Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 09 - Chương 489

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương489: Trù tính tỉ mỉ.

"Trù tính? Trù tính cái gì mới được chứ?" Tế Yêu Vũ hỏi.

"Con đường Danor George đi tuần trong sân, cần phải trùng khớp với thời gian sương mù bay ra khi tắt dụng cụ hấp thu hơi nước, như vậy mới có đủ thời gian ám sát, cái này không tính kĩ sao được?" Cố Phi nói.

"Vậy mau tính." Tế Yêu Vũ thúc giục.

"Đây không phải thế mạnh của tôi mà... tôi không phải thầy giáo dạy toán." Cố Phi vừa lẩm bẩm, vừa móc ra cuốn sổ hắn ghi chép những ngày qua, con đường Danor George đi, và cùng với vài vị trí tương đối ít được chú ý đã sớm được hắn ghi lại. Không thể nghi ngờ, những vị trí này có thể lợi dụng ngay bây giờ, chúng đều sẽ thành địa phương khiến Danor George đưa thân vào hoàn cảnh không người.

Thế nhưng, dụng cụ hấp thu hơi nước sẽ tự hoạt động lại sau khi vượt hàm lượng quá 3 phút, khởi động lại hoàn thành sau 1 phút 22 giây, có nghĩa là Cố Phi chỉ có 4 phút 22 giây đánh chết boss. "Không đúng, hẳn chưa tới 4 phút 22 giây!" Cố Phi nghĩ, "Hấp thu hơi nước là một quá trình dần dần, 1 phút 22 giây là hấp thu sạch, trong quá trình này làn sương sẽ thưa dần, tầm nhìn sẽ tăng dần từng bước, kẻ địch có lẽ sẽ phát hiện ra mình sớm hơn, cho dù định ra thời gian chỉ trong 4 phút, cũng không chắc ăn."

4 phút... Nếu như chỉ PK một trận bình thường, thế thì dư dả. Nhưng đối thủ trước mắt là trình độ boss đấy. Cố Phi khiêu chiến tất cả các boss từ khi vào trò chơi tới nay, bất kẻ là Tác Đồ hay boss Hadrien mất đi năng lực biến thân thành người sói, thậm chí là thích khách ẩn trong sương mù Andrew mạnh nhất tới giờ, không có cuộc chiến nào kết thúc trong vòng bốn phút cả. Máu dày, là đặc điểm chung của tất cả các boss, dù sao kỹ năng sát thương rất cao hay thay đổi hình thái công kích, chuyện muốn đánh gục boss trong một chiêu là không tài nào làm được, boss không khó đánh, vậy thì là không phải boss ngon.

"4 phút đánh bại boss hả?" Kiếm Quỷ biết có phát hiện mới rồi trở về nghe được cái kết luận ấy mà hết cả hồn, "Không thể nào, 4 phút bị boss diệt đoàn còn có lý." Kiếm Quỷ dù không có kinh nghiệm vây giết boss quy mô lớn gì trong Thế giới Song Song, nhưng ít nhất hắn là người từng trải. Chỉ cần là game online, tiêu chuẩn thiết kế của rất nhiều phương diện chung quy đều giống nhau, bốn phút có thể đánh chết boss, chỉ có thể là người chơi cấp cao đang bắt nạt boss cấp thấp, còn boss ngang cấp thì nếu đánh bại nhẹ nhàng mau lẹ như thế không đáng giá thật. Mà cuốn nhật ký trong tay Cố Phi, là rơi ra từ trên người thích khách ẩn trong sương mù đấy, mục tiêu Danor George của nhiệm vụ nêu lên từ nó dù không phải boss cấp cao hơn, thì chí ít cũng phải ngang trình độ đi? Bốn phút, bất hợp lý quá rồi.

"Mặc kệ đi, thử một lần xem đã?" Cố Phi đề nghị.

"Không được, rõ là nhiệm vụ không thể hoàn thành, dù cậu có kỹ xảo cao đến đâu, nhưng sát thương chỉ có nhiêu đó, boss đứng yên mặc cho cậu chém cũng không thể tiêu diệt được trong bốn phút đâu. Nếu quả thật thiết kế như thế, vậy thì ám sát người nọ có khi còn có thủ đoạn gì khác." Kiếm Quỷ không hổ là game thủ, phân tích rõ ràng đâu ra đấy.

"Có lý, lẽ nào gã giấu diếm nhược điểm gì đó?" Cố Phi nói.

"Trong nhật ký có manh mối nào không?" Kiếm Quỷ hỏi.

"Nhật ký..." Cố Phi nghe vậy vội lật xem, tìm lại hết các trang có nhắc tới Danor George. Trong lần đầu tiên nhắc tới Danor George, ý chí của thích khách ẩn trong sương mù đã hơi tan rã, hắn đã đang không ngừng nhớ lại những ký ức đã qua, làm cho bản thân giữ được đầu óc tỉnh táo. Mà nhiệm vụ chưa hoàn thành này, có lẽ muốn kích thích ý chí chiến đấu của mình, gã nhắc tới nhiều lần, nội dung có liên quan về Danor George, lúc này Cố Phi nhìn lại, rốt cuộc phát hiện hóa ra ở trong này cất giấu rất nhiều manh mối.

