Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 10 - Chương 511

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ps: Hàng về~ 21h còn 1 chương nữa nha~

Chương 511: Bị lộ rồi.

"Từ góc độ tâm lý u ám của cậu đi phân tích, hắn có vẻ giống đang dùng tri thức thao túng, thuận tiện cỗ vũ lòng người, khơi gợi thiện cảm của người khác. Nhưng nhìn một cách bình thường, thì đổi thành tôi đi phát biểu, cũng sẽ là dáng vẻ như thế thôi." Kiếm Quỷ thành thật nói.

"Nói cũng phải, tiếp tục quan sát." Cố Phi trả lời.

Hai người im lặng theo Đoạn Thủy Tiễn, gã ta cứ lòng vòng trong mảnh rừng này, nói là lòng vòng nhưng đã được định trước lộ tuyến. Cứ hễ đi qua mỗi một khu vực đều là một đội đang luyện tập cả, Đoạn Thủy Tiễn sẽ đứng cạnh xem tình huống của bọn họ, sau đó đưa ra một vài kiến nghị nhắm chuẩn vào từng vấn đề. Mà lời gã nói đúng theo như Kiếm Quỷ đã bảo, đều là cử động rất bình thường. Đương nhiên từ góc độ tâm lý u ám phân tích thì thấy đây đều là có dụng ý xấu, nhưng muốn chứng minh điểm này, cần phải có bằng chứng có sức thuyết phục hơn nữa, Cố Phi và Kiếm Quỷ đi theo dõi vì mong có phát hiện mới, kết quả, nghe xong không thấy thêm được gì.

"Có thể nhìn ra cái gì không?" Cố Phi và Kiếm Quỷ đều cảm thấy uể oải, sau một lần nghe lén Đoạn Thủy Tiễn nói chuyện với đám thành viên khác, không có lập tức đuổi theo bóng hình gã rời đi, mà hai người cùng nhau ngồi xuống tựa lưng dưới một gốc cây, nhìn bầu trời không thấy ánh nắng kia một lúc, Kiếm Quỷ đưa tay phải lên tới bên miệng, hai ngón tay kẹp chủy thủ của hắn, như đang hút thuốc vậy.

"Hoàn toàn không nhìn ra cái gì cả..." Kiếm Quỷ cảm thán.

"Chuyện thế này, chúng ta không chuyên nghiệp mà!" Cố Phi phải thừa nhận, Kiếm Quỷ có tài trong mảng chơi game, mà hắn là chuyên gia võ thuật, cả hai xác thực đều là nhân tài kiệt xuất trong lĩnh vực của mình, nhưng loại chuyện điều tra tìm bằng chứng này cũng là một ngành học đó! Hai người lại không có kinh nghiệm nào, có khi đổi thành người tài trong ngành này, đã sớm nhìn ra những điểm đáng nghi trong lời nói và việc làm của Đoạn Thủy Tiễn rồi. Mà không phải giống như Cố Phi bây giờ, chỉ vì ấn tượng ban đầu mà lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

"Làm sao giờ?" Kiếm Quỷ hỏi Cố Phi, ý tưởng theo dõi là hắn nghĩ ra, bây giờ có vẻ lại thất bại rồi.

"Nếu như gã vẫn cứ tiếp tục đi qua đi lại chỉ dẫn cho mọi người trong rừng này, tôi thấy hai chúng ta sẽ không có phát hiện gì mới đâu." Cố Phi nói, "Nhưng nếu gã đi chỗ khác thì sao? Gặp ai đó?"

"Không cần thiết mà... có việc thì nhắn tin là được." Kiếm Quỷ bác bỏ.

"Thật phiền ghê." Cố Phi cảm khái, nhắn tin ấy hả, người chơi khác căn bản không tài nào biết được tin nhắn có gì, có bí mật nói hết qua đây, người ngoài không có lấy một tí cơ hội biết được.

"Hey, còn đi theo không, gã sắp đi xa rồi." Hai người ngồi sau cây chỉ nghỉ ngơi giây lát, chí ít hiện nay Đoạn Thủy Tiễn vẫn còn trong tầm nhìn của hai người.

