Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 44: Sự dịu dàng của Giai Kỳ (2)

Uống xong nước ấm, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, ngã xuống ghế salon, bắt đầu ngủ.

Cũng không biết qua bao lâu, bỗng nhiên bị ai đó nhéo mặt, kéo ra hai bên. .......

Sau đó cảm giác cổ căng thẳng, như bị các gì đó xiết chặt.

"Hàm Hàm~" Tiểu ngôn dùng sức chà xát mặt của ta, "Ta tới thăm ngươi nè !"

"......" Không thở nổi.... Tắt thở muốn tắt thở!

"Tới, cho ngươi xem cái này !" Rốt cục thì mở lòng từ bi mà buông ta ra, ngồi xuống bên cạnh.

Từ trong túi lấy ra một xấp đồ, "Đây chính là một công ty rất xảo quyệt, ngươi có thể được họ coi trọng cũng là ngươi đã tu luyện tám kiếp vận khí.

Hả?

Vừa đúng lúc Giai Kỳ đang từ trên lầu đi xuống, nghe được rất là kinh ngạc: "Thật sự được trúng tuyển? Dựa vào dáng vóc này của nàng sao?"

"Giai Kỳ...." Tiểu Ngôn vui đùa nói, "Chẳng lẽ thân hình Phế Sài nhà ngươi tệ vậy ư?"

Giai Kỳ im lặng....

"Thân cao 176cm, cân nặng 56kg, nếu trước kia như vậy là mập thì bây giờ là cân đối."

Sau đó nhào tới ôm đầu của ta, dùng sức mà lắc, "Còn có gương mặt này, khi nào thì Phế Sài trở nên đẹp trai như vậy rồi!"

"....." Đầu, đầu, choáng váng......

"Đến xem mấy tấm hình này đi!" Quẳng ta đến bên người Giai Kỳ, mở ra ảnh chụp, "Nhìn xem, vẻ mặt rối rắm này thật khiến cho lòng người đau."

"....." Xê dịch qua, xem một chút.

Ta rối rắm?

..... Đó là, đó là lúc ta vừa mới từ phòng ăn đi ra nhìn thấy Giai Kỳ.

"Xem vẻ mặt này nè, bên trong vẻ đẹp trai mang theo kiểu dáng tiểu Bạch, rối rắm a rối rắm......"

"......." Ế ?

"Nhìn tiếp tấm này đi!" Lại rút ra một tấm, "Tấm này ta nhìn lòng cũng thật chua xót...."

"......." Nhìn thử.

.....

Đó là, đó là lúc Giai Kỳ bỏ ta lại trên đường, ta ngồi xuống rối rắm......

"Còn có tấm này !" Tiểu ngôn hăng hái rút ra, "Đây là tấm hình mà ta thích nhất! Ta muốn giữ lại cất giữ!"

Hửm?

......

"Giai, Giai Kỳ không phải như vậy đâu...."

"Cảnh tượng liếc mắt đưa tình này thật hạnh phúc....." Giai Kỳ cười nhìn ta, hàm răng xinh đẹp cắn chặt lại, sau đó nhìn Tiểu Ngôn cười, nói "Ngươi đi rửa thêm một tấm, ta cũng muốn cất giữ."

Tiểu ngôn che miệng ho khan một tiếng: "Ta cảm thấy Phế sài đại khái chỉ là đơn giản cướp đồ ăn mà thôi...." Sau đó đem những tấm hình còn lại bỏ vào túi.

Giai Kỳ giật lại những tấm ảnh kia, giận dữ, bắt đầu nhìn.

Càng xem sắc mặt càng không tốt, càng xem càng nổi giận, cuối cùng là giận tím mặt, một phen ném mấy tấm ảnh: "Ngươi nói thế nào!"

"......" Oan uổng a oan uổng...... Khom lưng nhặt hình lên.

.........

Vỗ lưng giúp Lý Nam.

Lý Nam chóng cằm nhìn ta ăn.

Lý Nam lau miệng cho ta.

Lý Nam........ta.....Lý Nam Lý Nam Lý Nam......ta ta ta....

Ta hỏng mất ! Thì ra ánh sáng kia là đèn flash của máy chụp hình.

Giai Kỳ...... Tiểu Ngôn ở một bên ninh mi nhìn ta, một bộ dáng vẻ âm mưu được như ý.....

Ngươi hãm hại ta..........

Sau đó lương tâm nàng lại đột phát.

"Khụ!" Vỗ vỗ vai Giai Kỳ, "Mặc dù không biết tại sao, nhưng lòng trung thành của Phế Sài đối với ngươi nhưng là sáng tỏ như nhật nguyệt, ngươi hoàn toàn không cần thiết hoài nghi nàng...."

Gật: Sao ngươi đột nhiên tốt bụng như vậy!

Không khí nhất thời trầm mặc.

Tiếp tục trầm mặc.

"Vậy những tấm hình này là ý gì?" Giai Kỳ rốt cục nhíu mi hỏi Tiểu Ngôn.

"Hàng mẫu~" Tiểu Ngôn cười nhìn ta, "Cho nhân viên cao cấp của công ty xem. Nghe nói sau khi xem xong rất vừa lòng, quyết định tuyển dụng Phế Sài."

Khóe miệng Giai Kỳ run rẩy: "Hài lòng?"

