Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Cờ tỷ phú?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit/beta: Alicubeo.

"Cố tổng, ngài đừng nóng giận mà~ uống chút rượu hạ hoả trước nào~."

Bên tai truyền đến một giọng nói dính dớp nhão nhoét, Cố Sâm Vũ đột nhiên mở mắt. Trong nháy mắt trái tim đập trở lại, trong lồng ngực nhảy lên như từng hồi trống.

Ký ức của cậu vẫn dừng lại ở khoảnh khắc bị ô tô đâm, rũ đôi mắt còn nửa mê nửa tỉnh xuống, nhận ra môi dưới của chính mình đang chạm vào chiếc ly chứa chất lỏng màu đỏ.

"Sao vậy Cố tổng, ngài không thích sao?" Không nghe được câu trả lời, cậu trai trẻ lập tức thu hồi ly rượu, ngược lại đem mặt chính mình kề sát hơn, cậu muốn hôn lấy lòng kim chủ sộp.

Một mùi thơm kỳ quái xộc vào mũi, Cố Sâm Vũ bị kích thích đến run rẩy, theo bản năng duỗi tay đẩy người đến gần mình ra.

"A!" Cậu trai trẻ sợ hãi kêu lên một tiếng, ngã nhào lên mặt thảm dày nặng.

Cố Sâm Vũ lập tức xin lỗi: "Xin lỗi! Xin lỗi! Tôi không phải cố — Ắt xìii"

Cậu hắt hơi một cái, tầm mắt mông lung dần trở nên rõ ràng, lúc này mới phát hiện bản thân đang ở một căn phòng xa lạ.

Cố Sâm Vũ ngu người luôn rồi, cờ lờ gờ tờ? Không phải hồi nãy cậu còn ở giữa đường ư? Thế méo nào mà dịch chuyển tức thời luôn rồi?

Chẳng lẽ là do cậu còn trẻ mà lại hăng hái làm việc tốt nên sau khi chết được lên thiên đường?

Nhưng mà, không biết có phải do cậu thiếu hiểu biết không, thiên đường này lại có chút giống với khách sạn trên trái đất...?

Cậu ngẩng đầu, ánh mắt mờ mịt chuyển từ chiếc đèn treo hoa lệ đến chiếc giường kingsize siêu to khổng lồ, đồng tử đột ngột co rút lại.

Trên tấm khăn trải giường màu đen bằng tơ tằm, có một người thanh niên cao gầy mảnh khảnh đang ngồi. Cổ tay trắng nõn bị trói lại bằng một dải lụa đỏ, buộc ở đầu giường, tóc mái dài hơi che khuất đôi mắt, chỉ để lộ sống mũi và làn da gần như trong suốt.

Dường như nhận thấy ánh mắt của cậu, thanh niên từ từ ngẩng mặt lên.

Cố Sâm Vũ hít vào một ngụm khí lạnh.

Đó là một đôi mắt lung linh chấn động lòng người, như những ngôi sao sáng rực rỡ nhất điểm xuyết trên bầu trời đêm thanh tĩnh sâu thăm thẳm.

Đẹp, đây là từ đầu tiên đầu Cố Sâm Vũ bật ra. Nhưng đường nét thanh mảnh của anh chẳng thể dính với nửa chữ ẻo lả.

Chính là vẻ thiếu niên tràn đầy đẹp đẽ thanh xuân cùng một chút sắc sảo, dù tư thế bây giờ có chút khó nói, nhưng vẫn tuyệt đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.

"Cậu chơi đủ chưa?" Thanh niên bình tĩnh mở miệng.

Não Cố Sâm Vũ vẫn còn đang loading: "Hả? Chơi gì cơ?"

"Cố tổng, nếu Giản — Giản tiểu thiếu gia không biết điều như vậy, hay là để hai anh em chúng ta tới bồi ngài đi."

Từ phía sau xuất hiện một bàn tay sờ lên trước người, Cố Sâm Vũ quay đầu lại, đột nhiên có một gương mặt phóng đại đến gần cậu.

"Đm!" Chuyện tương tự lại lặp lại, Cố Sâm Vũ thoát xác, hai tay dùng sức đẩy đối phương ra.

Đôi anh em song sinh một trước một sau, ngã ngồi trên mặt thảm hai mắt nhìn nhau, không hiểu tại sao bản thân trong nháy mắt liền bị Cố tổng chán ghét.

Cố Sâm Vũ: "Chẳng lẽ các cậu chính là Hắc Bạch Vô Thường trong truyền thuyết sao? Lại còn là sinh đôi nữa?"

