Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 265: Là Hoàng Đế thì làm sao? (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người phản ứng lại trước thanh kiếm của Clopeh Sekka không phải Cale, cũng chẳng phải Hoàng Đế.

"Sao ngươi dám nói với Bệ Hạ......!"

Trợ lý duy nhất đi theo Hoàng Đế tỏ ra tức giận trong khi đặt tay lên chuôi kiếm ở thắt lưng.

KENG!

Anh ta quả nhiên cũng là một Sword Master.
Mặc dù Apitoyu cũng có một vài Sword Master khác, thế nhưng không một Sword Master nào có thể giỏi hơn người bảo vệ Hoàng Đế cả.
Khoảnh khắc Aura tỏa ra từ thanh kiếm của anh ta.

Shaaa-

Anh ta nhận thấy bầu không khí đã thay đổi.

"!"

Một luồng khí trắng bốc lên từ nam nhân tóc trắng kia.

Ánh sáng trắng ấy đem lại cảm giác rất thiêng liêng. Không tồn tại dù chỉ một hạt bụi nhỏ nhất, hào quang cao quý ấy không tỏa sáng rực rỡ, mà lộ ra ánh sáng trắng tinh khiết một cách tinh tế giống như dải Ngân Hà trên bầu trời đêm vậy.
Vì không bộc lộ quá nhiều nên thoạt nhìn nó có vẻ đơn giản, nhưng càng nhìn lại càng thấy huyền bí và tao nhã, một sức mạnh dường như thể hiện đúng sự cao quý của chủ nhân của nó.

'Thánh Hiệp Sĩ?'

Đó là một Aura khiến cho trợ lý trong giây lát có suy nghĩ như vậy.
Tuy nhiên, anh ta nhanh chóng bị bao phủ bởi một tâm trạng không thể hiểu được.
Thứ màu trắng thanh tao này.
Càng nhìn nó, anh ta lại càng cảm thấy khó chịu và phiền muộn.
Không biết tại sao, một sự cảnh giác theo bản năng trỗi dậy trong anh, như thể anh ta đang bị kéo xuống một nơi rất sâu vậy.
Chính lúc đó.
Giọng nói của Hoàng Đế Alte vang lên.

"...Mana chết."

Đôi mắt của trợ lý mở to.

'Mana chết?'

Tuy không hề nhìn thấy năng lượng đen nào, nhưng trợ lý dường như đã biết Mana chết đang bắt nguồn từ đâu.
Một năng lượng mà người sống nào cũng đều theo bản năng muốn tránh xa.
Anh ta nhìn nam nhân tóc trắng.

'Aura của kẻ đó là Mana chết ư?'

Hắn ta có phải là người sống không?
Khi sự nghi ngờ trong tên trợ lý ngày càng lớn dần, điều này cũng xảy ra với Hoàng Đế.

"Làm sao một người sống có thể xử lý được Mana chết? Ta không nghĩ kẻ đó là một hắc pháp sư."

Alte còn nói thêm.

"Và, màu sắc của nó là trắng."

Trước mắt hắn chỉ có màu trắng trong trẻo thuần khiết.

"Ta không nghĩ đó chỉ đơn thuần là Mana chết."

Cale lắng nghe những lời đó, thế rồi cũng liếc nhìn Aura của Clopeh Sekka.

'Cái gã này chắc chắn đã đi theo con đường khác với Choi Han và Thiên Ma.'

Những hành động bí ẩn lần trước cũng thế, và Aura hiện tại của hắn cũng vậy.
Dường như Clopeh Sekka chắc chắn đang đi trên con đường riêng của mình.

'Cale-nim.'

Cale nhớ lại cuộc trò chuyện với Choi Han trước khi đến đây.
Khi Choi Han bày tỏ lo ngại rằng dù đã có Raon đảm nhận mảng phép thuật thì ít nhất cũng phải có một kiếm sĩ đi cùng, Cale đã nói sẽ gọi một trong hai người Clopeh Sekka và Hanah đi cùng với mình.
Choi Han suy nghĩ một lúc rồi nói.

'Có lẽ nên chọn Clopeh Sekka ạ.'

Vì hiếm khi anh ta nói những lời như vậy cho nên Cale đã hỏi lý do.

'Hanah, là người hành động rất chính trực.'

Thánh Nữ Sword Master Hanah.

