Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 320: Để tôi làm (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng Đế.

"......."

Không.
Là kẻ thống trị sao?

"...Câu trả lời có còn quan trọng không chứ?"

Thiên Ma mỉm cười nhìn xuống tay mình.
Bàn tay cầm kiếm hơi run lên.
Thế nhưng hắn không thể nhìn xuống lâu được.

'Kim Hae-il.'

Đôi mắt hắn tự nhiên hướng về phía Kim Hae-il, Cale Henituse.

'Con người đó, rốt cuộc là cái quái gì vậy?'

Thế giới đang đảo lộn.
Bầu trời kêu gào, bất chợt đổ mưa, mặt trời mọc rồi sấm chớp ập đến.
Và mặt đất rung chuyển hay nứt ra.
Chỉ cần mất tỉnh táo một chút thôi, họ có thể sẽ bị cuốn vào thảm họa thiên nhiên này và bị thương nặng.

'Cây Thế Giới và Cội Nguồn thế giới sẽ không quan tâm đến khu vực này.'

Đó là thông tin họ đã nhận được trước đó.
Cả kẻ thù lẫn đồng minh đều đã không bận tâm đến tình hình này và lao về phía nhau.
Nhưng hiện tại-

'Rốt cuộc chuyện này là sao?'

Thật yên tĩnh.
Không, thế giới vẫn ồn ào như trước.
Thế nhưng cả kẻ thù và đồng minh đều chỉ đang đứng đó.
Im lặng.

'Không.'

Họ không thể phát ra âm thanh nào vì sợ hãi.
Quân ta và quân địch đều chỉ đứng đó.

Uu—Uu—-

Năng lượng xung quanh Thiên Ma vẫn rõ ràng như cũ.
Năng lượng đỏ sẫm này.
Khoảnh khắc nhận ra mình là bầu trời và là người đứng đầu Ma Giáo, hắn biết đó là con đường mình sẽ đi và cũng là con đường duy nhất.
Vậy nên, Thiên Ma đã có thể xử lý được sức mạnh kia.

'Ít nhất mình vẫn có thể nhìn vào đó.'

Hơn nữa.

'Sức mạnh ấy không tập trung vào chúng ta.'

Ngược lại là vào Chúa Tể Rồng.
Thiên Ma có thể cảm nhận được sự tập trung năng lượng hướng về phía tên đó.
Tuy nhiên, do quá mạnh cho nên năng lượng ấy đã dần dần lan tỏa và thấm vào xung quanh như hương hoa vậy.

'Khác với quá khứ.'

Trước đây, hắn đã từng chứng kiến cảnh Cale Henituse hạ gục kẻ thù bằng cách làm cho chúng ngạt thở và quỳ gối trước sức mạnh của mình.

Thế nhưng lúc này, hắn ta không cảm nhận được nguồn năng lượng đó từ người kia.

'Ấm áp.'

Phải.
Đáng sợ nhưng lại ấm áp.
Tại sao lại như vậy?
Ấm áp quá.

Như thể-

'Phải. Như thể một vị Thần đang quan tâm chúng ta vậy.'

Nếu như Thần - vị Đấng tuyệt đối, thể hiện tấm lòng nhân từ đối với con người.
Không phải là đó sẽ là cảm giác này sao?

"Ha."

Thật là một ý tưởng nực cười.
Cale Henituse là một con người.
Rất mạnh mẽ.

'Và-'

Tốt bụng.
Đúng vậy.
Dù có cố tỏ ra thờ ơ và lạnh lùng đến đâu, bản chất của Kim Hae-il vẫn là một người tốt. Cậu ta chính là như vậy.

"Phải."

Năng lượng này thuộc về cậu chàng đó.
Đúng hơn, năng lượng hiện tại so với trước đây phù hợp với Cale Henituse hơn.

'Nhưng tại sao ta không thể nhìn thấy năng lượng của cậu ấy?'

