Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 343: Mục tiêu, kết thúc ngài muốn hướng đến là gì? (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên mặt mọi người đều hiện lên sự kinh ngạc.

"Sao, sao lại có thể phá hủy Khu vườn Ác mộng của Tử tước Deshuran dễ dàng như vậy......!"

Aurora, cấp dưới của bà, và thậm chí cả quân lính địch. Tất cả đều không thể giấu được sự ngạc nhiên khi chứng kiến ​​Choi Han xé nát sức mạnh của Tử tước Deshuran chỉ trong tích tắc.
Đặc biệt, Aurora và các thành viên Người Hòa Giải đều rùng mình.

'Đó là-!'

Đặc biệt, Aurora còn phát hiện ra Aura đen trong suốt đang bao quanh cơ thể Choi Han.

'Không phải Aura tự nhiên.'

Nó khá giống với Dragon Fear.
Nhưng cũng không phải.
Vậy thì đó là gì?
Aurora quay đầu lại.
Bà nhìn thấy Cale và Raon đang có vẻ mặt kinh ngạc.

'Hm?'

Không phải là họ tin vào Choi Han sao?
Bỗng chốc, bà nảy ra một câu hỏi.

- Con người, con người! Trình độ diễn xuất của Choi Han tốt hơn rồi à? Nhưng sao đột nhiên hắn lại quay về với kỹ năng diễn xuất tệ hại vậy?
'Đang có cùng suy nghĩ đây!'

Không biết rằng Cale và Raon là đang kinh ngạc trước diễn xuất của Choi Han. Aurora nói ra câu hỏi của mình.

"Sức mạnh đó là gì vậy ạ?"

Tuy trông có vẻ yếu ớt, nhưng tuyệt nhiên rất vững chắc.
Bà có một suy đoán.

"Có phải đó là sức mạnh cổ đại không ạ?"

Ồ.
Cale có chút ấn tượng.
Sức mạnh cổ đại.
Thật tuyệt vời khi biết rằng điều này cũng tồn tại ở Ma Giới.

"Không ạ. Đó không phải là sức mạnh được kế thừa."
"Vậy thì-"
"Đó là Thuộc Tính của Choi Han."

Sức mạnh mà chỉ những người tạo ra con đường của riêng mình mới có được.

"...Đây là sức mạnh mà chỉ ngài Choi Han có sao?"
"Đúng vậy?"
"Không chứa đựng nguồn năng lượng chung của thế giới, mà chỉ có sức mạnh của chính mình thôi ư?"
"...Đúng vậy?"

Cale liếc nhìn Aurora trong khi trả lời những câu hỏi nối tiếp nhau, thế rồi khựng lại.

'Sao thế này?'

Đôi mắt của Aurora đang run rẩy một cách dữ dội.

"Ồ, ừm-"

Cale tự hỏi tại sao Ma nhân này lại hành động như vậy, nhưng đã nhanh chóng nhận ra lý do.

'A!'

Tử tước Deshuran.
Sức mạnh của hắn ta không có tác dụng với Choi Han.
Tuy nhiên, Ảo Mộng của hắn lại là thứ khiến cho Người Hoà Giải và nhiều Ma nhân phải sợ hãi.

'Bởi vì kẻ mù quáng đi theo Ma Vương này có thể dùng Ảo Mộng để tạo ra bất kỳ điều khủng khiếp nào.'

Thật đáng ngạc nhiên khi Choi Han lại có thể dễ dàng khuất phục được một kẻ như vậy.
Nhưng đó chính là sức mạnh mà Choi Han đã tích lũy qua vô số năm tháng đấy.

'Mà, không cần thiết phải nói về điều đó.'

Thay vào đó, Cale quyết định nói những lời hoà nhã với cấp dưới mới, hay đúng hơn là trợ lý sẽ giúp đỡ và thay anh làm nhiều nhiệm vụ khác nhau trong tương lai này.

"Ngoài Choi Han, chúng tôi còn có những đồng minh khác cũng sở hữu sức mạnh như vậy."
"...Còn nữa ư?"

Eung. Bầu trời của Ma Giáo, Thiên Ma.

"Vâng. Dù không giống như Choi Han, thế nhưng có rất nhiều người sở hữu năng lượng của riêng mình."

Choi Han, Thiên Ma.
Người mà Cale dự đoán sẽ có được Aura tiếp theo là.

'Clopeh Sekka cũng có khả năng.'

