Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 339: Mục tiêu, kết thúc ngài muốn hướng đến là gì? (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để tránh hiểu lầm: Tui dùng từ 'Ma nhân' để nói về thành viên Ma tộc, 'nhân' ở đây khum phải là 'con người' đâu nhó.

*******************************************

'Người Hòa Giải'.
Với Aurora, huyết thống duy nhất còn lại của cựu Ma Vương làm thủ lĩnh, đây là tổ chức sở hữu số lượng lớn thành viên tinh nhuệ.
Aurora, thủ lĩnh của Người Hòa Giải, nhất thời choáng váng.
3 chữ cái không ngừng văng vẳng bên tai bà ấy.

Lười biếng ạ.
Lười biếng ạ.
Lười biếng ạ.

'Mình đã hỏi gì ấy nhỉ?'

Mục tiêu, kết thúc ngài muốn hướng đến là gì?

'Phải, đó là những gì mình đã hỏi.'

Vì có một con người đã thản nhiên nói mình có thể thanh tẩy Vấy Bẩn của Hỗn Loạn, điều được coi là một trong ba thảm họa ở Thiên Giới và Ma Giới, dù cho người đó không phải là tín đồ được sử dụng sức mạnh của Thần Hỗn Loạn. Bà không biết con người đó là kẻ như thế nào, và khi nhìn thấy sự tồn tại khó tin ấy, bà đã vô thức thốt lên.

Ngài, là ai?

Để trả lời điều đó, Aurora đã hỏi.
Mục tiêu, kết thúc ngài muốn hướng đến là gì?
Rốt cuộc là gì mà lại thanh tẩy được sức mạnh của Thần Hỗn Loạn, một trong ba thảm họa chứ?
Ngoài ra, làm thế nào mà người này lại có thể dễ dàng bảo các vị Thần tự đi mà giải quyết vấn đề của họ?
Đúng vậy, Aurora đã hỏi đủ mọi loại câu hỏi.
Và bà đã nghe thấy câu trả lời.

Lười biếng ạ.
Lười biếng ạ.
Lười biếng ạ.

Ba chữ cái đó cứ văng vẳng bên tai bà.
Aurora không nói nên lời.
Thế rồi, những giọng nói không phải ảo giác lọt vào tai bà ấy.

"Con người! Sự kiên định đó của ngươi cũng vĩ đại như ta vậy!"
"Đúng là đấng nam nhi mà."

Raon và Rasheel.
Hai con Rồng cười và khen ngợi Cale.

"Quả nhiên là Cale-nim."
"Tôi cũng muốn học được đức tính kiên trì đó của Thiếu Gia."

Choi Han và Mary nói một cách hiền từ với nụ cười dịu dàng trên môi, dường như cơn giận trước đó của họ đã được dịu đi.

"Hahahaha!"

Và Choi Jung-soo chỉ bật cười.
Ánh mắt của Aurora hướng về phía Cale.
Aurora đã chạm đến tuổi trung niên theo tiêu chuẩn của Ma Quỷ.
Cuộc sống của con người đối với kẻ đã sống hàng trăm năm như bà là rất ngắn ngủi.
Nhưng vì đã sống rất lâu, nên Aurora biết.

Một cuộc đời.

Những gì chứa đựng trong đó không thể nào sánh được với giá trị tuyệt đối của thời gian.
Nhưng vì mỗi sinh mệnh đều chứa đựng vô vàn thứ, cho nên Aurora không cho rằng lời nói và hành động của đối phương - chàng trai trẻ Cale này, là vô nghĩa.
Ngược lại, Cale Henituse.
Nhìn vào đôi mắt kiên định của ngài ấy, bà nửa tin rằng mọi điều chứa đựng trong ngài ta đều rất sâu sắc.

Đó là lý do Aurora hỏi Cale.

"...Lười biếng sao ạ?"

Thực sự là lười biếng ư?
Bà nghe được câu trả lời không chút do dự từ đôi mắt kiên định của Cale.

"Vâng."

Và Cale chân thành nói thêm.

"À, không chỉ là lười biếng đơn thuần đâu ạ."

