Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 264: Là Hoàng Đế thì làm sao? (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hẹn gặp lại ngài sau một tuần nữa ạ."

Bạch Xà Wisha tiễn Cale đi với vẻ mặt nghiêm nghị.
Cale đã truyền đạt lại cho cả nhóm toàn bộ thông tin thu thập được ở tầng hầm thứ 3 mà không thêm bớt bất kỳ chi tiết nào.

"Về phần chuẩn bị, xin nhờ mọi người nhé."
"Vâng."

Một bầu không khí kiên định đang lan tỏa giữa các chỉ huy bao gồm cả Người Giám Hộ Elf, với trung tâm là Bạch Xà.
Cale liếc nhìn họ và chạm mắt với Lock đang đứng ở phía cuối.
Tộc Trưởng và thợ săn Koukan đang ở bên cạnh Lock.
Trong đầu Cale hiện lên những thông tin mà các đồng đội của anh đã thu thập được ở tầng hầm thứ 1 và 2.

'Cale-nim, bọn chúng đang tiến hành thí nghiệm trên cơ thể người bằng cách sử dụng các thú nhân ạ.'
'Không chỉ thú nhân, chúng còn làm điều đó với cả con người nữa!'

Ryan, cái thằng khốn thần kinh này.

'Tầng hầm thứ 2 có một nơi dành riêng cho việc thực hiện các nghi lễ tôn thờ rồng như một vị Thần ạ.'
'Có một nhà tù ở tầng hầm thứ 2. Ở đó vẫn có những thú nhân còn sống, tuy nhiên tình trạng của họ rất nghiêm trọng.'
'Trẻ em, thanh niên, trung niên, người già. Họ bị tách ra và giam giữ theo độ tuổi và giới tính ạ.'

Cale nhớ lại những lời mà Lock đã nói với giọng run rẩy.
Sau khi kể cho cậu ta nghe toàn bộ câu chuyện của Rồng Rutao, Cale đã hỏi Lock.

'Cậu có muốn đến thủ đô không?'

Nghe lời đó, Lock lắc đầu.

'Tôi muốn ở lại đây ạ.'

Và còn nói thêm.

'Tôi cũng muốn có mặt tại buổi hành quyết cuối cùng vào tuần sau.'

Không có lý do gì để Cale không chấp thuận mong muốn đó cả.
Trong chuyến đi đến thủ đô lần này, Cale quyết định sẽ chỉ đi cùng với bọn trẻ trung bình 10 tuổi mà thôi.
Anh nói trong khi nhìn Choi Han.

"Ta đã liên lạc với Sherit-nim rồi, mọi người sẽ đến trong vòng một tuần."
"Vâng."

Kế hoạch của họ chính là, đưa tất cả thú nhân hiện đang không có mặt của phe Cale đến đây, bao gồm cả Witira và Archie. Bởi việc giải cứu các thú nhân tốt hơn hết là nên được thực hiện bởi thú nhân phe Cale, những người có sự hiểu biết nhanh nhạy về thú nhân và có khả năng cuồng nộ hóa.

'Hơn nữa, các thú nhân có thể chiến đấu bên ngoài linh vực Hào Quang Thống Trị của mình.'

Họ là những sinh vật được tự do mà không bị ảnh hưởng bởi tình trạng phong ấn năng lượng của thế giới Apitoyu này.

Lâu đài của Ryan.
Không có ai phù hợp hơn họ trong việc lật tung cái nơi giống như một ngôi làng rộng lớn này hết.

"Chúng tôi sẽ chờ mọi người."

Sau lời chào của Choi Han, Cale nháy mắt với Raon.

"Ta biết rồi, con người!"

Uung-
Vòng tròn dịch chuyển tức thời phát ra ánh sáng đen cùng với âm thanh rung động nhẹ.
Paat!
Sau khi ánh sáng mờ đi, Cale và bọn trẻ trung bình 10 tuổi đã biến mất.

"Lát nữa, hẹn gặp lại các vị trong buổi họp."

Choi Han dẫn đầu nhóm bao gồm cả Lock rời khỏi nơi này trước.
Các chỉ huy bao gồm cả Wisha vẫn giữ nguyên vị trí. Khuôn mặt của họ ngày càng thêm nghiêm nghị theo thời gian.

"Wisha."

Người Giám Hộ Elf nói.

"Bây giờ chúng ta phải đánh thức những người đang say ngủ thôi."

