Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 295: Tên điên. Và tên điên hơn. (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cale bước vào khu vườn sau, rồi vô thức khẽ cau mày.

'Gì vậy?'

Anh vuốt cánh tay mình.

'Thật kỳ lạ.'

Anh hít vào một hơi.
Không khí lạnh lẽo của ban đêm tiến vào trong mũi và cơ thể anh.
Mặc dù anh ấy hoàn toàn cảm nhận được điều này.

'Thật trống vắng.'

Một cảm giác trống rỗng khó hiểu bao trùm Cale khi anh bước vào không gian này.

- Nơi này, năng lượng rất kỳ lạ.

Khoảnh khắc anh nghe thấy giọng của Super Rock.

"Hộc."

Một tiếng thở gấp vang lên khiến cho anh quay đầu lại.

"Haa. Haa."

Điều Tra Viên số 3 Elf Elza không thể thở được bình thường, giống như vừa bước chân vào một nơi có không khí loãng vậy.

"Ư-ưm."

Đại Giám Mục Molde rên rỉ.

"·······."

Clopeh đang mỉm cười bình tĩnh, nhưng nước da có chút tái đi. Dường như hắn đang ở trong trạng thái không thể mở miệng được.

Ánh mắt Cale hướng về phía Trưởng Lão.

"Mọi người đeo cái này đi."

Trưởng Lão đưa ra một chiếc khăn trùm đầu dệt bằng lá cây.
Trước đó, ông ta đã quấn chiếc khăn này quanh đầu và dùng nó để che mũi và miệng.

"Sao bây giờ ngài mới đưa thứ này ra ạ?"

Cale không che giấu sự bực bội. Anh cầm lấy cái khăn trùm đầu, ném nó cho Clopeh rồi nhìn chằm chằm vào Trưởng Lão.
Trưởng Lão nhận được ánh mắt đó đáp lại với vẻ mặt thờ ơ.

"Những người duy nhất tôi từng thấy không cần dùng khăn trùm đầu ở đây là Chúa Tể Rồng và Exion. Cùng ba người được Chúa Tể Rồng và Exion mang đến."
"Ngài định thử chúng tôi sao?"

Giọng điệu của Cale dần trở nên méo mó.
Anh liếc nhìn Clopeh và thấy nước da hắn đã trở lại bình thường sau khi quấn khăn trùm đầu.

"Người lo lắng cho tôi sao ạ?"

Khi Clopeh mỉm cười và đặt câu hỏi, Cale lập tức trả lời không chút do dự.

"Không. Sao ta phải làm vậy?"

Lo lắng cho Clopeh Sekka làm quái gì.
Tại sao anh lại phải lo cho kẻ đã sống vững vàng ngay cả khi bị gắn bom Mana chết trên tứ chi của mình chứ?
Cale quay lưng lại với Clopeh Sekka.

"Khúc khích."

Phớt lờ nụ cười đó, Cale từ chối chiếc khăn trùm đầu mà Trưởng Lão đưa cho anh.

"Thôi. Không cần đâu ạ. Thay vào đó, tôi mong ngài sẽ giải thích về tình trạng của nơi này và tại sao nó lại thành như vậy."
"Đó là bởi vì Cây Thế Giới đã mất đi ý thức."

Trưởng Lão tiếp tục nói trong khi bước đi.
Cale theo sau ông ta.

"Vốn dĩ tại nơi Cây Thế Giới bén rễ, có một dòng chảy dễ dàng tiếp cận nhất ở trung tâm của thế giới."

Cale nhìn xung quanh.
Nơi này là một khu đất được bao quanh bởi cây lá kim rậm rạp giống như những bức tường thành vậy.

"Cây Thế Giới quan sát dòng chảy ấy thông qua rễ của mình và duy trì sự cân bằng."

Đồng thời, ở đây bốn phía đều được bao quanh bởi hoa.
Hoa nở trên cây, hoa nở trên cỏ.

Bất kể là mùa nào, khu vườn này tràn ngập đủ mọi loại hoa đang đua nhau nở rộ.
Trông nó khá đẹp.
Tuy nhiên, khung cảnh dường như tuyệt đẹp ấy lại tỏa ra một bầu không khí rất rùng rợn tại nơi trống vắng này.
Không biết có phải vì đang là ban đêm hay không mà kỳ lạ thay, những bông hoa ấy trông có vẻ vô hồn.