Cale Henituse, hắn không thể nhìn thấy năng lượng mà cậu ấy đang tỏa ra.
Nhưng hắn cảm thấy nó.
Thà rằng nhìn thấy còn đỡ sợ hơn-

"Ha!"

Ta vừa nghĩ gì vậy?
Bây giờ ta đang cảm thấy sợ hãi sao?
Ta ư?
Ta, Thiên Ma?

Thiên Ma bối rối đến mức không thể dễ dàng lên tiếng phản bác.
Hắn nghe thấy Rồng Rasheel bên cạnh đang lẩm bẩm điều gì đó với giọng điệu không thể tin nổi.

"Bây giờ, Mana đang chạy trốn ư?"

Giữa bầu trời và mặt đất.
Lượng Mana vốn dao động đang rời xa khỏi khu vực xung quanh Cale Henituse.
Ai nhìn vào cũng thấy nó cứ như đang chạy trốn vậy.

Hào quang kia là gì chứ?
Bên trong đó là gì?

Mana, thứ không sợ bất cứ điều gì, lại đang chạy lung tung để bỏ trốn sao?

"Tên điên."

Thiên Ma không thể không im lặng đồng tình với lời nói của Rasheel.

'Không thể giải thích được.'

Cale Henituse, năng lượng mà cậu ta tỏa ra là không thể giải thích được.

Thống trị?
Khiếp sợ?
Kinh hoàng?

Không phải.
Tất cả đều không phải.
Thế nhưng có một điều rõ ràng.

Không được chống lại.
Và-

"Ha!"

Hắn kinh ngạc trước hình ảnh vừa hiện lên trong tâm trí mình.
Hắn cảm thấy mình không nên chống lại, nhưng đồng thời cũng muốn vươn tay ra.
Bởi vì hắn cảm nhận được hơi ấm.
Trong thế giới đảo lộn và rung chuyển này, hơi ấm ẩn chứa trong sức mạnh kiên cường ấy đã phần nào đã thu hút trái tim hắn.

"Haa."

Vào lúc đó, Rasheel hít một hơi thật sâu.

"Không được rồi."

Không được rồi.
Ngài ta lẩm bẩm và bước xa khỏi Cale.

'Gì vậy?'

Khi Thiên Ma thấy khó hiểu, hắn nhìn thấy những con rồng địch đang dần rời xa Cale hoặc sử dụng Dragon Fear.
Thiên Ma và Rasheel chạm mắt nhau.
Rasheel mở miệng. Với vẻ mặt rất khó chịu.

"Ta không thể chịu được nữa!"

Rasheel nhìn xuống tay mình.
Da gà xuất hiện trên mu bàn tay ngài ấy.

"Tên đó trước đây đâu có như vậy. Rốt cuộc chuyện quái gì-"

Rasheel không thể nói tiếp bất cứ lời nào nữa.
Thứ hào quang tràn ngập kia khiến ngài ta không thể tập trung vào Chúa Tể Rồng Neo.

'...Sao-'

Ta đang sợ ư?
Không, là e ngại sao?
Trong năng lượng của Cale Henituse, ngài có thể cảm nhận được nhiều cảm xúc khác nhau hướng về phía 'Rồng'.

'Thù địch?'

Không.

'Cạnh tranh?'

Cũng không phải.
Khi nhìn xung quanh, Rasheel nhìn thấy một kẻ trong 10 Rồng Thần vẫn còn sống giữa những con Rồng đang toả ra Dragon Fear.
Con Rồng đỏ với Thuộc Tính Háu Ăn.
Kẻ cuối cùng cũng tỉnh lại sau khi bị Eruhaben đánh ấy đang run rẩy nhìn chằm chằm vào Cale Henituse.

"A."

Phải. Chính là nó.
Ngài đã tìm thấy câu trả lời.
Năng lượng của Cale Henituse mà 'Rồng' nhìn thấy.
Đó chính là-

"...Háu ăn."

Phải. Đó gần như là háu ăn.

"Ha."

Ngài bị sốc.

