Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 349: Mấy người này đang làm cái quái gì vậy? (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cale nói cho các thú nhân biết về tình hình hiện tại.
Vì mải nói chuyện với Thần Chết, nên anh không biết liệu các thú nhân đã nghe hết mọi thứ hay chưa.

"Các vị hiểu lời tôi nói chứ?"

Cale nói một cách khá thân thiện.

'Dù sao thì chúng ta sẽ phải hợp tác với họ một thời gian. Không cần mài sắc lưỡi dao thù địch làm gì.'

Con Sói Xanh.
Cho đến khi vị Thần này khôi phục được Thần Tính của mình, Cale và Lock sẽ phải tiếp tục giao lưu với các thú nhân  Apitoyu.

"......."
"......."

Và các thú nhân đang lắng nghe Cale với khuôn mặt đờ đẫn.

'Mấy người này chắc là hiểu hết rồi nhỉ?'

Cale nghi ngờ nhìn Bạch Xà Wisha.

"!"

Khi Wisha giật mình vào khoảnh khắc ánh mắt họ giao nhau, Cale nhẹ nhàng hỏi.
Trước đó anh đã cảnh cáo họ rồi, bây giờ không phải nên đưa cho họ một củ cà rốt sao?

(Theo tui tìm hiểu thì đây là một cách nói lóng, có nghĩa là 'cho ai đó bậc thang để đi xuống, cho ai đó cơ hội' á)

"Wisha-nim. Ngài hiểu điều tôi nói chứ?"
"A, vâng, vâng!"

Wisha nhanh chóng đáp lại câu hỏi đi cùng với nụ cười dịu dàng ấy.
Cale cũng nhìn các thành viên khác của ban chiến lược.
Bọn họ vội vã gật đầu.
Cale mỉm cười vui vẻ trước khung cảnh đó.

"Tôi rất vui vì cuộc trò chuyện của chúng ta đã diễn ra tốt đẹp."

Anh nói ra cảm xúc chân thành của mình.

"Tôi cần phải nói chuyện với Thần Chết thêm chút nữa. Các vị có thể tránh đi một lát được không ạ?"
"Vâng, vâng!"

Bắt đầu từ Wisha, các thành viên ban chiến lược nhanh chóng đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.
Bọn họ vội vã rời khỏi phòng họp.

Kéttt, Rầm.

Cánh cửa phòng họp đóng lại, các thú nhân đã ra ngoài đều không thể mở miệng.
Bọn họ đứng ngoài cửa và nhìn nhau một lúc.

Ực.

Họ nuốt nước bọt với bờ môi khô khốc.
Thế rồi nhìn nhau với đủ loại biểu cảm, sau đó liếc nhìn cánh cửa đang đóng và vội vàng quay đầu lại.

Nói 'Này. Này.' với Thần Chết.
Định đánh cắp Thần Vật của Thần Hỗn Loạn.
Và tạo ra Thần Vật mới có Thuộc Tính 'Hư Vô' thông qua giao dịch với ai đó?

Dẫu biết phải cẩn trọng với kẻ mạnh, thế nhưng.
Khi phải đối diện với một kẻ không những mạnh mà còn quyền lực, có hậu thuẫn và thông thái, thì cảm xúc khi ấy còn vượt qua cả cẩn trọng và sợ hãi.

Wisha mở miệng.

"...Nếu muốn sống sót-"

Cô nhớ lại những gì Cale đã nói.
Rằng Lock không chỉ là thú nhân mà còn là gia đình của ngài ấy.

'Tôi rất vui vì cuộc trò chuyện của chúng ta đã diễn ra tốt đẹp.'

Ngài ấy nói rằng thấy rất vui vì cuộc trò chuyện với họ, những người đã phải nín thở trả lời, đã diễn ra tốt đẹp.

Wisha cảnh báo phe cánh luôn đối đầu với mình trong ban chiến lược.
Rằng nếu muốn sống sót.

