Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 315: Để tôi làm (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cale tiếp tục.

"Và có một vấn đề lớn hơn."
"Đúng vậy! Bộ điều khiển đấy!"

Cái máy kia rõ ràng sẽ bắn ra một thứ gì đó bằng cách sử dụng bộ điều khiển và chất lỏng màu xám ấy.

"Ngay khi cỗ máy kia bắn bom, bộ điều khiển chắc chắn sẽ bị hỏng. Phong ấn của nó sẽ được dỡ bỏ hoặc bị phá vỡ."

Cale đã phần nào hiểu được tại sao thiết bị đó có thể phá huỷ 80% Apitoyu.
Dù họ chưa biết mọi thứ Neo đã chuẩn bị.

Thời điểm bộ điều khiển bị phá vỡ, nguồn năng lượng của Apitoyu sẽ lần nữa xảy ra biến động to lớn.
Trong bối cảnh hỗn loạn đó, một vụ nổ năng lượng khổng lồ sẽ nổ ra bắt đầu từ nơi bộ điều khiển bị phá vỡ.
Ngoài ra, nếu thứ sức mạnh xám dường như chứa đựng sự hỗn loạn kia bùng nổ-

'Dù không biết có đến 80% không, nhưng thảm họa sẽ xảy ra ở Apitoyu.'

Và nếu như, thực sự nếu như.

"...Điều gì sẽ xảy ra nếu như gã đó dừng thời gian và kích hoạt cỗ máy?"

Khoảnh khắc anh dứt lời, bọn trẻ trung bình 10 tuổi và Choi Han đều im lặng.
Sự tĩnh lặng bao trùm.
Một cảnh tượng khủng khiếp bắt đầu hình thành trong tâm trí mỗi người.
Dù là cảnh tượng gì đi nữa, đó cũng là điều tồi tệ nhất.

"Con người, phá huỷ thứ kia đi!"

Khi Raon đột nhiên lên tiếng trong khi không biết phải làm gì.

"Bình tĩnh nào."

Cale xoa dịu tâm trạng của Raon.
On tiến tới vỗ nhẹ Raon rồi nói.

"Trước hết, chúng ta chỉ có thể vào đó nếu Chúa Tể Rồng rời đi."

Đúng như On nói.
Chúa Tể Neo phải biến mất khỏi căn phòng đó thì Cale mới có thể vào được.

'Chết tiệt.'

Nhưng điều ấy có khả thi không chứ?
Cale nhăn mặt.

'Trừ khi có gì việc gì to tát, Chúa Tể Rồng sẽ ở lại đó.'

Hắn ta phải trông chừng cái máy này.
Làm sao mà hắn lại không để tâm đến cỗ máy có thể thổi bay 80% Apitoyu được chứ?

"Con người, thứ được vẽ trong Đại Điện đó là một phép dịch chuyển tức thời! Đó là một phép dịch chuyển cỡ lớn khủng khiếp!"

Raon vừa mới nhận ra khung cảnh phía sau màn hình méo mó của cổng kết nối.

"...Thì ra là như vậy."

Cale đã biết được suy nghĩ của Neo.

"Kích hoạt thiết bị, và tàn phá Apitoyu."

Trong khi đó. Hoặc trước đó.

"Bằng cách kích hoạt dịch chuyển tức thời, thuộc hạ của hắn sẽ được dịch chuyển đến Hang ổ và rồi tiến vào trò chơi."

Ha.
Cale bực bội.

Sóng sánh sóng sánh.

Chất lỏng xám đang tăng lên.
Không còn nhiều thời gian nữa.
Tuy nhiên, nếu mở cánh cửa này và bước vào, Chúa Tể Rồng sẽ nhìn thấy họ.
Ai mà biết hắn ta sẽ làm gì sau đó chứ.

'Dù vậy vẫn phải vào mà?'

Cứ thế này thì không được.
Dù cảm nhận được ánh mắt của Choi Han và bọn trẻ trung bình 10 tuổi đang nhìn mình, Cale không thể nhanh chóng mở miệng.

'Bức bối quá.'

Anh không nghĩ họ có thể cứ thế xông vào phá hủy cái máy đó được đâu.
Không còn cách nào khác sao?

'Làm sao để khiến tên Chúa Tể Rồng đó di chuyển đây?'

