Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 331: Ta ư? (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần đầu tiên, Cale rất vui mừng khi nhận được tin nhắn từ Alberu Crossman.
Trong sự im lặng nghẹt thở một cách khó hiểu này.
Vì là người tinh ý, Cale nghĩ mình nên né tránh ánh mắt của đồng đội.

"Thưaー"

Ddi-ring!

"Tôi nghĩ mình cần kiểm tra tin nhắn của Hoàng Thế Tử bệ hạ. Haha-!"

Cale cười lớn.
Nhưng vẫn không có ai cười.

"Ha!"

À không, có một người cười rồi.

'Ồ.'

Cale hơi bối rối nhưng vẫn vui mừng nhìn người đang mỉm cười.

'Huh?'

Đây là một nhân vật ngoài dự đoán.
Người ấy đang dựa vào một cây cột và khoanh tay lại.
Rồng Rasheel.
Ngài ta lại cười lần nữa như thể bị sốc.

"Ha!"

Thế rồi tựa hẳn lưng vào cây cột.
Và sau đó bắt chéo chân.

"Này, thật sự đấy. Không thể tin được mà. Cái gì cơ? Không cần lo về Plate nữa á? Ha!"

Ngài khịt mạnh mũi.

"Nếu trái tim bị tổn thương thì cậu sẽ gặp chuyện lớn đấy! Một con Rồng bị vỡ tim chắc chắn sẽ chết! Thế mà cậu lại nói như thể đó chẳng phải vấn đề gì to tát ư?"

Phư-phư.
Cale cũng nghe thấy tiếng cười hiền hậu của Ron.
Anh vô thức co rúm người lại.
Bộp bộp.
On an ủi vỗ lên chân Cale.
Và sau đó,

Lắc lắc.

Cô nhóc lắc đầu.
Cale cảm thấy oan ức.
Thế nhưng giọng nói của Rasheel vẫn vang lên bên tai anh.

"Ha! Đùa gì nhạt toẹt thế hả!"

Ha! Ha!
Rasheel tiếp tục khịt mũi và nói.
Những người thường lên tiếng mỗi khi Rasheel nói năng thô lỗ, Mila và Eruhaben đều đang im lặng. Ngay cả Mila cũng lặng lẽ gật đầu đồng ý.

"Thằng nhóc kia được đấy."

Thậm chí còn khen ngợi ngài ta.
Cale bị sốc. Thế rồi nhìn Rasheel với mong ước rằng ngài sẽ im lặng.

"Không-"

Anh cố gắng phản bác lại điều đó.
Vì là kẻ thô lỗ bẩm sinh cho nên giọng của anh rất lớn.
Nhưng giọng Rasheel thậm chí còn lớn hơn.

"KHÔNG!"

Ngài ta nói như thể cạn lời.

"Gì chứ, cái Plate thần thánh, cái Plate chứa đựng tự nhiên này! Nó còn chứa đựng cả thế giới đúng không! Rồi gì nữa? New World, thế giới mới kỳ lạ và Ma Quỷ? Thiên Thần? Ha! Thôi xin đấy! Rồi bây giờ làm sao? Một cái Plate chứa đựng thần thánh, tự nhiên, thế giới ư? Tất cả đều đang ở trong trái tim à? Ha!"

Chuyện đó thì sao chứ!
Cale cảm thấy oan ức nên cố mở miệng.
Tuy nhiên, sau khi bài phát biểu dài của Rasheel kết thúc, một giọng nói trầm lắng vang lên khi Rasheel đang bận lấy lại hơi thở.

"Đó, chính là huyền thoại."

Cale nổi da gà.
Ngay cả Rasheel cũng nhăn mặt.
Đồng tử của các đồng đội đang im lặng lắng nghe đều rung lên.

Tại góc xa nhất của căn phòng.
Clopeh Sekka điềm tĩnh đứng ở một nơi bị bóng tối che khuất.
Ngay cả trong bóng tối, mái tóc trắng và đôi mắt xanh lục của hắn vẫn tỏa sáng rực rỡ.