Trong mắt Aurora nhất thời hiện lên một tia sáng kỳ lạ.
Đó là một ánh sáng rực rỡ.

"Ước mơ của tôi là trở thành một kẻ lười biếng có thật nhiều tiền."

Ánh sáng rực rỡ đã tắt.
Aurora lẩm bẩm với đôi mắt lạnh lùng.

"Kẻ lười biếng có thật nhiều tiền......."
"Vâng. Đó là một giấc mơ rất khó để đạt được."

Nụ cười cay đắng của Cale chứa đựng sự chân thành hơn bao giờ hết.
Bộp bộp.
Raon vỗ vai Cale.

"Con người, vui lên nào! Chỉ cần xử lý bọn Thợ Săn và Thần Tuyệt Đối, thì điều đó sẽ xảy ra thôi! Hãy tin vào lời nói vĩ đại của ta! Chúng ta có thể làm được!"

Aurora ngẩng đầu lên và lặng lẽ quan sát hành động của con Rồng đen nhỏ tuổi.
Nhìn lên trần của ngôi nhà túp lều tồi tàn đến khó tin rằng có thể chứa được bàn thờ này, bà mở miệng.

"Hahaha-"

Một tiếng cười trống rỗng phát ra từ miệng bà ấy.
Và bà đã nhận ra.

'Con người này.'

Cale Henituse.
Bà đã nghe về ngài ta từ Cotton.
Kẻ đã đối phó với nhiều gia tộc Thợ Săn, và cứu rỗi nhiều chiều không gian.
Đồng thời là kẻ không sợ phải đối mặt với Thần Hỗn Loạn.
Kẻ này-

'...Điên rồi.'

Tuyệt đối không được xem nhẹ ngài ta.
Kinh nghiệm lâu năm đang nói cho Aurora biết.
Mọi tên điên bình thường đều trông rất tỉnh táo.
Phải cẩn thận nhất có thể với kẻ như vậy.
Và Cale Henitus chính là loại người ấy.
Con người góp phần tạo ra cuộc chiến tranh như thế này, liệu có thể là kẻ lười biếng được không?
Hô.
Nghiêm túc đấy à?

'Thật lòng mà nói, kẻ điên vốn dĩ mới là đáng sợ nhất.'

Tất cả mọi người ngoài nhóm Cale đều đang nghe lén giấc mơ của Cale.
Nhưng Aurora thì không.
Bởi vì bà cảm thấy sợ hãi.

'Một con người đáng sợ......!'

Thần Linh!
Thế giới!
Chiều không gian!
Kẻ đang đối đầu với những điều đó, lại chỉ có một mong muốn là được lười biếng thôi sao?
Một kẻ lười biếng có thật nhiều tiền ư?

'Thật đáng sợ.'

Vốn dĩ Aurora không hề có ý định coi thường ngài ta, nhưng giờ bà vẫn phải nuốt nước bọt và thề.

'Đừng gây sự với tên điên đó.'

Aurora thực sự, thực sự vô cùng quyết tâm.

Tuy nhiên, ánh mắt bà lập tức thay đổi ngay khi nghe thấy lời nói của Raon.

"Con người, nhưng mà! Tuy lười biếng thì rất khó, nhưng chẳng phải chúng ta đã đạt được 'có thật nhiều tiền' rồi sao? Lần này chúng ta có biết bao nhiêu là mỏ- Ứp, Ứp!"

Cale vội vã bịt miệng Raon.
Anh từ từ quay đầu lại.

"......."

Ở nơi đó, Aurora với đôi mắt lấp lánh như vàng đang nhìn chằm chằm vào anh ấy.

Nhếch môi.

Thực sự, Aurora chỉ nhếch khóe miệng mà thôi.

"Trước hết, ực, hãy để tôi chuẩn bị chỗ nghỉ ngơi cho các ngài. Ực."

Nhìn thấy hình ảnh này, Cale nghĩ.

'Mắt trông như sắp nổ tung vậy trời.'

Phải tránh xa mấy kẻ điên.
Cale quyết tâm một cách chắc chắn.
Anh sẽ không bao giờ bị lay chuyển bởi Aurora, không, mấy Người Hòa Giải này đâu.

