Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 340: Mục tiêu, kết thúc ngài muốn hướng đến là gì? (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cale nói cho Aurora nghe khái niệm tổng thể về New World và Bá tước Lupe.

- Cale, không phải cậu cũng giống họ sao?
- Đúng rồi. Cậu muốn giấu chuyện mình là Bán Quỷ hả.

Không, tôi đâu phải là Bán Quỷ thật!
Chỉ là thiết lập nhân vật trong game thôi mà!
Sao cứ nhất thiết phải nói ra làm gì!

Tuyệt đối, không phải vì Aurora là người kế vị duy nhất của Ma Vương tiền nhiệm cho nên tôi mới không nói đâu đấy.
Chắc chắn, là không.

- Coi như là vậy đi.

Cale cau mày trước những lời nói điềm tĩnh của nữ tu sĩ háu ăn.

'Này, bình thường cô im lặng lắm mà, sao dạo này tự nhiên nói nhiều vậy?'
- .......

Nữ tu sĩ háu ăn lại lựa chọn im lặng có chọn lọc.
Sau khi nhai sạch chỗ bột Plate trước đó, nữ tu sĩ háu ăn càng ngày càng nói nhiều hơn.
Cale dừng lại khi nghĩ về những sức mạnh cổ đại đang dần thay đổi so với trước đây.

"Vậy là."

Aurora mở miệng với vẻ mặt nghiêm nghị.
Trên mặt bà ấy hiện lên sự tức giận.

"Bá tước Lupe, không, ý ngài là tất cả những Ma nhân đã biến mất có lẽ đều đang ở trong trò chơi đó sao?"
"Khả năng cao là như vậy. Trước tiên, tôi cần kiểm tra xem liệu Bá tước Lupe mà tôi biết có phải là Bá tước Lupe mà ngài biết không đã."

Ha!
Aurora bật cười như thể bị sốc.

"Gì chứ-"

Bà không thể kìm được cơn tức giận của mình.

"Hãy nuôi dưỡng nên vị Thần Tuyệt Đối quý giá của riêng bạn?"

Bà nhắc lại tên trò chơi.

"New World?"

Wa.
Bà không thể kìm được tiếng thở dài.
Không thể khác được.

"Vậy, trò chơi đó rốt cuộc chỉ là một trò giải trí mà người dân ở Địa Cầu thứ 3 nơi gia tộc Vô Sắc Huyết sinh sống đang tận hưởng thôi sao?"
"Ư-ừm. Thay vì gọi là trò giải trí, đó là một thế giới khác và có thể là thật đối với một số người-"

Cale nói một lúc lâu để trấn tĩnh Aurora, thế nhưng bà ấy không thể nghe hết.

"Là trò giải trí còn gì! Hầu hết mọi người đều sẽ xem trò chơi đó như một thứ để tiêu khiển. Nếu các Ma nhân khác cũng giống như Bá tước Lupe, chẳng phải điều đó có nghĩa họ sẽ không ngừng chiến đấu và thậm chí còn không nhớ được mình chết lúc nào, lặp đi lặp lại cuộc sống đó hay sao?"

Cale không thể nói nên lời.

"Gì chứ, điều đó quá khủng khiếp!"

Aurora thấy đau buồn hơn là tức giận.

"Nếu là tôi bị đối xử như quân cờ trong một trò chơi mà thậm chí còn chẳng biết bản thân là thứ gì! Thì tôi-"

Tôi không nghĩ mình sẽ muốn sống tiếp.
Aurora không thể tự mình nói ra những lời đó.
Bà cúi đầu xuống và hít một hơi.
Rồi cuối cùng cũng mở miệng.

"...NPC là sự tồn tại bị trói buộc với trò chơi sao ạ?"
"Vâng."
"Bá tước Lupe là NPC ư?"

Cale thừa nhận bằng việc im lặng.

"Chết tiệt!"