'Cậu ta muốn giết và ăn thịt Rồng ư?'

Khác.
Đó là thứ gì đó gần tương tự và khủng khiếp hơn cả háu ăn.

Thịch. Thịch.

Rasheel cảm nhận nhịp đập của trái tim mình.

'A.'

Chính là nó.
Cảm giác của động vật ăn cỏ khi đối mặt với mãnh thú.
Đó chính là nỗi sợ hãi hiện tại.

Rasheel không thể biết hoàn toàn lý do, nhưng ngài có thể cảm nhận được rằng năng lượng mà Cale Henituse đang sử dụng chứa đựng điều gì đó có thể khiến Rồng rơi vào sợ hãi.

Và còn-

'Thần.'

Hào quang đó mạnh mẽ đến mức gợi liên tưởng đến Thần.
Ngay cả khi Rasheel sử dụng toàn bộ Dragon Fear của mình, ngài cũng không thể đánh bại được năng lượng kia của Cale Henituse.
Các con Rồng khác cũng vậy.

"Hehe-"

Rasheel không ngừng nở nụ cười khi thấy ​​không có một con rồng địch nào đi cứu thủ lĩnh Neo của chúng.
Ngoài ra, ngài còn nhận thấy một điều khác.
Dù bình thường có thể hơi vô tư, thế nhưng ngài ta có một cái đầu khá tốt.
Thực tế, ngài ta thường cố tình hành động cẩu thả trong khi theo dõi những người xung quanh.

'Không có ai bị ảnh hưởng nhiều như Rồng.'

Những chủng tộc khác dù cũng lo lắng, nhưng bọn họ không hề sợ hãi.

'Hm.'

Một ánh nhìn kỳ lạ xuất hiện trong mắt Rasheel.

'Nhóm con người.'

Con người và thú nhân.
Cách bọn họ nhìn Cale Henituse sử dụng sức mạnh rất khác biệt.
Tuy rõ ràng có lo sợ, nhưng hơi ấm vẫn đọng lại trong họ.

'Hơi ấm ư?'

Ngoài ra còn có cảm giác gần gũi hay quan tâm nữa.

Họ nhìn Cale Henituse như thể, như thể-

'A.'

Như thể Elf nhìn Cây Thế Giới.
Con người và thú nhân đang nhìn Cale như vậy.

'Gì thế này.'

Elf thì đương nhiên không thể không hành động như vậy.
Bởi vì thế giới nơi họ sống, bắt nguồn từ Cây Thế Giới.
Đó là lý do ngài không thể hiểu tại sao con người và thú nhân lại nhìn Cale như thế.

'Không thể tin được.'

Cale không phải mái nhà, cũng không phải thế giới của họ, đúng chứ?
Cale Henituse chỉ là con người thôi mà phải không?
Nhưng tại sao họ lại trông như thể đang nhìn thế giới, nhìn quê hương mình vậy?
Có phải chính họ cũng không nhận ra, hành động theo bản năng này của mình không?

'Khác với việc sùng bái Thần.'

Elf tôn thờ Cây Thế Giới như Thần, nhưng họ không coi đó là một vị Thần.
Đúng hơn, họ coi đó là một phần cuộc sống của mình và trân trọng nó.
Và ánh mắt của những con người Apitoyu, thậm chí cả những người thuộc phe địch, khi nhìn Cale Henituse có một sự ấm áp mà chính họ cũng không hề hay biết.
Nhìn thấy điều này, Rasheel nhận ra.

'Đó là thứ năng lượng mang đến nỗi sợ hãi cho loài rồng, và sự ấm áp cho con người.'

Hô.
Điều này khả thi ư.

'Đây nhất định-'

Cảm giác như đang nhìn người bảo vệ của Trần Giới, hoặc một người trung lập vậy.
Rasheel nhớ lại một ngày nọ, khi Mila và Eruhaben nói chuyện về tình trạng của Cale Henituse.

'Plate của Cale giờ đang chứa đựng cả thế giới.'
'Cả một thế giới sao ạ?'
'Phải.'

