Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 273: Khi hoàng hôn buông xuống (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ha! Thèm chết đến phát điên rồi à!"

Khoảnh khắc tên hiệp sĩ cười nhạo và vung kiếm lần nữa.
Ông lão nói với Tộc Trưởng tương lai.

"Nào, dọn đường đi!"

Chính lúc đó.

'Ơ?'

Trên đầu ông có một cái bóng.
Một cái bóng đang đổ xuống khi mặt trời vẫn còn đang lặn.
Ông ngẩng đầu lên.

'Chim-'

Ông nhìn thấy chim.
Không chỉ có một con.
Vô số những con quạ đang quay lưng lại với hoàng hôn và bay đến đây.

Róc ráchhh-

Và đột nhiên, ông nghe thấy tiếng nước.

ẦMMMMMM—

Sau đó một tiếng động lớn vang lên.
Ông lão quay đầu lại và nhìn thấy bức tường lâu đài sụp đổ bên cạnh những tiếng ầm vang lên từ cuộc giao tranh của các con rồng.
Có một nữ nhân đang ngồi ở trên bức tường lâu đài ấy.

"......!"

Ông lão đã biết danh tính của sự tồn tại đó ngay khi nhìn thấy cô.
Một nữ nhân được bao bọc trong nước.

"Thú nhân cá voi-!"

Cá voi tưởng chừng đã tuyệt chủng lại đang xuất hiện.
Thế nhưng ông lão không để ý đến nữ nhân kia.
Đôi mắt ông chỉ hướng về phía những người đang bước qua đống đổ nát của bức tường lâu đài đã bị phá vỡ đó.

Những người với vạt áo rộng tung bay khác hẳn với trang phục ở đây ấy, đang bước vào một cách rất thoải mái.
Tuy nhiên, ngay khi nhìn thấy kích thước và hình dáng của họ, đồng tử của ông lão đột nhiên rung chuyển.

"H, hổ!"

Họ chắc chắn là thú nhân hổ.
Và cũng là những thú nhân hổ đã cuồng nộ hóa.

"Làm sao, không, những người đó, không-"

Ông lão không thể nói nên lời.
Kích thước khổng lồ vượt xa tiêu chuẩn con người. Bộ lông phủ khắp cơ thể cùng với móng tay và móng chân sắc bén. Tất cả đều giống với hình ảnh của Tộc Hổ trong trạng thái cuồng nộ hóa hoàn hảo mà ông từng nhìn thấy khi còn nhỏ.

"Bọn mày, hộc!"

Một trong những hiệp sĩ mới xuất hiện đang tiến về phía họ đã dễ dàng bị một thú nhân Tộc Hổ tóm lấy.

"......"

Thú nhân Tộc Hổ nhìn chằm chằm vào tên hiệp sĩ và cứ thế tẩn hắn ta.

RẦMM!

Trên bức tường lâu đài.
Áo giáp của tên hiệp sĩ móp đi, tay chân thì bị vặn xoắn lại.
Tuy nhiên, thú nhân Tộc Hổ chỉ nhẹ nhàng phủi tay, thế rồi ngẩng đầu lên.

"Chiến đấu thôi nào?"

Đúng lúc đó.

Bbiii-

Tiếng sáo vang lên.
Những con quạ chia thành từng đàn và tản ra.
Vào lúc đó, ông lão có thể nhìn thấy những người đứng phía trên đàn quạ.
Có con người, Elf, và Dwarf.
Và-

"Người đó-"

Một thú nhân Tộc Hổ đang thổi sáo.

"A-"

Ông lão hét lên đầy phấn khích.

"Hổ đã trở lại rồi!"

Và Gashan mở miệng.

"Đi nào."

Với những lời đó, các chiến binh hổ bắt đầu di chuyển.
Như thường lệ, số lượng của họ không nhiều. Tuy nhiên, giống như ở Hẻm núi Tử thần, họ không phải là những người có thể bị coi thường chỉ bởi vì số lượng ít.
Đặc biệt là khi những sinh vật ở đây rất yếu, thậm chí còn không thể sử dụng Aura hay phép thuật để chống đỡ sự hung hãn của họ.

"A."

Và những thú nhân khác đang quan sát khung cảnh này chỉ biết kinh ngạc.
Trên tất cả, sự xuất hiện của những người cùng là thú nhân với họ trong trạng thái cuồng nộ hóa đã khiến cho cả cơ thể họ tràn đầy năng lượng.
Trong số đó, tại nơi tụ tập của các thú nhân Tộc Sói.
Trong các thú nhân ở Lâu đài của Ryan, sói chiếm số lượng đông nhất.
Ngay khi đang cố gắng lợi dụng tình huống này để chạy trốn, Ansen, thủ lĩnh của họ, có thể nhìn thấy những người đang đi xuống từ con quạ.