"A. Tên khốn kia cũng ở đây."

Không có ai nghe thấy lời than thở của Rasheel.
Cale thậm chí còn không nhìn Rasheel nữa.
Trong tay Clopeh.
Tất cả những gì lọt vào mắt anh chỉ có thiết bị lưu trữ video trên tay hắn mà thôi.

'Từ khi nào mà hắn ta lại......?'

Khi đứng trước mặt Clopeh, việc suy nghĩ về bất cứ điều gì khác là một điều xa xỉ.

Mỉm cười.

Đúng vậy, Clopeh đang mỉm cười rạng rỡ.
Đó là một biểu cảm thực sự hạnh phúc, xúc động, và tràn ngập niềm vui sướng.

Ròngg-

Và thậm chí còn khóc.
Một giọt nước mắt chảy dài xuống từ khóe mắt hắn.
Trong khi đó, hắn vẫn mỉm cười.

'!'

Cale hoảng hốt.
Anh nổi cả da gà.

- Thằng điên!

Super Rock không thể giấu được vẻ chán chường.

- Nếu Raon mà có ở đây chắc sẽ nói là hắn ta quay được 721 độ rồi.

Khoảnh khắc hiếm hoi nữ tu sĩ háu ăn nói một cách nghiêm túc.

Soạt.

Clopeh lau đi dòng nước mắt.
Và nói cùng với nụ cười dịu dàng.

"Thần Thánh, Thiên Thần, hay Ma Quỷ đều vô dụng. Những thứ vô dụng không giúp ích được gì cho việc cứu thế giới."

Hắn đã ghi lại toàn bộ hình ảnh của Cale vào trong mắt mình.
Đây là những hình ảnh đã khắc sâu vào trong tâm trí hắn, bởi vì lần này, hắn đã được du hành xuyên thế giới cùng với Cale.
Chẳng cần Thần Thánh, Thiên Thần, hay Ma Quỷ.

"Cale-nim chính là huyền thoại duy nhất."

Đúng vậy. Chỉ có một huyền thoại mà thôi.
Con đường Người đi sẽ là huyền thoại.

"A."

Khoảnh khắc hắn ta thốt ra tiếng cảm thán tràn đầy niềm vui sướng.

Ddi-ring!

Một lần nữa, tin nhắn từ Alberu Crossman lại được gửi đến.

"Ca, Cale."

Eruhaben hiếm khi nói lắp.

"Cậu nên kiểm tra tin nhắn đi? Biết đâu có chuyện gì đã xảy ra với Roan thì sao?"
"Đúng đúng!"

Cale nhanh chóng trả lời.

"Những chuyện còn lại chúng ta hãy từ từ nói sau. Chắc ngài cũng mệt rồi, hãy nghỉ ngơi đi ạ."

Cổ Long cũng đã già rồi.
Anh nhanh chóng đứng dậy và kết thúc cuộc trò chuyện.
Cả nhóm nhanh chóng bắt đầu đi ra ngoài.
Tuy nhiên, Clopeh Sekka vẫn đứng đó. Và vẫn nhìn Cale với vẻ mặt tràn đầy niềm vui sướng.

"......."

Cale không thể nhìn vào khuôn mặt ấy được.
Thà nhìn mặt Quản gia Ron còn tốt hơn.
Cale đổ mồ hôi sau lưng.
Chính lúc đó.

"Clopeh Sekka-nim."

Một giọng nói cứng ngắc như tiếng máy móc. Nhưng chứa đựng sự ấm áp bên trong.
Đó là Necromancer Mary.
Cô ấy nói một cách kiên định với Clopeh.

"Mời ngài ra ngoài."

Ồ. Quả nhiên là Mary mà.
Necromancer Mary với sức mạnh tinh thần mạnh mẽ thật là tuyệt vời.
Cale thực sự nghĩ như vậy.

"Vâng. Phải ra ngoài chứ."