"......." Ế? Thì ra ta còn rất được hoan nghênh...... ( vâng, ta xin được lược bỏ đoạn nhảm nhí của tác giả, ta ko muốn edit nó)

Nàng nhìn ta một lúc lâu, rồi mới hoài nghi hỏi: "Lúc ấy chỉ lo tiếp đãi gặp gỡ, không chú ý đến tính chất của công ty, rốt cuộc là công ty gì? tại sao lại coi trọng Phế sài?"

"....." Khóc.......Ngươi quá coi thường ta.......

"A, cái này." Tiểu ngôn rất là nghiêm túc nhìn ta, "Thật ra thì ta cũng vừa mới biết thôi."

Giai Kỳ liếc trắng nàng một cái: "Nói"

"Tên của công ty gọi là Tiểu Hoàng Cúc...." Nàng vẫn nghiêm túc như trước, "Chuyên hướng về hủ nữ* và trạch nữ*, hướng về đông đảo nữ giới cùng sáng tạo một nhãn hiệu cao cấp. Dựa vào người nào đó phù hợp với nguyên tắc hủ, mạnh mẽ, linh hoạt chiếm lấy ngày càng lớn hứng thú của phụ nữ, gần đây nhãn hiệu này khí thế......."

"......."

Giai Kỳ đằng đằng sát khí: "Lý Nam cũng là người bọn họ chọn trúng có phải không?"

Tiểu ngôn lui một bước, thận trọng gật đầu một cái.

Sát khi quanh Giai Kỳ không hề giảm: "Có phải nàng đem Phế Sài cùng nàng trở thành tình nhân đúng không?"

Tiểu Ngôn tiếp tục lui một bước, gật đầu.

"Giám đốc công ty đó ở đâu?"

Tiểu Ngôn rùng mình một cái: "Không phải đã rất rõ ràng......"

"Lập tức liên lạc với hắn cho ta! Ta cũng muốn đi phỏng vấn!"

"Vâng! Làm ngay!" Sau đó biến mất thật nhanh.

"....." Vì vậy an tĩnh.

Giai Kỳ bắt chéo hai chân ngồi trên ghế sô pha, lạnh lùng nhìn ta.

........

"Lần trước không phải ta nói còn phải thêm điều ước sao?" Nàng lạnh lùng nói, "Ước pháp tam chương của chúng ta."

........ Gật. Bây giờ ngươi là lớn nhất, không đúng, ngươi vẫn luôn là lớn nhất..........

"Điều thứ tư: Không được đụng vào bất kì nữ nhân nào trừ ta. Đặc biệt là Lý Nam thì càng không được."

"......." Thật cẩn thận, "Vậy vô ý đụng phải thì sao?" Nếu không phải cố ý thì sao?

Mắt lạnh nhìn ta, không trả lời.

Rụt cổ: "Đã biết"

"Thứ năm."

"Còn có thứ năm ư?"

Hung tợn: "Ngươi không phục?"

"......." Không có......

"Trừ ta ra thì không được phép ăn đồ ăn của bất cứ kẻ nào cho."

"......." Khóc: Nếu như ngày nào đó ngươi mất hứng không nấu cơm, vậy ta đây sẽ nhịn đói cả ngày sao?

"Có nghe hay không!"

Gật.

"Điều thứ sáu."

"......" Khóc: Ngươi cứ tiếp tục nói, ta không có ý kiến, không có........

"Không được gạt ta."

A......Ta không có cố ý mà...... Tiếp tục gật.

"Điều thứ bảy..."

"......" Giai, Giai Kỳ......đừng thêm nữa....

"Ta nói bất kỳ điều gì ngươi cũng phải tin tưởng, không được có bất kì hoài nghi gì."

"......" A, gật.

"Điều thứ tám..."

"......"

"Ngoại trừ ta ra, không được phép cười với bất cứ nữ nhân nào."

"......" Điều này không thành vấn đề, ta thuộc loại chỉ biết rơi lệ.

"Điều thứ chín..."

Rơi lệ: Rốt cuộc có bao nhiêu vậy......

"Ôm ta."

Ế?

Giai Kỳ đã qua đây ngồi, ôm cổ của ta dán lại đây, mở ra điện thoại.

"Cách!"

Một tiếng. Sau đó buông lỏng tay ta ra, đứng dậy, ấn giữ một hồi. Cuối cùng lại nghĩ tới: "Điện thoại di động của ngươi đâu?"

"......" Bình thường luôn đi theo phía sau ngươi, ngươi lại không cho phép ta gọi cho người khác, nên căn bản cũng không có xài....

"Ở trên đầu giường của ta......" Đầu giường ở dưới lầu...

Giai Kỳ xoay người vào phòng của ta, sau đó cầm điện thoại di động của ta đi ra. "Đem hình này cài đặt làm hình nền điện thoại, lúc không có ta nhớ mỗi phút nhìn một lần."

Ánh mắt nàng lạnh lẽo nhìn ta, "Có nghe hay không!"

"......" Mỗi, mỗi phút......

"Không phục thì mỗi giây nhìn một lần!"

Gật: "Hiểu!"

"Điều thứ....."

Rơi lệ......

"Quên đi." Liếc ta một cái, "Sau này rồi nói."

A a a ! Gật, sau này rồi nói.....

Tiểu ngôn rốt cục cũng thở hỗn hển chạy trở về.

*Trạch nữ: Nữ nhân hay ở trong nhà, nghiện máy tính,....

*Hủ nữ: dạng như con gái mà là fan cuồng của đam mỹ, ăn ngủ, lúc nào trong đầu cũng mấy cái đó...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top