Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 10 - Chương 495

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 495: Liên Minh Thích Khách (1)

Cuối cùng mọi người đều đồng ý với cách nói của Hàn Gia Công Tử. Cách Cố Phi hoàn thành nhiệm vụ xác thật có lẫn vào trong đó một vài hành động vĩ đại không phải nhân loại bình thường có thể làm được. Ví dụ như xưa kia một mình solo Tác Đồ, ở làng Dạ Quang nhìn ra vết tích đánh nhau từ cảnh tượng, cùng với lần này nhìn Danor George ra tay mà xác định được vết thương cũ... Đổi lại thành bất cứ một người bình thường nào khác đều không thể làm được những việc này, người thường muốn biết vết thương cũ của Danor George ở đâu, hẳn phải tìm cách khác, mà Cố Phi dựa vào sở trường của mình đi lối tắt.

Đoàn người vừa trò chuyện vừa lên đường, Cố Phi nói lời tạm biệt với mỗi người hắn quen biết ở đây.

"Lúc rảnh rỗi lại về đây chơi nhé!!" Đáp lại nhiệt tình nhất chính là số 2 tên Tiễn Đao Thủ trong nhóm chín người.

"Hẹn gặp lại." Ngụy Đồng trả lời bình thường nhất.

"Ha ha, bây giờ tôi đã là một trong top 10 Đạo Tặc rồi đó!!!" Nhan Tiểu Trúc cũng không để ý đối phương đang nói gì với cô, ngược lại hễ có ai nhắn tin đến đều chia sẻ niềm vui của mình với họ. Cố Phi cười cười, Nhan Tiểu Trúc lên làm top 10 còn nhờ công lao của hắn đấy, bởi vì Cố Phi chém Bình Quả Thố rớt bảng Đạo Tặc top 10, Nhan Tiểu Trúc mới có chỗ trống chen vào.

"Ờ", đây là trả lời từ Cố Huyền, tỏ vẻ à đã biết, anh ta không có một giây phút nào không thể hiện mình là người lười đến tận trong xương mà ra.

"Ừ, tôi cũng chuẩn bị về thành Lạc Nhật rồi, về sau có mối làm ăn ngon gì, nhớ để cho tôi nha!!" Đây là từ Bách Thế Kinh Luân cùng tới thành Hà Vụ, giọng điệu bây giờ y chang của những người buôn bán, vào vai thật nhanh.

Hành trình di chuyển rất buồn tẻ, Hàn Gia Công Tử dựa vào uống rượu cho đỡ chán, Kiếm Quỷ là người tuyệt đối chịu được sự nhàm chán và khô khan, Cố Phi mượn đường luyện tập bộ pháp... Vì vậy người thấy nhàm chán nhất chính là Tế Yêu Vũ, cô bắt đầu thấy hơi hối hận vì sao mình không sử dụng quyển trục Truyền Tống, nhưng giờ hối hận cũng đã muộn rồi, ở ngoài vùng hoang vu này không có hòm thư cho người sử dụng mà. Cuối cùng chỉ có thể mở kênh hội nói chuyện phiếm giết thời gian với mấy cô bạn ở nơi xa của mình.

"Sắp tới rồi!!" Rốt cuộc, ký hiệu rừng rậm thành Lâm Ấm xuất hiện trong tầm mắt của bốn người họ. Kế tiếp rất nhanh thấy được ba tên nhìn quen mắt trên đường lớn bên rừng.

Hữu Ca, Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh, trông mòn con mắt đợi chờ hướng này.

"Đến rồi!" Ngự Thiên Thần Minh phi thường nhiệt tình, tỏ vẻ nhớ nhung mọi người vô cùng.

"Ô kìa, mỹ nữ Tế cũng ở đây hả!" Mỹ nữ không chạy thoát khỏi ánh mắt của cậu ta.

"Khụ, mấy cái khác gác lại, tranh thủ thời gian đi! Mau hoàn thành nhiệm vụ của chúng–ta thôi." Chiến Vô Thương mặt dày mày dạn nói, nhấn rất mạnh hai từ 'chúng ta'.

