Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11: Bị bắt gặp

 Trải qua chuyện vừa rồi, Hứa Giai Kỳ rốt cục cũng không kêu ta cùng nàng ra ngoài nữa. Nhưng hình như mỗi lần đàm phán đều chấm dứt trong thất bại. Cuối cùng cả người Hứa Giai Kỳ bắt đầu có điểm buồn bực, không vui, trở nên mất tinh thần. Cho dù ta có chọc giận nàng, nàng cũng không có phản ứng.

Nếu hỏi nàng chắc cũng không có tra ra được gì, nhưng ta lại không dám qua chỗ của Lí Nam cùng Tiểu Ngôn để hỏi. Lí Nam là không thể vì đã có mệnh lệnh cấm rõ ràng. Về phần Tiểu Ngôn thì ngay từ lần đầu tiên ta đã được cảnh cáo.

Chẳng lẽ muốn ta tự mình điều tra? Tha cho ta đi, với tư duy và lô gic của ta, rất có khả năng còn chưa tìm ra đáp án thì ta đã choáng váng, như là một loại tư xuân.

Như vậy thì.......

Ta không phải chỉ cần lén đi tìm Tiểu Nam là được rồi sao?

Đúng rồi, ta thật đúng là thiên tài trong những người ngốc! [kì thật vẫn là ngốc....]

Ta chạy nhanh đến nhà Tiểu Ngôn ở lầu hai mươi, nhấn chuông cửa một cái.

"Ai đó?"

"Ta nè!"

"Ngươi là ai?"

"Ta chính là ta....." Ta còn có thể là ai được?

"Đã biết!" Bên trong vang một tiếng bừng tỉnh, đã hiểu, "Trả lời ngu ngốc mà nghiêm túc như vậy thì ta chỉ quen một người."

"....." Giọng nói không đúng....Ngữ khí cũng không đúng luôn.....

Ngạo mạn từ từ lui ra sau, rồi lại tiếp tục lui ra sau, nhìn lên số nhà: Đây đúng là lầu hai mươi mà, đâu phải lầu hai mươi mốt, sao ta giống như vừa nghe được giọng nói của ma vương?

Đang do dự thì cửa đã được mở ra, Lí Nam giống như lúc trước, mặc khăn tắm, dùng khăn mặt lau tóc.

"......." Ta hoa mắt hay là trí nhớ có vấn đề? Chẳng lẽ là ảo giác trong truyền thuyết?

"Còn không mau vào nhà, ngươi muốn cho người qua đường thấy bộ dạng ta như vậy sao?"

"......." A? "Xin lỗi."

Đi vào ngồi xuống.

" Sao ngươi lại ở chỗ này?" Ta vẫn còn cảm thấy kì quái.

"Tiểu Ngôn đi công tác, kêu ta giữ nhà giúp nàng." Nàng ngồi xuống sô fa "Còn ngươi tới tìm nàng làm gì?"

Không đúng, nếu ma vương trông nhà giùm Tiểu Ngôn, vậy còn nhà của nàng thì sao?

"Không ai có thể xông vào nhà ta mà còn sống để đi ra." Nàng giống như đã biết được nghi vấn của ta, sau đó cười nói, "Ngươi có muốn đi thử không?"

Lắc đầu: "Không cần." Ta có thể tưởng được kết cục.

Nếu Tiểu Ngôn không có ở nhà thì ta không nên tiếp tục ở đây nữa. Nếu để Hứa Giai Kỳbiết ta với Lí Nam gặp nhau, chỉ sợ nàng lại nổi cơn thịnh nộ, chết như thế nào cũng không biết.

Lí Nam nhìn ta, liếc mắt một cái: "Muốn đi sao?"

Ta gật đầu: "Ừ!"

"Nếu ngươi có việc gấp, vậy để ta gọi điện cho Tiểu Ngôn....." Nàng đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

"Không cần....." Ta giữ chặt lấy nàng.

Sau đó, khăn tắm của nàng rớt xuống đất.

"......."

..........

"Này..." Ta dùng sức nắm chặt tay: "Ta ko có cố ý......"

"Muốn ta trả thù lao chuyện lần trước sao?" Nàng lẳng lặng đứng ở nơi đó, "Lúc nào ta cũng đều có thể..."

"....." Tỷ tỷ, ngươi hiểu lầm rồi.....

"Sao không có khóa cửa lại vậy....." Phía sau vang lên một giọng nói.

"....." Khóc.....Giọng nói này sao mà quen quá......

Xoay người xua tay: "Lần này tuyệt đối là hiểu lầm...."

"Lần này là hiểu lầm, vậy lần trước thì không phải?" Hứa Giai Kỳ cắn răng tay nắm thành quyền. "Thì ra những gì ngươi nói đều là gạt ta!"

