Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 338: Mục tiêu, kết thúc ngài muốn hướng đến là gì? (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cale nghiền ngẫm những từ được ghi lại trong đầu mình.

"Người Lang Thang đầu tiên-"

Vốn dĩ có bảy gia tộc Thợ Săn.

Bạch Huyết.
Xích Huyết.
Hắc Huyết.
Lam Huyết.
Tử Huyết.
Vô Sắc Huyết.
Ngũ Sắc Huyết.

(Xích Huyết là Máu Đỏ nhá. Bồ nào nghĩ ra tên hay hơn thì cmt nha)

Trong số đó, Bạch Huyết và Xích Huyết không còn thuộc bảy gia tộc do đã bị phản bội và diệt vong.

'Choi Jung-geon-'

Choi Jung-geon hiện đã mất đi ý thức.
Choi Jung-geon, người anh gặp trong bài kiểm tra của Thần Phong Ấn, đã bảo Cale đi tìm gia tộc 'Xích Huyết'.
Ngoài ra, hắn còn nói.

'Thừa kế ngôi vương. Năm gia chủ của các gia tộc ấy hiện đang bảo vệ và chờ đợi những người thừa kế ngôi vương trưởng thành và phát triển dòng máu vĩ đại.'

Thừa kế ngôi vương.
Thần Tuyệt Đối, về cơ bản đây chính là sự tồn tại mà Cale cần phải ngăn chặn.

Thần Giới, Thợ Săn, Ma Giới.
Ba thế lực này đang cố gắng tạo ra một vị Thần Tuyệt Đối.

'Nhưng đối thủ của mình là Thợ Săn.'

Thần Giới và Ma Giới không phải là nơi mà Cale có thể xử lý được.
Vô Danh 1.
Thợ Săn đang can thiệp vào cuộc sống của Cale và các đồng đội ở thế giới đó.
Anh sẽ ngăn chặn chúng, người thừa kế của bọn chúng, Thần Tuyệt Đối và mang lại bình yên đến với cuộc sống của mình.

- Đúng vậy. Cale, đừng quên điều đó.

Như Super Rock vừa khẽ nói, Cale không có ý định sẽ quên đi mục tiêu ban đầu của mình.

Hắc Huyết.
Lam Huyết.
Tử Huyết.

'Ba nơi này đã được xử lý.'

Bây giờ còn lại Vô Sắc Huyết và Ngũ Sắc Huyết.

'Vô Sắc Huyết đang ở Địa Cầu thứ 3 và trong thực tế ảo. Chỉ cần đối phó với chúng ở hai nơi đó thôi.'

Tất nhiên là anh biết, rằng thực tế ảo là thế giới mới nơi vị Thần Tuyệt Đối sẽ được sinh ra.

'Tất cả mọi thứ sẽ được kết hợp lại với nhau.'

Cale chắc chắn sẽ trải nghiệm đủ thứ chuyện trong thực tế ảo ấy.
Nhưng mục tiêu của anh rất đơn giản.

Vô Sắc Huyết, Ngũ Sắc Huyết, Thần Tuyệt Đối.

Chỉ cần giải quyết được ba điều đó, Cale sẽ lên kế hoạch rút lui khỏi tất cả mọi thứ.

'Việc của Thần Giới sẽ được xử lý bởi các vị Thần-'

Việc của Ma Giới sẽ được xử lý bởi Ma Tộc.
Mỗi người sẽ đảm nhiệm công việc phù hợp vai trò của mình.

'Vậy nên là-'

Thông tin về đối thủ của Cale - Vô Sắc Huyết, Ngũ Sắc Huyết, và Thần Tuyệt Đối là rất quan trọng.

'Thủ lĩnh của Ngũ Sắc Huyết chính là Người Lang Thang đầu tiên.'

Khoảnh khắc thông tin đó in sâu vào tâm trí Cale.

"Không thể có chuyện đó được."

