Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 357: Trò chơi khủng khiếp nhất (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Con người, ta phải tiếp tục tàng hình à?
"Ờ."

Trong khi Cale nhìn vào không trung và trả lời, On và Hong nhanh chóng nhảy lên hai bức tường bên cạnh.
Lạch cạch.
Khi quả trứng trong vòng tay Cale rung lên, anh vỗ nhẹ để nó trật tự.

"......."

Quả trứng, Rồng Hỗn Huyết sống lâu thứ hai chỉ sau Eruhaben, trở nên im lặng.
Một chiếc địu in hình hoa, và không chỉ vậy-

'Giữ ấm là điều rất quan trọng để ấp trứng! Ở Tây Đế Quốc đang là mùa thu se lạnh ạ!'

Quả trứng đang được bọc trong một tấm vải in hình hoa.
Cale nhìn nó rồi lại nhìn lên không trung lần nữa.

- Con người, con người.

Raon lại lên tiếng.

- Sao chỉ có mình ta tàng hình vậy?

Cale nhẹ nhàng trả lời.

"Vì nhóc rất mạnh nên không thể lộ diện được."
- !

Sự im lặng bao trùm.

- Ehem, Ehem!

Raon khịt mũi.

- Thiệt tình, thì ra là vậy sao! Vì là một con Rồng vĩ đại, nên ta sẽ ẩn mình một thời gian!

Raon chấp nhận một cách qua loa.
Cale bình thản bước đi.

Bộp bộp bộp-
Bộp bộp-

On và Hong theo sau Cale ở hai bên như những hiệp sĩ.

Tây Đế Quốc Breeze.
Đây là một trong 3 cường quốc của New World, và là một trong hai Đế Quốc duy nhất trên lục địa.

- Con người, ngươi nói là sẽ đến nhà trọ trước phải không?

3 cường quốc.
Đế Quốc Rhenti phương Đông, vùng đất hiệp sĩ.
Đế Quốc Breeze phương Tây, vùng đất nghệ thuật.
Lan Quốc phương Bắc, vùng đất tu hành.

'Nghệ thuật?'

Phản ứng của Rosalyn khi nghe về 3 cường quốc hiện lên trong đầu anh.
Cô ấy tập trung vào cụm từ 'nghệ thuật' và nói sau một lúc ngẫm nghĩ.

'Có lẽ đây là đất nước mạnh nhất.'

Cale không phủ nhận điều đó.

'Thưa ngài khủng khiếp nhất! Tôi xin được giải thích về Breeze ạ!'

Dark Bear Tàn Bạo truyền đạt thông tin về Breeze cho Cale.

'Mọi nghệ thuật của New World đều khởi nguồn từ Breeze!'

Đế Quốc Breeze hội tụ nhiều lĩnh vực nghệ thuật khác nhau, từ âm nhạc cho đến văn học.
Tất cả người dân không trừ một ai, từ quý tộc đến thường dân. Mọi tầng lớp đều phát triển nền văn hóa độc đáo của riêng mình, và người dân Đế Quốc rất tự hào về nền văn hóa nghệ thuật của đất nước họ.
Đây là nơi mà giới quý tộc không tiếc lòng đầu tư mạnh mẽ, tất nhiên là ở mức độ nhất định, để bảo vệ nghệ thuật của mọi người dân.

Anroman đã nói thế này.

'Ở Breeze có rất nhiều nghệ sĩ ngoài hiện thực.'

Lý do rất đơn giản.

'Breeze cũng tôn trọng nghệ thuật của 'người ngoài', tức người chơi. Phải nói là đối xử rất tốt mới đúng.'

Breeze là một đất nước cởi mở như vậy đấy.
Vậy liệu họ có yếu không?

'Văn hóa được thống trị bởi Breeze.'

Có nhiều tin đồn rằng, tầng lớp thượng lưu của các nước khác đang cố gắng bắt kịp nền văn hóa của quý tộc Breeze.
Anroman đã nói.

'Văn hóa đã trở thành tiền bạc.'

Breeze còn giàu có hơn cả Hiệp hội Thương nhân, và là cường quốc 'trung gian' giữa kẻ mạnh và kẻ yếu.
Anroman lại nói thêm.

