Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 293: Tên điên. Và tên điên hơn. (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên cạnh Anh hùng, có một điều khác đã thu hút sự chú ý của Hoàng Thế Tử Alberu Crossman.

[sự ra đời của Thần??]

Ánh mắt Alberu dừng lại ở 'Thần??'.

'Hm.'

'??'. Liệu nên điền từ nào vào đó đây.

'Nó đang nói về Thần Tuyệt Đối sao?'

Thông qua tin nhắn của Cale, anh đã biết về tham vọng biến thế giới thực tế ảo này thành một thế giới thực khác của bọn Thợ Săn, một vài vị Thần, và Ma Tộc.

"...Không đúng lắm."

Nhưng vì lý do nào đó, anh lại nghĩ rằng '??' ở đây không phải là 'Tuyệt Đối'.

"Có khi nào-"

Dù được gọi là Thần Tuyệt Đối, thế nhưng đó không phải tên thực sự của vị Thần ấy đúng chứ?
Alberu nhíu mày, nhưng rồi nhanh chóng khẽ lắc đầu để rũ bỏ những suy nghĩ phức tạp ra khỏi tâm trí.

'Lâu rồi chưa gửi tin nhắn cho Cale Henituse nhỉ.'

Anh không cần phải tự mình vội vàng đưa ra phán xét làm gì.

"Có chuyện gì thế?"

Alberu ngẩng đầu lên khi nghe thấy có giọng nói đang gọi anh.

Người chơi xếp hạng cao nhất trong trò chơi này đồng thời là tổng thống của 'Roan' ở địa cầu thứ 3, Anroman đang nhìn Alberu với ánh mắt lo lắng.
Alberu thờ ơ trả lời.

"Không có gì."
"Vậy sao?"

Đôi mắt của Anroman trong giây lát nhìn Alberu từ trên xuống dưới.
Nhận được ánh nhìn đó, Alberu không giấu được sự khó chịu.

"Sao?"

Anroman có vẻ thấy buồn cười vì điều này.

"Không có gì."

Anroman nở một nụ cười biếng nhác nhưng đầy ẩn ý và nhún vai như thể không có gì đặc biệt rồi quay lưng lại với Alberu.

"Nếu có gì xảy ra thì cứ nói với tôi. Tôi muốn giúp các cậu mà."

Alberu nhìn lưng anh ta và trả lời.

"Ờ. Nếu không biết thì ta sẽ hỏi. Nhưng hiện tại ta không có câu hỏi nào cả."
"Haha, cảm ơn vì đã nói như thế nhé."

Anroman quay đầu lại, liếc nhìn anh và mở miệng.

"Nhưng khi nào thì cậu mới có thể gọi tôi một cách thoải mái vậy?"
"Cái gì?"

Anroman tinh nghịch nói với Alberu đang giả vờ như không biết.
Alberu lên tiếng.

"Ngươi muốn ta gọi là anh à?"

Cười.
Alberu cười khẩy và đáp lại một cách đùa cợt.

"Ta sẽ không gọi ai bằng danh xưng cao hơn mình đâu."
" y da. Quả nhiên là hoàng tử có khác."

Hai người nhìn nhau, khẽ mỉm cười rồi lại bắt đầu bước đi.
Bởi vì có một nhiệm vụ cần phải được hoàn thành trong hôm nay.

Xoẹt, xoẹt.

Anroman vung thanh kiếm của mình để tạo ra một con đường xuyên qua khu rừng.
Alberu thong thả bước đi dọc theo con đường ấy và nhìn Anroman thay vì nhìn xung quanh.

'Anroman.'

Rõ ràng, anh ta đang giúp đỡ Cale và Alberu vì nhiều lý do khác nhau, bao gồm cả mối quan hệ không tốt của anh ta với Công ty Cổ phần Vô Sắc và gia tộc Vô Sắc Huyết.
Có thể nói đây là một mối quan hệ hợp tác.

'...Không phải đồng minh.'

Anroman.
Anh chàng đó không phải là người mà họ có thể tin tưởng.
Anh ta xảo quyệt hơn họ nghĩ, và rõ ràng là có mục đích riêng mà không chịu nói cho Cale và Alberu biết.
Mặc dù họ vẫn chưa tìm ra được mục đích đó là gì.

'Hừm.'

Ánh mắt nhìn vào lưng Anroman của Alberu chìm sâu xuống.

Xoẹt xoẹt.