"Thì hãy lắng nghe thật cẩn thận."

Hãy lắng nghe lời nói của Cale thật cẩn thận.
Cô không nói điều này chỉ bởi vì sợ hãi.

"Các vị đây, có đủ tự tin để đối mặt với sự thù hận của người liên quan đến Thần Linh không? Các vị có thể chiến đấu chống lại Thần Linh không? Các vị có muốn như thế không?"

Không có ai trả lời.

"Nếu muốn, thì cứ ôm lấy cái tự trọng đó đi."

Wisha để lại lời đó và rời đi đầu tiên.
Cale nói rằng sẽ sớm đưa ra một số chỉ thị, vậy nên cô phải đi chuẩn bị cho điều này.

"......."
"......."

Những người còn lại cũng lần lượt bước đi.
Những bước chân nặng nề nhưng nhẹ nhàng.
Thật kỳ lạ làm sao.

***

Và những người còn lại trong phòng họp là Eruhaben, Lock, và Raon. Cùng với Cale.
Hội trường rộng lớn của Rồng Đệ Nhất Tinh Tú Ryan có những chiếc ghế thực sự rất mềm mại.

Soạtt.

Cale ngồi trên ghế và ngả người ra sau hết mức có thể, thế rồi nhìn xuống chiếc gương và nói.

"Ông biết rằng tôi vừa từ Ma Giới về chứ?"
<Ừ. Biết. Chuyện gì đã xảy ra thế?>
"Tôi đoán ông chưa nhận được liên lạc từ Choi Jung-soo nhỉ?"
<Ừ. Chưa.>

Cale gật đầu rồi mở miệng.

"Tôi đã tạo ra một giáo đoàn Thần Hỗn Loạn ở Ma Giới."
<.......>

Chiếc gương im lặng một lúc.
Nhưng ngay sau đó bắt đầu rung chuyển dữ dội.

<Cái gì?>
<Chuyện hoang đường gì đây?>
<Cậu lại làm cái quái gì ở đó thế hả?>

Im lặng nhìn những tin nhắn tuôn trào như thác, Cale thốt ra thêm một câu.

"Nói thêm, tên của tổ chức ấy là 'Arm'."
<.......>

Chiếc gương im lặng rồi lại rung lên lần nữa.

<Cái tên đó có ích phết.>

Cười.
Cale thoáng bật cười và tiếp tục.

"Tổ chức này sẽ chia rẽ ba thế lực: Thần Hỗn Loạn, Thợ Săn, và Ma Vương hiện tại."
<Ừm.>

Thần Chết lập tức hiểu ra.

<Này. Nhưng mà.>

Tuy nhiên, phản ứng của Thần Chết có gì đó rất bí hiểm.

"Sao?"
<Ta chỉ nói điều này vì lo lắng cho cậu thôi đấy nhé.>
"Ờ."

Uung.
Chiếc gương thận trọng rung lên.

<...Cậu sẽ không chiến đấu với Ma Vương đâu, đúng không?>

Và Cale nhăn mặt.

"Nói nhảm gì đấy?"

Sao tôi lại chiến đấu với Ma Vương?
Tôi đâu có bị điên đâu?
Có chiến thì cũng là Ma Vương vs Người Hoà Giải chứ!
Sao tôi lại phải can thiệp vào việc của Ma Giới làm gì?
Khi khuôn mặt Cale càng lúc càng trở nên hung dữ.

Uuung, Uung! Uung!

Chiếc gương không ngừng rung lên một cách gấp gáp.

<Khoan, này, này! Đừng giận mà! Nghe đã nào!>
<Nếu cậu không muốn chiến đấu với Ma Vương, thì để ta cho cậu một lời khuyên!>

Cơ mặt Cale hơi giãn ra, và anh hỏi bằng giọng điệu cục súc.

"Lời khuyên gì?"