RẦM!
RẦMM!
RẦM!

Với một tiếng động lớn, họ rơi xuống và tiếp đất một cách nhẹ nhàng.
Và có một người đáp xuống trước mặt thú nhân Tộc Sói và tiếp cận họ.

"Xin, xin chào?"

Đó là một chàng trai trẻ với thân hình mảnh khảnh.
Lập tức nhận ra đó là một con sói, Ansen mở miệng định nói gì đó nhưng lại bị giật mình.

"Tình hình hiện tại đang rất gấp, nên tôi sẽ giải thích chi tiết sau ạ."

Chàng trai trẻ đứng gần Ansen nói như vậy và quay lưng lại với họ.

"A."

Ansen thốt lên một tiếng cảm thán.
Lưng của chàng trai trẻ ấy càng lúc càng lớn hơn.
Vẻ ngoài mảnh khảnh và co rúm lại đã biến mất.

"Không đời nào-"

Thế nhưng chàng trai trẻ, Lock không thể nghe thấy giọng nói của Ansen.

Thịch. Thịch. Thịch.

Cậu tập trung vào âm thanh của trái tim mình.
Tức giận và trách nhiệm, khát khao chiến đấu, và quyết tâm muốn thay đổi mọi thứ.
Như để đáp lại tất cả những điều đó, trái tim cậu đập mạnh hơn.

Thịch. Thịch. Thịch.

Kích thước của Lock bây giờ đã dễ dàng vượt qua các chiến binh hổ cuồng nộ hóa.
Mái tóc xám xỉn của chàng trai trẻ như thể đang rũ bỏ hết những vết bẩn và bắt đầu lấp lánh với ánh bạc.
Toàn bộ cơ thể cậu được bao phủ bởi bộ lông màu bạc tỏa ra ánh sáng xanh huyền ảo.

Bộ lông màu bạc ấy giống như ánh sao ban đêm sau khi hoàng hôn buông xuống.
Màu xanh của nó cũng giống như màu xanh ngắt của bầu trời lúc bình minh sau khi màn đêm kết thúc.
Và đôi mắt thuần khiết ấy lại trong vắt giống như bầu trời đang ôm lấy ánh nắng giữa trưa vậy.

Đôi mắt của Thủ lĩnh Ansen run rẩy khi nhìn Lock.
Anh thậm chí còn không nghĩ đến việc hỏi chàng trai trẻ kia làm thế nào để cuồng nộ hóa như vậy.

"...Sói, Sói Xanh-"

Anh vô thức lẩm bẩm tên vị Thần mà mình tin tưởng.
Không thể khác được.
Trong số các thú nhân đang cuồng nộ hóa ở đây, Lock chính là sự tồn tại to lớn và tỏa sáng nhất.
Con Sói Xanh.
Sinh vật với dáng vẻ giống hệt như cái tên đó đang xuất hiện trước mắt, khiến Ansen không thể không thốt lên.
Trong lúc đó, Lock nhìn về một nơi với đôi mắt trong trẻo.
Đó là nơi mà Cale hẳn đang ở. Sau khi nhìn một lúc thì cậu nhắm mắt lại.

'Lock. Cậu cũng hãy giúp đưa các thú nhân chạy trốn nhé.'

Nhớ lại mệnh lệnh của Cale, Lock mở mắt ra. Thế rồi nâng cơ thể đang cúi xuống của mình lên.

Khi được trả tiền ăn, ta phải hoàn thành tốt công việc của mình chứ.

Cậu quay lại và nói với Ansen.

"Các đồng minh của tôi sẽ sớm đến để dẫn đường cho các bạn. Hãy đi theo họ nhé."

Đồng minh?
Khi Ansen đang rơi vào hỗn loạn ngập ngừng trước lời nói đó.

"Ta đoán bây giờ ta có thể chiến đấu đàng hoàng rồi nhỉ?"

Bạch Xà cười khẩy và thay đổi hành động vốn chỉ đang phòng thủ của mình.
Cô nhấc đuôi lên.

ẦMMM!

Mặt đất rung chuyển khi cái đuôi đập xuống phía các hiệp sĩ cùng với tiếng động lớn.

Sssss–

Bạch Xà há miệng ra.
Khói màu xanh lá bốc lên quanh khóe miệng cô ấy.

"Là độc!"

Bạch Xà bắt đầu phun ra chất độc, đôi mắt xanh của cô phát ra ánh sáng tàn nhẫn.
Và Ansen cùng các thú nhân khác đã có thể biết các đồng minh của Lock là ai.