Choi Han là người đã dạy cô nhiều nhất. Theo quan điểm của anh, Hanah đã có lúc lạc lối và bị 'Arm' lừa dối nên đã làm nhiều việc xấu vì từng là một phần của chúng, thế nhưng bản chất bẩm sinh của cô ấy rất lương thiện và không giấu giếm điều gì. Mặc dù tính cách của cô đôi khi khá khó ưa chút chút.
Đồng thời, thái độ ham học hỏi của cô ấy rất trung thực và trong sáng. Vì vậy cô đã trau dồi những gì mình học được và phát triển một cách ngay thẳng.
Có lẽ Hanah chính là kiếm sĩ học được nhiều điều từ Choi Han nhất. Đến nỗi nếu như phải chọn đệ tử, Choi Han sẽ chọn Hanah.

'Còn Clopeh Sekka dù cũng đứng nhìn và lắng nghe mọi thứ, nhưng hắn ta chỉ nhớ những gì mình muốn nhớ thôi.'

Clopeh Sekka và Hanah đã học các kỹ thuật của Thiên Ma từ Choi Han.

'Cái tên đó rất khôn ngoan.'

Đánh giá của Choi Han không hề mang theo ác cảm. Đó là một đánh giá khách quan, điềm tĩnh không chứa đựng chút cảm xúc nào.

'Và, hắn ta là một thiên tài.'

Hắn cũng là một kiếm sĩ được Choi Han công nhận.

'Hắn ta cũng là một thiên tài linh hoạt. Vì vậy Clopeh Sekka sẽ đối mặt với những tình huống bất ngờ tốt hơn ạ.'

Cale đồng ý với điều đó và để Clopeh ở bên cạnh mình.

'Và hắn ta cũng thông thạo mọi thứ về vấn đề Giáo Hội.'

Tuy nhiên, chỉ khi đưa hắn ta đến đây thì anh mới thật sự cảm nhận được điều này.

- Con người, Clopeh đã trở nên mạnh hơn! Bởi vậy mà hắn ta càng đặc biệt hơn!

Như Raon đã nói, Clopeh Sekka đã và vẫn luôn là một gã đặc biệt.

- Và Aura đó, nó không chỉ là Mana chết!

Thiên Ma biết cách để điều khiển Mana chết còn sót lại ở khắp mọi nơi trong mạch máu, đồng thời biết cách để lấy nó ra khỏi cơ thể.
Clopeh Sekka, một thiên tài đã biết được bí quyết của anh ta.

- ...Cale.

Lửa Hủy Diệt lên tiếng.
Kẻ phản ứng cực kỳ nhạy cảm với Mana chết mở miệng.

- Aura của tên khốn đó thực sự rất tinh ranh. Hắn đã không xóa bỏ bản chất của Mana chết, mà sử dụng nó như một công cụ để thanh tẩy.

Ý nghĩa của những lời nói đó rất rõ ràng.
Mặc dù chỉ cần nhìn là đã khiến anh cảm thấy khó chịu và phiền muộn. Tuy nhiên, Aura của hắn lại có vẻ ngoài rất thanh tao.
Cale và Clopeh Sekka chạm mắt với nhau.

"Người thấy thế nào ạ?"

Sau khi giải phóng Aura của mình, Sword Master đã hỏi Cale, chủ nhân của hắn.
Và Cale trả lời một cách thờ ơ.

"Nó thật giống ngươi."

Bởi vì, càng nhìn Aura đó thì anh lại càng cảm thấy không thoải mái, giống như khi nhìn hắn ta vậy.
Tất nhiên anh vẫn nói thêm một câu.

"Giấu nó chút đi chứ?"

Đã bảo đừng để lộ rằng ngươi không bình thường rồi mà!
Cale đã nói một cách thật lòng.
Vào khoảnh khắc đó.

"Ha, ha!"

Một nụ cười rạng rỡ hiện trên môi Clopeh. Không chỉ vậy, hắn ta thậm chí còn cười thành tiếng.

- Con, con người! Đây là lần đầu tiên ta thấy Clopeh Sekka cười dị, à không, trong sáng và thuần khiết như vậy đó!

Raon không phải người duy nhất.
Đây cũng là lần đầu tiên mà Cale chứng kiến, cảnh tượng Clopeh Sekka mỉm cười thực sự vui vẻ, đến mức trông khá trẻ con và ngây thơ như vậy.

'Trời ơi.'

Thế là anh nổi hết cả da gà.
Cái tên đó còn có biểu cảm như vậy sao?

- Con người, tại sao hắn lại như vậy?

