Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 10 - Chương 512

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 512: Quyết định khó khăn.

"Ba vị, chậm rãi uống!" Đoạn Thủy Tiễn giơ tay ra dấu mời, rồi cũng theo Thủy Thâm rời khỏi quán rượu.

"Kìa! Cậu xem vẻ mặt gã đi, gian trá cỡ nào." Cố Phi cảm giác sâu sắc bầu không khí rất đông cứng rất xấu hổ, cần điều hòa đôi chút. Kỳ thực Đoạn Thủy Tiễn giống với Cố Phi và Kiếm Quỷ, đều che mặt, nói vẻ mặt gì gì đó là không thành lập.

Hàn Gia Công Tử không nói câu nào, chỉ lẳng lặng nhìn Kiếm Quỷ.

Kiếm Quỷ chậm rãi nhặt mảnh vải che mặt bị Thủy Thâm ném lên bàn, cẩn thận gấp chỉnh tề, rồi cất vào túi, đứng lên, hít sâu.

"Tôi đi rửa mặt." Thấy Cố Phi và Hàn Gia Công Tử đều đang nhìn hắn, hắn nói một câu như vậy, rồi một mình Kiếm Quỷ rời đi.

"Trộm gà không thành lại mất nắm thóc." Hàn Gia Công Tử lúc này cũng khôi phục thái độ bình thường, dùng giọng đùa cợt nói với Cố Phi.

"Khốn khiếp, hơi đánh giá thấp gã ta rồi." Cố Phi gật đầu. Nếu như nói Thủy Thâm xuất hiện ở đây có thể coi là một lần trùng hợp, nhưng Đoạn Thủy Tiễn cư nhiên cũng cùng xuất hiện thì rất không bình thường. Ở trong rừng, hai người vốn theo đuôi Đoạn Thủy Tiễn, sau lại giữa đường từ bỏ đi vòng về quán rượu tìm Hàn Gia Công Tử. Mà bọn họ chân trước vừa đi, Thủy Thâm và Đoạn Thủy Tiễn chân sau liền tới, đúng dịp nghe hết lời bọn họ nói, tình cảnh trùng hợp này nhìn kiểu gì cũng biết do người chế tạo ra.

"Người này đã sớm phát hiện bọn tôi theo gã, lại tỉnh bơ giả vờ không biết. Cho đến khi thấy chúng tôi có hành động khác, lập tức kêu Thủy Thâm cùng đến đây, bắt chúng ta tại trận." Cố Phi chắc chắn.

"Hiển nhiên là vậy." Hàn Gia Công Tử nói, "Gã không cần nói gì hết, để tự Thủy Thâm nghe, tự xem, không có gì có sức thuyết phục hơn thế mà."

"Nhưng rõ ràng Kiếm Quỷ cũng vì muốn tốt cho anh ta, lẽ nào anh ta không biết à?" Cố Phi nói.

"Cậu ta đương nhiên biết, nhưng cậu ta không thể chịu đựng được Kiếm Quỷ hoài nghi Đoạn Thủy Tiễn, bởi vì cậu ta đã coi Đoạn Thủy Tiễn làm anh em." Hàn Gia Công Tử nói.

"Dễ nhận anh em vậy được sao!" Cố Phi bày tỏ không ủng hộ.

"Không sai, đây chính là khuyết điểm lớn nhất của tên đần ấy, luôn tùy tùy tiện tiện tin tưởng người khác." Hàn Gia Công Tử nói.

"Ngây thơ, thiệt ngây thơ quá." Cố Phi bình luận, dáng vẻ ông cụ non, nói xong thì hăng hái đứng dậy: "Tôi đi tìm Đoạn Thủy Tiễn, không lo chuyện khác, chém trước rồi tính."

"Vô dụng." Hàn Gia Công Tử lắc đầu, "Bạo lực không giải quyết được chuyện này, cậu chém Đoạn Thủy Tiễn, chỉ có thể khiến quan hệ giữa Thủy Thâm và Kiếm Quỷ tiếp tục chuyển biến xấu."

"Tôi biết, tôi chỉ là nói chơi thôi..." Cố Phi nói, "Chúng ta có thể làm gì giờ?"

"Kỳ thực chúng ta căn bản không cần làm gì cả." Hàn Gia Công Tử nói.

"Hả?"

"Đến khi Đoạn Thủy Tiễn làm công hội cậu ta long trời lở đất rồi, tên đần đó tự nhiên biết mình ngu dại cỡ nào." Hàn Gia Công Tử uống rượu nói.