Những người đang say ngủ.
Đó là cụm từ ám chỉ những thú nhân đã tồn tại từ trước thời kỳ biến động và vẫn chưa bị Điện Thờ săn lùng.
Mặc dù không mạnh bằng Bạch Xà, nhưng bọn họ đều rất mạnh mẽ và có khả năng cuồng nộ hóa. Tất nhiên số lượng là rất ít, nhưng bọn họ đủ mạnh để có thể sống sót trước các hiệp sĩ Rồng Hỗn Huyết.
Apitoyu.
Trong cái thế giới này, còn sống sót là đủ để được coi là kẻ mạnh rồi.

"......"

Wisha ngậm chặt miệng và ngẩng đầu lên.
Cô nhìn thấy trần nhà của đường hầm, căn cứ bí mật của họ. So với phòng thí nghiệm giống như một điện thờ cổ mà cô đã thấy dưới tầng hầm của Lâu Đài Ryan, nơi đây thật tồi tàn, bẩn thỉu và bừa bộn không thể so sánh được.

"Ha-"

Một tiếng thở dài tự nhiên phát ra từ miệng cô.
Để đến được chỗ của cội nguồn thế giới, sinh lực của cô ấy đã giảm xuống khiến cho cơ thể cô không được khỏe.

"Được rồi."

Đôi mắt cô đang rực cháy hơn bao giờ hết.

"Mọi chuyện đã như thế này rồi thì phải đánh thức mấy đứa còn đang ngủ thôi."

Cô nói với Người Giám Hộ Elf.

"Ở đây có tinh linh chứ?"

Khi thấy Người Giám Hộ Elf gật đầu, Bạch Xà nói ra điều mà cô muốn tinh linh truyền đi khắp khu vực.

"Tất cả tập hợp lại trước mặt ta."

Cô nói thêm.

"Nếu dám lờ đi điều này, ta sẽ giết chết các ngươi."

Người Giám Hộ Elf gật đầu mà không nói lời nào trước Bạch Xà hung bạo.
Và Lock đang đi theo sau Choi Han ngẩng đầu lên. Đằng sau Choi Han là Tộc Trưởng Nia và Thợ săn Koukan. Đôi vai của họ đều đang ở trong trạng thái cứng đờ và co rúm lại.

Gashan và Tasha hiện đang khám phá nhiều khu vực khác nhau trong khu rừng cùng với các đặc vụ của căn cứ. Họ thậm chí còn không đi tiễn Cale để có thể thực hiện các công tác chuẩn bị cho một tuần sau.

'Ha, haha-'

Pháp sư Tộc Hổ Gashan cười như thể không thể tin nổi. Lock không thể nào quên được sự phẫn nộ trong đôi mắt của ông ấy.
Thêm vào đó, cậu cũng nhớ lại lời mà những người đang co rúm lại trước mặt cậu đã nói.

'...Làm sao, chuyện này có thể-'
'Hoàn toàn, bọn chúng thậm chí còn không coi thú nhân là con người. Làm ra những chuyện như thế này-!'

Tộc Trưởng và Koukan đã rất tuyệt vọng.
Sau khi tỉnh táo lại, họ lại nói tiếp những lời chứa đựng sự lo lắng.

'Thần Vật đã sa ngã, cho nên chúng ta sẽ không thể sử dụng nó được nữa. Đó là Thần Vật duy nhất còn sót lại của Con Sói Xanh mà. Chúng ta sẽ phải từ bỏ mọi hy vọng về cuồng nộ hóa sao.'
'...So với Thần Vật, tôi muốn cứu các thú nhân ở đây, dù chỉ là một người thôi cũng được.'
'Đúng vậy, thưa Tộc Trưởng.'

Những người từng ôm hy vọng về Thần Vật, giờ đã hoàn toàn mất đi hy vọng sau khi nghe rằng nó đã bị sa ngã.
Sự tức giận, tuyệt vọng cùng với tấm lòng muốn cứu những người đồng tộc đang bao trùm lấy họ.
Lock nghĩ khi nhìn vào những tấm lưng co rúm lại của những người Tộc Sói.

'Không còn cách nào sao?'

Cale đã nhận thấy sự lo lắng của các thú nhân và nói rằng anh sẽ tìm cách thanh tẩy Thần Vật. Những người khác cũng vậy.
Nhưng vì lý do nào đó, Lock cảm thấy phương pháp đó chưa chắc đã là con đường duy nhất.

