Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
Một người chín nhớ mười mong một người.

                                     *******

"Cái bệnh tương tư là cái bệnh khó chữa nhất.Nếu như không vướng phải nó thì không sao thế nhưng lỡ mà bị rồi thì chẳng sao mà hết được.Có khi còn ngày càng nặng."

"Thật á!?Nghe sợ thế"

"Ừ!Chính các già làng mình bảo vậy mà."

"Hay mày thử hỏi nội mày xem,nội mày là thầy thuốc giỏi nhất cái thôn này còn gì"

"Tao có hỏi rồi,nội tao cũng bảo vậy"

"Tránh ra,tránh ra.Nhường đường cho ông lớn"

Thằng Tít,thằng Tún đang mải nói chuyện nghe vậy cũng vội té sang một bên.Chúng nó giương mắt nhìn người ngồi trên xe ngựa lướt qua.

Ở cái thôn Đoài này không ai là không biết đến phú ông Nguyễn Phú Đại.Ruộng đất nhà ông cò bay mỏi cánh.Gia nhân trong nhà đếm vội cũng phải vài chục người.Cái phủ Nguyễn to nhất làng cũng là của ông chứ ai.Mọi người vẫn thường bảo có gì tốt đẹp đều là dành cho ông hết.Đã giàu còn có hẳn hai cô vợ đẹp nhất làng,còn có hai cậu quý tử thông minh lanh lợi.

Cậu cả nhà ông là cậu Nguyễn Quang Anh-năm nay 12 tuổi  là con của bà cả
Cậu hai nhà ông là cậu Nguyễn Nhật Phát-năm nay 10 tuổi là con của bà hai
Hai anh em tuy là cùng cha khác mẹ nhưng vẫn thân thiết lắm.Ngày nào hai cậu cũng bày đủ trò để chọc phá hết gia nhân trong nhà tới bọn trẻ con trong làng mới chịu được.

Thế nhưng vui hơn cả là trêu chọc con trai của cô Mai.
Cô Mai là gia nhân trong nhà việc của cô là nấu ăn dưới bếp.Cô có hai thằng con trai là Hoàng Đức Duy 11 tuổi và Hoàng Lê Bảo Minh 9 tuổi.

Chồng cô Mai mất từ lâu lắm rồi.Từ ngày chồng mất cô cứ một mình gánh vác nuôi hai con khôn lớn đến bây giờ.Nhà cô ở tận bên thôn Đông cơ nhưng mà nhà ông Đại trả công cao nên cô vẫn chọn làm ở đây.Hai nhóc nhà cô Mai thì ngoan lắm mới bé thế mà ngày nào cũng theo mẹ sang đây phụ mẹ làm việc.Vì cô Mai nghèo nên không cho con đi học được nhiều lúc thấy hai cậu xách cặp đi học cô lén lau nước mắt rồi quay lại làm việc tiếp.Hai bé thì hiểu chuyện chưa từng trách móc mẹ vì không cho chúng đi học được.

Quang Anh hay trêu chọc Đức Duy lắm.Ngày nào cứ đi học thì thôi chứ hễ mà về đến nhà là kiếm Đức Duy ngay.Thế chứ ai mà bảo cậu thích chơi với Duy là cậu giãy nảy lên ngay.Cậu bảo thích trêu nó vì nó đần đần chứ không thích chơi với nó.

Còn cậu hai Nguyễn Nhật Phát thì thích trêu em Bảo Minh cơ.Em Bảo Minh nhỏ nhỏ xinh xinh giọng em ngọt như kẹo luôn đã thế người em còn thơm thơm.Nhưng mà đấy là cậu hai nghĩ chứ cậu hai không có nói.Thấy người ta đáng yêu vậy thôi chứ ngày nào không trêu người ta khóc là không chịu được.

—————————————————————————

"Trả cho em!!"

"Có giỏi thì nhảy lên mà lấy"

"Cậu hai,trả Minh đi mà"

"Nhảy lên lấy được thì tao trả"

Cậu hai nhà phú ông lại ghẹo em Minh rồi.Chẳng là em mới được Duy làm cho chiếc nhẫn bằng cỏ.Đang mân mê ngắm nghía thì cậu hai từ đâu đi ra giật của em.Ỷ mình cao lớn hơn nên cứ cho qua đỉnh đầu rồi bảo em lấy được thì trả.

Minh thì người có một mẩu thấp hơn anh cả một cái đầu rưỡi sao mà địch lại.Thấy cứ đứng nhảy lên như này không mấy khả thi Minh ngồi bệt xuống đất.

1

2

3

"Oaaa..Cậu hai..hức...cậu hai cứ..bắt nạt em"

Nước mắt Minh giàn dụa mặt thì ngửa lên trời ra  sức mà gào.Phát thấy thế thì dừng lại ngay.10 lần trêu em thì đến 11 lần em khóc.Và kết quả vẫn như lần đầu là cậu hai lại cuống cuồng mà dỗ dành em nhỏ đến khi em nín thì thôi.