"Ừm!" Cố Phi gật đầu, "Thật khó có được, lần này tôi cư nhiên rất đồng ý phương án này của anh."

"Đáng tiếc có người sẽ không." Hàn Gia Công Tử nói.

"Kiếm Quỷ?" Cố Phi ý thức được.

Hàn Gia Công Tử gật đầu, Cố Phi trầm mặc.

"Kỳ thực cả hai đều là tên đần hết." Hàn Gia Công Tử lắc đầu.

"Vậy anh nói xem Kiếm Quỷ bây giờ sẽ làm cái gì?" Cố Phi hỏi.

"Cậu ta á? Chắc đang đi tìm Kha Kha rồi! Đừng bảo tôi là việc làm của hai cậu, Kha Kha hoàn toàn không tham dự." Hàn Gia Công Tử nói.

"Ấy... chẳng lẽ còn ảnh hưởng đến tình cảm giữa Lộ Kha và Thủy Thâm à?" Cố Phi nói.

"Hiện tại cậu biết vấn đề nghiêm trọng đến mức nào chứ!"

"Tên Thủy Thâm kia, chỉ tin Đoạn Thủy Tiễn, mà không tin người nào khác ư?" Cố Phi kinh ngạc.

"Tôi đã nói rồi nhỉ? Đây không phải vấn đề tin hay không, chỉ là cậu ta chán ghét người khác có thái độ hoài nghi với bạn bè cậu ta tán thành. Mỗi người đều có lằn ranh riêng không thể chịu đựng, các cậu đã đạp trúng giới hạn đó của Thủy Thâm rồi." Hàn Gia Công Tử nói.

"Anh nói thế... tôi càng cảm thấy cách làm của gã Đoạn Thủy Tiễn hoàn toàn đã suy xét đến tính cách của Thủy Thâm. Nếu như chỉ là người bạn mới quen mấy ngày, sao có thể hiểu rõ như vậy, gã ta rõ ràng có chuẩn bị trước, điều tra sẵn hết thảy mọi điểm có thể lợi dụng từ Thủy Thâm." Cố Phi nói.

"Đúng đấy, cho nên với tính cách nhẹ dạ dễ tin của Thủy Thâm, gặp phải kẻ như gã rõ là khắc tinh của mình, sớm đã bị nắm trong lòng bàn tay. Kết cục khẳng định là ngoan ngoãn thối lui nhượng chức, còn tự cho là chơi đẹp nữa." Hàn Gia Công Tử nói.

"Ừ, sau đó Đoạn Thủy Tiễn nắm quyền, bất luận là giải tán công hội hay đá người, chỉ cần phù hợp lợi ích của gã thì cứ làm thôi. Mà nghĩ đến rất nhiều người khi gặp chuyện đều sẽ theo bản năng đùn đẩy trách nhiệm, mặc kệ mình trước kia ủng hộ Đoạn Thủy Tiễn cỡ nào, lúc này tự nhiên sẽ đi chỉ trích Thủy Thâm giao vị trí hội trưởng cho Đoạn Thủy Tiễn, dù sao ngay cả vị trí hội trưởng cũng nhường, trách nhiệm phải chịu lớn nhất." Cố Phi tiếp tục giả thuyết.

"Người người lên án." Hàn Gia Công Tử khái quát.

"Bị đòi đánh đòi giết." Cố Phi bổ sung.

"Cảm giác có phải rất đã ghiền không?" Hàn Gia Công Tử hỏi.

"Quá đã ghiền luôn, chẳng qua nếu như Đoạn Thủy Tiễn rơi vào kết cục như thế, thì mới càng thấy đã hơn. Có cách gì không?" Cố Phi hỏi, chỉnh người là thế mạnh của Hàn Gia Công Tử mà!

"Tạm thời không có." Hàn Gia Công Tử trả lời như vậy.

Cố Phi rất sầu não, kỳ thực hắn nghĩ tới việc liên tục đuổi giết Đoạn Thủy Tiễn, giết đến khi gã ta không có sức thực hành kế hoạch gì nữa. Nhưng đúng như theo lời của Hàn Gia Công Tử, cách ấy tuy có thể ngăn trở Đoạn Thủy Tiễn, những sẽ làm quan hệ giữa Thủy Thâm và Kiếm Quỷ chuyển biến xấu kịch liệt. Nếu như Thủy Thâm chỉ hận Cố Phi thì Cố Phi chẳng sợ, quan trọng ở chỗ anh ta 80% sẽ hận luôn Kiếm Quỷ, Cố Phi không tài nào làm ra hành vi không chịu trách nhiệm như thế.