Chết tiệt!
Những lúc thế này nếu có thể liên lạc được với Lâu Đài Đen thì tốt biết mấy!

'Có nên đăng xuất rồi liên lạc không?'

Anh nghĩ đó sẽ là cách tốt nhất.
Cale hối tiếc vì đã bảo các đồng đội kéo dài thời gian.

Nếu đồng đội của anh gây chuyện lớn, có lẽ Chúa Tể Rồng sẽ không thể tiếp tục ở lại đây được.

'Khỉ thật.'

Cale quyết định đăng xuất và truyền đạt thông tin.

"Raon-"

Vì không biết sau khi đăng xuất anh sẽ ở đâu, cho nên anh sẽ đi cùng với Raon có thể sử dụng phép thuật.

"Sao thế, con người! Ngươi nghĩ-"
"Chờ chút!"

Thế nhưng Cale không cần phải làm như vậy.

"Con người, có người đang vào phòng!"

Cánh cửa của căn phòng nơi Chúa Tể Rồng Neo đang ở bị mở toang và có ai đó vội vã bước vào.
Neo nói chuyện với người đó.
Anh không đoán được hai người họ đang nói về điều gì.
Bởi vì anh không thể nghe thấy.
Và thực tế, anh cũng không thể nhìn rõ do sự mờ ảo của khung cảnh.
Thế nhưng-

"Nôn ra máu kìa!"

Rõ ràng nam nhân vừa mới bước vào ấy đã đột nhiên nôn ra máu.
Kẻ đó chết trước mặt Neo.
Neo nhìn xuống điều này.
Cale vô thức nuốt nước bọt.
Vào lúc đó, một giọng nói rất tươi sáng và phấn khích vang lên.

"Là độc!"

Hong hét lên.

"Vì độc nên kẻ đó mới nôn!"

A.
Khóe miệng Cale nhếch lên.

"Có vẻ họ đã làm rất tốt."

Ai đó đã phát tán độc vào lãnh thổ của kẻ thù đến mức chúng phải đi báo cáo với Chúa Tể Rồng.
Cale cười vì biết rõ người đó là ai.

"Đã bảo là làm vừa phải thôi mà, cuối cùng lại thành ra thế này."

Khi Cale cười và lẩm bẩm.

***

"Điên thật mà!"

Tasha không biết phải làm gì nhưng trước tiên đã tạo ra một cơn gió.

Hwiiiing—-

Lâu đài kẻ thù. Tại một góc của nơi đó.
Tasha liên tục nổi gió lên.

"Bầu trời, màu xanh lá kìa."

Chất độc màu xanh lá cây lan ra mọi hướng theo cơn gió.
Ban đầu, họ đã lên kế hoạch rải độc vào giếng hoặc mạch nước ngầm trong lâu đài. Tuy nhiên, chất độc đang được lan truyền theo cách 'nghiêm chỉnh' hơn.

Đó cũng là những chất độc mạnh hơn nhiều so với loại trong kế hoạch ban đầu.

"Hộc. Hộc."

Thủ lĩnh của gia tộc Tứ Xuyên Đường Môn, Đường Du thở dốc.
Ròng.
Ngay cả khi khóe miệng rỉ máu, bà vẫn không ngừng phát ra khí màu xanh lá cây, Cửu Vương của Tứ Xuyên Đường Môn, thứ khí độc có hại với bất kì ai.
Cửu Vương.
Việc cùng lúc đưa chất độc ấy, thứ giống như bảo vật của gia tộc, vào trong cơ thể và sử dụng chúng đã khiến cho cơ thể bà bị quá sức.

"Khúc khích."

Bà ấy đang cười.

"Ugh-Hộc!"
"Độc, là độc. Chạy đi!"
"Không, im miệng đã, Ugh-Hộc!"

Bởi vì bà đã có thể trả thù lũ kẻ thù của gia tộc mình.
Như để đáp lại niềm vui của bà ấy, làn khói độc bốc lên mạnh mẽ hơn.

"Heup!"

Dark Elf Tasha nhanh chóng lan rộng thứ khí xanh tràn ngập niềm vui đang không ngừng tỏa ra này ra khắp mọi hướng.
Nếu không chúng ta sẽ bị trúng độc mất.
Thứ khói độc này không phân biệt kẻ thù hay đồng minh. Nói chính xác thì Đường Du không có khả năng làm điều đó.
Dù vậy, vẫn có người đề xuất phương pháp này và quan sát nó.
Tasha im lặng phớt lờ đôi mắt đỏ ngầu của Đường Du và nhìn sang một bên.

