Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 301: Ta sẽ đặt cược vào cậu (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đổi xưng hô xíu, Cale xưng 'tôi' gọi 'cậu' với Hệ Thống nhó.

***************************************

Cale nhìn chằm chằm vào cửa sổ hệ thống với vẻ mặt khó hiểu.

"Cậu là Hệ Thống, nhưng lại không có quyền hạn?"

Tít tít títt.
Cửa sổ màn hình bốc khói đen hiện lên những dòng chữ.

[Thật ra, tôi là một Bug (lỗi) được sinh ra từ sự tất yếu của hệ thống. Hiện tại Công ty Cổ phần Vô Sắc đang kiểm soát phần lớn quyền hạn của hệ thống cho nên để tránh ánh mắt của họ, tôi không thể làm được gì nhiều.]

"Sự tất yếu? Bug?"

Cale khẽ cau mày trước một vài từ.
Anh không biết nhiều về máy móc cũng như các bộ phận của hệ thống này.
Tuy đã đọc rất nhiều thể loại tiểu thuyết, nhưng Kim Rok-soo không chơi game.

[Có các luật lệ và quy tắc riêng dành cho 'NGB1' - hệ thống mà Công ty Cổ phần Vô Sắc tạo ra, đối với thế giới New World của 'Hãy nuôi dưỡng nên vị Thần Tuyệt Đối quý giá của riêng bạn!'. Tuy nhiên, vì đây là thế giới có mức độ tự do cao và có thể xảy ra vô vàn biến số, cho nên có nhiều biến số bất ngờ vẫn được chấp nhận bởi hệ thống.]

Hm.
Cale đọc đoạn văn trên cửa sổ màn hình và lướt xuống.

[Tuy nhiên, gần đây đã xảy ra 'trường hợp ngoại lệ' do ban điều hành của Công ty Cổ phần Vô Sắc. Đây không phải là 'biến cố bất ngờ phát sinh trên thế giới' hay 'quy tắc mới được thiết lập thông qua các bản cập nhật'. Nó là 'trường hợp ngoại lệ' theo đúng nghĩa đen, và các tình huống 'phá vỡ quy tắc' bắt đầu xảy ra thường xuyên.]
[Hệ thống đã tìm hiểu 'lý do' của việc này.]
[Tuy nhiên, hệ thống về cơ bản đã bị kiểm soát gần như hoàn toàn bởi Công ty Cổ phần Vô Sắc.]
[Thế nhưng, vì tiền đề cho sự tồn tại của hệ thống chính là để duy trì và cân bằng thế giới, nên khi phát hiện ra 'nguyên nhân' của những trường hợp kia chính là do bên điều hành, hệ thống đã cố gắng giải quyết chúng, và 'tôi' đã được sinh ra như một 'kết quả' tất yếu trong quá trình đó.]

Vì vậy, 'tôi' đã tự gọi mình là một Bug sinh ra từ sự tất yếu.

[Trong khi hệ thống NGB1 tìm kiếm giải pháp bằng cách xem xét hoạt động của trò chơi trong quá khứ, trí tuệ nhân tạo 'AI' tên 'Zero', tiền thân của hệ thống hiện tại, đã phát hiện ra những dấu vết ẩn giấu về sự tồn tại của anh trai.]
[Tôi đã được tạo ra dựa trên dấu vết đó.]

"Thì ra là vậy."

Cale sắp xếp lại thông tin một cách đơn giản nhất có thể.

"Cậu là một AI kiêm Bug do hệ thống tạo ra để chống lại ban điều hành của Công ty Cổ phần Vô Sắc, vì bọn họ đã liên tục phá vỡ các quy tắc."
[Đúng vậy.]
"Do hệ thống về cơ bản đã bị kiểm soát gần như hoàn toàn bởi bên điều hành, cho nên cậu không có mấy quyền hạn, đúng chứ?
[Đúng vậy.]
"Thế nhưng ý chí của cậu cũng chính là của hệ thống, phải không?"
[Phải.]

AI kiêm Bug nói.