Gì chứ, ta cũng thắc mắc mà!
Mình đã nói gì mà hắn ta lại như vậy nhỉ?
Đáng lẽ hắn ta phải cảm thấy không vui khi bị bảo hãy che giấu năng lượng của bản thân đi chứ?
Cale càng lúc càng thấy khó chịu hơn một cách khó hiểu. Thế là anh từ từ quay đầu sang chỗ khác.
Clopeh nhìn chằm chằm vào Cale đã rời mắt khỏi mình.

'Quả nhiên Cale-nim biết tất cả mọi thứ.'

Sau khi học được cách sử dụng, đồng thời đẩy Mana chết đang treo lơ lửng như một quả bom hẹn giờ ra khỏi cơ thể. Clopeh không muốn lãng phí sức mạnh của Mana chết, nhưng đồng thời cũng muốn loại bỏ nó.
Vì vậy, hắn đã nghĩ cách để kết hợp sức mạnh của Mana chết với Aura của mình.
Thay vì trộn lẫn hai sức mạnh này lại, Sword Master Hanah đã đi theo hướng sử dụng chúng như những thứ đối lập với nhau.
Thế nhưng Clopeh lại muốn để Mana chết hoàn toàn nằm dưới sự kiểm soát của hắn.

'Và có một vấn đề đã nảy sinh.'

Không biết từ lúc nào, Aura bắt đầu xuất hiện trở lại bên trong Clopeh Sekka.
Nó chứa đựng bản chất của hắn.
Khi hắn phát ra Aura, bản chất đen tối, đầy tham vọng của hắn liền bị lộ rõ.
Hắn đã cố gắng che giấu điều này bằng mọi cách.

'Vì vậy mà hầu hết mọi người khi nhìn thấy Aura này đều cho rằng, dáng vẻ đen tối và đầy tham vọng của nó là do Mana chết gây ra.'

Tuy nhiên, Mana chết chỉ đơn thuần là Mana từ những thứ đã chết mà thôi.
Nó vốn không hề tối tăm hay tham lam.
Dù mọi người đều theo bản năng mà e ngại sức mạnh của Necromancer Mary, nhưng nó không hề làm cho họ thực sự cảm thấy khó chịu.

'Cale-nim đã nhận ra bản chất thực sự của ta ngay lập tức.'

Và.

'Người đã bảo ta giấu nó đi.'

Quả nhiên, Người biết ta rất rõ.
Clopeh Sekka đã quyết định phát triển Aura nhiều hơn và che giấu bản chất thực sự của mình đằng sau vẻ bề ngoài mà hắn muốn xây dựng.
Một cách bí mật.

'Dù vậy, ta cũng không có ý định loại bỏ bản chất của mình khỏi Aura này.'

Bởi Clopeh biết đây chính là con đường đúng với hắn.

'Choi Han.'

Cái tên này đã trở thành thứ gì đó vượt quá giới hạn của Sword Master rồi.
Tên đó đã tự đặt mình vào thanh kiếm.
Pháp sư Rosalyn dường như vẫn chưa biết, thế nhưng Clopeh đã mơ hồ biết được điều đó.

'Đó là lý do ta sẽ ẩn mình trong Aura.'

Thay vì loại bỏ bản chất của mình, hắn sẽ giấu kín nó đi.
Đó là cách mà ta, Clopeh Sekka, lựa chọn để sống.
Và-

'Cale-nim đã công nhận điều đó.'

A.
Lý do Người được những người dân ở đây gọi là vị cứu tinh đã quá rõ ràng.
Clopeh cam kết với chính mình.

'Ta sẽ trở thành cái bóng của người này.'

Che giấu và trốn đi, hắn sẽ trở thành cái bóng trắng ẩn mình trong ánh sáng của Cale.
Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt Clopeh vẫn không hề biến mất.
Hắn quay đầu đi.

"Ta đã bảo ngươi cất thanh kiếm đi rồi mà nhỉ."

Ha!
Hoàng Đế Alte bật cười như thể bị sốc.
Tên kiếm sĩ tóc trắng ấy đã thản nhiên trò chuyện với chủ nhân của mình trong khi đang chĩa kiếm vào hắn. Thật là một hành động vô cùng láo xược.

"Ngươi dám!"

Cuối cùng, Alte phát ra Aura trên thanh kiếm của mình.

Uung-

Thứ Aura tỏa ra từ Sword Master vĩ đại nhất lục địa Apitoyu giống như một ngọn núi lửa vậy.
Đó là một vầng hào quang màu đỏ rực trông như có thể phát nổ bất cứ lúc nào.
Dường như nó cũng thể hiện đúng bản chất thực sự của Alte.