'Mình cũng-'

Mình cũng đã cuồng nộ hóa được mà!
Đã có lúc, Lock cảm thấy sợ hãi đến mức không thể cuồng nộ hóa được.
Hẻm núi Tử thần.
Ở nơi đó, Lock đã từng có lúc không thể cuồng nộ hóa. Thế nhưng cuối cùng, cậu ấy cũng đã thực hiện được cuồng nộ hóa, với dáng vẻ trưởng thành hơn trước.

'Mặc dù mình rất rụt rè và nhút nhát, nhưng cuối cùng mình vẫn cuồng nộ hóa thành công mà.'

Nếu vậy thì họ cũng có thể làm được.
Lock nhớ lại khoảnh khắc mà cậu có thể cuồng nộ hóa trở lại.
Lúc đó, cậu đã không cầu xin Thần Linh giúp đỡ hay bất cứ ai khác.

Cale và Raon.

Đó là khoảnh khắc cậu chỉ có một mong muốn duy nhất, đó chính là bảo vệ hai người quý giá ấy của mình.
Tất nhiên, cậu và những thú nhân ở đây có hoàn cảnh khác nhau, thế giới cũng vậy, cách sống của họ là không giống nhau.

'Chắc chắn phải có cách nào đó.'

Chỉ thông qua Thần, thì thú nhân ở đây mới có thể thực hiện được cuồng nộ hóa.
Nếu là như vậy-

'Chẳng phải điều đó có nghĩa đây không phải là một vị Thần tốt sao?'

Mặc dù đây có thể là một suy nghĩ bất kính nhưng. Nếu đó là một vị Thần thực sự quan tâm đến thú nhân, ngài ấy có lẽ sẽ không để phương pháp đó là con đường duy nhất để cuồng nộ hóa đâu.

'Con Sói Xanh, dường như không phải là một vị Thần xấu.'

Lock đã được nghe một vài giai thoại về vị Thần Sói Xanh rồi.
Trong khi Cale và những người khác đang bận rộn công việc của mình thì Lock đã trò chuyện rất nhiều với Tộc Sói, cho nên cậu ấy nghiễm nhiên là người biết nhiều chi tiết nhất về Con Sói Xanh trong nhóm của Cale.

'Sói Xanh đã rất đau lòng khi các thú nhân phải chịu đau đớn và mất đi lý trí khi cuồng nộ hóa ạ.'
'Vị Thần ấy, được cho là Vua Sói đầu tiên của vùng đất này.'
'Có một thời gian, thú nhân đã bị cả con người và động vật tẩy chay. Lúc đó, người đứng ra bảo vệ họ chính là Sói Xanh.'
'Ngay cả với những người không phải là tín đồ, Sói Xanh vẫn giúp họ thực hiện thành công cuồng nộ hóa ạ.'

Lock dừng lại trước những suy nghĩ đang ngày một sâu xa hơn.

'Trước mắt, hãy suy nghĩ tiếp về điều này sau một tuần nữa.'

Lâu đài của Ryan.
Cuộc hành quyết cuối cùng sẽ diễn ra ở đó. Cậu quyết định sẽ tập trung ngăn chặn chuyện này trước đã.
Đi ở sau cùng trong nhóm, bước chân của Lock trở nên nặng nề hơn.
Thế nhưng đôi vai và cơ thể cậu không hề co rúm lại.
Ngược lại, con sói đã từng co rúm người ấy, từ lúc nào đã đứng thẳng lên và đủ to lớn để gần như che khuất Choi Han.

***

Hoàng Đế Alte của Thánh Quốc bước vào phòng họp và mở miệng.

"Ngươi nghĩ ý định của Vua Har là gì?"

Người trợ lý luôn ở bên cạnh hắn như một cái bóng lên tiếng.

"Vì không phải Thần Thánh nên thần cũng không biết chính xác ý định của họ là gì, nhưng thần nghĩ chắc chắn họ đã đến với ý đồ không tốt."
"Chắc là vậy rồi."

Heu.
Hoàng Đế Alte bật cười. Tuy nhiên, cảm xúc chứa đựng trong đó lại không được tốt cho lắm.

"Đột nhiên đến thẳng thủ đô sao?"

Vương Quốc Har.
Mặc dù Alte không ngần ngại coi thường nơi đó bằng cách gọi nó là vong quốc suy tàn. Trên thực tế, hắn không hề coi nhẹ Vương Quốc Har.

'Nếu đó thực sự là một vương quốc đổ nát, ta thậm chí sẽ không quan tâm đến nó đâu.'