Sao bây giờ những lời này lại hiện lên trong tâm trí ta chứ?
Có phải bởi vì ta là Rồng không?
Rồng chính là người bảo vệ thiên nhiên.
Nhưng ở Apitoyu, Rồng lại tìm cách hủy diệt thế giới này.

Thế nhưng điều gì sẽ xảy ra, nếu như có một sinh vật tự nhiên khác có thể chống lại Rồng hay những kẻ muốn hủy diệt thiên nhiên, thậm chí là các vị Thần?
Sẽ ra sao nếu đó chỉ là một con người, nhưng điều chứa đựng bên trong người ấy lại to lớn và mạnh mẽ đến mức giống như cả một thế giới?

'Phải rồi.'

Nếu một sinh vật như vậy có tồn tại.

'Hẳn người ấy sẽ giống như Cale Henituse.'

Rasheel thậm chí còn không cười.
Ngài nhìn xung quanh.
Biểu cảm của kẻ thù không hề tốt chút nào.
Bọn chúng cũng đã nhận ra.
Ý nghĩa sự tồn tại của Cale Henituse.
Đối với những con Rồng từng đóng vai trò trung lập hay người bảo vệ duy nhất, một sinh vật sẽ phá vỡ sự độc nhất đó của chúng đã xuất hiện.

Đồng thời còn là sinh vật của tự nhiên mà không ai có thể tùy tiện tấn công, và đủ mạnh để bắt rồng ăn thịt.
Bọn chúng đã biết khi nhìn thấy Cale Henituse.

"...Thật đáng kinh ngạc."

Cựu Chúa Tể Sherit đang lơ lửng trên bầu trời phía trên Lâu Đài Đen ghi lại toàn bộ cảnh tượng này vào trong mắt.

'Các vị Thần nói rằng Cale Henituse có đủ tư cách để trở thành một vị Thần ạ.'

Sherit bật cười khi nhớ lại lời nói của Eruhaben.

"Thần cái quần què."

Dứt lời, bàn tay ngài cử động.
Không chỉ có ngài ấy.
Mặc dù là Rồng, thế nhưng họ có niềm tin vững chắc.
Vì vậy, họ vui vẻ phó thác cơ thể mình vào trong năng lượng kia.

"Cale Henituse muốn ăn thịt Rồng sao?"

Tuyệt đối, không thể có chuyện đó.

"Đây là sức mạnh của vương miện."

Bàn tay Eruhaben cũng cử động.

Sss—-

Rồng Mila cũng vậy.

"HỘC, HỘC."

Chúa Tể Rồng Neo thở dốc.

- 95%.

Cale bước lại gần Neo trong khi lắng nghe giọng nói của Hào Quang Thống Trị.

"Không thể thế này được-, không thể-"

Những lời phát ra từ miệng Neo cùng hơi thở nặng nề của hắn lọt vào tai Cale.

"UGH."

Và rồi anh lại thấy Neo đứng lên.

- Không thể nào!

Hào Quang Thống Trị không giấu được mà kinh ngạc.

- Hắn có thể chịu đựng được mức độ này sao? Tên ngu xuẩn này còn điên hơn cả Thần Cân Bằng ư?

Cale nhẹ nhàng phớt lờ sự ồn ào đó.

"Sao, một con người dám- Ta-"

Cơ thể Neo đã có lực hơn chút so với trước đây.
Hắn đã đứng thẳng hơn.

Cười.

Và khóe miệng Cale nhếch lên.

"!"

Đôi mắt Neo mở to khi nhìn thấy điều này.

Leng kenggg-

Tiếng xiềng xích vang lên từ đâu đó.

"HỘC!"

Neo quay đầu sang trái.

"Ngươi, ngươi-!"

Một sợi xích vàng đang buộc chặt cổ tay hắn ta.
Sợi xích nối liền với tấm khiên đã trói Neo lại.

"Đ*T, M*, CHÚNG MÀY!"