Xoẹt, Xoẹt.

Ron đang dùng khăn tay lau con dao găm.

'Con người thật đáng sợ.'

Tasha không giấu được vẻ mặt kinh hãi.
Chính Ron đã đề nghị Đường Du làm như thế này.
Nhưng vì lý do ông đưa ra nghe hợp lý, cho nên Tasha đã không thể ngăn cản dù biết rằng điều này là quá sức với cơ thể Đường Du.

'Tất nhiên Đường Du cũng muốn làm điều này.'

Tasha nhớ lại lời nói của Ron.

'Hành vi của kẻ thù thật kỳ lạ.'

Giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng lời nói chứa đựng trong đó lại thật sắc bén.

'Cứ như thể chúng đã sẵn sàng bỏ chạy bất cứ lúc nào vậy. Khó chịu thật đấy.'

Ông ấy bình thản nói.

'Trước tiên, chúng ta phải hạ gục tất cả bọn chúng để chúng không thể chạy trốn.'

Ông ấy đề nghị với một nụ cười tươi.

'Thưa Đường gia chủ. Ngài có thể dùng độc không ạ? Đủ để kẻ thù không thể di chuyển là được.'

Khúc khích.
Và bây giờ ông đang cười. Đó là một nụ cười tàn nhẫn, không hề hiền từ một chút nào.
Tasha không ngừng phát tán chất độc xanh lá cây trong khi cảm nhận được rõ tại sao Cale lại giữ Ron ở bên cạnh.
Đường Du liếc nhìn cô ấy.

'Thật cần mẫn.'

Dark Elf Tasha đã dùng tinh linh gió để phát tán những cơn gió độc xanh lá cây ra khắp lãnh thổ kẻ thù nhanh và chính xác hơn bất kỳ ai. Đường Du nhìn tựa hồ có chút mệt mỏi, nhưng ngay sau đó nhắm mắt lại và tập trung.

Và khi nhìn lên bầu trời phía kẻ thù đã chuyển sang màu xanh lá, Cổ Long Eruhaben tỏ vẻ không thể tin nổi.

"...Họ đang làm gì vậy?"

Soạtt.
Cùng lúc ấy, chân ngài chạm vào tường.
Tất nhiên đó không phải là Lâu Đài Đen.

"Hi-ik!"

Ngài đáp xuống bức tường lâu đài của kẻ thù.
Cổ Long nhìn xuống bọn chúng.

"Này, sao các ngươi lại đứng yên một cách kỳ lạ thế hả."

Eruhaben nhìn lũ kẻ thù đang kinh ngạc, đặc biệt là con rồng với khuôn mặt như làm từ đá và nói.

"Ta chỉ mới đến thôi mà."

Ngài buông thứ đang cầm trong tay ra.

RUỲNH.

Một trong 10 Rồng Thần với Thuộc Tính Háu Ăn. Con rồng đỏ bị đánh bất tỉnh và ném vào tường lâu đài.

"Làm thế nào, một con rồng đã hấp thụ cội nguồn lại-"

Eruhaben bật cười trước lời nói lắp bắp của một con rồng.

"Hahaha!"

Không thể khác được.
Đúng là con rồng kia rất mạnh.

"Ta cũng không phải là một con rồng bình thường đâu."

Mà là một con rồng đã hồi xuân đấy.
Thuộc Tính và Mana.
Sức mạnh của rồng có xu hướng tăng lên khi già đi. Nếu như họ không từ bỏ việc mài giũa bản thân.
Eruhaben tất nhiên là chưa từng từ bỏ điều này.

'Đúng ra là những năm cuối đời ta lại càng chăm chỉ hơn.'

Thế rồi ngài đã hồi xuân.
Đúng vậy, cơ thể cũng đã trở nên trẻ hơn.
Eruhaben biết chính xác tình trạng của mình.

'Trạng thái của ta bây giờ khá bất thường.'

Giống như những con rồng trước mặt, ngài cũng là một con rồng đang ở trong một trạng thái đặc biệt.

