghe thấy điều này gật đầu. Thế rồi mở miệng.

"Mở cửa."

Xung quanh không có kẻ đột nhập nào, nên hãy mở cửa ra đi.
Nghe những lời đó, một vài người mặc áo giáp bước lên.
Họ đều là thú nhân.
Bọn họ dùng hai tay đẩy cánh cửa khổng lồ.

KÍTTTT—

Cánh cửa trông nặng nề từ từ mở ra.
Sau đó, xuất hiện một nhóm người đang đứng bên trong cửa.
Tất cả đều mặc áo choàng pháp sư.
Trong số họ, chỉ có duy nhất người đứng đầu là pháp sư thực sự.

"......"

Elf cúi đầu, pháp sư cũng cúi đầu một cách trang trọng.

Keeng-keng-

Chuông vẫn đang reo.
Tiếng chuông sẽ reo lên tổng cộng 24 lần.
Họ phải di chuyển trước khi nó kết thúc.

"Hm."

Thế nhưng pháp sư lại dừng lại.

"Có chuyện gì vậy ạ?"

Cấp dưới bên cạnh anh ta phản ứng trước điều đó.

"Có gì đó kỳ lạ."

Khoảnh khắc pháp sư lẩm bẩm.

Shwaaa-

Gió nổi lên.
Chàng Elf bày tỏ sự không hài lòng.

"Thật xin lỗi. Hôm nay tinh linh lại đang chơi đùa-"
"A, không sao đâu ạ."

Ngược lại pháp sư lại có biểu cảm thoải mái trước câu trả lời của Elf.

'Thì ra là vì tinh linh.'

Vì không hiểu sao lại cảm thấy khó chịu cho nên tâm trí của pháp sư đã rất căng thẳng, nhưng hóa ra đó chỉ là một trò đùa của tinh linh mà thôi. Thật là may quá.

'Mình đã quá nhạy cảm rồi.'

Người pháp sư mỉm cười ôn hòa với hiệp sĩ Elf đang cảm thấy có lỗi rồi nhanh chóng cùng các cấp dưới vội vã bước đi.

Keeng-Keng-

Chuông vẫn đang reo, nhưng chẳng bao lâu nữa sẽ kết thúc.

Shwaaaa–

Cơn gió lại thổi lên lần nữa, và một lúc sau Elf mở miệng.

"Đóng cửa."

KÍTTTT- UỲNH!
Cánh cửa đã đóng lại.
Bây giờ cánh cửa này sẽ chỉ mở ra khi có pháp sư quay trở lại mà thôi.

Keeng-

Đúng lúc đó, tiếng chuông ngừng reo.
Sự im lặng lại bao trùm.
Hôm nay cũng là một ngày không khác gì hôm qua.

***

- Con người, ta đã nói với mọi người rồi!

Cale trong trạng thái vô hình cảm nhận bàn chân trước mũm mĩm chạm vào lưng mình.

- Lock và Wisha đang ở tầng 1!

Giọng của Raon vang lên trong tai anh.
Tại không gian ngầm được biết là có tổng cộng ba tầng này.

- Choi Han và Cotton đang ở tầng 2! Tất nhiên ta đã gửi tín hiệu cho Lock và Choi Han rồi! Ta đã nói nếu bất cứ lúc nào họ cảm thấy nguy hiểm thì phải chạy trốn ngay lập tức!

Cale cảm thấy có bộ lông mềm mại chạm vào chân mình.

- Và chúng ta sẽ đi với con người!

Bọn trẻ trung bình 10 tuổi đang đi cùng Cale đến tầng hầm thứ 3.
Sau khi chắc chắn rằng không có ai ở xung quanh, anh mới mở miệng.

"Đi thôi."

Hwiii-
Một cơn gió nhỏ lởn vởn quanh đầu ngón chân của Cale.
Đó chính là năng lực cổ đại.

Loạt soạt.

Cale chạm nhẹ chân xuống đất, thế rồi nhanh chóng tiến về phía trước.
Không gian dưới lòng đất này không hề tối.
Vì đây là nơi mà những điều mờ ám đang được thực hiện, nên anh đã cho rằng nó sẽ là một không gian tối tăm và gồ ghề giống như hang động.
Thế nhưng lại hoàn toàn không phải như thế.

'Như điện thờ vậy.'

Không.

'Đây có phải là viện nghiên cứu không đấy?'

Nó trông như thể sự kết hợp giữa một điện thờ và viện nghiên cứu vậy. Đây là một không gian trắng xóa. Hành lang và cầu thang sạch sẽ không có một hạt bụi. Cùng với nhiều thiết bị đa dạng lọt vào mắt anh. Ngoài ra, không thể ước tính được kích thước của không gian này.

