Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 274: Khi hoàng hôn buông xuống (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có lý do riêng để Cale phải leo lên hang ổ của Ryan.

"Ugh."

Anh quay đầu lại khi nghe thấy tiếng rên rỉ.

"Ư, ư-ức-"

Có một người đang rên rỉ trong đau đớn nằm quằn quại ở trước cửa hang ổ.

"Ối!"

Hong bước về phía đó.

"Vì lâu rồi mới làm điều này nên em đã không điều chỉnh được!"

Haizz.
On thở dài rồi từ từ tiến lại gần Hong.

Saaaa-

Sau khi Hong phát ra khí độc, một màn sương mù được tạo ra xung quanh On và Hong.

"Ư, ư-ức-"

Tên hiệp sĩ đang quằn quại nhanh chóng lịm đi.

"Em sẽ làm họ ngủ!"

Tên hiệp sĩ cố gắng bằng mọi cách để nâng cơ thể bị tê liệt của mình lên, thế nhưng lại ngủ thiếp đi do chất độc gây mê.
Đó chưa phải là tất cả.
Tất cả những kẻ canh gác lối vào tầng cao nhất trong hang ổ của Ryan đều đã ngã gục vì tê liệt và chất độc gây mê hòa lẫn trong làn sương mù trắng.

"Sao?"

Cale nhìn Hong với vẻ mặt bất an.
Hong tiếp tục nhìn Cale bằng đôi mắt lấp lánh. Trông thấy ánh mắt đó, Cale bất giác lén lút nhìn đi chỗ khác, kết quả chạm mắt On.
Cale gật đầu với On và mở miệng.

"Màu đẹp đấy."

Lúc đó, khóe miệng Hong nhếch lên.

"Độc của Tứ Xuyên Đường thật là tốt!"

Loại độc mà Cale nhận được như một món quà từ gia tộc Tứ Xuyên Đường - Cửu Vương đã được Hong hấp thụ một phần vào trong kĩ năng tạo độc của bản thân, làm cho nó càng trở nên hung ác và bí hiểm hơn.
Trên thực tế, những loại chất độc mà Hong đã thu được cho đến nay gần giống với chất độc ở dạng nguyên bản của thực vật hay vật thể nào đó hơn là ở dạng tinh chế.
Hoặc là-

'Có lẽ Ron đã giúp đỡ.'

Có vẻ như những người lớn, bao gồm cả Ron, đã kiếm được khá nhiều chất độc và đưa chúng cho Hong.
Tuy Raon là trường hợp ngoại lệ, nhưng trên thực tế, Hong có sức chiến đấu yếu nhất trong bọn trẻ trung bình 10 tuổi nên dường như nhóc ấy đã được nhiều nhân vật uy tín trong nhóm để ý và hỗ trợ.
Tuy nhiên, không có chuyên gia độc dược thực sự nào trong nhóm của Cale cả.

'Tứ Xuyên Đường-'

Nếu như anh có thể lấy được chất độc của Bạch Xà Wisha để làm bệ đỡ giúp Hong phát triển.

'Được đấy nhỉ.'

Sự ổn định của Hong sẽ tăng lên.
Ánh mắt Cale hướng về phía On.
On đang nhìn Hong và im lặng mỉm cười.
Miễn là Hong được an toàn-

'Thì cô nhóc này cũng sẽ tự nhiên mà trở nên mạnh hơn thôi.'

On cũng sẽ tự trở nên mạnh mẽ hơn.
Anh phải làm gì, với một đứa nhóc mới 13 tuổi nhưng lại cố gắng hành động như người lớn này đây.
Phải cho nhóc ấy biết rằng không cần thiết phải làm như vậy chứ.
Tuy nhiên, cô nhóc sẽ không lắng nghe lời nói của anh đâu.

'Bởi vì nhóc ta là người cứng đầu nhất.'

On, Hong, Raon. Trong ba đứa, On là người cứng đầu nhất.

'Hm.'

Mức độ gần bằng Lock luôn nhỉ?
Người Sói Lock. Cậu chàng đó tuy nổi tiếng là một người nhút nhát, thế nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy cậu ta thật sự rất bướng bỉnh.
Đó là lý do mà cậu ấy luôn cảm thấy áp lực và trách nhiệm quá mức.
Thế nhưng Lock là một cậu bé đã sắp trưởng thành.