'Tiền cũng có thể tạo ra sức mạnh.'

Đế Quốc Breeze đã đầu tư đáng kể vào 'sức mạnh' để bảo vệ nền văn hóa của mình.

"Thật độc đáo-"

Càng rời khỏi con hẻm và tiến đến khu trung tâm, khung cảnh độc đáo của Ane - thủ đô Đế Quốc Breeze, càng hiện ra trước mắt Cale.
Các studio nghệ thuật, nhạc viện, và các tòa nhà thuộc Bang hội Nghệ sĩ xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Ngoài ra, những nét đẹp cá tính khác nhau trên khắp các con phố cũng thu hút sự chú ý của anh.
Dù là hào nhoáng, thanh lịch, hay năng động.
Tất cả đều rất độc đáo.

'Đây là khu vực diễn ra nhiều nhiệm vụ nhất.'

Breeze được người chơi gọi là kho nhiệm vụ, do sự độc đáo và tần suất xảy ra biến cố của nơi này.

Nyaaaong!

On vỗ một cái vào chân Cale.
Ánh mắt Cale hướng về phía On đang chỉ.

- Con người!

Raon ngạc nhiên nói.

- Có nhiều đền thờ quá!

Tôn giáo là sự tồn tại không thể tách rời khỏi Văn hóa.
Breeze chấp nhận mọi tôn giáo.
Vì vậy, đền thờ của tất cả các tôn giáo đều tập trung tại thủ đô Ane.

'Dù vậy, thủ đô không hề hỗn loạn. Điều đó nghĩa là sức mạnh của Breeze hoàn toàn xứng đáng với cái danh một trong 3 cường quốc.'

Cale đồng cảm sâu sắc với đánh giá của Anroman.

- Con người, Điện thờ Thần Hạnh Phúc kìa! Kế bên là Điện thờ Thần Sung Túc- Ô, Ô!

Raon chấn động.
Cale cũng khựng lại.

Nyaaaong!
Nyaaong!

On và Hong bám lấy Cale.

"Ê cái tên bụng phệ(*) kia! Đây là lãnh thổ Điện thờ Thần Hạnh Phúc vĩ đại của bọn ta! Dẹp cái đống lúa mì đó đi!"
"Sủa gì đấy hả, bọn khốn cười ngu ngu suốt ngày này! Bọn ta giàu quá nên có nhiều đồ, để dây sang chỗ mấy người tí thôi mà cũng phải làm ầm lên thế à? Hạnh Phúc cái quần què, Thần của mấy người có vẻ hẹp hòi quá nhỉ?"
"Gì cơ? Cái bọn chỉ biết há miệng chờ sung này!"
"Gì cơ? Bọn khốn!"

(bụng phệ: từ lóng của 'được no đủ')

Linh mục cấp thấp của Điện thờ Thần Sung Túc lao đến với cơ thể to lớn của mình. Linh mục cấp thấp của Điện thờ Thần Hạnh Phúc nhanh chóng né thân hình khổng lồ đó và vung nắm đấm về phía linh mục Sung Túc.

- Ờ, ừm.

Super Rock vô thức lẩm bẩm.

- Để thế có được không?

Ừ ha.
Khi Cale đang ngơ ngác nhìn, có người đi ngang qua anh.
Đó là người chơi.

"Ô! Này, chắc sẽ có nhiệm vụ xuất hiện đấy! Đi thôi!"
"Tôi phải nhận nhiệm vụ bên phía Sung Túc mới được!"

Các người chơi hào hứng chạy đến vì nghĩ rằng có thể sẽ có nhiệm vụ xuất hiện.

Bbiriri-Ririri—Bbirir—

Được truyền cảm hứng từ cảnh tượng đó, một nhạc sĩ đường phố vừa quan sát vừa thổi sáo.
Và các nghệ sĩ đường phố thản nhiên phớt lờ cuộc chiến ấy.

- Thế này cũng được ư?

Khi Super Rock nói thêm lần nữa.

- Sao? Có vấn đề gì à?

Nữ tu sĩ háu ăn.

- Càng chiến đấu thì càng mạnh thôi.

Sky-eating Water bình thản nói.

- Thì ra là vậy.