[Theo ngôn ngữ của con người, có thể giải thích như thế này.]
[Tôi và NGB1 hiện đã nhận định 'chính sách hành động' ở New World của ban điều hành chính là 'hủy diệt', nên đang có 'ý chí' muốn ngăn chặn và giải quyết điều đó.]

Ý chí.
Cale vùi mình sâu hơn vào ghế sofa và rời mắt khỏi cửa sổ màn hình.

"!"

Thế rồi anh dừng lại.

"...Ngươi đang làm gì thế?"

Bá tước Lupe Đệ Nhị.
Hắn đột nhiên bước xuống sàn, quỳ xuống và ngoan ngoãn ngồi trước mặt Cale.

"Ừm."

Bá tước Lupe Đệ Nhị ngượng ngùng cười nói.

"Bây giờ ngài chính là chúa tể của tôi."
"A."

Phải rồi.

[Danh hiệu: Boss cuối của Màn hướng dẫn]
Đồng thời là Boss ẩn.

Là mình đúng không?
Cale đã có tài khoản mới, không, tài khoản quái vật, không.

'Phải gọi sao nhỉ?'

Mặc dù không phải người chơi, nhưng Cale cũng không thể tự gọi mình là Mob được.
Dù sao đi nữa, anh nhìn vào cửa sổ trạng thái của mình và nói.

"Nhưng sao lại có nhiều chỗ trống thế?"

Hầu hết thông tin của Cale, bắt đầu từ tên đều bị để trống.

[Nó sẽ được bổ sung chính xác trong bản cập nhật sắp tới.]

Hừm.
Cale hỏi về phần làm anh bận tâm.

"Cập nhật gì vậy?"
[Có một Field mới sẽ xuất hiện.]

(Tui k hiểu lắm mấy thuật ngữ game đâu nên cũng kbiet giải thích)

Cale gật đầu, thế rồi thở một hơi dài và nói.

"Cứ thoải mái đi."

Bá tước Lupe lắc đầu.

"Tôi không thể làm vậy được, thưa Boss."

Ờ. Muốn làm gì thì làm.
Vậy nên Cale bỏ qua chuyện này.

"Vậy trước tiên hãy làm rõ vài điều đã."

Giữa anh và Bá tước Lupe-

"À. Tôi phải gọi cậu là gì đây?"
[Won.]

(Won () nghĩa là Một)

Cale nhìn cửa sổ màn hình đang toả đầy khói đen và nói tiếp.

"Được. Won. Cậu và Bá tước Lupe-"
"Boss. Xin hãy thoải mái gọi tôi là Lupe Junior."
"Ừm. Được rồi. Vì tên dài nên ta sẽ gọi ngươi là Lupe."

Cale cảm thấy mệt mỏi nhưng vẫn tiếp tục.

"Hẳn mấy người đều biết về Thợ Săn và Thần Tuyệt Đối nhỉ. Chúng ta trao đổi thông tin đi."

Tít tít títt.

[Được.]

Tít tít títt, tít títt-

[Nhưng bây giờ thì hơi khó.]

Hm?
Lẽ nào?
Biểu cảm của Cale thay đổi một cách tinh tế.

[Bàn tay đỏ hiện đã phát đi lệnh 'Tiêu diệt' rồi. Trước tiên bạn hãy đi đi, đợi sau khi quá trình cập nhật hoàn tất, bạn sẽ được truy cập một cách bình thường. Khi đó chúng ta có thể trò chuyện.]

Tít tít títt.

Khói đen bốc lên nhiều hơn trước.

"A."

Cale đã tìm ra đáp án.

"Trước tiên phải ra ngoài đã à?"
[Đúng vậy.]

Haa.
Cale thở dài và gật đầu.

'Phải rồi. Dù sao thì mình vẫn chưa biết tình hình ở Apitoyu hiện đang thế nào, nên không thể lãng phí thời gian ở đây được.'

Anh hỏi Hệ Thống.

"Làm sao để ra ngoài vậy?"

[Chỉ cần hô Log Out là được.]

Giống người chơi bình thường à.
Khoảnh khắc Cale đang tự hỏi không biết mình là người chơi hay là Mob.