Ông thử thốt ra một lời khuyên nhảm nhí xem.
Ánh mắt Cale vẫn dữ tợn.

<Cậu biết rằng không có nhiều Giáo Hội Thần Linh trong Ma Giới đúng chứ?>
"Biết."

Ngoại trừ một số Giáo Hội, bao gồm Thần Chiến Tranh, không có nhiều Giáo Hội của Thần Linh.

<Đó là bởi vì bọn họ đang chờ đợi 'Ma Thần'.>

Ma Thần.
Vào ngày nọ, khi Cale đến Endable để đối phó với White Star.
Anh đã từng nhìn thấy một bức tượng điêu khắc có vẻ là tượng Ma Thần.

"...Không có Ma Thần sao?"
<Ừ. Không có. Tuy nhiên, bọn họ đang chờ đợi ngày Ma Thần xuất hiện.>
"Rồi sao?"
<Các Ma nhân cho rằng ứng cử viên có khả năng cao nhất cho vị trí Ma Thần chính là 'Ma Vương'.>

A.
Một tiếng cảm thán khẽ phát ra từ miệng Cale.

<Có thể nói đó là một xã hội trọng tín ngưỡng.>
<Đó là lý do bọn họ đối xử với Ma Vương như một Ma Thần dự bị vậy. Và cho đến giờ Ma Vương luôn là kẻ mạnh nhất. Vì vậy, việc 'ai' là Ma Vương không quan trọng. Bọn họ chỉ coi người ở vị trí 'Ma Vương' như một vị Thần dự bị thôi.>

Ma Giới.
Cale nghĩ rằng nơi này và 'Ma Giáo' có nhiều điểm tương đồng.

<Dù sao đi nữa, việc thành lập một giáo đoàn Thần Hỗn Loạn ở đó. Có lẽ sẽ trở thành mối uy hiếp đối với quyền lực của Ma Vương.>
<Đó là nguyên nhân mà Thần Chiến Tranh và các Giáo Hội khác không thể bành trướng trong Ma Giới và phải hoạt động một cách thấp thỏm.>

Hm.
Cale thoáng chìm trong suy nghĩ.

<Cậu biết ta đang lo lắng điều gì đúng chứ?>
<Ly gián cũng tốt, thế nhưng nếu bị phát hiện là kẻ đứng sau màn thì cậu có thể sẽ rơi vào tình huống rất phức tạp.>
<Và tên khốn Ma Vương kia, có cái đầu khá thông minh. Nếu như các Ma Vương trước đây chỉ chú trọng vào năng lực chiến đấu, thì tên Ma Vương này lại mạnh về trí lực còn mảng chiến đấu thì khá yếu.>

Cale lắc đầu như thể đã suy nghĩ xong, thế rồi mở miệng.

"Chỉ cần không bị phát hiện là được. Cho dù có bị phát hiện thì chỉ cần không đến Ma Giới thôi mà?"
<Hả?>
"Không dễ để Ma Vương giáng thế đúng chứ? Ngay cả các vị Thần cũng không thể tuỳ ý hạ phàm được."
<Đ,đúng vậy?>
"Đấy. Thế thôi."

Cale nói với giọng điệu chắc nịch.

"Tôi sẽ chỉ giải quyết vấn đề Thợ Săn và rồi trở về lãnh địa để sống trong im lặng. Tôi sẽ nghỉ ngơi. Bất luận thế nào đi nữa."
<.......>
"Vì vậy, không cần phải dính dáng đến Ma Giới làm gì."
<...Ồ...Được rồi...>

Khi thấy Thần Chết có vẻ như đã hiểu, Cale thoải mái chuyển chủ đề.

"Biết Hang ổ của Chúa Tể Rồng Neo chứ? Ở đó có một cánh cổng kết nối với thực tế ảo."

Phía Cale đang tiến hành nghiên cứu để lắp đặt cánh cổng như vậy ở Lâu Đài Đen và những nơi khác.