"Tuy nhiên, kể từ khi Cây Thế Giới trở thành một con rối và khó có thể duy trì sự tỉnh táo, ngài ấy đã không còn điều khiển được rễ của mình, khiến cho năng lượng bị thoát ra thông qua đó."
"Năng lượng đó chính là Cội Nguồn phải không ạ?"

Cale nhớ đến Bạch Xà Wisha đã bị tổn thương trong khi cố gắng tiếp cận Cội Nguồn thế giới.

'Nhưng không phải năng lượng này có hơi khác so với Cội Nguồn thế giới sao?'

Trưởng Lão trả lời câu hỏi của Cale ngay lập tức.

"Không ạ. Nói chính xác thì đó là thứ sức mạnh to lớn mà Cội Nguồn thế giới sở hữu. Có thể gọi nó là áp lực hay hào quang mà ngài ấy tỏa ra. Đó là năng lượng chảy ra từ rễ, trung tâm của dòng chảy, vậy nên sẽ gây áp lực rất lớn lên những sinh vật bình thường."

Trưởng Lão bình tĩnh tiếp tục cuộc trò chuyện và không ngừng bước đi.
Cánh tay Cale càng lúc càng nổi da gà.

"Tất nhiên nếu có người hấp thụ Cội Nguồn thế giới, người ấy sẽ có thể chịu đựng được áp lực này đến một mức độ nào đó. Tuy nhiên, cuối cùng người ấy vẫn sẽ không thể hoàn toàn thoát khỏi áp lực này. Đó là lẽ đương nhiên. Dù có bị tổn hại đến đâu đi nữa, đó vẫn là Cội Nguồn thế giới. Một sinh vật đơn lẻ sao có thể chịu đựng được điều đó chứ."

Cale đang xoa xoa cánh tay ở phía sau đã dừng bước khi đang đi dọc trên con đường chính.

Trong khi đó, Trưởng Lão vẫn không ngừng nói.

"Chỉ những người ở cấp độ thần thánh hoặc mạnh đến mức sắp trở thành cấp độ đó mới có thể thoát khỏi năng lượng này."

Ông nhìn Cale.

"...Giống như ngài bây giờ vậy."

Không chỉ Trưởng Lão mà cả Elza và Đại Giám Mục. Cách họ nhìn Cale đều đã thay đổi.
Khoảnh khắc nhìn thấy những ánh mắt đó, Cale cảm nhận được một cảm giác quen thuộc.

"Ngài có đúng là con người không ạ?"

Cuối cùng, khoảnh khắc Trưởng Lão nói ra câu hỏi ấy, Cale trả lời không chút do dự như thể đã chờ đợi nó từ lâu.

"Con người chính gốc ạ."

Và đúng như dự đoán, sự nghi ngờ trong mắt những người kia càng trở nên lớn hơn, và Cale thẳng thắn nói ra sự thật để dừng ngay sự nhầm lẫn của họ.

"Chỉ là, bên trong tôi có các thuộc tính của tự nhiên thôi."

Plate của anh ấy chứa đựng sự cân bằng của các năng lực cổ đại.
Cale giải thích như vậy.
Trưởng Lão run rẩy trước những lời đó và lẩm bẩm trong vô thức.

"...Tự nhiên......?"

Tuy nhiên, Cale không thể nhìn thấu cảm xúc trong đôi mắt Trưởng Lão.

'Cuối cùng thì......!'

Thay vào đó, anh để mắt tới một thứ khác.
Vườn hoa xinh đẹp này.

Ở trung tâm của khu vườn gọn gàng, trống vắng nhưng lộng lẫy đến mức tưởng chừng như không gì so bì được ấy, Cale đã nhìn thấy Cây Thế Giới.
Vì vậy, anh chỉ trả lời đại khái câu hỏi của Trưởng Lão.

"Vâng. Tự nhiên. Ngài có thể nghĩ kiểu kiểu như vậy."