Cale và Aurora, hai kẻ cho rằng đối phương bị điên, tiến lại gần nhau dù rất không muốn.

"Có rất nhiều điều để nói, phải không ạ?"
"Đúng vậy. Không biết liệu có nơi nào mà chúng ta có thể nói chuyện trong yên tĩnh không nhỉ?"
"Xin hãy đi theo tôi."

Giọng nói của Raon vang lên trong đầu Cale.

- Con người, sao ngươi lại nhìn Ma nhân ấy như nhìn Clopeh vậy?

Cale không trả lời.

***

"Thưa, không biết khi nào Cale-nim sẽ trở về từ Ma Giới vậy ạ?"
"À."

Cựu Chúa Tể Sherit mở miệng khi thấy một nhân vật bất ngờ tìm đến mình.

"Để xem nào. Cậu ấy không nói rằng sẽ mất nhiều thời gian. Chắc là vài ngày nữa đó?"
"Thì ra là vậy. Cảm ơn ngài vì đã cho tôi biết ạ!"

Sherit nhẹ nhàng hỏi trong khi nhìn cậu bé đang gật đầu này.

"Có chuyện gì thế?"

Thanh niên trẻ tuổi đối diện với một câu hỏi.
Người Sói Lock suy nghĩ một lúc và nói một cách cẩn thận.

"Tôi có vài điều muốn hỏi về thú nhân ạ."
"Vậy sao?"
"Dạ-"

Lock do dự, nhưng sau khi xác nhận xung quanh không có ai ngoại trừ Sherit, cậu mới thận trọng mở miệng.

"Dạ, họ yêu cầu tôi trở thành Giáo Hoàng-"
"Hả?"

Sherit thực sự không thể hiểu được câu nói ấy trong giây lát.
Đôi mắt ngài chứng kiến hình ảnh Lock với đôi mắt mở to và không biết phải làm gì.

"Chuyện là, tôi và Con Sói Xanh - vị Thần của thú nhân, đang ở cùng một thể. Họ muốn phong tôi làm Giáo Hoàng- cứ kéo tay áo tôi- không ngừng yêu cầu tôi làm gì đó-"

Haa.
Lock nhắm chặt mắt và dùng hai tay vuốt mặt.
Nhìn thấy điều này, Sherit nhẹ nhàng vỗ vai cậu và nói.
Thế nhưng những lời phát ra từ miệng ngài lại lạnh lùng đến lạ.

"Ai yêu cầu cậu làm điều đó?"

Đôi vai của Lock, người đang ở giai đoạn giữa cậu bé và chàng trai, co rúm lại.
Nhìn cậu ấy, cơn giận lạnh lẽo ập xuống ánh mắt của Sherit.

"Dạ, các thú nhân đã nghe tin đồn từ những thú nhân ở Lâu đài Ryan-. Ngài Bạch Xà và một vài người nói rằng chuyện này thật vô nghĩa và tôi không cần lo lắng vì đó là vấn đề của riêng họ nên họ sẽ tự giải quyết. Những, những thú nhân khác thì-"
"Được rồi, được rồi."

Sau khi lắng nghe những lời lắp bắp của Lock, Sherit lên tiếng khi câu chuyện của cậu kết thúc.

"Vì mải chú tâm đến những việc khác nên thành ra bọn ta đã không để ý đến cậu."

Uung-
Một quả cầu liên lạc video hiện lên theo cử chỉ tay của ngài.

"Có lẽ phải gọi cho Eruhaben thôi."

Lock nuốt nước bọt.
Đến chỗ Sherit để tìm Cale, cậu ấy chợt nhận ra một điều.
Người phụ nữ trước mặt cậu đây.
Ngài chính là người lớn tuổi nhất trong số họ, một trong những người có thể tuỳ ý gọi Eruhaben đến.

Bộp bộp.

Sherit vỗ vai Lock rồi đưa tay ra.
Khẽ nhấc gót chân lên, ngài vừa nói vừa xoa mái tóc của Lock đang cúi xuống vì mình.

"Đừng lo lắng."