Và ánh mắt của Anroman, người đang chặt bụi cây trước mặt để tạo đường đi, cũng tối tăm như bóng tối của rừng rậm này vậy.

'Sẽ không dễ đâu.'
'Không dễ chút nào.'

Alberu Crossman và Anroman.
Hai người cùng bình luận về nhau và xuyên qua khu rừng trong im lặng.
Tất nhiên, Alberu vẫn chưa chấp nhận Nhiệm vụ chính 2.

Thần?? và Anh hùng.
Và cả bạn đồng hành của Anh hùng nữa.

Khoảnh khắc nhìn vào các cụm từ đó, anh đã nhận ra rằng vấn đề này chỉ có thể được giải quyết khi gặp Cale Henituse mà thôi.

'Nhưng mà-'

Alberu cười khẩy.

'Anh hùng?'

Ý là đang muốn bảo ta trở thành Anh hùng sao?
Một người như ta ư?

'Thật là vớ vẩn.'

Alberu, người khá giỏi trong việc nhìn nhận bản thân một cách khách quan, tự đánh giá tuy mình có khả năng giả vờ làm Anh hùng, nhưng lại không đủ điều kiện để trở thành một Anh hùng hay Dũng sĩ thực sự.

'Choi Han, Cale Henituse. Và Rosalyn -'

Đúng vậy.
Đã có rất nhiều Anh hùng và bạn đồng hành của Anh hùng, những người cứ như bước ra từ truyện cổ tích xuất hiện xung quanh Alberu.

'Ta là-'

Vị vua giao nhiệm vụ cho Anh hùng mới đúng.
Cười.
Alberu lại cười khẩy và lập tức xóa bỏ suy nghĩ về Nhiệm vụ chính 2 rồi bước đi.

====================
Nhiệm vụ chính 1 [Trở thành Hoàng đế Dark Elf đầu tiên!] Đang tiến hành
-Nhiệm vụ phụ 5 [Nhận được sự công nhận từ phù thủy rừng rậm.] Đang tiến hành
====================

Bởi vì anh cần phải trở thành Hoàng đế trong trò chơi này.

***

Sau khi Điều Tra Viên số 3 Elza rời đi, Cale nhìn vào chiếc ghế trống đối diện mình.

"Thực sự sẽ ổn sao ạ?"

Cale gật đầu trước giọng nói lo lắng của Đại Giám Mục.
Có lẽ cảm thấy bất an về điều đó, Đại Giám Mục nói thêm.

"Nhỡ như cô ta đến chỗ Exion và kể ra tất cả mọi chuyện, hoặc tiết lộ sự tồn tại của Chỉ Huy cho các Điều Tra Viên-"
"Điều đó quan trọng sao ạ?"

Cale nhún vai.

"Ngay cả khi điều tồi tệ nhất có xảy ra đi nữa, cuối cùng đằng nào chúng ta cũng sẽ phải chiến đấu thôi. Chẳng phải đó là điều đương nhiên sao."

Lời nói của Cale nghe có vẻ thực sự bình thản.
Tuy nhiên, Đại Giám Mục vẫn im lặng.

"Và xin đừng lo lắng. Chẳng phải ngài đã cho người giám sát cô ấy rồi sao?"
"Tất nhiên rồi ạ."

Đại Giám Mục nhớ lại cảnh tượng lúc nãy.
Cale Henituse đã đột nhiên nhìn vào không trung và nói.

'Có đấy không, Tự Do?'

Vào lúc đó, có một cơn lốc nhỏ xuất hiện xung quanh anh ấy.

Lạch cạch. Lạch cạch.

Thế rồi khi cửa sổ phòng khách bất ngờ rung lắc dữ dội, Clopeh Sekka đã mở nó ra.
Sau đó, những cơn gió tràn vào như trút nước.

'...Tinh linh gió-!'

Từ đôi mắt mở to kinh ngạc của Elza, Đại Giám Mục nhận ra đó chính là tinh linh gió.

'Tự Do sẽ ở bên cạnh cô.'

Đồng tử của Elza run rẩy trước lời nói của Cale. Anh lập tức điềm tĩnh nói mà không bỏ lỡ khoảng trống đó.

'Dường như cô có thể cảm nhận được sự hiện diện của tinh linh. Thế nhưng lại 'không thể nhìn thấy tinh linh' đúng chứ?'

Elza không thể nói được gì và cuối cùng đã rời khỏi nơi này cùng với tinh linh gió như một người giám sát.