'Tầng hầm này còn lớn hơn kích thước của cả bên trong lẫn bên ngoài lâu đài cộng lại nữa.'

Bản thân không gian ngầm này đã như một thành phố rồi.
Giống như thành phố ngầm của Dark Elf vậy.
Tất nhiên nơi này rất hoang vắng.
Dường như nơi đây không hề tồn tại sự sống.

- Con người, cẩn thận đấy!

Cale không nhìn xung quanh mà chỉ hướng xuống dưới.
Bởi vì anh không có thời gian.
Tất cả những gì anh cần phải đề phòng chỉ là một con rồng khác mà thôi.

"Huh?"

Một người có vẻ là pháp sư lý thuyết nghi ngờ nhìn xung quanh, thế nhưng Cale đã vượt qua anh ta và đi xuống cầu thang.
Cứ như vậy, Cale và bọn trẻ trung bình 10 tuổi nhanh chóng hướng xuống dưới trong khi tránh ánh mắt của những người xung quanh.
May mắn là nơi đây không có người gác cổng ở mỗi tầng. Nói đúng hơn là không có quá nhiều người giám sát.
Tất cả những gì họ thấy chỉ là những người đang bận rộn làm công việc riêng của mình mà thôi.

'Thật kỳ lạ.'

Không có mùi máu.
Anh không nghe thấy tiếng la hét, hay rên rỉ của ai cả.
Giống như điện thờ thật vậy.
Nơi đây chỉ có bầu không khí trang nghiêm và yên tĩnh.
Ngoài ra, biểu cảm trên khuôn mặt của những người đi ngang qua cũng không tệ. Ngược lại còn khá sáng sủa.

'...Có gì đó không ổn.'

Anh cảm thấy e ngại.
Rõ ràng có những thú nhân đã bị kéo đến đây và không thể ra ngoài mà.
Và còn cả điều mà Choi Han đã nghe thấy-

'Những tiếng khóc tương tự như Tuyệt vọng Đen tối-'

Nó chứa đựng nỗi đau và sự tuyệt vọng của ai đó.

- ...Con người.

Và cuối cùng, sau khi đặt chân đến tầng hầm thứ 3, Cale dừng lại.
Anh nhìn thẳng về phía trước. Và nhìn thấy một bức tường kính khổng lồ.
Khung cảnh phía bên kia đã lọt vào mắt anh.

Tầng 3 này không có bất kỳ cơ sở vật chất nào.
Chỉ có một hang động lớn tồn tại bên kia bức tường kính mà thôi.
Và tại trung tâm của hang động đó.
Có một cái lỗ lớn.
Một cái hố đen không hề phù hợp với không gian trắng tinh này.
Anh nhìn thấy một sinh vật đang đứng trước cái hố đó.

- Có ai kìa!

Là con rồng ấy sao?

- Vẫn chưa bị phát hiện.

Tuy nhiên, sinh vật đằng sau bức tường kính không nhận ra họ đang ở trong trạng thái vô hình.

'Chà, phép thuật của Raon giờ đã gần bằng Eruhaben-nim rồi.'

Nếu như có thể, anh không muốn để ý đến điều đang xảy ra trước mắt, bởi cơ thể anh đang vô thức bài xích với việc đến gần điều đó.
Trong khi đó, dường như Raon lại không bị ảnh hưởng bởi thứ năng lượng đang tỏa ra từ nơi ấy.
Tuy nhiên, Cale không thể di chuyển một cách dễ dàng.

- Cale.

Tên keo kiệt.
Lửa Hủy Diệt đã phản ứng.

- Cậu có cảm nhận được nó không?

Mana chết.
Năng lực cổ đại này nhạy cảm với nó hơn bất kỳ ai khác.

- Hiện tại ta có thể cảm nhận được nỗi tuyệt vọng bên trong cái hố đó.

Dù ở xa nên không thể nhìn vào bên trong hố, thế nhưng Cale vẫn có thể cảm nhận được.
Anh chạm vào cánh tay của mình.
Mu bàn tay anh đang nổi da gà.

- Đó là một thứ gì đó còn vượt xa cả Tuyệt vọng Đen Tối. Chắc chắn là vậy!

Tuyệt vọng Đen tối.
Một thứ chất lỏng khủng khiếp mà Hoàng Thái Tử Adin của Đế Quốc Mogoru đã tạo ra trong quá khứ bằng Tháp Chuông Giả Kim.
Chất lỏng màu đen chứa đựng nỗi tuyệt vọng của những người đã khuất trong Mana chết.
Điều nằm bên trong cái hố kia thậm chí còn khủng khiếp hơn thế.

'Chết tiệt.'

Anh đang có một cảm giác rất, rất tệ.

- Chắc phải đốt hết chỗ này thôi?

Khỉ thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top