Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. An Hy: Chúng ta đều có thế giới riêng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi đã tự cắt phăng mái tóc dài ngay khi từ bệnh viện về nhà, khoát lên mình những bộ đồ đen rộng thùng thình. Kì lạ là lúc đó tôi không thấy sợ hãi bất cứ điều gì nữa và một mực quyết tâm chỉ làm những việc mình thích. Tôi không thích tóc dài vì vướng víu nhưng lại giữ gìn nó cẩn thận vì bố thích, tôi cũng theo ý mẹ mặc những bộ quần áo kiểu cách tươi tắn dù tôi không thấy thoải mái. Thế nhưng khi đã cắt tóc ngắn rồi, đã được mặc quần áo kiểu mình thích rồi, tôi vẫn thấy không vui. Có nhiều chuyện cũng giống như cắt tóc vậy, muốn làm nhưng không dám làm. Đến khi làm được rồi lại thấy chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Cứ tưởng một đứa như tôi sẽ sống một cuộc đời bình thường. Không nổi bật về ngoại hình, học tập cũng chỉ ở tầm khá, chẳng có tài lẻ thì đáng ra ít nhất cũng nên khỏe mạnh. Thế mà ngay cả việc đó tôi cũng không có được.

Đáp lại mấy lời hỏi thăm của lũ bạn về sức khỏe, tôi ậm ờ nói dối mình bị thiếu canxi,chúng nó cười xòa bảo hãy "ăn xương nhiều vào" và tôi cũng cười đáp lại mà thấy miệng đắng ngắt. Tôi cũng không nói với bố mẹ, cả ba người chúng tôi đều đang lo lắng những điều riêng, thế nên tốt nhất là đừng chạm vào thế giới của nhau thì hơn. Ngoài việc xin ít tiền của bố "đóng học phí" - mà thật ra là để mua thuốc thì tôi cảm thấy mình đủ lớn để hoàn toàn có thể tự lo liệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top