"...Ngay cả khi Elza cố làm điều gì đó ngu ngốc, chúng ta sẽ được báo tin ngay lập tức. Vậy nên không cần phải lo lắng đâu ạ."

Đại Giám Mục khẽ thở dài và thả lỏng cơ thể.

Trong khi đó, Điều Tra Viên số 3 Elza nhìn cánh cửa phòng khách đóng kín, thế rồi nhẹ nhàng thả lỏng đôi vai căng cứng của mình.
Thế nhưng, cơ thể cô ấy vẫn cứng đờ.
Sự căng thẳng không hề giảm đi một chút nào.

Shwaaa-

Một cơn gió bất chợt thổi qua hành lang vốn không có gió này.
Cơn gió tràn ngập bầu không khí sảng khoái ấy nhẹ nhàng vuốt ve má cô và lướt đi.
Như thể bảo cô ấy hãy thư giãn đi vậy.
Biểu cảm của Elza trở nên kỳ lạ.

'Một Elf không thể nhìn thấy tinh linh.'

Đối với Điều Tra Viên số 3 Elza, đó chính là một sự xúc phạm đầy nhục nhã giống như danh hiệu Elf Đồ Tể vậy.
Một Elf không thể nhìn thấy hay lập khế ước với tinh linh.
Đó thực sự là một Elf vô dụng. Tuy nhiên, các Elf trong gia tộc đã bảo vệ và bao bọc cô ấy một cách ấm áp.
Tuy gọi cựu thủ lĩnh đã chết là chú, nhưng thực ra cô ấy là một đứa trẻ mồ côi.
Khi cô bị bỏ rơi lúc vẫn còn quá nhỏ đến mức không thể nhớ được gì, chú đã nhận cô về và nuôi nấng như thể con ruột của mình vậy.
Có lúc ông ấy rất nghiêm khắc, nhưng có lúc lại rất hiền từ.
Và mặc dù ông đã bảo cô ấy gọi mình là cha, nhưng vì không dám gọi như vậy nên cô đã gọi ông ấy là chú.
Các con và anh chị em của chú cũng đã đối xử với cô như thể anh chị em ruột vậy.

Và tất cả đều đã chết.
Bởi vì họ đã không tuân theo mệnh lệnh của Chúa Tể Rồng.

'Đúng là chúng ta tôn trọng loài rồng, nhưng đó là bởi họ từng làm những việc xứng đáng được tôn trọng, chứ không phải vì sự tồn tại của họ. Nếu như bọn họ rũ bỏ vai trò bảo vệ thế giới của mình và thể hiện lòng tham thì với tư cách là những người đứng ở trung lập, chúng ta phải ngăn họ lại.'

Chú cô chưa bao giờ rút lại mong muốn ấy của mình.
Kết quả là cả gia tộc đã suýt bị diệt vong, nhưng nhờ vào việc Trưởng Lão quy hàng mà gia tộc này đã có thể duy trì sự tồn tại.

'Tôi muốn gặp Trưởng Lão.'

Elza khẽ nhíu mày.
Cale Henituse. Lời nói của nam nhân tóc đỏ đó hiện lên trong đầu cô.

'Xin hãy chuẩn bị một vị trí giúp tôi. Đêm nay sẽ là thời điểm tốt đó ạ.'

Đó chính là một lời thông báo.
Giống như Chúa Tể Rồng, không để cho người ta có sự lựa chọn nào khác.

Saa-

Một lần nữa, có một cơn gió khẽ thổi qua mặt cô.
Đặc biệt, cô cảm nhận được rằng làn gió ấy đang thổi qua đôi lông mày nhăn lại của mình.
Biểu cảm của Elza trở nên kỳ lạ.
Có một điều khác mà nam nhân con người, kẻ tràn đầy thứ năng lượng khiến cho người ta khó thở kia, đã nói hiện ra trong đầu cô.

'Dường như cô có thể cảm nhận được sự hiện diện của tinh linh. Thế nhưng lại 'không thể nhìn thấy tinh linh' đúng chứ?'

Elza không thể nói gì trước những lời đó.
Cô đã nghĩ rằng, ngay cả con người này cũng đang coi thường mình.

Tuy nhiên, cô ấy cảm thấy kiệt sức vì sự thảm hại của bản thân khi đã bị khuất phục trước sức mạnh của đối tượng mà cô coi thường, đến mức thậm chí còn không thể cử động đầu theo ý muốn của mình.
Khi đó, con người ấy đã nói.

