Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 272: Khi hoàng hôn buông xuống (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay có 2 chương mới được đăng lận, tui sẽ sớm dịch xong chương kia và đăng lên nha ♥️

***************************************

Hwii---

Gió thổi lên.
Khi âm thanh dữ dội dừng lại, Rồng Ryan đã đứng ở trên sân khấu.
Tấm khiên được mở ra trong tay hắn đã chặn lại đòn tấn công của Eruhaben.

Cười.
Cổ Long Eruhaben nhìn xuống hắn và cười khẩy.
Ryan hướng mắt về phía Eruhaben và Bạch Xà Wisha ở phía xa.
Thế rồi hắn nhìn xung quanh.

Bầu không khí vốn có phần náo nhiệt trước buổi biểu diễn của lễ hội, bây giờ lại đang tràn ngập trong hỗn loạn.

"Thưa chúa quân!"

Hắn cũng đọc được cảm giác bất an như ngồi trên đống lửa bên trong giọng nói gấp gáp của tên thuộc hạ pháp sư.
Đó là vì biến số đột ngột xảy ra trước cuộc hành quyết cuối cùng, thánh lễ vĩ đại này.
Ryan mở miệng.

"Thêm nhiều con mồi đã đến."

Nghe được những lời đó, vẻ lo lắng trong mắt lão pháp sư biến mất.

'Ừ nhỉ, đúng rồi!'

Số lượng con mồi đã tăng lên.
Càng có nhiều vật hiến tế, Ryan sẽ càng trở thành vị Thần vĩ đại hơn.

'Không thể bỏ lỡ cơ hội này được!'

Lão pháp sư nhận ra mình cần phải làm gì.
Không chỉ có lão ta.
Các thuộc hạ thân cận nhất của Ryan cũng nhanh chóng hành động.

"Lập tức, bắt con rắn già ấy ngay!"
"Chặn Bạch Xà lại!"

Các pháp sư và hiệp sĩ bắt đầu di chuyển và hành động mà không hề lơ đãng.

"Đây là kẻ mà cả Đoàn Hiệp Sĩ lẫn Điều Tra Viên đều không thể bắt được!"
"Đừng mất cảnh giác! Nữ nhân đó còn mạnh hơn cả dã thú đấy!"

Các đội quân được bố trí bí mật cho thánh lễ vĩ đại đã di chuyển với trật tự hoàn hảo.
Đặc biệt, các pháp sư ngay lập tức lấy ra ma thạch và cùng tạo ra vòng tròn ma thuật để chuẩn bị đối phó với Bạch Xà.
Thêm vào đó, họ không chỉ để tâm đến mình Bạch Xà.

"Yên lặng!"
"Thanh kiếm này sẽ không để yên cho bất kỳ tên hung hãn nào đâu đấy!"
"Tình hình sẽ sớm được giải quyết! Hãy chờ đợi tại vị trí mà bọn ta đã chỉ định!"

Do sự xuất hiện của Bạch Xà và Rồng, những cư dân đang hoang mang đã bị chặn lại ngay lập tức để phòng ngừa họ nổi loạn.
Những người lính di chuyển trước tiên, theo sau là các hiệp sĩ.
Trong số các hiệp sĩ đó, tại hang ổ của Ryan, hiệp sĩ Elf đang canh giữ lối vào của tầng hầm cũng nhanh chóng di chuyển, thế rồi lại dừng lại.

"Gì vậy?"

Ánh mắt hắn hướng về phía sau.
Không như những hiệp sĩ khác, cấp dưới của hắn đang hành động chậm chạp một cách kỳ lạ.
Hiệp sĩ Elf nhíu mày và tiến lại gần cấp dưới của mình.

"Các người, muốn chết à?"

Hắn biết rất rõ tại sao cấp dưới của mình lại hành động như vậy.

"Các người không muốn chiến đấu với Bạch Xà đúng không?"

Nhiều người trong số cấp dưới của hắn xuất thân từ các tộc thú nhân.
Dù không thể cuồng nộ hóa đúng cách, thế nhưng khả năng thể chất của bọn họ lại vượt trội so với những người bình thường không thể sử dụng Aura, khiến cho họ phù hợp để trở thành hiệp sĩ.

"Hẳn các người không muốn chĩa kiếm vào đồng loại của mình. Nhưng nếu như vậy, các người sẽ chết. Và cả gia đình của các người nữa."

Hắn cũng đang buộc phải làm điều này để bảo vệ quê hương của mình.
Đó là lý do hắn quyết định đe dọa cấp dưới.

"Di chuyển đi. Họ đang theo dõi các người đấy."