Choi Jung-soo mở miệng với vẻ mặt hoài nghi.

"Người Lang Thang đầu tiên hiện đang mất tích- a."

Một tiếng thở dài phát ra từ miệng anh ta.

"Vì đang mất tích, nên hắn có thể là thủ lĩnh của Người Lang Thang nhỉ."

Cale nhìn Choi Jung-soo và mở miệng.

"Cậu biết Người Lang Thang đầu tiên à?"
"Ừm, tớ có nghe nói."

Choi Jung-soo đến gần bàn thờ nơi Choi Jung-geon đang nằm và dừng lại.

Bàn thờ đặt ở trung tâm chứa đủ loại vòng tròn ma thuật.
Choi Jung-geon đang nằm trên bàn thờ ấy.

Choi Jung-soo phải dừng lại trước vòng tròn ma thuật.

"Những người đủ tư cách trở thành Thần được gọi là Đơn Sinh Nhân. Sau sự xuất hiện của năm vị Thần Cổ Đại, các Đơn Sinh Nhân cũng lần lượt xuất hiện trong Thần Giới và từng người đảm nhận vị trí của các vị Thần."

Năm vị Thần Cổ Đại.
Hy Vọng, Cân Bằng, Hỗn Loạn, Bất Định, Công Lý.

"Trong số đó, kẻ đầu tiên từ chối trở thành Thần đã được gọi là Người Lang Thang đầu tiên."

Ánh mắt Choi Jung-soo lại hướng về Cale.

"Đây là tất cả những gì tớ biết."

Ánh mắt Cale chuyển sang Đạo Tặc Bóng Đêm vĩ đại, Aurora.

"Giống với những gì tôi biết."

Aurora nhận được ánh nhìn đó liền mở miệng.

"Ừm."

Bà thoáng dừng lại để tập trung suy nghĩ và nói tiếp.

"Choi Jung-geon. Vào lần đầu tiên tôi gặp người này, trước khi ngất đi anh ta đã nói rằng: 'Thủ lĩnh của Ngũ Sắc Huyết chính là Người Lang Thang đầu tiên'.'"

Choi Jung-geon lúc ấy đã bị chặt đứt một cánh tay và đang dần mất đi ý thức.

"Ngay khi biết được thông tin đó, tôi đã quyết định cứu Choi Jung-geon, và đưa anh ta đến đây sau khi để lại dấu vết."

Choi Jung-soo đang im lặng lắng nghe lần nữa mở miệng.

"Khi quyết định trở thành Người Lang Thang, điều đầu tiên mà tớ được cảnh báo chính là về việc Người Lang Thang mất tích."
"Điều được cảnh báo?"
"Phải. Người Lang Thang chính là một loại lính đánh thuê. Vai trò của họ là thay mặt cho Thiên Giới hoặc Thần Giới khi mà các Thiên Thần hay Thần Linh không thể trực tiếp thực hiện điều gì đó."

Anh đã biết về điều này.

"Người Lang Thang đầu tiên đã mất tích khi đang thực hiện uỷ thác của Thần."
"Vị Thần nào?"

Khuôn mặt Choi Jung-soo đột nhiên đanh lại trước câu hỏi của Cale.

- Điềm rồi đây.

Như Super Rock đã nói, Cale cảm thấy khó chịu một cách khó hiểu, thế rồi Choi Jung-soo mở miệng.

"...Công Lý."

Một trong năm vị Thần Cổ Đại.
Công Lý.

Đạo Tặc Bóng Đêm Aurora mở miệng.

"Tôi cũng đã xác minh thông tin đó."

Sau khi nghe thông tin từ Choi Jung-geon, bà ấy đã yêu cầu các thành viên của tổ chức Người Hòa Giải thu thập thông tin liên quan.

"Đó là sự thật đã được biết đến rộng rãi ở Thần Giới và Thiên Giới."
"Đúng vậy. Đây cũng là lời cảnh báo mà những Đơn Sinh Nhân muốn trở thành Người Lang Thang thường xuyên nghe được."
"Tuy nhiên-"

Giọng của Aurora trầm xuống.