Aurora đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi và không biết phải làm gì.
Bà không thể dập tắt được cơn giận của mình.
Cale nhanh chóng nhận ra lý do từ những lời tiếp theo của bà ấy.

"Sự thật là, số lượng Ma nhân mất tích lên tới khoảng 1.000."

Ưm.
Một tiếng thở dài phát ra từ miệng Cale.
Khoảng một nghìn.

- Ha, vài gia đình quý tộc như Bá tước cùng vài ngôi làng đã mất tích còn gì, con số đó cũng không quá bất ngờ.

Super Rock nói.

"Tất nhiên đây chỉ là con số tối thiểu. Vì nó chỉ bao gồm những người mà chúng tôi nắm bắt được."

Aurora nói tiếp.
Cale chỉ khẽ thốt ra một lời nghe như tiếng thở dài.

"Thằng khốn Ma Vương này điên rồi."
"......!"

Aurora giật mình.
Dù sao đi nữa, vì rất đồng cảm với Aurora nên Cale nói ra sự thật để an ủi bà ấy.
Bởi thay vì bất cứ lời nào khác, đây là lúc cần đến sự chân thành.

"Tôi cứ tưởng chỉ có bọn Thợ Săn là phải bị đánh chết, hoá ra thằng khốn Ma Vương này cũng vậy. Cái loại đi bắt những Ma nhân từ nơi mình cai trị rồi khiến họ trở thành như thế kia. Nhất định phải tẩn thằng khốn đó cùng với Thần Hỗn Loạn mới được."

Cale vừa nói vừa nhìn Aurora.

"Không phải vậy sao ạ?"

Aurora bất giác gật đầu sau khìn thấy khuôn mặt đầy bực bội và tức giận đó.

"Đúng, đúng vậy. Phải đánh chết chứ."

Lời của Cale đúng đến mức Aurora không còn gì để nói.
Tuy nhiên, bà không thể không im lặng khi thấy một con người nói rằng không chỉ Thợ Săn mà cả Ma Vương và Thần Cổ Đại cũng cần phải bị đánh.
Dù sao đi nữa, Cale nhận ra sự chân thành của mình đã được truyền tải đến Aurora khi thấy cơn giận của bà ấy dường như đã nguôi ngoai.

- Hình như không phải đâu.

Lời nói của nữ tu sĩ háu ăn bị phớt lờ.

"Nào, trước tiên hãy sắp xếp lại đã."

Anh ra hiệu cho Aurora ngồi về chỗ và mở miệng.

"......."

Aurora ngồi xuống với dáng vẻ bình tĩnh hơn chút.
Cale sắp xếp lại suy nghĩ của mình trong lúc đó.

'Liên quan nhiều hơn mình nghĩ.'

Người Hòa Giải. Tổ chức này và Cale không hề can hệ với nhau, thế nhưng 'Ma Tộc' và Cale lại có liên quan nhiều hơn dự đoán.

'Bá tước Lupe.'

Hắn là sự tồn tại cần thiết hơn cả Dark Bear Tàn Bạo trong việc Cale nắm quyền cai trị 8 Khu vực Tà ác.
Bá tước Lupe chính là Boss cuối thực sự của Khu vực Tà ác thứ 3.

'Thêm vào đó-'

Bá tước Lupe.
Hắn vốn dĩ là kẻ giàu có nhất trong Ma Giới sao?

"Khư-hưm. Khưm."

Cale hắng giọng và điều chỉnh giọng điệu.
Thế rồi hỏi một cách bóng gió.

"Ma Vương hiện tại chắc chắn đã thu được lợi ích đáng kể khi bắt được Bá tước Lupe. Ngài nói tài sản của Bá tước Lupe là rất lớn đúng chứ."
"A-, đúng thế."

Aurora mở miệng với vẻ mặt đau khổ.

"Tôi cũng tưởng là như vậy. Nhưng có lẽ là không phải."