Gương mặt đôi song sinh hiện lên sự ngơ ngác: Đây là chơi cosplay kiểu mới à?

"Cố tổng, tên Giản Vân Xuyên này thật sự không biết tình thú gì cả, không bằng... Ngài liền sử dụng loại thuốc kia đi." Người anh trai trong song sinh ngồi dậy đầu tiên, một lần nữa có ý đồ tới gần vị kim chủ để cùng bày mưu tính kế: "Chỉ cần một liều thuốc nhỏ, không cần biết cậu ta quật cường như thế nào, đều sẽ biến thành —"

"Cậu dám." Giọng nói lạnh lùng vang lên mang theo một áp lực khó tả, thanh niên ngồi trên giường ngay lập tức căng chặt sống lưng.

Vừa nghe xong ba chữ 'Giản Vân Xuyên', một tiếng nổ như sấm vang lên trong đầu của Cố Sâm Vũ, cậu trực tiếp hóa đá.

Sau một lúc lâu, cậu nâng đầu ngón tay còn đang run nhè nhẹ, giọng nói có chút thay đổi "Cậu nói — cậu nói người kia gọi là gì?"

Hai anh em song sinh liền luống cuống, trăm miệng một lời xin lỗi: "Thật xin lỗi Cố tổng! Chúng em không cố ý mạo phạm— mạo phạm Giản tiểu thiếu gia..."

Ai mà không biết cậu hai nhà họ Cố theo đuổi cái tên thiếu gia rách nát của nhà Giản đã gây chấn động khắp phố chứ? Là bọn họ nhất thời đắc ý vênh váo!

Cố Sâm Vũ hít sâu một hơi, đại não trống rỗng một lần nữa hoạt động lại.

Đêm qua, trước khi ngủ cậu có lướt WeChat một hồi, thấy nữ sinh thành tích tốt nhất cũng là người coi trời bằng vung nhất trong lớp, gửi cho cậu một mớ tin nhắn.

Nhấn mở khung chat, trên cùng là một chuỗi link, bên dưới còn kèm thêm vài đoạn ghi âm thuyết minh: "Há há há há há há cứu tao! Nè đọc cái truyện tao gửi đi. Không hiểu sao lại có một tên pháo hôi công cùng tên cùng họ với thầy Cố luôn! Quá trời quá đất! Cứ nhớ tới khuôn mặt của thầy Cố là tao lại đồng cảm với tên pháo hôi này."

Cố Sâm Vũ: ???

Cậu cho ít BTVN quá à? Mang tiếng là học sinh cuối cấp mà lại còn thời gian rảnh đọc tiểu thuyết?

Mười phút sau, nữ sinh tỏ vẻ sau này sẽ thay đổi, chăm chỉ học tập hướng về tương lai, thầy giáo Cố của chúng ta mới thỏa mãn đặt điện thoại xuống.

Cậu nằm trên giường, nghĩ thầm dù sao bản thân cũng đang rảnh rỗi, thôi thì thử nghiên cứu xem bọn trẻ ngày nay đam mê cái gì.

Vì thế, cậu nhấn vào liên kết còn chưa được thu hồi trong tin nhắn, rồi tập trung bắt đầu đọc.

Sau khi đọc được vài chương ngắn ngủi, thầy giáo Cố tự kỉ.

Bộ tiểu thuyết này dường như có chỗ nào sai sai, nhưng nếu hỏi cụ thể không đúng chỗ nào, cậu nhất thời cũng không nói ra được.

Mãi đến khi đọc tới khúc tên pháo hôi cùng tên cùng họ 'Cố Sâm Vũ' một mực nhất kiến chung tình với nam chủ, cậu rốt cuộc biết chỗ nào không ổn.

Bộ tiểu thuyết này, méo có nữ chính...


<Hướng dẫn cách chính xác vả mặt thiếu gia hào môn giả> là một quyển sảng văn hào môn máu chó lấy 'Giản Vân Xuyên' làm nhân vật chính.

Trong tiểu thuyết 'Giản Vân Xuyên' vốn là một tiểu thiếu gia được cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa của nhà Giản, nhưng năm 18 tuổi lại có lời đồn anh là con trai của mẹ cùng một nam nhân xa lạ sinh ra, từ đó về sau liền biến thành đề tài chém gió cũng như trò cười cho mọi người, cuộc sống mỗi ngày của anh tại nhà Giản ngày càng gian nan.