'Miễn chưa hoàn toàn lạc lối, thì việc đứng yên quan sát con đường của cậu nhóc không phải là một ý kiến ​​​​tồi.'

Cale quyết định sẽ theo dõi Lock.

ẦMMMMM–-!

Anh quay đầu lại khi nghe thấy tiếng động lớn.
Bên ngoài cửa sổ, khung cảnh hỗn loạn của quảng trường đập vào mắt anh.

"Con người! Mọi người đang rời khỏi sân khấu rồi!"

Như Raon đã nói, các đồng minh của anh đang hướng dẫn mọi người rời khỏi sân khấu và bàn thờ nơi buổi lễ sẽ diễn ra.

"Ồ, Lock kìa! Quả nhiên, Lock là lớn nhất!"

Như Raon đã nói, Lock hiện là người to lớn nhất trong số các thú nhân.
Ngoại trừ Wisha đang ở dạng rắn và các thành viên Tộc Cá Voi đang không ở dạng cá voi ra. Kích thước của Lock dễ dàng vượt qua Gashan - pháp sư và Tộc Trưởng Hổ Tộc.

RẦM!

Một hiệp sĩ bị thổi bay bởi nắm đấm của Lock.
Các thú nhân đang đi theo sau cậu ấy.
Có vẻ như họ là sói.

"Làm tốt lắm."

Cale nhanh chóng rời mắt khỏi cửa sổ.

'Tự Do......!'

Bởi vì từ bây giờ anh còn rất nhiều việc phải làm.

"Con người, làm nhé?"

Giọng nói phấn khích của Raon vang lên. Thế nhưng trong đó cũng chứa đựng sự lo lắng.

"Nhanh lên! Chúng ta phải cứu được con rồng!"

Đúng vậy.
Lý do mà Cale đột nhiên đến tầng cao nhất trong hang ổ của Ryan, không chỉ đơn giản là để phá két sắt.

'Cái, cái đó-'

Cale nhớ lại giọng nói sợ hãi của tên lính canh nọ.
Trước khi đến đây, Cale đã tới một nhà tù bí mật được phát hiện bởi tinh linh gió Tự Do.
Con đường đi đến chỗ đó khác hẳn với lối vào khu nhà tù chính thức ở nơi này.
Thoạt nhìn, đó là tầng hầm của một dinh thự sang trọng dành cho quý tộc nằm gần lâu đài ở khu trong.

'Tự Do, Phát hiện...! Mana, Mùi của rồng!'

Tinh linh gió Tự Do đã tìm thấy nơi này dựa trên các thông tin mà những tinh linh gió ở đây đã tìm được trong thời gian Cale vắng mặt, cũng như dựa trên ký ức của một tinh linh đã ngửi thấy mùi Mana đặc trưng của rồng vào khoảng vài tuần trước.

'Ai đấy!'
'Bắt kẻ đó lại! Tuyệt đối không được để nơi này bị phát hiện!'

Khi lễ hội sắp bắt đầu và hầu hết mọi người đã tập trung ở quảng trường.
Và ngay trước khi Bạch Xà xuất hiện.
Cale đã ghé qua nơi này cùng với Choi Han và những người khác.

'Hộc!'
'Ugh!'

Và nhẹ nhàng khống chế kẻ thù.
Đó là chuyện đương nhiên.
Tất nhiên, các thủ hạ Elf và Dwarf của Ryan ở đây cũng khá mạnh.

Phụt.
"Tay, tay của ta-, Ư-AAARGH!"

Choi Han đã vung kiếm cùng với nụ cười hiền lành.

'Làm nhanh thôi.'

Rất ít kẻ mạnh nào có thể ngăn được khí thế tàn bạo của Choi Jung-soo, người đang mỉm cười rạng rỡ.
Lối vào đã được tìm thấy sau khi họ bước xuống cầu thang dẫn xuống tầng hầm của căn biệt thự sang trọng nọ.
Sau đó, một lối đi dài như mê cung xuất hiện. Nơi đây tồn tại một vài phòng giam tràn ngập mùi máu.
Khi đi đến điểm cuối của nơi đó, Cale quay sang nhìn tên lính canh đã bị Choi Han khống chế. Anh hướng về phía nam nhân Elf lớn tuổi ấy và nói.