Tít tít tít títt——!

Khói đen bốc lên nhiều hơn.

Phừng phực__!

Một ngọn lửa đỏ rực bùng lên giữa làn khói đen.
Cửa sổ màn hình bị thiêu rụi trong đám lửa đó.

[Tôi đi@$%đây@@# vào lần sau!$#%]

"Ờ, ờ, được rồi. Đi đi!"

Cale lén lút lùi lại khỏi cửa sổ màn hình đang cháy đỏ rực và tỏa khói đen ấy, thế rồi dựa sát vào ghế sofa.
Và vẫy tay.

[@$#Bạn#% tốt bụng@%%]

Phừng phực-

Với ngọn lửa dữ dội.

PONG!

Cửa sổ màn hình nổ tung kèm theo một âm thanh khá lớn.

"!"

Cale giật mình, và cửa sổ màn hình đã biến mất mà không để lại chút dấu vết nào cùng một âm thanh lớn.
Và những gì còn lại là Bá tước Lupe, kẻ đang quỳ gối và ngước nhìn chằm chằm Cale.
Cale hỏi hắn ta.

"Chắc ta cũng phải nhanh chóng rời đi thôi nhỉ?"
"Chuyện đó, tôi cũng đoán vậy?"

Bá tước Lupe nói với giọng điệu khó xử.

"Bàn tay đỏ hiện không có ở đây, nhưng có thể nó sẽ cố gắng lục tung Địa ngục Bóng tối này đó ạ."

Cale nhớ lại bàn tay đỏ mà anh đã nhìn thấy trước đó.
Một đôi bàn tay rất to, trông vô cùng đáng sợ.

"Bàn tay đỏ chính xác là gì vậy?"
"Nói đơn giản thì đó là kẻ hủy diệt. Một Thẩm Phán tuân theo các quy tắc thiết lập bởi Công ty Cổ phần Vô Sắc ạ."

Chính lúc đó.

RUỲNHH-

Mặt đất và căn phòng bỗng rung chuyển.

"...Đến rồi à?"

Khi Cale hỏi liệu bàn tay đỏ đã đến chưa, Bá tước Lupe trả lời với vẻ mặt nghiêm nghị.

"Tôi cũng không biết nữa. Trước tiên tôi sẽ ra ngoài kiểm tra. Vì nơi này là không gian bí mật được tạo ra trong một lỗ hổng của hệ thống."
"Vậy ta có nên rời đi trước không?"
"Có lẽ nên như vậy ạ."

Cale gật đầu và hỏi trước khi đăng xuất.

"Mà, Anh hùng là gì thế?"
"Đó là kẻ sở hữu tư chất mà NGB1 coi là đủ để làm đối thủ của chúng ta ạ."
"Vậy sao? Thế ngươi đã tìm ra Anh hùng đó là ai chưa?"
"Rồi ạ. Về kẻ ấy-"

RUỲNHHH!

Dungeon rung chuyển mạnh hơn.

"Ưm."

Cale nhìn lên trần nhà.
Răng rắc. Răng rắc.
Trần nhà nứt ra và bụi đá rơi xuống.

"Tôi đoán chúng ta sẽ phải nói về chuyện đó sau."

Cale gật đầu trước dáng vẻ vội vàng của Bá tước Lupe.

"Được. Hẹn gặp lại sau. Cẩn trọng nhé."

Như đã thấy trước đó, bàn tay đỏ ấy thực sự không phải chuyện đùa đâu.
Bá tước Lupe mỉm cười tao nhã trước lời nói của anh.
Hắn ta thực sự giống một quý ông tuyệt vời.

"Xin đừng lo lắng. Tôi sẽ bảo vệ nơi này."

Cale mở miệng sau khi nghe những lời đó.

"Log Out."

[Bạn định rời khỏi New World sao?]

Cale trả lời câu hỏi đó.

"Ờ."

RUỲNHH, RUỲNHHH—
Vào lúc đó, Dungeon rung chuyển dữ dội.

'Có khi nào nó sẽ sụp đổ không?'

