Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 10 - Chương 513

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 513: Phân tích sâu hơn.

"Cậu phân tích rất đúng." Nghe xong lời Lộ Kha nói, Kiếm Quỷ gật đầu.

"Nhưng cậu nên biết, tôi không hề hi vọng cậu làm như vậy." Lộ Kha nói.

"Tôi biết chứ... cho nên, cậu cứ coi tôi là đi hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày của tôi đi!" Kiếm Quỷ nói xong xoay người nhìn về phía sâu thẳm trong rừng cây, khi chuẩn bị bước vào, lại đột ngột dừng chân, "Phải rồi, không cần thiết đi nói lại cho đám anh em của tôi về chuyện này đâu."

"Tôi từ chối..." Lộ Kha nói hết câu, xoay lưng lại với Kiếm Quỷ mà rời đi.

Cố Phi đi dạo trên đường phố bùn lầy đi ở thành Lâm Ấm. Cái chủ thành này có rừng xanh vờn quanh, có cảm giác yên tĩnh thoát li cuộc sống hiện đại, hơn nữa bầu không khí tươi mát cực kỳ, hít thở thôi cũng thấy vui vẻ thoải mái. Nơi tốt như vậy, lại gặp phải việc đáng ghét thế kia. Càng phiền hơn là chuyện này chủ yếu liên quan đến Kiếm Quỷ, nếu như chỉ là phiền phức của riêng Cố Phi, rất có khả năng hắn sẽ cư xử thuận theo tự nhiên không câu chấp, sẽ không bận rộn một hồi lại cảm thấy thật vô lực.

"Thưa ngài, trang bị mới ra lò đây, có muốn mua một món không?" Đột nhiên có giọng người nói truyền vào tai Cố Phi, làm Cố Phi chợt hồi phục tinh thần lại, cư nhiên có người tới gần bên người mình mà mình lại không phát hiện, thực sự là quá thất thần rồi. Nhưng mà cách chào hàng như gái bán hoa này hắn chưa từng gặp bao giờ mà! Cố Phi nghĩ vậy, nghiêng đầu qua nhìn, lại thấy được một gương mặt quen thuộc.

"Tại sao là cô..." Cố Phi bất lực.

"Tôi cũng muốn hỏi anh câu này đấy." Đứng ở bên cạnh Cố Phi rõ ràng là Tịch Tiểu Thiên.

"Cô ở đây làm chi?" Cố Phi vừa nói vừa quan sát xung quanh, xem trong vòng mấy trăm mét có người bị hại nào muốn xông qua đuổi giết không.

"Khó một chuyến xa nhà, hiện nay lại không cần hành động chung, đương nhiên muốn dừng chân ở các chủ thành khác lâu một chút." Tịch Tiểu Thiên nói.

"Cô gieo họa tùm lum như vậy, không có chủ thành nào hoan nghênh cô đâu." Cố Phi nói.

"Chưa chắc à, tôi bình thường cũng làm cống hiến cho thị trường kinh tế trò chơi được phồn vinh nha! Nhưng còn anh, lần này anh ra cửa một chuyến, Năm Kẻ Mạnh và Thập Đại trên bảng xếp hạng đẳng cấp đều có biến động lớn hết, hình như rớt rất nhiều cấp đều có liên quan đến anh đi?" Tịch Tiểu Thiên nói.

"Tôi không thẹn với lương tâm." Cố Phi nói.

"Tôi cũng như vậy mà!" Tịch Tiểu Thiên cười.

Cố Phi không nói gì, một tên lừa đảo không cảm thấy hành vi của mình đáng thẹn, đương nhiên cũng có thể nói không thẹn với lương tâm, đây là ngụy biện, cũng không cãi lại được, Cố Phi có xúc động muốn đánh đòn cô ấy một trận.

"Nói lại, tâm trạng của anh không vui thể hiện rất rõ ràng đó, như vậy rất nguy hiểm, sẽ cho người như chúng tôi thừa cơ lợi dụng." Tịch Tiểu Thiên đột ngột nói thế. Cặn dầu trên mặt Cố Phi sau khi ra khỏi quán rượu đã lau sạch sẽ rồi, nếu đã không cần nữa, ai cũng không bằng lòng tô chét gương mặt thành như vậy.