Vương Quốc Har là một vương quốc mà sẽ không có gì lạ nếu như nó đột ngột sụp đổ, đồng thời đó cũng là một vương quốc mà sẽ không có gì lạ nếu như nó đột nhiên trỗi dậy.
Har vốn dĩ chính là một Đế Quốc, và vẫn sống sót bất chấp áp lực của loài rồng và Giáo Hội.

'Hơn nữa, Har chưa từng để cho hộ vệ của mình, Bạch Xà xuất hiện.'

Vương Quốc Har có thể vẫn còn có rất nhiều nguồn sức mạnh ẩn giấu.

'Đó không phải là nơi có thể bị xem nhẹ chỉ vì chúng ta đã loại bỏ được nguồn sức mạnh công khai của chúng, bao gồm cả Đại Công Tước Snow.'

Alte đột nhiên dừng lại.

"...Bệ Hạ?"

Hắn ta nhìn thẳng về phía trước mà không nhìn tên thuộc hạ đang bối rối của mình.

"Ngươi nói Nhà Vua và Điện Thờ không hề liên lạc với nhau sau khi hắn tiến vào thủ đô sao?"
"Vâng. Hoàn toàn không ạ."

Chuyến thăm Đế Quốc của Vua Har đã được thực hiện khá bí mật.
Đây là mong muốn của Har.

'Tất nhiên là vậy rồi.'

Dù thế nào đi nữa thì đó cũng là vua của một quốc gia đấy.
Nếu việc người như thế lại ngay lập tức đến thẳng thủ đô ngay khi được Hoàng Đế gọi bị lan truyền, uy tín quốc gia của Vương Quốc Har sẽ bị sụt giảm đáng kể.
Vậy nên họ muốn giữ bí mật, và Đế Quốc đã chấp nhận điều đó.

'Cũng không phải là giữ bí mật hoàn toàn.'

Cuối cùng điều này cũng sẽ bị lộ ra mà thôi.
Đế Quốc chính là trung tâm của lục địa này, và Đại Điện thống trị toàn bộ lục địa cũng đang nằm ở đây. Có rất nhiều ánh mắt đang tập trung tại đây và Đế Quốc cũng đã âm thầm tiết lộ chuyến thăm của Vua Har rồi.
Bởi vậy mà một khi cuộc họp này kết thúc, bất kể kết quả của nó có ra sao thì uy tín quốc gia của Vương Quốc Har cũng sẽ càng thêm sa sút mà thôi.
Đến đây, Alte nhắm mắt lại-

"Không hề liên lạc gì với Điện Thờ sao."

Alte đã cố tình nới lỏng giám sát của Đế Quốc đối với đoàn người của Vương Quốc Har để bọn họ và Điện Thờ có thể liên lạc với nhau.

'Rõ ràng Giáo Hội đang đứng đằng sau những hành động hiện tại của Vương Quốc Har mà.'

Nói chính xác thì không phải Giáo Hội mà là Giáo Hoàng và các Giám Mục, hắn cho rằng những tên Rồng Hỗn Huyết chính là những kẻ đang đứng đằng sau.

'Thế nhưng hai bên lại không hề liên lạc với nhau sao.'

Phải chăng vì chúng biết đang bị Đế Quốc theo dõi ư.

'Không. Con khốn Giáo Hoàng sẽ không thèm để ý đến ta đâu.'

Đúng hơn, cô ta mới là người sẽ phớt lờ hắn bởi vì hắn không phải là Rồng Hỗn Huyết.
Tại sao hắn lại phải có dòng máu của một con rồng chết tiệt chứ.

"Đang đợi đúng không?"
"Vâng, thưa Bệ Hạ."

Tại phòng hội đàm, Quốc Vương Danis và các trợ lý đang chờ đợi Hoàng Đế.
Đó là bởi Alte đã cố tình đến muộn để gây áp lực cho bọn họ.

"Danh tính của bọn chúng có giống với danh sách đã được báo cáo trước đó không?"
"Có ạ."

Danh tính của tất cả những người tiến vào cung điện hoàng gia đều đã được xác minh.
Đặc biệt, trong căn phòng hội đàm ở cuối hành lang ấy hiện đang chỉ có Nhà Vua, Ngoại trưởng Bailey và 2 cố vấn mà thôi.
Các hộ vệ của Nhà Vua đều đang chờ đợi ở một hành lang nối với cánh cửa khác của phòng hội đàm chứ không phải hành lang này.