"Nói thẳng thì..." Cố Phi không gấp tí nào, "Gã ta chẳng qua chỉ là một nhiệm vụ đơn giản với cậu thôi, xác thật gã rất có ích cho công hội của Thủy Thâm, nhưng rõ ràng nhiệm vụ của cậu và sự trợ giúp từ gã không có xung đột, chém gã, thì vẫn cung cấp sự hỗ trợ được, cậu che mặt, gã không biết cậu là ai, cũng sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ giữa gã và Thủy Thâm, cậu căn bản không cần có gánh nặng trong lòng nào với việc chém gã cả, chỉ là hoàn thành nhiệm vụ của cậu thôi mà."

"Tôi biết chứ... nhưng bây giờ tôi đã không quan tâm đến nhiệm vụ nữa. Theo suy đoán của cậu, nếu người này có rắp tâm gì với công hội của Thủy Thâm và Lộ Kha, thì tôi nhất định phải ngăn cản." Kiếm Quỷ nói.

"Vậy thì tôi đề nghị đi tìm Công Tử, tôi cảm thấy với tình huống bây giờ, anh ta có thể cung cấp trợ giúp lớn nhất." Cố Phi nói.

"Được rồi!" Kiếm Quỷ gật đầu.

"Xùy! Cái hội rác kia, bị hủy càng tốt, tại sao tôi phải giúp cậu ta hả?" Địa phương có thể tìm được Hàn Gia Công Tử đương nhiên là quán rượu ở thành Lâm Ấm. Mà toàn bộ thành Lâm Ấm giống một thôn trang, lối kiến trúc nông thôn thô sơ, quán rượu cũng như vậy, hoàn cảnh này khiến người ta có cảm giác lạc hậu rất nhiều so với các thành khác, Hàn Gia Công Tử uống rượu dưới điều kiện như vậy hiển nhiên tâm trạng không được tốt, sau khi nghe Cố Phi và Kiếm Quỷ nói xong, không chút nghĩ ngợi liền vứt ra câu trên.

Cố Phi còn muốn khuyên anh ta hai câu, kết quả nghe thấy Kiếm Quỷ bên cạnh như không nghe được Hàn Gia Công Tử từ chối giúp vậy, tiếp tục nói tình huống bọn họ quan sát được: "Đoạn Thủy Tiễn kia, thân hình theo phán đoán của Thiên Lý là người đã trải qua huấn luyện vật lộn tự do, ngoài ra gã nhìn có vẻ rất hiểu biết về chiến đấu trong rừng, có tài trong việc đặt bẫy, rất nhiều người trong Cực Độ Thâm Hàn bội phục gã."

"Thế thì có gì lạ, thế mạnh trong thực tế vừa lúc có thể phát huy trong game, người như thế đương nhiên sẽ mạnh hơn người chơi bình thường nhiều, bên cạnh cậu chẳng phải cũng có một à?" Hàn Gia Công Tử đương nhiên đang nói đến Cố Phi, một thân võ công, trong thế giới chém chém giết giết này quả thật như cá gặp nước.

"Nói thì nói thế, nhưng mà..."

"Tôi hiểu điều cậu đang lo lắng." Hàn Gia Công Tử nói, "Dùng thủ đoạn này đánh sập một công hội, tuy rất buồn nôn, nhưng xác thật là cách hữu hiệu nhất."

Kiếm Quỷ không nói gì, Cố Phi nhìn ánh mắt của hắn, phát hiện tầm mắt của hắn hướng về nơi xa, rõ ràng là ánh mắt đang nhớ lại gì đó. Mà lời nói vừa rồi của Hàn Gia Công Tử, hình như cũng có ý riêng, trong việc này còn có quá khứ không vui nào của bọn họ ư?

"Thời điểm chuyện đó xảy ra, tôi biết đến nay cậu vẫn không muốn thừa nhận. Nhưng mà, tôi muốn nhắc lại và nhấn mạnh, đó tuyệt đối là hành động có dự mưu trước, mà không phải là mọi người cãi vã hay anh em bất hòa trong lời cậu nói đâu." Hàn Gia Công Tử nói.

"Chuyện gì, chuyện gì?" Cố Phi vội vàng hỏi thăm.