Mặt đất đột nhiên lún xuống và xuất hiện lỗ hổng ở khắp mọi nơi.
Dù nhỏ tuổi hơn Bạch Xà, nhưng họ là những thú nhân có thể cuồng nộ hóa và đã sống sót trong một thời gian dài.
Hầu như không có ai trong số họ thuộc chủng tộc mãnh thú, thế nhưng việc đã sống sót lâu như vậy đồng nghĩa rằng họ rất mạnh mẽ theo nhiều cách.
Khi nghe thấy lệnh 'Tập hợp' của Bạch Xà, bọn họ lập tức tập hợp lại.

"Chít, chít!"

Một thú nhân chuột nhỏ xuất hiện cùng với một thú nhân chuột chũi.

"Đến đây!"

Những con chim sẻ và chim ruồi trong bầy quạ của Gashan im lặng đáp xuống đất và nói với các thú nhân.

"Tôi sẽ dẫn đường cho các bạn!"
"Đi theo tôi!"

Vào tuần trước.
Bằng cách sử dụng đường hầm của căn cứ bí mật, hơn chục lối thoát khỏi sa mạc đã được tạo ra.
Và các lối thoát đã không chỉ được xây dựng ở dưới lòng đất.
Chúng không chỉ dành cho thú nhân.

"Sa mạc là chuyên môn của chúng tôi mà."

Dark Elf Tasha đang dẫn đầu các đồng minh đẩy lùi các hiệp sĩ bên ngoài lâu đài.
Tất nhiên, Archie và Witira cũng đi cùng với cô ấy.

ẦMMMM!

Chỉ bằng một đòn roi nước duy nhất, các bức tường của lâu đài đã nứt ra, có cái thậm chí còn sụp đổ.
Nếu như lâu đài bị phá hủy, sẽ có nhiều nơi để chạy trốn hơn.
Cứ như vậy, các thú nhân đang tràn đầy hoang mang bắt đầu chạy trốn với sự giúp đỡ của những người dẫn đường.
Gashan liên tục truyền đạt các chỉ thị của Cale thông qua con quạ.

"Đưa tất cả mọi người rời xa khỏi sân khấu."

Dù là thú nhân hay con người.
Hãy giữ những người không liên quan đến cuộc chiến này tránh xa Ryan.
Không thể để cho số người bị hiến tế tăng thêm được.
Và Gashan đã được Cale chỉ cho một cách để phá vỡ không chỉ những bức tường lâu đài mà còn cả những xiềng xích đang trói buộc lâu đài này.
Vì vậy, ông ra lệnh cho các đồng minh.

"Gọi tên hắn đi."

Bởi vì đó là một mệnh lệnh rất đơn giản cho nên tất cả mọi người đều đã hiểu.

"Keu-haha!"

Cá voi sát thủ Archie lớn tiếng cười, thế rồi bước vào lâu đài.
Soạt, anh ta bước một chân vào trong và hét lên.

"Ryan!"

Khoảnh khắc cái tên không được phép gọi bị nói ra.

Bíppp–

Phép thuật bao quanh lâu đài được kích hoạt ngay khi có ai đó dám gọi tên của Ryan.

"!"

Đang đối mặt với Eruhaben, Ryan mở to mắt.
Dù thế nào đi nữa, Archie cười khúc khích và hét lên.

"Ryan, Ryan, Ryan!"

Archie liên tục gọi tên Ryan không ngừng nghỉ với giọng điệu nghe như chửi thề.

Bíppp-
Bípppp–
Bíppp—

Âm thanh cảnh báo của ma thuật không ngừng vang lên.
Tuy nhiên, những âm thanh ấy không chỉ xuất hiện bên cạnh Archie.

"Ryan!"
"Khư khư, Ryan!"
"Đúng thế, cứ gọi tên hắn đi! Ryan!"

Gashan cùng thành viên trong tộc, các thú nhân đến giúp đỡ Bạch Xà, và thậm chí cả các đồng đội của Cale nữa. Tất cả đều đang gọi tên Ryan.

"Ryan!"
"Ryan!"

Ngay cả những con quạ đang thống trị bầu trời cũng liên tục bay vòng quanh và gọi tên Ryan.

Bíppp-

Những âm thanh cảnh báo đồng loạt vang lên như muốn ù hết cả tai vậy.
Khoảnh khắc này, lâu đài đã bị bao trùm bởi thứ âm thanh ồn ào và chói tai ấy.

Bíp, bíp-

Âm thanh cảnh báo bắt đầu thay đổi một cách kỳ lạ, như thể thiết bị ma thuật đã bị quá tải.
Lúc tạo ra thứ thiết bị này, đội ngũ pháp sư đã không nghĩ đến trường hợp cái tên của Ryan sẽ bị gọi ra hàng chục, thậm chí hàng trăm lần cùng một lúc như thế này.
Bởi ngoại trừ kẻ phản bội, không ai nghĩ sẽ có người dám gọi ra cái tên vĩ đại như vậy một cách tùy tiện, vậy nên các thiết bị ma thuật ấy đã được chế tạo đủ nhạy bén để có thể ngay lập tức phát hiện nếu có người trong lâu đài gọi ra cái tên Ryan, thế nhưng giới hạn của số lần phát hiện thì lại không được làm rõ.