"Hmm."

Alte đi đến phòng hội đàm chỉ với một trợ lý.
Việc không có Ngoại Trưởng hay Thủ tướng đi cùng hắn cũng là một cách để thể hiện sự không tôn trọng đối với Vương Quốc Har, nhưng việc không có một hiệp sĩ nào đi cùng hắn là điều đương nhiên.

Hoàng Đế Alte.

Bản thân hắn chính là một Sword Master vĩ đại đấy.
Hắn chính là kiếm sĩ có thể coi là giỏi nhất trong số những con người trên lục địa này.

"Mở cửa."

Alte tiếp tục bước đi và tiến đến trước cánh cửa phòng. Theo lệnh của hắn, người hầu từ từ mở cửa.
Kéttt-
Khung cảnh bên trong cánh cửa hiện ra.
Đó là một phòng hội đàm không mấy sang trọng để có thể dùng cho việc gặp gỡ vua của một quốc gia.
Tuy nhiên, một cậu bé, hay một chàng thanh niên trẻ tuổi đang ngồi bên chiếc bàn ở trung tâm căn phòng đã đứng dậy tại chỗ.
Vua Danis.
Hoàng tử bé con giờ đã lớn lên khá nhiều.
Lâu lắm rồi hắn mới thấy lại khuôn mặt đó.

Cộp cộp.

Alte bước vào bên trong và thậm chí không thèm để ý đến lời chào của những người đứng phía sau Vua Danis.

'Không biết tên Vua này đang nghĩ gì nhỉ.'

Sau khi đẩy lùi phe phái của Giáo Hoàng, hắn sẽ dần dần mở rộng lực lượng của mình và đẩy lùi cả lũ rồng. Hoàng Đế Alte, hắn muốn đứng trên đỉnh cao của trung tâm lục địa này.
Lần này, hắn quyết định nhắm vào Vương Quốc Har nơi cả 2 đội quân chinh phạt đều đã mất tích, như một cách để gây áp lực lên Giáo Hoàng.

Kéttt- RẦM.

Cánh cửa đã đóng lại.

"Hân hạnh được Hoàng Đế Bệ Hạ."
"Lâu rồi không gặp."

Vua Danis và Hoàng Đế Alte.
Hai người trao đổi lời chào ngắn gọn mà không hề ngồi xuống.
Hoàn toàn không hề có thủ tục rườm rà nào được diễn ra. Lí do là bởi cách đây không lâu, khi Danis mới lên ngôi vua, Hoàng Đế đã nói rằng hãy bỏ qua các thủ tục rườm rà đó đi.
Đó là vì Alte rất ghét những thủ tục phức tạp.

"Cho nên-"

Vì vậy mà hắn vẫn luôn cư xử theo đúng bản chất của mình.

"Chuyện gì đã xảy ra với đội quân chinh phạt?"

Hắn đi thẳng vào vấn đề mà không cần ngồi xuống.
Sword Master Alte đang có một thanh kiếm ở trên thắt lưng mình.
Danis bình tĩnh mở miệng.

"Bọn ta không biết đội quân chinh phạt đang ở đâu."
"Không."

Alte lắc đầu.

"Đừng có vòng vo nữa."

Ánh mắt hắn nhìn Danis rất sắc bén.
Đây là một vị Hoàng Đế thiên về võ hơn là văn. Cơ thể của hắn lớn đến mức che khuất cả Danis, và khuôn mặt thể hiện đúng bản chất thật của hắn ta trông đầy đe dọa ngay cả khi chỉ đứng yên.

"Chuyện gì đã xảy ra với đội quân chinh phạt?"

Hắn hỏi lại câu hỏi tương tự.
Và còn nói thêm.

"Ta sẽ không hỏi lần thứ ba đâu."

Sự im lặng bao trùm khoảnh khắc này.

'Hm?'

Thế rồi Alte khẽ nhướng mày.
Danis vẫn rất bình tĩnh.

"Bọn ta không biết đội quân chinh phạt đang ở đâu."

Ha.
Alte khẽ bật cười.

'Thật không dễ dàng mà.'

Quả nhiên Danis, người đã lớn lên với ánh mắt giống hệt như khi cậu còn nhỏ, có khí chất rất mạnh mẽ.
Vì cậu ta đã đến thẳng thủ đô, cho nên hắn đã tự hỏi liệu con người đó có thay đổi chút nào không-

'Vẫn y như vậy.'