"Mỗi người đều có thói quen riêng, khi hành động theo thói quen ấy, thường là thời điểm thả lỏng cảnh giác nhất, Danor George, thói quen của ông là gì? Tôi nhất định sẽ tìm ra!" Cố Phi chú ý đến câu này, lập tức nói lại với hai người: "Xem, hóa ra ở đây đã sớm nhắc nhở phải ra tay từ thói quen của Danor George, chậc, sao từ đầu tôi không chú ý tới những lời này chứ..."

"Thả lỏng cảnh giác nhất khi theo thói quen... chẳng lẽ đang nói thời điểm boss tuần tra sẽ có phòng ngự yếu đi, một chiêu tất giết?" Tế Yêu Vũ suy đoán.

"Sẽ không đơn giản như vậy đi!" Kiếm Quỷ bác bỏ, "Còn gì nữa?"

Mượn ánh sáng từ dụng cụ hấp thu hơi nước, Cố Phi tiếp tục vừa nhớ lại vừa lật cuốn nhật ký, trong ấn tượng của hắn thì nội dung ghi về Danor George, có một tư liệu có lợi cho võ gia, nhưng không biết có phải do bây giờ đang hơi nóng vội không, nhưng không tài nào nhớ tới được, chỉ có thể không ngừng lật lại nhật ký, thấy tên Danor George liền dừng lại coi kỹ.

Cuối cùng, Cố Phi tìm được tình báo hắn cần: "Ở đây! !" Hắn la to.

"Cái gì?" Hai người kia vội vàng hỏi.

"Danor George? Nổi tiếng đại lục với kỹ xảo dùng kiếm? Như vậy ông biết cảm giác khi mất đi lòng tin ra sao không? Ha ha, tôi sẽ giúp ông, tôi muốn làm thân xác của ông nhặt lại hồi ức đau xót lần nữa, triệt để phá nát lòng tự tin của ông, sau đó sẽ thẳng tay mạt sát ông!" Cố Phi đọc lên câu này, hắn vẫn đang tìm một câu. Đây đã là nội dung gần cuối nhật ký rồi, có thể thấy thích khách ẩn trong sương mù đã hơi điên mất rồi. Sự bình tĩnh của thích khách đã không còn bao nhiêu, biểu hiện ra ngoài là sự điên cuồng.

"Nổi tiếng đại lục về kỹ xảo dùng kiếm... Quả nhiên khó đối phó. Anh muốn tìm là cái này á?" Tế Yêu Vũ nói.

"Không phải, là câu sau! Làm cho thân xác của ông nhặt lại hồi ức đau xót lần nữa!!" Cố Phi nói, "Từ câu này, có thể thấy Danor George chắc chắn đã từng bị thương nặng, có lẽ đây sẽ là nhược điểm của gã."

"Thương nặng? Bị thương kiểu gì? Tổn thương ở đâu? Có nói không?" Kiếm Quỷ nói.

"Không có..." Cố Phi lắc đầu, nếu như có nói, thì sẽ là một tình báo rất đáng chú ý, Cố Phi đã sớm nhớ kỹ.

"Có khác không biết gì hết đâu?" Kiếm Quỷ nói.

"Cái này... có lẽ lúc giao thủ, có thể thăm dò ra?" Cố Phi nói.

Hai người kia há to miệng: "Vậy cũng được á?"

"Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là trò chơi này thiết kế đủ chân thực, đặt ra chịu thương nặng không phải là một câu nói suông." Cố Phi đáp.

"Lỡ may anh đoán sai thì sao? Đây chỉ là một câu nói của kẻ khùng điên viết nhật ký." Tế Yêu Vũ nói.

"Nhưng trừ nó ra thì tôi đã không nghĩ ra có phát hiện gì khác nữa. Nội dung trong nhật ký về Danor George chỉ nhiêu đó, hai người đều đã xem, còn có cái gì?" Cố Phi nhún vai.

Hai người lắc đầu.

"Cho nên, chỉ có lối suy nghĩ này thôi." Cố Phi chốt.

"Lúc nào Danor George sẽ lộ mặt?" Kiếm Quỷ hỏi.

Cố Phi nhìn bản ghi chép của mình: "Bắt đầu từ trong phòng ra ngoài lúc 10 giờ 22 phút, mất 5 phút 27 giây, cũng là lúc 10 giờ 27 phút 57 giây sẽ ra khỏi từ cửa lớn tòa thị chính, đến địa điểm có thể ám sát đầu tiên, chắc là khi 10 giờ 35 phút 22 giây, hiện tại mới vừa qua 10 giờ 10 phút, cách thời điểm có cơ hội ra tay nhanh nhất còn 25 phút nữa."