Theo Aurora, tình trạng khốn khó bây giờ của bà sở dĩ là do viện trợ từ Bá tước Lupe đã bị cắt.

"Điều này một phần là do Ma Vương hiện tại tập trung vào việc tìm kiếm chúng tôi hơn là đối phó với Thợ Săn, điều này đã làm giảm phạm vi hoạt động của chúng tôi trong Ma Giới."

Dù sao đi nữa, bà từng nghĩ khối tài sản của Ma Vương hiện tại, sau khi nhận được tiền của Bá tước Lupe, hẳn sẽ phải rất lớn.

"Thế nhưng tài sản của Bá tước Lupe không rơi vào tay Ma Vương."

Aurora có thể chắc chắn như vậy.

"Trong khi tìm kiếm Bá tước Lupe mất tích, tôi đã liên lạc được với các thân tín của anh ấy."

Theo lời người đó nói.

"Tôi nghe nói Bá tước Lupe có một két sắt bí mật."

Hắn được cho là đã cất giữ phần lớn tài sản và nhiều loại bảo vật khác nhau ở đó.

"Hơn bất cứ điều gì, đây là bằng chứng khiến tôi tin chắc rằng Ma Vương đã không nắm giữ được tài sản của Bá tước Lupe, và tài sản lớn nhất của Bá tước Lupe đang nằm trong chiếc két sắt đó."
"Vậy là sao ạ?"
"Bá tước Lupe là người đứng đầu tầng trên của Ma Giới."
"A."

Vẻ mặt Cale tràn đầy hứng thú.

- Phư-phư.

Lửa Hủy Diệt bắt đầu cười.
Tuy nhiên, Aurora không biết điều này.

"Chủ sở hữu hiện tại điều hành tầng trên là một Ma nhân khác, thế nhưng Bá tước Lupe vẫn nắm giữ quyền sở hữu tầng trên."

Cuối cùng, Ma Vương hiện tại đã không có được khối tài sản lớn nhất của Ma Giới.

"Tất nhiên, người duy nhất biết rằng Bá tước Lupe là chủ nhân thực sự của tầng trên chỉ có tôi và một vài người khác. Cũng như một số kẻ ở phe Ma Vương."

Để đến mức độ đó, Bá tước Lupe hẳn đã che giấu triệt để nguồn tài sản của mình.

'Ây da.'

Cale thấy rất ấn tượng.
Bá tước Lupe.
Tên Quỷ với vẻ ngoài hơi ngốc nghếch đó hóa ra lại là một kẻ tuyệt vời như vậy sao?

- Đâu có ngốc đâu. Vào lần gặp đầu tiên, hắn trông có vẻ là một con Quỷ khá ngầu mà?

Cale mỉm cười, phớt lờ lời nói của Super Rock.

"Tôi phải gặp Bá tước Lupe mới được."
"Dạ. Thực ra, dạ, chuyện là thế này."

Aurora gật đầu nhưng không giấu được vẻ u sầu.

"Theo những gì Cale-ssi nói, tôi không nghĩ việc gặp Bá tước Lupe sẽ có tác dụng gì đâu."

Bá tước Lupe mà Cale đã gặp dường như không còn ký ức về Ma Giới. Bởi vì hắn nghĩ rằng mình là NPC trong trò chơi.

"Để xem."

Thế nhưng Cale lắc đầu với vẻ mặt mơ hồ.

"Bá tước Lupe đã bắt đầu nhận ra mình đang ở trong trò chơi và sự tồn tại của bọn Thợ Săn, và đang dần thoát khỏi khuôn mẫu của một NPC. Nếu hắn ta thực sự là Bá tước Lupe mà Aurora-ssi nói, không biết chừng tôi có thể giúp hắn tìm lại ký ức đấy."
"...Thật sao ạ?"

Khi Aurora nhìn anh với ánh mắt tha thiết.

- Phư-phư.