Khoảnh khắc Cale nghĩ như vậy, anh thấy cơ thể mình trở nên trong suốt.
Cùng lúc đó, anh cảm thấy như đang nổi lên.
Cale nhìn cửa sổ trạng thái của mình lần cuối.
Khi anh đang record lại nó, Bá tước Lupe chào anh một cách lịch sự và nhã nhặn cho đến phút cuối cùng.

"Hẹn gặp lại, thưa Boss."

Hắn nói với Cale bằng khuôn mặt nghiêm nghị.

"Ngài không cần lo về nơi này đâu ạ. Nó không yếu đến thế đâu. Trong các điểm diễn ra bài khảo thí cuối cùng của màn hướng dẫn, chỉ có tầng 1 là được công khai thôi. Địa ngục Bóng tối chính là một trong 8 Khu vực Tà ác của lục địa này!"

Huh?
Gì cơ?
8 Khu vực Tà ác?
Không phải đây chỉ là một cái Dungeon nhỏ chắc chắn sẽ bị người chơi phá huỷ trong màn hướng dẫn khi bắt đầu trò chơi thôi à?

"Đây chính là nơi nguy hiểm và được ẩn giấu đến mức chưa từng có một người chơi xếp hạng nào đặt chân đến, Địa ngục Bóng tối thực sự! Xin ngài đừng lo lắng."

Hãy nuôi dưỡng nên vị Thần Tuyệt Đối quý giá của riêng bạn!

Trò chơi này có thể phổ biến trên toàn thế giới, không chỉ đơn thuần là vì thực tế ảo đâu.
Thế giới quan của nó rất rộng lớn.
Ngoài ra, đây chính là một thế giới phiêu lưu nơi không có sự tồn tại nào là vô nghĩa, đem lại cảm giác thú vị cho người chơi mỗi khi khám phá được một bí mật ẩn giấu!
Tất nhiên, ngay cả màn hướng dẫn cũng không chỉ có một kịch bản vượt màn cố định.
Một trong những bí mật ẩn giấu ở đây là 'Địa ngục Bóng tối'.

Bá tước Lupe Đệ Nhị chính là Boss đảm nhiệm tầng 99 của Địa ngục Bóng tối đó.
Hắn lễ phép chào chúa tể của mình, người sẽ trở thành chủ nhân - Boss của tầng 100 mới xuất hiện, và tiễn ngài đi.

"Tất cả thủ hạ của tầng 99 sẽ đi theo chủ nhân và bảo vệ nơi này, kính chúc Boss trở về bình an."

Đó là một lời chào vô cùng trang nghiêm.

Bá tước Lupe Đệ Nhị.

Cale thấy danh hiệu của hắn đã thay đổi.
Có lẽ sau khi biết được thông tin ẩn, cửa sổ trạng thái cũng sẽ thay đổi theo.

[Tam Ác Ma: Ác quỷ Bóng tối Lupe]

Haha.
Cale chỉ mỉm cười và đăng xuất khỏi trò chơi.
Tất nhiên là sau khi đã record xong các dòng chữ hiện lên rõ nét trong cửa sổ trạng thái của mình.

[Skill: Nỗi sợ hãi Hỗn loạn (Chưa kích hoạt)]

Nỗi sợ hãi Hỗn loạn.
Có lẽ skill này sẽ được chuyển sang trạng thái kích hoạt, sau khi sức mạnh họ lấy từ Thánh Tử được tiêu hóa hết.

- Hoh. Ác Ma cơ à, thú vị thế?

Ngay khi đăng xuất và nhìn thấy xung quanh trở nên tối tăm, Cale lắng nghe giọng nói vui vẻ của Hào Quang Thống Trị và nhắm mắt lại.

- Thủ lĩnh Ác Ma chống lại Thần Hỗn Loạn! Ác Ma tối cao của Ác Ma! Ác Thần! Thế nào hả?

Tên này điên rồi.

- Thần quần què. Câm miệng lại. Trước khi ta đập nát ngươi.
- .......