"Giúp tôi chuyện này đi."

Vì là Thần Chết - kẻ tạo ra những cánh cổng kết nối các chiều không gian, cho nên nếu hắn giúp đỡ thì công việc của Chúa Tể Sherit sẽ diễn ra nhanh chóng.

<Có lẽ ta sẽ khó mà tiếp cận được thực tế ảo bởi vì ta không có 'mắt' ở đó. Trước tiên cứ tìm cách đã.>
<...Nhưng mà ta có hơi bận...thực sự đấy.......>

Thần Chết đã làm việc 73 tiếng đồng hồ.

"A."

Cale cảm thấy buồn.

"Cố lên."

Và nói thêm.

"Khi nào rảnh thì giúp tôi."

Dù thế nào thì cũng phải để tâm đến công việc của chúng ta chứ.
Mặc dù cảm thấy tội nghiệp cho Thần Chết nhưng Cale vẫn nói những gì cần nói.

<...Được rồi.......>

Thần Chết để lại một tin nhắn yếu ớt và biến mất.

"Hm."

Cale suy nghĩ một lúc.
Eruhaben đến gần anh và mở miệng.

"Với sự cố Con Sói Xanh, việc quay trở lại Roan ngay có vẻ hơi khó khăn nhỉ?"

Đúng là như vậy.
Thợ săn Tử Huyết - Vấn đề lớn nhất ở Apitoyu đã được giải quyết, thế nhưng Cale sẽ phải ở đây lâu hơn.
Lý do lớn nhất, trên hết là-

"Không có phương pháp nào tốt hơn Hang ổ của Neo cả."
"Đúng vậy."

Như Eruhaben đã nói, Hang ổ của Neo chính là lý do lớn nhất khiến cho anh ở lại Apitoyu.
Mặc dù Sherit, Rosalyn và những người khác cho biết họ sẽ tạo ra một cánh cổng kết nối trong Lâu Đài Đen.

'Không dễ chút nào.'

Sẽ cần thêm một chút thời gian.
Tất nhiên, anh không nghĩ đây là điều bất khả thi.
Không lý nào mà Sherit lại không thể làm được điều Neo đã làm cả.
Tuy nhiên, có lẽ họ sẽ cần phải nghiên cứu kĩ về mối liên hệ giữa thực tế ảo và hiện thực.

"Tất nhiên, chúng ta có thể đi đến Địa Cầu thứ 3 - nơi có gia tộc Vô Sắc Huyết, và tiến vào thực tế ảo."

Eruhaben lắc đầu.

"Nhưng Hang ổ của Neo đem lại lợi ích lớn hơn."
"Đúng vậy."

Cale nói thêm.

"Và Hoàng Thế Tử điện hạ đã nói thế này ạ. Anroman. Cái tên đó, dường như có âm mưu riêng."
"À. Là người giúp đỡ của chúng ta đúng không?"

Anroman.
Tổng thống của Roan thuộc Địa Cầu thứ 3.
Đồng thời là con trai của cặp vợ chồng đã sáng lập ra trò chơi thực tế ảo - từng là nền tảng của trò chơi 'Hãy nuôi dưỡng nên vị Thần Tuyệt Đối quý giá của riêng bạn!', và đứng đầu bảng xếp hạng trò chơi ấy.
Sự giúp đỡ của anh ta chắc chắn sẽ giúp ích rất nhiều trong việc đối phó với Vô Sắc Huyết.

'Vì không thể tin anh ta.'

Nên nhóm Cale cần một phương thức tiếp cận Vô Sắc Huyết khác mà không phải thông qua anh chàng đó.

'Phải giữ bí mật nữa.'

Cale và Alberu đã không nói cho Anroman biết về tình trạng của Cale, kẻ thống trị Tà Vực thứ 3 và thứ 7, cũng như về nhiệm vụ Anh Hùng của Alberu.