"Phải không? Chuyện này không phiền cô quan tâm." Cố Phi hờ hững đáp lại một câu, khi chuẩn bị đi rồi, lại nghe được một đầu khác có người đang kêu "Ê ê ê", càng ngày càng gần.

"Ê nè! Thực sự quá đáng lắm đó! Mới bày ra một đống phiền phức, mà tên nhà cậu còn có tâm trạng ở đây tán gái hả!" Lộ Kha đi ra từ một ngõ nhỏ, chỉ tay thẳng vào Cố Phi, chạy nhanh chân tới.

"Kiếm Quỷ đâu? Không đi cùng với cô hả?" Cố Phi quét mắt nhìn một vòng, không có nhìn thấy Kiếm Quỷ gần đây.

"Đang muốn tìm đám cậu nói đây! Kiếm Quỷ chuẩn bị đi giết chết Đoạn Thủy Tiễn." Lộ Kha nói.

"Vậy tốt nha! Ở đâu? Tôi đi giúp!" Cố Phi lập tức mặt mày hớn hở trở lại.

"Tốt cái đầu cậu đấy! Ngẫm lại hậu quả của chuyện này đi." Lộ Kha mắng.

Cố Phi nhíu mi, hậu quả đi giết Đoạn Thủy Tiễn thế nào, hắn đã sớm cùng Hàn Gia Công Tử phân tích qua rồi. Nhưng bản thân Kiếm Quỷ lại quyết định làm vậy, nói thế thì, hắn thà rằng hy sinh đoạn tình cảm bạn bè này, cũng phải giúp Thủy Thâm giữ gìn công hội của anh ta ư?

"Tên này..." Cố Phi không biết nói cái gì cho phải, người này, là nên cảm động vì hắn, hay nên nói hắn ngốc chứ!

"Chúng ta phải nghĩ ra cách, cách giải quyết hoàn mỹ cả hai đầu đề!!" Lộ Kha nhìn Cố Phi.

"Ý cô là cách giải quyết làm Kiếm Quỷ không cần phải hi sinh, nhưng lại có thể khiến âm mưu của Đoạn Thủy Tiễn không thể đạt thành à?" Cố Phi hỏi.

Ừm!" Ánh mắt của Lộ Kha tràn đầy mong đợi.

"Tôi chẳng phải đã mặc kệ..." Cố Phi trả lời thuyết phục.

"Hey, sao cậu còn có thể nói đùa được hả! Lúc nào rồi!" Lộ Kha cảm thấy phát cáu lên vì thái độ phải chăng hay chớ của Cố Phi.

"Bỏ mặc không quan tâm, công hội của các cô có thể bị Đoạn Thủy Tiễn làm sụp, nhưng Thủy Thâm sẽ hiểu được tình bạn của Kiếm Quỷ với anh ta; đuổi giết Đoạn Thủy Tiễn, có thể ngăn cản gã phá hỏng công hội các cô, thế nhưng sẽ triệt để mất đi người bạn Thủy Thâm này. Đây là một sự lựa chọn, Kiếm Quỷ đã lựa chọn rồi, hơn nữa tôi biết khi hắn đã lựa chọn nhất định không hề có chút do dự nào. Hắn sẽ không hối hận, hắn rõ ràng kết cục mà bản thân hi vọng nhìn thấy là cái gì. Có thể hành động theo ý nguyện của hắn, chính là tốt nhất." Cố Phi nói.

"Cậu đang nói gì vậy? Phải lựa chọn cũng là do hắn bị ép mà, cậu cho rằng hắn bằng lòng như vầy sao?" Lộ Kha hô to.

"Cô nương, cô phải biết, cũng là bởi vì không có cách giải quyết vẹn toàn cả hai bên, cho nên hắn mới phải lựa chọn. Nếu có, chúng ta cũng sẽ không đứng đần ở đây, không phải sao?" Cố Phi nói.

"Luôn sẽ có cách!" Lộ Kha nói.

"Hiện thực có lúc là tàn khốc." Cố Phi bất đắc dĩ.

"Khụ, thật ngại quá..." Tịch Tiêu Thiên bàng thính rốt cuộc không nhịn nổi phải lên tiếng, "Đề tài của các người hình như rất sâu sắc nhỉ... Có thể nói là chuyện gì không? Biết đâu tôi có thể giúp một tay."