'Mở nó ra.'

Thế nhưng tên lính canh lại lắc đầu.
Hắn ta khó khăn mở miệng.

'Cái này phải có chìa khóa mới được ạ.'
'Chìa khóa?'
'Cái, cái đó-'

Tên lính canh không nói nên lời, nhưng cuối cùng cũng phải mở miệng ngay khi Choi Han dùng chân nhẹ nhàng ấn vào cánh tay bị cụt của hắn ta.

'Trong, trong phòng ngủ-! Trong phòng ngủ của Ryan-nim-'

Và như vậy, Cale đã bỏ lại Choi Han và Choi Jung-soo trong nhà tù và chỉ đưa bọn trẻ trung bình 10 tuổi đến đây.

Bii, bi, biii, bi bíp-

Và khi âm thanh kỳ quái của thiết bị ma thuật đã làm rung chuyển toàn bộ lâu đài, Cale nói với Raon.

"Tất cả thiết bị ma thuật ở đây đều đã được kích hoạt chưa?"
"Đương nhiên!"

Đến lúc này thì hai bên bắt buộc phải biết đến nhau rồi.

Uuung-

Mana đen của Raon nở rộ và nhanh chóng lan rộng khắp hang ổ.

Oong!
Oong!

Chấn động mạnh vang lên ở một vài nơi.
Bên cạnh đó, một vài giọng nói còn vang lên bên tai Cale thông qua con quay vàng anh cầm trên tay.

'Có không khí thông qua bên trong này! Hình như là không gian bí mật đấy!'
'Ô, hình như bên trong trần nhà có gì đó thì phải? Luồng không khí thật là kỳ lạ!'

Tinh linh gió liên tục tìm thấy những điểm bất thường một cách nhanh chóng và xuất sắc.

- Không có mùi.

Và tên đạo tặc, Âm Thanh Của Gió thông báo rằng Thần Vật không có ở đây.
Cale mở miệng.

"Kiểm tra tất cả."

Sau khi ra lệnh cho tinh linh gió, Cale tiến lại gần Raon.

"Cứ tin ở ta!"

Raon bắt đầu quan sát lần lượt các nơi có phản ứng ma thuật diễn ra.

"Ưm, không phải cái này!"

Bỏ qua những thiết bị ma thuật thông thường.

"Ô! Két sắt đây này!"

Tất nhiên, chiếc két sắt nhanh chóng được mở ra.

"Có khi chìa khóa ở trong này đấy!"

Uuung-
Mana đen bao quanh chiếc két sắt.
Lạch cạch.
Chẳng bao lâu, ổ khóa ma thuật của két sắt đã bị bẻ khóa.
Và rồi nó được mở ra.

"......."
"......."
"......."
"......."

Cale, Raon, On, và Hong đều không nói gì mà chỉ nhìn nhau.

"Đây không phải chìa khóa."

Cánh cửa của nhà tù bí mật sẽ chỉ được mở ra một khi chìa khóa và vòng tròn ma thuật khắc trên cánh cửa kết hợp lại với nhau.

'Nếu không dùng chìa khóa mở cửa, cánh cửa và nhà tù sẽ cùng nhau nổ tung! Tòa nhà này sẽ sụp đổ mất ạ!'
'Con người, lính canh này nói đúng đấy! Đây là một vòng tròn ma thuật khá phức tạp!'

Raon đồng ý với lời của tên lính canh Elf và còn nói thêm.

'Thế nhưng vòng tròn ma thuật này có vẻ không phải do Ryan tạo ra đâu!'

Chính Raon là người đã cùng Eruhaben kiểm tra vòng tròn ma thuật của Ryan theo chỉ dẫn của tinh linh gió.

'Cái này cao siêu hơn của Ryan nhiều. Ta khó mà phá giải nó ngay lập tức được! Phải có ông Rồng Vàng đến cơ!'

Raon thở hổn hển và nói như thể đang bực tức.

'...Ta, nếu như ta đã từng gặp loại khóa này trước đây thì bây giờ ta sẽ phá được nó ngay. Nhưng vì là lần đầu nên với thực lực của ta hiện tại thì phải mất một tiếng đồng hồ lận!'