"Tỷ tỷ ngươi cũng giải thích một câu đi....." Ta xoay người nhìn Lí Nam, sau đó nhanh chóng quay đầu, "Ngươi mau mặc quần áo vào đi!"

Giọng của Lí Nam sâu kín: "Kỳ, ở trong lòng ngươi Ngô Triết Hàm rốt cục là gì hả?"

"Là gì đều không liên quan gì đến ngươi cả!"

"Có liên quan!" Lí Nam hơi nhẹ nhàng thở ra, "Ngươi vì nàng mà trở mặt với ta nhửng hai lần!"

Ta nhìn thấy sắc mặt Hứa Giai Kỳ cứng đờ: "Ta đã nói đồ của ta ngươi không được động vào..."

"Nói vậy, ta có thể thích nàng?" Lí Nam cười đi đến trước mặt ta, lấy khăn tắm che lại một chút ra thịt, phần còn lại đều bại lộ ra ngoài, thoạt nhìn hết sức mê người.....

Ngô, thực xin lỗi! Ta không nên nói như vậy!

"Hiện tại, nếu ta muốn thoát khỏi bóng ma từ người kia thì quả thật không dễ dàng ." Lí Nam vươn tay muốn sờ mặt ta, nhưng ta đã nhanh chân tránh được. Nàng thu hồi tay, cười nhẹ: "Nhưng nếu có đứa ngốc này chắc có lẽ sẽ được."

"......." Rõ ràng là đang nói ta, nhưng tại sao ta một câu cũng không chen vào được.

"Nói trắng ra là ngươi muốn lợi dụng nàng!"

"Lợi dụng nàng thì sao?" Lí Nam rốt cục cũng bắt được ta, một phen kéo ta vào trong lòng. Sau đó nàng nâng cằm ta lên: "Ít nhất ta còn thích nàng, nhưng ngươi thì sao?"

"....." Uy uy uy uy các vị tỷ tỷ, nơi này còn có người! Có người đang chuẩn bị phát biểu!

"Ngươi giữ nàng để làm cái gì? "

Đúng vậy! Để làm gì?

Ta cũng hiếu kì nhìn Hứa Giai Kỳ.

Hứa Giai Kỳ nhìn ta hồi lâu, hơi hơi dao động, sắc mặt dần dần cường nghạnh, sau đó nàng hơi nâng cằm lên: "Nàng là nữ nhân của ta!"

A?

...........

A? Nàng vừa nói gì?

"Ở trên giường của ta chính là nữ nhân của ta!" Hứa Giai Kỳ lạnh lùng nói: "Hiện giờ nàng không những là nữ nhân của ta mà còn là cha của đứa nhỏ trong bụng ta. Nhiêu đó lý do đã đủ cho ngươi không được động vào nàng chưa?"

"Ngươi nói cái gì?" Lí Nam sững sốt, nhìn ta: "Nàng vừa nói ngươi là cha của đứa nhỏ trong bụng nàng? Ngươi là bê-đê sao?"

"......" Giận! Vì sao mọi người đều hỏi ta như vậy?

"Ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì." Hứa Giai Kỳ khí thế dần dần đi lên. "Bất quá, sau đêm hôm đó ta mang thai là sự thật. Mặc kệ ta có thích nàng hay không, mặc kệ ở trong lòng ta nàng là gì, cả đời này ta và nàng đã định phải dây dưa không rõ. Chỉ cần như vậy, thì ta vẫn có quyền cảnh cáo ngươi không được đến gần nàng."

"...." Bạo quân chính là bạo quân, bộ dạng thực dọa người, nói ra chuyện này mà cư nhiên mặt nàng vẫn không đỏ, khí không suyển.....

Ta mãn nhãn, sùng bái nhìn bạo quân trước mắt một mảnh hắc khí.

"Ngươi còn dám nói ra...." Tâm tình Lí Nam cũng giốnh như ta, "Nếu là người khác gặp sự tình như vậy đã sớm hận không thể tìm cái động để ẩn nấp rồi!"

"Tại sao ta lại không dám nói?" Hứa Giai Kỳ liếc ta, "Nếu ta dám làm thì tuyệt đối dám nói, không giống như người nào đó...."

"......." Các đồng chí, ta làm sai gì sao?

"Còn ngươi nữa," Hứa Giai Kỳ ôm tay nhìn Lí Nam, "Như ta đã nói, nếu ngươi còn dám câu dẫn nàng thì đừng có trách ta không khách khí."

Đây là hiểu lầm, chuyện lần này không liên quan đến Lí Nam.

"Đừng trách nàng!" Ta nhanh chóng vì Lí Nam giải oan: "Thật ra là do ta làm rớt khăn tắm của nàng....."

"Là do ngươi....." Mặt của Hứa Giai Kỳ lập tức đen lại, đôi mắt tràn đầy sát khí, " Thật hiếm thấy ngươi chủ động thừa nhận....."

"....." A? Ta lại nói gì sai sao?