Ngài khẽ lẩm bẩm.

"Ta sẽ sắp xếp thật gọn ghẽ."

Lock nhanh chóng gật đầu trước giọng nói dịu dàng ấy.
Không biết tại sao, trong lòng cậu lại trở nên thoải mái hơn.
Đồng thời, nỗi lo lắng về việc liệu có nên gọi Cale về hay không càng dâng lên trong cậu.

***

Kétt Kétt.
RẦM.
Ánh mắt Cale hướng về phía cánh cửa vừa đổ xuống.
Nơi để nói chuyện trong yên tĩnh.

"Cửa rớt rồi kìa."

Cale đang ở đó, nhìn cánh cửa rơi xuống sàn và nói tiếp.

"Vậy là, 'Người Hòa Giải' bao gồm nhiều nhân vật khác nhau đến từ Ma Giới, Trần Giới, cũng như Thiên Giới."

Kétt, CẠCH!
Aurora trả lời trong khi treo lại cánh cửa bị rơi.

"Đúng vậy. Hầu hết đều là Ma Quỷ, nhưng về cơ bản thì có rất nhiều thành viên khác nhau. Tuy nhiên, không có ai đến từ Thần Giới cả."

Không có Người Lang Thang, Đơn Sinh Nhân, hay Thần Linh.

"Lý do tổ chức này được thành lập ban đầu là để ngăn chặn Ma Vương hiện tại, cũng như tiếp tục các chính sách trung lập theo chính sách của Ma Vương tiền nhiệm phải không ạ?"
"Vâng."

Aurora gật đầu với vẻ mặt điềm tĩnh.

"Ma Vương hiện tại là kẻ có đường lối cứng rắn. Hắn muốn mở rộng lãnh thổ của Ma Giới ra các khu vực khác, bao gồm cả Trần Giới. Tôi phản đối điều đó."

Những lời lẽ tiếp theo được tuôn ra.

"Mặc dù ghét cha mình, Ma Vương tiền nhiệm thế nhưng tôi đồng ý với hướng đi của ông ấy. Tôi cho rằng Ma Giới nên đi theo con đường đó."

Vì vậy, hoạt động chính ban đầu của tổ chức này được cho là đối đầu với Ma Vương hiện tại.
Cale cũng tiếp tục nói một cách điềm tĩnh.

"Trong khi đối đầu với Ma Vương hiện tại, ngài đã đột kích vào nhóm tình báo của hắn. Và sau đó, ngài biết được rằng Ma Vương đang có âm mưu gì đó trong khi hợp tác với Thần Giới và Thợ Săn."

Kể từ đó, tổ chức này bắt đầu mở rộng về quy mô để đào bới và ngăn chặn việc đó.
Cái tên 'Người Hòa Giải' xuất hiện và chấp nhận mọi nhân vật từ Trần Giới cho đến Thiên Giới.

"Vâng. Bản chất của tổ chức đã thay đổi một chút so với trước đây, và quy mô cũng đã tăng lên. Nhưng không còn cách nào khác. Bởi vì tôi cũng biết được rằng Ma Vương đang có những hành vi thối nát."
"Hành vi thối nát?"

Khi Cale hỏi với vẻ mặt nghi vấn, Aurora nhìn chằm chằm vào khoảng không một lúc.

"Các Ma nhân đã biến mất."

Các Ma nhân đã biến mất.

"Thực ra, lý do chúng tôi đột kích vào nhóm tình báo đó là bởi vì phát hiện rằng những người ủng hộ Ma Vương tiền nhiệm đang biến mất, và toàn bộ ngôi làng nơi một vài Ma nhân bình thường sinh sống gần nhóm đó cũng biến mất."

Haha.
Aurora cười như không thể tin nổi.

"Và chúng tôi đã phát hiện ra, lý do họ biến mất có liên quan đến những gì mà Ma Vương hiện tại đang làm với Thợ Săn và Thần Giới."

Aurora không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phát triển tổ chức.
Sự thật rằng không chỉ những Ma nhân ủng hộ họ, mà ngay cả những Ma nhân bình thường cũng đang biến mất.
Làm sao mà họ có thể bỏ qua điều này được cơ chứ?