Có lẽ ngay cả gã điên đó cũng sẽ tự tạo ra được Aura của riêng mình.
Và người chắc chắn sẽ làm được điều đó trước hắn ta.

'Là Rosalyn-ssi.'

Ma Tháp.
Cùng những pháp sư đi theo cô ấy và trở thành thành viên của Ma Tháp nữa.
Rosalyn nói đã tự rèn luyện bản thân rất nhiều, thế nhưng chắc chắn cô ấy không nhận ra rằng mình đã trưởng thành đến mức nào vì còn nhiều mối quan tâm khác.
Tất nhiên, có lẽ cô ấy không biết điều này.

'Bởi vì mình cũng không nhận ra điều đó.'

Rosalyn đã đủ mạnh mẽ rồi.
Tuy nhiên, những gì Rosalyn đã trải qua ở Apitoyu lần này dường như đã thực sự kích thích cô ấy.

'Đôi mắt-'

Phải, đôi mắt giống như mặt trời ấy-

'...Lúc đó mình đã rất bất ngờ.'

Tôi không muốn nói điều này về Rosalyn-ssi, nhưng.
Rõ ràng, đôi mắt đó trông có vẻ mông lung theo một nghĩa nào đó.

'Hmm. Và Mary nữa-'

Necromancer Mary.
Cô ấy là người duy nhất đang đi trên con đường này.
Bởi vì Necromancer duy nhất trong thế giới Vô Danh 1 chính là Mary.
Cô ấy còn là một cao thủ đủ mạnh để chiến đấu với Choi Han nữa.
Nếu có thêm dù chỉ một chút cơ hội, Mary sẽ tạo ra được Aura của riêng mình thôi.

'Hừm.'

Aura.
Rốt cuộc nó là gì?
Thiên Ma và Choi Han đều có Aura khác nhau.
Bản chất và hình thái sức mạnh của chúng cũng khác nhau.
Nếu như Choi Han đi theo con đường của riêng mình và không bị dao động bởi bất cứ điều gì.

'Thì Thiên Ma đã trở thành vị Thần của Ma Giáo.'

Mặc dù hắn đã là Thần.
Thế nhưng Aura đó đã khiến cho hắn trở thành một vị Thần thực sự và thậm chí còn tạo ra con đường cho các tín đồ Ma Giáo.
Sau khi nhìn thấy Aura của Thiên Ma ở Apitoyu, các tín đồ Ma Giáo đã tiến về phía trước với dáng vẻ sùng bái trông thực sự rất mù quáng.

'Giờ tạm dừng suy nghĩ về thứ Aura này đã.'

Đây không phải là lúc để suy nghĩ sâu về điều này.
Tuy nhiên, anh đã ám chỉ với Aurora.
Rằng trong quân đoàn của anh còn có nhiều người như Choi Han, và có lẽ sẽ còn xuất hiện nhiều hơn nữa.

"Tôi nghĩ điều đó có thể sẽ giúp ích rất nhiều trong việc đối phó với Ma Vương hiện tại trong tương lai."

Đừng lo lắng và hãy để chúng tôi giúp đỡ nhé?
Cale nở nụ cười tử tế, tất nhiên là tử tế theo tiêu chuẩn của anh.
Aurora vô thức mở miệng với vẻ mặt nghiêm túc.

"Không phải là các Thiên Thần đã xóa sổ toàn bộ sức mạnh cổ đại rồi sao ạ?"
"Vâng?"
"A."

Aurora nhìn đi chỗ khác với nụ cười khó xử.

"Không có gì đâu ạ."

Và Cale nghĩ.

'Thực sự không có gì ư?'

Hình như tôi vừa mới nghe thấy điều gì đó khá nghiêm trọng thì phải?
Cảm giác như thể tôi vừa nghe được một bí mật nào đó vô cùng quan trọng bị ẩn giấu của thế giới vậy?

Lạnh gáy quá.
Cale theo bản năng mở miệng.

"Hahaha! Vâng! Không có gì hết!"

Đúng vậy. Cứ coi như chưa nghe thấy gì đi.

"Thưa-"

Tuy nhiên, Aurora dường như không nhận ra sự né tránh tuyệt vọng của Cale và do dự trước khi mở miệng.

"Thực ra, có thể Trần Giới không biết điều này, nhưng tôi biết một bí mật của Thiên Giới-"

Cale không muốn nghe thêm nữa.

KWAAAAA-

Ngay sau đó, một tiếng động lớn vang lên.
Cale nhìn đi chỗ khác.