Uuung-
Uu--
Uuu-Uung–

Khoảnh khắc ba luồng năng lượng của ba Sword Master nở rộ và không chịu lùi bước trước nhau, thậm chí còn dần dần tăng lên.

"Ôi trời."

Cale vươn tay ra.

"Ngài không sao chứ ạ?"

Quốc Vương Danis đang ở giữa ba kiếm sĩ.
Khuôn mặt ngài ấy trắng bệch trước những áp lực mà những nguồn năng lượng to lớn kia đem lại.
Một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào vai ngài.

"A-"

Danis thốt ra một tiếng cảm thán.
Tất cả Aura từng làm ngài khó chịu đều đã biến mất.

"Giờ thì không sao rồi-"

Danis đang định nói không sao thì dừng lại.

RẦM!
"Hộc!"

Tên trợ lý quỳ xuống và phát ra một tiếng hét đầy rên rỉ.

Tang-!

Thanh kiếm rời khỏi tay anh ta và rơi xuống sàn nhà.

"Ugh!"

Và mặc dù không buông kiếm ra khỏi tay, thế nhưng Hoàng Đế gần như không thể đứng vững và phải dùng một tay ôm đầu gối.
Khuôn mặt hắn ta nổi đầy gân máu và run rẩy toàn thân.
Có vẻ như hắn đang cố gắng chịu đựng để không quỳ gối xuống như tên trợ lý.

'!'

Đôi mắt của vua Danis mở to khi chứng kiến cảnh tượng ấy.
Vào lúc đó.

"Hạ kiếm xuống."
"Vâng, thưa Cale-nim."

Theo lời của Cale, kiếm sĩ tóc trắng ngoan ngoãn hạ kiếm xuống và thu Aura về. Hắn ta trông có vẻ điềm tĩnh không như hai kiếm sĩ còn lại.
Miệng Danis khô khốc.

'Điện hạ. Chỉ huy Cale Henituse đã đánh bại con rồng một cách dễ dàng ạ.'

Danis đã được nghe nhiều câu chuyện từ Ngoại Trưởng Bailey và quyết định phải nói chuyện với Cale một cách cẩn thận hơn vào lần tới họ gặp nhau.

"Điện hạ. Tôi có thể tiến lên được không ạ?"

Và Danis chỉ có thể gật đầu trước những lời nói lịch sự của Cale.

"Vâng. Xin cứ tự nhiên."

Danis lui về phía sau.

'Năng lượng của ngài ấy lớn đến mức ngay cả Cisko cũng phải gục ngã ạ. Con người nào mà lại có loại năng lượng đó được chứ, đây gần như là một vị Thần rồi.'

Lời nói của Ngoại Trưởng vang vọng trong tai Danis.
Cộp cộp.
Cale đi ngang qua Danis và dừng lại trước mặt Alte đang gần như không đứng nổi.
Alte vẫn đang cố gắng chịu đựng bằng mọi cách.

"Ugh!"

Ròng.
Thế nhưng cuối cùng máu đã chảy ra từ khóe miệng hắn.

"Ôi trời."

Cale nói một cách thương tiếc.

"Chỉ cần chấp nhận bị khuất phục là được, sao lại cố gắng chịu đựng làm gì."

Anh đặt tay lên vai Alte. Thế nhưng Alte lại không thể phản kháng điều đó.

'...Đây là đẳng cấp của rồng.'

Không, chính xác mà nói thì đây là đẳng cấp của 10 Rồng Thần.
Năng lượng của nam nhân này.

'Rốt cuộc là mạnh đến mức nào, một con người có thể, có thể đem lại cảm giác như thế này-'

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên phía trên Alte, người đã không thể kết thúc dòng suy nghĩ.

"Chấp nhận bị khuất phục đi. Giống như bò xuống trước rồng ấy."

Cale đã quyết định sẽ 'hung bạo' hơn một chút khi gặp Hoàng Đế và Giáo Hoàng.
Apitoyu.
Không có lý do gì phải nhẹ tay với những kẻ đã góp phần khiến cho thế giới này bị tàn phá như vậy cả.
Cũng không còn nhiều thời gian nữa.

"...Ư-Urgh!"

Ánh mắt Hoàng Đế lóe lên tia lửa sau khi nghe những lời nói của Cale.

Uuung---
Aura trỗi dậy từ thanh kiếm của hắn.
Vầng hào quang màu đỏ nhấp nháy như để thể hiện sự tức giận sôi sục.