Cale đi ngang qua Trưởng Lão và tiến về phía Cây Thế Giới. Vậy nên, anh đã không biết Trưởng Lão đang nhìn mình với vẻ mặt thế nào.
Clopeh chỉ mỉm cười và đi theo sau anh.
Cale nhìn vào Cây Thế Giới và mở miệng.

"Thì ra là một cây hoa."

Chiều cao của cái cây này hơn xấp xỉ Cale một chút. Tầm khoảng 2m.
Đó không phải là một cái cây lớn.

'Cái khăn trùm đầu kia được làm từ lá của Cây Thế Giới.'

Một cái cây có lá xanh mướt cùng những bông hoa đang nở rộ.

- Đẹp thật đấy.

Nó thật đẹp, đúng như Super Rock nói.
Những bông hoa tỏa sáng rực rỡ sắc màu gợi nhớ đến Cội Nguồn thế giới đang khoe sắc rõ nét trong bóng tối của màn đêm.
Tất nhiên, mỗi bông hoa đều không quá lớn. Trái lại, nó khá nhỏ và cũng không nhiều lắm.
Giống như hoa dại nở trên mặt đất vậy.
Tuy nhiên, những bông hoa dại ấy vẫn đang tỏa sáng như những ngôi sao trên bầu trời đêm, không, thậm chí còn rực rỡ hơn thế.
Đó là một cảnh tượng thần bí đối với bất kì ai nhìn thấy nó.

- Sao tự nhiên lạnh vậy nhỉ?

Nhưng dù có đẹp đến mấy, càng đến gần Cây Thế Giới thì một cơn lạnh lẽo bí ẩn càng lúc càng bao trùm lên Cale.

Rõ ràng, nhiệt độ thực tế hiện tại không hề lạnh.
Chỉ là thứ năng lượng phát ra từ Cây Thế Giới này quá trống trải và ngột ngạt mà thôi.

"Ưm."

Clopeh rên rỉ.
Cale giơ tay lên và nói với đồng đội của mình.

"Ngươi tốt nhất tránh xa khỏi đây đi."

Tất nhiên, anh không nói như vậy với Trưởng Lão.

"Trưởng Lão sẽ đi cùng tôi chứ?"

Vốn dĩ, chỉ có thể nói chuyện với Cây Thế Giới thông qua việc chạm vào nó mà thôi.

"Phải đi chứ ạ."

Trưởng Lão lấy ra không chỉ khăn trùm đầu, mà còn cả găng tay và áo choàng rồi mặc vào.
Tất cả đều được làm từ lá của Cây Thế Giới.

"Đi thôi."

Trưởng Lão dẫn đầu, và Cale đi theo sau.
Còn khoảng 10 mét nữa là đến chỗ của Cây Thế Giới.

"Lá của Cây Thế Giới có thể ngăn chặn được áp lực từ nguồn năng lượng này sao ạ?"

Trưởng Lão bình tĩnh trả lời câu hỏi của Cale.

"Vâng. Tất nhiên, càng đến gần thì năng lượng sẽ càng mạnh hơn nên rất khó để chặn nó lại hoàn toàn. Nhưng vẫn đủ để chịu đựng được."

Đúng như ông ấy nói, khoảng cách với Cây Thế Giới càng ngắn thì sắc mặt của Trưởng Lão cũng càng tái nhợt đi.

Tuy nhiên, Cale nói với Trưởng Lão.

"Ngài đã thực hiện một cuộc đối thoại bình thường với Cây Thế Giới bằng cách nào vậy?"
"...Gia đình tôi đã làm nghề mộc từ đời này qua đời khác."
"Tôi cũng đã nghe về điều đó. Người làm ra Thanh kiếm Hiệp sĩ Hộ vệ của Chúa Tể Rồng cũng xuất thân từ gia đình ngài phải không?"
"Đúng vậy. So với ông ấy thì tôi chẳng phải kẻ vĩ đại gì, nhưng nhờ có sự cho phép của Cây Thế Giới mà tôi đã tạo ra được một món đồ giúp mình có thể giao tiếp với ngài."

Khi khoảng cách còn khoảng 5m.
Trưởng Lão dừng bước, thế rồi lấy ra một thứ.

"Cây Thế Giới dù có thể trông không to lớn ở bên ngoài, thế nhưng rễ của ngài ấy đã bao phủ toàn bộ khu vườn sau này."