"Tuy nhiên, không ai biết Thần Công Lý đã đưa ra uỷ thác gì cho Người Lang Thang đầu tiên. Tôi chỉ nghe nói là Thần Công Lý đã cố gắng tìm kiếm Người Lang Thang đầu tiên, nhưng lại không thể tìm thấy."
"Đúng vậy. Việc ngay cả các Thần Cổ Đại cũng không thể tìm thấy hắn ta, đồng nghĩa rằng Người Lang Thang đầu tiên đã được coi là hoàn toàn mất tích. Phải, chuyện đó-"

Choi Jung-soo mở to mắt khi đang sắp xếp lại suy nghĩ của mình.

"Ô?"

Cale và Choi Jung-soo chạm mắt nhau.

"Sao?"

Choi Jung-soo lắp bắp trả lời câu hỏi của Cale.

"Bây giờ nghĩ lại-"

Người Lang Thang đầu tiên.
Thần Công Lý được cho là đã làm ầm lên về sự mất tích của hắn ta và tìm kiếm hắn như đi bắt chuột vậy.
Nhưng lại không thể tìm thấy.
Vì vậy, các Người Lang Thang đã được cảnh báo từ thế hệ này sang thế hệ khác rằng không được phép để xảy ra những vụ mất tích như vậy nữa, vậy nên khi nhận uỷ thác thì họ chỉ nên chấp nhận những nhiệm vụ nằm trong phạm vi khả năng của mình mà thôi.
Thế nhưng mà.

"Chuyện đó, không một ai biết ủy thác của Thần Công Lý là gì ư?"
"Và?"
"Không, việc đó-"

Choi Jung-soo lục lại ký ức của mình.
Và anh chắc chắn.
Trước đây, Kim Rok-soo từng nói rằng cần phải ghi nhớ kỹ trong lòng các điều khoản và quy tắc để không bao giờ bị gài bẫy.
Vậy nên, Choi Jung-soo nhớ rõ mọi thứ về Người Lang Thang.
Anh mở miệng với vẻ mặt có phần u ám.

"...Thần Công Lý chưa bao giờ nói rằng uỷ thác đã thất bại thì phải?"

Cale cau mày.
Aurora nói với vẻ mặt khó hiểu.

"Không phải vì uỷ thác thất bại nên mới mất tích sao?"
"Không biết được."

Choi Jung-soo lắc đầu.

"Khi một uỷ thác thất bại, sẽ có ai đó tiếp nhận uỷ thác đó. Thế nhưng chắc chắn tôi chưa từng nghe bất cứ thông tin nào như vậy cả."

Choi Jung-soo nhớ rất kỹ câu chuyện về vụ mất tích này.
Cale đang im lặng liền mở miệng.

"Dù sao thì cũng rất điềm."

Hiện tại, Thần Chiến Tranh và Thần Hỗn Loạn được cho là đã hợp lực với Thợ Săn.

"Thần Công Lý có liên quan đến sự mất tích của Người Lang Thang đầu tiên sao?"

Và uỷ thác ấy vẫn còn là một bí mật ư?
Aurora nói.

"Có mùi gì đó."
"Đúng chứ?"

Chắc chắn trong chuyện này có gì đó.
Anh nghĩ chúng ta cần phải tìm hiểu về 'uỷ thác' kia.

"Tớ sẽ tìm hiểu về uỷ thác này."

Cale gật đầu với lời nói ngay tức thì của Choi Jung-soo.

"Làm điều đó thông qua Thần Chết được không?"
"Ừ. Được."

Rồng Rasheel gãi má và mở miệng.

"Này. Nhưng nếu Thần Công Lý cũng gia nhập phe Thần Hỗn Loạn thì phải làm sao?"