"Hoh."

Cale cảm thán một cách ngắn gọn.

"Quả nhiên là ngài đây không thích rồng lắm nhỉ?"
"!"

Hoàng Đế khựng lại.
Bề ngoài, hắn ta luôn thể hiện là một người rất sùng bái rồng.

"Ngài không muốn loài rồng thống trị thế giới loài người đúng chứ?"

Cale đã được nghe những lời mà Giáo Hoàng và Giám Mục Honse nói về việc gặp Hoàng Đế thông qua Clopeh.

'Bề ngoài Hoàng Đế trông giống như một tín đồ nhiệt huyết của rồng, nhưng hắn ta thực chất rất tham lam. Hắn ghét việc bị cai trị bởi rồng. Hoàng Đế tin rằng một ngày nào đó, hắn sẽ có tất cả cho riêng mình. Hiện tại, có lẽ hắn ta đang nghĩ đến việc tìm cách để tước bỏ sức mạnh quân sự của Rồng Hỗn Huyết trước tiên ạ.'

Cale bình thản nói.

"Chúng tôi đã bắt được hai trong số 10 Rồng Thần. À, nói thêm là. Đó không phải là sức mạnh của Vương Quốc Har, cũng không phải sức mạnh của Điện Thờ. Chỉ là sức mạnh của chúng tôi mà thôi."
"!"
"Và chẳng bao lâu nữa, một trong 3 Tinh Tú sẽ rớt đài."
"......!"

Đồng tử của Hoàng Đế rung chuyển.

"Chúng tôi không nằm dưới quyền của Giáo Hoàng. Chúng tôi chưa từng ở cùng phe với Giáo Hoàng."

Nói như vậy cũng không sai. Giám Mục Honse đứng về phía Cale, thế nhưng hắn không bao gồm cả Giáo Hoàng và các giám mục khác.
Việc Giáo Hoàng và các giám mục khác có về phe họ hay không sẽ chỉ được xác định khi họ gặp và nói chuyện với Giáo Hoàng ngay sau Hoàng Đế mà thôi.
Hoàng Đế Alte mở miệng.

"Chuyện vớ vẩn gì-"

Hắn ta không thể theo kịp dòng chảy của cuộc trò chuyện này.
Thật khó để có thể tin những gì mà nam nhân trước mặt hắn đang nói, và-

'Chúng tôi' ở đây là đang nói đến ai?
'Chúng tôi' của người này là gì?

Vào lúc đó, hắn nghe thấy một giọng nói.

"Ngài muốn bị tụt lại phía sau sao?"
"......!"

Đồng tử của Hoàng Đế đang run rẩy hơn bao giờ hết.

"Ngài vẫn còn nhớ thời kỳ biến động chứ? Ngài có thể đảm bảo rằng nó sẽ không bao giờ xảy ra nữa không?"
"......."
"Thế giới này đã nói mong muốn của mình với tôi."

Cale nói ra sự thật.

"Thế giới này sẽ được tái thiết lại. Nó sẽ quay trở lại thời điểm mà con người có thể sử dụng Mana và Aura."
"......!"
"Một tháng. Không còn lâu nữa đâu."

Tất nhiên, trong khoảng thời gian đó, ta sẽ phải thâm nhập vào hang ổ của Chúa Tể Rồng và đối phó với kẻ đó.
Dù thế nào đi nữa, việc này sẽ phải được thực hiện trong vòng một tháng, cho nên sẽ không còn lâu nữa cho đến thời điểm thế giới được tái thiết lại.
Cale đã quyết định chỉ nói ngắn gọn về quá trình này. Tóm lại bằng 2 câu: 'Một tháng. Không còn lâu nữa đâu.'
Hoàng Đế há miệng và không thể che giấu được sự hỗn loạn.
Cale đưa cả hai tay ra trước mặt hắn.

"Tôi có hai bàn tay."

Đôi mắt của Hoàng Đế lấp lánh. Hắn mở miệng một cách khó khăn.

"...Cậu định bắt tay với cả Điện Thờ và ta sao?"

Hắn đã từng suy đoán. Rằng giữa Điện Thờ và Vương Quốc Har có một mối quan hệ nào đó.

'Nhưng nếu đó không phải là Vương Quốc Har, mà là người trước mặt đây và Giáo Hoàng thì sao?'