"Cô là ai?" Lộ Kha hỏi.

"Một tên lừa đảo." Cố Phi đoạt đáp.

Lộ Kha vô cùng kinh ngạc, Tịch Tiểu Thiên lại không để bụng, thậm chí dụng giọng điệu tự hào mà nói: "Đã thế còn là dân chuyên nghiệp."

"Xùy..." Cố Phi cười nhạt. Lừa đảo đã đáng xấu hổ lắm rồi, càng đáng xấu hổ hơn là thái độ người này lấy làm kiêu ngạo nữa, thật không thể chịu đựng được.

"Tôi nói..." Tịch Tiểu Thiên chỉ chỉ Cố Phi, nói với Lộ Kha rằng: "Ngay cả anh ta đều bó tay hết cách, rất hiển nhiên hai người gặp được một chuyện không thể giải quyết bằng bạo lực, có lẽ sẽ cần chút đầu óc và tri thức về phương diện khác nha!"

"Cô thực sự có cách?" Lộ Kha hỏi.

"Đừng cái gì cũng thử khi tuyệt vọng chứ!" Cố Phi can ngăn.

Hai cô gái cùng lúc liếc xéo hắn một cái, sát khí nồng nặc.

"Chuyện là như vầy..." Lộ Kha ngắn gọn kể lại toàn bộ đâu đuôi câu chuyện cho Tịch Tiểu Thiên nhanh chóng.

"Thật không có nguyên tắc mà." Cố Phi đứng bên làu bàu.

"Hóa ra là vậy..." Tịch Tiểu Thiên gật đầu, "Rất rõ ràng, đối phương đã nắm chuẩn tính cách của tên hội trưởng ngu xuẩn kia, cho nên tạo ra âm mưu phi thường có tính nhằm vào như vậy. Gã lợi dụng nguyện vọng bức thiết muốn thắng được cuộc chiến đoạt chủ thành, cung cấp năng lực phi thường có giá trị cho đám các cô; tranh thủ thiện cảm và sự chờ mong với gã; theo sau vào công hội, thăng cấp cảm xúc chờ mong và thiện cảm này, lên tới tận tin tưởng, đi theo, sùng bái gã. Đợi đến khi thời cơ chín muồi, hành động dứt khoát thay thế địa vị hội trưởng ngốc kia. Kế hoạch này vốn cần phải áp dụng trong thời gian dài, nhưng mọi thứ diễn ra trong game rất nhanh, năng lực mỗi người có thể thể hiện trực quan nhất, tôi thấy thời gian một tháng là cũng đủ rồi."

"Cô phân tích rất trọng tâm." Lộ Kha nói.

"Đương nhiên, biểu diễn năng lực của mình, tạo thiện cảm và tin tưởng mà..." Cố Phi ở bên cạnh khóe.

Không ai để ý, Lộ Kha lại bổ sung một câu: "Còn có, hội trưởng ngu xuẩn mà cô nói, là chồng tôi."

"Thế hả? Chồng cô có thể thành lập công hội lớn nhất thành Lâm Ấm, thật giỏi quá." Tịch Tiểu Thiên nói.

"Quào, cô vậy cũng được á?" Cố Phi kinh ngạc, ngu xuẩn nháy mắt thành giỏi quá, không thấy lật mặt nhanh như bánh tráng ư?

"Nhưng có điều, cô nói loại kế hoạch này cần một tháng?" Lộ Kha hỏi.

Tịch Tiểu Thiên gật đầu: "Là đã suy xét đến hoàn cảnh trong game, đã tính là rất nhanh rồi."

"Nhưng mà nếu như trong vòng một tháng đã bắt đầu cuộc chiến tranh đoạt thành, gã còn chưa kịp phá hủy công hội chúng tôi thì sao? Gã không phải sẽ làm công cốc hả?" Lộ Kha nói.

"Cô sai rồi. Gã làm không phải là đẩy sập nó, mà là chiếm lấy, thậm chí gã sẽ không thể hiện ý đồ chân thực trước khi cuộc chiến tranh đoạt thành bắt đầu. Gã sẽ mượn dùng nhân lực, vật lực, tài lực của công hội các cô, giành chiến thắng cuộc chiến đoạt thành. Thử nghĩ xem, thành chiến thắng lợi, công lao to lớn nhất trong cả cuộc chiến sẽ là thuộc về ai?" Tịch Tiểu Thiên nói.