Đó là một nỗi lo rất đáng quan ngại.
Cùng với Choi Jung-soo và Aurora, khuôn mặt Choi Han cũng đanh lại.
Đặc biệt, sắc mặt của Choi Han càng lúc càng tệ hơn và không thể rời mắt khỏi Choi Jung-geon.

"......."
"......."

Trong không gian tràn ngập sự im lặng, có một người mở miệng.

"Còn làm sao nữa."

Đó là Cale.

"Phải bảo Thần Linh giải quyết chứ sao."

Cale với khuôn mặt rất tức giận nói bằng giọng điệu thờ ơ.

"Nếu Thần Chết không được, thì gọi Thần Cân Bằng hay Thần Hy Vọng đến mà giải quyết."

Đôi mắt Cale tràn đầy bực tức trong khi nói một cách thản nhiên.
Ực.
Và đôi mắt Aurora càng trở nên nóng bỏng hơn khi nhìn Cale.
Cân Bằng, Hy Vọng.
Làm sao có thể nhắc đến hai vị Thần đó một cách dễ dàng như vậy chứ?
Rốt cuộc mối liên hệ của người này với Thần lớn đến mức nào, không, người này liên quan đến Thần sao?
Con búp bê vàng nhìn chằm chằm vào cục vàng.
Không biết điều này, Cale thờ ơ mở miệng.

"Ít nhất nếu chúng ta đang gặp khó khăn thì bọn họ cũng đừng có xía vào."

Việc Cale cần làm.
Đó là đối phó với Thần Tuyệt Đối và Thợ Săn.

"Nếu là Thần thì ít ra cũng phải làm được như vậy chứ?"
"Ờm-"

Khi Rasheel không thể nói được điều gì.

"Đúng vậy. Thế là đủ rồi."

Cale giật mình.
Chủ nhân của giọng nói đó là Choi Han.
Cale quay đầu lại.
Anh thấy Choi Han đang nhìn mình với nụ cười dịu dàng.

- Con người, Choi Han tức giận rồi!

Phải.
Tôi biết chứ.
Cale nuốt nước bọt.
Anh cảm thấy Choi Han đang rất tức giận.

"Tôi không hiểu."

Thế rồi Mary nói bằng giọng máy móc.

"Nếu họ muốn đánh nhau thì chỉ cần đánh với nhau là được mà. Nhưng tôi không thể hiểu nổi tại sao họ lại bắt các khán giả vô can phải tham chiến."
- Con người, Mary cũng giận rồi!

Đúng vậy.

"Đó là một câu nói rất hay."
"Cảm ơn."

Cảnh tượng Choi Han và Mary nói chuyện với nhau, thực sự-

- Con người, cả hai đều giận rồi!

Tôi biết.
Cảnh tượng đó, thực sự có chút đáng sợ.
Mắt của hai người mà anh không thể đoán trước được sẽ gây ra chuyện gì này, hiện đang hơi trợn lên.

"Khư-hưm."

Cale hắng giọng và mở miệng.

"Tình trạng của Choi Jung-geon hiện đang được giữ ở mức tốt nhất có thể sao ạ?"
"Vâng."

Vẻ mặt của Aurora tối sầm lại.

"Nếu rời khỏi vòng tròn ma thuật này, tình trạng Vấy Bẩn sẽ diễn ra với tốc độ nhanh chóng và anh ta sẽ không thể chịu đựng được trong 3 ngày. Không, vì là Đơn Sinh Nhân nên anh ta sẽ có thể sống sót trong khoảng một tuần."
"Ừm."

Cale suy nghĩ rồi hỏi.

"Tôi có thể tiến lại gần vòng tròn ma thuật này không ạ?"
"Dạ?"
"Để kiểm tra tình trạng, không phải nên đến gần sao?"
"Tất nhiên rồi."
"Vậy có nên dừng vòng tròn ma thuật lại không?"
"À. Không sao đâu. Vòng tròn ma thuật này là để làm chậm quá trình Vấy Bẩn, chứ không gây nguy hiểm cho các sinh vật sống khác. Nó dùng để chữa bệnh mà."