Tiếng cười trầm thấp của tên keo kiệt vang lên trong đầu Cale.
Tất nhiên, anh phớt lờ âm thanh này và nói với Aurora bằng cách chân thành hơn bao giờ hết.

"Chắc chắn rồi. Tôi sẽ giúp các vị."

Và cuối cùng.

- Khư-Hahaha!

Tên keo kiệt bật cười.

- Và phải được trả tiền cho sự vất vả đó nữa! Cấp dưới của chúng ta chính là kẻ giàu nhất Ma Giới! Lại còn nắm quyền sở hữu khu tầng trên nữa! Khư-Hahahaha!

Khóe miệng Cale giật giật, nhưng liền kìm lại tạo thành một đường thẳng.

"......."

Aurora khẽ thở dài khi nhìn vào khuôn mặt nghiêm túc và đôi mắt chân thành đó.

"...Thiệt tình, ngài đúng thật là khác biệt."

Nghĩ đến Người Hoà Giải Cotton hiện đang đợi ở bên ngoài. Bà nhớ lại đánh giá của Cotton về Cale.

<Cale Henituse bên ngoài có thể hành động như một kẻ nhỏ nhen, nhưng bên trong lại là một anh hùng.>
<Đừng để bị đánh lừa bởi vẻ ngoài của kẻ lãnh đạo.>
<Dù cơ thể vốn yếu đuối, nhưng cậu ta có đủ khả năng, sự táo bạo, và lòng dũng cảm để vượt qua điều này.>
<Không thể nắm bắt được giới hạn sức mạnh của cậu ấy đâu.>

Một đoạn bổ sung mới được thêm vào gần đây.

<Có mùi giống như Thần vậy.>
<Nhưng cậu ta không phải là Đơn Sinh Nhân.>

Cale Henituse không phải là Đơn Sinh Nhân. Tuy nhiên, anh ấy lại có mùi giống như Thần.
Điều đó có nghĩa là gì?

"Đầu tiên, hãy vào New World thông qua Hang ổ Neo ở Apitoyu. Sau đó, chúng ta sẽ dành nguyên một ngày để tiếp xúc với Bá tước Lupe."
"Thật tuyệt vời."

Cale và Aurora đã có cuộc đối thoại sơ lược về cách họ sẽ hợp tác với nhau trong tương lai.
Choi Jung-geon.
Chừng nào hắn còn tiếp tục ở trong Ma Giới, Cale không có ý định sẽ buông bỏ sợi dây liên kết với họ.

'Vậy tốt hơn hết nên để họ dưới tầm mắt mình.'

Dù là Khu vực Tà ác thứ 7 hay thứ 3.
Dù Aurora có hành động ở đâu trong hai nơi ấy đi nữa, cuối cùng bà ta cũng sẽ không thể thoát khỏi tầm mắt của Cale.

'Mức độ giám sát này là cần thiết trong hoàn cảnh không thể biết chính xác hành động của họ như hiện tại.'

Tôi biết mục tiêu của họ, nhưng tôi không biết họ đang làm gì để đạt được mục tiêu đó.
Vì vậy, cần phải chú ý và xem xét.

"Xin hãy giúp đỡ tôi trong tương lai."
"Tôi cũng vậy, xin nhờ các vị giúp đỡ."

Cale và Aurora bắt tay nhau lần nữa.
Sau đó để mặc cánh cửa bị rơi và đi ra ngoài.

Toang hoác.

- Mấy kẻ này, dường như thực sự không có nhiều tiền nhỉ.

Cale cố gắng phớt lờ căn cứ trống rỗng đến mức ngay cả tên keo kiệt cũng thấy lo này và cùng Aurora trở lại phía bàn thờ của Choi Jung-geon.
Vào lúc đó.

"Cale-ssi."
"Vâng."

Dựa trên báo cáo của Cotton và kinh nghiệm của bản thân, Aurora quyết định nói với Cale một điều mà mình biết.