Ngoài họ ra, ở đây còn có các hiệp sĩ và pháp sư khác nữa. Người của Ryan đang theo dõi họ. Nếu như hắn không hành động đúng mực ở đây, hậu quả sẽ là cái chết dành cho cấp dưới, gia đình họ và ngôi làng của hắn.

"Đội trưởng."

Vào lúc đó, một trong những hiệp sĩ thú nhân hỏi hắn với vẻ mặt nghiêm nghị.

"...Ngài có biết chuyện gì đang diễn ra dưới lòng đất không ạ?"
"...Ta không biết."

Hắn quay lưng lại trước mặt cấp dưới.

'Ít nhất, chúng đang bắt những thú nhân và làm những điều khủng khiếp với họ.'

Trong số những thú nhân bị kéo xuống tầng hầm trước đó, không một ai quay trở lại.
Hắn không muốn biết thêm về những gì đã xảy ra với họ. Hắn muốn giả vờ như không biết.
Vì vậy, hắn ta lạnh lùng nói với cấp dưới đang nổi nóng.

"Không phải các người cũng đã biết ở một mức độ nào đó rồi sao?"

Trong số các cấp dưới của hắn, một vài người bị buộc phải trở thành hiệp sĩ theo mệnh lệnh, để có thể bảo vệ gia đình mình.
Và cũng có những người đảm nhận công việc này để giành được một vị trí dưới quyền của Ryan.
Trong số đó, Suha, người vừa nói chuyện với hắn, là một trong những người bị buộc phải làm việc.
Cậu ta là kẻ đã bị bắt bởi các hiệp sĩ Elf và bị giám sát đặc biệt sau nhiều lần có động thái tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra với những thú nhân đã phải xuống tầng hầm.
Vì lẽ đó mà anh chàng này thường xuyên bị các hiệp sĩ thú nhân muốn gây ấn tượng tốt với Ryan phớt lờ hoặc quay lưng.

'...Thật kỳ lạ.'

Thế nhưng bây giờ, ngay cả khi cậu ta bước lên phía trước, các hiệp sĩ thú nhân phía bên kia cũng không nói gì.
Không, họ đang tràn ngập trong sợ hãi và kinh hoàng mới đúng.
Hắn không biết họ đang sợ điều gì.

"...Vì đội trưởng cũng có hoàn cảnh giống tôi, nên tôi sẽ cho anh xem."
"Gì?"
"Trước tiên xin anh hãy xem cái này rồi hẵng quyết định."
"Này, tên nhóc nhà ngươi!"

Hắn to tiếng.

"Đang là lúc nào chứ hả, cậu muốn cho tôi xem cái gì-"

Nhưng ngay khi đọc câu đầu tiên trên mảnh giấy, hắn đã dừng lại.
Có 2 dòng ghi chú.

<Hôm nay, tất cả thú nhân ở đây sẽ chết.>
<Kết thúc lễ hội, mạng sống của các người cũng sẽ bị hiến tế.>

Hắn cũng nhìn thấy một ghi chú khác nằm ở dưới cùng.

<Để trở thành Thần, Ryan đã đẩy những thú nhân còn sống vào một đầm lầy chứa đầy Mana chết và giết chết họ.>
<Tầng hầm thứ 3 là nơi thực hiện việc này.>

Hiệp sĩ Elf không thể di chuyển được.

'Hiến tế? Thần? Mana chết?'

Khi thông tin khủng khiếp vượt xa tưởng tượng của hắn xuất hiện, sự thật mà hắn đang phớt lờ bấy lâu nay hiện lên trước mắt khiến tâm trí hắn trở nên trắng xóa.

<Ngoài ra, hôm nay Ryan sẽ hiến tế hai con rồng.>

Giọng nói của cấp dưới lọt vào tai hắn.

"Nhìn vào diễn biến hiện tại, có vẻ như nội dung của tờ ghi chú này là đúng. Thế nhưng thưa đội trưởng, liệu mọi chuyện có chỉ dừng lại ở việc hai con rồng và thú nhân chúng tôi bị hiến tế không?"

Hiệp sĩ Elf từ từ ngẩng đầu lên.
Khung cảnh xung quanh hiện ra trước mắt hắn.
Và cuối cùng, hắn nhìn thấy khuôn mặt của chính mình phản chiếu trong đôi mắt của cấp dưới.

'Cuối cùng!'

Lúc đó, giọng nói của bạn thân hắn, tinh linh gió vang lên.
Kể từ khi làm việc cho Ryan, người bạn thân vẫn luôn sẵn lòng lắng nghe lời nhờ vả của hắn ngay lập tức, thế nhưng không biết từ lúc nào, cậu ấy đã trở nên ít nói hơn rất nhiều.