"Tuy nhiên, chúng tôi vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra với những Ma nhân đã biến mất."

Trong giọng nói trầm thấp của bà ẩn chứa sự phẫn nộ.

"Không phải là chết."

Không có thi thể hay dấu vết nào.

"Không còn ở trong Ma Giới."

Ban đầu, bà đã tìm kiếm trong toàn bộ Ma Giới.
Dù vậy vẫn không có.

"Không có bất cứ một thông tin nào cho thấy rằng Ma nhân đã được phát hiện ở tất cả các chiều không gian mà chúng tôi có thể chạm đến."

Ngay cả trên Thiên Giới cũng không thể tìm thấy những Ma nhân đó.

"Thế rồi tôi đã nhận được thông tin về một thế giới mới."

Vì vậy, câu trả lời chính là thế giới mới.

"Tôi đã nghe điều đó từ Cotton."

Đôi mắt vàng quay sang Cale.
Đó là một màu vàng kỳ lạ.
Có nên nói rằng nó đang tỏa sáng trong bóng tối không nhỉ?
Trung tâm của đôi mắt vàng ấy tối tăm chứ không hề sáng.

"Ngài biết thế giới mới sao ạ?"

Cale trả lời câu hỏi ấy.

"Vâng, tôi biết."

Trò chơi thực tế ảo.
Thế giới mới.
Cale hỏi bà ấy.

"Ngài có muốn đi cùng không?"

Aurora bật cười.

"Có thể sao ạ?"
"Vâng."

Cuộc trò chuyện giữa hai người rất thoải mái.
Không có lý do gì để họ thành lập mối quan hệ sâu sắc, bởi dù có chung một kẻ thù nhưng điều mà mỗi người mong muốn lại khác nhau.

"Thật tốt quá. Tôi cứ tưởng các vị sẽ ra cái giá nào đó để chúng tôi có thể tiếp cận thế giới mới chứ."

Cale cũng thoải mái đáp lại những lời thành thật của Aurora.

"Nếu các vị muốn thay mặt chúng tôi chiến đấu với kẻ thù, thì đâu có lý do gì để từ chối."

New World.
Nơi đó giống như kẻ thù của Cale vậy.
Số lượng đồng minh là rất ít.
Có rất nhiều kẻ thù, và thậm chí còn có những người lạ mặt không biết gì hết.

"Thật là, tôi hiểu rồi."

Thấy Aurora cười khểnh, Cale mở miệng.

"Tuy nhiên, thế giới mới đó khá rộng lớn. Sẽ rất khó để hành động thoải mái vì phải tránh ánh mắt của kẻ thù."
"Tôi biết. Dù vậy thì."

Dù vậy, Aurora vẫn phải hành động.
Ma Giới.
Mang lại hòa bình ở đó và làm trung gian giữa các thế lực khác nhau, là lý do để bà trở thành thủ lĩnh của tổ chức này.
Vì mục đích ấy, một vài Thiên Thần đã bắt tay với bà.

"Sự ủng hộ dành cho Ma Vương hiện tại là khá cao. Có rất nhiều Ma nhân tuân theo cái gọi là chính sách mở cửa của hắn ta. Tất cả mọi người đều không biết thực tế của điều đó. Nếu việc ngôi làng và Ma nhân biến mất bị tiết lộ và bộ mặt thật của Ma Vương bị vạch trần, sự ủng hộ sẽ giảm đi đáng kể."

Vào thời điểm đó, Aurora sẽ phải xuất hiện.

"Ừm."

Cale nghĩ khi nhìn vào tình hình có vẻ khá phức tạp ở Ma Giới.

'Có lẽ có thể để chuyện Ma Giới cho Aurora.'

Nếu như bà ấy có thể đánh đuổi được Ma Vương hiện tại, thì bọn Thợ Săn và Thần Giới sẽ mất đi sức mạnh to lớn.

'Và chúng ta cần tìm hiểu xem Ma Vương đã làm gì với New World.'