Aurora mỉm cười thân thiện.
Cale hỏi với vẻ mặt ân cần.

"Ồ, vậy tôi có thể vào trong được không?"
"Dạ?"
"Tôi muốn nhìn Choi Jung-geon ạ."
"Dạ?"

Aurora giật mình.

"Ừm."

Bà sắp xếp lại suy nghĩ một lúc rồi nói một cách cẩn thận.

"Mặc dù đang trong giai đoạn ủ bệnh, nhưng một khi Vấy Bẩn bắt đầu biểu hiện ra bên ngoài thì có thể gây lây nhiễm. Tất nhiên, phải tiếp xúc với chất lỏng chảy ra từ mụn nhọt kia thì mới bị Vấy Bẩn. Nhưng không thể tùy tiện đến gần được."

Vấy Bẩn của Hỗn Loạn.
Thứ này thậm chí còn có tính lây nhiễm.

"Đó là lý do chúng tôi đã tạo ra vòng tròn ma thuật như thế này để chống lại Vấy Bẩn."

Bà nhìn vào mắt Cale và nói thận trọng hơn.

"Thưa, tôi nghe nói là ngài rất yếu. Giống như ngọn nến trước cơn bão vậy."

Khuôn mặt của Cale nhăn lại.
Thấy vậy, Aurora vội vàng tuôn ra những lời quan tâm đến tâm trạng của cục vàng. Theo suy nghĩ của bà.

"À, tất nhiên đó là ngọn nến không chịu khuất phục trước bất kỳ cơn bão hay sóng gió nào! Tôi nghe nói ngài chính là sợi dây cứu thế nhỏ bé nhưng đầy kiên định!"
"Đúng vậy. Mạng tên này dai lắm."

Rasheel đồng ý.
Khuôn mặt Cale càng trở nên nhăn nhó hơn.

"Dù sao đi nữa, Vấy Bẩn của Hỗn Loạn thực sự rất nguy hiểm. Nếu có thể thì tốt hơn hết không nên đến gần. Tất nhiên, phía chúng tôi vẫn phải tiếp cận để kiểm tra tình trạng và điều trị, nhưng điều đó chỉ có thể được thực hiện khi đã mặc đồ bảo hộ đàng hoàng-, KHÔNG ĐƯỢC!"

Aurora mở to mắt.
Cale bước vào vòng tròn ma thuật.

Uuu-

Anh cảm nhận sự rung động dưới chân mình.
Tuy nhiên, cơ thể anh không chịu tác hại nào hết.

- Đúng hơn là tràn đầy sức sống mới đúng?

Như Super Rock đã nói, vòng tròn ma thuật này đã thổi sinh khí vào cơ thể anh giống như đang điều trị vậy.

"Không, Cale-ssi!"

Aurora kinh ngạc vươn tay ra, sau khi thấy Cale lảo đảo bước chân.

Loạt soạt loạt soạt.

Cale tiếp cận Choi Jung-geon.

"Mang đồ bảo hộ lại đây!"

Aurora ở bên ngoài hét lên.

"......."

Khuôn mặt Cale lạnh lẽo như băng giá.

'Mùi.'

Một mùi kinh khủng xộc vào mũi anh.
Đó là mùi bốc lên từ chỗ mụn nhọt trên cơ thể của Choi Jung-geon.
Choi Jung-geon trước mặt anh đây, có khuôn mặt giống như Choi Jung-geon mà Cale đã gặp trong bài kiểm tra của Thần Phong Ấn ở trường trung học của Kim Rok-soo thời còn trẻ.

Trẻ trung.
Giống như Choi Han, thời gian của hắn dường như trôi qua rất chậm, trông còn trẻ hơn cả Cale.

"......."

Ngay cả tiếng thở cũng rất nhẹ nhàng.
Cale cúi đầu xuống.