Và rồi Clopeh ngoan ngoãn theo Mary đi ra ngoài.
Cale cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy điều đó.
Vì thế mà anh ấy không biết.

"Hmm."

Rằng Choi Han đang nhìn theo bóng lưng của Clopeh Sekka và Mary khi họ biến mất khỏi căn phòng với ánh mắt kỳ lạ.
Và Mary chính là người đầu tiên nói với Clopeh về sự vĩ đại của Cale.
Không có ai biết sự thật đó.

"Choi Han và On hãy ở lại."

Lần này, anh muốn nói về trò chơi thực tế ảo khi kết nối với Alberu.

'Mình phải liên lạc với anh ta.'

Alberu, người đã xây dựng được một số nền tảng trong thế giới trò chơi ấy, sẽ giúp ích rất nhiều.
Cale lấy ra chiếc gương thần, thao tác và mở miệng.

"Sherit-nim không đi sao ạ?"

Cựu Chúa Tể Sherit.
Ngài ấy vẫn còn đó.
Cale ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt ngài.

"Thật xin lỗi."

Anh không thể không xin lỗi ngài ấy.

"Trong thời gian sắp tới, sẽ rất khó để ngài nhìn thấy Eden Miru."

Về những người khác, anh cũng không rõ liệu họ có thể gặp cậu ta được không.

Sherit đã bị trói buộc vào Lâu Đài Đen.
Rồng Hỗn Huyết, Eden Miru đã trở thành một quả trứng và NPC bên trong trò chơi.
Trừ khi có thể biến Eden Miru thành bán NPC hoặc là Thần Chết tìm ra cách nào đó.
Hai người họ sẽ không thể gặp nhau trong một thời gian.

"Cale."

Sherit đứng dậy.
Và rồi cúi xuống.

"Cảm ơn cậu. Thật sự cảm ơn cậu."

Cale khẽ cau mày và quay đầu lại.

"Sao ạ."
"Nhờ cậu mà bọn trẻ đã sống sót."
"Không đâu ạ."

Raon cuối cùng đã dùng quá sức mạnh của mình và bị chảy máu mũi.
Một đứa trẻ 7 tuổi bị chảy máu mũi vì điều khiển Mana! Chuyện quái gì đây chứ?
Cale lại nổi giận lần nữa.
Hơn nữa, tình trạng của Rồng Hỗn Huyết không thể gọi là tốt.
Dù đã sống sót thế nhưng cậu ấy không được tự do trọn vẹn.
Cuối cùng, cơ thể cậu đã bị trói buộc vào trò chơi.
Khi Cale sắp trở nên bực bội hơn.

"Eden Miru."

Vào lúc đó, Sherit nhẹ nhàng nói.

"Cái tên này, thực sự rất đẹp. Ta rất thích nó."

Phùu.
Cale thở dài và nhún vai.

"Tôi có kỹ năng đặt tên khá tốt đó ạ."
"Phư-phư. Ta hiểu rồi."

Sherit thoáng nở nụ cười, thế rồi nói tiếp.

"Nếu Neo làm được thì ta cũng có thể làm được."
"...Dạ?"

Trong một lúc, Cale chưa thể hiểu được lời nói của ngài ấy.
Sherit đi ra cửa và điềm tĩnh nói với Cale.

"Thực tế ảo và Hang ổ của Neo được kết nối với nhau đúng chứ. Chỉ qua một cánh cửa."
"Ah."

Lẽ nào?

"Ta cũng muốn tạo ra một cánh cổng kết nối như vậy ở Lâu Đài Đen."

Sherit mỉm cười.

"Dù không thể chạm đến, thế nhưng ta vẫn muốn ghi lại khoảnh khắc chào đời ấy vào trong mắt mình."