'Đây là cơ hội cuối cùng đó!'

Lời nói của người bạn khắc sâu vào trái tim Elf.
Và không chỉ có Elf biết được rằng đây là cơ hội cuối cùng của họ.

"Trưởng lão."

Ở nơi khác, có một ông lão không trả lời giọng nói vừa vang lên bên cạnh mình mà chỉ nhìn vào mảnh giấy đang cầm trên tay.
Sinh ra một thời gian sau thời kỳ biến động, ông ấy sớm trở thành thành viên lớn tuổi nhất trong bộ tộc của mình.
Cha mẹ ông, tổ tiên ông đều đã bị săn lùng và không còn lại ai hết.
Bây giờ Tộc Hổ chỉ còn lại một nửa, và đều là những người không thể cuồng nộ hóa đúng cách.
Có lẽ vì thế mà tuy tuổi thọ của thú nhân hổ rất dài, thế nhưng ông ấy đã sớm già đi như thể không còn sống được bao lâu nữa.
Có lẽ là do ông đã phải trải qua quá nhiều khó khăn.
Sau bao gian khổ đó, cuối cùng ông lại phải cúi đầu trước Ryan và sống cuộc đời như một nô lệ.
Ông đã nghĩ thà rằng sống như vậy còn dễ dàng hơn, thế nhưng lại không thể ngủ được vì lo lắng và bất an về những thú nhân đã bị đưa đến hang ổ cách đây không lâu.
Dù vậy, ông không thể bộc lộ điều đó ra ngoài.

'Bởi vì ta quá yếu.'

Ta đã già rồi nên dù có chết bất cứ lúc nào cũng không sao, thế nhưng ta không thể để cho các thú nhân, những người phải định cư và sống như nô lệ ở đây để không bị đuổi ra ngoài, phải chết được.

'Vậy nên-'

Ông đã từng nghĩ không biết, liệu đây có phải là câu trả lời đúng hay không.
Hôm nay, khi mọi người vẫn đang hào hứng vì lễ hội, một lời nhắn đã được gửi đến với ông thông qua cơn gió.
Và một tiếng sau, thông tin khác đã được truyền đến. Đó là những mẩu giấy ghi lại tất cả những gì đã xảy ra ở hang ổ của Ryan.
Cuối cùng, ở phía dưới mảnh giấy có một câu như thế này.

<Hôm nay sẽ là sự khởi đầu và cũng là cơ hội cuối cùng của các bạn.>
<Hãy tin tưởng và làm theo những gì bạn thấy.>

Người cung cấp thông tin không yêu cầu họ phải tin hay làm theo một cách mù quáng.
Người đó bảo họ hãy suy nghĩ dựa trên những gì mình nhìn thấy.
Thế nhưng vì vẫn không có chuyện gì xảy ra cho đến 6 giờ, nên Tộc Trưởng Tộc Hổ đã không thể dễ dàng phán xét bất cứ điều gì.
Tuy nhiên-

"Bạch Xà trưởng lão-"

Đối với những thú nhân còn lại ở vùng đất này, Bạch Xà là niềm hy vọng và cũng là niềm tự hào cuối cùng của họ.
Dù bọn họ đều đang im lặng, thế nhưng đối với họ, chỉ cần ngài ấy còn sống ở đâu đó thì thú nhân vẫn chưa bị diệt vong.

Bạch Xà quả thực là to lớn như tưởng tượng của họ.

Con rắn với thân hình khổng lồ ngang ngửa rồng ấy đem lại cảm giác uy hiếp rất lớn.
Ngay cả khi bị các hiệp sĩ, binh lính, và ma thuật tấn công, ngài ấy vẫn không hề chùn bước.

ẦMMM! ẦMM!

Trong tiếng động lớn, ngài vẫn tiến về phía trước trong khi tránh các đòn tấn công của kẻ địch hoặc dùng cơ thể chặn chúng lại.
Ông lão nhìn quanh.

Sói, sư tử, gấu.
Phần lớn họ đều thuộc những chủng tộc mãnh thú. Tất nhiên cũng có những người không phải như vậy, thế nhưng hầu hết mạng sống của họ đều đang bị Ryan nắm trong tay.
Trong số đó, ông lão chạm mắt với những người có cùng hoàn cảnh với mình, tức các Tộc Trưởng và những người có chức danh tương tự của các tộc khác.

'Thì ra các người cũng đã hiểu.'