Nhưng 'Giản Vân Xuyên' lại là thiếu niên được trời cao chiếu cố, không chỉ thiên tư thông tuệ xuất chúng, chỉ số thông minh siêu cao, hơn nữa còn có một mặt tiền siêu cấp vũ trụ, bên người lúc nào cũng được quay quanh bởi một đám vệ tinh cấp cao, cho nên liền có thể nhẹ nhàng nghịch tập bước đi trên con đường vả mặt người khác, trở thành biggest winner trong cuốn sách này.

Mà 'Cố Sâm Vũ' chỉ là một tên pháo hôi bá tổng bị vả mặt trên con đường của nhân vật chính.

Trong sách không miêu tả về vị pháo hôi bá tổng này quá nhiều, chỉ biết hắn là đứa nhỏ lưu lạc nhiều năm ở bên ngoài của Cố gia, sau khi thành niên mới được nhận về.

So với 'Giản Vân Xuyên' một trời một vực, 'Cố Sâm Vũ' đã sớm là một tên không ra gì, hắn không học vấn, không nghề nghiệp, là một phế vật ăn hại, chỉ hứng thú với mỹ nhân, yêu thích nhất là bao nuôi mỹ nhân, Cố gia phí rất nhiều sức lực cũng không rèn giũa được, cha hắn chỉ có thể tùy ý hắn, cho hắn một cái công ty con của tập đoàn. Chẳng mấy chốc, Cố nhị thiếu trở thành một tên phế vật con vang dang khắp mọi miền Tổ quốc.

Cậu hai nhà họ Cố vừa phóng túng vừa cặn bã, một bên bao dưỡng một, hai, ba, bốn, năm,... chú chim hoàng yến nhỏ, lại đối với 'Giản Vân Xuyên' thấy sắc nảy lòng tham, lì lợm la liếm không từ thủ đoạn để có được người đẹp.

Cha Cố vẫn luôn mở một mắt nhắm một mắt với đứa con trai không nên thân này, nhưng 'Cố Sâm Vũ' hành động ngày càng quá giới hạn, cuối cùng bị "Giản Vân Xuyên" cùng công chính quy, hai người hợp lực chỉnh hắn cực kỳ thê thảm...

Nghĩ đến kết cục bi thảm của tên pháo hôi bá tổng kia, Cố Sâm Vũ không khỏi rùng mình.

Trước mắt theo tình hình này, rõ ràng là pháo hôi bá tổng lợi dụng lúc Giản Vân Xuyên vẫn đang ốm, hèn hạ đánh lén, cưỡng ép bắt cóc đem người đến khách sạn làm chuyện bậy bạ.

Cậu nhớ rất rõ, tuy rằng nam chủ đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc chuẩn bị bị bá vương ngạnh thượng cung, công hai đã kịp thời đuổi đến cứu nam chính, nhưng chính lần này hành vi đã vượt quá giới hạn, chọc 'Giản Vân Xuyên' tức giận, cuối cùng anh tự mình động thủ, chỉnh chết tên pháo hôi bá tổng.

Hơn nữa, 'Cố Sâm Vũ' người người người muốn đánh còn bị chính quy công một chân đá thành con ma ốm, từ đấy về sau cả đời chỉ có thể ôm cái ấm sắc thuốc sống dở chết dở.

"Cậu cảm thấy, tôi hoàn toàn bị Giản gia vứt bỏ, cho nên mới dám làm những chuyện này mà không kiêng nể ai sao?" Ánh mắt càng lúc càng sắc bén, giọng nói của Giản Vân Xuyên lạnh băng như lưỡi đao được rút ra từ vỏ kiếm.

"Sao thế được?" Cố Sâm Vũ phục hồi tinh thần: "Không thể nào, không có đâu ha ha..."

Cậu đảo mắt, ý đồ cố vớt lại chút ấn tượng tốt cho vị pháo hôi bá tổng đang đứng trên bờ vực của cõi vĩnh hằng này: "Giản tiểu thiếu gia à, cậu đừng hiểu lầm, bản thân tôi tuyệt đối không có một nửa ý nghĩ coi khinh cậu."

Giản Vân Xuyên cười lạnh: "Cho nên, mục đích cậu trói tôi là?"

Cố Sâm Vũ: "Này..."

"Cố tổng ~" Người em trai song sinh không cam lòng bị cho ra rìa, từ trên thảm bò lên: "Là chúng em làm sai cái gì sao? Sao Cố tổng đột nhiên đối xử với chúng em như vậy~"

Cố Sâm Vũ theo quán tính ngã về phía sau, sợ đến mức muốn nhảy ra bỏ trốn.

