Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 341: Mục tiêu, kết thúc ngài muốn hướng đến là gì? (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

***

Ma Tộc.
Dáng vẻ của những Ma nhân mà Cale đã gặp khi đến đây thực sự rất đa dạng.

Kẻ thì có sừng.
Kẻ thì có làn da xám như Bá tước Lupe.
Kẻ thì có đôi mắt đỏ tươi.
Kẻ thì có lông, đuôi, và tai giống như thú nhân.

Liếc.

Hay như Aurora, kẻ có làn da trắng đến mức nhợt nhạt, như quả cầu thủy tinh không tì vết.
Hay cũng có những kẻ với hình dáng con người giống Cale.

- Khác với dáng vẻ của Ma Tộc mà ta nghĩ.

Super Rock nói.

- Ngược lại, Bá tước Lupe có vẻ giống một Ma Quỷ điển hình, cũng giống một quý tộc Quỷ.

Thực sự, ngoại hình của Bá tước Lupe quả thật giống với lời mô tả trong một cuốn tiểu thuyết thuộc thể loại này mà Cale đã đọc mấy năm.

'Mà, tuy nhiên-'

Chẳng phải những gì chúng ta đang thấy bây giờ mới thực tế hơn sao?
Dù không biết Ma Giới lớn đến mức nào, nhưng đó vẫn là một thế giới.
Quy mô đó lớn biết bao nhiêu chứ.
Đừng quên nơi đây còn sở hữu lịch sử đồ sộ nữa đấy?
Việc tồn tại nhiều loại Ma Quỷ khác nhau thực sự là rất hợp lý.

'Nhưng-'

Có một điểm chung.
Điều làm cho họ đem lại cảm giác của Ma nhân.

- Con người.

Raon nghiêm túc nói.

- Năng lượng của Ma Giới. Rất kỳ lạ!

Ssseut—
Trong rừng rậm.
Trên cây hay trên mặt đất.
Âm thanh duy nhất vang lên trong rừng là tiếng gió thổi qua lá cây ngọn cỏ.

- Chắc chắn là Mana, nhưng hơi khác một chút!

Đôi mắt Cale lướt qua xung quanh.

Ssseut- Sss-

Di chuyển bí mật trong làn gió.
Chuyển động của những Ma nhân ấy thật đáng kinh ngạc.

- Có vẻ là trinh sát viên.

Như Super Rock đã nói, chuyển động nhanh nhẹn đến gần như không phát ra âm thanh ấy chính là chuyên môn của trinh sát viên.

- Con người, toàn bộ Mana trong Ma Giới đều có màu xám!
- Aura cũng có màu xám nữa!

Đúng như Raon đã nói.

Hwiii–

Các trinh sát viên Ma Quỷ.
Khoảng một nửa trong số họ đang sử dụng sức mạnh Mana hoặc Aura, và tất cả đều có màu xám.
Cale chợt nhớ đến vị linh mục nọ dưới trướng White Star.
Kẻ đó đã sử dụng sức mạnh màu xám.

'Ưm.'

Tại sao màu xám này lại khó chịu đến vậy nhỉ?

- Con người! Nhưng cứ nhìn sức mạnh này, ta lại liên tưởng đến Thần Hỗn Loạn!

Raon đã đưa ra câu trả lời chính xác.

'Ồ, phải rồi.'

Càng nhìn vào thứ màu xám tượng trưng cho năng lượng của Ma Giới này.
Anh lại càng nghĩ đến Thần Hỗn Loạn.

- Căn bản vẫn khác nhau.

Tất nhiên như Super Rock nói, về cơ bản thì chúng vẫn khác nhau.

- Tuy nhiên, có lẽ khó mà phân biệt Ma Quỷ và tín đồ Thần Hỗn Loạn chỉ dựa vào màu sắc sức mạnh được.

Khi tên keo kiệt nói một cách nghiêm túc khác với bình thường.
Cale suy nghĩ.

'Như vậy không phải sẽ rất tốt để sau này cùng các Ma nhân giả làm tín đồ Thần Hỗn Loạn sao?'

Khoan, lừa đảo một chút cũng hay đấy chứ.

