Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 06 - Chương 300

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Chương 300: Tìm kiếm kẻ ác thao túng đằng sau.

Thân làm nhân vật then chốt của Tung Hoành Tứ Hải, đương nhiên sẽ quan tâm nhiệm vụ hơn so với bất kì ai. Sau khi bàn bạc có kết quả, Đảo Ảnh Niên Hoa lập tức chọn vài thành viên có tốc độ vượt trội, cùng hắn nhanh chóng chạy ngay về phía trước xem sao.

Mấy người quả nhiên là hạng người sở hữu tốc độ ưu tú, đi cũng nhanh, mà trở về cũng mau. Chỉ là thời điểm đi là bốn người, về chỉ còn có hai người, gương mặt Đảo Ảnh Niên Hoa trắng bệch. Vô Thệ Chi Kiếm vội vã lên đón hỏi: "Chuyện ra sao rồi."

"Đã nhìn thấy người sói rồi." Đảo Ảnh Niên Hoa nói, "Nhưng mà, bọn họ nói họ chỉ tin tưởng Thiên Lý Nhất Túy..."

Vô Thệ Chi Kiếm rớt cằm: "Thật sự có loại chuyện thế ư, làm sao có thể? Chẳng nhẽ lần này chúng ta đi làm nhiệm vụ không mời cậu ta, thì nhiệm vụ liền không làm được?"

Đảo Ảnh Niên Hoa không hé môi nói nửa lời, điều nghi vấn đó vốn là luận cứ cứng rắn mà hắn vừa phản bác Cố Phi.

"Thằng Tư và thằng Cáp đâu?" Vô Thệ Chi Kiếm hỏi, đi bốn mống, hai người còn lại mãi không nhìn thấy bóng dáng.

"Ngỏm rồi." Đảo Ảnh Niên Hoa nói.

"Chuyện gì xảy ra?" Vô Thệ Chi Kiếm giật nảy mình.

"Vừa chạm mặt thì người sói liền tấn công chúng tôi, hai người họ chết ngay tại chỗ, còn may 

tôi đúng lúc hô lên chúng tôi là tới giúp bọn họ. Người sói mới thả hai người chúng tôi về." Lòng Đảo Ảnh Niên Hoa còn sợ hãi, người chơi cùng hắn trốn về bây giờ vẫn giữ ánh mắt đờ đẫn dại ra, toàn thân run nhè nhẹ, xem ra người sói mang lại kích thích cho hai người họ thật không nhỏ.

"Tôi đang nghĩ." Đảo Ảnh Niên Hoa cuối cùng cũng nói chuyện chính, "Một người không phải thành viên công hội chúng ta trở thành then chốt của nhiệm vụ, điểm ấy vẫn không có khả năng như trước. Tình huống của Thiên Lý Nhất Túy chỉ là một phen trùng hợp, gã tình cờ làm qua nhiệm vụ liên quan với những người sói này mà thôi. Bản thân chúng ta nhất định cũng có biện pháp được người sói tin tưởng, chỉ cần tìm ra là được."

"Hình như không cần làm việc dư thừa đó, chúng ta chỉ cần làm như lời Thiên Lý Nhất Túy đã nói, tìm ra kẻ uy hiếp người sói là giải quyết sạch, nhờ đó giành được sự tín nhiệm của người sói, tình huống nguy hiểm cũng sẽ theo đó giải trừ." Phong Hành nói.

"Tôi chỉ sợ là, nhiệm vụ này Thiên Lý Nhất Túy phát động, chúng ta đi làm việc này, có phải sẽ thiếu manh mối hơn không?" Đảo Ảnh Niên Hoa nói, "Hoặc có thể, gã ta sẽ cố ý giấu giếm một vài đầu mối quan trọng, nhờ vào đó gã lại lừa chúng ta một khoản tiền."

"Rất có thể đó!" Vô Thệ Chi Kiếm vung nắm đấm, hắn nghĩ tới nụ cười tươi rói loè loẹt trên gương mặt đội trưởng Công Tử tinh anh đoàn kia, từ khi bắt đầu mời đoàn của họ, vẫn luôn bị chặt đẹp cực hung ác.