Trong truyện 'Cố Sâm Vũ' trói Giản Vân Xuyên thật sự có mục đích, lòng dạ này quả thật nhắm mắt cũng biết, hắn đê tiện chuẩn bị cả đôi song bào thai cùng nhau chơi bốn...

Bốn người?

Trúng mánh, Cố Sâm Vũ liền nói: "Là như thế này, cậu xem chúng ta vừa vặn ba thiếu một, mời cậu tới cùng làm một ván cờ tỷ phú đó!"

Giản Vân Xuyên:...

Đôi song sinh:???

Cố Sâm Vũ nghiêm trang mở miệng bốc phét: "Các cậu nhìn xem, khách sạn rộng rãi thế này hoàn toàn có thể thoải mái tay chân, chúng ta bốn người đại chiến 300 hiệp không thành vấn đề."

Giản Vân Xuyên dùng ánh mắt như nhìn một thằng điên nhìn cậu.

Cặp anh em song sinh thở phào nhẹ nhõm: Quả nhiên! Cố tổng vẫn là thích những tư thế kì quái đó.

"Nhưng mà, nếu cậu không thích, tôi cũng không muốn làm khó người khác." Cố Sâm Vũ biểu tình trấn định, bước chân vững vàng mà đi đến trước giường: "Tôi liền cởi trói cho cậu."

Giản Vân Xuyên hơi hơi nhíu mày, không biết tên nhị thế tổ ngu ngốc này lại có mưu đồ xấu gì.

Cố Sâm Vũ tận lực khống chế ánh mắt của mình không được nhìn lung tung, thao tác nhanh nhẹn mở trói dây lụa cho mỹ nhân.

Cổ tay trắng nõn như ngọc xuất hiện một vết hằn khá sâu, trong lòng cậu thầm nghĩ nguyên chủ thật sự là một tên không biết thương hoa tiếc ngọc, thảo nào vẫn là một tên pháo hôi công.

Mà Giản Vân Xuyên có được lại tự do, chuyện đầu tiên chính là xoay người xuống giường.

Cố Sâm Vũ vô thức lùi lại đằng sau một bước.

Mỹ nhân vẫn luôn ngồi ở trên giường, chỉ mang lại cảm giác tay chân mảnh khảnh, cho tới khi đứng lên, cậu mới phát hiện đối phương giống như còn cao hơn cậu một chút.

"Khuôn mặt xinh đẹp, khí chất lạnh lùng, vai rộng eo hẹp, chân dài đến nách". Khi những gì miêu tả trong sách biến thành thực thể xuất hiện trước mắt cậu, Cố Sâm Vũ chợt hiểu tại sao nam nữ trong sách lại tranh nhau Giản Vân Xuyên đến đầu rơi máu chảy.

Tiếc rằng cậu là một thẳng nam sắt thép chân chính.

"Làm phiền, tránh ra một chút." Giản Vân Xuyên vặn cổ tay, ngữ khí cơ hồ không mang theo bất cứ cảm xúc gì.

Cố Sâm Vũ ngay lập tức quay người, mồm nhanh hơn não: "Xin hỏi, cậu có cần tôi đưa____"

Giản Vân Xuyên ánh mắt lạnh xuống, nghiêng mắt nhìn đối phương, thầm nghĩ quả nhiên không thể nào đơn giản như vậy.

"Tôi đưa cậu rời đi ~ ngàn dặm ngoài kia ~ Cậu không tiếng động tạm biệt. Dục vọng cầu sinh lập tức trỗi dậy, cậu ngay lập tức trình diễn giọng ca trời phú của mình: "Niên đại yên lặng ~ có lẽ không nên ~ yêu nhau quá xa xôi ~"

Cố Sâm Vũ một bên ra sức mà biểu diễn, một bên dùng ánh mắt nháy nháy cặp song sinh.

Đôi song sinh trầm mặc một lát, cứng ngắc vỗ tay.

Vãi cứt. Hiện trường phạm tội 18+ loáng cái liền biến thành buổi biểu diễn văn nghệ dành cho học sinh tiểu học.

__________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Cố Sâm Vũ: Người sống trên đời, dù sao cũng phải có một sở trường, tuyệt chiêu giữ mạng của em có phải đỉnh của chóp không?

Giản Vân Xuyên: "..."


Góc nhỏ của editor:
(Mấy đoạn hát mình thay bằng bài tiếng Việt khác tương tự như thế vừa đỡ phải dịch, mn lại biết giai điệu, mn thấy sao?)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top