Khoảnh khắc Neo cố gắng triệu hồi Mana của mình để thoát khỏi xiềng xích đó.

RUỲNH!
"HỘC!"

Hắn ngẩng đầu lên.

- Con người, ta vừa đấm hắn một phát đấy!

Mũi tên lửa Mana do Raon bắn đi đã trúng mặt Neo.
Ròng.

- Chảy máu mũi rồi kìa!

Máu chảy ra từ mũi của Chúa Tể Rồng Neo.

"UGH, UGH."

Leng kengg-
Ngay lúc đó, sợi xích vàng đã trói tay chân Neo lại.
Neo từ bỏ việc chống cự và hít một hơi thật sâu.
Không thể khác được.

"HỘC. HỘC."

Thứ năng lượng đang áp bức hắn này.

'...Thần Hỗn Loạn.'

Tại sao bây giờ hắn lại nghĩ đến tên Thần điên ấy chứ.
Chính lúc đó.

"Ngươi-"

Cale nói nhỏ nhẹ.

"Tại sao từ nãy đến giờ ngươi không nhìn vào mắt ta?"

Khựng.
Vai Neo cứng đờ.

"Sợ à?"

Neo cắn môi.
Con người trước mặt hắn. Cale Henituse.

'Xin hãy cẩn thận với nam nhân tên Cale Henituse.'

Ngũ Sắc Huyết, Người Lang Thang đã cảnh báo.

'Nhưng ta chưa từng nghe nói về bất cứ điều gì như thế này.'

Ánh mắt đang nhìn xuống hắn của Cale Henituse thật kỳ lạ.
Rõ ràng là bình thường, thế nhưng đôi mắt của Cale Henituse không biết từ lúc nào đã tỏa ra một năng lượng lạ lẫm.

Hãy trao cho ta máu của ngươi.
Hãy trao cho ta sức mạnh của ngươi, trái tim của ngươi.

Dragon Slayer.
Một lòng tham dai dẳng thậm chí không thể so sánh với sinh vật đó đã bao trùm lên Neo.
Cứ như thể hắn đang có ảo giác bị mắc kẹt trong đầm lầy vậy.
Đó cũng là sức mạnh gợi nhớ đến Thần Hỗn Loạn.

'Gì vậy?'

Con người kia, là cái quái gì vậy?

"Haa. Haa."

Hắn không thể nhìn vào đôi mắt đó.
Hắn là người sẽ trở thành Thần mà.
Hắn đã phải chịu đựng bao lâu để đi xa đến thế này chứ?

'Gia Chủ Tử Huyết chỉ có một vai trò duy nhất.'
'Kế thừa.'
'Ngài chỉ cần kế thừa Thời Gian là được.'

Gia tộc Tử Huyết.
Khi hắn trở thành người đứng đầu gia tộc và kế thừa Thời Gian của thế hệ trước.
Neo dường như đã có được mọi thứ.
Hắn ta sẽ là con Rồng vĩ đại nhất.
Biết đâu còn có thể thắng được cả Thần cũng nên.

Thế nhưng sự thật thật tàn nhẫn.

'Vậy ta chỉ cần kế thừa thôi sao?'

Vai trò của hắn là kế thừa.

'Ngũ Sắc Huyết.......'

Hắn chỉ là một quân cờ cho bọn khốn đó mà thôi.

'Tôi đã nói với ngài rồi. Rồng đến cùng không thể trở thành Thần được. Cho dù có trở thành Thần, ngài cũng sẽ cô đơn. Bởi vì sẽ không có vị Thần nào công nhận ngài.'

Tên Ngũ Sắc Huyết đó. Hắn nhớ lại lời kẻ ấy đã nói.

'Sẽ rất khó để một con Rồng hay bất cứ thứ gì khác dám mong muốn một vị trí, mà chỉ những Đơn Sinh Nhân mới có.'
'Cuộc đời hữu hạn của một kẻ mạnh. Ngài chỉ cần tận hưởng nó và kế thừa sức mạnh là được.'
'Đó chính là vai trò của ngài.'