"Câu người sói chỉ tin tưởng Thiên Lý Nhất Túy này, đánh chết cũng không thể nói ra." Vô Thệ Chi Kiếm vội vã dặn dò, lời ấy mà truyền tới lỗ tai Hàn Gia Công Tử, khẳng định sẽ bị hắn ta móc túi đến đầu rơi máu chảy đó!

"Vậy đến cùng thì giờ phải làm như thế nào đây?" Phong Hành hỏi.

Mọi người mờ mịt, dù là đã xác nhận phương án cần bắt được kẻ ác thao túng uy hiếp đằng sau, nhưng chuyện này bắt đầu làm từ đâu, thực làm người ta nhức đầu.

"Ngày hôm nay muốn lên đường tiếp, xem ra có chút khó." Đảo Ảnh Niên Hoa thở dài.

Ớ dưới tình huống không tìm ra manh mối nếu muốn hỏi thăm ra tin tức về nhiệm vụ, chỉ có thể áp dụng phương pháp nguyên thuỷ duy nhất: Nói chuyện nhiều với NPC, nói đến khi NPC không nói ra thêm từ gì mới thôi. Tung Hoành Tứ Hải cuối cùng thì làm như thế, điều tất cả thành viên chạy về thôn Dạ Quang, một tổ ba đến năm người, vây quanh một thôn dân liều mạng nói chuyện.

Người chơi thuộc dong binh đoàn lúc này không muốn ở một chỗ, người có lòng tốt thì đi giúp, cũng có kẻ buồn chán chạy xung quanh nhìn xem có quái nào đánh được không. Trong nháy mắt, quanh thôn Dạ Quang đều là bóng dáng người chơi thành Vân Đoan hết.

Mà ba nhân vật trọng yếu bên Vô Thệ Chi Kiếm lúc này lại trở về thành Nguyệt Dạ, đi tới cao ốc dong binh thành Nguyệt Dạ. Bọn họ cho rằng nếu Thiên Lý Nhất Túy làm nhiệm vụ tiếp xúc với người sói thôn Dạ Quang, như vậy thì người chơi thành Nguyệt Dạ bên này từng tiếp xúc e là càng nhiều. So với việc để Thiên Lý Nhất Túy trở thành duy nhất, giúp Hàn Gia Công Tử có cơ hội lừa đảo nữa, không bằng tạm thời tìm một dong binh đoàn từ thành Nguyệt Dạ còn hơn.

Chỉ tiếc, Cố Phi hoàn thành nhiệm vụ chính là chuỗi nhiệm vụ cao cấp đấy. NPC trong nhiệm vụ chủ yếu là người sói cấp 70, cũng biết nhiệm vụ này cũng không thể kích phát ở giai đoạn trình độ người chơi hiện tại, kích phát cũng không có sức hoàn thành. Chuyện thôn Dạ Quang có phân nửa thôn dân là người sói, người chơi cả thành Nguyệt Dạ đều không biết chuyện. Đám Vô Thệ Chi Kiếm đi mời dong binh đoàn, từ đầu đến cuối không ai trả lời.

Mà người chơi hỏi thăm tứ phía ở trong thôn Dạ Quang, cũng không có thu hoạch gì. Các thôn dân kể lại chuyện có liên quan đến người sói, lại là tình tiết mà trước đây Cố Phi hoàn thành nhiệm vụ: Có một thôn dân bị người sói sát hại, sau đó có một dũng sĩ đi ngang qua tìm ra chân tướng, trợ giúp thôn dân thoát khỏi bóng ma liên quan đến người sói...

Tuy người chơi trực tiếp mở miệng nói thôn các người có một nửa là người sói, nhưng không có gây nên sóng gió gì trong đám thôn dân cả. Dù sao đây cũng là trò chơi, có thiết trí cứng nhắc từ hệ thống. Lời ấy nếu để cho Cố Phi từng làm nhiệm vụ liên quan nói ra, thì nhất định sẽ gây nên chấn động mãnh liệt. Nhưng những người chơi bình thường này, chỉ là nghe qua lời kể của Cố Phi, đi nói với những NPC này sẽ chỉ cảm thấy bạn đang nói bậy nói bạ.