Quả trứng.
Khoảnh khắc nhìn thấy quả trứng trong vòng tay Raon.
Sherit lại nhớ đến một đứa trẻ khác mà mình đã đánh mất trong quá khứ, quả trứng đỏ.
Cùng lúc đó, ngài lại nghĩ đến con rồng bạch kim.
Đủ loại suy nghĩ và vô số cảm xúc cuốn qua ngài ấy.
Tuy nhiên, ngài vẫn phải bước đi.
Khi bọn trẻ tiến về phía trước, người lớn như ngài sẽ-

'Không.'

Người mẹ có nên tụt lại phía sau không?
Ít nhất, ta muốn lưu giữ trong mắt khoảnh khắc Eden Miru được tái sinh.
Thực tế ảo. Ngay cả khi ta không thể chạm tới nó, nhưng khi Eden Miru bước ra thế giới một lần nữa.
Ta muốn cậu ấy nhìn thấy niềm vui trong ánh mắt của những người nhìn mình.

"Nếu là Sherit-nim, ngài sẽ làm được."

Sau khi mỉm cười đáp lại lời nói của Cale ở sau lưng, Sherit bước ra khỏi phòng và đóng cửa lại.
Để trò chuyện với Alberu, họ sẽ cần một không gian riêng.

Lạch cạch.

Và khi bước ra khỏi cửa, Sherit có thể thấy Eruhaben và Mila đang chờ đợi.
Mila mở miệng.

"Bây giờ Rồng Hỗn Huyết, không, Eden Miru đã trở thành sự tồn tại với ba màu sắc. Cậu ấy sẽ trở thành một sinh vật rất vĩ đại đó ạ."

Tuy được gọi là Bán Long Nhân.
Cậu ta lại sở hữu dòng máu Rồng với hai Thuộc Tính.

Eden Miru.
Cậu ấy sẽ là sự tồn tại như thế nào khi ra đời đây.

"Đó sẽ là sự tồn tại độc nhất vô nhị."

Một sự tồn tại không thể so sánh với bất kì ai.
Dù đang nói những điều tốt đẹp nhưng vẻ mặt của Mila dần trở nên cứng nhắc.

"Và Raon-"

Mila dừng lại một lúc rồi nói tiếp.

"Raon sẽ trở thành Chúa Tể. Không, bây giờ đã là Chúa Tể rồi."

Mila bình tĩnh nói dựa trên những gì mình nhìn thấy.

"Không ai có thể đối xử và kiểm soát Mana như vậy- ngay cả các vị Thần."

Một sinh vật không tồn tại ngay cả trong các vị Thần.
Có lẽ đó là cấp độ cao nhất mà một con Rồng có thể đạt tới.
Đó có thể chính là con đường của Raon.

"Phùu."

Sherit thở dài.
Mila biết sức nặng chứa đựng trong tiếng thở dài ấy.
Bởi vì ngài cũng là mẹ.
Sherit im lặng rồi mở miệng.

"Xin đừng đặt quá nhiều gánh nặng lên nó. Ta muốn nuôi dạy nó như một đứa trẻ bình thường."

Đó không phải là lời ngài nên nói khi đang bị trói buộc vào Lâu Đài Đen, thế nhưng là lời ngài phải nói với Raon.
Và rồi một giọng nói kiên định vang lên.

"Tất nhiên rồi ạ."

Đó là Eruhaben.
Ngài ta cười khúc khích và nói tiếp.

"Và liệu tên Cale kia có để cho Raon mang theo gánh nặng lớn không chứ? Lần này nhìn thấy máu mũi của Raon, tuy không để lộ ra nhưng trong lòng cậu ta có vẻ rất tức giận. Không biết máu của tôi có lọt vào mắt cậu ta không nữa?"

Chậc. Eruhaben tặc lưỡi và nói.

"Xin đừng lo lắng."

Đến lúc đó, Sherit mới nở một nụ cười nhẹ nhõm.
Sau khi ba con Rồng đi dọc hành lang, mọi người đều rời đi ngoại trừ Eruhaben.
Eruhaben một mình ở lại hành lang, quay người nhìn cánh cửa đang mở của căn phòng mà ngài đi ngang qua và mở miệng.
Không nhìn thấy bất cứ ai bên trong khe hở của cánh cửa mở ấy.