"Chuyện chơi game hồi trước." Kiếm Quỷ chỉ nói ngắn gọn, không nói thêm gì. Kỳ thực từ trong đối thoại đơn giản của hai người, Cố Phi đã đoán ra một hai điều, đại khái là công hội của Kiếm Quỷ trước kia, cũng có một người giống Đoạn Thủy Tiễn rất được mọi người hoan nghênh vào. Vì vậy dẫn tới lòng người trong hội hướng về gã ta, cuối cùng công hội nhất định là chia rẽ hoặc sụp đổ gì đó. Hàn Gia Công Tử cho rằng đó là có dự mưu tới chia rẽ công hội, mà Kiếm Quỷ chỉ nghĩ là do hai người tranh chấp mâu thuẫn bất hòa trong nội bộ thôi. Trong vụ này chắc chắn còn có nhiều chi tiết hơn, nhưng rất rõ ràng Kiếm Quỷ không muốn nhắc tới, Cố Phi cũng ngậm miệng lại không hỏi. Tuy thỉnh thoảng hắn sẽ độc miệng vài câu, nhưng cũng là nói đùa không liên quan đến nỗi đau của người khác, chuyện xát muối khiến người ta đau lòng, Cố Phi khẳng định sẽ không có ý định làm vậy.

"Cậu thấy Đoạn Thủy Tiễn này đáng nghi ở chỗ nào?" Cố Phi kéo đề tài về chuyện chính.

"Gã không cần đáng nghi chỗ nào hết, một hội, kiêng kị nhất là có một kẻ cướp đoạt danh tiếng của hội trưởng, được mọi người hoan nghênh hơn hội trưởng, có cái gọi là một núi không thể chứa hai con hổ, nếu như Thủy Thâm không rõ đạo lý này, kết cục công hội của gã không phải chia đôi thì là giải tán. Nhưng nhìn tính cách của tên kia, đại khái cậu ta chỉ biết ngu ngốc chủ động nhường vị trí hội trưởng cho người ta, còn tưởng bản thân mình đạo đức lắm cho coi!" Hàn Gia Công Tử nói.

"Thế cũng tốt, không sao mà..." Vị trí hội trưởng kia, có gì ghê gớm chứ, Cố Phi hoàn toàn không để bụng tới nó.

"Hội trưởng là linh hồn của một công hội, phong cách riêng của một công hội, hầu như đều ảnh hưởng từ hội trưởng cả. Thay đổi hội trưởng, có nghĩa thay đổi toàn bộ phong cách, luật lệ, khí chất của công hội từ trước đến nay luôn. Chỉ có người không chịu trách nhiệm, mới có thể tùy tiện giao vị trí hội trưởng cho một kẻ không biết từ đâu chui ra. Mặc dù là trò chơi, nhưng vị trí này không đơn giản đâu, bao nhiêu anh em bạn bè đều tha thiết hướng về nó đấy! Chợt có ngày nào đó bảo người kia thích hợp làm hội trưởng hơn tôi rồi ném vị trí ấy ra, bản thân cho rằng mình tiêu sái cao thượng, kỳ thực làm biết bao nhiêu lòng người rét lạnh không hả?" Hàn Gia Công Tử nói.

"Woa..." Cố Phi ngồi ở đây cảm thấy ngồi cũng không xong, không ngồi nữa cũng không được, dù sao thì cũng cảm thấy rất không tự nhiên: "Là anh đang nói chuyện à? Là anh nói á? Vì sao những lời đó lại từ trong miệng độc của anh phát ra chứ, đến cùng có còn thiên lý không?"

"Trở về nói cho Thủy Thâm, nếu đầu óc còn tỉnh táo, thì sớm nên loại bỏ người như vậy ra khỏi công hội. Dù cho gã ta không có tâm tư ấy, nhưng có lúc tình huống tiến triển không hoàn toàn theo ý mình muốn được." Hàn Gia Công Tử tiếp tục nói.

"Không theo ý mình muốn, nhưng sẽ theo ý cậu à?" Đột nhiên có một giọng nói từ chỗ khác truyền đến, ba người theo tiếng nhìn qua, lập tức ngây ngẩn. Cố Phi và Kiếm Quỷ liếc mắt nhìn nhau, không nghĩ tới sẽ có chuyện trùng hợp như vậy, Thủy Thâm, lại xuất hiện ở đây vào lúc này, hơn nữa, có vẻ đã nghe hết từ đầu tới cuối.