'Xung quanh tôi cũng có nhiều Elf không thể lập khế ước với tinh linh được.'

Elza dừng lại trước lời nói bình tĩnh ấy.
Có Elf nào khác cũng như vậy sao?

'À, có một anh chàng với năng lực chữa trị rất tuyệt vời. Không thua kém gì Linh Mục cao cấp cả.'

Cale đã đề cập đến Elf Healer Pendrick.

'Nếu như anh ta có năng lực chữa trị thì Elza, cô đã có được sức mạnh chiến đấu.'

Giọng điệu thờ ơ ấy chỉ đơn thuần là nêu ra sự thật.

"Haa."

Elza thở dài và vô thức bật cười khúc khích khi thấy má ngứa ngứa.
Vì không nhìn thấy gì nên cô nhìn vào khoảng không và nói.

"Chẳng phải cậu đang theo dõi tôi sao? An ủi tôi thế này có ổn không đấy?"

Cô không thể nhìn hay nghe thấy tinh linh. Khi tinh linh sử dụng sức mạnh của mình, cô ấy chỉ có thể cảm nhận được đại khái sự hiện diện của họ mà thôi.
Đó là lý do cô không nghe thấy những lời mà các tinh linh xung quanh mình đang nói.

'Hít-Hít... Tự Do! Mùi thơm! Elf mà tôi thích! Cuối cùng cũng tìm được rồi!'

Một vài tinh linh gió bên cạnh Tự Do lẩm bẩm.

'Này, chúng ta có nên nói với Elf kia rằng có một tinh linh điên đang bám theo cô ấy không?'
'Không biết. Elf đó cũng có nghe thấy chúng ta đâu chứ.'
'Thế làm sao bây giờ?'
'A, không biết! Dù sao thì họ cũng đâu thể lập khế ước đâu, Elf đó có thể xảy ra chuyện gì được chứ?'
'Haizz.'

Và Tự Do lẩm bẩm.

'Tự Do, hỗn loạn! Lãng mạn! Elf mạnh mẽ! Hít-Hít! Hiệp sĩ tinh linh! Hỗn loạn! Phá hủy! Đập vỡ! Khư-khư!'

Xào xạc xào xạc.
Một làn gió mát nhẹ nhàng thổi đến gần Elza.
Vì là lần đầu tiên trải qua điều này, nên cô bước đi với tâm trạng kì lạ. Dù sao thì cô cũng phải quay lại chỗ Trưởng Lão.

"Ừm."

Khi đang vội vã bước đi, cô bất chợt dừng lại.
Và rồi lại nhìn vào cánh cửa phòng khách đã đóng kín kia.

"...Mình đã cảnh báo rồi, chắc là họ sẽ nghe hiểu chứ nhỉ."

Cô nhanh chóng trèo ra khỏi cửa sổ hành lang tầng hai và đi về phía khu vườn sau nơi Trưởng Lão đang ở.
Và Cale vẫn đang nhìn vào chiếc ghế trống trong khi suy nghĩ về những lời cô ấy đã nói.

"Phải nói chuyện thì mới biết được chứ ha?"

Điều Tra Viên số 3 Elza đã kể một điều về Rồng Exion.

'Với tính cách của mình, chắc chắn Exion sẽ cố gắng gặp và nói chuyện với ngài. Hắn ta không thích đánh nhau nhiều như ngài nghĩ đâu. Đặc biệt, hắn rất ghét việc người của mình bị tổn thương.'

Elza thở dài và tiếp tục.

'Trong đó bao gồm cả tôi và Trưởng Lão. Và hắn chân thành quan tâm đến tất cả các chủng tộc và con người dưới quyền mình. Họ rất quan trọng với hắn ta. Đó là lý do hắn sẽ tránh việc phải đánh nhau bằng mọi giá. Vì vậy mà hắn ưa thích phương án chiến đấu bằng đối thoại hơn.'

Vậy đó chẳng phải là điều tốt sao, Đại Giám Mục đã nói như vậy.
Elza thở dài và mở miệng.

'...Ngài sẽ biết khi gặp thôi.'

Cale đọc được nỗi sợ hãi trong biểu cảm của cô ấy.
Dù đang nói một cách bình tĩnh, thế nhưng Elza rõ ràng là đang sợ hãi.

'...Không thể nào đối thoại với kẻ điên được đâu. Nếu gặp trực tiếp thì ngài sẽ biết thôi.'