- ......!
- !!

Super Rock và tên keo kiệt sốc không nói nên lời.

- ...Đỉnh thật.......

Ngay cả nữ tu sĩ háu ăn cũng bày tỏ sự ngưỡng mộ với Cale.
Duy chỉ có một người.

- Phư-phư.

Hào Quang Thống Trị đưa ra câu trả lời phù hợp với lời của Cale.

- Hóa ra cậu cũng có suy nghĩ giống ta! Quả nhiên, cậu thật xứng có được sức mạnh Hào Quang Thống Trị này mà!

Hào Quang Thống Trị là sức mạnh tốt nhất để lừa đảo.
Tên nam nhân khoác lác với giọng nói trầm thấp trịnh trọng nói lên suy nghĩ của mình.

- Dù sao thì hiện tại chúng ta cũng đang hấp thụ sức mạnh của Thánh Tử Thần Hỗn Loạn còn gì!

Cùng Ma nhân giả làm tín đồ Thần Hỗn Loạn.
Điều đó không chỉ là nói suông thôi đâu.

- Sau khi trò chơi cập nhật, nếu hấp thụ xong sức mạnh đó, chúng ta sẽ có thể giả làm Thánh Tử Thần Hỗn Loạn cùng với các Ma nhân!

Không biết chừng Cale có thể bắt chước được Thánh Tử Thần Hỗn Loạn.

- Khư-khư.
"Phư."

Cale và Hào Quang Thống Trị đều không nhịn được cười.

- Con, con người!

Raon hét lên trong bối rối.

- Con người, ngươi đang muốn đâm sau lưng ai vậy? Đây đích thị là biểu cảm khi lừa đảo mà! Tự nhiên ta phấn khích quá đi mất!

Phớt lờ Raon đang đầy hoang mang nhưng phấn khích, Cale kìm nén tiếng cười sắp sửa bật ra.

'A.'

Thật là.

'Một ý tưởng thú vị.'

Hào Quang Thống Trị và ý nghĩ này hiện lên trong đầu anh.

- Chính xác. Khư-khư. Biết đâu Thánh Tử Thần Hỗn Loạn sẽ phải đích thân đến gặp chúng ta đấy. Khư-khư!
'Chuẩn rồi!'

Cale rất ấn tượng trước sự nhanh trí phi thường của Hào Quang Thống Trị.
Sao hắn ta có thể có cùng suy nghĩ với anh như vậy nhỉ?
Lâu lắm rồi anh mới ưng cách suy nghĩ của tên này đấy.

- Nếu chúng ta cải trang và giả làm thành viên Giáo Hội hoặc tín đồ Thần Hỗn Loạn trên khắp New World, thì làm sao mà Thánh Tử hàng thật có thể ngồi yên sau khi nghe tin đồn được chứ? Khư-khư!

'Tất nhiên là phải đi tìm kẻ bắt chước rồi. Phư-phư.'

- Đúng vậy. Hãy chờ đến lúc đó-

'Và hãy giải quyết chỉ trong một lần.'

Cale cuối cùng không thể kìm lại được nữa.

"Phư."

Một tiếng cười ngắn khác lại bật ra.

Sssss—

Khi đang bí mật di chuyển, họ nghe thấy tiếng cười bị kìm nén vang lên hai lần.
Liếc liếc. Các Ma nhân để ý ánh mắt của Cale.
Và đôi mắt đang trợn lên của Choi Han và Choi Jung-soo hơi ngoái lại.

"Phư-phư."

Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt của Cale dù đang cố gắng nhịn cười, nhưng tiếng cười vẫn liên tục phát ra.
Choi Jung-soo tỉnh táo trở lại.

'Kia, là biểu cảm mỗi khi Kim Rok-soo định gây biến mà?'

Đừng nói là tên này định giết Ma Vương đấy nhé?

'Không, chúng ta đang đi trinh sát mà! Đâu phải đi tàn sát!'