Cố Phi và Lộ Kha không khỏi liếc mắt nhìn nhau.

"Tin tưởng đã có, được người sùng bái đi theo đã có, công lao cũng có. Muốn làm hội trưởng, nước chảy thành sông. Về sau, dựa vào việc công hội chiến thắng có lợi ích khống chế chủ thành, e rằng không còn liên quan gì đến các người nữa." Tịch Tiểu Thiên nói.

"Đúng thật như vậy, thế mới xem là kế hoạch hoàn hảo nhất." Lộ Kha nói.

Tịch Tiểu Thiên nhún vai tiếp tục nói: "Còn nữa, cô nói thời điểm theo dõi bị gã phát hiện? Phát hiện các người, có lẽ không phải gã, mà là đồng đảng của gã."

"Đồng đảng?" Lộ Kha sợ hãi kêu lên.

"Loại kế hoạch này, nhất là trong hoàn cảnh game online muốn vào trong một công hội so ra rất đơn giản, gã sẽ không một mình một cõi lẻn vào quấy rối. Gã sẽ xen lẫn cùng một nhóm người khác gia nhập, một lúc lâu sau sẽ từ những người này tản ra ngôn luận nâng cao địa vị của gã. Nếu như gã vô cùng cẩn thận cảnh giác, kêu mấy người chú ý động tĩnh xung quanh gã cũng không phải là chuyện không thể." Tịch Tiểu Thiên nói.

Lời trên làm Cố Phi giật nảy mình. Lúc theo dõi, Đoạn Thủy Tiễn dọc đường đi đều đi qua khu vực các đội nhỏ của Cực Độ Thâm Hàn luyện tập, đâu đâu cũng là người, muốn tránh khỏi tầm mắt của mọi người là không tài nào làm được. Cho nên hai người chỉ có thể cố gắng không để Đoạn Thủy Tiễn phát hiện, còn ánh mắt của những người khác, cũng chỉ có thể ra vẻ bình thường đi ngang qua thôi, hoặc giả vờ đang luyện tập. Mà giữa những người ấy nếu có ẩn nấp gián điệp của Đoạn Thủy Tiễn, thì phát hiện hai người đang theo dõi cũng không hề làm lạ.

Lại nói tiếp, hai người họ vẫn đủ cẩn thận, khoảng cách cũng luôn giữ ở trên mười mét, Cố Phi vẫn luôn không nghĩ ra làm sao Đoạn Thủy Tiễn có thể phát hiện hai người. Giải thích thế này lại hợp tình hợp lý.

"Cùng lúc nhập hội chung với Đoạn Thủy Tiễn, hình như không có ai cả!" Lộ Kha nói.

"Cùng vào hội quá nổi bật rồi, sẽ không làm như vậy, nhưng trước và sau khi gã vào hội tương đối gần, đều có hiềm nghi rất lớn." Tịch Tiểu Thiên nói.

"Nè!" Cố Phi đột nhiên nghĩ tới một chuyện, "Không phải là Cơm Canh và Cát Trắng chứ?" Hai người này là mới tới, nếu như là đồng bọn của Đoạn Thủy Tiễn, thế thì còn phải nói gì thêm sao? Khi lần đầu tiên Lộ Kha giới thiệu cho Đoạn Thủy Tiễn khẳng định cũng đã bại lộ.

"Không phải, hai người này không thể nào." Lộ Kha kiên quyết bác bỏ.

"Kỳ thực cũng chưa chắc là mới vào hội, có lẽ đối phương đã đưa người vào trong hội các người được một khoảng thời gian rồi, hoặc là, mua chuộc ai đó." Tịch Tiểu Thiên nói.

"Mua chuộc ai đó?" Cố Phi cảm thấy việc này càng ngày càng phức tạp và khoa trương.

"Đúng vậy, nếu như người thao túng đằng sau là các đoàn thể theo đuổi lợi ích như studio, mua chuộc ai đó là chuyện có thể làm ra được." Tịch Tiểu Thiên nói.

-----------

Akiko mới dịch xong, thì lại ốm rồi, không biết ngày nào có lại chương mới *rầu rĩ* :<

Có lỗi chính tả thì để lại cmt nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top