Cale chỉ mỉm cười và nhìn Hoàng Đế.
Anh vô cùng dễ dàng đoán được suy nghĩ của hắn.
Giáo Hoàng và Hoàng Đế. Chắc hẳn hắn đang nhìn vào tay Cale trong khi suy nghĩ về hai điều đó.

'Sai rồi.'

Cale không có ý định sẽ bắt tay với bất cứ ai hết.
Giáo Hội và Hoàng Tộc. Anh sẽ chỉ có mối quan hệ giao dịch với bọn họ mà thôi.

'Thoải mái hiểu lầm đi.'

Cale mỉm cười nói.

"Nào, thưa Hoàng Đế Bệ Hạ."

Anh tăng mức năng lượng lên.

Leng kengg-!

Cuối cùng, Hoàng Đế đã phải buông kiếm.

"Hộc!"
RẦM.

Và hắn phải quỳ một chân xuống.

'Lúc nãy chưa phải là toàn bộ sức mạnh sao? Giới hạn của hắn, rốt cuộc nằm ở đâu chứ?'

Một giọng nói thanh tao vang lên bên tai Alte.

"Ngài sẽ làm gì đây?"

Thứ năng lượng ghê gớm đã biến mất ngay lập tức, Hoàng Đế ngẩng đầu lên và nhìn thấy hình ảnh Cale Henituse đang mỉm cười.
Giống như khi gặp Rồng Rutao vào hôm qua, Cale nghĩ khi nhìn Hoàng Đế Alte đang quỳ gối và ngước lên nhìn mình.

'Khác nhau.'

Rutao đã nhìn anh ấy như thể đang nhìn một đồng minh.
Thế nhưng Hoàng Đế thì khác.

"...Cậu, thực sự là con người sao?"

Khoảnh khắc những lời đó phát ra từ miệng Hoàng Đế, Cale bật cười.

"Vâng. Tôi là con người."

Đôi mắt của Hoàng Đế lấp lánh.

"Ta không thể tin con người lại có được năng lượng này."

Giáo Hoàng, Vương Quốc Har, có lẽ con người này còn có nhiều đồng minh hơn nữa.

"Nếu là cậu, có lẽ sẽ bắt được Chúa Tể."

Hắn ta mỉm cười rạng rỡ.

"Cuối cùng thì cơ hội cũng đã đến với con người."

Hắn trông có vẻ rất vui và mỉm cười, như thể một nhà toán học vừa phát hiện ra định luật nào đó vậy.
Thế nhưng Cale đã nhận ra cảm xúc ẩn chứa trong đó.

'Cale-nim, Giáo Hoàng đã nói rằng động lực của Alte chính là sự ghen tị. Đó không chỉ là ghen tị đơn thuần, mà còn đến mức phải chà đạp lên người khác.'

Thứ cảm xúc mà anh sẽ không thể nhận ra nếu như không biết trước điều này.
Hoàng Đế đang ghen tị với Cale.

'Giáo Hoàng nói rằng, Hoàng Đế luôn mỉm cười rạng rỡ mỗi khi nhìn thấy cô ấy. Cô ta nói nếu Hoàng Đế càng ghen tị, càng muốn giết người thì sẽ càng mỉm cười nhiều hơn. Hắn ta mỉm cười rạng rỡ nhất khi ở trước mặt kẻ mình đã giết.'
'Đó là lý do cô ấy nói hắn là người mà ta không thể tin tưởng.'

Cale mỉm cười.

"Đúng vậy. Cơ hội đã đến."

Đối với chúng tôi.
Cale hiện đang giữ con quay vàng.
Anh đã nhờ các tinh linh gió giúp đỡ trước khi tiến vào hoàng cung, căn phòng hội đàm này.

'Xin hãy báo lại cho tôi toàn bộ về những nơi mà Hoàng Đế sẽ liên lạc cũng như hành động của hắn ta.'

Anh cũng lên kế hoạch sẽ làm điều tương tự khi gặp Giáo Hoàng.

'Mình có thể tin tưởng mấy đứa (tinh linh gió) này.'

Có lẽ Giáo Hoàng cũng sẽ không tin Cale đâu.
Giống như vị Hoàng Đế trước mặt chúng ta bây giờ vậy.

- Con người! Tên Hoàng Đế này, cười giống Hoàng Thái Tử Adin của Mogoru lắm! Có gì đó rất xấu!

Những người duy nhất mà Cale tin tưởng, chỉ có đồng đội của anh mà thôi.
Đặc biệt là ở Apitoyu, nơi đầy rẫy những kẻ đang cố đâm sau lưng nhau trong mớ hỗn độn này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top