- Con người, Choi Han và Hoả Ác Ma đang chiến đấu với nhau!

Thanh kiếm bao phủ bởi Aura đen và cuốn sách phủ đầy Mana xám va chạm vào nhau, tạo ra một vụ nổ lớn.

RUỲNH. RUỲNH. RUỲNH!

- Con người, quân đội Ma Vương đang di chuyển!

Quân đội Ma Vương, đặc biệt là các hiệp sĩ cao cấp, bắt đầu tiến vào Khu vườn Ác Mộng đổ nát.
Tất cả đều cưỡi ngựa đen cùng màu với áo giáp đen của mình. Với khí thế thật tàn nhẫn.

"Trời ơi-!"

Aurora dừng lời muốn nói lại, và định hướng thẳng về phía Choi Han.
Thế nhưng bà không thể bước thêm được bước nào.

"......!"

Không chỉ có bà ấy.
Quân đội Ma Vương, đặc biệt là Tử tước Deshuran và các hiệp sĩ đang tiến về phía Choi Han, cũng đều dừng lại.

'Chuyện quái gì-'

Aurora nổi da gà khắp người.
Đặc biệt, lưng bà còn toát mồ hôi lạnh, cảm giác như thể toàn thân đang chìm xuống đáy của một hồ nước bị bao phủ bởi lớp băng dày quanh năm vậy.
Thân thể bà dần dần chìm xuống đáy hồ ấy.

'Thở-'

Bà cảm thấy như bị nghẹt thở.

"Ôi trời."

Vào lúc đó, một giọng nói bình thản vang lên.

"Vì vội quá nên tôi quên mất-"

Bộp bộp.
Aurora cảm giác có một bàn tay vỗ vào vai mình và lướt qua.

"HỘC-"

Như thể đột nhiên được kéo lên khỏi mặt nước, hơi thở bị bóp nghẹt của bà dần quay trở lại.
Bà nhìn về phía trước.
Và có thể nhìn thấy Cale Henituse đi ngang qua mình.

Uu—Uu—-

Không khí rung chuyển theo bước chân của ngài ấy.
Không, mọi thứ đều đang rung chuyển mới đúng.
Một sức mạnh vô hình vô dạng.
Trong khoảnh khắc, Aurora cảm giác như thể tất cả mọi thứ đều đã bị lấy đi, và bị thống trị bởi nguồn năng lượng tỏa ra từ Cale Henituse.

THỊCH!
THỊCHH!

Mỗi bước chân ngài hướng về phía trung tâm ngôi làng, lại khiến thêm vài thành viên trong quân đội Ma Vương phải quỳ gối và khom người hết cỡ.
Bọn họ đều đang cố để thở bằng mọi cách.
Hay cố chạy trốn bằng cách nào đó.
Bọn họ đều hoặc không thể nhìn vào Cale, hoặc chỉ có thể nhìn một mình Cale mà thôi.

- Phư-phư. Quả nhiên ta cũng mạnh hơn rồi!

Hào Quang Thống Trị nói một cách nghiêm trang với giọng trầm thấp.

- Ma Giới thì làm sao! Cũng đâu phải là có hai vị Thần Cổ Đại ở chung một chỗ đâu! Cỡ này là quá dễ dàng! Khư-Hahaha!
- Câm miệng, tên huênh hoang.
- .......

Giống như sự yên tĩnh trong đầu đem lại bởi Sky-eating Water, Cale nhìn sự tĩnh lặng xung quanh mình.

Phừng phựcc—

Mặc dù vẫn có thể nghe thấy âm thanh của ngọn lửa đang nhấn chìm ngôi làng.
Mặc dù mùi khét vẫn theo cơn gió xộc vào chóp mũi.
Không có ai nhận thức được điều này hết.
Đặc biệt, quân đội Ma Vương đang cảm thấy sợ hãi một cách khủng khiếp.

- Hắn chắc chắn đã đáng sợ hơn trước rồi.

Super Rock bình tĩnh nói.

- Nếu hấp thụ được toàn bộ sức mạnh của Thánh Tử Thần Hỗn Loạn, khi đó cậu thực sự sẽ có thể gây ra nỗi sợ hãi nguyên bản cho đối thủ của mình đấy.

Cale bước một bước.
Aurora nghĩ khi nhìn vào hình ảnh đó.

'...Cha-'

Người mà bà căm ghét đã không còn tồn tại trên thế giới này.
Ma Vương tiền nhiệm.
Và-

'Zebellon.'