Super Rock đã hiểu.
Hai người còn lại, một người là nữ tu sĩ, một người từng là Nước Phán Xét dưới quyền Thần Chiến Tranh. Đương nhiên là vừa nhìn đã hiểu.

- ...Con người.

Raon lặng lẽ nói.

- Ở đây lạ thật.

Đúng. Kỳ lạ quá.
Không hiểu sao cảm thấy mệt mỏi, Cale đi đến quán trọ mà Dark Bear đã chỉ.

Lạch cạch.

Cale bước vào quán trọ và bình thản nói với ông chủ.

"Cho tôi một phòng ạ. Phòng tầm trung thôi là được. Có lẽ tôi sẽ ở lại khoảng 3 ngày."
"Vâng! Nhóc con này sẽ dẫn đường cho ngài!"

Ông chủ tử tế giải thích cho Cale với nụ cười rạng rỡ. Và rồi một cô nhóc đến bên cạnh Cale. Đó là đứa trẻ chịu trách nhiệm dẫn đường.

"Em sẽ dẫn đường ạ!"

Theo sự hướng dẫn của cô bé, Cale đi lên cầu thang.
Tầng 1 là quán ăn.
Phía trên là quán trọ bình thường với toàn bộ đều là phòng nghỉ.

"Đây là lần đầu tiên anh đến thủ đô của Breeze ạ?"

Cale nhẹ nhàng mỉm cười và gật đầu trước lời nói thân thiện của cô bé.

"Ừ. Là lần đầu tiên."

Có vẻ cô bé này là con gái của chủ quán trọ.

"Thì ra là vậy! Đây quả là một nơi tuyệt đẹp nhưng hơi náo nhiệt phải không ạ?"
"Haha, anh cũng thấy vậy."

Cô bé liếc nhìn xung quanh Cale.

"Có phải anh là Thuần Thú Sư không ạ?"

Nyaaaong!
Hong ngẩng cao đầu bước đi ngạo nghễ.
Trước câu hỏi về việc có phải là Thuần Thú Sư hay không, Cale mỉm cười bí hiểm.

"Chà."

On chậm rãi bước đến cạnh cô bé, nhẹ nhàng nằm lên chân bé rồi lại rời đi.

"Wa!"

Cô bé rất kinh ngạc.
Bộ lông mềm mại và đôi mắt sáng lấp lánh.
On và Hong là những con mèo khá kiêu ngạo nhưng xinh đẹp.

"Đến đây."

Theo tiếng gọi của Cale, On và Hong đi đến bên cạnh anh.
Cô bé cảm thán trong khi mở cửa phòng và đưa chìa khóa cho Cale.

"Đây là lần đầu tiên em gặp Thuần Thú Sư đấy! Anh đỉnh quá đi!"

Cale nhẹ nhàng mỉm cười khi cô nhóc nói với khuôn mặt rạng rỡ.

"Được các bé động vật đi theo chứng tỏ anh là người tốt! Em rất vui vì có một người tốt đến thăm nhà trọ của chúng em! Chúc anh có thật nhiều kỷ niệm đẹp trong thời gian ở lại đây ạ!"

À!
Thế rồi cô nhóc nhìn quanh.
Và thì thầm một cách cẩn thận.

"Ừm, có rất nhiều người lạ ở lại nhà trọ của chúng em. Hầu hết họ đều là người tốt, nhưng mà mấy ngày nay, anh biết chứ?"
"Ý em là sao?"

Cale hỏi như thể không biết gì.

"Anh không biết?!"

Khi cô bé kinh ngạc, Cale nói với khuôn mặt có phần ngốc nghếch.

"Ừm. Thực ra anh mới từ quê lên Seoul. Có nhiều thứ anh chưa biết lắm. Ngay cả hồi ở quê thì anh cũng chỉ toàn luyện tập trong rừng thôi."
- Ngươi nói điêu tự nhiên quá đi!

Lời nói của Raon bị phớt lờ.

"Là vậy sao. Em hiểu rồi."

Cô bé liếc nhìn bộ trang phục giản dị và vẻ ngoài như một nhà thám hiểm tân binh của Cale, thế rồi nhanh chóng đến gần anh và thì thầm.