Cotton rõ ràng đã nói rằng Ma Giới hiện đang im lặng.
Thế nhưng điều đó hẳn giống như sự bình yên trước cơn bão, trước khi chuyện to lớn nào đó sắp xảy ra vậy.
Cale mở miệng.

"Xin hãy cho tôi biết thông tin chi tiết về những người mất tích."
"Dạ?"
"Tôi sẽ thử tìm xem."

Thực ra không phải là anh tìm.
Gấu bông của chúng ta, Dark Bear Tàn Bạo, sẽ làm việc chăm chỉ thôi.

"......."

Aurora im lặng nhìn anh.

'Cảm động sao?'

Aurora hẳn đã phần nào cảm động trước lời nói của Cale khi mà anh còn không hề yêu cầu giao dịch gì hết.
Cale hoàn toàn hiểu điều này.
Vào lúc đó, Aurora lên tiếng.

"Tiền, có phải đưa không ạ?"
"Dạ?"
"Dạ?"
"...Không ạ. Không cần trả tiền cũng được. Tôi sẽ làm miễn phí cho các vị."
"A-"

Aurora nhìn Cale với khuôn mặt đầy cảm kích.

"Thiên Giới yêu cầu phải trả tiền thì mới được đến! Thực sự, sau khi điều hành tổ chức, tôi nhận ra rằng không gì là không tốn tiền hết! Tất cả mọi thứ đều cần đến tiền, TIỀN!"

Cảm thấy bà ta sẽ rất dài dòng, nên Cale đưa tay ra.

"Trước tiên hãy đưa cho tôi danh sách."

New World.
Không thể biết liệu các Ma nhân có tồn tại ở đó dưới hình dạng và tên ban đầu của họ hay không.

'Không, vốn dĩ chúng ta còn không biết liệu họ có ở New World hay không.'

Dù vậy, vẫn phải kiểm tra thông tin cá nhân của họ trước đã.
Dark Bear sẽ vất vả rồi đây.
Một lúc sau, Cale đã nhận được danh sách.

"...Người được liệt kê trên cùng này là?"
"Anh ấy là người quyền lực nhất trong số những người ủng hộ chúng tôi."

Aurora nói với vẻ mặt buồn bã.

"Anh ấy là người giàu nhất Ma Giới, dù tước hiệu chỉ là Bá tước. Thế nhưng sức mạnh của anh ấy đủ để đánh bại cả Công tước lẫn Đại công tước luôn đấy."

Cale do dự rồi mở miệng.

"Tên của anh ta là Lupe sao ạ?
"Vâng. Thật tình, anh ấy là một người tốt. Thực sự là Ma Quỷ của Ma Quỷ. Vốn dĩ tôi phải học hỏi rất nhiều điều, về phẩm giá và uy nghiêm của anh ấy."

Kẻ được liệt kê ở trên cùng trong số những Ma nhân cần tìm.
Tên của hắn là Lupe.
Tước hiệu cũng là Bá tước.
Cale chợt nghĩ đến một người.

Kẻ cai trị Địa ngục Bóng tối trong 8 Khu vực Tà ác ở New World.
Bên cạnh đó, còn là một trong những đột biến nhận ra sự kỳ lạ của hệ thống New World.
Bá tước Bóng tối, Ác Ma Lupe.

"Ồ-"

Cale vô thức mở miệng.

"Tôi nghĩ mình tìm thấy Ma nhân này rồi."
"Dạ?"

Aurora ngơ ngác hỏi, và Cale ngơ ngác trả lời.

"Thì, tôi tìm thấy rồi-"

Khoan, sao lại thành ra thế này?
Khi Cale đang bối rối, Aurora ngây người hỏi.

"Ngài biết Bá tước Lupe sao ạ?"
"Vâng."
"Sao có thể......?"

Cale trả lời câu hỏi một cách ngơ ngác.

"Là, thuộc hạ của tôi."

Phải.
Vì tôi là Boss cuối của Khu vực Tà ác thứ 3.
Cho nên Lupe là thuộc hạ của tôi.

"......."
"......."

Cale và Aurora. Cả hai tạm thời im lặng.
Kétt, RẦM.
Cánh cửa đã được lắp lại rơi xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top