Cale dừng lại vì ngạc nhiên.
Thế rồi nhìn xuống.
Khu vườn sau này có quy mô tương đối lớn. Với diện tích gần bằng cả Lâu đài Exion.
Toàn bộ bên dưới đây đều được bao phủ bởi rễ cây ư?

"Đó là lý do tại sao những bông hoa mọc trên rễ của ngài ấy lại không bị héo úa trước áp lực từ nguồn năng lượng này."

Phải đến lúc đó, Cale mới giải quyết được nghi vấn về những bông hoa vẫn nở rộ bất chấp năng lượng ảm đạm của khu vườn, nơi mà cả con người, Elf, và rồng đều khó có thể chịu đựng được.

"Đây là chiếc băng bịt mắt được làm từ những cái rễ mới mọc gần đây nhất. Điều đó có nghĩa, chiếc băng này vẫn chưa bị sa ngã, và không rơi vào bẫy của Chúa Tể Rồng."

Mặc dù mỗi ngày lại phải làm một cái mới.

"Linh hồn của Cây Thế Giới bên trong chiếc băng bịt mắt này vẫn còn nguyên vẹn."

Chiếc băng này được làm ra bằng cách đan những sợi rễ cây mỏng như sợi len vào nhau.

"Vì vậy nếu ngài đeo thứ này và chạm vào thân của Cây Thế Giới, ngài sẽ chạm được đến ngài ấy. Tuy nhiên......."

Ông thở dài một lúc.

"Ngay cả khi sử dụng chiếc băng mắt này, khoảng thời gian Cây Thế Giới có thể duy trì sự tỉnh táo mỗi ngày là cực kỳ ngắn, và thời gian đó cũng đang dần giảm xuống."

Đó là lý do tại sao Trưởng Lão lại đưa Cale đến đây trước khi ngày mai tới, và sử dụng chiếc băng mắt mới được làm hôm nay.

"Khi nói chuyện với Cây Thế Giới, tốt nhất hãy chỉ trao đổi những điểm trọng tâm nhất có thể."
"Chúa Tể Rồng đã dùng thủ đoạn gì vậy ạ?"

Làm thế nào mà Chúa Tể Rồng lại có thể khiến Cây Thế Giới mất đi ý thức, và đặt ngài ấy dưới sự kiểm soát của hắn chứ?
Đúng là hắn cũng đã nhận sự giúp đỡ từ các Thợ Săn của gia tộc Ngũ Sắc Huyết, Ma Tộc, Thần Chiến Tranh..., nhưng cuối cùng Chúa Tể Rồng vẫn là kẻ thao túng Cây Thế Giới theo ý mình.
Điều này rõ ràng có nghĩa, là một thủ đoạn nào đó đã được thực hiện.

"....Tôi cũng không biết chi tiết. Thế nhưng-"

Vẻ mặt của Trưởng Lão cứng lại.

"Cây Thế Giới đã bị giam cầm trong một nhà tù thời gian."

Hm?
Cale nhớ lại Thuộc Tính của Chúa Tể Rồng.
'Thời Gian.'
Thuộc Tính của hắn ta chính là Thời Gian.
Và hắn đã sử dụng dòng năng lượng bất thường hiện tại để phong ấn thế giới này trong trạng thái 'đóng băng thời gian'.

Để phá vỡ phong ấn đó, Cale cần phải đến Hang ổ của Chúa Tể Rồng và phá hủy 'bộ điều khiển' của hắn ta.
Biết được điều này, Cale có cảm giác mình đã biết 'nhà tù thời gian' là như thế nào rồi.

"Cây Thế Giới đang phải trải qua một khoảng thời gian lặp đi lặp lại, bị mắc kẹt trong khoảnh khắc cái chết của chính mình."

A.
Cale bất giác thở dài.

Cây Thế Giới là sự tồn tại bất tử lặp đi lặp lại thời điểm chết đi và ra đời.

"Tôi không biết về các Cây Thế Giới khác, nhưng khi Cây Thế Giới của chúng tôi chết đi, tất cả hoa của ngài đều sẽ rụng xuống. Mặc dù trong quá trình này, cơ thể ngài ấy sẽ không bị tổn thương, thế nhưng tâm trí ngài sẽ trở nên khá trống rỗng và đau đớn."