Mắt thấy Hứa Giai Kỳ sắp nổi bão, Lí Nam nhanh miệng nói: "Chuyện này ta muốn nghe Ngô Triết Hàm quyết định."

"....." Không cần đem lửa ném trên người ta, sẽ cháy người a.........

Hứa Giai Kỳ   nheo mắt lại, nhìn ta liếc mắt một cái, sau đó lạnh như băng hỏi: "Chính ngươi nói đi, ngươi thích ai?"

"Cái này còn phải hỏi sao......" Ta cầu xin, "Đương nhiên là ta thích ngươi rồi....." Rõ ràng cũng chỉ thích mình ngươi....Ta đối với hai vị mỹ nhân tỷ tỷ nhiều lắm cũng chỉ là thích ngắm mà thôi....

"Ngươi chắc chứ?" Lí Nam bình tĩnh nhìn ta..

Ta không chút do dự gật đầu.

Nàng cư nhiên còn dịu dàng cười: "Vậy thì tốt!"

"Tỷ tỷ...." Xót xa!

"Nhưng ta sẽ không buông tay, ta vẫn sẽ theo đuổi nàng....."

"....." Chuyển biến này....có hơi lớn....

"Ngươi không có nghe rõ nàng nói gì sao?" Hứa Giai Kỳ nổi giận lôi đình. "Nghe rõ rồi!" Lí Nam ôm cổ ta, cười: "Tuy ngươi thao thao bất tuyệt nói xong nhưng ta lại không nghe được ngươi nói thích nàng. Tình yêu là phải do hai người cùng tự nguyện, nếu ngươi không có yêu nàng vậy ta cướp nàng đi thì có sao đâu?"

"Ngươi....." Phía bên kia núi lửa đã bắt đầu bùng nổ.

"Ta làm sao?"

"Nếu ngươi thích nàng thì cứ lấy đi, ta không quan tâm!" Hứa Giai Kỳ nổi giận, gầm lên một tiếng "Yêu tinh kia, về sau ngươi không cần phải về nhà! Ta cho ngươi biết, nữ nhân này vừa có tiền, vừa có năng lực và nàng cũng thích cho nên ngươi đi theo nàng sẽ tốt hơn theo ta!"

"Không...." Ta dùng sức giãy dụa, muốn thoát khỏi Lí Nam, "Các ngươi tại sao không chịu nghe ta nói..."

"Ai muốn nghe những lời vô nghĩa!" Hứa Giai Kỳ không chút do dự xoay người sang chỗ khác, "Đứa nhỏ là của ta, sau này sẽ không liên quan đến ngươi!"

"....." Sao có thể được! Tiểu yêu tinh của ta!

"Hứa Giai Kỳ!" Ta thoát khỏi Lí Nam, "Ngươi hãy nghe ta nói...."

"Bây giờ ngươi nói gì cũng vô dụng! Ta không muốn nghe!" Hứa Giai Kỳ không quay đầu lại, "Giờ ta phải về ngủ, ngươi không được đi theo!"

"......." Không thể như vậy.......

Hứa Giai Kỳ không để ý đến ta, trực tiếp mở cửa đi ra ngoài.

"Hứa Giai Kỳ....." Khóc.....Hứa Giai Kỳ, không cần tàn nhẫn như vậy! Không đúng, ngươi thích nhất là tàn nhẫn...Nhưng cũng không cần phải như vậy........

"Không đuổi theo sao?" Lí Nam vỗ vai ta.

"A?" Ta quay đầu nhìn nàng, "Ngươi nói cái gì?"

"Nếu còn không mau đuổi theo nàng thật sự sẽ đi mất đấy!" Lí Nam cười, đẩy ta ra. "Hiện tại chắc nàng vẫn còn chờ ở thang máy, giờ mà đi vẫn còn kịp đấy!"

A.......Trước, sau hai ngươi....Kỳ quái....

"Ta sẽ sang thăm ngươi." Nàng cười đến kì quái, "Ta nhất định sẽ tặng ngươi một lễ vật lớn!"

"....." Không hiểu, bất quá "Ta không cần ngươi lấy thân báo đáp....."

"Ngươi không thích ta, việc gì ta phải đem thân cho ngươi.". Nàng nhíu mày: "Hay là ngươi cũng thích ta?"

"....." Lòng tự tin quá lớn......

"Đi nhanh đi," Nàng nhẹ nhàng đẩy ta, "Nếu không kịp, ta sẽ không chịu trách nhiệm đâu đó!"

Đúng! Đây mới chính là điều quan trọng!

Đợi khi ta mở cửa, Lí Nam ở phía sau cười nói một câu: "Nếu ngươi đổi ý thì có thể trở về, ta sẽ luôn ở trong nhà chờ ngươi!"

"......" Miễn đê!.....

"Hứa Giai Kỳ " Ta đóng cửa lại đuổi theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top