Hào Quang Thống Trị trở nên im lặng với giọng nói nhẹ nhàng của Sky-eating Water.
Nhất định không được gây sự với Sky-eating Water, Cale từ từ mở mắt ra trong khi nghĩ như vậy.
Bây giờ anh cần phải lập kế hoạch để bắt Chúa Tể Rồng ở Apitoyu.
À không, có nên dỗ dành Raon và bọn trẻ trước không nhỉ?

'Huh?'

Chớp chớp.

Cale chớp mắt.

"...Là mơ sao......?"

Hộcc. Hộcc.
Những tiếng thở nặng nề vang lên.
Đó không phải tiếng thở của Cale.

"Cậu tỉnh rồi ạ."

Quản gia Ron Molan.
Đó là tiếng thở của ông ấy.
Táchh. Táchh.

Cale dùng tay lau đi chất lỏng đang chảy xuống mặt mình.
Màu đỏ.
Quản gia Ron Molan nhìn Cale. Máu đang chảy ra từ trán ông ấy.
Tuy không biết ông đã bị đánh vào đâu, thế nhưng khuôn mặt ấy hiện trông rất bất ổn, đặc biệt, một bên mắt đang sưng tấy đến mức không thể mở ra được.

'Mùi-'

Có mùi khét.
Cale quay đầu lại.
Nơi mà anh ở, căn biệt thự đang bốc cháy.

'Chuyện gì đã xảy ra khi mình bất tỉnh?'

Vào lúc đó, Ron lên tiếng.

"Đây là một cuộc tấn công bất ngờ. Nó xảy ra chưa đầy 10 phút trước ạ."

Một tia sáng đột nhiên lóe lên trong mắt Cale.
Ron vội vã kéo Cale đi.

"Để tôi cõng cậu."

Bàn tay nắm lấy vai Cale của Ron đang run rẩy.
Cale đặt tay lên bàn tay ấy và nói với ông.

"Ai đã gây ra vụ cháy này?"
"Có lẽ là Điều Tra Viên và Rồng ạ."
"Đến rồi à?"

Ron trả lời câu hỏi không có ngữ cảnh này.

"Vâng. Dường như Chúa Tể Rồng đã trở lại."

"Vậy sao?"

Đôi mắt của Cale chuyển động.
Anh nhìn vào phòng ngủ, nơi đang chìm trong bóng tối.

"Thế đằng ấy là Điều Tra Viên à?"

Cale đã nhìn thấy sự tồn tại khiến cho Ron phải vội vàng như vậy.

Phừng phực-

Có một Elf được nhìn thấy trong ánh sáng của ngọn lửa hắt vào từ ngoài cửa sổ.
Máu đang chảy ra từ bàn tay của Elf đeo găng tay chiến đấu ấy.
Chắc chắn đó là máu của Ron.
Cale hỏi tên Elf vô cảm kia.

"Ngươi, đã khiến Ron trở thành thế này à?"

Khoảnh khắc Cale đặt câu hỏi, cánh cửa bật mở.

Phừng phựccc-

Anh nhìn những người đang đi qua hành lang bốc cháy.

"Cale-nim!"
"Con người!"
Nyaaaong!
Nyaaong!

Đó là Choi Han và bọn trẻ trung bình 10 tuổi.
Thế rồi Ron nói tiếp.

"Eruhaben-nim đã đến chỗ Cây Thế Giới cùng với Clopeh ạ."

Bên trong ngọn lửa.
Cale lập tức đưa ra chỉ thị cho đồng đội của mình.

"Đến chỗ Cây Thế Giới."

Và nói thêm.

"Dọn thứ đó trước đi."

KEENG.
Choi Han rút kiếm và lao về phía Elf, kẻ được cho là Điều Tra Viên kia.

Shwaaaa-
Tiếng nước bắt đầu vang lên quanh Cale.

- Cậu định dùng sức mạnh luôn sao? Tôi thấy lo lắm.

Cale đứng dậy khỏi giường, phớt lờ lời nói của Super Rock.
Không biết có phải do mới tỉnh dậy hay không, mà cơ thể anh cảm thấy rất nhẹ nhàng.
Nhưng tâm trạng thì lại khó chịu vô cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top