Cale cuối cùng cũng biết cảm giác trống rỗng tràn ngập trong không gian này là gì.

"Ngài ấy nói mình cảm thấy rất lạnh, và có cảm giác như đang đứng một mình giữa mùa đông lạnh giá vậy."

Ừm.
Cale thở dài.

"Ngài ấy đã như vậy hơn 200 năm rồi."

Cây Thế Giới đã đứng trên bờ vực cái chết suốt hơn 200 năm.

"Tất nhiên, ngài ấy nói mình đã ở trong trạng thái suy sụp tinh thần gần như hoàn toàn trước cả khi bước vào nhà tù thời gian kia. Tôi cũng không biết chi tiết về chuyện đó. Nhưng dù sao thì ngay cả trong khoảng thời gian ấy, ngài cũng đã cố bằng mọi cách để giữ tỉnh táo."

Trưởng Lão hít sâu một hơi và nhẹ giọng nói.

"Ngài ấy đã chịu đựng và không gục ngã cho đến tận thời điểm này."

Cale dường như đã hiểu tại sao Cây Thế Giới lại muốn bị phá hủy.

"Dù sao đi nữa, vì chúng ta đã đi xa đến mức này rồi cho nên tôi xin phép được nói thật."

Trưởng Lão nói một cách thoải mái vì chỉ có Cale ở đây.

"Ngay cả khi ở trạng thái bình thường, ngài ấy cũng đã nửa phát điên rồi."

Hm.
Cale trầm ngâm, và khẽ nhắm mắt rồi lại mở ra.

"Ngài tốt nhất hãy ghi nhớ cuộc trò chuyện vừa rồi."

Trưởng Lão nói xong, đưa chiếc băng bịt mắt cho Cale và lùi lại phía sau.
Có vẻ đã đến lúc anh ấy phải đi một mình.

"...Tôi sẽ đợi ở đây."
"Vâng."

Cale nhận chiếc băng bịt mắt và bước đi.
5m.
Càng đến gần, anh càng cảm thấy trống rỗng và lạnh lẽo.
4m, 3m-
Càng đến gần, những bông hoa tựa như hoa dại ấy lại khẽ rung rinh.
Như thể chúng thấy ngạt thở vì sợ hãi, hay run rẩy vì cái lạnh vậy.
Những bông hoa không ngừng lay động.
2m, 1m-
Cây Thế Giới đang sợ hãi điều gì vậy?
Một lần nữa, Cale dường như đã hiểu tại sao Cội Nguồn thế giới lại mô tả Chúa Tể Rồng như là 'Thần Thời Gian', khiến bất cứ ai cũng phải cảm thấy sợ hãi.

Chúa Tể Rồng.
Quả là một kẻ đáng sợ.

"...Nhưng dù sao thì mình cũng phải hoàn thành công việc."

Cale đứng trước cái cây kia.
Thế rồi nắm lấy cành cây đang ở gần đến mức chạm cả vào má anh ấy.
Rồi anh đeo chiếc băng mắt lên.
Anh nhắm mắt lại và từ từ tựa trán vào cành cây đó.

Uuuu–

Không khí rung chuyển.
Nguồn năng lượng dao động.

"Ưm!"

Trưởng Lão kìm nén tiếng rên rỉ và gần như không thể chống được cơ thể sắp ngã xuống trước sức mạnh to lớn này.
Giọng nói của ông run rẩy.

"Chuyện, chuyện này, chưa từng xảy ra mà?"

Khi Trưởng Lão kinh ngạc trước bầu không khí đã thay đổi của khu vườn rồi nhìn về phía Cale và Cây Thế Giới.

***

"Đây là đâu......?"

Cale mở mắt trong một không gian nơi băng và lửa đồng thời tồn tại.
Một không gian được bao phủ bởi những ngọn núi tuyết và bông tuyết rơi.
Với một ngọn lửa khổng lồ bùng lên ở trung tâm.
Có một cậu bé đang quỳ gối trong ngọn lửa đó.
Cơ thể cậu ấy đang bốc cháy.

"Ngài đây, là người sẽ giết tôi sao?"

Nhà tù thời gian.
Cale đã bước vào trong đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top