Ma Vương hiện tại.
Hai sự tồn tại đó hiện lên trong tâm trí bà ấy.
Những tồn tại sở hữu sức mạnh tương đương với Thần, có địa vị ngang hàng với người đứng đầu Thiên Giới.
Đứng ở đỉnh cao của một thế giới, mà ngay cả các vị Thần đôi khi cũng phải sợ hãi và tránh né.

'Làm sao một con người có thể-'

Tỏa ra loại năng lượng đó chứ!
Và nó còn-

'Đáng sợ.'

Khủng khiếp hơn bất kỳ điều khủng khiếp nào trong Ma Giới-

'KHÔNG.'

Thứ năng lượng trống rỗng, chỉ khiến ta cảm thấy sợ hãi này.
Phải giải thích nó như thế nào đây?

"Ngươi, ngài-"

Một giọng nói run rẩy vang lên.
Aurora ngẩng đầu.
Tử tước Deshuran đang nhìn Cale với ánh mắt tràn đầy hỗn loạn.

"Ngài là ai vậy ạ?"

Tử tước Deshuran ta đã đến đây để tìm vật hiến tế khác theo lệnh của ngài Ma Vương - Đỉnh cao của Ma Giới.
Ta không hề ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột của con người nọ.
Ta không hề ngạc nhiên khi thấy nhóm người kia đến gần ngôi làng.
Ta chỉ nghĩ đó là chướng ngại vật làm trì hoãn thời gian thực hiện mệnh lệnh của ngài Ma Vương mà thôi.
Tuy nhiên, ta đã rất ngạc nhiên khi tên con người chĩa kiếm vào ta lại có 'sức mạnh độc nhất'.

Tiếp theo là một nguồn năng lượng khổng lồ thậm chí không thể so sánh được với nguồn năng lượng trước đó.
Deshuran không thể dễ dàng di chuyển do nỗi sợ hãi trước sự thống trị vô hình đang đè nặng lên người hắn này.
Tất cả những gì hắn muốn làm, là mở miệng và hỏi.

Ngài là ai vậy ạ?

Người khác có lẽ sẽ khá ngạc nhiên nếu nhìn thấy con chó điên của Ma Vương lại có bộ dạng lịch sự đến mức này.
Deshuran từ bao giờ đã trở lại với dáng vẻ Quý Công Tử và nói chuyện một cách nghiêm túc, không giống như đang đối phó với kẻ thù chút nào.
Nhưng không thể khác được.

Lòng tự tôn mạnh mẽ.
Ma Giới là nơi tôn sùng kẻ mạnh.
Deshuran đã từng liều mạng chống lại Ma Vương.
Để rồi bị mê hoặc bởi sức mạnh của ngài ta.

'Ấy vậy mà-'

Làm sao con người trước mặt ta đây lại có thể mang theo nỗi sợ hãi còn khủng khiếp hơn thế chứ?
Nỗi sợ hãi trống rỗng đó.
Nỗi sợ hãi không có mục đích, nguyên do, hay bất cứ thứ gì khác, chỉ có sự áp bức nghẹt thở đó.
Tay chân ta đang run rẩy.
Thực ra nếu muốn, ta vẫn có thể chiến đấu.
Thủ lĩnh của quân đoàn 6 trong 8 quân đoàn không yếu đến thế đâu.
Thế nhưng, ta cần phải hỏi.
Ta nhất định phải biết được danh tính của người mà chỉ riêng năng lượng của người ấy đã khiến ta liên tưởng đến Ma Vương hiện tại, đến Thần Linh.

Im lặng đến nghẹt thở.
Khi không một ai có thể dễ dàng mở miệng.

Cale và Deshuran nhìn nhau.
Dân làng, quân đội Ma Vương, và thậm chí là các Người Hòa Giải đều nín thở quan sát tình huống mà thủ lĩnh của từng bên đứng đối mặt nhau như thế này.
Bên Cale có khoảng mười người, và quân đội Ma Vương lên đến hơn hai trăm.
Số lượng dân làng còn lớn hơn nhiều.
Bọn họ đều nhận ra đây là thời điểm rất quan trọng.
Chiều hướng của mọi chuyện sẽ thay đổi tùy theo quyết định của từng vị thủ lĩnh.
Đó là lý do bọn họ chờ đợi cuộc trò chuyện của các thủ lĩnh bắt đầu.

"......!"

Và Deshuran đã nhìn thấy.