"Nhưng người chơi bên ngoài còn rối như tơ vò kìa, có tiện ra tay không? 25 phút, cuộc chiến giữa bọn họ chưa kết thúc nổi." Kiếm Quỷ nói.

"Không cần quá để ý người chơi khác, lúc mới về tôi đã chú ý, trên con đường Danor George đi, người chơi chiến đấu khá thưa thớt, có lẽ là thành viên Ngắm Hoa Trong Màn Sương lo lắng nếu PK ở đây sẽ ảnh hưởng Danor George và gây bất lợi cho nhiệm vụ của họ, cố ý khống chế cục diện đó!" Cố Phi suy đoán. Trên thực tế con đường Danor George tuần tra sẽ trải qua vài khu vực có NPC, hai bên PK đều có ý lảng tránh NPC vệ binh, những khu vực đánh nhau ít, vừa vặn bao gồm đoạn đường của Danor George.

"Khoan hãy bàn chuyện ra tay, dưới tình huống này muốn xông tới địa điểm phục kích, rất khó khăn mà?" Kiếm Quỷ nói.

"Dụng cụ hấp thu hơi nước đâu! Tắt nó, mượn sương mù vẫn dễ dàng hoạt động đi? Chờ thời điểm ra tay, nhìn chuẩn thời gian lại tắt thêm một lần là được." Cố Phi nói.

"Ừ... sương mù tan rồi lại có liên tục, sẽ không khiến NPC cảnh giác chứ?" Kiếm Quỷ đưa ra một vấn đề.

"Có thể không cần suy nghĩ nhiều như vậy sao... có chân thực đến mức ấy sao?" Cố Phi bất đắc dĩ.

"Hey, cậu còn muốn dựa vào độ chân thực tìm ra vết thương cũ của boss đấy..." Kiếm Quỷ nói.

"Vậy thì, không thể không suy tính! Coi như cái thứ này chỉ dùng được một lần đi, vậy thì hiện tại chúng ta phải nghĩ cách khác tới địa điểm đánh lén!" Cố Phi nói.

"Này này, nếu các anh tính như vậy, còn sau khi làn sương mù bao trùm, Danor George có thể vì tình huống dị thường, mà từ bỏ con đường thường đi, thay đổi đi về hướng phòng chứa củi này không?" Tế Yêu Vũ nói.

Cố Phi mờ mịt: "Sao tôi cảm thấy, chúng ta phân tích vấn đề càng ngày càng phức tạp rồi?"

"Tế Yêu Vũ nói có lý, nếu từ mạch suy nghĩ trên, không thể suy xét điểm này." Kiếm Quỷ nói.

"Được rồi, vậy hai người tổng kết xem đến cùng phải làm thế nào đi..." Cố Phi cảm giác đầu mình ong ong.

"Tất cả vẫn tiến hành như cũ, chỉ là, người ở lại tắt dụng cụ hấp thu hơi nước, sau khi tắt phải rời khỏi phòng chứa củi ngay lập tức, cẩn thận không để NPC chặn lại tiêu diệt." Kiếm Quỷ nói, "Về phần Danor George, tôi cho rằng gã sẽ không phát giác ngay sau khi mới tắt công tắc đâu, sương mù bay ra cần thời gian, chờ gã phát hiện thì hai người đã cách địa điểm đánh lén không xa, sau đó hai người nhắm cơ hội dụ quái là được."

"Dụ quái... Kiếm Quỷ à, cách cậu dùng từ đôi khi sẽ phá hỏng bầu không khí đấy..." Cố Phi nói.

"Ngại quá, thói quen, lần sau chú ý." Kiếm Quỷ đáp.

"Vì sao anh ở lại? Tôi trốn đi nhanh hơn, để cho tôi tắt công tắc đi!" Tế Yêu Vũ nói.

"Không được, cô cùng Thiên Lý đi thôi, thời gian có hạn, vì hoàn thành nhiệm vụ, cần dame cao hơn, cô thích hợp hơn tôi."

"Chú ý dùng từ! ! !"

"Dùng từ? À, dame, ngại thật... lần sau chú ý."

"Thôi, cứ quyết định như vậy đi." Cố Phi chốt lại.

"Thế thì chúng ta làm sao tới gần địa điểm trong chiến trường hỗn loạn chứ, vấn đề này hình như chưa giải quyết mà?" Tế Yêu Vũ hỏi.

"Nếu hết cách, thì giết qua là được." Cố Phi tàn khốc lau kiếm.

Tế Yêu Vũ buồn bực: "Vì sao tôi cảm thấy chúng ta bàn bạc hồi lâu, kế hoạch cuối cùng không hề có tí tinh vi gì hết?"

"Tại sao không có? Kế hoạch tỉ mỉ cỡ nào! Tinh vi đến độ không thể sai từng giây từng phút, lên tinh thần đi cô gái, nếu như cô chết trên đường xông ra, thì quá thất bại!!" Cố Phi nói.

"Hừ, tôi thấy người chết là anh đấy!" Tế Yêu Vũ cũng dữ dằn cực kỳ rút ra chủy thủ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top