'Ta như vậy, mà lại thua được mấy con rồng thậm chí còn không phải 3 Tinh Tú hay Chúa Tể Rồng sao?'

Ha.
Thật vô nghĩa.

Loạt soạt loạt soạt.

Ngài bước xuống khỏi lan can lâu đài, đi vòng quanh bức tường và nói với kẻ thù của mình.

"Nếu các ngươi không đến, thì ta phải đến thôi."

Phải. Mặc dù Cale chỉ nói hãy kéo dài thời gian. Thế nhưng giờ dù sao cũng đã di chuyển rồi, nên làm thử một ván chứ nhỉ?

'Không phải đây cũng là kéo dài thời gian sao?'

Và thật kỳ lạ.

'Dù bị khiêu khích như vậy nhưng bọn chúng vẫn không di chuyển.'

Dù Rasheel và Mila đã nói những lời có thể nói là xúc phạm với kẻ thù, nhưng bọn chúng vẫn không di chuyển.
Như thể đang chờ đợi điều gì đó vậy.

'Đúng hơn là chúng đang kéo dài thời gian.'

Vì thế chúng ta phải tìm hiểu điều này, đúng chứ.
Eruhaben tiếp tục nói.

"Có Chúa Tể Rồng ở đó không?"

Eruhaben nở nụ cười tươi trong khi chỉ vào lâu đài.
Do đó, ngài đã không nhìn thấy cánh cổng của Lâu Đài Đen mở ra.

Kétttt-

Khi cánh cổng mở ra, Rasheel quay đầu nhìn về phía đó.

"Hả, lại thêm người muốn tham chiến à! Ta còn chẳng được chiến đấu đây này!"

Rasheel đang sắp sửa cáu lên thì dừng lại.

"Huh?"

"Mila-nim!"

Gương mặt Rồng Mila hiện lên vẻ bối rối khi nghe thấy tiếng gọi.

"Rosalyn?"
"Xin hãy chuyển lời đến Eruhaben-nim!"

Rosalyn nhanh chóng chạy về phía họ trong khi cầm một xấp giấy trong tay.
Cô nói với Mila và Rasheel với vẻ mặt khẩn trương.

"Mọi người hãy xem qua cái này đi ạ! Tôi đã nghiên cứu nó cùng với Sherit-nim!"

Rosalyn đã truy tìm phép thuật của Chúa Tể Rồng cùng với cựu Chúa Tể Sherit.
Cô và Sherit đã tìm ra phần nào đáp án, thế rồi vội vã chạy ra khỏi lâu đài như thế này.

"Chúa Tể Rồng, dường như đang cố tạo ra một thảm họa! Ngoài ra, thật kỳ lạ là hắn ta cứ liên tục gửi tín hiệu Mana đến Hang ổ của Chúa Tể Rồng!"

Mặt các con rồng đanh lại trước lời nói của Rosalyn.
Dù không có Cale ở đây, nhưng họ vẫn đang tìm kiếm giải pháp theo cách của riêng mình.

***

"Haha!"

Quả nhiên là lão già tàn bạo mà!
Và Cale mỉm cười rạng rỡ khi nghĩ thật đúng đắn khi đã giao việc đó cho Ron.

Chúa Tể Rồng Neo.
Hắn đi ra khỏi phòng rồi.

"Con người, quả nhiên ông Ron là nhất!"
"Phải! Bầu trời ngoài cửa sổ có màu xanh lá cây kìa!"

Cale nhìn thấy rõ bầu trời màu xanh lá bên ngoài cửa sổ trong không gian rộng lớn mờ ảo này.

"Heu."

Anh gần như không nhịn được cười và nói với Choi Han.

"Phá cửa!"
"Rõ."

Choi Han mỉm cười hiền từ rồi bất ngờ phá cánh cửa lần nữa.

RẦMM!

Cale nhìn cánh cửa bị mở toang cả trên lẫn dưới và bước vào trong.
Tất nhiên, bên cạnh anh là Raon đang duỗi hai chân trước về phía Mana tím.
Cale biết điều này nên bước đi không do dự.
Nhanh vào trong thôi.

"Đập vỡ, không, dừng nó lại nào!"

Quả nhiên, cuộc sống sẽ dễ dàng hơn khi có những người đồng đội tự biết phải làm gì mà.

"Hahaha!"

Cale nở nụ cười sảng khoái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top