Kẻ địch đã tạo ra một vòng tròn ma thuật mà Raon phải mất đến một giờ để giải quyết.
Cale thấy tò mò về người đó.
Anh nhìn tên lính canh Elf, và hắn nói một cách khó khăn.

'Có lẽ, là Đệ Nhị Tinh Tú ạ.'

Rồng Đệ Nhị Tinh Tú.
Nghe nói đó là kẻ cai trị biển cả.
Tên này và con Rồng Đệ Tam Tinh Tú. Bọn chúng chắc chắn có sức mạnh hoặc Thuộc Tính rất đặc biệt trong số 10 Rồng Thần.
Cale thoát ra khỏi đống suy nghĩ đang ngày càng chìm sâu của mình.
Bọn trẻ trung bình 10 tuổi đang nhìn anh.
Cale mở miệng một cách thản nhiên.

"Tiếp."

Đây không phải là chìa khóa.
Vậy hãy nhanh chóng chuyển sang cái tiếp theo thôi.

"Hiểu chứ?"

Raon gật đầu và nói thêm.

"Hiểu rồi!"

Raon mở túi không gian ra.
On nhanh chóng đóng cửa két sắt lại.
Chiếc két sắt đi thẳng vào trong túi không gian, Hong thấy vậy liền quay sang Cale và vui vẻ nói.

"Nếu đổi số trang sức đó ra thành tiền mặt, em nghĩ sẽ được khoảng 5 tỷ đó!"

Cale dừng lại.

"Nhóc học cái đấy ở đâu vậy?"

Cười.
Hong khẽ bật cười.
Cale bị sốc trước cảnh tượng Hong cười như vậy. Lần trước anh cũng đã phải nhận một cú sốc trước tiếng cười 'Keuhahaha!' của Raon, và giờ điều tương tự lại đang xảy ra với anh trước vẻ mặt tự đắc của Hong.

"Đây chỉ là điều cơ bản thôi mà! Em cũng đã học được nó từ ông Ron đó!"

Lần này Cale nhìn về phía On.

"Gia tộc Molan giờ sẽ vươn ra ngoài thế giới ngầm và trở thành một gia tộc chuyên cung cấp thông tin, và thông tin chính là tiền bạc mà."

Úi chà.
Cale bất giác vỗ tay.

"Học tốt lắm."

Anh xoa đầu Hong và On.
Raon thấy điều này liền nhún vai và hãnh diện như thể bản thân được khen ngợi.

"Tất cả chúng ta đều thông minh!"
"Ừ, mấy đứa rất thông minh."

Cale không thể không thừa nhận điều đó.
Bởi ngay cả trong lúc anh đang nói về điều này.

Lạch cạch!
"Đây không phải là chìa khóa!"
"Đây hình như là tiền mặt của thế giới này! Em nghĩ chúng ta có thể nhờ Giáo Hoàng đổi nó."
"Hãy thật cẩn thận, và từ từ thôi."

Raon, Hong, và On đang tự biết mà mở tất cả các thiết bị ma thuật và két sắt ma thuật trong hang ổ này ra.
Vì đã quen nên chúng làm rất tốt.
Cũng đúng thôi, năng lực ma thuật của Raon đã ở trình độ mà đến Eruhaben còn phải nói rằng ngài không còn nhiều điều để dạy cho nhóc ấy nữa mà.
Bên cạnh đó, Hong và On cũng đã được Ron dạy dỗ từ sớm.
Ba đứa này chính là chuyên gia đấy.

'Thoải mái quá đi?'

Cale chân thành cảm thán và đi theo sau bọn trẻ.
Thực ra, anh đang gặp khó khăn trong việc theo kịp tốc độ của mấy đứa nhóc.

- Cale, bọn trẻ đúng là thiên thần mà!

Lửa Hủy Diệt.
Khóe miệng Cale giật giật và vô thức nhếch lên trước lời khen ngợi đầy ngưỡng mộ của tên keo kiệt.

Uung, Paat!
Lạch cạch!
Róc ráchhh-
Coong.

Ma thuật lấp lánh.
Ổ khóa bị phá.
Bất kể là tiền bạc hay đá quý, tất cả đều bị càn quét vào trong túi không gian.