"Thật sự không nghĩ ra lý do gì cho các cậu nhận được phần thưởng cả..." Kiếm Quỷ nói, "Vô Thương và Ngự Thiên mấy ngày trước còn chưa xem qua nhật ký đi?"

"Ai nói!! Tôi có nghe Hữu Ca đọc ba trang." Trên mặt của Ngự Thiên Thần Minh viết hai chữ tự hào.

"Đi thôi, đi thôi, dẫn chúng tôi tới nhà gỗ nhỏ." Cố Phi nói, ba người kia đã được cho vào đội.

Hữu Ca dẫn đường, một nhóm bảy người mau chóng tới mảnh rừng cây sồi, Hữu Ca chỉ về phía trước, một căn nhà gỗ nhỏ cô độc ở giữa rừng đập vào mí mắt. Cố Phi tiến lên, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra.

...

Tại thành Hà Vụ, không lâu sau khi nhóm Cố Phi rời khỏi, công hội Ngắm Hoa Trong Màn Sương từ trên xuống dưới đều vui vẻ tưng bừng. Ngay vừa rồi, sau khi Danor George mới xuất hiện tuyên bố với bọn họ: Trong khoảng thời gian này họ làm việc rất tốt, thành chủ cám ơn sự cống hiến của bọn họ, quyết định khen thưởng.

"Đây là? Hoàn thành rồi???" Lưu Phong Tam Thán không thể tin vào tai của mình, gã kinh ngạc nhìn Hồng Trần Nhất Tiếu đứng bên cạnh, từ lúc tên tay mơ thần bí này xuất hiện, sau khi nghe theo chỉ dẫn của gã, thì nhiệm vụ kéo dài những mấy ngày của công hội Ngắm Hoa Trong Màn Sương, hoàn thành chỉ trong thời gian một ngày.

"Đương nhiên." Hồng Trần Nhất Tiếu cười đáp: "Anh có thể đi tìm thành chủ rồi."

Hội trưởng Lưu Phong Tam Thán có quyền hạn tạm thời tiến vào tòa thị chính nóng lòng đi theo Danor George gặp mặt thành chủ thành Hà Vụ, lúc này phần thưởng cũng đã tuyên bố, giống với phần thưởng của tất cả nhiệm vụ công hội khác được nhận sau cuộc thi PK, hết thảy người chơi tử vong trong quá trình làm nhiệm vụ sẽ được bồi thường tiền tài và kinh nghiệm, quan trọng hơn là, công hội sẽ trực tiếp tăng lên một bậc. Khi Lưu Phong Tam Thán ra khỏi tòa thị chính, thì mừng rỡ không cười không khép miệng lại được. Quét sạch mọi lo lắng những ngày qua, gã không ghi hận Cố Phi ba lần bốn lượt tới quấy rối nữa, nhưng gã tay mơ tên Hồng Trần Nhất Tiếu trước mặt lại khiến gã cảm thấy hứng thú. Một nhân vật nhỏ nhoi như vậy, lại biết không ít thứ, lai lịch người này ra sao đúng là khiến người ta tò mò.

"Thật sự rất cám ơn cậu!!" Lưu Phong Tam Thán đi ra liền không e dè nói lời cảm ơn với Hồng Trần Nhất Tiếu, sự biết ơn xuất phát từ tận đáy lòng.

"Không có gì, tôi chỉ làm chuyện tôi phải làm." Hồng Trần Nhất Tiếu nói.

"Cậu phải làm?" Lời Hồng Trần Nhất Tiếu nói làm người nghe khó hiểu.

"Nhiệm vụ của các người vốn sẽ không bị phá hỏng trong giai đoạn này. Ám sát Danor George, người chơi hiện nay vốn không nhận được, cho dù có nhận được, cũng không có sức hoàn thành nhiệm vụ." Hồng Trần Nhất Tiếu nói.

"Thế nhưng, xác thật đã có người nhận được, đã thế còn hoàn thành mà..." Trong đầu Lưu Phong Tam Thán xuất hiện bóng hình pháp sư áo đen đáng ghét kia.