Tuy nhiên, hắn không thể lùi bước được.
Alte ta đây chính là kẻ thống trị đã đưa Hoàng Gia - vốn là một con rối của Giáo Hội từ thời kỳ biến động đầy hỗn loạn, lên thành Đế Quốc đấy.

"Rõ ràng ta đã nói với ngươi rồi mà nhỉ. Ta sẽ không hỏi cùng một câu ba lần đâu."

Giọng nói của hắn cũng rất bình tĩnh.
Thế nhưng bầu không khí đang ngày càng trở nên hung bạo hơn.
Không có lý do gì để hắn phải duy trì sự thân thiện trong tình huống này cả.

'Có con hổ nào lại đi thả một con nai yếu ớt ra khỏi hang ổ của mình không?'

Alte mỉm cười đầy đe dọa.

'Hm?'

Thế nhưng Danis vẫn như vậy.

"Ta cũng không muốn đưa ra cùng một câu trả lời ba lần đâu."

Khoảnh khắc Alte nheo mắt lại trước lời nói đó.

"Ta đã nói rõ ràng rằng bọn ta không biết rồi mà."

...Gì cơ?
Alte cảm nhận được một cảm giác déjà vu kỳ lạ từ những lời nói ấy.
Vào lúc đó, vua Danis bình thản nói.

"Bởi vậy nên ta đã mời một người biết vị trí của bọn họ đến đây."

Cái gì?
Ánh mắt của Alte di chuyển.
Danis chỉ vào người đứng phía sau mình.
Có một nam nhân điển trai với mái tóc nâu đang đứng ở đó.

- Con người, giỡ bỏ phép thuật nhé!

Thế rồi đôi mắt của Alte mở to.

'Là Mana!'

Một luồng Mana đột nhiên xuất hiện trong không gian.
Ngay khi nhận ra điều này, đồng tử của Alte rung chuyển trước cảnh tượng mà hắn nhìn thấy.

"!"

Mái tóc nâu ấy đã chuyển sang màu đỏ.
Một màu đỏ đậm hơn màu đỏ tươi một chút, khiến cho người ta liên tưởng đến rượu hay máu.
Hắn đã từng nghe về màu sắc như vậy trước đây rồi.

Thanh kiếm của Vương Quốc Har.

"...Snow-"

Khoảnh khắc nhận ra điều này, Alte ngay lập tức rút kiếm ra.
Năng lượng Mana, và mái tóc đỏ.
Không có lý do gì để hắn ta không rút kiếm hết.

KENGG!

Vào lúc đó, nam nhân tóc đỏ, Cale mở miệng.

"Thật là. Lời chào đầu tiên của ngươi sao lại tiêu cực vậy?"

Uuu-
Bầu không khí rung chuyển.
Năng lượng tuôn ra từ nam nhân đó đã tràn ngập cả căn phòng hội đàm.
Mặc dù nó không mạnh mẽ mà rất nhẹ nhàng, thế nhưng khoảnh khắc cảm nhận được thứ năng lượng ấy, Alte đã nổi da gà.

KENGG.

Có ai đó đã rút kiếm ra.
Mãi đến lúc đó, Hoàng Đế Alte mới có thể nhìn thấy một người khác.
Một nam nhân tóc trắng.
Kẻ đó đang chĩa kiếm về phía hắn cùng với nụ cười ôn hòa và thánh thiện.

'A.'

Khoảnh khắc nhìn thấy làn khói trắng nhẹ nhàng bốc lên từ thanh kiếm ấy, hắn đã nhận ra.
Mặc dù Aura vẫn chưa hình thành trên thanh kiếm kia.
Khí thế đó, tư thế đó-

'Kẻ đó cũng là một Sword Master.'

Một Sword Master giống như hắn.
Khoảnh khắc vẻ mặt của Alte đanh lại, nam nhân tóc trắng Clopeh Sekka mở miệng.

"Hãy cất thanh kiếm đang hướng về phía Người của ngươi đi."

Hãy cất thanh kiếm đang hướng về phía Cale đi.
Clopeh Sekka nói những gì cần nói, và nụ cười tuyệt đẹp của hắn càng trở nên sâu hơn.

- Con người, quả nhiên Clopeh Sekka lại đang nở nụ cười kỳ lạ rồi.

Ta biết.
Cale thật lòng đồng cảm và cố gắng không nhìn Clopeh Sekka.
Bởi cứ chạm mắt với hắn là anh lại cảm thấy khó chịu một cách kỳ lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top