Gia Chủ Ngũ Sắc Huyết!
Tên đó cũng là một con người.

'Phải. Một con người sống.'

Giống như Cale Henituse kia.

"Haa. Haa."

Thịch.
Tim Neo đập nhanh.
Toàn thân hắn bị trói bằng dây xích.
Sợi xích đã vượt qua tay chân và kéo dài đến toàn thân.

"...Ta-"

Miệng Neo mở ra.

"Các ngươi thực sự dám đối xử với ta như thế này sao?"

Thời Gian của ta.
Vẫn còn Thời Gian mà.
Chính khoảnh khắc đó.

Cười.

Cale nhìn Neo với nụ cười khẩy.
Không, anh nhìn xuống kẻ đang bị xiềng xích trói buộc.

"Ngươi-"

Neo không dám nhìn anh ấy.
Thế nhưng hắn không thể không nhìn khi nghe thấy những lời tiếp theo.

"Ngươi, không còn Thời Gian đâu."

Thịch.
Tim Neo đập nhanh.
Cale Henituse nói.
Ngón tay anh ấy chỉ vào Neo.

"Exion đã nói như vậy."

Rồng Đệ Tam Tinh Tú Exion.
Hắn ta là thuộc hạ thân cận nhất và cũng là bạn lâu năm của Neo.

"Cho đến giờ, ta chưa thấy ngươi sử dụng Thuộc Tính Thời Gian nhiều lắm nhỉ."

Một ánh sáng kỳ lạ xuất hiện trong đôi mắt nâu sẫm của Cale.
Rõ ràng là anh vẫn đang không ngừng nhìn hắn.
Tình trạng cơ thể của Neo rất kỳ lạ.
Hắn ta đã thở hổn hển mỗi khi sử dụng sức mạnh của mình.
Như thể nó quá nặng nề với hắn vậy.

Rồng Neo, mọi chuyện sẽ kết thúc một khi trái tim của hắn bị đánh trúng.

"Cơ thể của ngươi."

Vậy, tất cả những điều này có ý nghĩa gì?
Tại sao ngay lúc này, Neo lại vẫn chịu đựng và không sử dụng Thời Gian?

"Haa. Haa."

Từ hơi thở nặng nề của hắn, chẳng lẽ anh lại không nhận ra sao?
Neo.
Cơ thể hắn ta.

"Ngươi đang sụp đổ rồi đúng không?"

Đếm ngược cuối cùng đã bắt đầu.
Chúa Tể Rồng Neo.
Gã này thực sự không còn Thời Gian.
Tuổi thọ.
Hiện thực tuyệt đối không thể tránh khỏi đang đến với hắn ta.

Câu trả lời đã dần được tiết lộ kể từ thời kỳ biến động, và khi Mana bắt đầu dao động rồi.
Cale đã nhìn thấy, cảnh tượng cơ thể Neo tuyệt vọng níu kéo Mana tím, điều mà bây giờ hắn đã không còn làm được nữa.
Trong tình hình hiện tại, những con Rồng khác thường sẽ ưu tiên sử dụng Thuộc Tính hoặc cơ thể mình hơn thay vì Mana.

Neo không thể trở lại cơ thể ban đầu, và cũng không thể sử dụng Thuộc Tính vốn có của mình. Hắn chỉ đang níu kéo Mana mà thôi.
Thay vì dùng Thuộc Tính mới mạnh hơn của hắn.

Cale đưa tay ra.

Soạt.

Tóc Neo nhẹ nhàng trượt qua kẽ ngón tay anh.

"Thời Gian của ngươi đã không còn trôi qua nữa."

Mái tóc tím mất đi Mana đang chuyển sang màu trắng.
Khuôn mặt trẻ trung của Neo biến thành khuôn mặt nhăn nheo, giống như nỗi mệt mỏi già nua treo dưới mắt hắn vậy.
Một ông già nhợt nhạt đang ở trước mặt Cale.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top