"Ê..ê được rồi tao trả,tao trả được chưa"

"Nín đi,mai tao cho kẹo"

"C-cậu nói thật ạ"

"Thế ý mày là mày không tin tao?"

"Dạ em không dám.Vậy em cảm ơn cậu trước nha.Giờ em vào với u đây"

Nói rồi em cầm lấy cái nhẫn đứng dậy chạy đi về phía bếp.

Đấy,ngày nào cũng như ngày nào cứ trêu cho khóc rồi dỗ vậy thôi.

Dỗ thì dỗ nhưng không trêu cho khóc thì cậu không chịu được!

Bởi cái nết cậu vậy nên ai đi qua thấy cậu trêu em cũng chẳng nói gì.Ai mà dám nói gì thì người đấy sẽ là nạn nhân tiếp theo.Thế nên làm gì có ai dại mà chĩa mũi vô đâu.
————————————————————————

"U ơi,u"

"Ơi,u đây"

"Sao mặt mũi con tèm lem thế này.Cậu hai lại trêu con hả"

"Dạ!Nhưng mà cậu hai hứa mai cho con kẹo đó u.Nên con hông giận cậu hai đâu"

"Ừ,cậu hai trêu vậy thôi chứ cậu không có ý xấu.Mình là phận tôi tớ cậu làm gì cũng không có được giận hay cãi cậu.Có biết chưa"

"Dạ"

"Mà anh Duy đâu u"

"Anh Duy đi lấy củi giúp u rồi.Út ngồi đợi hai chút nha"

Một hồi sau thì Đức Duy cũng đã về tới.Thấy anh về là Minh chạy ra ngay.

"Dạ thưa u con mới về"

"Ừ,Duy về rồi hả con.Có mệt lắm không.Ngồi nghỉ cho đỡ mệt."

Minh nhanh nhảu chạy đi bưng nước cho Duy.Duy đưa tay nhận lấy cốc nước một tay xoa đầu Minh rồi làm một hơi uống hết sạch.

"Anh Duy uống nước đi "

"Cảm ơn út"

Ngồi nghỉ được một lúc đang định đi chơi với Minh thì nghe thấy tiếng gọi quen thuộc của cậu cả vọng xuống.Cậu hậm hực đi xuống,mặt thì hằn học trông rõ khiếp.

"HOÀNG ĐỨC DUY"

"D-dạ.Cậu..cậu cả"

"Mày đi đâu từ chiều giờ?"

"Em đi..lấy củi giúp u"

Cậu cả chỉ thẳng tay vào mặt Duy mà quát

"Ai mượn mày làm?Có biết tao kiếm mày mệt lắm không hả!?"

"Tại..tại nay bếp hết củi mà bác Tịch bị ốm nên em mới giúp u"

"Cậu cả bớt giận.Tại cái thân tôi già cả rồi cứ vác củi hay làm việc nặng là về tối nó nhức.Tôi cũng nào muốn để Duy đi lấy củi chỉ là hết cách nên tôi mới làm vậy"

Cô Mai lúc này mới lên tiếng giải thích để cậu cả bớt giận.

"Cái bếp này hết người hả gì?Mày gầy hơn con Lu nữa thì bê vác cái gì.Ông Tịch nghỉ thì còn ông Tuất ông Mão đâu hết cả rồi"

"Hai bác ấy xin nghỉ về quê từ hôm trước rồi ạ"

"Thằng kia,từ nay về sau mày muốn đi đâu cũng phải báo tao biết chưa"

"Dạ.Em hiểu rồi ạ"

"Bực cả mình"

Nói rồi cậu cả xoay người rời đi.Lúc này cả ba u con mới dám thở phào nhẹ nhõm.

Thực ra thì,cậu cả nói cũng không sai.Đức Duy gầy lắm lại còn cao.Mặt mũi thì lúc nào cũng lấm lem.Nhưng mà không phải lấm lem là nó xấu đâu nhé!Nó cười đẹp ơi là đẹp.Nhưng mà đấy là mọi người nhận xét thôi chứ nó thì chả quan tâm xấu đẹp đâu.

Duy chẳng hiểu sao cái tính của cậu cả nó ngược lại hoàn toàn với mặt luôn ấy.Mặt cậu cả cứ phải gọi là búng ra sữa.Da trắng,mắt to,môi hồng thêm hai cái má phúng phính nữa nhìn đáng yêu cực thế mà cậu khó tính cực kì. Nhưng đấy là cái bên ngoài thôi.Cậu cả là kiểu mỏ hỗn nhưng tâm tốt ấy.Hay cáu là thế chứ Duy biết cậu cả tốt lắm.
Cậu còn dạy nó học chữ làm toán cơ.Nên nó quý cậu lắm.

————————————————————————

t ấp ủ cái fic này trước cả fic "Fall in love" nma giờ mới dám viết🥹 tại trình t non.Với cả sợ t k hiểu kĩ về bối cảnh xưa viết nó lại loạn.Có gì mng góp ý nhẹ nhàng nhaaa
cự giải t6 nên dễ tổn thương lắm🥹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#phatsu