- Thật là những thiên thần vĩ đại......!

Tên keo kiệt vô cùng ấn tượng.

- Chúng đã được nuôi dạy rất tốt.

Super Rock cảm thấy rất vui.
Chính lúc đó.

"Con người! Ta không còn thấy cái két sắt bí mật nào ở đây cả!"

Thời điểm Raon báo cáo.

'Tự Do, Hỗn loạn, bên trong đó!'

Tinh linh gió Tự Do đột nhiên hét lên bằng giọng nói mãnh liệt.

'Dưới ghế! Phát hiện một làn sóng không khí kỳ lạ!'

Ghế ư?
Cale quay đầu lại.

"Ha."

Một tiếng cười kinh ngạc bật ra từ miệng anh.

"Trông như ghế của Hoàng Đế vậy!"

Như Raon đã nói, một chiếc ghế sang trọng như thể dành cho Hoàng Đế lọt vào tầm mắt.

"Ta vốn cũng đã định mang nó theo vì trông nó như được bọc trong vàng và đá quý vậy!"

Trong khi nghe lời nói lém lỉnh của Raon, Cale tiến lại gần cái ghế.
Sau đó anh nhìn thẳng theo hướng mà chiếc ghế đang chĩa về.
Cửa sổ ban công lọt vào mắt anh.
Khung cảnh hỗn loạn bên ngoài được nhìn thấy một cách trọn vẹn.
Khi ngồi trên chiếc ghế này, Ryan sẽ có thể nhìn thấy toàn bộ lâu đài mà hắn cai trị.

"Có vẻ làm vua vẫn là chưa đủ với hắn."

Như thể thấy làm Hoàng Đế vẫn là chưa đủ, cuối cùng hắn lại cố gắng trở thành một vị Thần sao?
Vì nghe rằng có gì đó ở dưới này, nên Cale đẩy chiếc ghế.

"......"

Tuy nhiên, chiếc ghế không di chuyển.

"Ôi trời."

Raon thở dài, còn Cale thì lén lút tránh ra.
Raon đẩy chiếc ghế bằng phép thuật. On và Hong thì vỗ nhẹ vào chân Cale.
Dù sao đi nữa, Cale phát hiện ra một vết nứt nhỏ trên nền gạch ở vị trí gốc của chiếc ghế.

"Có cảm thấy gì không?"
"Đây!"
"Là ở đây!"
"Hình như ở đây có gì đó."

Mana của Raon hướng về phía khe hở giữa những viên gạch.

Cáchh!

Viên gạch bị vỡ.
Raon mỉm cười và nói trước ánh mắt của Cale.

"Làm nhanh thôi."
"Thật là, thông minh lắm."

Càng phấn khích hơn trước lời khen của Cale, Raon nhấc miếng gạch bị Mana làm vỡ lên.
Thế rồi đôi mắt nhóc lấp lánh.

"Hoh!"

Hong hét lên đầy phấn khích.

"Cuối cùng cũng tìm thấy! Là chìa khóa!"

Đó là một chiếc chìa khóa được khắc đủ loại vòng tròn ma thuật ở trên.
Khóe miệng Cale nhếch lên.

"Chưa hết."

Có một chiếc két nhỏ nằm bên cạnh chìa khóa nữa.

"Con người, cái này không phá ra liền được đâu."

Cale cầm chiếc két sắt nhỏ trông khác thường đến mức Raon phải nói như vậy trên tay.

'Có thể là gì nhỉ.'

Trước mắt, anh vẫn lấy nó theo.

"Đi thôi."

Theo lời Cale, bọn trẻ trung bình 10 tuổi và các tinh linh gió rời đi không chút luyến tiếc.
Và tại nơi họ biến mất.
Hang ổ của Ryan gần như đã bị cướp sạch.
Chỉ có những thứ không mấy đặc biệt được để lại bởi vì họ không thực sự cần chúng.

***

Loạt soạt. Loạt soạt.

Thế là nhóm Cale quay trở lại và đi thẳng qua lối đi của nhà tù dưới lòng đất.
Mùi máu tanh khó chịu xộc vào chóp mũi.
Khi đến cuối lối đi, họ nhìn thấy Choi Han đứng trước cánh cửa với tên lính canh đang bất tỉnh.

