Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6. Lâm: Tia nắng trong mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Đó là một ngày cuối tuần, mưa cứ rả rích từ trưa mãi không dứt, bầu trời như bị đè nặng xuống bởi những cơn mưa xám xịt. Tôi cầm dù đi ra ngoài mua chút đồ cho mẹ thì thấy An Hy đang đi bộ phía bên kia đường. Cô cầm một chiếc dù màu vàng, đứng nhìn chăm chú vào chiếc hộp các-tông cũ bị vứt ở gần cột điện, hình như đó là một chú chó con. Cô ấy đứng im lặng như thể đang đắn đo rồi dùng cây dù của mình che chắn cho chiếc hộp đã gần như nát bươm vì nước mưa và bước nhanh như chạy. Nhưng bất ngờ là chỉ một lúc sau cô đã quay lại chỗ cũ, vội vã ôm chú chó nhỏ vào lòng. Tôi nheo mắt nhìn theo dáng người nhỏ nhắn của cô ung dung bước đi giữa màn mưa, trên môi còn thấp thoáng một nụ cười. Chiếc dù màu vàng rực rỡ ấy như đốm nắng chiếu sáng vào tâm hồn tôi, trở thành một điều đẹp đẽ lấp lánh.

- Tớ nghe mọi người bảo cậu bị "tụt canxi" chứ không phải "bệnh tim" , cậu không nói với mọi người, thậm chí cả bố mẹ à? - Tôi hỏi An Hy sau một tá câu "nhạt như nước ốc" khi cùng cô ngồi ở trạm chờ xe buýt.

- Tớ không có nhu cầu đó. - Cô ấy lơ đãng nhìn vào điện thoại.

- Không phải! Cậu vẫn muốn được chia sẽ và đã nói với tớ mà. Chuyện này không phải là chuyện nên giấu, đúng chứ? - Tôi cố gắng giải thích.

- Cậu quản tớ còn hơn mẹ tớ nữa đấy! Cậu là gì chứ? Không phải chỉ mới quen biết và nói chuyện vài lần sao? Đừng xen vào chuyện của tớ! - Cô nói lớn tiếng, không giấu được vẻ gay gắt.

- Tớ biết cậu là người ấm áp và biết quan tâm người khác, đừng nghĩ bản thân là người xấu! Cậu xứng đáng được yêu thương! Tớ đã thấy cậu đem chó con về hôm trời mưa và đi mua sữa cho nó nữa. Thế nên...

- Đủ rồi! - Cô nói và bước thẳng lên chiếc xe buýt vừa mới đến. Đó không phải là chuyến xe để cô ấy về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top