Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 36

Sau khi Lí nam chạy trốn, chỉ còn lại ta cùng phụ hoàng đương đầu với hai vị bạo quân.

Tiểu Hiên chậm rãi từ cánh tay của mẫu hậu đại nhân đi lên lưng của nàng, vòng qua cổ của nàng, bắt đầu ngủ.

........

Sau đó, Giai Kỳ lấy nàng xuống, để lên sô pha.

Hiện tại, hai vị này nhìn vô cùng hài hòa, Các nàng cùng liếc nhìn đối phương một cái, ôm tay, cùng ngồi xuống sô pha, sau đó bắt chéo chân.

Giai Kỳ nhíu mày, nhìn ta:"Vừa rồi ngươi đang làm cái gì?"

Những lời này phụ hoàng cũng từng bị hỏi, nhưng mà thay đổi thanh âm thì càng lạnh như băng.

Vì thế hai yêu tinh khóc: "Cái gì cũng không có làm mà....."

"Cái gì cũng không làm?" Mẫu hậu đại nhân gầm lên một tiếng, "Chê lão nương già rồi có phải hay không? Còn các cô gái trẻ thì người sau đẹp hơn người trước, ngươi còn dám nói là cái gì cũng không muốn?"

Giai Kỳ cười lạnh một tiếng:"Ngươi cũng biết mình già rồi sao."

Mẫu hậu đại nhân hừ lạnh một tiếng:"Ta là già đi, bất quá không phải ngươi cũng lớn hơn nàng 7 tuổi đó sao? Một ngày nào đó ngươi cũng sẽ giống như ta."

Giai Kỳ trừng nàng, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt:"Ai nói là ta muốn lấy nàng?"

"Không lấy nàng?" Mẫu hậu tiếp tục cười lạnh, "Ngươi mang theo đứa nhỏ tái giá sao?"

"Ta có thể không lấy chồng!"

"Có thể." Mẫu hậu hèn mòn nhìn nàng một cái, "Dựa vào năng lực của ngươi, nếu không nhờ ta, chỉ sợ ngươi đã ra đường ăn xin lâu rồi."
(VC: thì ra số điện thoại ghi trên tờ tiền ở chương 1 là của mẫu hậu đại nhân.)

Giai Kỳ hung hăng trừng nàng, không nói gì nữa.

.........

Hai yêu tinh đối diện.

Phụ hoàng đại nhân: Kỳ thật các nàng cãi nhau cũng tốt.

Gật: Ít nhất sẽ không kiếm chuyện với chúng ta.

Tiếp tục gật đầu: Đồng ý!

Rơi lệ: Nhưng Giai Kỳ nói không muốn gả cho ta!

Phụ hoàng đại nhân trầm tư một lát: Vậy ngươi gả cho nàng là được rồi.

..........

Có chút đạo lý!

..........

Nhưng mà ta muốn làm lão công..........

Rơi lệ.

Do đó, bên kia là hai nữ bạo quân đánh giặc, bên này thì có đứa nhỏ bắt đầu rối rắm.

"Hứ." mẫu hậu đại nhân rốt cục cũng quay mặt đi, "Không thèm tranh luận cùng đứa con nít như ngươi."

Giai Kỳ không chút nào khiêm nhượng:"Ngươi mới là bà già!"

Ánh mắt của mẫu hậu đại nhân bắn ra tia hung dữ:"Ngươi thử nói lại lần nữa coi........"

"Bà già!"

"......." Các ngươi đừng cãi...

Mẫu hậu đại nhân chậm rãi từ trên ghế sô pha đứng lên.

"Hàm Hàm chạy mau!" Bỗng nhiên phụ hoàng đại nhân lôi kéo tay của ta, ôm đầu rồi chạy ra bên ngoài.

"Hả?" Chạy? Tại sao phải chạy?

"Sẽ nổ mạnh!" Vẻ mặt nàng hoảng sợ, "Thật sự sẽ nổ mạnh!"

"......." Không, không đến mức như vậy đi........

"Chạy mau!" Phụ hoàng đại nhân dùng sức túm ta.

"......."

Chạy.

Ra bên ngoài, Tiểu ngôn đang kéo Lí nam cẩn thận quan sát phía trước.

Các khách mời đều là vẻ mặt tò mò nhìn chúng ta, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

"Tỷ tỷ lại bạo phát?" Lí Nam nhìn phụ hoàng đại nhân, "Chúng ta nên trốn xa một chút."

Phụ hoàng đại nhân gật đầu:"Ít nhất phải chạy ra khỏi tầng lầu này."

"........" Cảm thấy các nàng lại nói đùa với ta..........

Không quá tin tưởng: Mẫu hậu đại nhân thật sự...........bưu hãn* như vậy ư? (*mạnh mẽ, cường đại)

Gật: Lần trước xém chút nữa là ta bị xương cốt cũng không còn.

..........

Vì thế, ta quyết định chạy cùng mọi người.

Khách mời mạc danh kì diệu* hỏi đã xảy ra chuyện gì. (* từ này mình từng giải thích ở mấy chương trước rồi, nên xin phép ko nhắc lại)

"Phần tử khủng bố tập kích." Lí nam không chút do dự, "Còn ném bom."

Một đám người sợ tới mức điếng người, sau đó vỗ ngực ngẩng đầu nhìn lên lầu.

Quan sát.

........

Cảm thấy........

Hình như thiếu thiếu cái gì.......

........

........

....................

"Tiểu Hiên!" Tiểu Hiên của ta còn ở trong đó! Còn nằm trên sô pha.

Rơi lệ!

Ta muốn trở về!

"Tiểu Hiên?" Lí nam ngăn ta lại, "Hẳn là nàng cũng giống như ngươi, là một yêu quái chết không được nên ngươi không cần lo lắng."

"........" Lúc này, nghe thấy câu này mới cảm thấy rất hay. (VC: ý nói từ yêu quái í)

..........

Khóc: Nhưng ta còn muốn đi............

Phụ hoàng đại nhân ôm ta: Được rồi, ta cũng đi.

Đang chuẩn bị đi vào, bỗng lầu hai vang ầm lên một tiếng, nổ mạnh.

Ghế sô pha bay ra trước tiên, sau đó là bàn ghế, ấm trà, bình hoa đủ thứ.

Cuối cùng là một cái gì đó tròn vo bay ra.

........

"Tiểu Hiên!" Rơi lệ, bị ném ra!

Sau khi bị ném ra, Tiểu Hiên lộn trong không trung hai vòng, tay nhỏ bé vơ vơ, cười rất vui vẻ.

..........

Sau đó vững vàng rơi xuống đất.

...........

Sau đó hướng tới ta cười ha hả, vỗ tay, lắc lắc lắc đã chạy tới.

...........

"Nhìn đi, ta đã nói nàng là yêu quái mà." Lí nam ôm ta dùng sức cọ.

..........

Ta..........

Ngã xuống đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top