"Ngài đến rồi ạ?"
"Ừ."

Cale nháy mắt với Raon.
Phải mở được cánh cửa sắt khổng lồ khắc vòng tròn ma thuật này thì họ mới có thể tiến vào nhà tù bí mật được.
Cánh cửa sắt khổng lồ nằm chính giữa bức tường ấy hoàn toàn không để lộ một chút gì ở bên trong.

"Để đó cho ta!"

Raon bọc chiếc chìa khóa trong Mana.
Mana di chuyển theo bàn tay của Raon nhanh chóng chạm vào vòng tròn ma thuật trên chìa khóa.

Uuuu–

Ánh sáng bắt đầu tỏa ra từ chiếc chìa khóa ma thuật.
Raon vẫy chân trước.
Chiếc chìa khóa bay lên không trung và đi vào lỗ khóa của cánh cửa sắt.

Lạch cạch.

Chìa khóa xoay vòng.

Uuuu—

Cánh cửa sắt rung lên và vòng tròn ma thuật ở trên đó bắt đầu phát ra ánh sáng.
Ánh sáng rực rỡ nhanh chóng chuyển thành màu đen, màu sắc của Raon.

Vùu-

Ngay sau đó, ánh sáng của cánh cửa sắt biến mất cùng với tiếng gió.

Coo-oong.

Và ổ khóa trên cánh cửa sắt đã được mở khóa.

"Để tôi mở nó."

Choi Han kéo cánh cửa sắt đã tắt ánh sáng.

Kétttt–

Cánh cửa sắt nặng nề từ từ mở ra.
Và khung cảnh bên trong đó lọt vào mắt Cale.

<Hắn nói con gái ta đang được bảo vệ rất tốt, nhưng ta vẫn thấy lo lắm.>

Nội dung trên mảnh giấy mà Rồng Rutao viết hiện lên trong đầu anh.
Rutao đã viết tất cả thông tin bằng chính máu của mình. Những dòng chữ được viết ở cuối thể hiện rõ sự tuyệt vọng của hắn.

<Chúng nói sẽ cho con bé ăn đầy đủ ba bữa một ngày, và sẽ tiếp đãi nó như một vị khách quý. Giờ tình hình đã thành ra thế này, ta không thể nào tin vào lời nói đó được. Nhất định, xin hãy cứu con gái của ta.>

Bên trong nhà tù không có ánh sáng.
Không gian hình tứ giác màu đen khổng lồ được tạo thành từ sắt và đủ loại vòng tròn ma thuật.
Có thể biết được điều này vì ánh sáng rực rỡ từ hành lang đang chiếu vào trong nhà tù.

"......"

Cale mang theo một ngọn đuốc và nhìn vào bên trong của nhà tù.

"Ha-"

Cale thở dài.

"Ha, chết tiệt."

Những lời lẽ gay gắt lại lần nữa bị tuôn ra.
Anh tiến vào trong.
Soạt.
Tiếng giày cọ xát với kim loại lạnh lẽo vang vọng khắp cả không gian.
Đôi mắt anh vẫn chỉ nhìn về hướng mà ánh sáng của ngọn đuốc đang chiếu tới.

<Con gái ta chỉ mới đạt đến giai đoạn phát triển đầu tiên. Vì ta đã nuôi nó quá cẩn thận, cho nên con bé đã lớn lên chậm.>

Giai đoạn phát triển đầu tiên, có nghĩa là cô ấy đang ở trạng thái tương tự như Raon.
Về tuổi tác là khoảng hai trăm tuổi.
Cho dù tốc độ tăng trưởng của Raon có nhanh bất thường đến đâu chăng nữa, con gái của Rutao vẫn là quá chậm.

"......."

Cale nhìn thấy một con rồng xanh có kích thước tương tự như Raon.
Cổ và bốn chân của nó không bị còng lại.
Thế nhưng-

'Khỉ thật!'

Tại vị trí lẽ ra phải có đôi cánh của con rồng nhỏ màu xanh lá cây, giờ chỉ còn lại vết sẹo.
Con rồng không thể bay đang co rúm người lại, dùng hai chân trước che mắt và nằm sấp xuống đất run rẩy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top