"Mấy ngày nay hay có người lạ gây chuyện lắm. Vậy nên tốt hơn hết là phải cẩn thận. Có nhiều nhóm người đáng sợ lắm á."

Một nụ cười cô đơn nở trên môi cô bé.

"Nơi đây từng là một thành phố lãng mạn, nhưng dạo này, dường như sự lãng mạn ấy đang biến mất."

Cale lắng nghe tất cả những điều này với vẻ mặt nghiêm túc và gật đầu.

"Vậy à. Thế thông tin vừa rồi phải trả bao tiền?"

Sự im lặng bao trùm.
Đôi mắt cô bé nhìn thẳng vào Cale.
Dark Bear Tàn Bạo. Dù thế nào thì tên đó vẫn là kẻ có quan hệ rộng trong 8 Tà Vực.
Đây là quán trọ do tên đó giới thiệu.

Quán trọ được ác ma biết đến sẽ là nơi như thế nào?

Ít nhất cũng không thể là một thế giới tốt đẹp được.

"Wa, gì vậy nè?"

Cô nhóc bật cười.

"Cứ tưởng anh chỉ là một anh chàng nhà quê cool ngầu chứ."

Cô nhóc nhún vai và cười nói.

"Thông tin này là miễn phí nha. Nếu anh có thắc mắc gì thì cứ hỏi cha nhé."
"Là cha thật à?"
"Sao ạ?"

Cale cũng mỉm cười và nói với cô nhóc.

"Không phải ngài là Thủ lĩnh sao."

Nụ cười của cô nhóc biến mất.
Cale điềm tĩnh nói tiếp.

"Có hai cách để tiếp cận Lục Ác Ma. Đầu tiên là trực tiếp tiến vào địa ngục của Tà Vực thứ 6. Một cách nữa là-"

Ánh mắt của Cale hướng xuống dưới.
Cô bé không có bóng.

"Tiếp cận một trong những cái bóng bí mật của ngài ấy."

Vẻ mặt cô nhóc trở nên lạnh lẽo.
Tên của quán trọ này là 'Bóng Trăng'.
Và trên thực tế, đây là một trong những tổ chức tình báo được thành lập bởi Ác Ma bí hiểm, chủ nhân của Tà Vực thứ 6.

'Vốn dĩ, người chơi sẽ phải phát hiện rằng cô bé đó không có bóng và tiếp cận cô ấy để nhận nhiệm vụ và tiến vào Tà Vực thứ 6.'

Đó là cách mà nhiệm vụ trong trò chơi diễn ra.
Nhưng Cale không phải là người chơi.
Cô nhóc hỏi Cale.

"Ngươi thuộc thế lực nào?"

Trước lời nói đó, Cale lại mỉm cười dịu dàng.
Cale đã trở thành một NPC.
Và trước khi đến đây, Cale đã tiến hành một số thử nghiệm với con gấu.

'Thưa ngài khủng khiếp nhất. Trừ khi ngài tiết lộ danh tính của mình, người chơi và NPC nói chung sẽ không thể xác định được danh tính của ngài.'
'Tuy nhiên, vì ngài có thuộc tính của 'nơi tối' cho nên khi ngài đến một địa điểm của 'nơi sáng', phe đối lập sẽ có thể nhận ra thuộc tính của ngài.'

Và anh đã tìm ra một vài bí mật cũng như hạn chế.
Nhờ đó, Cale bây giờ có thể giả làm thân phận khác, như Thuần Thú Sư chẳng hạn.

"Ta hỏi ngươi thuộc thế lực nào?"

Cô nhóc vẫn nói với vẻ mặt nghiêm nghị.
Liếc.
Cale nhìn thấy một cái bóng từ từ đổ xuống chân cô ta.
Anh mở miệng.

"Tà Vực thứ 7."

Đồng thời, anh nhớ lại những gì con gấu đã nói.

'Thưa ngài khủng khiếp nhất! Sau Tà Vực thứ 3 và 7, Tà Vực thứ 6 có lẽ là nơi thích hợp nhất để tiếp cận! Vì sau lần điều tra vừa rồi, tôi cảm thấy Lục Ác Ma có vẻ như là một đột biến! Giống như tôi vậy!'