'Nếu người này thật lòng-'

Thì mình cũng phải đáp lại thật lòng chứ.
Vì vậy, ngài ấy sẽ cần đến thông tin này.
Là một Ma nhân đã sống lâu năm, đó là trực giác được hình thành từ kinh nghiệm của bà.

"Các vị Thần Cổ Đại không phải là Đơn Sinh Nhân."
"Dạ?"

Cale với vẻ mặt khó hiểu nhìn Aurora, người vừa tung ra một thông tin bất ngờ.
Nhưng Aurora nói với vẻ mặt nghiêm túc hơn bao giờ hết.

"Các vị Thần Cổ Đại là những vị Thần sống lâu nhất và có thể được gọi là những vị Thần đầu tiên. Họ không phải là Đơn Sinh Nhân. Việc họ xuất hiện như thế nào là một bí mật."

Tuy nhiên.

"Thần Tuyệt Đối mà bọn Thợ Săn đang cố gắng tạo ra. Sự tồn tại đó chắc hẳn được lấy cảm hứng từ sự ra đời của các vị Thần Cổ Đại."

Ờ, ừm.
Cale cố mở miệng nhưng dừng lại.

- Cậu cũng từng nghe nói đúng không?

Như tên keo kiệt đã nói, Cale cũng đã nghe về sự ra đời của Thần.

'Mang trong mình một thế giới.'

Đây là thông tin mà anh nghe được khi đối phó với Huyết Giáo - Lam Huyết.

'Tôn thờ.'

Và nhận được sự sùng bái của vô số người.
Trong số những điều kiện để trở thành Thần, anh đã nghe về hai điều kiện này.
Hoặc là săn lùng các Đơn Sinh Nhân giống như vị Thần Phong Ấn nọ.
Và, dường như còn có bài kiểm tra để trở thành một vị Thần nữa.

'Đó đâu phải là việc của mình?'

Sao lại nói chuyện không liên quan đến mình làm gì?
Có phải bà ấy chỉ là thấy lúng túng nên muốn nói gì đó không?
Cale không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng vẫn đáp lại lời của Aurora.

"Tôi tự hỏi không biết bí mật đó là gì nhỉ."

Anh chỉ nói đại một câu.

"......!"

Đôi mắt của Aurora rung lên.
Thế nhưng Cale không thấy điều này.

DDENGG-DDENG-DDENGG—-!

Đó là vì đột nhiên có một tiếng chuông lớn vang vọng khắp nơi.

- Cale, hình như có chuyện gì đó đã xảy ra!

Biểu cảm của Cale đanh lại.
RẦM.
Cánh cửa ngôi nhà nơi có bàn thờ Choi Jung-geon đang nằm mở ra, để lộ Choi Han trong đó.
Khoảnh khắc ánh mắt của Cale và Choi Han chạm nhau.

"Thủ lĩnh!"

Ma nhân xuất hiện từ khắp mọi nơi trong ngôi nhà cũ nát.
Nhiều đến mức khó mà tin được rằng có ngần này người đang tập trung tại căn cứ nhỏ cũ kỹ này.
Số lượng là khoảng 50 người.
Tất cả đều trông như lính tinh nhuệ, và trong số đó, nam nhân có sừng từng ôm Cale trong tay vội vàng đến gần Aurora và nói.

"Quân đội Ma Vương được cho là đã xuất hiện trong làng ạ!"

Làng?
Khi Cale cảm thấy nghi hoặc, Aurora ra lệnh với vẻ mặt cứng rắn.

"Lập tức, phái thêm đội trinh sát! Và tiếp cận nơi chiến sự!"
"Rõ!"

Các Ma nhân đáp lại với vẻ mặt nghiêm nghị và di chuyển ngay lập tức.
Chỉ có Cale và những người khác lặng lẽ quan sát điều này.
Cale hỏi Aurora.

"Đó là ngôi làng như thế nào vậy ạ?"
"Căn cứ này hiện là nơi ẩn náu của chúng tôi, và đó chính là ngôi làng gần đây nhất."