"Ồ, là cậu à? Cậu tới đúng lúc, hai người bên chúng tôi, thực sự lo lắng vì cậu đến nát lòng luôn này!" Trên mặt Hàn Gia Công Tử chưa bao giờ sẽ biểu hiện xấu hổ, hay nét mặt lúng túng, bất cứ lúc nào anh ta cũng có thể khinh thường từ trên cao nhìn xuống tất cả, có lúc lại khiến người ta cảm thấy thật bội phục.

Thủy Thâm không nói thêm gì, im lặng đi tới trước bàn của ba người họ, nhìn chăm chú vào hai người Cố Phi và Kiếm Quỷ. Đột nhiên nhanh tay vươn qua, ngay cả Cố Phi còn chưa kịp phản ứng, miếng vải che mặt trên mặt Kiếm Quỷ đã bị Thủy Thâm kéo xuống.

"Móa!!" Người hô lên là Hàn Gia Công Tử, gương mặt kia của Kiếm Quỷ, lại thêm hóa trang nữa, thực sự hơi siêu hiện thực.

"Có ý gì đây hả?" Trong tay Thủy Thâm cầm miếng vải che mặt của Kiếm Quỷ.

"Đoạn Thủy Tiễn là mục tiêu nhiệm vụ của tôi, tôi muốn xem xem gã là hạng người gì." Kiếm Quỷ trả lời.

"Mục tiêu nhiệm vụ? Tôi hình như nghe thấy các người đang nghi ngờ gì mà?" Giọng của Thủy Thâm rất bình tĩnh, nhưng Kiếm Quỷ biết, giữa bọn họ chưa bao giờ bình tĩnh nói chuyện như thế, mọi người cười đùa mắng nhau, luôn rất phấn khởi.

"Không sai, tôi hoài nghi gã vào công hội cậu, là có âm mưu." Kiếm Quỷ dám làm, chưa bao giờ sẽ không dám thừa nhận.

"Phải không? Âm mưu gì?" Thủy Thâm hỏi.

"Không có chứng cứ, chỉ là hoài nghi." Kiếm Quỷ đáp.

"Vậy à? Cho nên bày ra mấy thứ này?" Thủy Thâm giũ miếng vải che mặt Kiếm Quỷ ra.

Kiếm Quỷ lặng im.

"Chúng ta là bạn thân." Thủy Thâm nói, "Nếu như cậu thật có nghi ngờ gì, cậu có thể trực tiếp nói cho tôi biết."

"Cũng bởi vì chỉ là nghi ngờ, tôi không muốn làm ảnh hưởng quan hệ của hai người, cho nên, tôi muốn thầm quan sát rõ ràng." Kiếm Quỷ nói rất chân thành, kỳ thực nét mặt cũng rất chân thành, nhưng đáng tiếc bị lớp hóa trang che mất rồi.

"Nói thế tôi hẳn phải cám ơn cậu rồi?" Thủy Thâm trào phúng.

Kiếm Quỷ tiếp tục trầm mặc.

"Lão Đoạn!" Thủy Thâm đột nhiên kêu.

Cố Phi và Kiếm Quỷ đều giật mình, theo sau thấy cửa quán rượu bị đẩy ra, Đoạn Thủy Tiễn bước đi trầm ổn tới trước bàn rượu, nhìn từ trên cao xuống.

"Mấy người bạn này của tôi có chút hiểu lầm về anh, anh giải thích cho bọn họ chút đi!" Thủy Thâm nói.

"Không có gì phải giải thích, thời gian có thể chứng minh tất cả." Đoạn Thủy Tiễn lạnh nhạt nói.

"Nói thật hay!" Thủy Thâm vỗ vỗ bả vai của Đoạn Thủy Tiễn: "Lâu ngày mới biết lòng người, thời gian đích xác có thể nói rõ tất cả." Thủy Thâm giận dữ ném miếng vải che mặt của Kiếm Quỷ lên bàn, xoay người ra khỏi cửa.

-----------

ps: Hôm bữa nói CN vừa rồi sẽ có 3 chương mới, nhưng bệnh cũ hành, nằm bẹp trên giường mất 3 ngày, có hẹn đi chơi cũng không đi được luôn. hic .__. 

Mai nếu dịch nhanh thì có 2 chương nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top