(Khu vực Tà ác -> Tà Vực cho gọn nha)

"Hmm."

Cale lại lấy gương ra và viết tin nhắn.

***

Paaat-

Alberu Crossman mở mắt ra với ánh sáng rực rỡ và nhìn xung quanh.
Alberu, người đã đăng nhập trong khi tránh ánh mắt của Anroman, xác nhận rằng chỉ có mình mình ở đây và bước đi.

"Sắp điên mất thôi."

Anh ta bực mình lẩm bẩm bằng giọng điệu trầm thấp.
Với biểu cảm trông như sắp vỡ đầu đến nơi.
Thế nhưng trên môi anh lại nở một nụ cười bí hiểm.

Sáng sớm theo giờ Địa Cầu thứ 3.
Alberu đã đăng nhập vào trò chơi khi Anroman đang ngủ.
Anh nhớ lại tin nhắn mình nhận được lúc sáng sớm.

<Có lẽ tôi chưa thể quay lại Roan ngay được đâu ạ.>
<Tôi sẽ gặp ngài trong trò chơi, thưa Điện Hạ.>

"Dám, gọi Hoàng Thế Tử đến ư?"

Khóe miệng đang khẽ nhếch của Alberu càng lúc càng run lên.
Không thể khác được.

<Tôi sẽ đợi ngài. -Cale Henituse>

Một khung cảnh khác xa với hiện thực mà chúng ta quen thuộc. Trò chơi.
Trước mặt anh ấy là một cánh cổng với tấm biển mềm mại đem lại cảm giác có chút phi thực tế.

<Xứ sở thần tiên của ảo mộng hạnh phúc>

Những cái cây trông như kẹo bông gòn, những bông hoa làm bằng kẹo.
Tuy nhiên, không gian lạ lẫm này lại có bầu không khí ớn lạnh đến kỳ lạ.

Một khi bước qua cánh cổng kia, Alberu sẽ được chào đón bởi một khung cảnh kỳ lạ như trong truyện cổ tích.

'Ưm.'

Tấm biển treo ở cổng bị nứt, với một vài chữ bị xóa.
Đặc biệt, có một vết nứt ở trên chữ 'ảo mộng'-
Vết nứt sâu hoắm-

<Xứ sở thần tiên của hoang tưởng hạnh phúc>

Đọc như vậy mới đúng.

(Giải thích:

Câu trên tấm biển (nếu không có vết nứt) là:
<즐거운 환상 동화 나라>
Tạm dịch: <Xứ sở thần tiên của ảo mộng hạnh phúc>

환상: ảo ảnh, ảo mộng.
Nếu thêm một dấu gạch ngang (vết nứt) trên từ thì sẽ thành từ .
Khi đó, 환상 -> 환장: hoang tưởng, bóng ma.

Vậy câu trên tấm biển (với vết nứt) đã trở thành:
<즐거운 환장 동화 나라>
Tạm dịch: <Xứ sở thần tiên của hoang tưởng hạnh phúc> )

"...Ha."

Alberu thở dài và bước đi.
Vị Anh Hùng không chút do dự bước vào Tà Vực thứ 7.
Sau khi trở thành người chơi, Alberu có thể xem bảng thông báo cộng đồng được kết nối với trò chơi.

<Nơi tuyệt đối không nên đến!>
<Nơi đó chính là 8 Tà Vực.
Sau khi bước vào một trong 8 Tà Vực, bạn sẽ chết rồi được dịch chuyển ra ngoài.
Bạn có thể sẽ chết trước khi gặp được Boss trung cấp, hoặc nếu là người chơi xếp hạng thì may ra bạn sẽ được đối đầu với một hoặc hai Boss trung cấp. Người chơi chúng ta chưa bao giờ chạm được đến Boss cuối của 8 Tà Vực.>

Bên dưới là phần mô tả của Field.