Đôi mắt đang hơi trợn lên vì lo lắng cho Choi Jung-geon của Choi Jung-soo lập tức tỉnh táo lại, như thể vừa bị tạt một gáo nước đá vậy.
Khi sự căng thẳng kỳ lạ xuất hiện trên khuôn mặt Choi Jung-soo và Raon, biểu cảm của Aurora, người đang theo dõi tình hình, đanh lại.

'Gì vậy?'

Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Cale Henituse.
Ngài ta đang nhìn cái gì mà lại phải nhịn cười như thế chứ?

"Cale-nim."

Vào lúc đó, Choi Han tiếp cận Cale.
Anh ta xác nhận rằng không có ai ngoại trừ đồng minh của họ đang ở gần tuyến đường này.

"Sao?"

Cale cũng biết điều đó và nhìn Choi Han.

"Ngài vừa nghĩ ra một kế hoạch tuyệt vời sao ạ?"

Ực.
Choi Jung-soo nuốt nước bọt, và những Ma nhân chạy phía trước và sau bắt đầu căng thẳng khi nghe thấy cuộc trò chuyện này.

Cười.

Khi Cale mỉm cười, Raon giật mình.

- Con người! Ngươi cười như vậy làm ta phấn khích quá đi!

Và Cale trả lời câu hỏi của Choi Han.

"Ừ. Nếu làm tốt thì có lẽ có thể đánh rất mạnh vào gáy Thần Hỗn Loạn đấy."

A.
Choi Han thốt lên một tiếng cảm thán ngắn và mỉm cười dịu dàng.

"!"

Và đồng tử của Aurora rung chuyển.
Điều tương tự cũng xảy ra với các trinh sát viên của Người Hòa Giải.
Mặc dù chủ yếu chịu trách nhiệm trinh sát, nhưng việc được ở trong căn cứ đồng nghĩa rằng họ chính là lính tinh nhuệ.
Họ nhận thức rõ ràng về kẻ thù của mình và thông qua Cotton, họ biết được rằng một trong số kẻ thù chính là Thần Cổ Đại - vị Thần Hỗn Loạn.

Ực.

Aurora nuốt nước bọt.

"Phùu."

Choi Jung-soo nhẹ nhõm.

'A, may thật. Hóa ra không phải là định gây chuyện bây giờ.'

Choi Jung-soo cảm thấy thoải mái trong lòng. Thế rồi bình thản hỏi.

"Cậu định lừa đảo gì thế?"

Cale không hề nói sẽ đi lừa đảo, nhưng Choi Jung-soo đương nhiên cho là như vậy.
Và tất nhiên, Cale bình thản trả lời.

"Chuyện đó-"

Tuy nhiên, ánh mắt anh hướng về phía Aurora.

"Nếu như nhận được sự hỗ trợ tận lực của các Ma nhân thì sẽ thành công thôi."

Nếu như các Ma nhân giả làm tín đồ Thần Hỗn Loạn và diễn xuất thật tốt.
Thì kế hoạch của Cale sẽ có thể diễn ra suôn sẻ.

'Dù sao mình cũng đang lo về việc tìm kiếm Thánh Tử Thần Hỗn Loạn.'

Anh đã cố gắng tìm kiếm Thánh Tử Thần Hỗn Loạn thông qua Dark Bear Tàn Bạo, Bá tước Lupe, và AI. Cale dự đoán ​​quá trình này sẽ không hề dễ dàng.

'Vấn đề nằm ở thời gian.'

Anh đã dự kiến ​​sẽ phải mất vài tháng, nhưng khi nhìn thấy tình trạng của Choi Jung-geon, anh quyết định phải giải quyết càng nhanh càng tốt.

"Chúng ta phải lật đổ Giáo Hội của Thần Hỗn Loạn."

Cale thong thả nói và mỉm cười với Aurora một lần nữa.
Người Hòa Giải.
Vì đã thâm nhập vào khắp thế giới, nên hẳn diễn xuất của bọn họ phải giỏi lắm nhỉ?
Dù có tệ đến đâu thì cũng sẽ tốt hơn Choi Han thôi.

"Các vị sẽ giúp tôi chứ? Tôi tin tưởng các vị."