Đó là một ngôi làng bình thường.
Các thành viên Người Hoà Giải đôi khi giả làm thợ săn và đến đó để mua nhu yếu phẩm hàng ngày.
Tuy nhiên, một số trinh sát viên đã được bố trí ở đó.

"Việc quân đội Ma Vương xuất hiện ở đó, có nghĩa là khả năng cao chúng đã phát hiện ra căn cứ của chúng tôi."

Một ngôi làng quê bình thường không có gì hết.
Việc quân đội Ma Vương xuất hiện ở ngôi làng không mấy nổi tiếng trong địa phương này.
Là một dấu hiệu xấu cho các Người Hoà Giải.

"Tất nhiên, quân đội Ma Vương có thể chỉ là ghé vào ngôi làng đó khi đi ngang qua mà thôi. Nhưng cẩn thận cũng không gây hại gì."

Cale thờ ơ đáp lại lời Aurora.

"Trong trường hợp xấu nhất, quân đội Ma Vương sẽ xông vào căn cứ này, và rồi đánh nhau đúng chứ?"
"...Đúng vậy."

Biểu cảm của Aurora trở nên cứng nhắc.
Vào lúc đó, Choi Jung-soo bước ra khỏi nhà và nói.

"Nếu vậy, điều gì sẽ xảy ra với ông cố, không, ông của chúng tôi? Chắc là không thể di chuyển bàn thờ ngay được đâu nhỉ?"

Bàn thờ với nhiều loại ma thuật được chồng chéo lên nhau ấy, có vẻ đã khiến họ phải bỏ ra rất nhiều công sức để có thể đặt nó bên trong căn nhà tồi tàn này.
Sẽ không dễ để di chuyển vòng tròn ma thuật cùng bàn thờ này đến vị trí khác.
Bởi anh chưa từng nghe về việc dùng vòng tròn dịch chuyển để di chuyển vòng tròn ma thuật bao giờ cả.

"Cale-nim."

Không biết từ lúc nào, Choi Han đã đến gần và đề nghị với anh ấy.

"Tôi sẽ đi trinh sát."

Cale nuốt nước bọt khi nhìn Choi Han đặt tay trên vỏ kiếm.

- Con người! Mắt Choi Han hơi trợn lên rồi kìa!

Tôi cũng thấy vậy.
Choi Han và Choi Jung-soo. Trong khi Cale và Aurora nói chuyện, anh không biết hai người họ đã trải qua khoảng thời gian thế nào trong ngôi nhà nơi Choi Jung-geon đang hấp hối, nhưng đó hẳn là một khoảng thời gian tồi tệ.

- Con người, mắt Choi Jung-soo trông cũng lạ quá!

Choi Jung-soo cũng giống như Choi Han.

- Con người! Cả Choi Jung-soo lẫn Choi Han đều bắt đầu cười tươi kìa! Đáng sợ quá đi mất!

Tôi biết.
Thậm chí cả hai lúc này còn treo một nụ cười khó tả trên môi.

- Con người, hai tên họ Choi này đáng sợ quá!

Tôi biết.
Hai thành viên nhà họ Choi này. Liệu tôi có thể đảm đương được mấy kẻ ấy không đây?

"Tớ cũng muốn đi trinh sát."

Ngay cả Choi Jung-soo cũng đề nghị với Cale.
Cale nhìn vào khoảng không một lúc và điềm tĩnh nói.

"Được rồi."

Choi Han và Choi Jung-soo với ánh mắt đẫm máu.
Trở về từ khoảng không, ánh mắt Cale nhìn thẳng vào mắt hai nam nhân kia và nói không chút do dự.

"Tôi cũng đi."

Đúng vậy. Tất cả chúng ta hãy cùng nhau di chuyển.
Ma Vương ư?
Điều tôi lo lắng không phải chuyện đó, mà là không biết hai người nhà họ Choi sẽ làm gì kia kìa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top