"Cho nên mới nói, anh ta là một sự tồn tại không hợp lý." Hồng Trần Nhất Tiếu nói.

"Cậu là... GM??" Lưu Phong Tam Thán cuối cùng cũng không phản ứng quá chậm, bừng tỉnh hỏi.

"Không phải." Hồng Trần Nhất Tiếu lắc đầu, "Tôi cũng chỉ là một người chơi bình thường." Gã cười cười.

Phe Lưu Phong Tam Thán có chút mờ mịt. Nếu như đúng chỉ là người chơi bình thường, thì nhiệm vụ công hội của bọn họ có hoàn thành hay không, thì mắc mớ gì tới gã chứ? Đã vậy từ đầu tới đuôi người này chưa từng yêu cầu giao dịch cái gì.

"Được rồi, chúc mừng công hội các anh lên tới cấp bảy, tôi đi đây." Hồng Trần Nhất Tiếu quay đầu chuẩn bị rời khỏi.

"Ấy, chờ đã!!" Lưu Phong Tam Thán bước nhanh đuổi theo, tuy vẫn không biết người này là ai, nhưng Lưu Phong Tam Thán có thể khẳng định, nếu thu người này vào trong hội mình, chắc chắn có lợi.

"Công hội? Vẫn là thôi, tôi chuẩn bị rời khỏi thành Hà Vụ ngay rồi." Hồng Trần Nhất Tiếu nói.

"Rời khỏi thành Hà Vụ? Chuẩn bị đi đâu thế?" Lưu Phong Tam Thán theo bản năng hỏi dò.

"Ám sát Danor George xong, muốn nhận thưởng, chắc là về rừng cây sồi thành Lâm Ấm nhỉ..." Hồng Trần Nhất Tiếu tựa hồ đang lầm bầm làu bàu một mình.

Rừng cây sồi, thành Lâm Ấm.

Cửa nhà gỗ nhỏ bị Cố Phi đẩy ra, nhưng hắn lại là người cuối cùng đi vào. Đám người kia ai ai đều bức thiết hơn hắn, hai tên Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh đoạt đi ở trước nhất, rõ ràng chẳng có gì cho họ cả.

Ánh sáng trong nhà gỗ nhỏ chẳng mấy sáng sủa, cách sắp xếp bên trong như một phòng sách. Ở sau bàn làm việc có một gã NPC, thấy có người tiến vào cũng không có phản ứng gì mấy, chỉ ngẩng đầu nhìn mấy người họ: "Tôi tên Gru, mấy người có chuyện gì?" Lời dạo đầu giống y như đúc khi nhóm Hữu Ca tìm đến lúc trước.

Kiếm Quỷ nhìn Cố Phi cuối cùng đã tiến vào, mang theo cái bao máu me chứa đầu Danor George đi đến trước bàn.

Mọi người nín thở nhìn chằm chằm, nhiệm vụ này, đến tột cùng là có tồn tại hay không đây?

Gru nhìn thấy cái bao ấy, rốt cuộc có phản ứng mà nhóm Hữu Ca chưa từng thấy.

"Danor George? Danor George ở thành Hà Vụ?" Gru kinh ngạc hỏi.

"Không sai." Kiếm Quỷ đáp.

"Là các người làm?" Gru nhìn về phía mọi người trong phòng. Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh kích động kêu: "Ông ta nói 'các người', là bao gồm cả chúng ta đúng không?"

Không ai để ý hai người họ, Kiếm Quỷ chỉ tiếp tục trả lời: "Đúng vậy."

"Andrew đâu?" Gru hỏi.

"Hả, hắn đã chết." Kiếm Quỷ phản ứng chậm nửa nhịp, hắn hơi chần chờ mới nhớ ra được Andrew là tên của thích khách Vụ Ảnh, bình thường trong miệng người chơi gọi chung những nhân vật này là boss, ít người nhớ tên.