Cũng không phải chuyện gì khó khăn lắm đâu.
Cale nói nhẹ bẫng như thể đang đùa.
Bởi lúc này đâu cần phải nói mấy điều sâu sắc làm gì.

"......."

Ực.
Và Aurora nuốt khan.

'Ngài ta định làm rung chuyển Giáo Hội của Thần Hỗn Loạn ư?'

Và cần sự giúp đỡ từ các Ma nhân sao?

'Ngài ấy định tạo ra cuộc chiến lớn đến mức nào cơ chứ?'

Ha.
Aurora thậm chí còn không dám phán đoán kế hoạch của Cale. Sau đó liền gật đầu với vẻ mặt nghiêm nghị.
Tất cả các thành viên của Người Hòa Giải đều đồng tình.

"Vâng. Bất cứ điều gì, bất cứ điều gì có thể ngăn chặn những kẻ đã tạo ra sự hỗn loạn này, chúng tôi đều sẽ làm."
"Vậy tôi yên tâm rồi."

Cale rất vui mừng.
Mà trên khuôn mặt Aurora cùng các thành viên đều lộ ra vẻ kiên quyết và căng thẳng.
Nhưng Cale cho rằng họ như vậy hẳn là vì lý do nào đó khác.

- Con người!

Raon hét lên, và Choi Han ngay lập tức đứng trước mặt Cale.

Hwiii-

Cơn lốc xoáy quanh cổ chân Cale giảm xuống.

- Là kẻ địch!

Uu–
Mana đen mờ ảo bao quanh Cale như một tấm khiên. Cale biết sự lo lắng ẩn chứa trong tấm khiên ấy nên không nói thêm gì.

Cuối khu rừng.
Một vách đá dựng đứng hiện lên ở phía trước.
Phía bên kia vách đá, tồn tại một ngôi làng ở lưu vực.
Một ngôi làng hẻo lánh được bao quanh bốn phía bởi sông và đồi núi.

'Quy mô khá lớn.'

Có thể nhìn thấy bóng dáng của quân đội Ma Vương trong ngôi làng nơi có hàng chục hộ gia đình sinh sống này.

- Con người, bọn họ đều mặc trang phục giống nhau!

Quân đội Ma Vương mặc áo giáp đen sang trọng cùng nhiều trang phục màu đen khác, gần trái tim được thêu hình một con người kỳ lạ có sừng.

ẦMM!

Một tiếng nổ vang lên.

- Con người! Những người, không, những Ma nhân kia đang bị bắt đi!

Vì khoảng cách xa nên khó nghe được âm thanh, nhưng họ có thể nhìn thấy quân đội Ma Vương đang bắt giữ các Ma nhân ở khắp nơi.
Có Ma nhân đang khóc.
Vẻ mặt Cale đanh lại.
Vào lúc đó, Aurora nhìn Raon.

'Quả nhiên.'

Aurora cảm thán khi nhìn thấy điều này.

'Quả nhiên, con rồng đó có thể tự do sử dụng Mana của Ma Giới.'

Và không phải màu xám, mà là màu của riêng nhóc ấy.
Aurora biết đây là điều không hề dễ dàng, thậm chí là không thể với một số người, vì thế bà quyết định phải cẩn trọng hơn trong đánh giá của mình về nhóm Cale. Thế rồi bước về phía trước.
Bởi đây không phải là lúc để nghĩ về chuyện này.

"Có vẻ căn cứ của chúng ta chưa bị phát hiện."

Tất cả đều im lặng để bày tỏ sự đồng tình với lời nói của bà.
Trước đó, vì sợ bên địch cử người vào rừng tìm kiếm cho nên họ đã lén lút di chuyển.

Quân đội Ma Vương có số lượng khoảng hai trăm người, nhiều đến mức có vẻ hơi quá.

Bọn chúng chỉ đang bắt giữ dân làng mà thôi.

ẦMMM!
RỰCC!

Mặc dù các vụ nổ và lửa đang bùng lên khắp ngôi làng, thế nhưng không có Ma nhân nào trong làng mất mạng.
Tất cả, bất kể giới tính hay tuổi tác, đều bị bắt giữ.
Ngôi làng nằm trên lưu vực có rất ít người ngoài ghé thăm, cho nên bất cứ điều gì xảy ra trong làng đều khó mà lan truyền đi được.