Chắc hẳn họ cũng đã nhận được mảnh giấy này rồi.
Chỉ là không ai có thể dễ dàng mở miệng.
Cũng đúng thôi, những khó khăn mà họ đã phải trải qua cho đến giờ không hề nhẹ nhàng để họ có thể ngay lập tức di chuyển khi nhận được thông tin gửi đến vào 2 tiếng trước này.

"Đang làm gì vậy?"

Đúng lúc đó, một mũi giáo sắc nhọn xuất hiện trước mặt ông lão.
Hiệp sĩ trừng mắt nhìn ông với đôi mắt mở to.

"Đi qua đó đi! Đừng có suy nghĩ vớ vẩn đấy!"

Đừng có nuôi hy vọng và bỏ chạy sau khi nhìn thấy Bạch Xà.
Ông lão hiểu rất rõ ý nghĩa thực sự trong lời nói của hiệp sĩ.

'Nhưng liệu ta có thể cứ như thế này được không?'

Ánh mắt ông hướng sang bên cạnh.

"Trưởng lão."

Đó là một trong số ít các thú nhân Tộc Hổ đã nhìn thấy mảnh giấy này, và cũng là người sẽ trở thành Tộc Trưởng tiếp theo.
Ông đọc được sự tức giận và khí thế trong mắt của người đó.

'Nhưng chúng ta biết làm gì khi thậm chí còn không thể cuồng nộ hóa được chứ?'

Chiến đấu thì cũng được thôi.
Tuy nhiên, đối diện với Ryan hiện chỉ có một con rồng và Bạch Xà.
Liệu họ có thể chiến thắng không?

Ngay cả khi Ryan bị giết, không phải vẫn còn Chúa Tể Rồng và những con rồng khác tồn tại sau lưng hắn ta sao?
Cuối cùng, chúng ta vẫn sẽ phải sống một cuộc đời bị truy đuổi và bị giết chết ư?

'Dù vậy, nếu như bây giờ không chiến đấu, chẳng phải chúng ta cũng sẽ chết sao?'

Chúng ta sẽ bị hiến tế sao?
Ông lão vô cùng sốc.
Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
Dù cho họ có làm gì đi chăng nữa, kết cục dường như vẫn chỉ có cái chết.

"Ngươi không nghe thấy mệnh lệnh à?"

Hiệp sĩ dùng mũi giáo đâm về phía tay ông.

"Ngươi, đang cầm cái gì trong tay đấy?"

Một ánh mắt kỳ lạ hiện lên trong mắt hiệp sĩ khi hắn nhìn thấy mảnh giấy.

ẦMMMM! ẦMM!

Âm thanh dữ dội không ngừng vang lên.

"...Này, cậu đang làm gì vậy?"

Ông lão nhìn thấy chàng thanh niên sẽ tiếp nối vị trí Tộc Trưởng đang chặn đứng trước mặt mình.
Đó là hành động bảo vệ trưởng lão.
Khoảnh khắc nhìn tấm lưng của người này, ông nghe thấy những giọng nói xung quanh.

"Không di chuyển sao?"
"Mấy tên này, tự nhiên lại không chịu nghe lời thế hả! Muốn chết không đấy?"

Các thú nhân đã không nghe lệnh.
Đặc biệt không phải thú nhân bình thường, mà là những thủ lĩnh chắc chắn đã nhận được tin nhắn như ông lão đều đang không thể di chuyển.

Đúng vậy, không phải là không di chuyển, mà là không thể di chuyển được.

Họ đã có thông tin này trong tay.
Họ đã biết sự thật.

Vậy nên, làm sao họ có thể lắng nghe lời của bọn chúng được chứ?

Bàn tay của ông lão dồn thêm sức mạnh.
Tờ giấy đã bị nhàu nát.

Ngay cả khi họ là những thú nhân không thể thực hiện cuồng nộ hóa đúng cách, điều đó không có nghĩa là họ yếu đuối.
Và dù nhìn thế này, thế nhưng ông vẫn là một thành viên Tộc Hổ đấy.
Thú nhân thuộc chủng tộc mãnh thú không ít thì nhiều đều có bản chất hoang dã.

"Dù chết thế này hay thế kia thì cũng có khác gì nhau đâu."

Hiệp sĩ cau mày sau khi nghe lời lẩm bẩm của ông lão.

"Tên già kia!"

Ngược lại, chàng thanh niên Tộc Hổ đang chặn trước mặt hắn lại cười lớn.

"Haha!"

Đó là một tiếng cười đầy nhẹ nhõm.
Chàng thanh niên cất tiếng.

"Làm nhé ạ?"