"Phiền phức quá, tôi đi dạo một lúc." Cố Phi thở dài đứng dậy, ngồi trong quán rượu hiển nhiên không giải quyết được gì, chuyện phiền phức cỡ nào, sinh hoạt cũng phải tiếp tục, chơi game đương nhiên cũng phải tiếp tục...

***

Dưới một cây đại thụ ở thành Lâm Ấm, Kiếm Quỷ bình tĩnh đứng dưới tàng cây, cặn dầu trên mặt đã rửa sạch, trang phục rằn ri từng mặc, cả huy hiệu, hắn đều đã gấp gọn cất đi. Không bao lâu, bước chân vội vàng của Lộ Kha chạy ra từ trong rừng.

"Cậu nói anh ấy đã biết rồi hả?" Không có tâm tư chào hỏi, câu nói đầu tiên sau khi gặp mặt của Lộ Kha liền đi thẳng vào vấn đề.

Kiếm Quỷ gật đầu, không nói gì.

Lộ Kha cũng trầm mặc, không có ai có thể quen thuộc Thủy Thâm, hiểu Thủy Thâm hơn cô. Cô hoàn toàn có thể đoán được Thủy Thâm sẽ phản ứng ra sao sau khi biết chuyện này. Nếu không, bọn họ cũng không cần lén lút tiến hành, có thể kêu Thủy Thâm cùng điều tra gã Đoạn Thủy Tiễn mới nhập hội kia.

"Thực phiền quá..." Lộ Kha rốt cuộc lên tiếng, "Chơi một trò chơi thôi, cũng một đống chuyện phiền toái. Anh ấy làm sao phát hiện?"

"Có thể là do Đoạn Thủy Tiễn... Chắc gã phát hiện hai tụi tôi vẫn đi theo gã, cho nên kêu Thủy Thâm tới theo dõi ngược lại bọn tôi đi!" Kiếm Quỷ cũng không ngốc, chuyện Cố Phi và Hàn Gia Công Tử phát giác, hắn cũng suy đoán ra được, chỉ là hắn sẽ không suy nghĩ từ góc độ ác ý nhất, suy đoán của hắn, thậm chí vẫn chừa lại chỗ trống cho Đoạn Thủy Tiễn biện minh.

"Tôi cũng nghĩ người này đang giở trò quỷ." Lộ Kha đồng ý.

"Nhưng vấn đề là Thủy Thâm không tin." Kiếm Quỷ nói.

"Anh ấy đương nhiên không tin, cho dù có đặt chứng cứ trước mặt anh ấy, anh ấy vẫn sẽ không tin. Cậu chắc hiểu rõ mà, bởi vì cậu với anh ấy giống y chang nhau. Có đôi khi tôi thật không hiểu nổi, các cậu cứ tự lừa gạt mình từ chối tin tưởng như thế, đến cùng có ý gì?" Lộ Kha nói.

"Cậu không hiểu đâu, cho nên cậu không phải người như tụi tôi..." Kiếm Quỷ nói.

"Không có thời gian chơi thâm trầm với cậu, thực sự phiền chết đi được, giờ làm sao đây?" Lộ Kha nói.

"Tôi tới nói trước cho cậu biết một tiếng, cậu ấy chắc sẽ đoán được cậu cũng có tham dự." Kiếm Quỷ nói.

"Còn phải nói à, thấy trang phục của các cậu, còn hóa trang thế kia, tôi cực khổ hóa trang cho cậu sao cậu lại rửa sạch!!!" Lộ Kha nói một nửa, còn để ý đến chuyện này.

"Không còn tác dụng, đương nhiên liền đi rửa rồi."

"Thực là lãng phí thời gian, lãng phí tâm sức, hai huy hiệu đâu? Đừng ném chớ! Nó là tốn tiền mới làm được đó." Lộ Kha nói.

"Ở đây này!" Kiếm Quỷ trả huy hiệu lẫn đồ rằn ri cho Lộ Kha.

"Ném trang phục đi, vừa nhìn liền thấy phiền, rảnh rỗi hay sao, mà đi bày ra vụ chiến đấu trong rừng làm chi không biết." Lộ Kha xua tay.

"Thủy Thâm tìm cậu chưa?" Kiếm Quỷ hỏi.

"Không biết!" Lộ Kha nói.