Cale dựa vào lưng ghế.

"Một gã điên không thể đối thoại à."

Chính vào lúc đó.

"Phư-phư."

Không hiểu sao, tiếng cười trầm thấp ấy lại khiến cho Cale phải nổi da gà.
Ánh mắt anh từ từ di chuyển sang bên cạnh.

Róc ráchh-

Cale nhìn tách trà đã được rót đầy, thế rồi nhìn người rót trà.
Clopeh Sekka chạm mắt với anh rồi mỉm cười dịu dàng và nói.

"Thưa Cale-nim. Có một điều tôi đã nhận ra khi thành lập và lãnh đạo Liên minh Phương Bắc."

Những lời nói nhẹ nhàng ấy chứa đựng tấm lòng muốn đưa ra lời khuyên cho Cale.

Vì vậy, trước tiên Cale quyết định lắng nghe.
Đáp lại, Clopeh dịu dàng nói.

"Không có kẻ điên nào là không thể đối thoại cả."
"Vậy sao?"
"Vâng. Tôi đã từng gặp nhiều người nói mấy điều như 'không thể nói chuyện với bọn điên được đâu' rồi, thế nhưng không phải chỉ cần xúc tiến cuộc đối thoại thật tốt thì mọi chuyện sẽ được giải quyết sao ạ?"

Clopeh với nụ cười tươi rói hôm nay trông cũng rất linh thiêng.

"Tất cả mọi người ai cũng đều phải gật đầu trước câu chuyện của tôi vì tôi giỏi ăn nói đó ạ."
"......"

Biểu cảm của Cale thay đổi một cách khó chịu, thế nhưng Clopeh vẫn nhỏ giọng nói.

"Tài ăn nói của Cale-nim giỏi hơn tôi nhiều, và chúng nhất định sẽ nhận ra vẻ đẹp của Người khi nói chuyện với Người, vậy nên chắc chắn chúng ta sẽ có cuộc đối thoại trơn tru thôi ạ."
"...Được rồi."

Vì lý do nào đó, Cale tin chắc rằng nguyên nhân mà những người từng đối thoại với Clopeh gật đầu trước câu chuyện của hắn không chỉ đơn thuần là vì Clopeh giỏi ăn nói.
Nhưng vì không muốn phải nói thêm lời nào nữa cho nên anh chỉ nói đại khái vài câu đồng thuận.

"Ờ, chắc là thế."

Những người khác cũng tỏ vẻ đồng thuận giống như anh ấy.
Cale quay lưng đi trước nụ cười của Clopeh.

***

Và tối hôm đó.
Sau khi nhận định rằng rất khó để lén lút dịch chuyển tức thời do các thiết bị ma thuật ở đây, Raon đã quyết định sẽ tham gia cùng Choi Han trong đoàn Linh Mục thứ hai vào ngày mai.

"Thưa Chỉ Huy."

Giáo hoàng Cecilia không giấu được vẻ mệt mỏi và nói với Cale.

"Exion đã đưa cho tôi một yêu cầu."

Thấy Cale im lặng chờ cô nói tiếp, Giáo Hoàng tự hỏi làm thế nào mà anh lại có thể bình tĩnh đến vậy. Trong lúc đó, cô ấy vẫn tiếp tục nói.

"Hắn nói mình rất tò mò về người mà tôi đang hợp tác, và muốn cùng ngài ăn một bữa ạ."

Rồng Đệ Tam Tinh Tú Exion đã tiếp cận Cale thông qua Giáo Hoàng.
Vì điều đó đã được thực hiện một cách rất hòa bình, cho nên Cale cũng đưa ra câu trả lời đồng ý một cách rất hòa bình.

"Tôi sẽ làm như vậy. Phiền ngài chuyển lời rằng tôi rất mong chờ một bữa ăn ngon miệng nhé."

Và một lúc sau, Điều Tra Viên số 3 Elza đã tìm đến anh.
Shwaaa-
Một cơn gió có phần mạnh hơn trước đang lởn vởn bên cạnh cô ấy.

"Trưởng Lão đã chấp nhận cuộc gặp mặt ạ."

Cale nhìn lên bầu trời đêm nơi mặt trời đã lặn và nói với Điều Tra Viên số 3 Elza.

"Thật tuyệt vời. Đi thôi nào."

Đã đến lúc gặp Trưởng Lão và Cây Thế Giới rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top