"!"

Thế nhưng có một bàn tay đã nắm lấy vai anh.
Anh quay đầu lại, tự hỏi không biết mình đã mất cảnh giác từ khi nào.
Aurora với vẻ mặt lạnh lùng vừa nói vừa túm lấy anh ấy.

"Tôi đã nói là nó có tính lây nhiễm mà."

Khí thế nghẹt thở hiện lên trong đôi mắt vàng của bà ấy, nhưng Cale vẫn bình tĩnh nói vì biết lí do Aurora trở nên như vậy.

"Với tôi thì không sao."
"...Điều đó nghĩa là sao ạ?"

Cale đưa ra câu trả lời thay vì lên tiếng.

Uuuu—-

Một năng lượng vô hình dâng lên từ anh ấy.
Khoảnh khắc đối mặt với sức mạnh đó, Aurora bị sốc.

"Thưa đội trưởng, đồ bảo hộ, HỘC!"

Nam nhân với chiếc sừng vừa mở cửa bước vào đã phải dừng lại và hít một hơi thật sâu.
Đôi mắt vàng của Aurora dần chìm xuống một cách lạnh lẽo rồi đông cứng lại.

"Năng lượng này, tương tự như Hỗn Loạn vậy."

Trong đôi mắt vàng của Aurora chứa đựng hình ảnh Cale Henituse với nụ cười tươi rói.

"Đúng thế, giống thật đó ạ."
- Vì ta đã đã trộm nó mà! Khư-Hahahaha!

Hào Quang Thống Trị cười rạng rỡ.
Cale dời ánh mắt khỏi Aurora và nhìn xuống Choi Jung-geon.
Lần này Aurora không ngăn cản anh.

- Cale, thật quen thuộc.

Năng lượng Hỗn Loạn còn sót lại trong Choi Jung-geon.

- Giống như Thánh Tử của Thần Hỗn Loạn vậy. Là năng lượng của tên đó.

Khi Cale chiến đấu với Rồng Đệ Nhất và Đệ Nhị Tinh Tú.
Và khi Thợ Săn Người Lang Thang chiến đấu với Choi Jung-geon trong Điện thờ Thần Hỗn Loạn bị bỏ hoang.
Thánh Tử đã xuất hiện giữa hai khoảng thời gian ấy.

Không cần thiết phải đặt câu hỏi tại sao hắn ta lại xuất hiện ở đó.

Thánh Tử là kẻ đã hỗ trợ giam cầm Cây Thế Giới trong nhà tù thời gian trong quá khứ.
Không thể có chuyện hắn ta chỉ xuất hiện ở mỗi Apitoyu được.

Hang ổ Chúa Tể Rồng Neo.

'Thực tế ảo.'

Hãy nuôi dưỡng nên vị Thần Tuyệt Đối quý giá của riêng bạn!
Thánh Tử hẳn là đã đi qua đi lại Hang ổ của Neo, nơi có lối vào trò chơi đó.
Hoặc là hắn có thể đã dùng phương pháp xuyên không gian mà bọn Thợ Săn sử dụng.

"Tiếc thật."

Theo một cách nào đó, Cale có thể đã bỏ lỡ cơ hội gặp hắn ta trong gang tấc.

'Tiếc gì cơ?'

Aurora cảm nhận được cảm xúc kỳ lạ trước lời nói của Cale.
Dường như anh ấy đã bỏ lỡ điều gì đó khủng khiếp.
Chính lúc đó.

"Chắc là được."

Cái gì?
Khoảnh khắc ánh mắt Aurora hướng về phía Cale một lần nữa.
Cale nghe thấy giọng nói của hai sức mạnh cổ đại.

- Giờ thì ta biết cách thâm nhập rồi.

Sky-eating Water, từng bị giam giữ suốt một thời gian dài trong một hồ nước chứa đầy sức mạnh của Thần Hỗn Loạn.