"Mọi người đều có cùng suy nghĩ đúng chứ."

Biểu cảm của Aurora cứng lại.

"Mục tiêu của quân đội Ma Vương là các Ma nhân trong làng."

Trước đây, một vài ngôi làng đã biến mất.
Vụ án mất tích vốn đã chìm xuống một thời gian, bây giờ lại đang diễn ra.

"Thủ lĩnh!"

Một trong những trinh sát viên cầm kính viễn vọng chỉ vào một nơi.
Dù không thấy mặt, nhưng vẫn có thể nhìn thấy một dáng hình.

"Đó, là Hỏa Ác Ma ạ!"
"!"

Aurora mở to mắt.
Hỏa Ác Ma.
Hắn ta là một trong mười kẻ mạnh nhất thuộc quân đội Ma Vương.
Là một trong những cận thần trung thành nhất của Ma Vương hiện tại, hắn được biết đến là kẻ có thể làm bất cứ điều gì vì Ma Vương.

"...Trời ơi."

Và hắn ta rất mạnh.
Biểu cảm của Aurora trở nên cứng nhắc.

"Nếu vậy thì tất cả bọn chúng hẳn đều là thuộc hạ của Hỏa Ác Ma."

Còn được gọi là con chó của Ma Vương, mấy kẻ điên này.
Hiện tại đang ở đó.

"Thưa thủ lĩnh, ngài định làm gì ạ?"

Tham mưu trưởng bên cạnh trinh sát viên bí mật mở miệng.
Aurora không chút do dự nói.

"Phải đi cứu chứ sao."

Tham mưu trưởng nói ngay như thể đã biết điều này sẽ xảy ra.

"Tôi cũng muốn đi giải cứu họ ngay bây giờ. Thế nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu như có một tên thuộc hạ của Hỏa Ác Ma trốn thoát khỏi ngôi làng này ạ?"

Quy mô của quân đội Ma Vương đã tiến vào ngôi làng có hàng chục hộ gia đình này, lên tới khoảng hai trăm người.
Trong đó bao gồm nhiều lực lượng cao cấp như hiệp sĩ, pháp sư, và cung thủ.
Một lực lượng áp đảo đang tàn phá ngôi làng miền núi yên tĩnh này.

Và nếu như để vụt mất bất kỳ ai trong số đó.

"Căn cứ chính của chúng ta sẽ bị phát hiện."

Aurora nhắm chặt mắt lại.
Họ sẽ lại phải di chuyển căn cứ đến nơi khác và xóa sạch dấu vết của mình.
Công việc đó thực sự sẽ rất khó khăn và vất vả.
Thêm vào đó, cuộc chiến chống lại Ma Vương hiện tại sẽ lại bị trì hoãn.
Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, ánh mắt Aurora vô cùng kiên định.

"Dù vậy vẫn phải cứu họ chứ. Ngươi định để mặc họ như vậy sao?"

Giọng nói của bà lạnh lùng đến mức không hề có chút độ ấm nào. Vì thế nghe vô cùng kiên quyết.

"Phùu."

Tham mưu trưởng thở dài và lùi lại.

"Đúng. Không thể cứ để yên như vậy được."

Anh ta ra hiệu cho trinh sát viên nhanh nhạy nhất.

"Mang theo quân ta đi rồi báo cáo tình hình."

Hiện tại ở đây chỉ có khoảng 10 người.
Làm sao những người này có thể đối phó với hơn 200 người được đây chứ.
Đồng thời còn phải cứu dân làng nữa.
Không dễ dàng chút nào.
Tham mưu trưởng đưa ra chỉ dẫn không chút do dự, như thể biết Aurora sẽ đưa ra quyết định này.
Aurora nhìn họ và đặt tay lên cán thanh kiếm ở thắt lưng.

ẦMMMM!
ẦMM!