Tóm được đuôi của Thần Hỗn Loạn.
Tiếp cận Tà Vực thứ 6.
Cale dự định sẽ làm cả hai việc cùng một lúc.

"À. Nơi cổ tích đó sao?"

Cô bé rũ vai xuống.

"Hèn chi, ta đang nghĩ sao con mèo này lại trông ngầu như vậy. Nếu là mấy đứa nhóc trong xứ sở cổ tích thì hợp lý rồi."

Cô bé thở dài và nói.
Tuy nhiên, cái bóng vẫn đang từ từ đổ xuống ngón chân cô ta.
Đối phương vẫn nghi ngờ Cale.

"Nhưng bằng cách nào, à. Việc ngươi đi ra bằng cách nào không quan trọng."

Cô nhóc lắc đầu.

"Vì nghe nói lần này có rất nhiều kẻ từ 8 Tà Vực xuất hiện."

Một trong những thay đổi lớn của bản cập nhật 'Bước đi vĩ đại' chính là sự cập nhật quy mô lớn của 8 Tà Vực. Kết quả là, các NPC từ 8 Tà Vực đã lan rộng khắp lục địa để đưa ra nhiều nhiệm vụ khác nhau.

"Tại sao ngươi lại ra ngoài? Lại còn đến tìm ta nữa."
"Ta chỉ ghé qua đây thôi. Ta có đích đến riêng."

Cale liếc nhìn cái bóng giờ đã lớn hơn một chút.

'Thông tin cái bóng nhận được sẽ đến chỗ Ác Ma ạ.'

Nhớ lại lời của con gấu, Cale tung ra một miếng mồi.

"Đích đến của ngươi là ở đâu?"
"Điện thờ Thần Mặt Trời."
"...Gì cơ?"

Vẻ mặt cô nhóc trở nên kinh ngạc.
Bởi đó là điều mà cô chưa từng nghĩ tới.
Cale đến gần cô ta. Khi cô nhóc khựng lại, Cale nhẹ nhàng thì thầm.

"Có mấy con chuột đang lẩn trốn trong Điện thờ Thần Mặt Trời."

Tức linh mục của Thần Hỗn Loạn.
Cale nhìn xuống cái bóng đang rung động mạnh, cùng một cái bóng mới xuất hiện của cô nhóc và nói.
Những lời này sẽ được truyền tới tai Lục Ác Ma.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Lục Ác Ma thực sự là đột biến giống như Bá tước Lupe hay gấu bông, và nhận ra những điều bất thường của thế giới này?

"Lũ chuột nhắt đó đang cố gắng hủy hoại thế giới này."

Chắc chắn cô ta sẽ liên lạc với Cale hoặc Tà Vực thứ 7 bằng cách nào đó.
Cale nhẹ nhàng lẩm bẩm một câu mà không ai nghĩ sẽ được thốt ra từ miệng 8 Ác Ma, cũng không nói hãy tập hợp 8 Ác Ma lại.

"Và ta sẽ cứu thế giới này."

Cale nở nụ cười dịu dàng giống như nhà thám hiểm tân binh Alberu.

***

Đêm hôm đó.
Cale bước ra khỏi cửa phòng trọ.
Đích đến là Điện thờ Thần Mặt Trời.
Thời điểm mặt trời đi ngủ và mặt trăng thức giấc.
Đó là thời điểm hoàn hảo để ẩn náu trong Điện thờ Thần Mặt Trời.

Nyaaaong!
Nyaaong!
- Con người, sao lại mặc trang phục Arm?

Bên dưới chiếc áo choàng dài lê thê, Cale đang mặc đồng phục của Arm.
Vì lý do nào đó, mặc thứ này khiến anh có tâm trạng rất tốt.

***

Paat!

"Hm."

Và tại con hẻm nơi Cale lần đầu đến thủ đô Ane.
Có một người xuất hiện ở đó.
Người này đeo mặt nạ đen và mặc áo choàng.

"...Ngài ấy dặn mình là không được nói gì hết."

Choi Han im lặng bước đi.
Anh ta cũng đang mặc đồng phục của 'Arm'.
Xin được nói thêm, Arm bây giờ đã trở thành 'Đội cảm tử bí mật của Thần Hỗn Loạn'.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top