Cũng tức là, Cố Phi nói "phân nửa thôn dân là người sói", thì có khả năng cao là một câu mệnh lệnh phát động một vài tình tiết nhiệm vụ, người chơi khác nói ra, đó chính là lời nói nhảm.Năm người Công Tử tinh anh đoàn cũng không có tham gia hoạt động kia, bấy giờ đang ngồi trong một quán trọ nhỏ tại thôn Dạ Quang, thờ ơ lạnh nhạt xem hết thảy. Hữu Ca đi ra ngoài dạo một vòng lớn, giờ đã trở lại quán trọ, nhìn năm người khác mà lắc đầu: "Loại phương pháp này, xem ra không có khả năng hỏi thăm ra tình huống gì."

"Chắc là không đúng cách, nhiệm vụ này Thiên Lý phát động đấy, có thể cần Thiên Lý đi hỏi thăm NPC mới có thể được cung cấp tin tức gì." Kiếm Quỷ nói.

"Tôi đi thử xem?" Cố Phi tỏ thái độ.

"Đi cũng được, nhưng nếu thật hỏi ra đầu mối gì, đừng nóng vội giải quyết nó." Hàn Gia Công Tử nói.

"Quá xấu xa rồi." Cố Phi lắc đầu đi, hắn đương nhiên hiểu ý Hàn Gia Công Tử. Nếu như nhiệm vụ này chỉ có để Cố Phi giải quyết, Vô Thệ Chi Kiếm chỉ có thể chảy máu túi tiền ròng ròng một phen.

Ra khỏi quán trọ nhỏ, Cố Phi đi thẳng đến nhà thôn trưởng thôn Dạ Quang. Với sự hiểu biết của hắn về thôn này, thôn dân sẽ nói "đi hỏi thôn trưởng đi", cho nên có chuyện lớn gì muốn biết, hỏi ngài thôn trưởng là được.

Đáng tiếc là lời nhắc đó NPC sẽ không chỉ nói cho một mình Cố Phi. Người chơi lòng vòng trong thôn lâu như vậy, đều nghe qua lời nói "thôn trưởng biết đến càng nhiều" từ trong miệng thôn dân bình thường, bấy giờ tại phòng thôn trưởng ba tầng trong, ba tầng ngoài, bị người chơi vây chật như nêm cối, giống như người hâm mộ đến ra mắt, muốn tranh nhau nói hai câu với thần tượng - thôn trưởng của bọn hắn vậy.

Cần thiết hay không? Cố Phi há hốc mồm, mọi người có thể cử một người ra, nói chuyện với thôn trưởng là không phải đã xong rồi ư, có gì phải cướp chứ?

Cái này muốn trách thì trách Cố Phi thật không có lòng cầu tiến. Giống đám Công Tử tinh anh đoàn y chang, tất cả công hội và dong binh đoàn khi chia trang bị hay tiền hoặc bất kì chỗ tốt nào đều sẽ áp dụng chế độ điểm tích luỹ. Như lúc làm nhiệm vụ đoàn đội, là cơ hội quan trọng để lấy điểm tích luỹ đó, tất cả mọi người đều không muốn bỏ lỡ, cho nên mới cạnh tranh thế này.

Cố Phi bị ngăn ở phía ngoài đoàn người không vào được, chưa nói tới cái này, hì hai người chơi Tung Hoành Tứ Hải chợt thấy được Cố Phi đang kiễng chân ngoài cùng, chủ động đón tiếp: "Thật ngại quá, anh Thiên Lý này, hội trưởng chúng tôi phân phó, nhiệm vụ lần này anh đã rất ra sức rồi, không nhọc lòng anh phí tâm nữa."

Cố Phi cũng không nói gì, chỉ "ừm" một tiếng xong liền lui xuống. Trong lòng cười thầm, vụ Hàn Gia Công Tử muốn móc ví người ta đã sớm nhìn thấu, giờ trực tiếp không cho tham gia rồi.