Cười.

Cale cười khểnh. Và rồi mở miệng.

"Ta là Arm-"

Phải khớp với Choi Han chứ, đúng không.
Đôi mắt của Deshuran mở to khi chứng kiến dáng vẻ vô cùng thoải mái của Cale.

"-!"

Và Cale cũng ngừng nói.
Deshuran nhìn thấy.
Hình ảnh phản chiếu.
Trong đôi mắt nâu sẫm của Cale.

"!"

Trong sự yên tĩnh thầm lặng này.
Có một người đang vươn tay ra sau lưng Deshuran.

'A.'

Một kẻ thù mà hắn đã tạm thời quên lãng do sức mạnh khủng khiếp kia.
Choi Han giơ tay lên.

BỐP!

Và rồi đánh vào sau đầu Deshuran.

"HỘCC!"

Deshuran không thể kìm được mà hét lên trước cuộc tấn công bất ngờ.
Thế rồi đôi mắt hắn càng mở to hơn trước những lời mình nghe thấy.

"Chỉ một đòn thì chưa bất tỉnh được nhỉ."

Choi Han điềm tĩnh nói và giật lấy thứ trong tay Tử tước Deshuran.

Chwiiiik—-

Chỉ trong chốc lát, hơi nước bốc lên và tay Choi Han bị bỏng, thế nhưng Choi Han vẫn thản nhiên.

"Chắc cái này đủ nặng đấy."

Với những lời đó, Deshuran nhìn vào vật bị cướp đi từ tay mình.
Đó là một cuốn sách.
Cuốn sách mà hắn luôn mang theo bên người.
Cuốn sách đó đã làm bỏng tay Choi Han.
Choi Han không quan tâm.
Mà chỉ,

BỐPPPP!

Vung nó.
Ngay lập tức, Choi Han dùng cuốn sách một lần nữa đánh vào gáy Deshuran, kẻ đang không thể giữ được tỉnh táo sau khi bị đánh vào sau đầu.

Bịch.

Tử tước Deshuran ngã xuống đất.

Bộp.

Choi Han buông cuốn sách ra.
Cuốn sách dày lăn tròn trên mặt đất.

"......."

Choi Han và Cale chạm mắt.

"Thuốc đây!"

Khi Raon vội vàng mang lọ thuốc đến cho Choi Han, Choi Han mỉm cười dịu dàng.
Và rồi nói với Cale.

"Tôi đã trấn áp kẻ địch rồi ạ."

Ờ, ừm.
Cale suy nghĩ một lúc rồi mở miệng.

"Làm tốt lắm!"

Đúng thế. Choi Han của chúng ta là tuyệt nhất!
Cale giơ ngón tay cái lên.

"Quá đỉnh!"

Raon mỉm cười rạng rỡ và đồng ý.

"Đúng thế! Đánh vào sau gáy chính là điều ngầu và vĩ đại nhất!"

Khi năng lượng của Cale vẫn đang bao trùm quân đội Ma vương và ngôi làng, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Cale, Choi Han, và Raon.

***

Bộp. Bộp.
Tử tước Deshuran mở mắt ra.
Và lần nữa nhìn thấy.
Choi Han đang vỗ vào má hắn.

"!"

Deshuran bị điều này làm cho kinh ngạc và muốn mở miệng, thế nhưng thân thể hắn lại bị khống chế chặt chẽ.

"Ứp, Ứp!"

Tử tước Deshuran không thể nói được gì.
Choi Han nhìn hắn chằm chằm rồi đứng dậy và nói.

"Mời cô."
"Vâng. Tôi sẽ kiểm tra cẩn thận."

Mary trả lời bằng giọng máy móc.
Choi Han chợt nhớ đến chuyện Mary đã đưa Clopeh Sekka đi và biến mất vào vài ngày trước. Ngoài ra, anh còn nhớ lại cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Mary và Clopeh, khi mà cô ấy đặt quả bom Mana chết vào cơ thể của Clopeh Sekka.

"......."

Choi Han thoáng dừng lại, nhưng rồi nhanh chóng rời khỏi nhà tù được dựng tạm lên này.
Chỉ còn lại Tử tước Deshuran và Mary ở trong nhà tù mà thôi.

"Cale-nim."

Choi Han sau đó đi đến nhà của trưởng làng và đến gần Cale, người đang ngồi như thể mình là trưởng làng vậy.

"......."

Aurora nhìn hai người họ với đôi mắt đờ đẫn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top