"Lúc nào rồi mà còn giận dỗi, nhanh nghĩ xem phải giải quyết thế nào đi!" Kiếm Quỷ bất đắc dĩ.

"Ai giận dỗi hả, còn chưa biết đâu. Cậu vừa mới nhắn tin cho tôi nói Thủy Thâm đã biết, tôi lập tức tạm thời chặn anh ấy. Việc này khi còn chưa giải quyết thì tôi không muốn gặp lại ảnh đâu, phiền." Lộ Kha bĩu môi.

"Nhưng mà... giải quyết như thế nào đây!" Kiếm Quỷ nhìn trời.

"Để mặc công hội bị Đoạn Thủy Tiễn phá hủy đi! Cho anh ấy biết mùi." Lộ Kha nghiến răng.

"Như vậy không hay đâu..." Kiếm Quỷ nghiêm túc nói, "Công hội là thuộc về từng anh em trong hội, không nên trở thành vật hi sinh. Dù thế nào đi nữa, cũng không thể lấy công hội làm tiền đặt cược."

"Vậy còn có thể làm gì khác sao?" Lộ Kha buông tay.

Kiếm Quỷ trầm mặc một lúc lâu, rốt cục quyết định: "Giết chết Đoạn Thủy Tiễn vậy!"

"Cái gì?" Lộ Kha được phen hoảng sợ, cô rất rõ ràng làm như vậy có ý nghĩa gì. Xem tình huống hiện nay, không khác gì muốn quyết liệt với Thủy Thâm cả, thành địch của toàn bộ công hội họ đấy.

"Chỉ là, không biết tên Đoạn Thủy Tiễn kia bị giết bao nhiêu lần mới chịu từ bỏ... Nếu gã cố chống tới cùng, với tính cách của Thủy Thâm, nhất định sẽ đánh đến cùng vì bảo vệ gã, nếu như gã không biến mất, cho dù chỉ còn cấp 10, vẫn sẽ là tai họa ngầm." Kiếm Quỷ nói.

"Tôi hỏi cậu... cậu đang nghiêm túc sao?" Lộ Kha nhìn Kiếm Quỷ.

"Tôi rất nghiêm túc." Kiếm Quỷ nhìn lại.

"Cậu có biết điều này có nghĩa là gì không?" Lộ Kha cau mày.

"Biết chứ." Gương mặt Kiếm Quỷ thoáng qua tia thống khổ. Như vậy đương nhiên có nghĩa là, hắn và Thủy Thâm sẽ vĩnh viễn không còn là bạn bè nữa.

Lộ Kha tiếp tục nhìn hắn, sau đó im lặng rất lâu, rồi nghiêng mặt sang một bên: "Tôi biết chuyện nào cậu quyết định rồi thì từ xưa tới nay chưa ai có thể thay đổi, cho nên chuyện của cậu, chính cậu quyết định."

"Tôi đã quyết ý rồi, thế nhưng, cậu cảm thấy làm thế thì có được coi là biện pháp hữu hiệu không?" Kiếm Quỷ hỏi.

"Cậu hỏi tôi?" Lộ Kha hỏi ngược lại.

"Cứ trả lời thẳng đi."

"Được rồi... Nói thật với cậu luôn, cách này hữu hiệu." Lộ Kha nói, "Nếu có ngày vì vậy mà khai chiến, Đoạn Thủy Tiễn bị giết mấy lần, vậy thì gã sẽ trở thành kẻ đáng thương được công hội che chở, gã sẽ mất cảm giác sùng bái của người khác với mình, thậm chí sẽ có người vì nhiều lần phải chiến đấu vì gã mà cảm thấy phiền chán với gã, huống chi, trong game online vĩnh viễn cần đẳng cấp để nói chuyện, chênh lệch quá lớn, mọi người sẽ theo thói quen coi khinh bạn. Đến thời điểm đó, Đoạn Thủy Tiễn còn lợi thế gì để nắm bắt lòng thành viên trong hội nữa chứ?"

-------------

Akiko: Với độc giả chờ chương mới, người yêu tui là tình địch; với người yêu tui mà nói, các bạn là tình địch số 2, chỉ đứng sau đống sách ở nhà tui. =)))

Dịch được một nửa, any của tui nằng nặc đòi tui chơi với ổng (còn dọa rút dây nguồn máy tính mới ghê chứ), cho nên chiều mai bổ sung nửa chương còn lại sau vậy >v<

Khi nào tựa đề bỏ "(nửa chương)" là đã update phần còn lại nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top