<Địa ngục Tà Vực thứ 7. Đó là một xứ sở thần tiên điên rồ. Tất cả mọi thứ đều điên loạn.>
<Thực sự, đám Mob ở đó điên hết cả rồi.>
<Ngay cả NPC cũng như bị hỏng đầu vậy.>
<Vì nghĩ mình sẽ phát điên cho nên tôi đã ra ngoài ngay lập tức.>

Alberu, không hiểu thế quái nào mình lại ở đây, hướng đến xứ sở thần tiên điên rồ của Tà Vực thứ 7 - nơi bị cho là tuyệt đối không nên đến và ngày càng có ít người chơi tiếp cận.

"!"

Và rồi anh dừng lại.
Phía dưới tấm biển-

'Gấu?'

Có một con gấu đang đợi anh ấy.

"......!"

Lời mô tả về con gấu xuất hiện ở phía trên.

[Boss cuối. Dark Bear Tàn Bạo]

Boss cuối?
Alberu dừng bước.
Và con gấu nhìn anh.
Con gấu mở miệng.

"Ưm. Quả nhiên rất ấn tượng."

Sau đó cẩn thận hỏi.

"Ngài có phải là Alberu Crossman-nim không ạ?"

Alberu gật đầu.
Thế rồi con gấu cười rạng rỡ.

Vụt!

Và nói lời chào với tư thế cúi 90 độ.

"Hân hạnh được gặp ngài! Lời đầu tiên, cho phép tôi được thể hiện sự vinh hạnh của mình khi được diện kiến ngài ạ! Tôi là Boss cuối Dark Bear Tàn Bạo - đầy tớ của kẻ khủng khiếp nhất trong những kẻ khủng khiếp! Thật vinh dự cho tôi khi được gặp mặt ngài như thế này! TÔI SẼ CỐ GẮNG HẾT SỨC ĐỂ PHỤC VỤ NGÀI ẠAA!"

Tiếng hét tràn đầy khí thế vang lên từ lối vào xứ sở thần tiên.
Alberu Crossman ngơ ngác nhìn điều này, thế rồi ngẩng đầu lên.
Bầu trời vẫn trong xanh.

"...Điên mất thôi."

Con gấu thậm chí còn không nghe thấy lời anh nói, nó ngẩng đầu lên và thận trọng hỏi.

"Dạ?"

Và Alberu nhìn con gấu.
Điều con gấu bông nhìn thấy, là một mỹ nam mỉm cười rạng rỡ giống như vị hoàng tử trong truyện cổ tích vậy.

"Không có gì đâu."

Vị ấy thực sự nói chuyện giống như hoàng tử.

"Ngươi ở đây thế này, hẳn là do yêu cầu của Cale Henituse phải không? Dẫn đường cho ta."

Trước sự tao nhã tràn ngập trong từng lời nói, hành động, và cử chỉ của vị ấy, con gấu lại cúi lưng 90 độ và hét lên.

"TÔI SẼ ĐƯA NGÀI ĐẾN ĐÓ THẬT NHANH CHÓNG, CHÍNH XÁC, VÀ AN TOÀN ẠAAA!"

Haha.
Alberu chỉ cười.
Một nụ cười thật tươi sáng.

***

Và Hoàng Thế Tử Alberu đã gặp lại Cale Henituse lần đầu tiên sau một thời gian dài.

"Ôi, thưa Hoàng Thế Tử điện hạ. Lâu lắm rồi tôi mới có vinh dự được diện kiến ngài."

Tà Vực thứ 7.
Tại Hang ổ của Chúa Tể Rồng Neo.
Cale ngồi trên ngai vàng và nhẹ nhàng vẫy tay với Alberu.

"Haha-"

Và Alberu nở nụ cười tươi sáng.

"......."

Cale nhanh chóng bước xuống khỏi ngai vàng.

"Con người! Hoàng Thế Tử cười đáng sợ quá đi!"

Không có lời hồi đáp nào dành cho câu nói của Raon cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top