Ngoài ra, các thiết bị ma thuật này không chỉ được liên kết với cái tên 'Ryan' mà còn cả với thiết bị ma thuật giám sát việc sử dụng phép thuật bên trong lâu đài nữa.
Vậy nên, nếu một trong số chúng bị hỏng, thì tất cả đều sẽ bị hỏng.
Thông tin này đã được Rutao tìm ra.

Bíp, bíp, bi-bíp-

Âm thanh cảnh báo càng lúc càng trở nên kì lạ.

"Khư-khư-khưư!"

Archie mỉm cười và hét lên như điên.

"Ryan~ Ryan~ Ryan~"

Hắn vừa làm như vậy vừa chạy vòng quanh trong bức tường lâu đài.

"Chuyện, chuyện này-"

Lão pháp sư kinh ngạc.
Tuy mắt lão có thể nhìn thấy rõ cách xử lý Mana, thế nhưng thứ Mana phát ra từ các thiết bị ma thuật kia lại đang bị trộn lẫn và tràn đầy hỗn loạn.

Thứ thiết bị tinh xảo này, vốn được chế tạo để đáp ứng mục đích phát hiện ra dù chỉ một tiếng gọi 'Ryan' nhỏ nhất nhằm đảm bảo không bỏ sót một kẻ nổi loạn chống lại Ryan nào, dường như đang dần trở nên quá tải.

Raon, Eruhaben.
Những con rồng không thể sử dụng phép thuật trong lâu đài vì sợ bị ma thuật giám sát phát hiện ấy, đã dễ dàng tìm ra điểm yếu của thiết bị ma thuật từ thông tin mà tinh linh gió của hiệp sĩ Elf mang đến. Thêm vào đó, họ cũng đã kết hợp cả thông tin từ một con rồng khác, Rutao nữa.

Bíp, bíp, bíp-

Những âm thanh cảnh báo càng lúc càng trở nên kỳ lạ hơn.

"Khư-hahahaha! Ryan, Ryan~ Ryan~!"
"Ai đó bắt con cá voi điên đó lại mau!"

Lão phù thủy hét lên, thế nhưng Archie không hề nhượng bộ. Chẳng những vậy, các chiến binh Tộc Hổ cũng tham gia.
Không ai chịu dừng lại hết.
Những con quạ cũng kêu lên ầm ĩ.

"Không!"

Và cuối cùng.

Bíp, biii-

Thiết bị ma thuật đã tắt ngỏm.
Bây giờ, dù có gọi tên Ryan trong lâu đài này hay dùng phép thuật gì đi chăng nữa.
Kẻ thù cũng sẽ không thể phát hiện ra được.

***

Vào lúc đó, Raon bắt đầu di chuyển.
Lạch cạch.
Sau khi thấy Raon mở khóa bằng phép thuật, Cale mở cánh cửa đang đóng ra và đi vào trong.

"Con người! Trước khi đi cướp nhà của Chúa Tể Rồng, chúng ta hãy bắt đầu từ nhà của con rồng này nhé?"

Rồng Ryan.
Cale bước vào phòng ngủ của hắn.
Anh nhìn ra ngoài cửa sổ.
Khu đất trống hỗn loạn hiện ra trước mắt.

"Được lắm."

Phòng ngủ của Ryan.
Nhìn vào tình hình hiện tại, đây chính là một vị trí tốt để xen vào mớ hỗn độn đó.

Nyaaaong!
Nyaaong!

Cale và bọn trẻ trung bình 10 tuổi đã chiếm lấy phòng của Ryan trên tầng cao nhất của hang ổ.

********************************************************

Đôi lời từ tác giả

Xin chào, đây là Yoo Ryeo Han.
Cũng không có gì đặc biệt, chỉ là tôi muốn đăng thông báo này vì có lẽ tuần sau sẽ phải đổi số của Thứ Hai (ngày 1 tháng 4) sang Thứ Ba (ngày 2).
Vì lý do gia đình đột xuất nên phải đến cuối tuần tôi mới có thể viết thông báo như thế này, mong các bạn thông cảm nhé.
Vậy hẹn gặp lại các bạn vào Thứ Ba tuần sau.
Như mọi khi, cảm ơn các bạn rất nhiều.

=> Túm quần lại là chương ngày 1/4 sẽ được đăng sang 2/4 nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top