Tiếng nổ lại vang lên.
Một vài ngôi nhà bị đổ sập, và có thể nhìn thấy những Ma nhân lao ra khỏi đó.
Kho lương thực của họ đã bị phá hủy, những khuôn mặt bật khóc và cơ thể run rẩy vì sợ hãi hiện lên trong tầm mắt.
Aurora bình tĩnh mở miệng.

"Hắn đang nhìn về phía này."

Hỏa Ác Ma.
Ở giữa mớ hỗn độn kia.
Có một nam nhân ngồi trên chiếc ghế dài giữa làng và thong thả đọc sách. Thế rồi hắn gấp sách lại.
Và nhìn về hướng này.

Khoảng cách rất xa.

Bọn họ thậm chí không thể nhìn thấy mặt nhau.
Tuy nhiên, cả hai đều nhận ra sự xuất hiện của kẻ thù.
Bây giờ là lúc Aurora chiến đấu.

Sreung.

Âm thanh rút kiếm vang lên.

"!"

Aurora dừng lại.
Không biết tại sao, bà cảm nhận được một luồng năng lượng hung hãn.
Bà vội vã nhìn lại phía sau.

Nhoẻn miệng.

Choi Han đang mỉm cười dịu dàng.
Tất nhiên là trong khi rút kiếm ra.

Làng Harris ở bên cạnh Dạ Lâm.
'Arm' đã đột nhập vào nơi đó và giết chết tất cả mọi người.

Sau khi tất cả đều đã chết, Choi Han mới về làng và phát hiện mọi chuyện.
Đối với anh ấy, cảnh tượng đang diễn ra kia là không thể chịu đựng được.

"Ừm."

Và Cale bước tới trong khi gãi má.
Anh nói với Aurora.

"Trước hết, phải cứu được dân làng. Và không được để lộ danh tính của Người Hòa Giải với tên Hỏa Ác Ma gì đấy. Đó là hai vấn đề quan trọng nhất lúc này phải không ạ?"
"...Đúng, đúng vậy?"

Aurora vô thức lắp bắp trả lời.
Choi Han.
Choi Jung-soo.
Raon.
Biểu cảm của những người đứng sau Cale trông không được tốt.

"Bực quá đi mất!"

Mana dao động xung quanh Raon.

"Haha! Thiệt tình, haha!"

Ánh mắt của Choi Jung-soo trông rất tàn nhẫn trong khi cười nói như thể cạn lời.
Choi Han cũng không có gì để nói.
Bỏ qua những người đó, Cale nói với Aurora.

"Vậy chúng tôi xin phép đi trước."

Giọng điệu đó nghe thật nhẹ nhàng và thân thiện.
Cale với giọng điệu rất tử tế ấy lấy ra thứ gì đó.
Đó là một túi không gian.
Anh lật ngược cái túi lại.

Bộp. Lộp bộp. Bộp.

Một đống thứ gì đó màu đen rơi xuống đất.
Bộ trang phục màu đen.
Cale, mang theo rất nhiều bộ đồ đen này để đề phòng, chỉ vào họ và nói.

"Trước tiên xin hãy mặc cái này vào và từ từ đi theo tôi. Quan sát cẩn thận nhé."

Cale nhẹ nhàng vẫy tay và nhìn Choi Han đang nhìn mình.

"Đi chưa ạ?"

Cale bình thản trả lời câu hỏi đó.

"Ừ."

Khoảnh khắc đó, Choi Han đá mạnh xuống đất và thả mình xuống vách đá.
Choi Han di chuyển về phía ngôi làng.

Hwiiing-!

Và Mana đen xoáy quanh anh ấy.
Raon đã thổi gió cho Choi Han.
Choi Han cưỡi lên gió và đến điểm đích.

RUỲNHH!

Một âm thanh nặng nề khác hẳn với tiếng nổ trước đó vang lên.
Tại trung tâm ngôi làng.
Choi Han đáp xuống đó và nhìn thẳng về phía trước.

"Ai vậy?"

Choi Han trả lời câu hỏi của Hỏa Ác Ma đang cầm cuốn sách trên tay.

KWAAAAA!

Với thanh kiếm phát ra hào quang đen hung dữ.

*******************************************

Lại vào guồng bận ròi (〒﹏〒)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top