"Rosalyn."

Thế nhưng ngài vẫn nói.

"Ngươi cũng là một đứa trẻ học rất giỏi."

Kéttt.
Cánh cửa mở ra, để lộ Rosalyn ở trong.

"Đúng vậy, thưa Eruhaben-nim."

Cô ấy đang đợi Eruhaben.

"Không, thưa sư phụ."

Đôi mắt như mặt trời của Rosalyn đang bùng cháy như ngọn lửa trong đêm.

"Tôi vẫn cần phải học thêm nữa."

Eruhaben nhìn thấy ánh mắt ấy thì gật đầu.

"Chà. Nếu là ngươi, ngươi sẽ chịu được gánh nặng của chính mình thôi."

Choi Han, Thiên Ma.
Sau khi nhìn thấy hai người này, sau khi biết về thực tế ảo.

"Không đứa trẻ nào có con đường rõ ràng như ngươi, vậy nên con đường của ngươi sẽ sớm được mở ra thôi."

Aura.
Để đạt được mục tiêu này, Rosalyn đã nhờ Eruhaben giúp đỡ để học hỏi từ ngài ấy.
Cho đến bây giờ, cô chưa từng cảm thấy bất lực.

'Nhất định-'

Rosalyn thề rằng mình sẽ vượt qua bức tường và trở nên mạnh mẽ hơn.
Và cô ấy nhất định sẽ đạt được những gì mình đã cam kết.
Biết được điều này, Eruhaben đã chỉ dẫn cô ấy.

Uuu—-

Và Cale vẫn còn ở trong phòng nhìn vào gương với On và Choi Han bên cạnh.
Một màn hình xuất hiện phía trên chiếc gương.
Nó được kết nối với Hoàng Thế Tử.

Paaat-

Khi Cale nhìn thấy thân ảnh trên màn hình dần dần hiện lên lớn hơn, anh nhớ lại tin nhắn mà Alberu đã gửi đến.
Và tin nhắn cuối cùng mà anh ta đã gửi trước đây.

<Trò chơi đã đưa cho ta một nhiệm vụ mới. Ta nghĩ cần phải thảo luận nó với cậu. Và có lẽ ta cũng có thông tin về sự ra đời của vị Thần Tuyệt Đối rồi. Khi nào rảnh hãy liên lạc cho ta.>

Đó là tin nhắn được gửi bởi Alberu.

<Điện Hạ. Tôi cũng có tài khoản rồi. Hình như sau khi bản cập nhật quy mô lớn được phát hành thì tôi mới truy cập được.>

Cale đã trả lời như vậy.
Và tin nhắn được gửi đến hôm nay.

<Cái gì? Tài khoản? Làm sao? Khi nào?>
<Rốt cuộc cậu đang làm cái quái gì thế? Dù sao thì giờ cậu có thể truy cập vào trò chơi rồi đúng không?>
<Trước hết, tuy không biết khi nào cậu sẽ kiểm tra tin nhắn nhưng ta sẽ cho cậu biết nội dung nhiệm vụ của ta. Ta đã nhận được nhiệm vụ liên quan đến Anh Hùng. Và dường như nhiệm vụ này có liên quan đến việc ngăn chặn Thần Tuyệt Đối. Hãy đọc tin nhắn và trả lời ta nhé.>

Khuôn mặt Alberu hiện lên trên màn hình.

- Cale, rốt cuộc cậu đang làm cái quái-
"Chờ chút."

Cale dừng Alberu đang cố nói một cách vội vàng lại.

"Hãy để tôi nói trước."
- ...Được rồi.

Alberu thở ra và bình tĩnh lại.

- Giờ nói đi.

Và anh còn nói thêm.

- Giải thích xem làm sao mà cậu lại trở thành kẻ ăn mày thảm hại nhất thế này.