Ông lão nhớ lại yêu cầu cuối cùng trong mảnh giấy.

<Xin hãy chuẩn bị chạy trốn đi ạ.>

Chuẩn bị chạy trốn ư?
Làm gì có chuẩn bị gì chứ.
Họ đã chạy trốn cả đời và sẵn sàng bỏ chạy bất cứ lúc nào rồi.
Nếu không luôn mang theo hành trang bên mình, rất khó để có thể sống sót trong thế giới này được.
Ngay cả khi đã sống như một nô lệ ở đây vài năm, kinh nghiệm chạy trốn của họ chưa hề biến mất.

Làm nhé ạ?

Ông lão trả lời câu hỏi đó.

"Được rồi. Làm thôi."

Hãy chạy trốn đi đâu đó nào.
Chúng ta phải sống sót mọi giá.
Tuy nhiên, cuộc chạy trốn của chúng ta nhất định phải đi kèm với một điều.

"Cái, cái thằng này!"

Bộp.
Chàng thanh niên nắm lấy ngọn giáo của tên hiệp sĩ. Đồng thời, trên cơ thể anh mọc ra lớp lông ngắn.
Đó là bán cuồng nộ hóa.
Để trốn thoát, trước tiên họ cần phải câu giờ. Để làm được điều này, phải có ai đó chiến đấu với kẻ thù vì bộ tộc.
Ông lão nhìn vào đôi mắt của các thành viên trong tộc đang hướng về mình và nói.

"Chúng ta phải chạy trốn!"

Trong nháy mắt, ánh mắt của các thành viên trong tộc thay đổi.
Ông nhìn xung quanh và thấy các thủ lĩnh của các tộc thú nhân khác đang chạm mắt với mình.
Họ gật đầu.
Ông lão cũng gật đầu và di chuyển.

"Tránh ra nào."
"Trưởng lão?"

Tuduk. Tuduk.
Cơ thể ông ngày càng lớn hơn.
Lý do ông có thể là Tộc Trưởng cho đến bây giờ là vì ông ấy đã đạt được cuồng nộ hóa ở một mức độ nào đó, và cũng là kẻ mạnh nhất so với những người khác.
Thế nhưng thân xác ông giờ đã già nua rồi.
Vì thế hệ tiếp theo, ông phải là người câu giờ cho họ.
Và điều này tương tự dường như cũng đang xảy ra đối với các thủ lĩnh của các tộc khác.

"Khư khư."

Tất cả những người lớn tuổi đều đang đứng ra.
Ông tự động nở nụ cười.
Đúng vậy, đến Bạch Xà trưởng lão còn đang ở tiền tuyến, vậy thì theo lễ nghĩa, chẳng phải mấy tên già chúng ta nên là người bước những bước tiếp theo sao?

Táchhh!

Khoảnh khắc ông già chộp lấy ngọn giáo, nó lập tức bị móp một phần.
Dù cho sức mạnh của ông rất đáng hổ thẹn nếu so với Tộc Hổ nguyên bản, thế nhưng ông ấy vẫn rất mạnh mẽ.

"Mấy tên này!"

Khoảnh khắc tên hiệp sĩ tức giận.

Bípppp—

Một tiếng động sắc bén vang lên.

"Hoh."

Ông lão thở dài.
Cánh cửa của hang ổ Ryan mở ra, sau đó các đội quân bắt đầu tràn ra ngoài.

Đúng vậy, kẻ làm điều đó chính là con rồng Đệ Nhất Tinh Tú.
Cánh tay phải của Chúa Tể Rồng.
Binh lực của kẻ đó lớn hơn ông nghĩ.
Các tên lính và hiệp sĩ đang liên tục xuất hiện từ hang ổ.

Kéttt!

Cánh cổng đóng kín mở ra, theo sau là vô số binh lính, hiệp sĩ, và pháp sư xuất hiện bên ngoài lâu đài.

'Quả nhiên, bọn chúng định tiêu diệt tất cả thú nhân.'

Cũng đúng, nếu muốn giết được hai con rồng thì phải chuẩn bị rất nhiều binh sĩ thôi.
Kể cả khi chạy trốn khỏi lâu đài, địa ngục cũng sẽ chờ đón họ ở đó.
Ông già bật cười.
Thế nhưng khí thế của ông càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Trong tình huống này-

Phải chiến đấu nhiều hơn nữa.
Và phải tạo thêm cơ hội để chạy trốn.

Nắm đấm của ông di chuyển.

ẦM!

Thanh kiếm rút ra từ thắt lưng của hiệp sĩ va chạm với nắm đấm của ông lão.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top