"Thật đáng tiếc." Gru nói, nghe tin thích khách Vụ Ảnh qua đời, trên mặt NPC này cũng không có thể hiện tâm trạng dị thường gì, như là nghe chuyện rất tầm thường vậy.

Thoáng trầm mặc hai giây, rồi Gru nói tiếp: "Tuy các người không phải là người trong liên minh, nhưng đã hoàn thành nhiệm vụ này, vậy thì có thể cho các người một cơ hội gia nhập vào liên minh, thế nào, suy xét chút đi! Chỉ có gia nhập liên minh, mới có thể lấy được phần thưởng."

"Gia nhập, gia nhập!!!" Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh nghe được hai chữ phần thưởng đã nhảy cẫng lên.

"Đừng gấp, làm rõ tình huống đã." Hữu Ca khuyên nhủ hai người kia, liền nghe Kiếm Quỷ hỏi: "Liên minh? Liên Minh gì?"

"Liên Minh Thích Khách." Gru trả lời.

"Nó là gì?"

"Là một tổ chức vừa thần bí vừa cổ xưa, dùng cách trừng phạt tuyệt đối, đi tinh lọc tất cả tội ác trên thế giới này. Chỉ là bây giờ lý tưởng của mọi người đa số đã bị ham muốn hưởng thụ vật chất thay thế, chúng tôi đành phải dựa vào một chút phần thưởng để làm trụ cột cho sứ mệnh của chúng tôi. Thấy thế nào, người trẻ tuổi? Mặc kệ cậu ôm lý tưởng hay mục đích gì, hiện tại đã có một cánh cửa mở ra trước mặt các cậu rồi." Gru nói.

Kiếm Quỷ quay đầu liếc nhìn những người khác, giới thiệu bối cảnh như thế này, khiến đám game thủ lâu đời như bọn họ đều có cảm giác quen thuộc. Hữu Ca nắm giữ tình báo nhiều nhất dẫn đầu tổng kết: "Cái này chẳng lẽ là... trận doanh???"

Trận doanh, khái niệm này trong một số game online, là một thiết kế phân chia người chơi vào bất đồng quần thể, tăng cường mức cạnh tranh và tác động lẫn nhau giữa các người chơi. Từ khi Thế giới Song Song mở ra đến nay, còn chưa có gới thiệu hay quảng bá gì liên quan đến trận doanh cả, có người chơi cũng từng đã lên án điều này, nhưng phía nhà phát hành vẫn giữ im lặng.

"Cái này là trận doanh à?"

"Rất giống..."

"Gia nhập thử xem sao?"

"Không biết sau này có thể rời khỏi không nữa."

"Không sao cả, trận doanh vốn như chọn chủng loại, mạnh hay yếu cuối cùng vẫn do người chơi quyết định mà!"

"Thế thì chúng ta đều gia nhập Liên Minh Thích Khách này sao?"

"Không biết có hạn chế chức nghiệp không nhỉ?"

"Lẽ nào chỉ có thể là thích khách?"

"Thử một lần sẽ biết..."

Sau thảo luận dài dòng, mấy người đều quyết tâm thử một phen. Xông pha đi đầu cư nhiên là Kiếm Quỷ. "Tôi muốn gia nhập Liên Minh Thích Khách!" Kiếm Quỷ nói với Gru.

"Hay lắm! Chàng trai trẻ, hy vọng cậu có thể phấn đấu vì lý tưởng, mà không phải vì tiền tài. Nhận lấy đi, đây là thứ tượng trưng cho thân phận của cậu." Gru vung tay lên, có một luồng sáng màu đen đánh xuyên vào cánh tay trái của Kiếm Quỷ, Kiếm Quỷ cũng cảm thấy hơi đau đau, vội vàng kéo ống tay áo lên xem, trên cánh tay xuất hiện một hình xăm hình thành chủy thủ cắm nghiêng. Trên thanh đao còn có một câu tiếng Anh, trên chuôi cầm, thì đánh số no.2.

----------

Follow để cập nhật thông tin dịch truyện và thông báo chương mới nhất tại: www.facebook.com/Akiko.vnh/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top