Đương nhiên, Tung Hoành Tứ Hải cũng không hạn chế được Cố Phi hành động, nhưng lời này có ẩn ý chính là: Lần này không có mời, nếu anh giúp một tay thì giúp, giúp cũng không trả tiền.

Có tiền hay không Cố Phi không để ý là bao, hắn chỉ là không chịu được phải ngồi yên. Bất quá bấy giờ nhà thôn trưởng náo nhiệt như thế, đến phiên hắn không biết phải chờ tới khi nào, Cố Phi thấy mà cụt hứng, xoay người đi ngay.
Trở lại quán trọ, năm người kia đều rất giật mình: "Nhanh như vậy? Nghe ngóng được gì?"


"Không có gì cả." Cố Phi nói, "Tung Hoành Tứ Hải nói không cần tôi nhúng tay."

Mọi người nhìn về phía Hàn Gia Công Tử: "Cậu rốt cuộc bắt chẹt bao nhiêu tiền của người ta hả? Đề phòng giống như phòng cướp rồi, để phương án nhanh nhất ở chường dường đó cũng không cần, thà mình tự đi làm không công còn hơn."

Hàn Gia Công Tử đã đang thầm tự nhủ rồi: "Nhiều cũng không nhiều lắm, xem ra là có chút thường xuyên. Nhưng mà cũng chớ trách tôi à, thật sự là vì chúng ta quá nổi trội mà."

Lần tự luyến này của Hàn Gia Công Tử cuối cùng cũng mang mọi người theo. Vì vậy không có gây phản cảm gì, mọi người đều gật đầu: "Ừ, đúng thế, quá nổi bật."

"Gã Vô Thệ Chi Kiếm kia, càng không muốn để chúng ta móc tiền từ gã, tôi càng muốn móc." Hàn Gia Công Tử xoa tay.

"Móc đi móc đi." Ngự Thiên Thần Minh xem mình được lợi, không chút do dự bán đứng ngài hội trưởng của mình.
"Thiên Lý, cậu cảm thấy kẻ đứng sau vụ này có thể là ai?" Hàn Gia Công Tử hỏi.


"Làm sao tôi biết?" Cố Phi nói.

"Boss nhiệm vụ cuối cùng của cậu lần trước là ai?" Hàn Gia Công Tử hỏi tiếp.

"Adrian..." Cố Phi nói xong cũng ngây người, "Chẳng lẽ vẫn là ông ta?"

"Tình huống thế nào?" Mọi người hỏi.

"Hôm nay tôi cố ý nghe ngóng xem, Adrian phía trước đã bị tôi giết chết trong nhiệm vụ của tôi. Cho nên ông ấy bây giờ, tuy cũng gọi là Adrian, thân phận ở trong thôn giống như trước, nhưng kỳ thực đã được hệ thống đổi mới ra một NPC khác, nhưng là..." Cố Phi nhớ lại lời lẽ Hồng Trần Nhất Tiếu đã nói: "NPC mới ra, gánh vác sứ mệnh tương tự, thế thân người cũ làm công việc giống trước."

"Có ý gì?" Những người khác có chút không rõ.

"Adrian trước là một nhân vật xấu, như vậy Adrian mới đương nhiên sẽ không chuyển ác thành thiện. Việc lợi dụng người sói, có thể chính là do hắn làm đấy." Hàn Gia Công Tử phân tích.

Cố Phi gật đầu: "Tôi cũng nghĩ như thế."
"Đi tìm ông ta thôi!" Ngự Thiên Thần Minh hưng phấn.


Sáu người cùng nhau đứng dậy, Hữu Ca tiến tới bên cạnh Cố Phi: "Cậu hỏi thăm từ đâu những điều đó?"

"Cái này, không tiện nói đâu..." Cố Phi đáp, liếc mắt tên Hồng Trần Nhất Tiếu trong thanh bạn bè. Bạn hiền, nhiệm vụ này nếu quả thật lại có manh mối trên người Adrian, thì cậu lại giúp tôi một phen rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top