Vẻ mặt Cale trở nên bực dọc.
Khi khuôn mặt Alberu sắp sửa méo mó trước biểu cảm bất kính của Cale, người đã lâu rồi anh chưa gặp.

"À. Trước đó, hãy để tôi hỏi ngài một câu."

Cale ngay lập tức hỏi một câu hỏi.

"Cái nhiệm vụ liên quan đến Anh Hùng ấy có phải là đi tìm Anh Hùng không ạ?"
- Ừm.

Alberu khựng lại và mở miệng sau một lúc.

- Ừm, đó, không phải bảo đi tìm- Ừm.

Cale cảm thấy bức bối và nói với vẻ mặt bực dọc.

"Ngài là Anh Hùng à?"
- ...Hở?

Khi thấy Alberu phản ứng chậm chạp, Cale lại nói tiếp.

"Chắc là đúng rồi. Thảo nào, đáng lẽ tôi phải nhận ra điều này ngay từ lúc Kiếm Mặt Trời xuất hiện mới đúng."

Cale lắc đầu, còn Alberu thì bất giác giật mình.
Dù sao đi nữa, Cale nghĩ.

'Cựu Anh Hùng biến chất, Gisk.'

Kiếm Mặt Trời, đó là thanh kiếm mà anh ta nhận được từ Mặt Trời.
Choi Han phải trao thanh kiếm ấy cho Anh Hùng.

'Và-'

Ánh mắt Cale chuyển sang Alberu.
Mặc dù là một phần tư Dark Elf, Alberu vẫn sử dụng vũ khí do Thần Mặt Trời trao tặng.
Một người được Thần Mặt Trời lựa chọn dù mang trong mình dòng máu Dark Elf.

Mặt Trời.
Liệu có sự tồn tại nào phù hợp với Mặt Trời hơn Alberu Crossman không?

"Haa."

Cale thở dài.

- Sao? Sao lại thở dài như vậy?

Khoảnh khắc lông mày Alberu giật giật.
Cale nói với vẻ mặt bất kính.

"Tôi và Choi Han đều phải đi tìm Anh Hùng."
- Hở?
"Xin được nói thêm, Choi Han phải nhận Kiếm Mặt Trời từ cựu Anh Hùng và giao nó lại cho Anh Hùng."
- Hở? Đó, đó là nhiệm vụ của Choi Han ư?

Khi Alberu kinh ngạc nhìn Choi Han.
Cale điềm nhiên tiếp tục.

"Xin được nói thêm, tôi là Boss ẩn của Khu vực Tà ác thứ 3."
- Hở?
"Khu vực Tà ác thứ 3, là Khu vực Tà ác thứ 3 ạ. Ngài có biết nó ở đâu không?"
-Nơi đó, ở 8 địa ngục-
"Vâng. Vâng. Chính là nó. Xin được nói thêm, tôi là Boss ẩn của Khu vực Tà ác thứ 3."
-.......
"Bây giờ chắc tôi cũng sẽ thử làm Boss của Khu vực Tà ác thứ 7 nữa."

A.
Cale nói thêm.

"Xin được nói thêm, AI xuất thân từ Hệ Thống đang giúp đỡ tôi. Ừm, nói đơn giản thì Hệ Thống cũng đang đứng về phía tôi."
- .......
"Ah."

Anh lại nói thêm lần nữa.

"Vì tôi có một số đặc điểm kỳ lạ, cho nên trạng thái của tôi được thiết lập là mang trong mình dòng máu pha trộn giữa Thiên Tộc và Quỷ Tộc."
- .......

Alberu im lặng.
Khi sự im lặng kéo dài hơn, Cale xóa đi vẻ mặt bất kính của mình và nhìn Alberu với ánh mắt khó hiểu.

"... Điện Hạ......?"

Và Alberu trả lời.

- Điên mất thôi.

Gì vậy.
Câu này quen ghê.
Cale nở một nụ cười bất kính trước câu trả lời như thường lệ của Alberu.
Alberu nhắm chặt mắt lại.
Những gì anh nhìn thấy là bóng tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top