- Để thanh tẩy, ta nghĩ mình cần trải nghiệm sức mạnh đó thêm một chút nữa.

Lửa Hủy Diệt, sự tồn tại có thể đốt cháy và thanh tẩy Mana chết.

Một bên đã quen với Hỗn Loạn.
Một bên có khả năng thanh tẩy xuất sắc.

- Thêm một tên nữa!
- Thêm một lần nữa!

Cả hai nói cùng một lúc.

- Nếu đối phó với thêm một tên mang sức mạnh Hỗn Loạn nữa, có lẽ ta sẽ có thể đẩy lùi được sự Vấy Bẩn trong cơ thể đó!

Sky-eating Water cất tiếng,

- Nếu được thanh tẩy đàng hoàng thứ Vấy Bẩn của Hỗn Loạn đó chỉ một lần nữa thôi, có lẽ ta cũng sẽ thanh tẩy được sự Vấy Bẩn của Choi Jung-geon!

Lửa Hủy Diệt kêu lên.
Hiện tại, Cale chỉ biết một người sở hữu sức mạnh của Thần Hỗn Loạn và có thể gây ra loại Vấy Bẩn này.
Ngoài ra, Cale còn nhớ hình vẽ trên phiến đá và nghi thức thanh tẩy mà Đội Trưởng Sui Khan đã cho anh xem.
Rõ ràng, chỉ có kẻ ấy biết điều này.
Cale nói với Choi Jung-soo và Choi Han đằng sau vai Aurora.

"Thánh Tử. Nếu bắt được tên đó và đánh hắn, có lẽ tôi sẽ có thể cứu được mạng của Choi Jung-geon."

Hoặc là.

"Chỉ cần bắt được một kẻ biết cách sử dụng sức mạnh của Thần Hỗn Loạn."

Cale mỉm cười dịu dàng.

"Khi đó, tôi nghĩ chúng ta sẽ có được đáp án cho sự Vấy Bẩn này."

Biểu cảm của Choi Jung-soo và Choi Han sáng lên.
Cale nhìn điều này và cảm thấy hơi lo lắng.

Thần Hỗn Loạn.
Các phương thức đối phó với hắn ta đang lần lượt được tạo ra.

'...Sẽ không có chuyện mình phải chiến đấu với Thần đâu, phải không?'

Mình chỉ cần đối phó với Thợ Săn thôi, đúng chứ?
Cale cố gắng thay đổi hướng suy nghĩ của mình.

'Đúng vậy. Tất cả chỉ là để chiến đấu với các tín đồ của Thần Hỗn Loạn thôi!'

Để đối phó với bọn chúng, cần phải có sức mạnh của Thần Hỗn Loạn không phải sao?
Cale hài lòng với suy nghĩ của mình.

"...Tai ương tồi tệ nhất, có, có thể thoát khỏi nó sao...? Không cần sự giúp đỡ...của Thần Linh ư...? Bằng chính sức mạnh của mình......?"

Đó là lý do anh không thể nghe rõ lời nói của Aurora.

"Dạ? Ngài nói gì cơ?"

Khi được hỏi lại, Aurora nói một cách ngắt quãng.
Tai ương tồi tệ nhất.
Vấy Bẩn của Hỗn Loạn.
Đó là một trong ba thảm họa khủng khiếp nhất được truyền từ đời này sang đời khác ở Ma Giới và Thiên Giới.
Đó là thảm họa vô song được kể lại như một truyền thuyết nhưng thực sự tồn tại, khiến cho họ phải cúi đầu trước Thần.

"...Ngài, ngài có thể loại bỏ Vấy Bẩn ư......?"
"À, vâng. Có lẽ vậy?"

Nhìn Cale nhẹ nhàng nhún vai, Aurora hỏi một cách vô thức.

"Mục tiêu, kết thúc ngài muốn hướng đến là gì?"

Đáp lại câu hỏi bất ngờ này, Cale chỉ nói một cách thành thật.

"Lười biếng ạ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top